Ngủ Cùng Quỷ - Chương 75
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 75
Quay đầu lại nhìn tôi thấy Lãnh Thiên Ngạo mặc áo gío màu đen đứng trước cửa sổ, gío đêm thổi áo của anh ta bay lên, trông anh ta giống như bá tước quỷ hút máu, vừa mê người vừa mang theo hơi thở nguy hiểm.
"Cô tới đây để bắt tôi?"
Anh ta vừa nói vừa đi về phía tôi.
Không phải trước kia có bóng ma tâm lý quá sâu hay không, mà khi tôi đứng trước mặt người đàn ông này vẫn luôn có cảm giác muốn chạy trốn.
" Tôi hỏi cô, có phải cô tới đây để bắt tôi không?"
Anh ta đã đi tới trước mặt tôi, dáng người thon dài cao ngất, anh ta từ trên cao nhìn xuống tôi, tôi vội vàng đứng lên tỏ vẻ bình tĩnh trừng mắt lại:
"Đúng thì thế nào, anh bây giờ là một con quỷ, đầu lâu sắp đuổi tới nơi này rồi, anh còn không mau chạy trốn, ân oán kiếp trước quan trọng đến như vậy sao?"
Lãnh Thiên Ngạo nghe tôi nói lời chính nghĩa, thì từ trong mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, rồi ngồi xuống ghế mà vừa rồi tôi đã ngồi, sau đó anh ta nắm lấy cổ tay tôi và dễ dàng kéo tôi vào trong lồng ngực của anh ta.
"A..."
Ngón tay lạnh như băng của anh ta áp lên gò má của tôi, tôi liền muốn tránh đi nhưng mà cơ thể của tôi lại bị cứng đơ, còn khuôn mặt bị đỏ xuống đến tận cổ.
Loại cảm giác tim đập nhanh này rốt cuộc là thế nào?
Chẳng lẽ thật sự giống như sư phụ nói, tôi đã yêu người đàn ông này?
Tôi vội vàng quay mặt đi:
" Anh mau chóng trốn đi, nếu không tôi thực sự sẽ thu phục anh! Lãnh Thiên Dực mời tôi đến đây chính là đặc biệt đối phó với anh."
" Thật không rõ loài người các người nghĩ như thế nào, ông ta rõ ràng đối xử với cô như vậy, còn nhốt cô ở chỗ này, vậy mà cô vẫn muốn giúp ông ta đối phó tôi?"
Anh ta vừa nói vừa duỗi tay ra cầm lấy tấm ảnh mà tôi vừa đặt xuống.
Không chờ tôi mở miệng, anh ta liền tiếp tục nói:
"Cô ấy chính là Lam Nhi, sau khi bị ông ta ***** *** kết hôn thì bị nhốt ở chỗ này, vừa sinh ra Lãnh Triết Lăng liền chết!"
Nói xong, ngón cái của anh ta khẽ vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp trên tấm ảnh kia, dưới ánh mắt u ám đó, dần dần hoá thành sự dịu dàng.
Trái tim tôi vốn đang đập thình thịch đột nhiên im bặt, biến thành cảm giác đau lòng và rất sâu đậm, giống như trong mạch máu có hạt bị kẹt, nó theo máu lưu động gây đau đớn khắp người.
" Lam Nhi chưa chết. Linh hồn của cô ấy nhất định là bị Lãnh Thiên Dực nhốt ở chỗ nào đó, ông ta nhất định không nói cho tôi biết, nhưng mà tôi sẽ có biện pháp làm cho ông ta nói ra!"
" Lãnh Thiên Ngạo, anh đủ rồi đó!!! Lam Nhi đã chết rồi, anh không hiểu sao?"
Tôi vừa dứt lời, đã bị Lãnh Thiên Ngạo hung hăng giữ chặt cằm, ép buộc tôi nhìn ánh mắt của anh ta:
"Vậy cô chứng minh cho tôi thấy đi, cô không phải bán âm nhân sao? Vậy hiện tại cô đi qua âm tào địa phủ đem hồn phách của Lam Nhi gọi lên đi? Nếu như cô ấy thật sự buông bỏ hết thảy những gì giữa chúng tôi thì tôi lập tức rời đi."
" Quỷ hồn đã đầu thai, dù là Diêm Vương gia cũng tìm không được."
"Lam Nhi nhất định không có đầu thai, nhất định vẫn đang chờ tôi, tình cảm giữa tôi và cô ấy sâu bao nhiêu, cô sẽ không hiểu đâu!"
Lãnh Thiên Ngạo nói xong đè tôi ngồi xuống ghế:
"Cô lập tức gọi Lam Nhi lên đi!"
" Tôi sẽ không làm, vả lại tôi mới học pháp thuật, tôi chưa biết thuật Tẩu Âm."
" Vậy tôi cho cô thời gian ba ngày!"
Nghe anh ta nói đến đây tôi đứng dậy:
"Tôi có nợ gì anh sao, động một chút liền cho tôi thời gian ba ngày, anh nghĩ anh là ai? Sao tôi phải nghe anh sắp xếp?"
Tôi thật sự là chịu đủ rồi, nếu anh ta muốn gặp Lam Nhi như vậy, thì trực tiếp tới âm tào địa phủ mà gặp, cần gì phải lưu luyến ở thế gian này, tội tình gì phải tra tấn tôi?
" Cô chính là đang nợ tôi?"
Lãnh Thiên Ngạo đột nhiên gào thét thành tiếng, ngay sau đó lại vội vàng sửa miệng:
"Cô hình như đã quên, bản thân cô là nô lệ của tôi!"
" Đó là trước kia thôi, hiện tại tôi là người thừa kế phái Mao Sơn, không có chung đường với anh!"
Lúc trước, sư phụ để thanh kiếm thất tinh lại cho tôi, tôi vẫn đem theo nó bên người, nói xong tôi liền đem thanh kiếm chĩa lên ngực của Lãnh Thiên Ngạo.
" Cô cho rằng thanh kiếm ngắn này có thể đối phó tôi?"
Anh ta tiến thêm một bước về phía tôi, cố ý để mũi kiếm cắm vào ngực mình thêm ba phần.
" Lãnh Thiên Ngạo, cái tên điên này!!"
Tôi rõ ràng có thể đem kiếm thất tinh cắm vào ngực anh ta ngay lập tức, làm như vậy anh ta sẽ hồn phi phách tán ngay, nhưng tay của tôi đang phát run, như thế nào cũng không xuống tay được.
Trong đầu không ngừng nhớ tới đoạn hình ảnh anh ta từng cứu tôi, có lẽ anh ta làm bất cứ chuyện gì đều vì mục đích, nhưng tôi vẫn nhịn không được mà bị cảm động.
" Tôi là bị điên rồi, từ một khắc nhìn thấy cô là điên rồi, không để ý đến bản thân đang bị thương nặng để cứu cô trong vụ tai nạn xe ở Thái Lan, nhưng không ngờ được, cô chỉ là một người phụ nữ có khuôn mặt giống cô ấy mà thôi.
Cô nói xem, nếu Lam Nhi đầu thai, có phải cũng bằng tuổi cô rồi không?"
Nói xong, anh ta cúi người hôn mạnh lên môi tôi, anh ta bá đạo đòi hỏi không cho tôi một chút cơ hội để thở dốc.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Sâu Lười
3. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
4. Cấm Động, Yêu Nghiệt Này Là Của Tôi!!
=====================================
Chẳng lẽ tai nạn xe ở Thái Lan là do anh ta đã cứu tôi ư? Sao có thể chứ?
" Uhm...."
Tôi vừa định hỏi thì lưỡi của anh ta bá đạo chui vào khoang miệng của tôi, cơ thể cũng càng lúc càng tới gần tôi, tôi còn quá nhiều nghi vấn chưa hỏi rõ ràng nên anh ta không thể chết như vậy được.
Kiếm thất tinh ở trong tay tôi rơi xuống mặt đất, Lãnh Thiên Ngạo bá đạo ôm tôi để tôi ngồi lên bàn trang điểm, liền dùng tay xé rách quần tôi, rồi tách hai chân tôi ra để vòng quanh lên thắt lưng của anh ta, sau đó anh ta đẩy thắt lưng liền tiến thẳng vào trong cơ thể của tôi.
" Lãnh Thiên Ngạo, anh là tên điên!"
Anh ta sẽ không cho rằng tôi là Lam Nhi chuyển thế đấy chứ?
" Tôi chính là kẻ điên, đừng quên chúng ta đã bái đường thành thân, đời này của cô sinh ra là người của tôi, chết cũng là xác của tôi."
Nói xong, anh ta cởi áo của tôi xuống bên hông, nụ hôn nóng bỏng đó dọc theo cổ của tôi đi xuống.
Rõ ràng biết là không nên, nhưng nụ hôn của anh ta làm cho tôi bị nhấn chìm, anh ta trút ra cái loại cảm giác cuồng dã còn kèm theo bi thương, khiến tôi không khỏi đau lòng.
Chẳng lẽ kiếp trước của tôi thật sự đã nợ anh ta cái gì sao? Cho nên kiếp này mới bị anh ta dây dưa, đòi trả nợ?
Tôi không kìm nén lại được, giơ tay ôm lấy lưng anh ta, theo luận động của anh ta, thì móng tay thật dài ở sau lưng anh ta sẽ vẽ ra những vệt máu.
" Giúp tôi gọi Lam Nhi ra ngoài một lần, được không?"
Cả người tôi ngẩn ra, à, đây là sử dụng mỹ nam kế nhỉ?
" Tôi hứa với cô, chỉ cần cô gọi Lam Nhi ra, tôi sẽ lập tức phân rõ ranh giới với cô, bên Lãnh Triết Lăng kia cũng không cần cô giúp tôi cướp đoạt thân thể của anh ta."
" Ưm....a...."
Từ trong miệng tôi tràn ra âm thanh ngân nga làm người ta xấu hổ, tôi cảm thấy mình thực sự rất thấp hèn, tại sao lại mềm lòng chứ?
Nếu anh ta đã nghĩ như vậy, vậy thì coi như đây là lần cuối cùng, từ nay về sau tôi sẽ vạch rõ quan hệ với anh ta, sau này có gặp lại, cũng là kẻ đối lập nhau!
"Tôi hứa với anh, tối mai anh tới nơi này, tôi sẽ giúp anh gọi cô ta ra, còn anh, phải giúp tôi ngăn cản hôn sự của Lãnh Triết Lăng và Liễu Sương Sương, cũng từ đây về sau, chúng ta chính và tà sẽ không độ trời chung!"
Có lẽ anh ta không nghĩ là tôi sảng khoái đồng ý như vậy, hơi giật mình.
"Cô tới đây để bắt tôi?"
Anh ta vừa nói vừa đi về phía tôi.
Không phải trước kia có bóng ma tâm lý quá sâu hay không, mà khi tôi đứng trước mặt người đàn ông này vẫn luôn có cảm giác muốn chạy trốn.
" Tôi hỏi cô, có phải cô tới đây để bắt tôi không?"
Anh ta đã đi tới trước mặt tôi, dáng người thon dài cao ngất, anh ta từ trên cao nhìn xuống tôi, tôi vội vàng đứng lên tỏ vẻ bình tĩnh trừng mắt lại:
"Đúng thì thế nào, anh bây giờ là một con quỷ, đầu lâu sắp đuổi tới nơi này rồi, anh còn không mau chạy trốn, ân oán kiếp trước quan trọng đến như vậy sao?"
Lãnh Thiên Ngạo nghe tôi nói lời chính nghĩa, thì từ trong mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, rồi ngồi xuống ghế mà vừa rồi tôi đã ngồi, sau đó anh ta nắm lấy cổ tay tôi và dễ dàng kéo tôi vào trong lồng ngực của anh ta.
"A..."
Ngón tay lạnh như băng của anh ta áp lên gò má của tôi, tôi liền muốn tránh đi nhưng mà cơ thể của tôi lại bị cứng đơ, còn khuôn mặt bị đỏ xuống đến tận cổ.
Loại cảm giác tim đập nhanh này rốt cuộc là thế nào?
Chẳng lẽ thật sự giống như sư phụ nói, tôi đã yêu người đàn ông này?
Tôi vội vàng quay mặt đi:
" Anh mau chóng trốn đi, nếu không tôi thực sự sẽ thu phục anh! Lãnh Thiên Dực mời tôi đến đây chính là đặc biệt đối phó với anh."
" Thật không rõ loài người các người nghĩ như thế nào, ông ta rõ ràng đối xử với cô như vậy, còn nhốt cô ở chỗ này, vậy mà cô vẫn muốn giúp ông ta đối phó tôi?"
Anh ta vừa nói vừa duỗi tay ra cầm lấy tấm ảnh mà tôi vừa đặt xuống.
Không chờ tôi mở miệng, anh ta liền tiếp tục nói:
"Cô ấy chính là Lam Nhi, sau khi bị ông ta ***** *** kết hôn thì bị nhốt ở chỗ này, vừa sinh ra Lãnh Triết Lăng liền chết!"
Nói xong, ngón cái của anh ta khẽ vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp trên tấm ảnh kia, dưới ánh mắt u ám đó, dần dần hoá thành sự dịu dàng.
Trái tim tôi vốn đang đập thình thịch đột nhiên im bặt, biến thành cảm giác đau lòng và rất sâu đậm, giống như trong mạch máu có hạt bị kẹt, nó theo máu lưu động gây đau đớn khắp người.
" Lam Nhi chưa chết. Linh hồn của cô ấy nhất định là bị Lãnh Thiên Dực nhốt ở chỗ nào đó, ông ta nhất định không nói cho tôi biết, nhưng mà tôi sẽ có biện pháp làm cho ông ta nói ra!"
" Lãnh Thiên Ngạo, anh đủ rồi đó!!! Lam Nhi đã chết rồi, anh không hiểu sao?"
Tôi vừa dứt lời, đã bị Lãnh Thiên Ngạo hung hăng giữ chặt cằm, ép buộc tôi nhìn ánh mắt của anh ta:
"Vậy cô chứng minh cho tôi thấy đi, cô không phải bán âm nhân sao? Vậy hiện tại cô đi qua âm tào địa phủ đem hồn phách của Lam Nhi gọi lên đi? Nếu như cô ấy thật sự buông bỏ hết thảy những gì giữa chúng tôi thì tôi lập tức rời đi."
" Quỷ hồn đã đầu thai, dù là Diêm Vương gia cũng tìm không được."
"Lam Nhi nhất định không có đầu thai, nhất định vẫn đang chờ tôi, tình cảm giữa tôi và cô ấy sâu bao nhiêu, cô sẽ không hiểu đâu!"
Lãnh Thiên Ngạo nói xong đè tôi ngồi xuống ghế:
"Cô lập tức gọi Lam Nhi lên đi!"
" Tôi sẽ không làm, vả lại tôi mới học pháp thuật, tôi chưa biết thuật Tẩu Âm."
" Vậy tôi cho cô thời gian ba ngày!"
Nghe anh ta nói đến đây tôi đứng dậy:
"Tôi có nợ gì anh sao, động một chút liền cho tôi thời gian ba ngày, anh nghĩ anh là ai? Sao tôi phải nghe anh sắp xếp?"
Tôi thật sự là chịu đủ rồi, nếu anh ta muốn gặp Lam Nhi như vậy, thì trực tiếp tới âm tào địa phủ mà gặp, cần gì phải lưu luyến ở thế gian này, tội tình gì phải tra tấn tôi?
" Cô chính là đang nợ tôi?"
Lãnh Thiên Ngạo đột nhiên gào thét thành tiếng, ngay sau đó lại vội vàng sửa miệng:
"Cô hình như đã quên, bản thân cô là nô lệ của tôi!"
" Đó là trước kia thôi, hiện tại tôi là người thừa kế phái Mao Sơn, không có chung đường với anh!"
Lúc trước, sư phụ để thanh kiếm thất tinh lại cho tôi, tôi vẫn đem theo nó bên người, nói xong tôi liền đem thanh kiếm chĩa lên ngực của Lãnh Thiên Ngạo.
" Cô cho rằng thanh kiếm ngắn này có thể đối phó tôi?"
Anh ta tiến thêm một bước về phía tôi, cố ý để mũi kiếm cắm vào ngực mình thêm ba phần.
" Lãnh Thiên Ngạo, cái tên điên này!!"
Tôi rõ ràng có thể đem kiếm thất tinh cắm vào ngực anh ta ngay lập tức, làm như vậy anh ta sẽ hồn phi phách tán ngay, nhưng tay của tôi đang phát run, như thế nào cũng không xuống tay được.
Trong đầu không ngừng nhớ tới đoạn hình ảnh anh ta từng cứu tôi, có lẽ anh ta làm bất cứ chuyện gì đều vì mục đích, nhưng tôi vẫn nhịn không được mà bị cảm động.
" Tôi là bị điên rồi, từ một khắc nhìn thấy cô là điên rồi, không để ý đến bản thân đang bị thương nặng để cứu cô trong vụ tai nạn xe ở Thái Lan, nhưng không ngờ được, cô chỉ là một người phụ nữ có khuôn mặt giống cô ấy mà thôi.
Cô nói xem, nếu Lam Nhi đầu thai, có phải cũng bằng tuổi cô rồi không?"
Nói xong, anh ta cúi người hôn mạnh lên môi tôi, anh ta bá đạo đòi hỏi không cho tôi một chút cơ hội để thở dốc.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Sâu Lười
3. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
4. Cấm Động, Yêu Nghiệt Này Là Của Tôi!!
=====================================
Chẳng lẽ tai nạn xe ở Thái Lan là do anh ta đã cứu tôi ư? Sao có thể chứ?
" Uhm...."
Tôi vừa định hỏi thì lưỡi của anh ta bá đạo chui vào khoang miệng của tôi, cơ thể cũng càng lúc càng tới gần tôi, tôi còn quá nhiều nghi vấn chưa hỏi rõ ràng nên anh ta không thể chết như vậy được.
Kiếm thất tinh ở trong tay tôi rơi xuống mặt đất, Lãnh Thiên Ngạo bá đạo ôm tôi để tôi ngồi lên bàn trang điểm, liền dùng tay xé rách quần tôi, rồi tách hai chân tôi ra để vòng quanh lên thắt lưng của anh ta, sau đó anh ta đẩy thắt lưng liền tiến thẳng vào trong cơ thể của tôi.
" Lãnh Thiên Ngạo, anh là tên điên!"
Anh ta sẽ không cho rằng tôi là Lam Nhi chuyển thế đấy chứ?
" Tôi chính là kẻ điên, đừng quên chúng ta đã bái đường thành thân, đời này của cô sinh ra là người của tôi, chết cũng là xác của tôi."
Nói xong, anh ta cởi áo của tôi xuống bên hông, nụ hôn nóng bỏng đó dọc theo cổ của tôi đi xuống.
Rõ ràng biết là không nên, nhưng nụ hôn của anh ta làm cho tôi bị nhấn chìm, anh ta trút ra cái loại cảm giác cuồng dã còn kèm theo bi thương, khiến tôi không khỏi đau lòng.
Chẳng lẽ kiếp trước của tôi thật sự đã nợ anh ta cái gì sao? Cho nên kiếp này mới bị anh ta dây dưa, đòi trả nợ?
Tôi không kìm nén lại được, giơ tay ôm lấy lưng anh ta, theo luận động của anh ta, thì móng tay thật dài ở sau lưng anh ta sẽ vẽ ra những vệt máu.
" Giúp tôi gọi Lam Nhi ra ngoài một lần, được không?"
Cả người tôi ngẩn ra, à, đây là sử dụng mỹ nam kế nhỉ?
" Tôi hứa với cô, chỉ cần cô gọi Lam Nhi ra, tôi sẽ lập tức phân rõ ranh giới với cô, bên Lãnh Triết Lăng kia cũng không cần cô giúp tôi cướp đoạt thân thể của anh ta."
" Ưm....a...."
Từ trong miệng tôi tràn ra âm thanh ngân nga làm người ta xấu hổ, tôi cảm thấy mình thực sự rất thấp hèn, tại sao lại mềm lòng chứ?
Nếu anh ta đã nghĩ như vậy, vậy thì coi như đây là lần cuối cùng, từ nay về sau tôi sẽ vạch rõ quan hệ với anh ta, sau này có gặp lại, cũng là kẻ đối lập nhau!
"Tôi hứa với anh, tối mai anh tới nơi này, tôi sẽ giúp anh gọi cô ta ra, còn anh, phải giúp tôi ngăn cản hôn sự của Lãnh Triết Lăng và Liễu Sương Sương, cũng từ đây về sau, chúng ta chính và tà sẽ không độ trời chung!"
Có lẽ anh ta không nghĩ là tôi sảng khoái đồng ý như vậy, hơi giật mình.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he