Ngủ Cùng Quỷ - Chương 73
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 73
" Sư phụ tôi cũng không rảnh, ông cảm thấy tôi không đủ năng lực, đúng không? Vậy thế này thì sao?"
Lười nói lời vô nghĩa với ông ta, cổ tay của tôi đã phân hoá ra xích sắt lập tức quấn chặt lấy Lãnh Thiên Dực, sau đó tôi đi tới trước mặt ông ta:
"Hiện tại, ông tin tưởng năng lực của tôi chưa?"
" Hiểu Hiểu, đừng hồ đồ, còn không mau buông tổng giám đốc Lãnh ra?"
Sư phụ hét lớn một tiếng.
Ngay cả Lỗ Gia Minh cũng không ngờ tới tôi sẽ xúc động như vậy, tôi vừa buông Lãnh tổng ra, ông ta liền cười soà, e là muốn tố cáo chúng tôi.
Nhưng tôi không sợ ông ta đâu, tôi còn có đòn sát thủ.
" Ông không để cho tôi bảo vệ ông cũng được, nếu Lãnh Thiên Ngạo lại tìm đến cửa, vậy thì ông liền tự cầu phúc đi."
Vừa nghe tôi nhắc đến Lãnh Thiên Ngạo, trong nháy mắt sắc mặt của tổng giám đốc Lãnh đã lạnh như băng, ánh mắt chợt loé lên tia âm ngoan:
"Làm sao cô biết ba chữ Lãnh Thiên Ngạo?"
Xem ra giữa bọn họ thật đúng là có chút chuyện mà người khác không biết, tôi cũng không quan tâm đến những chuyện đó, tôi chỉ có thể đi cùng Lãnh Thiên Dực khẳng định sẽ có biện pháp cứu Lãnh Triết Lăng.
Bây giờ việc tạo ra một câu chuyện hoặc bất cứ điều gì là quá đơn giản với tôi.
" Khi trước, chuyện tai nạn xe cộ ở Thái Lan có liên quan đến Lãnh Thiên Ngạo, Liễu Sương Sương cũng chết ngay khi đó, hiện tại cô ta lại sống lại, nói không chừng có chút quan hệ với Lãnh Thiên Ngạo."
" Sương Sương cùng Lãnh Thiên Ngạo?"
Sắc mặt của Lãnh Thiên Dực đanh lại, xem ra Lãnh Thiên Ngạo là cái gai trong mắt ông ta.
Nếu như thật sự là như vậy thì quá tốt rồi, nói không chừng có thể lợi dụng Lãnh Thiên Ngạo giải quyết luôn Liễu Sương Sương.
Thế là, Lãnh Thiên Dực cũng đồng ý để cho tôi ở bên người để bảo vệ ông ta, sư phụ cùng Lỗ Gia Minh đi quanh toà nhà cao ốc để tìm tung tích của Lãnh Thiên Ngạo,tôi ở lại văn phòng tổng giám đốc Lãnh, thư ký bưng lên một chén trà, bây giờ, không có người ngoài ở đây nên tổng giám đốc Lãnh cũng đi thẳng vào vấn đề.
Biết càng nhiều thường thường chết càng nhanh, tôi cũng không có ngốc, vội vàng xoè hai tay ra:
"Những thứ khác tôi cũng không biết, tôi với Lãnh Thiên Ngạo cũng chỉ có duyên gặp mặt nhau một lần, hiện tại tôi đang truy bắt anh ta, ông nói thử xem anh ta có thể nói cho tôi biết gì à?"
" Thật không? Vậy thì tốt rồi, chờ bắt được Lãnh Thiên Ngạo, các người trực tiếp đánh anh ta hồn phi phách tán là được!"
" Đó là đương nhiên, tổng giám đốc Lãnh, xin ông hãy yên tâm, có điều, về hôn sự của Liễu Sương Sương và Lãnh Triết Lăng tôi hy vọng ông có thể suy nghĩ lại một chút, Liễu Sương Sương thật sự là thi quỷ, ông không tin có thể đi tới đứng bên cạnh cô ta ngửi thử, cho dù mùi nước hoa có nồng đậm cỡ nào thì cũng không thể che giấu được mùi thối rữa trên cơ thể của cô ta đâu."
"Sương Sương là đứa nhỏ tôi nhìn từ bé cho tới khi lớn, nó đối với Triết Lăng nhà tôi vẫn rất để ý, tôi không tin nó sẽ hại Triết Lăng, hơn nữa thi quỷ gì đó, tôi chưa từng nghe qua, cô nên điều tra rõ ràng rồi hãy nói cho tôi."
Tôi ngất xỉu mất thôi, tôi đã điều tra rõ ràng vậy rồi mà ông ta còn nói có chỗ không rõ ràng.
" Hay là như vậy đi, bây giờ tôi đi tìm Liễu Sương Sương, buộc cô ta lộ ra bản chất thật, còn Lãnh tổng,ông hãy đến phòng giám sát để xem đi."
Nói xong, tôi không đợi ông ta đồng ý liền đi ra ngoài, với tính tình đa nghi của ông ta, ông ta không thể nào không đi xem thử.
Các đồng nghiệp trong công ty cơ bản là còn nhận ra tôi, tôi đi vào bọn họ cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao tôi cũng vừa mới từ chức, phòng chừng họ còn cho rằng tôi đến làm thủ tục linh tinh gì đó để nghỉ việc, tôi trực tiếp đi đến văn phòng trước kia của Lãnh Triết Lăng, quả nhiên là Liễu Sương Sương đang ngồi ở bên trong.
" Ối chà! Không ngờ cô còn dám xuất hiện ở chỗ này, cô rốt cuộc có mục đích gì?"
Liễu Sương Sương nhìn thấy tôi đầu tiên là hoảng hốt, nhưng ngay sau đó đã bình tĩnh lại, rồi buông cà phê trong tay xuống:
"Tôi không biết cô đang nói gì?"
" Liễu Sương Sương, cô giỏi lắm, giả bộ rất giống, rõ ràng đã chết, còn học người sống đến đây làm việc?"
Tôi nói xong đi đến trước bàn làm việc của cô ta, giơ tay lên liền dùng móng tay bén nhọn rạch lên bộ ngực đầy đặn của cô ta.
Mặt của Liễu Sương Sương không đổi sắc, nhìn miệng vết thương trước ngực chậm rãi khỏi hẳn, ngẩng đầu nhìn tôi:
"Cô muốn thế nào?"
" Tôi không cần gì, chỉ cần cô ngoan ngoãn giải trừ hôn ước với Lãnh Triết Lăng, sau đó rời khỏi nơi này, vĩnh viễn không được quay trở lại đây thì tôi có thể tha cho cô một mạng."
Hiện tại, tôi mà giết cô ta sẽ phải đánh một trận lớn, nếu cô ta không phản kháng để tôi giết, vậy người bên ngoài là nhân chứng biến tôi thành tội phạm giết người.
" Cô rõ ràng biết tôi không thể rời đi, cũng không thể cãi lại mệnh lệnh của tôn chủ."
" Ông ta vẫn chưa chết?"
" Ha ha, tôi đã nói rồi, không ai có thể đấu lại tôn chủ, cho dù tôi không gả cho Lãnh Triết Lăng, cũng sẽ có người đến thay tôi gả cho anh ta, đến lúc đó, nói không chừng ông ta còn sử dụng thủ đoạn cứng rắn hơn, làm loạn đến gà bay chó sủa, lẽ nào cô muốn nhìn thấy cảnh như vậy?"
" Cô chắc là tôi sẽ mềm lòng và không thể nhìn thấy có người chịu khổ ư?"
Chết tiệt, đây là một nhược điểm lớn nhất của tôi, nếu chuyện thi quỷ có tồn tại bị công bố ra bên ngoài xã hội, thì thế giới này sẽ lộn xộn lên mất.
" Chu Hiểu Hiểu, làm bạn bè, nên tôi nhắc nhở cô một câu, thế giới này trăm ngàn năm qua có rất nhiều chuyện không thể tồn tại dưới ánh sáng, nhưng nó lại phát triển, không ảnh hưởng đến cuộc sống của đại đa số mọi người, đây là quy luật tự nhiên bất biến của Hằng cổ, tội tình gì cô phải đuổi cùng giết tận phá vỡ quy tắc này?"
" Từ xưa có tà thì có chính, nếu đã chết, tội gì cô còn muốn dây dưa ở nhân gian?"
" Tôi chết khi còn trẻ như vậy, cho cho rằng tôi cam tâm sao? Chu Hiểu Hiểu, cô không cần dây dưa với tôi, được chứ? Cô cũng biết tôi thích Triết Lăng đã hơn mười mấy năm rồi, nhìn thấy anh ấy sắp chết, tôi cũng không thể để anh ấy chết như vậy được!!"
Liễu Sương Sương nói xong nắm chặt nắm tay, giống như là một bộ dáng vì Lãnh Triết Lăng thì có làm gì cô ta cũng tình nguyện làm.
Đột nhiên, nhớ tới lúc trước cô ta từng nói, nhất định sẽ cứu Lãnh Triết Lăng, nếu xâu chuỗi những việc này với nhau, tôi không khỏi có chút lo lắng:
"Biện pháp cứu Lãnh Triết Lăng, không phải là biến anh ta thành thi quỷ chứ?"
Nghe vậy, cả người Liễu Sương Sương ngẩn ra, tầm mắt nhìn tôi cũng rời đi, vẻ mặt bối rối, rõ ràng là có tật giật mình.
" Mẹ nó! Cô có bệnh à? Cô cứ để anh ta an tâm ra đi, không được sao? Chẳng lẽ cô muốn biến anh ta thành quái vật giống như cô, còn bị đầu lâu khống chế?"
Tôi thật muốn bóp chết Liễu Sương Sương này.
" Vậy thì thế nào, miễn là chúng tôi còn sống."
Lúc Liễu Sương Sương nói lời này, trong đôi mắt sáng ngời đã trào ra nước mắt, đó là khát vọng cầu sống của một người, không lâu trước đây, tôi cũng như vậy.
" Các người còn sống như vậy, đối với những người vô tội sắp bị các người làm tổn thương mà nói thì tốt sao?"
" Đừng ở trước mặt tôi nói mấy cái đạo lý chó má đó, cô cũng biết tôi sẽ không nghe mà, hoặc là cô liền giết tôi, hoặc là, tôi nhất định sẽ dựa theo suy nghĩ của mình và tiếp tục thực hiện."
Liễu Sương Sương nói xong dùng chưởng gió đánh mở cửa phòng làm việc.
"Rầm" một tiếng, xem ra đây là tư thế đuổi người.
Sau khi ra khỏi cửa, tôi chạy thẳng đến văn phòng trên tầng cao nhất.
Lãnh Thiên Dực đối với đứa con trai của mình vô cùng yêu thương, nên nhất định ở trong phòng làm việc của anh ta có lắp đặt máy theo dõi, chờ tôi đi vào, thấy ông ta đang ngồi ở văn phòng vẻ mặt nặng nề, xem ra ông ta đã nghe toàn bộ cuộc đối thoại giữa tôi với Liễu Sương Sương.
Lười nói lời vô nghĩa với ông ta, cổ tay của tôi đã phân hoá ra xích sắt lập tức quấn chặt lấy Lãnh Thiên Dực, sau đó tôi đi tới trước mặt ông ta:
"Hiện tại, ông tin tưởng năng lực của tôi chưa?"
" Hiểu Hiểu, đừng hồ đồ, còn không mau buông tổng giám đốc Lãnh ra?"
Sư phụ hét lớn một tiếng.
Ngay cả Lỗ Gia Minh cũng không ngờ tới tôi sẽ xúc động như vậy, tôi vừa buông Lãnh tổng ra, ông ta liền cười soà, e là muốn tố cáo chúng tôi.
Nhưng tôi không sợ ông ta đâu, tôi còn có đòn sát thủ.
" Ông không để cho tôi bảo vệ ông cũng được, nếu Lãnh Thiên Ngạo lại tìm đến cửa, vậy thì ông liền tự cầu phúc đi."
Vừa nghe tôi nhắc đến Lãnh Thiên Ngạo, trong nháy mắt sắc mặt của tổng giám đốc Lãnh đã lạnh như băng, ánh mắt chợt loé lên tia âm ngoan:
"Làm sao cô biết ba chữ Lãnh Thiên Ngạo?"
Xem ra giữa bọn họ thật đúng là có chút chuyện mà người khác không biết, tôi cũng không quan tâm đến những chuyện đó, tôi chỉ có thể đi cùng Lãnh Thiên Dực khẳng định sẽ có biện pháp cứu Lãnh Triết Lăng.
Bây giờ việc tạo ra một câu chuyện hoặc bất cứ điều gì là quá đơn giản với tôi.
" Khi trước, chuyện tai nạn xe cộ ở Thái Lan có liên quan đến Lãnh Thiên Ngạo, Liễu Sương Sương cũng chết ngay khi đó, hiện tại cô ta lại sống lại, nói không chừng có chút quan hệ với Lãnh Thiên Ngạo."
" Sương Sương cùng Lãnh Thiên Ngạo?"
Sắc mặt của Lãnh Thiên Dực đanh lại, xem ra Lãnh Thiên Ngạo là cái gai trong mắt ông ta.
Nếu như thật sự là như vậy thì quá tốt rồi, nói không chừng có thể lợi dụng Lãnh Thiên Ngạo giải quyết luôn Liễu Sương Sương.
Thế là, Lãnh Thiên Dực cũng đồng ý để cho tôi ở bên người để bảo vệ ông ta, sư phụ cùng Lỗ Gia Minh đi quanh toà nhà cao ốc để tìm tung tích của Lãnh Thiên Ngạo,tôi ở lại văn phòng tổng giám đốc Lãnh, thư ký bưng lên một chén trà, bây giờ, không có người ngoài ở đây nên tổng giám đốc Lãnh cũng đi thẳng vào vấn đề.
Biết càng nhiều thường thường chết càng nhanh, tôi cũng không có ngốc, vội vàng xoè hai tay ra:
"Những thứ khác tôi cũng không biết, tôi với Lãnh Thiên Ngạo cũng chỉ có duyên gặp mặt nhau một lần, hiện tại tôi đang truy bắt anh ta, ông nói thử xem anh ta có thể nói cho tôi biết gì à?"
" Thật không? Vậy thì tốt rồi, chờ bắt được Lãnh Thiên Ngạo, các người trực tiếp đánh anh ta hồn phi phách tán là được!"
" Đó là đương nhiên, tổng giám đốc Lãnh, xin ông hãy yên tâm, có điều, về hôn sự của Liễu Sương Sương và Lãnh Triết Lăng tôi hy vọng ông có thể suy nghĩ lại một chút, Liễu Sương Sương thật sự là thi quỷ, ông không tin có thể đi tới đứng bên cạnh cô ta ngửi thử, cho dù mùi nước hoa có nồng đậm cỡ nào thì cũng không thể che giấu được mùi thối rữa trên cơ thể của cô ta đâu."
"Sương Sương là đứa nhỏ tôi nhìn từ bé cho tới khi lớn, nó đối với Triết Lăng nhà tôi vẫn rất để ý, tôi không tin nó sẽ hại Triết Lăng, hơn nữa thi quỷ gì đó, tôi chưa từng nghe qua, cô nên điều tra rõ ràng rồi hãy nói cho tôi."
Tôi ngất xỉu mất thôi, tôi đã điều tra rõ ràng vậy rồi mà ông ta còn nói có chỗ không rõ ràng.
" Hay là như vậy đi, bây giờ tôi đi tìm Liễu Sương Sương, buộc cô ta lộ ra bản chất thật, còn Lãnh tổng,ông hãy đến phòng giám sát để xem đi."
Nói xong, tôi không đợi ông ta đồng ý liền đi ra ngoài, với tính tình đa nghi của ông ta, ông ta không thể nào không đi xem thử.
Các đồng nghiệp trong công ty cơ bản là còn nhận ra tôi, tôi đi vào bọn họ cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao tôi cũng vừa mới từ chức, phòng chừng họ còn cho rằng tôi đến làm thủ tục linh tinh gì đó để nghỉ việc, tôi trực tiếp đi đến văn phòng trước kia của Lãnh Triết Lăng, quả nhiên là Liễu Sương Sương đang ngồi ở bên trong.
" Ối chà! Không ngờ cô còn dám xuất hiện ở chỗ này, cô rốt cuộc có mục đích gì?"
Liễu Sương Sương nhìn thấy tôi đầu tiên là hoảng hốt, nhưng ngay sau đó đã bình tĩnh lại, rồi buông cà phê trong tay xuống:
"Tôi không biết cô đang nói gì?"
" Liễu Sương Sương, cô giỏi lắm, giả bộ rất giống, rõ ràng đã chết, còn học người sống đến đây làm việc?"
Tôi nói xong đi đến trước bàn làm việc của cô ta, giơ tay lên liền dùng móng tay bén nhọn rạch lên bộ ngực đầy đặn của cô ta.
Mặt của Liễu Sương Sương không đổi sắc, nhìn miệng vết thương trước ngực chậm rãi khỏi hẳn, ngẩng đầu nhìn tôi:
"Cô muốn thế nào?"
" Tôi không cần gì, chỉ cần cô ngoan ngoãn giải trừ hôn ước với Lãnh Triết Lăng, sau đó rời khỏi nơi này, vĩnh viễn không được quay trở lại đây thì tôi có thể tha cho cô một mạng."
Hiện tại, tôi mà giết cô ta sẽ phải đánh một trận lớn, nếu cô ta không phản kháng để tôi giết, vậy người bên ngoài là nhân chứng biến tôi thành tội phạm giết người.
" Cô rõ ràng biết tôi không thể rời đi, cũng không thể cãi lại mệnh lệnh của tôn chủ."
" Ông ta vẫn chưa chết?"
" Ha ha, tôi đã nói rồi, không ai có thể đấu lại tôn chủ, cho dù tôi không gả cho Lãnh Triết Lăng, cũng sẽ có người đến thay tôi gả cho anh ta, đến lúc đó, nói không chừng ông ta còn sử dụng thủ đoạn cứng rắn hơn, làm loạn đến gà bay chó sủa, lẽ nào cô muốn nhìn thấy cảnh như vậy?"
" Cô chắc là tôi sẽ mềm lòng và không thể nhìn thấy có người chịu khổ ư?"
Chết tiệt, đây là một nhược điểm lớn nhất của tôi, nếu chuyện thi quỷ có tồn tại bị công bố ra bên ngoài xã hội, thì thế giới này sẽ lộn xộn lên mất.
" Chu Hiểu Hiểu, làm bạn bè, nên tôi nhắc nhở cô một câu, thế giới này trăm ngàn năm qua có rất nhiều chuyện không thể tồn tại dưới ánh sáng, nhưng nó lại phát triển, không ảnh hưởng đến cuộc sống của đại đa số mọi người, đây là quy luật tự nhiên bất biến của Hằng cổ, tội tình gì cô phải đuổi cùng giết tận phá vỡ quy tắc này?"
" Từ xưa có tà thì có chính, nếu đã chết, tội gì cô còn muốn dây dưa ở nhân gian?"
" Tôi chết khi còn trẻ như vậy, cho cho rằng tôi cam tâm sao? Chu Hiểu Hiểu, cô không cần dây dưa với tôi, được chứ? Cô cũng biết tôi thích Triết Lăng đã hơn mười mấy năm rồi, nhìn thấy anh ấy sắp chết, tôi cũng không thể để anh ấy chết như vậy được!!"
Liễu Sương Sương nói xong nắm chặt nắm tay, giống như là một bộ dáng vì Lãnh Triết Lăng thì có làm gì cô ta cũng tình nguyện làm.
Đột nhiên, nhớ tới lúc trước cô ta từng nói, nhất định sẽ cứu Lãnh Triết Lăng, nếu xâu chuỗi những việc này với nhau, tôi không khỏi có chút lo lắng:
"Biện pháp cứu Lãnh Triết Lăng, không phải là biến anh ta thành thi quỷ chứ?"
Nghe vậy, cả người Liễu Sương Sương ngẩn ra, tầm mắt nhìn tôi cũng rời đi, vẻ mặt bối rối, rõ ràng là có tật giật mình.
" Mẹ nó! Cô có bệnh à? Cô cứ để anh ta an tâm ra đi, không được sao? Chẳng lẽ cô muốn biến anh ta thành quái vật giống như cô, còn bị đầu lâu khống chế?"
Tôi thật muốn bóp chết Liễu Sương Sương này.
" Vậy thì thế nào, miễn là chúng tôi còn sống."
Lúc Liễu Sương Sương nói lời này, trong đôi mắt sáng ngời đã trào ra nước mắt, đó là khát vọng cầu sống của một người, không lâu trước đây, tôi cũng như vậy.
" Các người còn sống như vậy, đối với những người vô tội sắp bị các người làm tổn thương mà nói thì tốt sao?"
" Đừng ở trước mặt tôi nói mấy cái đạo lý chó má đó, cô cũng biết tôi sẽ không nghe mà, hoặc là cô liền giết tôi, hoặc là, tôi nhất định sẽ dựa theo suy nghĩ của mình và tiếp tục thực hiện."
Liễu Sương Sương nói xong dùng chưởng gió đánh mở cửa phòng làm việc.
"Rầm" một tiếng, xem ra đây là tư thế đuổi người.
Sau khi ra khỏi cửa, tôi chạy thẳng đến văn phòng trên tầng cao nhất.
Lãnh Thiên Dực đối với đứa con trai của mình vô cùng yêu thương, nên nhất định ở trong phòng làm việc của anh ta có lắp đặt máy theo dõi, chờ tôi đi vào, thấy ông ta đang ngồi ở văn phòng vẻ mặt nặng nề, xem ra ông ta đã nghe toàn bộ cuộc đối thoại giữa tôi với Liễu Sương Sương.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he