Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm - Chương 120: Với hắn, cô đã không còn chút kiên nhẫn nào
Chương trước- Chương 1: Đình Thâm, ngươi muốn ta đi!
- Chương 2: Nếu anh đi, tôi sẽ ngủ cùng hắn…
- Chương 3: Không được phép đi… Anh có còn là đàn ông
- Chương 4: Lần thứ nhất
- Chương 5: Muốn được cứu giúp, trước hết phải học cách
- Chương 6: Khi cần giúp đỡ, thật vui vẻ
- Chương 7: Chịu trách nhiệm, ngươi không xứng!
- Chương 8: Cái giá cho việc lên giường, thực sự quá
- Chương 9: Xin lỗi, ta đã để đại tiểu thư oan ức rồi
- Chương 10: Hắn..hắn..hắn.. Hắn sắp chết rồi à?!
- Chương 11: Thuốc… Cho ta… Thuốc
- Chương 12: Dấu hôn
- Chương 13: Hoắc đại ca tốt như vậy mà, Trì Vi
- Chương 14: “Để ý lời các cô. Ha, xứng đáng sao.”
- Chương 15: Hắn thật sự chết rồi…
- Chương 16: Cô gái, bạn trai cô bị bệnh bẩm sinh
- Chương 17: Trì Vi liếm môi dưới, nhẹ nhàng hôn
- Chương 18: Hoắc Đình Thâm, cô ta là người bị hại
- Chương 19: Ta sẽ không giữ con lại
- Chương 20: Hắn nhặt hộp thuốc lên, trên mặt bất ngờ
- Chương 21: Trên người cô ấy phủ toàn màu xanh tím
- Chương 22: Anh hãy nhớ kỹ, là tự tay anh làm
- Chương 23: Anh ngủ cùng Lê Tuyết, tôi ngủ cùng đàn ông
- Chương 24: Từ lâu cô ấy đã yêu anh như một kẻ điên
- Chương 25: Nguyễn Nguyễn
- Chương 26: Cung Tinh Tầm, gia đình năm người con trai trẻ tuổi
- Chương 27: Con gái nhà họ Trì, một triệu!
- Chương 28: Tiếng nói nhàn nhạt của anh ta quay lại
- Chương 29: Cô khẽ nâng chiếc cằm, sự cao quý trời sinh lộ ra
- Chương 30: Đối với phụ nữ giữ lấy mình
- Chương 31: Ròng rã sáu năm, mỗi tháng cô ấy vẫn viết
- Chương 32: Năm đó cô bé ấy yếu đuối gào khóc
- Chương 33: Hai cô gái nghiêng nước nghiêng thành nhà họ Trì
- Chương 34: Trì Vi áp sát người Trì An, con mắt đầy tức giận
- Chương 35
- Chương 36: Con bé bẩm sinh tính khí nóng nảy, con không được như vậy.……
- Chương 37: Trì Vi và Hàn Phương chung một lớp
- Chương 38: Cùng tên cùng họ, người ta sẽ nghĩ
- Chương 39: Sau lưng bông hoa của khoa
- Chương 40: Khương Đường Đường với Khương Quả Quả thật ồn ào
- Chương 41: Lại gặp gỡ, hóa ra hắn là người chơi đàn piano
- Chương 42: Hắn ta đã biến cô thành một người phụ nữ
- Chương 43: Cô gái gỡ chiếc kính của người đàn ông và khen ngợi
- Chương 44: Người đàn ông bề ngoài áo mũ chỉnh tề
- Chương 45: Trì Vi nắm lấy cánh tay người đàn ông
- Chương 46: Cô gái ép Bạc Dạ Bạch vào tường
- Chương 47: Cô ở trong mắt hắn, có như không
- Chương 48: Thân thể đại tiểu thư rất mềm mại, đối với tôi
- Chương 49: Tôi chạm vào, đại tiểu thư sợ sệt
- Chương 50: Cô không tha cho tôi, chỉ vì...
- Chương 51: Từ đây, cô ở trong mắt ta
- Chương 52: Trong xe, có người duỗi ra một cánh tay
- Chương 53: Nhà họ Cung có năm thiếu gia, nữ ăn mặc giả nam
- Chương 54: Đau… Nhẹ tay chút…
- Chương 55: Trong lòng anh ta chỉ có mối tình đầu
- Chương 56: Cung Tinh Tầm, giờ cô ấy vẫn là tôi
- Chương 57: Vô cùng đào hoa, vô số người tình
- Chương 58: Năm ấy cô mười ba tuổi, quỳ gối trước linh đường
- Chương 59: Hoắc Đình Thâm tôi vĩnh viễn không bao giờ chạm vào cô, Trì Vi
- Chương 60: Mẹ của Vi Vi, Bạch Thanh Thu
- Chương 61: Cô ấy dơ bẩn như vậy mà vẫn sống sót
- Chương 62: Mẫu thân đã bịt miệng cô ấy lại
- Chương 63: Con xin thề, sẽ không bao giờ tin tưởng đàn ông
- Chương 64: Trì Vi ôm thi thể Bạch Thanh Thu
- Chương 65: Người bạn qua thư thần bí trong lòng Trì An
- Chương 66: Người cô thầm mến năm mười ba tuổi, Bạc tiên sinh
- Chương 67: Thật buồn cười, lại lên giường với em gái cùng cha khác mẹ
- Chương 68: Trì An nở một nụ cười giễu cợt: “Tỷ”
- Chương 69: Chúng ta nhất định một đời đối đầu nhau?
- Chương 70: Trì An, cô không chết, chỉ là …
- Chương 71: Nữ sinh tỏ tình: “Bạc Dạ Bạch …”
- Chương 72: Không phải cô nói thích tôi sao
- Chương 73: Nhìn xem Phó Âm Âm khóc đỏ cả hai mắt
- Chương 74: Vì tôi nên anh mới cố ý làm cô ta xấu hổ
- Chương 75: Lúc đó tôi và đại tiểu thư đã nói
- Chương 76: Cô gái ngã chổng vó dưới mưa
- Chương 77: Trên đời này không phải việc gì cũng như mong muốn
- Chương 78: Cô gái tỏ ra ân cần để dụ dỗ người đàn ông
- Chương 79: Người đàn ông lạnh lùng bỏ lại cô gái
- Chương 80: Trì Vi lấy hết dũng khí : “ Lão sư.”
- Chương 81: Cô gái chủ động vòng tay ôm người đàn ông
- Chương 82: Trì Vi ôm cánh tay người đàn ông không buông
- Chương 83: Cũng thật là, xấu đến mức nôn mửa …
- Chương 84: Một người đàn ông cùng một người phụ nữ
- Chương 85: Trì An viết thư cho Bạc Dạ Bạch
- Chương 86: Người viết thư là người trong lòng?
- Chương 87: Không một chút dấu hiện, đưa tay ra nắm
- Chương 88: Ta sợ đau...sau khi hừng đông
- Chương 89: Ta đồng ý để cô ở bên, lẽ ra phải làm ta thỏa mãn
- Chương 90: Hơn cả một vị hôn phu
- Chương 91: Trì Vi tôi không phải là món đồ Chơi
- Chương 92: Sáu năm trước, Bạc Dạ Bạch đã cứu một người
- Chương 93: Giết một kẻ ác, cũng tức làm trăm điều thiện
- Chương 94: Hắn một tay đẩy cô gái ra
- Chương 95: Giúp tôi... Nóng quá...
- Chương 96: Trì Vi ôm eo người đàn ông
- Chương 97: Cô nhìn thấy Hoắc đại ca
- Chương 98: Thiếu nữ cố gắng chịu đựng oan ức
- Chương 99: Không tiêm! Tôi không tiêm …
- Chương 100: Lão sư, xong chưa. Tôi đau quá!
- Chương 101: Cô gái mở miệng nói cắn đàn ông
- Chương 102: Trì tiểu thư, vừa nãy cô...
- Chương 103: Cô là ánh trăng sáng trong lòng anh ấy
- Chương 104: Hắn chỉ có thể là đồ Vật sở hữu của mình ta
- Chương 105: Hoắc Đình Thâm sức khỏe thật sự rất tráng kiệt
- Chương 106: Cô tiến đến trước mặt anh ta: “Cô ấy...”
- Chương 107: Chỉ cần, anh ở bên cạnh tôi
- Chương 108: Đứa con ngoài giá thú cả ngày gọi tôi…
- Chương 109: Nếu như tôi nói, người bỏ thuốc chính là…
- Chương 110: Hoắc Đình Thâm nói chuyện nhẹ nhàng
- Chương 111: Ba năm trước, được Lê Tuyết Tâm cứu giúp
- Chương 112: Ba năm trước, được Lê Tuyết Tâm cứu giúp
- Chương 113: Tỷ tỷ, không thuộc về tôi
- Chương 114: Vi Vi, con trai trưởng nhà họ Lệ
- Chương 115: Cô gái đến cười tươi như hoa
- Chương 116: Đại tiểu thư, cô rất thiếu thốn đàn ông
- Chương 117: Hắn hôn lên bờ môi cô
- Chương 118: Hắn chậm rãi nắm lấy, ép sát Trì Vi
- Chương 119: Cô không còn là trẻ con, đừng chơi đùa
- Chương 120: Với hắn, cô đã không còn chút kiên nhẫn nào
- Chương 121: Lẽ nào cô chưa từng được hôn?
- Chương 122: Đại tiểu thư, cô không cần sợ hãi tôi
- Chương 123: Thân thể cô, rất đẹp …
- Chương 124: Trì Vi, cô không nên trêu chọc tôi
- Chương 125: Cô nắm chặt lấy bàn tay anh ta
- Chương 126: Trì An nhìn thẳng Trì Vi
- Chương 127: Tiểu bạch kiểm của tôi, hắn sẽ đến!
- Chương 128: Đối mặt với Trì An, thiếu
- Chương 129: Có người phụ nữ quê mùa, liền có
- Chương 130: Khiến Cung tam tiểu thư mất mặt, giải vây hai chị em Khương gia (1)
- Chương 131: Khiến Cung tam tiểu thư mất mặt, giải vây cho chị em Khương gia (2)
- Chương 132: Khiến Cung tam tiểu thư mất mặt, giải vây cho chị em Khương gia (3)
- Chương 133: Trì đại tiểu thư đã có hôn phu, lại có tiểu bạch kiểm, cô ta xem ngươi là gì
- Chương 134: Cái giá của một người phụ nữ như Trì Vi, nam nhân khác không nuôi nổi, anh ta thì lại có
- Chương 135: Khai sáng
- ChÆ°Æ¡ng 136: Bạc Dạ Bạch trả lá»i giúp cô gái Äang chá»t dạ trả lá»i : ÂTôi chÃnh là ngÆ°á»i Äà n ông của cô ấy.â
- Chương 137: Nỗi thống khổ to lớn nhất trên đời, đó là … Chua xót, yêu mà không được!
- Chương 138: Đau
- Chương 139: Lão sư nổi máu ghen
- Chương 140: Người đàn ông của ta thấy không thoải mái… (thêm chương “Sưởi ấm”, chúc mừng thăng làm Đà Chủ)
- Chương 141: Hoắc Lan Tây cô, làm chuyện bỏ thuốc với ta, hủy hoại một đời thuần khiết … Đắc ý lắm sao?
- Chương 142: Nếu như có yêu đương muốn kết hôn, nhất định đừng tìm loại bạn gái như tôi…
- Chương 143: Đệ nhất mỹ nhân thành phố
- Chương 144: Cô ta muốn ai cũng có thể làm chồng Trì Vi, mãi mãi không bao giờ ngóc đầu lên được
- Chương 145: Cố nhân gửi tặng Nữ hoàng Hoa hồng: Tiên sinh, người yêu tôi tha thiết vậy sao?
- Chương 146: Bạc Dạ Bạch bí ẩn chết đi, là tự tay cô vứt bỏ tiên sinh
- Chương 147: Lạc bước vào phòng tắm của Bạc Dạ Bạch
- Chương 148: Vi Vi bị hãm hại, đang gặp nguy hiểm
- Chương 149: Đệ nhất mỹ nhân của Thành phố
- Chương 150: Đường cùng, bị bức ép nhảy xuống biển!
- Chương 151: Không còn đường lui nữa
- ChÆ°Æ¡ng 152: Cô gái sợ sá»t nhà o và o ôm ngÆ°á»i Äà n ông: ÂTôi Äau quáâ¦â
- Chương 153: Cuộc sống bế tắc, Bạc Dạ Bạch mạnh mẽ phản kích!
- Chương 154: Chứng minh tình yêu của tôi bằng hành động 1
- Chương 154-2: Hoặc là, nằm đi ra ngoài… Hoặc là, tự mình nhảy xuống biển!
- ChÆ°Æ¡ng 155: Khuôn mặt của cô gái cuá»n tròn thà nh má»t nắm trong lòng bà n tay: ÂLão sÆ°, Äừng Äụng và o! Tôi Äauâ¦â
- Chương 156: Bạc Dạ Bạch ôm cô từ phía sau: “Cô còn nhỏ tuổi như vậy, nhất định phải tỏ ra mạnh mẽ như thế này sao?”
- Chương 157: Bắt nạt
- Chương 158: Đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ chữa khỏi bệnh tim cho anh!
- ChÆ°Æ¡ng 159: Nguyá» n Nguyá» n chủ Äá»ng ÄÆ°a tay nắm lấy tay ngÆ°á»i Äà n ông: ÂTrÆ°á»c Äây tôi Äã từng gặp anh...â
- Chương 160: Cảm ơn ông trời, một lần nữa để con gặp lại ân nhân!
- ChÆ°Æ¡ng 161: Anh ta má» tin nhắn ra: ÂVi Vi, cô muá»n lợi dụng Bạc Dạ Bạch tháºt sao.â
- ChÆ°Æ¡ng 162: Cô xoay ngÆ°á»i nhảy xuá»ng biá»n sâu: ÂHắn không biết bÆ¡i, hắn sẽ chếtâ¦â
- Chương 163: Cung Mặc, tứ thiếu gia nhà họ Cung, trời sinh làm kẻ ngu si
- Chương 164: Ta giúp ngươi trừng phạt người xấu, ngươi đừng có giận ta, được không
- Chương 165: Người đàn ông của cô có mưu đồ Gây rối, muốn bắt nạt đại tiểu thư nhà tôi…
- ChÆ°Æ¡ng 166: Trì An nghe ngÆ°á»i Äà n ông lạnh nhạt má» miá»ng: ÂÄại tiá»u thÆ° nhà các ngÆ°á»i không xứng Äá» ta bất lá»ch sá»±.â
- Chương 167: An An và đại ca ca: Sáu năm sau gặp lại, không hề quen biết
- Chương 168: Cô gái trẻ lấy chiếc mặt nạ xuống: Trì An là tên của tôi, rất hân hạnh được quen biết anh.”
- Chương 169: Bạc Dạ Bạch, tôi có thể… Nhìn khuôn mặt anh sau lớp mặt nạ này không...
- Chương 170: Trì An, hắn là người đàn ông của tôi, cô muốn làm gì?
- Chương 171: Vi Vi hối hận, dừng kế hoạch trả thù!
- Chương 172: Cô tức giận đến run người, giọng nói chất vấn: “Lão sư, tại sao anh lại dìu cô ấy.”
- Chương 173: Bạc Dạ Bạch, ở trong mắt anh… Cô ta tốt hơn tôi, thật sao?
- Chương 174: Trì An mất hết hy vọng: Bạc Dạ Bạch chắc chắn không phải Đại ca ca, tuyệt đối không!
- Chương 175: A Vãn mặt ngoài là người giúp việc, nhưng từ lâu đã được đối xử như phu nhân…
- ChÆ°Æ¡ng 176: NgÆ°á»i Äà n ông lấy tay lau nÆ°á»c mắt cho cô ta: ÂÄừng khóc, lá»i không phải của cô...â
- Chương 177: Trì An nhớ lại
- Chương 178: Tôi sẽ không thích, không thích một ai cả. Hiện tại sẽ không, tương lai... Cũng sẽ không có chuyện đó
- Chương 179: Nhan sắc cô ta hết sức tầm thường, dáng người cũng chẳng có gì nổi bật, lão sư làm sao có khả năng bỏ qua tôi để
- Chương 180: Việc bản thân không hề làm, lại muốn ép buộc người khác nhận lỗi. A Vãn, tôi đã dạy cô như thế sao?
- Chương 181: A Vãn đồng ý báo ân, cả đời ở bên tiên sinh, không rời không bỏ
- Chương 182: Bạc Dạ Bạch đồng ý chuyện bao dưỡng, chính là vì muốn nhìn thấy Trì Vị Vãn!
- ChÆ°Æ¡ng 183: Hoà n cảnh bế tắc: ÂTrì diá» n viên, cô còn muá»n buá»c ngÆ°á»i Äà n ông của tôi phải xin lá»i sao?â
- ChÆ°Æ¡ng 184: Chá»ng chÆ°a cÆ°á»i trÆ°á»c của Trì Vi, Lá» TrÆ°á»ng Phong mạnh mẽ xuất hiá»n: ÂChuyá»n nà y, không cho phép bất cứ ngÆ°á»i n
- Chương 185: Lệ tổng, bắt người đàn ông của tôi, trước hết cũng nên có sự đồng ý từ tôi chứ nhỉ?
- Chương 186: Tôi là Trì Vi, đã từng là… Vị hôn phu của Lệ tổng
- Chương 187: Trì Vị Vãn quay về phía anh ta cầu xin: "Tiên sinh, nghe lời Vị Vãn, hãy mau xin lỗi Lệ Yên Nhiên đi…”
- Chương 188: Đối mặt với sự chèn ép từ Lệ gia, cô ngăn cản người đàn ông yếu thế: “Lão sự, không được phép xin lỗi!”
- ChÆ°Æ¡ng 189: Ngay má»t phát bắt lấy cà vạt của ngÆ°á»i Äà n ông: ÂCảm tạ Lá» tá»ng nÄm Äó Äã không cÆ°á»i tôi.â
- Chương 190: Trì Vi, cô có biết nhận ân tình của Lệ Trường Phong tôi đồng nghĩa với điều gì không?
- Chương 191: Tôi chính là thấy chướng mắt Lệ tổng, anh đã quá già?!
- Chương 192: Lệ Trường Phong lấy điện thoại ra, vô thức mở thư mục ảnh
- Chương 193: Trì Vi, cô có thể đi nhưng hắn ta nhất định phải ở lại!
- Chương 194: Giang Tứ Gia là nhân vật huyền thoại nổi danh bậc nhất
- Chương 195: Tình thế xoay chuyển, lão sư làm nhà họ Lệ mất mặt!
- Chương 196: Lời nói dối của Lệ Yên Nhiên bị vạch trần, thật sự nhục nhã!
- Chương 197: Càng nhìn ánh trăng càng hiu quạnh!
- Chương 198: Lão sư vì Trì Vị Vãn mà lợi dụng tôi
- ChÆ°Æ¡ng 199: NgÆ°á»i Äà n ông cúi Äầu, áp sát cô gái: ÂTrì Vi, trò bao dưỡng Äà n ông của cô, chÆ¡i vui lắm sao?â
- ChÆ°Æ¡ng 200: Hoắc Äình Thâm viết ra tá» séc má»t triá»u, ÄÆ°a ra trÆ°á»c mặt Bạc Dạ Bạch: ÂCầm tá» séc, cút Äi cho ta!â
- Chương 201: Giả bộ thanh cao cái gì?
- Chương 202: Làm sao, đại tiểu thư đau lòng à?
- ChÆ°Æ¡ng 203: Bá» tát má»t cái: ÂTrì Vi, cô là loại ngÆ°á»i thấp hèn nhÆ° váºy sao?!â
- Chương 204: Vi Vi, ở trong lòng cô… Hoắc Đình Thâm tôi là cái gì
- Chương 205: Tình đã kết thúc, còn không tự biết mình
- Chương 206: Ở trong mắt cô... Anh ta thật sự tốt như vậy sao?
- Chương 207: Trong lòng anh, nhất định rất coi thường tôi, đúng vậy không?
- Chương 208: Trì Vi, chúng ta sau này... Không cần thiết gặp lại
- Chương 209: Đứa bé
- Chương 210: Phụ nữ bạc phận, lợi ích che khuất tâm can
- Chương 211: Một bên là chồng, một bên là bạn thân… Các người đã phản bội bà ấy!
- Chương 212: Thử vai, bị người ta nhìm chằm chằm!
- Chương 213: Tính kế, đem Trì Vi tặng cho người khác!
- Chương 214: Bạc tiên sinh nói trò chơi đã kết thúc, đừng liên lạc lại
- Chương 215: Người đàn ông làm chủ ở bên trong (tìm kiếm, tìm kiếm, tìm kiếm)
- Chương 216: Quý Thiếu
- Chương 217: Số mệnh đã an bài, tại sao lại đi nhầm vào phòng
- Chương 218: Cùng với ánh trăng và màu tuyết, anh ấy là kiểu đẹp đẽ thứ ba của nhân gian này
- Chương 219: Bạc Dạ Bạch nhìn chằm chằm vào cô gái, đăm chiêu nói
- Chương 220: Trong mắt lão sư, tôi chính là đang chơi trò chơi
- Chương 221: Trì Vi, tôi không muốn nhìn thấy cô nữa, hiểu chưa
- Chương 222: Bạc Dạ Bạch, tôi ghét anh, ghét anh!
- Chương 223: Anh ta… Rất coi trọng cô
- Chương 224: Quy tắc giao dịch ngầm
- Chương 225: Bản thân rơi vào hoàn cảnh khốn cùng, cô bị một chiếc kim tiêm đâm vào cổ!
- Chương 226: Con đường chết!
- Chương 227: Hoặc là, thả ta đi, hoặc là… Tôi sẽ giết cô ta!
- Chương 228: Ngã vào lòng anh ta
- Chương 229: Một câu “Không cứu ” làm Trì Vi một lần nữa rơi xuống vực sâu!
- Chương 230: Bây giờ có cô ta rồi… Anh liền nghĩ tôi không còn giá trị, có đúng không?
- Chương 231: Thật sự tôi rất sợ, anh đừng vô tình như vậy… Có được hay không?
- Chương 232: Bạc Dạ Bạch, đáng đời anh số mệnh không lâu dài, trời sinh bệnh tật quấn quanh, có chết cũng cô độc!
- Chương 233: Anh ta không sợ sống chết, trời sinh không có nhược điểm
- Chương 234: Tên đàn ông biến thái
- Chương 235: Sự xuất hiện của Cung Tu
- Chương 236: Là hắn… Để anh đến cứu tôi sao
- Chương 237: Anh ta bỏ lại mình chỉ vì sinh nhật của Trì An!
- Chương 238: Bạc tiên sinh, anh chọn tôi thì tôi chính là người của anh
- Chương 239: Anh mặc kệ tôi bị bắt đi, vì lợi ích của An An Khánh Sinh ư?
- Chương 240: Trì Vi khóc nức nở, oan ức hướng về phía người đàn ông: �Bạc Dạ Bạch, ta hận ngươi!”
- Chương 241: Cảm ơn vì nhờ có anh mà cuộc đời tôi bỗng nhiên náo nhiệt hơn hẳn!
- Chương 242: Quà sinh nhật: Một đời mạnh khỏe, trưởng thành không lo
- Chương 243: Trì Vi, cầu xin tôi
- Chương 244: Đồ Chơi
- Chương 245: Trì Vi nắm lấy cánh tay người đàn ông
- Chương 246: Từ chối việc cầu xin anh ta, Trì Vi nhảy xuống đài phun nước!
- Chương 247: Anh buộc tôi phải từ bỏ tự tôn để cầu xin, chính là muốn trút giận thay cho An An?
- Chương 248: Đại tiểu thư, là cô mãi không chịu buông tha cho tôi
- Chương 249: Nếu thật sự cô muốn đổi, hay là... Tôi đổi giúp cô?
- Chương 250: Ác ma đội lốt thần tiên: Đại tiểu thư của tôi, vậy mà cô cũng dám chửi bới hay sao?”
- Chương 251: Nếu cô ta là của anh thì tôi không bao giờ thuộc về anh!
- Chương 252: Không muốn, tôi không muốn!
- Chương 253: Cô đã mê hoặc anh ta
- Chương 254: Đỗ xe
- Chương 255: Rất oan ức
- Chương 256: Tình ái dâng trào, mãi mãi khắc sâu
- Chương 257: Đến tột cùng anh có mưu đồ Gì!
- Chương 258: Tính kế từng bước: Nếu số mệnh đã an bài, anh ta không trốn khỏi Trì Vi
- Chương 259: Đưa cô ta vào tròng: Dù sao cô cũng nên học cách để bản thân lớn lên
- Chương 260: Tự tìm đường chết
- Chương 261: Thân phận cao quý của đại tiểu thư, kẻ khác phải khiếp sợ!
- Chương 262: Tôi đang đợi một người… Có thể sẽ không đến
- Chương 263: Bạc tiên sinh mong rằng An An tiểu thư: �Một đời mạnh khỏe, trưởng thành không lo.”
- Chương 264: Đại ca ca... Có phải... Anh đã đến...
- Chương 265: Sáu năm không gặp, A Vãn vô cùng nhớ nhung tiên sinh...
- Chương 266: Bị mối tình đầu phản bội
- Chương 267: Đẩy Lệ Trường Phong vào góc tường: Tôi có thể chia tay hắn, cắt đứt mọi quan hệ!
- Chương 268: A Vãn, người tôi cần, là cô ấy chứ không phải cô
- Chương 269: Trì Vi chỉ là người thế thân
- Chương 270: Tại sao tiên sinh lại chọn Trì Vi. Loại người như cô ta, không bao giờ xứng đáng!
- Chương 271: A Vãn, cô không bao giờ thay thế được cô ấy
- Chương 272: Vì lão sư, tôi có thể từ bỏ hôn ước
- Chương 273: Thiếu nữ yểu điệu phiết môi: "Ngươi thật là hư, thật là chanh chua..."
- Chương 274: Tát thức ăn cho chó, cắt đứt Trì Vị Vãn phiền phức
- Chương 275: Trời sinh anh ta bị bệnh tim, không thể sống hơn ba mươi tuổi!
- Chương 276: Tôi muốn hắn sống sót thì phải cố gắng mà sống
- Chương 277: Trì đại tiểu thư, hãy buông tha cho tiên sinh…
- Chương 278: Lão sư, xỏ giày cho tôi
- Chương 279: Bạc Dạ Bạch gõ nhẹ ngón tay lên trán thiếu nữ: �Đại tiểu thư, không được phép thô lỗ.”
- Chương 280: Ân huệ người trước, món nợ người sau
- Chương 281: Lão sư, anh thắng rồi, tôi chịu thua. Dù tàn nhẫn ra sao… cũng không đuổi kịp anh!
- Chương 282: Trì Vi, hãy từ hôn với Hoắc Đình Thâm
- Chương 283: Số mệnh anh ngắn ngủi, tôi lại còn trẻ… Quãng đời về sau, không thể mãi thủ tiết!
- Chương 284: Chuyện như vậy, tôi không miễn cưỡng
- Chương 285: Tôi phải về nhà…
- Chương 286: Bạch, anh không tò mò… An An trông như thế nào sao
- Chương 287: Bí mật của Vi Vi
- Chương 288: Nếu như không có Cung Tu, anh có cứu tôi không
- Chương 289: Năm mười ba tuổi, Trì Vi mắc bệnh tâm lý rất nghiêm trọng
- Chương 290: Không ai bảo vệ được cô ấy, hãy để tôi
- Chương 291: Bạc Dạ Bạch tính kế, ngăn cản việc hôn sự của Trì Vi!
- Chương 292: Sinh nhật Trì An, cô là người ngoài duy nhất!
- Chương 293: Muội muội, ta thật ngưỡng mộ muội!
- Chương 294: Chiếc đàn piano thủy tinh Trì Vi đang cầm chính là quà của ca ca tặng cho mình!
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm
Chương 120: Với hắn, cô đã không còn chút kiên nhẫn nào
Không biết vì sao, đối với Bạc Dạ Bạch, xưa nay cô không bao giờ từ chối.
Thời khắc này chứng rối loạn tình dục lại phát tác … Không chỉ không phát tác mà ngược lại, còn có một sự ngại ngùng trào ra.
Tự nhiên, Trì Vi nhớ về đêm đính hôn, từng hình ảnh một xoay quanh tâm trí cô.
Cô cảm thấy giận dữ và xấu hổ gần chết, không biết … Cô đang chờ mong cái gì.
Khuôn mặt Trì Vi cho thấy có vẻ như cô đang dao động, chỉ cảm thấy ý nghĩa của chính mình thật đáng thẹn mà cũng đáng cười!
Vậy mà lúc này Bạc Dạ Bạch vẫn tiếp tục, không nghĩ ngợi thêm điều gì, Trì Vi cố hết sức giãy dụa.
Chỉ là sức lực anh ta quá lớn, làm cho cô không thể động đậy.
Nếu như nói rằng mỗi lần trước anh ta có thể bao dung nhưng lần này, Trì Vi nhận thức rõ ràng được.
Cô thật sự … Mất hết kiên nhẫn với Bạc Dạ Bạch!
Chứng kiến sự việc càng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Những ngón tay của Trì Vi đã bấm vào lòng bàn tay, cô không giãy dụa nữa, cố gắng buộc bản thân
bình tĩnh, cười khẽ một cái: "Vâng, không đợi được sao? Tôi muốn, sau khi chúng ta trở về, đêm còn dài, có thể làm được rất nhiều chuyện nữa! "
Nói như vậy, cô cố gắng ngoảnh đầu lại, bờ môi khẽ nhếch lên: " Tôi biết, anh không tin tưởng tôi, cảm thấy rằng tôi có mưu đồ khác! Thế nhưng tôi không muốn suy nghĩ gì thêm, trên người anh có cái gì, mà tôi lại không có đây? Tôi thật sự muốn bao nuôi anh! Dù sao, anh cũng đẹp trai như vậy…"
" Sự thật là chuyện của tôi và anh, hôn phu của tôi đã biết! Anh ta chê tôi ô uế, nói rằng hôn sự vẫn tiếp tục nhưng sẽ không đụng vào tôi… Mà tôi, cũng không thể thủ tiết, nên muốn bao nuôi một người đàn ông! Anh là người đàn ông đầu tiên, dài đến đẹp đẽ, mọi mặt cũng không tệ, hoàn toàn hợp ý tôi. Còn hơn người xa lạ, tôi lo lắng mọi nơi cũng không ai sánh được anh, chi bằng … Tôi trực tiếp bao nuôi anh. Đời này, anh ta chỉ là người đàn ông tinh thần, còn anh mới là người đàn ông thực sự của tôi, thật hay, hai cái vừa vặn viên mãn …"
Trì Vi nửa thật nửa giả nói, hàng lông mi buông xuống: " Vì lẽ đó, anh không cần lo lắng về chuyện này. Buổi tiệc mặt nạ khiêu vũ sắp bắt đầu tôi, tôi không thể đến trễ. Nếu như có đủ mười phút nữa, anh hãy đi theo tôi đi."
" Đại tiểu thư bao dưỡng đàn ông, hôn phu của mình lại chấp nhận được sao."
Bạc Dạ Bạch thuận miệng hỏi, vẻ mặt anh ta vẫn rất bình tĩnh.
Trì vi chỉ nở một nụ cười nhạt đáp: " Đúng, đây là chuyện riêng của tôi, bây giờ không tiện trả lời, nếu có cơ hội tôi sẽ nói cho anh biết, anh đây, sau đó, có muốn tiếp tục hay không."
Gỉa bộ hững hờ nhưng trên thực tế trong lòng Trì Vi căng thẳng đến tột cùng, lo lắng anh ta sẽ phát hiện ra kế hoạch của mình!
Chỉ thấy đôi mắt anh ta rất tĩnh lặng, không có chút rung động nào: " Tiếp tục sao. Tôi còn tưởng rằng, mục đích của đại tiểu thư là muốn để tôi dừng lại…"
Nghe xong Trì Vi cảm thấy kinh sợ, trái tim như muốn ngừng đập.
Cô còn chưa kịp đáp lại Bạc Dạ Bạch vẫn đứng dậy nói: " Mười phút sao, có lẽ là không đủ đâu."
Trì Vi cảm giác mình đã tránh được một sự uy hiếp, không khỏi có chút tê dại.
Nhưng chưa xong, đột nhiên Bạc Dạ Bạch một lần nữa giữ thân thể ngay ngắn, làm cho cô phải quay mặt về phía anh ta.
Ngay sau đó, Trì Vi còn chưa kịp thở hắn đã chuẩn bị áp sát, lạnh lùng tới gần bờ môi cô.
Xung quanh tất cả đều lặng yên như muốn đầu độc cô.
" Chuyện này, đầu tiên chúng ta có thể gác lại, dù sao đây cũng là thành ý của đại tiểu thư.."
Hắn vừa hôn vừa mạnh tay ép buộc khiến Trì Vi không thể né tránh, chỉ còn con đường đón nhận lấy tất cả.
Lời nói của Bạc Dạ Bạch làm cô giật mình, đôi mắt sáng chớp nháy, đưa tay chặn anh ta, bám vào áo, nghiêng đầu né tránh một cái: " Vậy thì, đợi buổi tiệc khiêu vũ kết thúc đã…"
" Đại tiểu thư, đây là thành ý của cô sao?"
Bạc Dạ Bạch nhẹ nhàng cắt ngang, vẻ mặt tuy thân mật nhưng vẫn rất bình tĩnh, phảng phất chút khiêm tốn của một người đàn ông.
Tiếp theo năm ngón tay của hắn chạm vào người cô, vuốt ve một cách tinh tế: " Thế này không chịu được còn nói gì đến chuyện bao dưỡng."
Trì Vi cảm thấy trên người anh ta như có hàng ngàn cánh buồm có thể xuyện thấu lòng người, đứng trước mặt hắn, một chút chỗ che thân cô cũng không có.
" Lão sư, không phải tôi không thể…"
" Vậy thì nghe đây."
Chưa giải thích xong Bạc Dạ Bạch đã hững hờ cắt ngang: " Đại tiểu thư cô nên sớm làm quen, so với chuyện ân ái mà nói thì đây chỉ mới là bắt đầu."
Phi, không phải mới bắt đầu, chờ vũ hội này kết thúc, ắt cầu quay về cầu, đường quay về đường!
" Đau đớn..."
Vừa mới nghĩ tới mắt Trì Vi đã sáng lên nhìn cánh tay của anh ta đang mạnh bạo nâng cằm cô lên.
Nhất thời bị đau nên Trì Vi kinh ngạc thốt lên một tiếng.
Kể cả một khe hở còn sót hắn cũng lợi dụng, làm cho cô không thể thở nổi với mùi Lãnh hương vây quanh.
Trong nháy mắt, đầu óc Trì Vi trở nên trống rỗng, cô như đang đắm chìm trong ảo giác với anh ta vậy.
Nhưng lúc này, căn bản một chút ngăn cản cô cũng không thể làm được, chỉ có thể thích ứng.
Chẳng qua Bạc Dạ Bạch không quá thuần thục, làm Trì Vi đột nhiên nổi lên những tia đau đớn.
" Lần này… Anh xong chưa. Đi thôi…"
Đôi mắt của Trì Vi lúc này như tràn đầy oan ức, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc mọi chuyện.
" Tôi không để ý? "
Vậy mà Bạc Dạ Bạch vẫn không có ý định buông tha cho cô, nhẹ nhàng vỗ về một câu.
" Thế nhưng…"
" Không nhưng gì hết, tiếp tục đi."
Cô gái yếu ớt chống cự lại, như bị nhấn chìm bởi những lời nói của anh ta.
Nhìn thấy cô không hề phối hợp, Bạc Dạ Bạch không thể kiên trì thêm, nắm lấy cổ tay cô, đè ở trên tường.
Trì Vi dặn mình cố gắng nhẫn nhịn, việc nhỏ không nhịn ắt việc lớn không thành!
Trong lòng cô an ủi mình từng chút, rằng đây chỉ là một cái hôn không có gì to tát.
Tự nhiên vào lúc này, cô cảm thấy rất lạnh.
Chưa nói tới bàn tay lạnh lẽo của anh ta, Trì Vi đã không chịu được mà cuộn mình, thở hổn hển, không ngừng giãy dụa.
Chỉ tiếc cô càng cố gắng thì càng vô vọng.
Cô cảm nhận từng ngón tay hắn đang xẹt qua phần xương của mình, cảm giác có chút ngứa ngáy.
Trong nháy mắt, đồng tử co rụt lại trông rất luống cuống.
Nhìn khuôn mặt kia trong khoảng cách tính bằng gang tấc, tuyệt sắc mà lại vô song nhưng cũng không thể nói ra hết lạnh lẽo, áp bức, nguy hiểm.
Trì Vi cảm thấy như không thở nổi và cảm giác cũng đang mất dần đi.
Nhưng cô biết rõ, nếu ngăn cản anh ta thì không thể tưởng tượng nổi chuyện gì sẽ xảy ra.
Thế nhưng ngăn cản..Cô phải làm sao đây.
Bất ngờ Trì Vi cảm thấy như tim mình ngừng đập.
Bạc Dạ Bạch từ từ dừng lại, giọng nói say mê lòng người: " Đại tiểu thư, cô được thở."
Ngay sau khi anh ta rời đi, cô bắt đầu thở, nghe xong câu nói của hắn đôi mắt trở nên mù mịt: " Thế nhưng … Tôi sẽ không …"
Dứt lời cô mới lấy lại phản ứng, có lẽ vì khi nãy không biết hô hấp làm sao để thiếu dưỡng khí chút nữa té xỉu!
" Không lẽ cô chưa từng được hôn sao? "
Đôi mắt anh ta như ngưng đọng, hững hờ hỏi một câu.
Khuôn mặt Trì Vi trở nên đơ cứng thừa nhận sự thật xấu hổ này, đột nhiên Bạc Dạ Bạch hạ xuống một lời khen: " Đại tiểu thư, cô đúng là một cô nương sạch sẽ! "
Nghe câu nói này, đôi mắt Trì Vi sáng lên, nhìn anh ta một cái, trái tim có cảm giác đau đớn.
Hai năm qua, hễ ai biết mình, mỗi khi nhắc tới chỉ có xem thường và xem thường.
Trong mắt họ, đại tiểu thư Trì Gia thật dơ bẩn, phóng đãng, không thể tả.
Ngay cả Hoắc Đình Thâm, bây giờ cùng một lòng nghĩ chứng rối loạn tình dục của cô là nói dối.
Thật chẳng mấy ai dùng hai từ " Sạch sẽ" để hình dung bản thân mình.
Dù cho người khác không biết, nhưng Bạc Dạ Bạch lại rõ mồn một, ai bảo hắn là người đàn ông đầu tiên của cô!
" Đại tiểu thư, tôi rất hài lòng về điều này."
Bạc Dạ Bạch nghiêng đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói.
Dù sao, đối với hắn, mọi chuyện trên đời này đều thích thì làm, chưa bao giờ quá mức cưỡng cầu…
Nhưng mà, anh ta có nghĩ thầm, càng hoàn mỹ thì càng hợp ý.
" Sau này, cô phải giữ gìn sự sạch sẽ này, biết chưa."
Hời hợt nói chuyện bỗng nhiên Bạc Dạ Bạch khều ngón tay một cái.
Nhất thời Trì Vi chưa trả lời thì trên người đã có cảm giác mát lạnh.
Sau đó, cô nhìn ánh mắt của anh ta, vội vã vòng tay che lại, như tư thế cuộn mình của một đứa trẻ: "
Đừng như vậy… Tôi không quen…"
" Để có được thứ mình muốn thì chung quy cũng nên trả giá/ Cô nói xem có đúng không, đại tiểu thư."
Với sự ngăn cản của Trì Vi, Bạc Dạ Bạch vẫn nhàn nhạt nói chuyện.
Đột nhiên trái tim Trì Vi đập loạn lên, hình như anh ta đã đoán ra được cô đang nghĩ gì… Chỉ là mục đích của mình, chỉ có bản thân mới rõ nhất.
Vì vậy cô chỉ miễn cưỡng cười nhạt: " Mục đích chính của tôi, chính là bao nuôi anh!"
" Nếu như vậy thì lạ quá, tôi không quen."
Vừa nói hắn vừa cúi áp sát cô, đặt một nụ hôn lạnh lẽo nơi chiếc cổ trắng ngần kia, lành lạnh nói: "
Đại tiểu thư, cái gì cũng nên quen thuộc."
Nơi cổ, đi theo nụ hôn là hơi thở ấm nóng của hắn làm cô có chút ngứa ngáy.
Trì Vi vẫn né tránh không được, cũng lo sợ rằng nếu mình giãy dụa mãnh liệt sẽ khiến cho anh ta hoài nghi, từ đó đổi ý chuyện bao nuôi.
Dù sao, khó khăn lắm cô mới đi đến bước đường ngày hôm nay, nếu như bỏ dở nửa chừng, có khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
" Cho tôi thêm thời gian, có được không. Tôi sợ.."
Trì Vi cố gắng thả lỏng hết mức, giọng nói mềm mại du dương để dụ dỗ hắn.
Không chỉ vậy, Trì Vi còn cắn răng lấy động lực đứng dậy, vòng tay ôm lấy eo anh ta: " Đợi từ buổi tiệc khiêu vũ trở về…"
" Đến lúc đó, đại tiểu thư thật sự vẫn ở lại đây sao? "
Khuôn mặt đẹp đẽ của hắn cùng giọng nói mê hoặc kia khiến trái tim Trì Vi thót lên: " Được …
Đương nhiên được…"
Cô chột dạ nói, Bạc Dạ Bạch vẫn vỗ về tấm lưng của cô cùng mái tóc dài buông xõa: " Đại tiểu thư không cần sợ hãi, tôi không có ham mê bất lương, cũng không chơi trò chơi nào. Cô chỉ cần nhắm mắt lại là tốt rồi.."
Tiếp đó, Trì Vi cảm giác được rằng hình như anh ta đang hôn lên đầu cô: " Nếu không, đại tiểu thư thích gì, có thể tự nói ra… Dù sao, tiền cũng là cô chi, nên tôi sẽ phục vụ tận tình."
Trì Vi nghẹn cứng họng, cô chưa bao giờ gặp gỡ loại đàn ông nào như vậy, quả thực quá xấc xược, không một chút biết điều.
Ngay sau đó, hai cánh tay của Bạc Dạ Bạch nắm lấy hai cánh tay của cô, phân biệt ở hai bên, rồi nhìn thằng vào cô.
Trì Vi trơ mắt nhìn anh ta đang vùi đầu xuống, nổi lên một chút khác thường.
Cô chợt nhớ lại, ngay sau khi sự trong trắng của bản thân bị cướp đi bởi hắn, về đến nhà tắm rửa, soi mình trong gương,thảm hại không thể tả.
Nhất thời, cô cảm thấy không còn chút sức lực nào để chống cự, chỉ nhẹ giọng mở miệng: " Tôi sẽ nhắm mắt lại… Chỉ cần đừng lưu lại dấu hôn…"
Thời khắc này chứng rối loạn tình dục lại phát tác … Không chỉ không phát tác mà ngược lại, còn có một sự ngại ngùng trào ra.
Tự nhiên, Trì Vi nhớ về đêm đính hôn, từng hình ảnh một xoay quanh tâm trí cô.
Cô cảm thấy giận dữ và xấu hổ gần chết, không biết … Cô đang chờ mong cái gì.
Khuôn mặt Trì Vi cho thấy có vẻ như cô đang dao động, chỉ cảm thấy ý nghĩa của chính mình thật đáng thẹn mà cũng đáng cười!
Vậy mà lúc này Bạc Dạ Bạch vẫn tiếp tục, không nghĩ ngợi thêm điều gì, Trì Vi cố hết sức giãy dụa.
Chỉ là sức lực anh ta quá lớn, làm cho cô không thể động đậy.
Nếu như nói rằng mỗi lần trước anh ta có thể bao dung nhưng lần này, Trì Vi nhận thức rõ ràng được.
Cô thật sự … Mất hết kiên nhẫn với Bạc Dạ Bạch!
Chứng kiến sự việc càng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Những ngón tay của Trì Vi đã bấm vào lòng bàn tay, cô không giãy dụa nữa, cố gắng buộc bản thân
bình tĩnh, cười khẽ một cái: "Vâng, không đợi được sao? Tôi muốn, sau khi chúng ta trở về, đêm còn dài, có thể làm được rất nhiều chuyện nữa! "
Nói như vậy, cô cố gắng ngoảnh đầu lại, bờ môi khẽ nhếch lên: " Tôi biết, anh không tin tưởng tôi, cảm thấy rằng tôi có mưu đồ khác! Thế nhưng tôi không muốn suy nghĩ gì thêm, trên người anh có cái gì, mà tôi lại không có đây? Tôi thật sự muốn bao nuôi anh! Dù sao, anh cũng đẹp trai như vậy…"
" Sự thật là chuyện của tôi và anh, hôn phu của tôi đã biết! Anh ta chê tôi ô uế, nói rằng hôn sự vẫn tiếp tục nhưng sẽ không đụng vào tôi… Mà tôi, cũng không thể thủ tiết, nên muốn bao nuôi một người đàn ông! Anh là người đàn ông đầu tiên, dài đến đẹp đẽ, mọi mặt cũng không tệ, hoàn toàn hợp ý tôi. Còn hơn người xa lạ, tôi lo lắng mọi nơi cũng không ai sánh được anh, chi bằng … Tôi trực tiếp bao nuôi anh. Đời này, anh ta chỉ là người đàn ông tinh thần, còn anh mới là người đàn ông thực sự của tôi, thật hay, hai cái vừa vặn viên mãn …"
Trì Vi nửa thật nửa giả nói, hàng lông mi buông xuống: " Vì lẽ đó, anh không cần lo lắng về chuyện này. Buổi tiệc mặt nạ khiêu vũ sắp bắt đầu tôi, tôi không thể đến trễ. Nếu như có đủ mười phút nữa, anh hãy đi theo tôi đi."
" Đại tiểu thư bao dưỡng đàn ông, hôn phu của mình lại chấp nhận được sao."
Bạc Dạ Bạch thuận miệng hỏi, vẻ mặt anh ta vẫn rất bình tĩnh.
Trì vi chỉ nở một nụ cười nhạt đáp: " Đúng, đây là chuyện riêng của tôi, bây giờ không tiện trả lời, nếu có cơ hội tôi sẽ nói cho anh biết, anh đây, sau đó, có muốn tiếp tục hay không."
Gỉa bộ hững hờ nhưng trên thực tế trong lòng Trì Vi căng thẳng đến tột cùng, lo lắng anh ta sẽ phát hiện ra kế hoạch của mình!
Chỉ thấy đôi mắt anh ta rất tĩnh lặng, không có chút rung động nào: " Tiếp tục sao. Tôi còn tưởng rằng, mục đích của đại tiểu thư là muốn để tôi dừng lại…"
Nghe xong Trì Vi cảm thấy kinh sợ, trái tim như muốn ngừng đập.
Cô còn chưa kịp đáp lại Bạc Dạ Bạch vẫn đứng dậy nói: " Mười phút sao, có lẽ là không đủ đâu."
Trì Vi cảm giác mình đã tránh được một sự uy hiếp, không khỏi có chút tê dại.
Nhưng chưa xong, đột nhiên Bạc Dạ Bạch một lần nữa giữ thân thể ngay ngắn, làm cho cô phải quay mặt về phía anh ta.
Ngay sau đó, Trì Vi còn chưa kịp thở hắn đã chuẩn bị áp sát, lạnh lùng tới gần bờ môi cô.
Xung quanh tất cả đều lặng yên như muốn đầu độc cô.
" Chuyện này, đầu tiên chúng ta có thể gác lại, dù sao đây cũng là thành ý của đại tiểu thư.."
Hắn vừa hôn vừa mạnh tay ép buộc khiến Trì Vi không thể né tránh, chỉ còn con đường đón nhận lấy tất cả.
Lời nói của Bạc Dạ Bạch làm cô giật mình, đôi mắt sáng chớp nháy, đưa tay chặn anh ta, bám vào áo, nghiêng đầu né tránh một cái: " Vậy thì, đợi buổi tiệc khiêu vũ kết thúc đã…"
" Đại tiểu thư, đây là thành ý của cô sao?"
Bạc Dạ Bạch nhẹ nhàng cắt ngang, vẻ mặt tuy thân mật nhưng vẫn rất bình tĩnh, phảng phất chút khiêm tốn của một người đàn ông.
Tiếp theo năm ngón tay của hắn chạm vào người cô, vuốt ve một cách tinh tế: " Thế này không chịu được còn nói gì đến chuyện bao dưỡng."
Trì Vi cảm thấy trên người anh ta như có hàng ngàn cánh buồm có thể xuyện thấu lòng người, đứng trước mặt hắn, một chút chỗ che thân cô cũng không có.
" Lão sư, không phải tôi không thể…"
" Vậy thì nghe đây."
Chưa giải thích xong Bạc Dạ Bạch đã hững hờ cắt ngang: " Đại tiểu thư cô nên sớm làm quen, so với chuyện ân ái mà nói thì đây chỉ mới là bắt đầu."
Phi, không phải mới bắt đầu, chờ vũ hội này kết thúc, ắt cầu quay về cầu, đường quay về đường!
" Đau đớn..."
Vừa mới nghĩ tới mắt Trì Vi đã sáng lên nhìn cánh tay của anh ta đang mạnh bạo nâng cằm cô lên.
Nhất thời bị đau nên Trì Vi kinh ngạc thốt lên một tiếng.
Kể cả một khe hở còn sót hắn cũng lợi dụng, làm cho cô không thể thở nổi với mùi Lãnh hương vây quanh.
Trong nháy mắt, đầu óc Trì Vi trở nên trống rỗng, cô như đang đắm chìm trong ảo giác với anh ta vậy.
Nhưng lúc này, căn bản một chút ngăn cản cô cũng không thể làm được, chỉ có thể thích ứng.
Chẳng qua Bạc Dạ Bạch không quá thuần thục, làm Trì Vi đột nhiên nổi lên những tia đau đớn.
" Lần này… Anh xong chưa. Đi thôi…"
Đôi mắt của Trì Vi lúc này như tràn đầy oan ức, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc mọi chuyện.
" Tôi không để ý? "
Vậy mà Bạc Dạ Bạch vẫn không có ý định buông tha cho cô, nhẹ nhàng vỗ về một câu.
" Thế nhưng…"
" Không nhưng gì hết, tiếp tục đi."
Cô gái yếu ớt chống cự lại, như bị nhấn chìm bởi những lời nói của anh ta.
Nhìn thấy cô không hề phối hợp, Bạc Dạ Bạch không thể kiên trì thêm, nắm lấy cổ tay cô, đè ở trên tường.
Trì Vi dặn mình cố gắng nhẫn nhịn, việc nhỏ không nhịn ắt việc lớn không thành!
Trong lòng cô an ủi mình từng chút, rằng đây chỉ là một cái hôn không có gì to tát.
Tự nhiên vào lúc này, cô cảm thấy rất lạnh.
Chưa nói tới bàn tay lạnh lẽo của anh ta, Trì Vi đã không chịu được mà cuộn mình, thở hổn hển, không ngừng giãy dụa.
Chỉ tiếc cô càng cố gắng thì càng vô vọng.
Cô cảm nhận từng ngón tay hắn đang xẹt qua phần xương của mình, cảm giác có chút ngứa ngáy.
Trong nháy mắt, đồng tử co rụt lại trông rất luống cuống.
Nhìn khuôn mặt kia trong khoảng cách tính bằng gang tấc, tuyệt sắc mà lại vô song nhưng cũng không thể nói ra hết lạnh lẽo, áp bức, nguy hiểm.
Trì Vi cảm thấy như không thở nổi và cảm giác cũng đang mất dần đi.
Nhưng cô biết rõ, nếu ngăn cản anh ta thì không thể tưởng tượng nổi chuyện gì sẽ xảy ra.
Thế nhưng ngăn cản..Cô phải làm sao đây.
Bất ngờ Trì Vi cảm thấy như tim mình ngừng đập.
Bạc Dạ Bạch từ từ dừng lại, giọng nói say mê lòng người: " Đại tiểu thư, cô được thở."
Ngay sau khi anh ta rời đi, cô bắt đầu thở, nghe xong câu nói của hắn đôi mắt trở nên mù mịt: " Thế nhưng … Tôi sẽ không …"
Dứt lời cô mới lấy lại phản ứng, có lẽ vì khi nãy không biết hô hấp làm sao để thiếu dưỡng khí chút nữa té xỉu!
" Không lẽ cô chưa từng được hôn sao? "
Đôi mắt anh ta như ngưng đọng, hững hờ hỏi một câu.
Khuôn mặt Trì Vi trở nên đơ cứng thừa nhận sự thật xấu hổ này, đột nhiên Bạc Dạ Bạch hạ xuống một lời khen: " Đại tiểu thư, cô đúng là một cô nương sạch sẽ! "
Nghe câu nói này, đôi mắt Trì Vi sáng lên, nhìn anh ta một cái, trái tim có cảm giác đau đớn.
Hai năm qua, hễ ai biết mình, mỗi khi nhắc tới chỉ có xem thường và xem thường.
Trong mắt họ, đại tiểu thư Trì Gia thật dơ bẩn, phóng đãng, không thể tả.
Ngay cả Hoắc Đình Thâm, bây giờ cùng một lòng nghĩ chứng rối loạn tình dục của cô là nói dối.
Thật chẳng mấy ai dùng hai từ " Sạch sẽ" để hình dung bản thân mình.
Dù cho người khác không biết, nhưng Bạc Dạ Bạch lại rõ mồn một, ai bảo hắn là người đàn ông đầu tiên của cô!
" Đại tiểu thư, tôi rất hài lòng về điều này."
Bạc Dạ Bạch nghiêng đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói.
Dù sao, đối với hắn, mọi chuyện trên đời này đều thích thì làm, chưa bao giờ quá mức cưỡng cầu…
Nhưng mà, anh ta có nghĩ thầm, càng hoàn mỹ thì càng hợp ý.
" Sau này, cô phải giữ gìn sự sạch sẽ này, biết chưa."
Hời hợt nói chuyện bỗng nhiên Bạc Dạ Bạch khều ngón tay một cái.
Nhất thời Trì Vi chưa trả lời thì trên người đã có cảm giác mát lạnh.
Sau đó, cô nhìn ánh mắt của anh ta, vội vã vòng tay che lại, như tư thế cuộn mình của một đứa trẻ: "
Đừng như vậy… Tôi không quen…"
" Để có được thứ mình muốn thì chung quy cũng nên trả giá/ Cô nói xem có đúng không, đại tiểu thư."
Với sự ngăn cản của Trì Vi, Bạc Dạ Bạch vẫn nhàn nhạt nói chuyện.
Đột nhiên trái tim Trì Vi đập loạn lên, hình như anh ta đã đoán ra được cô đang nghĩ gì… Chỉ là mục đích của mình, chỉ có bản thân mới rõ nhất.
Vì vậy cô chỉ miễn cưỡng cười nhạt: " Mục đích chính của tôi, chính là bao nuôi anh!"
" Nếu như vậy thì lạ quá, tôi không quen."
Vừa nói hắn vừa cúi áp sát cô, đặt một nụ hôn lạnh lẽo nơi chiếc cổ trắng ngần kia, lành lạnh nói: "
Đại tiểu thư, cái gì cũng nên quen thuộc."
Nơi cổ, đi theo nụ hôn là hơi thở ấm nóng của hắn làm cô có chút ngứa ngáy.
Trì Vi vẫn né tránh không được, cũng lo sợ rằng nếu mình giãy dụa mãnh liệt sẽ khiến cho anh ta hoài nghi, từ đó đổi ý chuyện bao nuôi.
Dù sao, khó khăn lắm cô mới đi đến bước đường ngày hôm nay, nếu như bỏ dở nửa chừng, có khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
" Cho tôi thêm thời gian, có được không. Tôi sợ.."
Trì Vi cố gắng thả lỏng hết mức, giọng nói mềm mại du dương để dụ dỗ hắn.
Không chỉ vậy, Trì Vi còn cắn răng lấy động lực đứng dậy, vòng tay ôm lấy eo anh ta: " Đợi từ buổi tiệc khiêu vũ trở về…"
" Đến lúc đó, đại tiểu thư thật sự vẫn ở lại đây sao? "
Khuôn mặt đẹp đẽ của hắn cùng giọng nói mê hoặc kia khiến trái tim Trì Vi thót lên: " Được …
Đương nhiên được…"
Cô chột dạ nói, Bạc Dạ Bạch vẫn vỗ về tấm lưng của cô cùng mái tóc dài buông xõa: " Đại tiểu thư không cần sợ hãi, tôi không có ham mê bất lương, cũng không chơi trò chơi nào. Cô chỉ cần nhắm mắt lại là tốt rồi.."
Tiếp đó, Trì Vi cảm giác được rằng hình như anh ta đang hôn lên đầu cô: " Nếu không, đại tiểu thư thích gì, có thể tự nói ra… Dù sao, tiền cũng là cô chi, nên tôi sẽ phục vụ tận tình."
Trì Vi nghẹn cứng họng, cô chưa bao giờ gặp gỡ loại đàn ông nào như vậy, quả thực quá xấc xược, không một chút biết điều.
Ngay sau đó, hai cánh tay của Bạc Dạ Bạch nắm lấy hai cánh tay của cô, phân biệt ở hai bên, rồi nhìn thằng vào cô.
Trì Vi trơ mắt nhìn anh ta đang vùi đầu xuống, nổi lên một chút khác thường.
Cô chợt nhớ lại, ngay sau khi sự trong trắng của bản thân bị cướp đi bởi hắn, về đến nhà tắm rửa, soi mình trong gương,thảm hại không thể tả.
Nhất thời, cô cảm thấy không còn chút sức lực nào để chống cự, chỉ nhẹ giọng mở miệng: " Tôi sẽ nhắm mắt lại… Chỉ cần đừng lưu lại dấu hôn…"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đình Thâm, ngươi muốn ta đi!
- Chương 2: Nếu anh đi, tôi sẽ ngủ cùng hắn…
- Chương 3: Không được phép đi… Anh có còn là đàn ông
- Chương 4: Lần thứ nhất
- Chương 5: Muốn được cứu giúp, trước hết phải học cách
- Chương 6: Khi cần giúp đỡ, thật vui vẻ
- Chương 7: Chịu trách nhiệm, ngươi không xứng!
- Chương 8: Cái giá cho việc lên giường, thực sự quá
- Chương 9: Xin lỗi, ta đã để đại tiểu thư oan ức rồi
- Chương 10: Hắn..hắn..hắn.. Hắn sắp chết rồi à?!
- Chương 11: Thuốc… Cho ta… Thuốc
- Chương 12: Dấu hôn
- Chương 13: Hoắc đại ca tốt như vậy mà, Trì Vi
- Chương 14: “Để ý lời các cô. Ha, xứng đáng sao.”
- Chương 15: Hắn thật sự chết rồi…
- Chương 16: Cô gái, bạn trai cô bị bệnh bẩm sinh
- Chương 17: Trì Vi liếm môi dưới, nhẹ nhàng hôn
- Chương 18: Hoắc Đình Thâm, cô ta là người bị hại
- Chương 19: Ta sẽ không giữ con lại
- Chương 20: Hắn nhặt hộp thuốc lên, trên mặt bất ngờ
- Chương 21: Trên người cô ấy phủ toàn màu xanh tím
- Chương 22: Anh hãy nhớ kỹ, là tự tay anh làm
- Chương 23: Anh ngủ cùng Lê Tuyết, tôi ngủ cùng đàn ông
- Chương 24: Từ lâu cô ấy đã yêu anh như một kẻ điên
- Chương 25: Nguyễn Nguyễn
- Chương 26: Cung Tinh Tầm, gia đình năm người con trai trẻ tuổi
- Chương 27: Con gái nhà họ Trì, một triệu!
- Chương 28: Tiếng nói nhàn nhạt của anh ta quay lại
- Chương 29: Cô khẽ nâng chiếc cằm, sự cao quý trời sinh lộ ra
- Chương 30: Đối với phụ nữ giữ lấy mình
- Chương 31: Ròng rã sáu năm, mỗi tháng cô ấy vẫn viết
- Chương 32: Năm đó cô bé ấy yếu đuối gào khóc
- Chương 33: Hai cô gái nghiêng nước nghiêng thành nhà họ Trì
- Chương 34: Trì Vi áp sát người Trì An, con mắt đầy tức giận
- Chương 35
- Chương 36: Con bé bẩm sinh tính khí nóng nảy, con không được như vậy.……
- Chương 37: Trì Vi và Hàn Phương chung một lớp
- Chương 38: Cùng tên cùng họ, người ta sẽ nghĩ
- Chương 39: Sau lưng bông hoa của khoa
- Chương 40: Khương Đường Đường với Khương Quả Quả thật ồn ào
- Chương 41: Lại gặp gỡ, hóa ra hắn là người chơi đàn piano
- Chương 42: Hắn ta đã biến cô thành một người phụ nữ
- Chương 43: Cô gái gỡ chiếc kính của người đàn ông và khen ngợi
- Chương 44: Người đàn ông bề ngoài áo mũ chỉnh tề
- Chương 45: Trì Vi nắm lấy cánh tay người đàn ông
- Chương 46: Cô gái ép Bạc Dạ Bạch vào tường
- Chương 47: Cô ở trong mắt hắn, có như không
- Chương 48: Thân thể đại tiểu thư rất mềm mại, đối với tôi
- Chương 49: Tôi chạm vào, đại tiểu thư sợ sệt
- Chương 50: Cô không tha cho tôi, chỉ vì...
- Chương 51: Từ đây, cô ở trong mắt ta
- Chương 52: Trong xe, có người duỗi ra một cánh tay
- Chương 53: Nhà họ Cung có năm thiếu gia, nữ ăn mặc giả nam
- Chương 54: Đau… Nhẹ tay chút…
- Chương 55: Trong lòng anh ta chỉ có mối tình đầu
- Chương 56: Cung Tinh Tầm, giờ cô ấy vẫn là tôi
- Chương 57: Vô cùng đào hoa, vô số người tình
- Chương 58: Năm ấy cô mười ba tuổi, quỳ gối trước linh đường
- Chương 59: Hoắc Đình Thâm tôi vĩnh viễn không bao giờ chạm vào cô, Trì Vi
- Chương 60: Mẹ của Vi Vi, Bạch Thanh Thu
- Chương 61: Cô ấy dơ bẩn như vậy mà vẫn sống sót
- Chương 62: Mẫu thân đã bịt miệng cô ấy lại
- Chương 63: Con xin thề, sẽ không bao giờ tin tưởng đàn ông
- Chương 64: Trì Vi ôm thi thể Bạch Thanh Thu
- Chương 65: Người bạn qua thư thần bí trong lòng Trì An
- Chương 66: Người cô thầm mến năm mười ba tuổi, Bạc tiên sinh
- Chương 67: Thật buồn cười, lại lên giường với em gái cùng cha khác mẹ
- Chương 68: Trì An nở một nụ cười giễu cợt: “Tỷ”
- Chương 69: Chúng ta nhất định một đời đối đầu nhau?
- Chương 70: Trì An, cô không chết, chỉ là …
- Chương 71: Nữ sinh tỏ tình: “Bạc Dạ Bạch …”
- Chương 72: Không phải cô nói thích tôi sao
- Chương 73: Nhìn xem Phó Âm Âm khóc đỏ cả hai mắt
- Chương 74: Vì tôi nên anh mới cố ý làm cô ta xấu hổ
- Chương 75: Lúc đó tôi và đại tiểu thư đã nói
- Chương 76: Cô gái ngã chổng vó dưới mưa
- Chương 77: Trên đời này không phải việc gì cũng như mong muốn
- Chương 78: Cô gái tỏ ra ân cần để dụ dỗ người đàn ông
- Chương 79: Người đàn ông lạnh lùng bỏ lại cô gái
- Chương 80: Trì Vi lấy hết dũng khí : “ Lão sư.”
- Chương 81: Cô gái chủ động vòng tay ôm người đàn ông
- Chương 82: Trì Vi ôm cánh tay người đàn ông không buông
- Chương 83: Cũng thật là, xấu đến mức nôn mửa …
- Chương 84: Một người đàn ông cùng một người phụ nữ
- Chương 85: Trì An viết thư cho Bạc Dạ Bạch
- Chương 86: Người viết thư là người trong lòng?
- Chương 87: Không một chút dấu hiện, đưa tay ra nắm
- Chương 88: Ta sợ đau...sau khi hừng đông
- Chương 89: Ta đồng ý để cô ở bên, lẽ ra phải làm ta thỏa mãn
- Chương 90: Hơn cả một vị hôn phu
- Chương 91: Trì Vi tôi không phải là món đồ Chơi
- Chương 92: Sáu năm trước, Bạc Dạ Bạch đã cứu một người
- Chương 93: Giết một kẻ ác, cũng tức làm trăm điều thiện
- Chương 94: Hắn một tay đẩy cô gái ra
- Chương 95: Giúp tôi... Nóng quá...
- Chương 96: Trì Vi ôm eo người đàn ông
- Chương 97: Cô nhìn thấy Hoắc đại ca
- Chương 98: Thiếu nữ cố gắng chịu đựng oan ức
- Chương 99: Không tiêm! Tôi không tiêm …
- Chương 100: Lão sư, xong chưa. Tôi đau quá!
- Chương 101: Cô gái mở miệng nói cắn đàn ông
- Chương 102: Trì tiểu thư, vừa nãy cô...
- Chương 103: Cô là ánh trăng sáng trong lòng anh ấy
- Chương 104: Hắn chỉ có thể là đồ Vật sở hữu của mình ta
- Chương 105: Hoắc Đình Thâm sức khỏe thật sự rất tráng kiệt
- Chương 106: Cô tiến đến trước mặt anh ta: “Cô ấy...”
- Chương 107: Chỉ cần, anh ở bên cạnh tôi
- Chương 108: Đứa con ngoài giá thú cả ngày gọi tôi…
- Chương 109: Nếu như tôi nói, người bỏ thuốc chính là…
- Chương 110: Hoắc Đình Thâm nói chuyện nhẹ nhàng
- Chương 111: Ba năm trước, được Lê Tuyết Tâm cứu giúp
- Chương 112: Ba năm trước, được Lê Tuyết Tâm cứu giúp
- Chương 113: Tỷ tỷ, không thuộc về tôi
- Chương 114: Vi Vi, con trai trưởng nhà họ Lệ
- Chương 115: Cô gái đến cười tươi như hoa
- Chương 116: Đại tiểu thư, cô rất thiếu thốn đàn ông
- Chương 117: Hắn hôn lên bờ môi cô
- Chương 118: Hắn chậm rãi nắm lấy, ép sát Trì Vi
- Chương 119: Cô không còn là trẻ con, đừng chơi đùa
- Chương 120: Với hắn, cô đã không còn chút kiên nhẫn nào
- Chương 121: Lẽ nào cô chưa từng được hôn?
- Chương 122: Đại tiểu thư, cô không cần sợ hãi tôi
- Chương 123: Thân thể cô, rất đẹp …
- Chương 124: Trì Vi, cô không nên trêu chọc tôi
- Chương 125: Cô nắm chặt lấy bàn tay anh ta
- Chương 126: Trì An nhìn thẳng Trì Vi
- Chương 127: Tiểu bạch kiểm của tôi, hắn sẽ đến!
- Chương 128: Đối mặt với Trì An, thiếu
- Chương 129: Có người phụ nữ quê mùa, liền có
- Chương 130: Khiến Cung tam tiểu thư mất mặt, giải vây hai chị em Khương gia (1)
- Chương 131: Khiến Cung tam tiểu thư mất mặt, giải vây cho chị em Khương gia (2)
- Chương 132: Khiến Cung tam tiểu thư mất mặt, giải vây cho chị em Khương gia (3)
- Chương 133: Trì đại tiểu thư đã có hôn phu, lại có tiểu bạch kiểm, cô ta xem ngươi là gì
- Chương 134: Cái giá của một người phụ nữ như Trì Vi, nam nhân khác không nuôi nổi, anh ta thì lại có
- Chương 135: Khai sáng
- ChÆ°Æ¡ng 136: Bạc Dạ Bạch trả lá»i giúp cô gái Äang chá»t dạ trả lá»i : ÂTôi chÃnh là ngÆ°á»i Äà n ông của cô ấy.â
- Chương 137: Nỗi thống khổ to lớn nhất trên đời, đó là … Chua xót, yêu mà không được!
- Chương 138: Đau
- Chương 139: Lão sư nổi máu ghen
- Chương 140: Người đàn ông của ta thấy không thoải mái… (thêm chương “Sưởi ấm”, chúc mừng thăng làm Đà Chủ)
- Chương 141: Hoắc Lan Tây cô, làm chuyện bỏ thuốc với ta, hủy hoại một đời thuần khiết … Đắc ý lắm sao?
- Chương 142: Nếu như có yêu đương muốn kết hôn, nhất định đừng tìm loại bạn gái như tôi…
- Chương 143: Đệ nhất mỹ nhân thành phố
- Chương 144: Cô ta muốn ai cũng có thể làm chồng Trì Vi, mãi mãi không bao giờ ngóc đầu lên được
- Chương 145: Cố nhân gửi tặng Nữ hoàng Hoa hồng: Tiên sinh, người yêu tôi tha thiết vậy sao?
- Chương 146: Bạc Dạ Bạch bí ẩn chết đi, là tự tay cô vứt bỏ tiên sinh
- Chương 147: Lạc bước vào phòng tắm của Bạc Dạ Bạch
- Chương 148: Vi Vi bị hãm hại, đang gặp nguy hiểm
- Chương 149: Đệ nhất mỹ nhân của Thành phố
- Chương 150: Đường cùng, bị bức ép nhảy xuống biển!
- Chương 151: Không còn đường lui nữa
- ChÆ°Æ¡ng 152: Cô gái sợ sá»t nhà o và o ôm ngÆ°á»i Äà n ông: ÂTôi Äau quáâ¦â
- Chương 153: Cuộc sống bế tắc, Bạc Dạ Bạch mạnh mẽ phản kích!
- Chương 154: Chứng minh tình yêu của tôi bằng hành động 1
- Chương 154-2: Hoặc là, nằm đi ra ngoài… Hoặc là, tự mình nhảy xuống biển!
- ChÆ°Æ¡ng 155: Khuôn mặt của cô gái cuá»n tròn thà nh má»t nắm trong lòng bà n tay: ÂLão sÆ°, Äừng Äụng và o! Tôi Äauâ¦â
- Chương 156: Bạc Dạ Bạch ôm cô từ phía sau: “Cô còn nhỏ tuổi như vậy, nhất định phải tỏ ra mạnh mẽ như thế này sao?”
- Chương 157: Bắt nạt
- Chương 158: Đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ chữa khỏi bệnh tim cho anh!
- ChÆ°Æ¡ng 159: Nguyá» n Nguyá» n chủ Äá»ng ÄÆ°a tay nắm lấy tay ngÆ°á»i Äà n ông: ÂTrÆ°á»c Äây tôi Äã từng gặp anh...â
- Chương 160: Cảm ơn ông trời, một lần nữa để con gặp lại ân nhân!
- ChÆ°Æ¡ng 161: Anh ta má» tin nhắn ra: ÂVi Vi, cô muá»n lợi dụng Bạc Dạ Bạch tháºt sao.â
- ChÆ°Æ¡ng 162: Cô xoay ngÆ°á»i nhảy xuá»ng biá»n sâu: ÂHắn không biết bÆ¡i, hắn sẽ chếtâ¦â
- Chương 163: Cung Mặc, tứ thiếu gia nhà họ Cung, trời sinh làm kẻ ngu si
- Chương 164: Ta giúp ngươi trừng phạt người xấu, ngươi đừng có giận ta, được không
- Chương 165: Người đàn ông của cô có mưu đồ Gây rối, muốn bắt nạt đại tiểu thư nhà tôi…
- ChÆ°Æ¡ng 166: Trì An nghe ngÆ°á»i Äà n ông lạnh nhạt má» miá»ng: ÂÄại tiá»u thÆ° nhà các ngÆ°á»i không xứng Äá» ta bất lá»ch sá»±.â
- Chương 167: An An và đại ca ca: Sáu năm sau gặp lại, không hề quen biết
- Chương 168: Cô gái trẻ lấy chiếc mặt nạ xuống: Trì An là tên của tôi, rất hân hạnh được quen biết anh.”
- Chương 169: Bạc Dạ Bạch, tôi có thể… Nhìn khuôn mặt anh sau lớp mặt nạ này không...
- Chương 170: Trì An, hắn là người đàn ông của tôi, cô muốn làm gì?
- Chương 171: Vi Vi hối hận, dừng kế hoạch trả thù!
- Chương 172: Cô tức giận đến run người, giọng nói chất vấn: “Lão sư, tại sao anh lại dìu cô ấy.”
- Chương 173: Bạc Dạ Bạch, ở trong mắt anh… Cô ta tốt hơn tôi, thật sao?
- Chương 174: Trì An mất hết hy vọng: Bạc Dạ Bạch chắc chắn không phải Đại ca ca, tuyệt đối không!
- Chương 175: A Vãn mặt ngoài là người giúp việc, nhưng từ lâu đã được đối xử như phu nhân…
- ChÆ°Æ¡ng 176: NgÆ°á»i Äà n ông lấy tay lau nÆ°á»c mắt cho cô ta: ÂÄừng khóc, lá»i không phải của cô...â
- Chương 177: Trì An nhớ lại
- Chương 178: Tôi sẽ không thích, không thích một ai cả. Hiện tại sẽ không, tương lai... Cũng sẽ không có chuyện đó
- Chương 179: Nhan sắc cô ta hết sức tầm thường, dáng người cũng chẳng có gì nổi bật, lão sư làm sao có khả năng bỏ qua tôi để
- Chương 180: Việc bản thân không hề làm, lại muốn ép buộc người khác nhận lỗi. A Vãn, tôi đã dạy cô như thế sao?
- Chương 181: A Vãn đồng ý báo ân, cả đời ở bên tiên sinh, không rời không bỏ
- Chương 182: Bạc Dạ Bạch đồng ý chuyện bao dưỡng, chính là vì muốn nhìn thấy Trì Vị Vãn!
- ChÆ°Æ¡ng 183: Hoà n cảnh bế tắc: ÂTrì diá» n viên, cô còn muá»n buá»c ngÆ°á»i Äà n ông của tôi phải xin lá»i sao?â
- ChÆ°Æ¡ng 184: Chá»ng chÆ°a cÆ°á»i trÆ°á»c của Trì Vi, Lá» TrÆ°á»ng Phong mạnh mẽ xuất hiá»n: ÂChuyá»n nà y, không cho phép bất cứ ngÆ°á»i n
- Chương 185: Lệ tổng, bắt người đàn ông của tôi, trước hết cũng nên có sự đồng ý từ tôi chứ nhỉ?
- Chương 186: Tôi là Trì Vi, đã từng là… Vị hôn phu của Lệ tổng
- Chương 187: Trì Vị Vãn quay về phía anh ta cầu xin: "Tiên sinh, nghe lời Vị Vãn, hãy mau xin lỗi Lệ Yên Nhiên đi…”
- Chương 188: Đối mặt với sự chèn ép từ Lệ gia, cô ngăn cản người đàn ông yếu thế: “Lão sự, không được phép xin lỗi!”
- ChÆ°Æ¡ng 189: Ngay má»t phát bắt lấy cà vạt của ngÆ°á»i Äà n ông: ÂCảm tạ Lá» tá»ng nÄm Äó Äã không cÆ°á»i tôi.â
- Chương 190: Trì Vi, cô có biết nhận ân tình của Lệ Trường Phong tôi đồng nghĩa với điều gì không?
- Chương 191: Tôi chính là thấy chướng mắt Lệ tổng, anh đã quá già?!
- Chương 192: Lệ Trường Phong lấy điện thoại ra, vô thức mở thư mục ảnh
- Chương 193: Trì Vi, cô có thể đi nhưng hắn ta nhất định phải ở lại!
- Chương 194: Giang Tứ Gia là nhân vật huyền thoại nổi danh bậc nhất
- Chương 195: Tình thế xoay chuyển, lão sư làm nhà họ Lệ mất mặt!
- Chương 196: Lời nói dối của Lệ Yên Nhiên bị vạch trần, thật sự nhục nhã!
- Chương 197: Càng nhìn ánh trăng càng hiu quạnh!
- Chương 198: Lão sư vì Trì Vị Vãn mà lợi dụng tôi
- ChÆ°Æ¡ng 199: NgÆ°á»i Äà n ông cúi Äầu, áp sát cô gái: ÂTrì Vi, trò bao dưỡng Äà n ông của cô, chÆ¡i vui lắm sao?â
- ChÆ°Æ¡ng 200: Hoắc Äình Thâm viết ra tá» séc má»t triá»u, ÄÆ°a ra trÆ°á»c mặt Bạc Dạ Bạch: ÂCầm tá» séc, cút Äi cho ta!â
- Chương 201: Giả bộ thanh cao cái gì?
- Chương 202: Làm sao, đại tiểu thư đau lòng à?
- ChÆ°Æ¡ng 203: Bá» tát má»t cái: ÂTrì Vi, cô là loại ngÆ°á»i thấp hèn nhÆ° váºy sao?!â
- Chương 204: Vi Vi, ở trong lòng cô… Hoắc Đình Thâm tôi là cái gì
- Chương 205: Tình đã kết thúc, còn không tự biết mình
- Chương 206: Ở trong mắt cô... Anh ta thật sự tốt như vậy sao?
- Chương 207: Trong lòng anh, nhất định rất coi thường tôi, đúng vậy không?
- Chương 208: Trì Vi, chúng ta sau này... Không cần thiết gặp lại
- Chương 209: Đứa bé
- Chương 210: Phụ nữ bạc phận, lợi ích che khuất tâm can
- Chương 211: Một bên là chồng, một bên là bạn thân… Các người đã phản bội bà ấy!
- Chương 212: Thử vai, bị người ta nhìm chằm chằm!
- Chương 213: Tính kế, đem Trì Vi tặng cho người khác!
- Chương 214: Bạc tiên sinh nói trò chơi đã kết thúc, đừng liên lạc lại
- Chương 215: Người đàn ông làm chủ ở bên trong (tìm kiếm, tìm kiếm, tìm kiếm)
- Chương 216: Quý Thiếu
- Chương 217: Số mệnh đã an bài, tại sao lại đi nhầm vào phòng
- Chương 218: Cùng với ánh trăng và màu tuyết, anh ấy là kiểu đẹp đẽ thứ ba của nhân gian này
- Chương 219: Bạc Dạ Bạch nhìn chằm chằm vào cô gái, đăm chiêu nói
- Chương 220: Trong mắt lão sư, tôi chính là đang chơi trò chơi
- Chương 221: Trì Vi, tôi không muốn nhìn thấy cô nữa, hiểu chưa
- Chương 222: Bạc Dạ Bạch, tôi ghét anh, ghét anh!
- Chương 223: Anh ta… Rất coi trọng cô
- Chương 224: Quy tắc giao dịch ngầm
- Chương 225: Bản thân rơi vào hoàn cảnh khốn cùng, cô bị một chiếc kim tiêm đâm vào cổ!
- Chương 226: Con đường chết!
- Chương 227: Hoặc là, thả ta đi, hoặc là… Tôi sẽ giết cô ta!
- Chương 228: Ngã vào lòng anh ta
- Chương 229: Một câu “Không cứu ” làm Trì Vi một lần nữa rơi xuống vực sâu!
- Chương 230: Bây giờ có cô ta rồi… Anh liền nghĩ tôi không còn giá trị, có đúng không?
- Chương 231: Thật sự tôi rất sợ, anh đừng vô tình như vậy… Có được hay không?
- Chương 232: Bạc Dạ Bạch, đáng đời anh số mệnh không lâu dài, trời sinh bệnh tật quấn quanh, có chết cũng cô độc!
- Chương 233: Anh ta không sợ sống chết, trời sinh không có nhược điểm
- Chương 234: Tên đàn ông biến thái
- Chương 235: Sự xuất hiện của Cung Tu
- Chương 236: Là hắn… Để anh đến cứu tôi sao
- Chương 237: Anh ta bỏ lại mình chỉ vì sinh nhật của Trì An!
- Chương 238: Bạc tiên sinh, anh chọn tôi thì tôi chính là người của anh
- Chương 239: Anh mặc kệ tôi bị bắt đi, vì lợi ích của An An Khánh Sinh ư?
- Chương 240: Trì Vi khóc nức nở, oan ức hướng về phía người đàn ông: �Bạc Dạ Bạch, ta hận ngươi!”
- Chương 241: Cảm ơn vì nhờ có anh mà cuộc đời tôi bỗng nhiên náo nhiệt hơn hẳn!
- Chương 242: Quà sinh nhật: Một đời mạnh khỏe, trưởng thành không lo
- Chương 243: Trì Vi, cầu xin tôi
- Chương 244: Đồ Chơi
- Chương 245: Trì Vi nắm lấy cánh tay người đàn ông
- Chương 246: Từ chối việc cầu xin anh ta, Trì Vi nhảy xuống đài phun nước!
- Chương 247: Anh buộc tôi phải từ bỏ tự tôn để cầu xin, chính là muốn trút giận thay cho An An?
- Chương 248: Đại tiểu thư, là cô mãi không chịu buông tha cho tôi
- Chương 249: Nếu thật sự cô muốn đổi, hay là... Tôi đổi giúp cô?
- Chương 250: Ác ma đội lốt thần tiên: Đại tiểu thư của tôi, vậy mà cô cũng dám chửi bới hay sao?”
- Chương 251: Nếu cô ta là của anh thì tôi không bao giờ thuộc về anh!
- Chương 252: Không muốn, tôi không muốn!
- Chương 253: Cô đã mê hoặc anh ta
- Chương 254: Đỗ xe
- Chương 255: Rất oan ức
- Chương 256: Tình ái dâng trào, mãi mãi khắc sâu
- Chương 257: Đến tột cùng anh có mưu đồ Gì!
- Chương 258: Tính kế từng bước: Nếu số mệnh đã an bài, anh ta không trốn khỏi Trì Vi
- Chương 259: Đưa cô ta vào tròng: Dù sao cô cũng nên học cách để bản thân lớn lên
- Chương 260: Tự tìm đường chết
- Chương 261: Thân phận cao quý của đại tiểu thư, kẻ khác phải khiếp sợ!
- Chương 262: Tôi đang đợi một người… Có thể sẽ không đến
- Chương 263: Bạc tiên sinh mong rằng An An tiểu thư: �Một đời mạnh khỏe, trưởng thành không lo.”
- Chương 264: Đại ca ca... Có phải... Anh đã đến...
- Chương 265: Sáu năm không gặp, A Vãn vô cùng nhớ nhung tiên sinh...
- Chương 266: Bị mối tình đầu phản bội
- Chương 267: Đẩy Lệ Trường Phong vào góc tường: Tôi có thể chia tay hắn, cắt đứt mọi quan hệ!
- Chương 268: A Vãn, người tôi cần, là cô ấy chứ không phải cô
- Chương 269: Trì Vi chỉ là người thế thân
- Chương 270: Tại sao tiên sinh lại chọn Trì Vi. Loại người như cô ta, không bao giờ xứng đáng!
- Chương 271: A Vãn, cô không bao giờ thay thế được cô ấy
- Chương 272: Vì lão sư, tôi có thể từ bỏ hôn ước
- Chương 273: Thiếu nữ yểu điệu phiết môi: "Ngươi thật là hư, thật là chanh chua..."
- Chương 274: Tát thức ăn cho chó, cắt đứt Trì Vị Vãn phiền phức
- Chương 275: Trời sinh anh ta bị bệnh tim, không thể sống hơn ba mươi tuổi!
- Chương 276: Tôi muốn hắn sống sót thì phải cố gắng mà sống
- Chương 277: Trì đại tiểu thư, hãy buông tha cho tiên sinh…
- Chương 278: Lão sư, xỏ giày cho tôi
- Chương 279: Bạc Dạ Bạch gõ nhẹ ngón tay lên trán thiếu nữ: �Đại tiểu thư, không được phép thô lỗ.”
- Chương 280: Ân huệ người trước, món nợ người sau
- Chương 281: Lão sư, anh thắng rồi, tôi chịu thua. Dù tàn nhẫn ra sao… cũng không đuổi kịp anh!
- Chương 282: Trì Vi, hãy từ hôn với Hoắc Đình Thâm
- Chương 283: Số mệnh anh ngắn ngủi, tôi lại còn trẻ… Quãng đời về sau, không thể mãi thủ tiết!
- Chương 284: Chuyện như vậy, tôi không miễn cưỡng
- Chương 285: Tôi phải về nhà…
- Chương 286: Bạch, anh không tò mò… An An trông như thế nào sao
- Chương 287: Bí mật của Vi Vi
- Chương 288: Nếu như không có Cung Tu, anh có cứu tôi không
- Chương 289: Năm mười ba tuổi, Trì Vi mắc bệnh tâm lý rất nghiêm trọng
- Chương 290: Không ai bảo vệ được cô ấy, hãy để tôi
- Chương 291: Bạc Dạ Bạch tính kế, ngăn cản việc hôn sự của Trì Vi!
- Chương 292: Sinh nhật Trì An, cô là người ngoài duy nhất!
- Chương 293: Muội muội, ta thật ngưỡng mộ muội!
- Chương 294: Chiếc đàn piano thủy tinh Trì Vi đang cầm chính là quà của ca ca tặng cho mình!
- bình luận