Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm - Chương 173: Bạc Dạ Bạch, ở trong mắt anh… Cô ta tốt hơn tôi, thật sao?

Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm Chương 173: Bạc Dạ Bạch, ở trong mắt anh… Cô ta tốt hơn tôi, thật sao?
Editor: Waveliterature Vietnam

Nhìn thấy phản ứng của cô, Bạc Dạ Bạch hơi cúi người, phất mái tóc dài đang rũ xuống trên vai cô, lành lạnh hỏi một câu: "Đại tiểu thư, cô đang làm cái gì vậy."

Vừa hỏi anh ta vừa nhận ra hình như người cô rất lạnh nên đã cởi áo ra, khoác trên thân người.

Chắc là vì khi nãy ở ngoài du thuyền, cô chỉ mặc một bộ lễ phục, hơi lạnh xâm chiếm nên người còn chưa kịp ấm lên.

Chỉ là đối với chuyện của Trì Anh và anh ta, cô còn canh cánh trong lòng, cố chấp lùi về sau một bước, không cần phủ thêm áo khoác!

"Làm sao, có phải lão sư đang bất bình giùm, cảm thấy tôi không nên bắt nạt cô ta,hay là… Còn cảm thấy tôi đang cố tình gây sự…"

Trì Vi cắn môi, căm giận nói chuyện.

Chợt, cô lại trừng mắt nhìn sang Trì An.

Được, tốt lắm!

Hai người mới tiếp xúc chưa được bao lâu, Bạc Dạ Bạch đã có ấn tượng tốt với Trì An, rõ ràng là càng ngày càng tốt hơn… Nếu như hắn biết, Trì An chính là người viết thư, khi đó sẽ phản ứng ra sao đây.

Nghĩ đến đây, Trì Vi cảm thấy như khó thở, trái tim có chút không thoải mái.

Không, hắn sẽ không biết, cô sẽ không cho anh ta biết… Vĩnh viễn không!

"Đại tiểu thư, tôi không có nghĩ như thế."

Bạc Dạ Bạch bất lực giải thích, cánh tay vẫn ở trên cổ Trì Vi, làm cho nàng không cách nào lùi về phía sau, cuối cùng cũng đã khoác được áo cho cô.

Ở cạnh một bên Trì An vẫn lặng yên nhìn chăm chú, đột nhiên cảm giác có chút chói mắt, theo bản năng muốn trốn tránh.

Cuối cùng, cô cũng đã lựa chọn trốn chạy hiện thực, nghĩ về đôi chân trần, vội vã xoay người rời đi, để lại đôi giày đang tìm ở đó.

Trì Vi nhìn bóng lưng Trì An, gầy gò như lại đẹp đẽ đến lạ thường.

Không thể phủ nhận, kỳ thực Trì An rất ưu tú, ít nhất so với bản thân về khoản yểu điệu thục nữ thì rất phù hợp và lý tưởng để các nam nhân chọn làm vợ.

Thậm chí, cô còn biết bên ngoài đồn đại rằng Trì gia có hai cô con gái thì phần lớn mọi người đều thích Trì An.

Ngược lại bản thân cô thì mất hết tên tuổi.

Trước đây Trì Vi không hề để ý những điều này, vì cô biết xuất thân của Trì An chỉ là một đứa con ngoài giá thú, vì lẽ đó cô ấy luôn giữ sự so sánh trong trái tim, một lòng muốn vượt qua bản thân.

Chỉ là nhìn vào, sẽ cảm thấy… Trì An tồn tại thật khó khăn!

Cuối cùng lúc này Trì Vi nhìn Trì An mang đôi giày cao gót, tao nhã đi về phía trong, ra dáng dấp của một cô con gái rượu.

"Bạc Dạ Bạch, trong mắt anh… Cô ta tốt hơn tôi, thật sao?"

Đột nhiên Trì Vi hỏi Bạc Dạ Bạch, âm thanh không trầm không bổng.

Trì An đã nghe thấy rõ, đột nhiên bước chân dừng lại, xa xa nhìn về nơi này.

"Đại tiểu thư…"

Người đàn ông vừa mới mở miệng bất ngờ Trì Vi đã đưa tay đặt lên chiếc môi mỏng của hắn, rõ ràng không muốn nghe đáp án.

Tiếp theo, cô nói giọng kiên định, hiện ra một sự nhắc nhở: "Lão sư, anh là của tôi."

Ngay cả bản thân Trì Vi, cũng không hiểu tại sao cô lại muốn tuyên bố chủ quyền.

Cô nghĩ, Trì An đã nghi ngờ, một lòng muốn biết khuôn mặt Bạc Dạ Bạch dưới lớp mặt nạ kia… Như vậy, muốn cô ta từ bỏ ý định, nhất định phải là cho cô ta nhận thức rằng, đây là người đàn ông của mình!

Trì An này thanh cao, so với người mẹ Diệp Tố Chi của mình mà nói, có lẽ việc khó làm nhất chính là đảm nhiệm vai trò người thứ ba!

"Lão sư…"

Đôi mắt cô rực rỡ, đột nhiên nở thêm một nụ cười óng ánh, miệng nhẹ nhàng gọi tên.

" Oành…"

Ngay tức khắc ánh mắt Bạc Dạ Bạch buông xuống, gặp phải cái đẩy hung dữ của Trì Vi, phần lưng lập tức dựa sát vào phía sau vách tường.

Đôi tay Trì Vi chăm chú ôm lấy cổ anh ta, hình như đang kéo xuống, mũi chân cô kiễng lên.

Ban đầu Bạc Dạ Bạch có chút kinh ngạc, mơ hồ đoán được một chút.

Trì Vi đối với mình, lợi dụng là chính, không hề tồn tại thứ gọi là tình yêu nam nữ… Bây giờ cô ấy lại dùng hết sức để thể hiện, là đang muốn cho ai xem đây.

Những người ở đây, còn ai ngoài Trì An.

Hắn biết, thế nhưng không muốn phối hợp nên đã cố gắng kéo dài.

Chỉ là không ngờ hắn vừa mới lùi lại, cô càng tiến lên tựa sát, thân thể cứ vậy mà dính chặt vào lồng ngực anh ta.

Cuối cùng, đôi mắt anh ta trông như khép lại, bao dung cô gái.

Thôi, lợi dụng cũng được, hết sức cũng được.

Cô muốn thứ gì, cứ để cô làm.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận