Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm - Chương 250: Ác ma đội lốt thần tiên: Đại tiểu thư của tôi, vậy mà cô cũng dám chửi bới hay sao?”

Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm Chương 250: Ác ma đội lốt thần tiên: Đại tiểu thư của tôi, vậy mà cô cũng dám chửi bới hay sao?”
Editor: Waveliterature Vietnam

Cô ta cẩn thận nói, đồng thời nỗ lực quan sát sắc mặt của người đàn ông.

Chỉ tiếc rằng, cho dù đang là ở Xuân Giang Thu Dạ, muốn phục vụ tốt cũng chỉ có cách nghe lời đoán ý, trải qua thời gian dài mới có thể thuần thục.

Nhưng mà ở trước người đàn ông này, từ đầu đến cuối đều không thể nào đoán định được.

Trong lòng bỗng cảm thấy có chút bất an, có lẽ là bởi vì ánh mắt người đàn ông này quá sắc bén... Tựa hồ mọi suy nghĩ của bản thân, hắn ta đều có thể đọc được!

Cuối cùng, không thể nhịn được nữa, cô ta e thẹn nói thêm: "Bạc tiên sinh, anh đã chọn lựa tôi, chính là tôi thuộc về anh, bao gồm... đây là lần đầu tiên của tôi."

Vẻ mặt Bạc Dạ Bạch hết sức lãnh đạm, nét mặt hết sức lạnh lùng, ngay thời điểm này thật sự rất muốn mở miệng.

Chỉ là ở phía sau, Trì Vi tất cả đều có thể nghe được,

Cô ta căn bản cũng chỉ là cố tỏ ra yếu đuối, cố ý vấy bẩn người khác, vẫn là vì chưa hề tiếp xúc.

Bởi vậy, Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt buông xuống hai chữ: "Lại đây."

Dứt lời, người đàn ông đi trước, cách xa chiếc xe, lúc này mới miễng cưỡng dừng lại.

Cô gái kia đi tới, trong lòng hết sức vui vẻ, theo sau từng bước từng bước, cảm giác lần này nhất định bản thân có thể có hi vọng.

Biết rằng đàn ông hầu hết đều thích phụ nữ xinh đẹp, thế nhưng càng thích người phụ nữ sạch sẽ hơn... Vì lẽ đó, muốn vào được Xuân Giang Thu Dạ thì trinh trắng chính là một trong những yêu cầu hàng đầu.

Trên đời này vốn dĩ đàn ông xem trọng trinh tiết phụ nữ, nói ra thì có vẻ hà khắc, nhưng đó vốn dĩ đã trở thành quy luật.

Đúng là, dung mạo của cô ta không sánh nổi với Trì Vi, thế nhưng về điểm này, cũng có thể nói là tự tin! "Bạc tiên sinh..."

"Lần đầu tiên của cô, là tôi toàn quyền quyết định?"

Cô ta vừa định mở miệng đã bị Bạch Dạ Bạch ngắt lời.

Nghe thấy mấy lời này, cô ta hết sức vui mừng, ngượng ngùng cúi đầu: "Bạc tiên sinh muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể. Muốn làm gì, anh đều có thể tùy ý..."

"Vậy thì, cô quay lại Xuân Giang Thu Dạ trao đi lần đầu đi"

Một giây tiếp theo, người đàn ông lạnh nhạt nói, quyết định vận mệnh của cô ta.

Ngay lập tức, cô ta có chút không hiểu được, nghi hoặc nhìn hắn: "Bạc tiên sinh..."

"Ngoại trừ khách hàng là ông chủ, bất kỳ ai khác đều tùy ý cô chọn." Nói ra mấy lời này, người đàn ông thật sự rất lạnh lùng, chẳng khác nào một cây chi lan.

Nhưng mà hắn cũng không biết rằng, quyết định này của hắn có mấy phần tàn nhẫn, một chút nương tay cũng không có!

Ngoại trừ khách hàng là ông chủ thì Xuân Giang Thu Dạ cũng chỉ còn sót lại một vài người phục vụ... Đem lần đầu tiên của bản thân trao cho kẻ thấp hèn như thế, thì chẳng còn gì là tiền đồ nữa.

"Ngay sau đó, cô ngay lập tức có thể phá bỏ hợp đồng, rời khỏi Xuan Giang Thu Dạ."

Nghe lời này, cô ta dường như vỡ mộng, ngay lập tức bị tạt một gáo nước lạnh.

Những tưởng rằng, Bạc Dạ Bạch trong sạch trang nhã như sen, đương nhiên tính khí cũng sẽ hết sức thanh cao... Cuối cùng, xem ra bản thân đã nhìn sai, thật sự giống với ác ma hơn là thần tiên.

Chỉ một giây, sắc mặt của cô ta hoàn toàn trắng bạch, vội vàng nói lời biện minh: "Bạc tiên sinh, là tôi đã nghĩ lung tung, không nên tham làm như vậy! Tôi nhất định sẽ nghe lời anh, trở về Xuân Giang Thu Dạ, chờ khách hàng..."

Có thể cầm lấy một khoản tiền, thế nhưng để tiến vào Xuân Giang Thu Dạ thật sự không hề dễ dàng, chỉ có người ở phía trên mới có toàn quyền quyết định.

"Muộn rồi."

Bạc Dạ Bạch một chút thương hại cũng không có, đáp lại hai chữ.

Trong nháy mắt, cô ta hết sức hoảng loạn, lảo đảo rồi ngồi thụp xuống đất, tay nắm lấy ống quần người đàn ông, không ngừng nức nở khóc lóc: "Bạc tiên sinh, tôi biết sai rồi, thật sự sai rồi! Tôi không nên tiếp tục ở đây quấy nhiễu anh..."

"Cô sai, tất nhiên không phải vì chuyện này."

Thần sắc Bạc Dạ Bạch hết sức bình tĩnh, bước chân cũng không hề dừng lại, một lần nữa trở về vị trí chiếc xe.

Ngay lúc cô ta hồn bay phách lạc, nghe được người đàn ông buông xuống một câu cuối cùng: "Đại tiểu thư của tôi, cô cũng dám chửi bới hay sao?"
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận