Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới - Chương 421: Giết hai chạy một, trị thương, cổ cốt!

Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới Chương 421: Giết hai chạy một, trị thương, cổ cốt!
​- Thấy ngữ khí rét lạnh của A - Long, cùng với thủ đoạn cách không sinh sinh đem lão nhị đóng đinh dưới đất, cùng với sát khí nghi ngút bốc ra từ người hắn, cũng khiến ba huynh đệ nhà họ hùng kia trong lòng không khỏi run lên lấy một cái, trong lòng họ có cỗ dự cảm bất an không tên!

“ Tiểu tử,ngươi là người phương nào đến, giám ngăn cản dược môn ta phụng mệnh làm việc,giám làm tổn thương chấp sự dược môn ta,ngươi muốn làm phản sao, ngươi biết chống lại dược cốc là tội gì ”

- Lúc này lão đại cố gắng lấy lại bình tĩnh, đứng ra tay chỉ thẳng mặt A - Long mà cực kì lớn lối quát to, còn trong lúc phát ra thanh âm đó liền ra hiệu lão tam nhanh chóng bước chân chạy lại chỗ lão nhị đang bị đóng đinh dưới đất kia, hòng muốn rút thiên long mâu ra khỏi người của lão nhị, Địa Cấp võ giả,lấy sinh khí từ đại địa mà sinh,mượn lực của đại địa mà mà chiến, chỉ cần thân thể không hủy, thức hải tạo thành một mảnh đại địa kia không hủy diệt, họ vĩnh sinh bất tử, mà tam huynh đệ cũng biết điều này, liền làm trò câu giờ hòng muốn cứu lão nhị ra, bởi vì bên ngoài A - Long chỉ như thiếu niên 14 15 tuổi, cho rằng hắn là kẻ chưa hiểu sự đời, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân đây!

- Cũng đánh tâm tư ăn may, nên tam huynh đệ tâm ý tương thông, lão đại là kẻ lòng dạ âm trầm nhất, cũng như đánh vào chủ ý A - Long còn quá non nớt liền lấy ra bối cảnh phía sau lưng, muốn hù doạ tiểu bối trước mặt chần chờ một phen,nếu là kẻ khác thì tam huynh đệ dù một người bị thương, cũng nhất định lao lên phân thây A - Long ra làm nhiều khúc, vì giám không để bọn họ vào mắt, nhưng mà một thanh trường thương có dáng cổ quái kia, có thể qua mặt được hai gã cường giả địa cấp, mà mặc kệ thân thể được thiên địa linh khí của địa cấp võ giả kia một thương đâm xuyên qua, không cách nào chống cự, cũng phải biết đó là một thanh vũ khí không hề tầm thường, hắn lại có một con thú sủng vô cùng đáng sợ làm vật cưỡi nữa,mà từ người con linh thú kia, mang đến một cảm giác chết chóc vô cùng đáng sợ,khiến cả ba huynh đệ ngay cả nhìn thẳng vào nó cũng vô cùng kiêng kỵ!

- Ba huynh đệ cũng không phải là cái gì mới ráo máu đầu tiểu tử mới ra ngoài đời lăn lộn nữa, chuyện lần này ba huynh đệ hắn mà giải quyết không tốt hẳn sẽ thành chuyện lớn, bởi vì người được đi nhờ trong không gian ngọc bài mà vào được trong bí cảnh này, cũng là các nhân vật có máu mặt, nào có phải cái gì là vô danh tán tu dễ bị người khi dễ đâu, mà là thể loại thiên chi kiêu tử có thế lực cực kì hùng hậu chống lưng, chỉ cần lôi được lão nhị ra thoát khỏi thanh vũ khí đáng chết kia, sau đó tam huynh đệ cùng nhau liên thủ tạo ra lĩnh vực hợp kích liền không sợ ai ngay cả thiên cấp cường giả cũng chết dưới tay bọn họ không phải một hai cái a, lúc đó đem tiểu tử cùng thú cưỡi kia, cũng cùng nữ nhân kia đồng loạt giết chết, hủy thi diệt tích thì ai biết là họ làm, mà ai sẽ thèm truy cứu một cặp nam nữ vào trong hung địa bị quỷ vật giết chết cơ chứ!

“ Ồ dược môn sao! Quả nhiên rất có y tứ a ”

- Thấy ngữ khi trào phúng của A - Long, cùng với hai mắt nhìn ba huynh đệ bọn chúng giống như nhìn thấy xác chết, lúc này trong lòng lão đai đứng ra quát!

“ Đã biết chúng ta là người dược cốc phụng mệnh làm việc, ngươi không muốn dẫn hoạ lâm đầu gia tộc, thì nhanh chóng thu lại vũ khí, sau đó khoanh tay chịu trói,cùng ta đến dược môn chịu hình phạt, không để luyên lụy đến người nhà ”

- Nghe thấy lời lẽ quen thuộc này, trong lòng hắn cười lạnh không ngớt, " quả nhiên đây là một lũ chó mượn oai hùm mà làm việc, hắn mới diệt đi một cái dược cốc,liền có một cái dược môn ra đời lại nhoi nhoi muốn đạp lên đầu hắn sao " hắn liền lạnh lẽo ánh mắt nhìn lão đại của tam hùng nói!

“ Thế nếu ta nói, ta không muốn đi cùng các ngươi thì thế nào ”

- Hùng lão đại cười gằn, tay cầm trường đao chĩa về phía hắn nói!

“ Vậy thì thiên hạ này, không có chỗ cho ngươi sinh sống ”

“ Tốt... Ta thích câu này, rất giựt khoát ”

A - Long mỉm cười nụ cười ấm áp như ánh nắng mai, hai mắt tràn ngập âm lãnh mà nhìn tam huynh đệ, nụ cười này như ma quỷ đoạt hồn, khiến ba huynh đệ không rét mà run lên một cái, lúc này A - Long đã cầm trên tay một thanh katana khác, giống thanh nghịch thủy hàn kiếm của băng nhược thủy, chỉ có điều ngắn hơn, đao từ vỏ từ từ rút ra lưỡi đao ánh lên hàn quang vô cùng đáng sợ, khiến răng cùng da đầu của ba tên cảm thấy tê dại, lúc này hắn thu lại nụ cười, mà trở nên âm trầm vô cùng nói!

“ Ta cũng nói luôn cho các ngươi biết, những kẻ giám động thủ với nữ nhân của ta...tất cả đều đã là người chết... Đừng nói dược môn nhỏ bé, là dược cốc giám đánh chủ ý đến nữ nhân của ta... Cũng chỉ còn là phế tích ”

- Nghe được lời này, tam huynh đệ đặc biệt là lão đại và lão tam cảm thấy sợ hãi trong lòng không thôi, bởi vì họ chỉ biết dược môn của thần phong mấy tháng trước bị diệt, nhưng không biết kẻ diệt dược môn thật sự là ai, lúc này lão tam trong lòng cả kinh quát lớn!

“ Ngươi là ai?? ”

“ Ồ bây giờ mới hỏi ta là ai sao?? Muộn mất rồi... Chết đi ”

- Ẩn phong thuật được hắn thi triển đến cực hạn, sau đó chính hắn cũng biến mất ngay tại chỗ, " Bảo vệ lão nhị " lúc này lão đại đồng tử co rút hét lên, lão tam thì ngây ngốc không hiểu chuyện gì xảy ra, thì một đạo thân ảnh đã xuất hiện bên cạnh thân thể toàn máu tươi bị đóng đinh dưới mặt đất của lão nhị " tiểu tử ngươi giám " lúc này lão tam hai mắt không thể nào tin được trợn tròn mắt quát lên, nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh kia!

“ Chẳng có cái gì ta không giám cả ”

“ Phốc ” một đạo hàn quang nhanh như chớp giật bổ xuống, máu từ cổ họng của lão nhị phun ra tung toé," Không!!!!" một thanh âm thét lên vô cùng tê tâm liệt phế vang lên đồng tử hai huynh đệ lão đại và lão tam như muốn nứt ra thét lớn, bọn hắn một người cầm đao, một người cầm trường tiên trực tiếp mở ra hai đại lĩnh vực đánh tới hắn, một cái là phong lĩnh vực mới thế giới tràn ngập gió sắc bén rít gào, một cái là thổ lĩnh vực một thế giới tạo nên bởi vô số đất đai đại địa cũng có với đó chính là vô số thạch nhân trong lĩnh vực muốn lao ra giết chết hắn!

“ Tách tách..! - Một tiếng hắn vung thanh đoản đao vừa mới chém đứt đầu của lão nhị của hùng gia tam huynh đệ ra, để dính máu trên lưỡi đao đó rơi ra ngoài, thấy hai huynh đệ mở ra lĩnh vực của mình, mặt hắn treo lên nụ cười tà,

“ Muốn câu giờ để giải thoát tên này khỏi ta sao? Chắc hẳn các ngươi xem ta là cái tiểu tử chưa ráo máu đầu sao, đáng tiếc ta không phải ”

- Hắn nói lên lời này, một tay nắm giữ cái hồn anh hư huyễn một thoát ra từ không gian thức hải của lão nhị!

“ Lão nhị mau chạy ”

- Nhưng mà đã muộn, thanh đoản đao trên tay A - Long như chớp giật chém ra " Phốc...phốc....Phốc " ngay lập tức hồn anh của lão nhị bị một tay A - Long chém ra thành rất nhiều mảnh, cuối cùng trở thành sương khói trực tiếp bị thiên long mâu như máy hút khói,trực tiếp rót vào trong thân chiến mâu, khiến nó ong lên những đợt vui sướng!

“ Tiếc quá... Hắn chạy không nổi rồi ”

A - Long hờ hững nói ra,mà lời này đến tai lão đại liền là một cái bạt tai thật rát trực tiếp đánh lên mặt gã, hắn thẹn quá hoá giận, trường đao phối hợp với phong lực lượng từ trong lĩnh vực, liền hoá thành một thanh đại đao bằng gió kết hợp với âm phong sát xung quanh, một đao kinh thiên nhanh hơn gió bão, một đao bổ xuống đánh nát không khí xung quanh trực tiếp đánh đến đầu của A - Long, muốn trực tiếp bổ hắn làm hai khúc!

“ Tiểu tử giám hủy nhị ca ta nhục thân, tiếp ta một roi... nhận lấy cái chết ”

- Nói xong cây roi trên tay lão nhị điên cuồng thúc dục dùng gần như chín thành lực lượng của một địa cấp cường giả, trực tiếp quất đến ngang lưng của hắn cho dù hắn có né được một đao của lão đại, cũng là trúng phải một roi của lão tam,mà nếu là người bình thường, đồng cảnh giới cũng là có mạnh có yếu,cứ đâu phải hai bên đồng giai đều là có thể mạnh ngang nhau đâu, mà A - Long chân chính thực lực, Vương cấp cũng không tới lấy đâu ra lĩnh vực thực sự mà đối kháng kia chứ, chỉ là một cái Linh Giả chân hồ cảnh nho nhoi mà thôi,nếu kích hoạt hỗn độn thần cách trong đầu, thì chính là động tĩnh quá lớn, không cách nào không kéo đến sự chú ý của kẻ khác!

“ Đáng tiếc... Hôm nay kẻ chết... Không phải ta mà là các ngươi ”

- Mà người nói câu này, không ai khác chính là A - Long hắn trên tay cầm thanh đoản đao cũng chính là món vũ khí đã chém bay đầu của lão nhị kia, một lần rót vào vô số linh lực bản thân vào trong thanh đoản đao của mình " Phá Lĩnh Vực " hắn thét lên một tiếng trực tiếp phi thẳng thanh đoản đao được nạp đầy lực lượng trực tiếp vào lão tam, đang một roi đánh tới, cùng từ lĩnh vực của gã tạo ra vô số thạch thổ nhân quái vật lao đến trực tiếp muốn giết chết hắn!

Giết....!!!

- Thanh âm gào rú liên tục phát ra, với khí thế vô cùng doạ người của đám thổ nhân hình người kia,nếu là người bình thường, liền không cách nào chịu nổi, mà sụp đổ bởi uy áp của địa gia cường giả phối hợp với lĩnh vực này, đừng nói là đánh lại chỉ có thể đứng vững là khó khăn, mà A - Long lại tiếp nhận giáo huấn cực kì bi thảm của Phong Mặc khi trước, lại nhờ Ly Long liều mình cùng chết với kẻ địch, hắn mới có cơ hội diệt sát phân thân của Phong Mặc, từ đó hắn khổ cực tu luyện, rồi trêu chọc vận nhi,để nàng giáo huấn cũng như tập luyện với hắn, so với Phong Thải Vận thì khí thế của ba huynh đệ nhà này, chỉ là một cơn gió mát mà thôi!

“ Véo!!! ”

- Thanh đoản đao từ tay hắn rời đi, tạo thành một đạo xé gió trục tiếp lao tới người của hùng lão tam " Phốc " một tiếng ngực của hùng lão tam phun ra đầy máu tươi ngã vật ra đất, mà đi cùng với đó chính là từng tiếng " răng rắc " lĩnh vực thổ thuộc tính của hùng lão tam ngay trong lúc dính một đoản đao kia ngay lúc này cũng tan vỡ theo, các thổ thạch nhân được lĩnh vực triệu hồi ra, ngay lập tức bị vỡ thành nhiều mảnh, mà trên cao thấy một màn này hùng lão đại không những không sợ,mà ngày lập tức tăng cường lực lượng gia tốc chém xuống đầu địch nhân, còn người đang đứng mũi chịu sào là A - Long kia thấy một đao không lồ chém xuống, hắn nhìn chẳng muốn liếc lấy một cái!

- Tay hắn rút ra thanh thiên long mâu đang đóng đinh cái xác không đầu của lão nhị ra, hai tay như sóng thần truyền trực tiếp vào trong thiên long mâu, hắn nâng mâu lên quay sang dạng bán nguyệt kích... Một kích chém tới, đối kháng trực tiếp với đại đao khổng lồ từ trời chém xuống này!" đinh đanggggg!!! "thành âm kim loại va chạm vào nhau" Ầm ầm...ầm ầm ầm ầm" từng tiếng sấm khi hai nguồn lực lượng liên tục vang lên " Uỳnh " một tiếng liền tạo ra một vụ nổ vô cùng đáng sợ, như muốn quấn lấy hai người!

“ Tam đệ cẩn thận ”

- Lão đại của hùng gia tam huynh đệ, tuy thân mình lo chưa xong, cũng vô cùng quan tâm quát lớn với tam đệ của mình mặc dù đang bị thương, phải tránh ra xa tránh để dư kình của vụ nổ anh hưởng, mà lúc này lão tam đang ôm ngực đang không ngừng phun ra máu tươi, cố gắng rút thanh đoản đao đang găm trên ngực của mình ra, nhưng mà khi nghe được lời này, ngay lúc đó liền áp xúc lực lượng vào chân nhanh chóng rời đi... Nhưng mà lão đại của hùng gia đã quên, ở đây còn có một người nữa!

“ Ngươi trông rảnh quá nhỉ, trong lúc này còn biết lo lắng cho tam đệ của mình ”

- Mà tiếng nói này lại xuất hiện ra từ phía sau lưng của hùng lão đại, một lưỡi mâu vô cùng sắc bén màu đỏ tươi đã kề lên cổ họng gã, hắn vừa muốn nói " Điều này làm sao có thể " nhưng hắn chưa kịp nói ra, thì thiên long mâu trên tay của A - Long đã dùng lực mạnh kéo về phía sau " Phốc" một tiếng đầu của hùng lão đại quay quay bay lên cao " bịch " một tiếng thân thể không đầu của hùng lão đại đã rơi xuống đất, mà cái đầu cùng hai mắt không thể tin được của hùng lão đại lại nằm trong tay của A - Long!

“ Không!!!!! ”

- Hùng lão tam tê tâm liệt phế hét lên, hắn miệng hắn há to, không tự chủ được phun ra một ngụm máu tươi, hắn điên cuồng muốn rút thanh doản đao đang găm trên ngực của mình ra, nhưng mà không cách nào làm được, chỉ là hắn càng chạm vào thì lưỡi dao càng đâm càng sau,hút sinh mệnh lực của hắn càng mạnh mẽ, cùng với rãnh máu trên thân đao không ngừng khiến máu của hắn phun ra ngoài,mà một bên thấy cảnh này A - Long trên cao tay cầm thiên long mâu nói!

“ Không phải lo lắng... Tới lượt ngươi rồi ”

- Nói xong hắn liền biến mất, chiến mâu trong tay chuyển qua bán nguyệt, hắn độn tốc tia sáng trực tiếp tấn công về phía hùng lão tam... Thấy thế đồng tử hắn co rút lại, một lần nữa sử dụng bí thuật thuấn di " Rầmmmm!!! " hắn vừa biến mất thì một đao kích nhận bổ xuống ngay chỗ hắn vừa đứng, bổ ra một vệt chém dài mấy trăm dặm bụi mù cùng xương cốt nát vụn văng tung toé, thấy một màn này lão tam người còn sống sót của hùng gia ngay lập tức hiểu ra tình hình, rằng tam huynh đệ bọn hắn đã trêu vào người không nên trêu chọc, lúc này lại một tia sáng như mũi tên, trực tiếp đâm thẳng đến đầu của hắn mà đến!

" Không xong "

- Hùng lão tam nào có ý nghĩ gì nữa chứ, vấn đề của hắn chính là bảo mạng là điều tốt nhất... Hắn ngay lập tức lấy ra một cái thuẫn nhỏ, hình dáng như lục giác như một mảnh nhỏ mai rùa, hắn dùng phản xạ theo bản năng trực tiếp đỡ một đâm trực tiếp từ một mâu này trên tay A - Long, " Đinh!!! " một tiếng, một lần nữa hoả hoa tung toé, A - Long tay cầm thiên long mâu bị đẩy lùi lại vài bước, hai mắt ngạc nhiên nhìn về phía tấm thuẫn như mai rùa một cái, lại nhìn thiên long mâu trên tay mình, đầu mâu có chút biến dạng A - Long hắn không khỏi kinh ngạc!

“ Lớp mai rùa của ngươi thật là cứng nha ”

- Hùng Lão tam cũng không khá hơn là mấy, cũng bị lực va chạm của một mâu này đánh bay ra xa mấy trăm mét,trong lòng cả kinh nhìn huyền vũ thuẫn của hắn bị đánh lỏm vào một lỗ sâu to bằng nắm tay trẻ em,lại nghe những lời khen như không phải khen của A - Long, lòng hắn không khỏi thêm lạnh giá đang muốn nói gì thì lại thấy thanh chiến mâu kì lạ của đối thủ tự nhiên được bao phủ bởi một lớp đỏ như máu,bộc phát ra hung uy vô cùng doạ người,một màn tiếp theo khiến hắn phải nổi hết cả gai ốc lên liền thấy sau lưng A - Long mọc ra đôi huyết cánh đỏ như máu tươi, thân hình hắn lúc này mờ đi lòng cảm giác không ổn nhanh chóng muốn né sang một bên đề phòng bất trắc!

“ Xoẹt ” một tiếng xé gió vang lên bên tai,ngay khi hắn vừa độn tốc bay ra chỗ khác, thì hẳn cảm thấy cánh tay hắn cầm thuẫn kia của mình không còn cảm giác " Đang!!! " một tiếng hắn thấy một màn kinh dị hơn trước, thiết thuẫn kia nay đã rơi vào tay của nạn nhân trước mặt, đi cùng với đó trên chỗ tay cầm thiết thuẫn là một bàn tay thô ráp của một nam nhân lại nhìn xuống tay mình, bên dưới ban tay của hắn nào còn, chỉ còn lại là một cánh tay cụt đang không ngừng phun ra máu tươi, lúc này một tiếng nói như vô cùng nuối tiếc vang lên bên tai gã!

“ Né nhanh đó... Bằng không cũng không phải là ngươi chỉ để lại cánh tay cùng cái thuẫn này, mà là cả người ngươi bị ta bổ làm đôi ”

- Nghe được lời này, hung lão tam tức muốn thổ huyết điên cuồng quát lớn!

“ Tiểu tử tuy ta không đánh lại ngươi... Chúng ta chưa xong đâu, thù chặt tay cùng giết hai đại ca của ta.... Nhưng ta sẽ giết nữ nhân này trước mặt ngươi ”

- Nói xong hùng lão tam tay cầm trường tiên, nhanh chóng độn tốc về phía Băng Nhược Thủy đang độn tốc chữa thương,chỉ trong chớp mắt hắn đã đến chỗ của băng nhược thủy đang bị thương, ôm trong lòng tiểu bạch đang cố gắng trị thương cho nàng, muốn ra tay diệt sát nàng một người một thú cho thoả mối hận giết huynh đệ này, nhưng mà hắn chưa kịp làm gì thì đã bị tiểu bạch há miệng ra, ngưng tụ một cái phong nhận cầu, trực tiếp đánh đến trên thân của hùng lão tam!

“ Á!!Á!Á!!!!! ”

- Hắn hét thảm một tiếng thân toàn máu tươi bay ra xa, mà pháp bảo địa cấp hình roi kia của gã vì chống đỡ cho gã mà trực tiếp bị phong nhận cầu hủy diệt không còn, ngay lúc một bên A - Long thấy thế nhanh chóng đuổi theo, muốn một kích giết địch, thì một đạo quang mang trên người hùng lão tam chợt loé ngay lập tức biến mất trước mắt hắn, một kích của hắn ngay lúc đó liền là bổ vào trong không khí, hắn dang bực dọc vì nhổ cỏ không trừ tận gốc kia, thì một thanh âm thanh thuý vô cùng non nớt của một tiểu nữ hài vang lên bên tai hắn, cũng không phải là tiểu bạch thì là ai!

“ Long Đại Ca...nữ nhân này sắp không ổn rồi... Muội dùng hết sức, cũng chỉ có thể khiến nàng ta cầm cự sống đến giờ này mà thôi ”

- Mà nghe tiểu bạch nói vậy, trong lòng hắn co rút lại, liền vứt bỏ ý định đuổi theo tên hùng lão tam đang bị thương kia mà diệt sát, nhanh chóng xé gió trực tiếp chạy đến chỗ Băng Nhược Thủy bế nàng vào trướng bồng, trong đầu truyền âm với tiểu bạch!

“ Muội đã làm rất tốt rồi.. Thôi muội chun vào người ta nghỉ ngơi chút đi ”

“ Ân..!! ” tiểu bạch vô cùng ngoan ngoãn mà hoá thành một đạo bóng trắng, trực tiếp dung nhập vào trong người của A - Long, lúc này hắn trên tay Băng Nhược Thủy chạy nhanh đến trướng bồng mà trước khi vào chỗ này hắn đã ném cho nàng, lúc này hắn với vàng đến mức không kịp thu chiến lợi phẩm từ xác chết của lão đại cùng lão nhị của hùng gia tam huynh đệ, mà một lòng truyền lực lượng sinh mệnh vô cùng thuần khiết đưa vào trong người nàng, một lúc sau hắn đưa nàng vào trong trướng bồng, sau đó đặt nàng nằm lên sấp trên dường!

“ Thiếu Gia thiếp thân sắp chết sao ”

- Một giọng yếu ớt từ trong thức hải của hắn truyền tới, là của Băng Nhược Thủy thông qua ấn ký trực tiếp giao tiếp với hắn, mà nghe được giọng này trong lòng hắn nổi lên một cỗ lửa giận không tên mắng!

“ Có lão tử ở đây, ngươi chết cái rắm ấy... Có ta ở đây ngươi chết không được ”

- Mà hắn vừa nói, vừa truyền vào người nàng không ít sinh mệnh lực lượng từ mộc hệ của bất tử thụ, lúc này Băng Nhược Thủy yếu ớt nói!

“ Thiếu Gia không cần lừa gạt thiếp thân, thân thể thiếp thân thế nào, thiếp thân tự hiểu ”

“ Ba..!! ” một tiếng hắn nóng máu liền đánh lên cặp kiều đồn phong mãn của nàng một cái,truyền âm nói vô cùng bá đạo!

“ Im ngay cho lão tử,còn nói nhiều nữa lão tử đánh nát cái mông ngươi, ngươi là nữ nhân của lão tử,chỉ có lão tử mới được khi dễ ngươi, bằng không kẻ khác không được phép làm chuyện đó thay ta....ta chưa cho phép ngươi chết, thì ngươi không được phép chết, có lão tử ở đây ngươi chết không được điều động công pháp giữ tinh thần tỉnh táo, ta giúp ngươi trị thương ”

- Sau cuộc chiến vừa rồi, hắn một bên bế Băng Nhược Thủy thân tràn ngập thương tích vào trong trướng bồng,vô cùng ôn nhu tận tình đem từng vết thương trên người nàng rửa sạch,mà sau khi bị hắn mắng cho một trận nàng liền không giám nháo uỷ thác trước khi chết nữa, hắn đối với nữ nhân của mình thì không hề keo kiệt, không tiếc lực lượng bản thân mà chữa cho nàng, hắn để nàng năm sấp xuống dường được phủ lên một lớp nệm êm, lại nhìn thấy sau lưng nàng khi mà loại bỏ hết lớp y phục đã bị nát tơi tả sau cuộc chiến với ba huynh đệ họ hùng kia, lúc này sau lưng nàng nào còn là làn da trắng như ngọc, mềm mại như nhung kia nữa, mà giờ chỉ còn lại là thịt nát,bên trong ẩn chứa vô số mảnh vụn đất đá cùng những mảnh xương vỡ,giống như có kẻ nào đó đem hay tay nàng buộc lại, trói vào xe ngựa, mà kéo nàng đi trên mặt đất, muốn nàng sống không được, mà chết cũng chẳng xong!

- Thấy vết thương của nữ nhân của mình, hắn nhớ lại lúc giết ba tên súc sinh họ hùng kia, biết thế phải hành hạ bọn chúng thật lâu mới phải, một kích lại một kích đem bọn chúng giết chết, quả thật là quá dễ dãi cho bọn chúng rồi, lúc này dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của hắn, thân thể Băng Nhược Thủy cùng đôi vai gầy khẽ run lên, nàng nhắm chặt hai mắt, khoé mắt ẩn chưa hai dòng lệ quang chảy xuống, nàng trong cổ họng run lên từng thanh âm nức nở mà không muốn hắn thấy, nàng không giám để hắn thấy nàng thương tâm, liền úp sấp mặt xuống dường,không giám đối diện với hắn nữa!

- Dù nàng có mạnh đến mấy, thì cũng là nữ hài tử mà nữ hài tử thì thích cái đẹp, xem dung nhan của mình như tính mạng, tuy khuôn mặt của nàng không bị hủy đi, nhưng mà lưng cùng tay chân thì bị thi độc ngấm vào, khó mà lành lặn được, mà lưng của nu nhân bình thường thì được quần áo che lại, không ai có thể nhìn ra là nàng có vết thương ở lưng hay không, nàng nếu là lúc trước thì sẽ không quan tâm, sẽ ở vậy cả đời không lấy chồng, thì không ai biết được sự thật này, nhưng mà nàng bây giờ thân phận là người hầu của thiếu gia, được thiếu gia cũng là nam nhân duy nhất của nàng sủng hạnh, là hạnh phúc lớn nhất cuộc đời nàng, cũng chỉ có hắn mới được thấy bộ dạng không mảnh vải che thân của nàng, nhưng mà lưng nàng bây giờ là một mảnh bầy nhầy máu thịt, dù có được chữa khỏi thì cũng để lại sẹo, bây giờ dung mạo nàng đang còn thì không sao,nhưng sau này nàng già tuổi tác cũng đến nhan sắc phai tàn,cùng với lưng đẹp của nàng không còn thiếu gia chán ghét nàng thì sao, nghĩ đến đây Băng Nhược Thủy răng ngọc cắn chặt bờ môi như muốn bật máu!

A - Long ở một bên nào không biết tâm tư của nàng kia chứ, hắn với nàng có chủ bộc khế ước, nàng suy nghĩ gì hay tâm tư gì, làm sao hắn lại không biết kia chứ, hắn thở dài trong lòng trước khi chữa thương cho nàng, hắn cúi xuống ghé sát tai nàng thuận giọng an ủi!

“ Dù nàng có hoá ra thành bộ dạng gì...thân phận gì... Nàng cũng mãi mãi là nữ nhân của ta...nhưng vết thương của nàng.......... ta yêu chúng... Bởi vì chúng ta minh chứng cho sự dũng cảm không khuất phục và tình cảm không thay đổi của nàng đối với ta ”

- Nói xong hắn cúi người xuống, dùng miệng hôn lên vết thương đang chảy máu không ngừng, cùng với đó là rút thi độc không ngừng chảy ra,mà hành động này khiến Băng Nhược Thủy đang cố gắng kiềm chế, nay nức nở thành tiếng, vai nàng run lên " Thiếu.. " thấy nàng muốn nói gì, thì một ngón tay của hắn đã che lấy môi đẹp dính máu do nàng tự cắn làm bị thương chính mình " nữ nhân ngoan là nữ nhân biết nghe lời, có nam nhân của ngươi ở đây, thì ngươi không phải lo lắng gì hết, chỉ ngoan ngoãn nghe lời và tin tưởng nam nhân của ngươi, dù trời có sập xuống, thì có nam nhân của ngươi chống đỡ cho ngươi, ngươi hiểu chưa" thế là hắn cúi xuống hôn lên gáy ngọc của nàng, mặc dù nàng bị thương rất nặng, tiếp tục an ủi vài câu, cuối cùng phải dở thủ đoạn đem nàng điểm huyệt ngủ, để nàng yên lặng, cũng như không cảm thấy đau đớn khi hắn tiến hành chữa trị!

- Hắn đặt tay lên giữa lưng nàng, bắt đầu rót linh lực tinh thuần nhất, ôn dịu nhất kiểm tra thương thế của nàng, khi hắn kiểm tra thương thế của nàng, lòng hắn càng thêm rúng động,bởi vì hắn phát hiện ra, nàng bị thương nặng hơn hắn nghĩ rất nhiều lần, nàng không những bị một roi kia của lão tam quất trúng, đánh một bên xương sườn gãy làm nhiều mảnh, thậm chí có những mảnh còn đâm thẳng vào tim vào phổi,xương sống bị lực va chạm làm rời ra mỗi nơi mỗi mảnh,nội tạng bị một mảnh dập nát xuất hiện tình trạng chảy máu trong nếu không chữa trị kịp thời liền dù là huyền cấp thực lực cũng khó mà bảo toàn tính mạng,mà vết thương này không phải là tam huynh đệ gây ra, mà là nàng bị thương lúc trước!

- Lại kiểm tra một hồi, lại thấy kinh mạch của nàng bị nứt vỡ,thậm chí là kinh mạch hoàn toàn đứt đoạn,đặc biệt là linh mạch huyền cấp sơ kỳ nàng đã mở được 32 cái kinh mạch liền đứt gần hết chỉ còn 7 - 8 còn sử dụng dược, mà cũng đồng kết quả là bị thương trước đó, đan điền cùng linh căn dường như muốn nứt vỡ hoàn toàn, thức hải bị khô kiệt linh hồn bị công kích rõ ràng là bị âm hồn lưu lạc của những oán linh công kích nên nàng mới có tình trạng này, còn cơ bắp muốn đứt ra, hẳn là phản phệ do gương ép kích hoạt thiên phú của nghịch thủy hàn kiếm, mà miễn cưỡng chống lại tam hùng huynh đệ, cùng với vô số vết thương trên người khác cộng lại, nếu là người trái đất thì nàng này dù là một vết thương nào đó, đều là một chữ chết, cho dù là hoa đà sống lại cũng không cứu được, còn thế giới này nàng là huyền cấp đan dược kịp thời, cũng là một kiếp này phế nhân!

- Lại nhớ tới câu nói của nàng khi đó " Phu quân ta sắp tới đây rồi... Các ngươi mà loạn động, phu quân ta nhất định sẽ đem các ngươi toàn bộ giết chết " nhớ tới từng câu từng chữ hắn nghe được, lại nhìn xung quanh không gian trong trướng bồng, hắn thấy bên đó là một bàn đồ ăn thức uống, cùng với sáp của mấy cây nến đã cháy tàn,cùng nhìn đồ ăn đã lạnh đi từ lúc nào, cùng với kiểm tra trong nội tạng của nàng, không hề có chút đồ ăn gì, ngay cả nước cũng không hề có một ngụm, chỉ có ít lương khô mà hôm bữa hắn đã đưa cho nàng dùng để ăn vặt trong lúc chờ đợi ở trong không gian ngọc bài để tiến vào bí cảnh này!

- Hắn lại sử dụng thời gian lực lượng mở ra thiên nhãn thôi diễn, lúc này hiện ra trước mặt một cảnh, một nữ nhận vì một kẻ nào đó truyền tin nói sẽ nhanh chóng trở về, liền cố vui vẻ gắng làm một bàn đồ ăn thật ngon, dù nàng chưa làm bao giờ, nhưng vẫn cố gắng làm cho thật tốt thử đi thử lại cuối cùng khó khăn lắm mới làm được một bàn đồ ăn ra hồn,sau đó một mực không ăn gì mà thắp nến chờ đợi người nào đó nói sẽ trở về, lại vì lo lắng mà đi ra ngoài cửa trướng bồng được bố trí vô số trận pháp phòng ngự mà hắn đã đưa cho nàng, nàng đứng bên ngoài, mặc kệ gió cùng khí âm hàn lạnh giá,một mực đứng nhìn phía sa ngóng chờ mặc cho thương thế trong người nàng càng lúc càng nặng hơn, vì trước khi đến đây nàng đã đi xung quanh tìm kiếm hắn, rồi giao chiến với vài cái âm hồn cực kì mạnh nàng thắng được nó thu được hồn châu nhưng mang trong người thương thế không nhẹ, nàng một lần chờ là một ngày, rồi nàng không chờ được hắn, mà là chỉ chờ được ba tên khốn khiếp, kéo theo sau lưng là vô số ma thú giống chó vô cùng dữ tợn đuổi theo, cùng với vài cái âm hồn địa cấp!

- Ba tên vô sỉ đó không những không kêu nàng né tránh thú triều này, lại còn đánh lén công kích nàng, để nàng thay bọn chúng chặn thú triều mà bọn chúng đem tới, nàng hư bạc thân thể, một thân thực lực giảm mạnh, nhưng mà vẫn cầm cự chống lại đoàn ma thú mấy trăm con kia, cuối cùng nàng với thanh nghịch thủy hàn kiếm kia đem toàn bộ đám ma thú kia giết chết,trong lúc chiến đấu mạng che mặt của nàng bị rơi mất, mà từ xa đám người hùng gia tam huynh đệ từ xa quan sát động tĩnh,nhìn thấy cảnh một mỹ nhân xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, lại thủ hộ một trướng bồng,bọn chúng không những không hổ thẹn vì thủ đoạn đê hèn của mình, mà lại lòng tham lam nổi nên dục niệm chiếm hữu nàng, liền xuất hiện đến vây công nàng, muốn nàng bồi tiếp ba tên súc vật cũng không bằng kia cùng ngủ!

- Nhìn thấy một màn này,hai mắt A - Long nổi lên ngọn hoả diễm hận thù không thể nào dập tắt được, hắn lúc nãy quả thật đã khinh địch để một tên sử dụng độn phù chạy thoát, nếu biết bọn chúng dám khi dễ nữ nhân của hắn như thế, thì nhất định phải bất chấp hồng liên sẽ phát hiện ra hắn mà đem tên kia xé xác thành nhiều mảnh ngay tại chỗ, không đúng mà trước khi vào đây phải đem không gian ngọc bài của bọn chúng... Tất cả bọn chúng lúc khi công kích ngọc bài của hắn đồng loạt đánh chết, để bọn chúng không kịp có cơ hội làm tổn thương nữ nhân của hắn!

“ Ưh..mmh”

- Một thanh âm đau đớn vang lên từ miệng của Băng Nhược Thủy, lúc này hắn mới nhận ra rằng, tay của mình đang để trên lưng của người nào đó, trong lúc giận dữ đã trong luc vô tình tay hắn có động mạnh, liền khiến Băng Nhược Thủy nay đã hôn mê không khỏi kêu lên một tiếng vô cùng đau đớn,hắn lúc này toàn thân như bị điện giật, toàn thân như cứng đờ ra không giám cử động dù là thở cũng không giám, hắn lại nhớ tới từng loạt hình ảnh xuất hiện trong óc,của Băng Nhược Thủy đã mấy ngày hôm nay chờ hắn thế nào, trong lòng không khỏi thở dài!

« Quả thật ta không thích hợp làm chuyện lớn, ta quá mềm lòng... »

- Hắn đào tạo ra một nữ đại đội, tuyển chọn những cô gái xinh đẹp thông minh huấn luyện các nàng khắt khe nhất, để các nàng thích hợp làm sát thủ,cũng như gián điệp chuyên cung cấp tình báo nhất, để cài vào làm thị thiếp của các nhân vật cấp cao nhất của các đế quốc, cuối cùng hắn lại không nỡ đem các nàng an bài bên người khác mà để lại bên người làm một cái cơ thiếp dự bị, rồi đến hai nữ thanh lăng với lam linh, hắn lúc đấy muốn để các nàng làm thị thiếp bên người, cũng làm công cụ phát tiết cũng như lợi dụng các nàng làm quà ra mắt cho nhân vật lớn lấy chỗ tốt, kết quả hắn cũng không nỡ!

- Lại ham muốn nhất thời biến thanh lăng thành nữ nhân của mình, mà một bên lam linh vẫn chờ đợi hắn hắn xuống tay không được, rồi đến lạc ảnh muốn lợi dụng rồi giết kết quả.."..."! Cũng thế, rồi đến ba nữ đỉnh lô của cái kia lưu vân tông tông chủ, hôm nào bị hắn giết chết cũng cướp đi ba cái thuần âm chưa bị phá thân đỉnh lô của lão, tính thải bổ các nàng tăng cao tuvi, rồi đem làm nha hoàn bên người, hoặc đem các nàng làm thị nữ của tướng lĩnh dưới trướng!

- Kết quả cũng là không nỡ,giờ gặp cái băng nhược thủy này, muốn thú tính muốn đem nàng thu làm đỉnh lô,cùng lừa dối mình rằng nàng dùng thủ đoạn đối phó hắn muốn mê huyễn hắn,hắn bịt tai trôm chuông muốn thú tính một lần, lại phát hiện ra rằng nàng là hậu duệ của băng thống lĩnh, cũng năm đó một mực trung thành liều mình giúp bảo vệ bà ngoại hắn thoát ra ngoài,bằng không cũng không có hắn bây giờ mà bà ngoại hắn năm đó cũng chết, cũng nhờ vả hắn trước khi hắn đi, cũng nhờ hắn nếu gặp hậu nhân của băng thống lĩnh thì giúp bà chiếu cố bọn họ một hai, kết quả thế nào, đéo nhẫn tâm ra tay kết quả thì ra sao, bị nàng hạ xuân dược,một lần mất kiểm soát đem nàng biến thành nữ nhân của mình!

- Lai bị xuân dược làm ngây người mấy ngày liền đem tất cả thủ đoạn ngự nữ, cùng tất cả chỗ có thể phát tiết trên người nàng, đồng loạt dày vò nàng một phen mặc kệ nàng kêu khóc, giờ lại thôi diễn thấy được sự thật này, hắn lúc này quả thật cũng chẳng biết nói sao, chỉ có thể nói rằng hắn không đủ nhẫn tâm để làm được việc lớn, giết ngươi hắn không kể nam nữ, giết không nương tình nhưng đối với người có lòng với hắn, hắn không cách nào xuống tay được, giờ kêu hắn đem con bỏ chợ,đem băng nhược thủy này ném cho nàng một túi tiền thật lớn rồi bỏ đi như dự định trước đây, liền sau đêm nay ý định đó cũng liền tan thành mây khói!

- Nói xong hắn liền ném mọi suy nghĩ lung tung ra khỏi đầu ngay lập tức, hắn dùng thủy lực lượng, dùng năng lượng tinh thuần nhất rót trực tiếp vào kinh mạch cốt cách của nàng giúp nàng tẩy rửa đi những thứ bên ngoài xâm nhập bởi vết thương khi nãy của nàng, còn thi độc thì một khi chạm vào thủy thuộc tính hắn truyền vào, ngay lập tức bị cô lập cùng đóng băng hoàn toàn, cũng được hắn nhanh chóng lấy ra khỏi cơ thể nàng mà nếu là bình thường thì hắn sẽ dùng hoả diễm mà đốt thi độc từ những xác chết quanh đây, nhưng mà bây giờ không được, cũng bởi vì nữ nhân này là huyền âm thể một thể chất cực kì hiếm và đặc thù chỉ có nữ nhân mới có mà thôi, hắn có thể chất đặc thù thì có thể thoải mái cùng nàng mây mưa, nhưng nếu có nam nhân khác chạm vào nàng, thì toàn bộ lực lượng trong người nàng sẽ truyền hết cho tên kia, nàng không chết cũng là phế nhân,nàng có thể nói là cái đỉnh lô trời sinh mà ngay cả nàng cũng không hề biết, bằng không nàng hôm đó không ngu đến mức hiến thân bằng cách dùng xuân dược kích thích hắn, mà hắn không phải loại nam nhân dễ dãi gì, nếu không phải một vài lý do khác, đối với nữ nhân khác giám làm như vậy với hắn, dù có hay không ả là nữ nhân của hắn, thì hắn cũng sẽ giết chết nàng ta không hề nghi ngờ!

- Ngay sau khi hắn đẩy toàn bộ thi độc cùng máu độc từ kinh mạch cốt cách của nàng ra ngoài, xung quanh lúc này nồng lên một mùi thi khí vô cùng đáng sợ, hắn một cái phất tay, liền đem thi khí cùng độc trong người của nàng thu vào trong một cái bình ngọc, tiếp theo chính là những thủ pháp tinh diệu nhất dùng để chữa thương liên tục xảy ra trên người băng nhược thủy, sau một hồi đầu của hắn đã lấm tấm mồ hôi, ngay khi chắc chắn nữ nhân của mình thương thế đã ổn định, hắn mới tỷ mỷ dùng sinh cơ mộc lực lượng, cùng với thủy linh lực lượng dung hợp lại với nhau, tiến hành nối từng mảnh xương vỡ cùng đứt gãy lại với nhàu, tiếp theo là kinh mạch, rồi tiếp tục là linh căn cùng đan điền gần như nứt vỡ của nàng khôi phục, cũng tiện công gia cố cùng với tăng cao tiềm năng của nàng lên một mức tối da mà nàng bây giờ có thể chịu đựng được!

....

- Nửa ngày sau,cũng may là ông trời không phụ lòng người, hắn không những không thất bại, mà còn cải tổ thân thể nàng, giúp nàng nâng cao tiềm lực đến mức hoàn mỹ nhất, chỉ cần nàng có dủ tài nguyên tu luyện cùng thời gian, với công pháp hắn cho thì đạt hoá thần cảnh không phải chuyện gì khó cả, hắn bước ra khỏi trướng bồng,mồ hôi to như hạt đậu không ngừng xuất hiện trên khuôn mặt,mà hắn tuy thực lực không tệ nhưng là chiến đấu, nhưng cứu người yêu cầu tỷ mỷ hơn rất nhiều, mà người trên dường kia khá nữ nhân của hắn, áp lực cùng mệt mỏi không cách nào che giấu, trên khuôn mặt hắn mà bước ra ngoài hít thở một hơi không khí trong lành!

- Nhưng hắn không những không nhận được không khí trong lành, mà còn lại bị âm phong xung quanh liên tục đập vào mặt khiến hắn không khỏi rùng mình một cái, hắn tu luyện hỗn độn thần quyết hấp thụ thiên địa vạn vật, tuy hắn bình thường không tu luyện, mà làm mấy công việc của thủ lĩnh, nhưng mà công pháp của hắn cũng không bao giờ ngừng lại, mà không ngừng hấp thụ thiên địa linh khí xung quanh, mà dưới sự thanh lọc của hỗn độn thần cách, thì một con sông lớn linh khí, sau khi qua kiểm duyệt của tên thổ phỉ hỗn độn thần cách trong đầu hắn ra, thì hắn chỉ còn một sợi chỉ vô cùng mong manh lực lượng để rót vào đan điền, được long châu của ly long hoá thành mà thôi, tuy nó là một sợi nhỏ trong đan điền như thế, nhưng uy lực mạnh gấp nhiều lần người thường có thể tưởng tượng, hắn thực lực không cao,nhưng cũng đủ đem không ít cường giả mạnh mẽ giết chết, cũng là nguyên nhân này, bằng không dù có cầm trên tay thần binh tối cao,thì gặp đối thủ mạnh hơn thậm chí là đồng cấp, thì chết cũng là điều không thể nghi ngờ, mà có thắng chính là thắng thảm, mà sau trận chiến đó hắn và băng nhược thủy đang trọng thương hiện giờ không khác gì là mấy!

- Lại nhìn xung quanh là âm phong đang rít gào lướt qua người hắn, tuy hắn thân thể bây giờ là Thần Hồn Thể hắn không sợ âm sát khí từ thi thể cùng với sát khí của người chết này ngừng kết mà thành, nhưng mà cũng cảm thấy lạnh lẽo đến rùng minh lấy một cái " nơi này phong sát khí thật mạnh, giá mà có lạc ảnh ở nơi này, liền để nàng ở đây ngây người tu luyện một thời gian, thì phong sát chi thuật của nàng sẽ mạnh mẽ đến mức nào đây " hắn thoáng cảm khái sau đó miệng há to ra như không thể nào tin được!

“ Đậu xanh rau má...phong sát khí nhiều như thế này, làm sao có thể đây rõ ràng là bảo địa để ngưng tụ ra âm sát châu mà ” nghĩ đến đây hắn liền lấy ra hư không tinh bàn,thứ này không phải là vật tầm thường, mà là dùng để những người lưu lạc hư không có thể tìm được những mảnh tinh cầu có sự sống, cùng vài thứ công dụng khác mà hắn không tiện nhắc đến, nhưng một tác dụng đơn giản nhất chính là làm sưu bảo la bàn, hắn lại nhớ tới trong kí ức nào đó của mình rằng.. " nơi tụ tập âm khí dày đặc cùng phong thuộc tính pha lẫn một chút sát khí mà thành, tương tự nhiên rất hiếm hiểm địa như này hầu hết đều là từ các bình nguyên cổ chiến trường cổ xưa mà thành, cùng với điều kiện kiên quyết là nơi đó phải có một cái linh mạch ít nhất là trung phẩm trở lên, cùng hành ngàn đến hàng vạn năm ngưng tụ, mới có thể hình thành ra âm sát châu được, mà mỗi một viên âm sát châu, chính là bảo vật đối với người tu luyện phong thuộc tính a!

- Hắn mở ra thiên nhãn,tinh thần lực như thủy triều mà không ngừng rót vào trong hư không tinh bàn hắn để trên lòng bàn tay, lúc này hắn mường tựa ra những thứ mà hắn cảm thấy trân quý, bắt đầu dò tìm xung quanh,mà lần này mở rộng phạm vi phối hợp hư không tinh bàn,liền là mấy ngàn dặm xung quanh đây, hắn muốn truy tìm xem có cái viên âm sát châu nào hay không, muốn lượm nó về hống làm nàng vui, nhưng mà một lúc lâu sau tim kiếm, hắn khuôn mặt có chút co giật, hắn tìm thấy ở đây phong sát châu có một viên mà thứ đó cách đây không xa, cũng chính là từ ngọn đồi lúc nãy hắn vừa đứng, còn linh mạch hắn thấy 8 đến 9 đầu linh mạch hạ phẩm được chôn giấu sâu dưới mảnh đất này!

“ Nhân phẩm như thế này... Quả thật là có vấn đề a ” đây rõ ràng là của cải từ trên trời rơi xuống đầu hắn, bắt hắn lấy à nha, nói xong một tay cầm hư không tinh bàn,một tay rút Côn Ngô Kiếm ra trực tiếp để thanh kiếm cũng kiêm là sưu bảo la bàn dẫn đường cho hắn, hắn đi được một đoạn, liền thấy ngọn đồi nhỏ lúc nãy mình vừa đứng lúc này, nay đã bị một nhát chém thật sâu bổ làm hai nửa, mà bên dưới là chất đống vô số khô lâu của ma tộc, chất đầy thành một ngọn đồi nhỏ chứ đây nào phải là ngọn đồi bình thường gì, mà lúc này khi hắn tiến lại gần, một luồng âm phong, mang theo khí tức hủ thực vô cùng mãnh liệt như một con hung thú ngủ say, dùng hơi thở hôi thối mà đập vào mặt hắn nhìn xuống là một cái hố thật sâu!

- Hắn lúc này cũng không ngu ngơ như trước nữa, nhanh chóng phủ lên người một lớp áo choàng đen, mà hắn cũng đã luyện hoá cái áo choàng mà hắn thu được từ trong bảo tàng kia, cũng âm thầm dung hợp cùng luyện hoá được một tầng cấm chế của cái áo choàng kia, tuy công hiệu không được hiển thị rõ ràng giống vũ khí hắn chế tạo ra, nhưng thuộc tính của món áo choàng này được gọi là áo choàng tàng hình, chỉ cần phủ nó lên người, liền có thể ẩn nấp mà vượt qua vô số cấm chê cùng cạm bẫy, cũng như che giấu khí tức cùng vô số công kích thuộc tính, giống như là âm phong này vậy,mà nhìn xuyên đêm tối là một tác dụng nhỏ của nó mà thôi, thấy thuộc tính của món áo choàng này, hắn liền đổi tên nó là ám ảnh áo choàng!

- Hắn nhanh chóng phủ chiếc áo choàng này lên trên người, cũng truyền âm phân phó tiểu bạch nay vẫn đang ngủ trong trướng bồng, âm thầm dặn dò tiểu bạch chiếu cố băng nhược thủy một hai, nếu nàng có tỉnh lại thấy hắn không ở bên, cũng không nên lo lắng mà đi tìm hắn, mà yên tĩnh ở lại hảo hảo trị thương, ở trong trướng bồng đó chỉ cần không ra ngoài, thì không có yêu tà hay quỷ vật nào giám lại gần, mà dù có tấn công cũng chỉ là muỗi chích inox mà thôi không đủ thành đạo, hắn hảo hảo phân phó một phen, liền bước đến nhìn cái hố sâu trước mặt!

- Hắn ngay lập tức nhảy xuống " vù vù " tiếng gió liên tục vang lên bên tai hắn, dưới chân hắn đạp tật phong thuật, ngay lập tức nhanh chóng đạp gió mà giảm tốc từ trên cao rơi xuống, hắn cứ tưởng rằng cái hố này sẽ rất sâu, nhưng khi chạm tới phạm vi hai mươi trượng, liền cảm nhận một chân mình như đap trúng cái gì đó, hắn lại cảm nhận nơi này giày đặc âm sát khí vô cùng mãnh liệt, cùng vô số đạo đao gió,chỉ hận không thể đem hắn chặt ra thành nhiều khúc mới vui lòng, hắn nhanh chóng độn tốc né qua chỗ khác, tránh né một hồi âm phong công kích đổ tới trên đầu, hắn nhíu mày thật sâu khi hắn phát hiện ở giữa chỗ này, nào có cái gì là âm sát châu trong truyền thuyết nào, mà chỉ thấy một bộ khô lâu không phải của nhân tộc, cao tầm một người trưởng thành, đầu mọc hai sừng ở hai bên thái dương cùng cái cằm nhọn như một cái sừng nữa vậy,bên người hắn là vô số xác chết vỡ vụn dưới chân trên tay hắn cầm và dẫm đạp lên hai cái cốt khác, là một yêu tộc, cùng với một tên phát ra phong thuộc tính ngụy thần tộc!

- Tay tên kia cầm một thanh ma đao với hình thù vô cùng kỳ quái, áo giáp trên người đã vỡ nát đi không ít hầu như chẳng có chỗ nào còn nguyên vẹn cả, cũng chẳng thể nhìn trên áo giáp mà đoán ra được tên kia thuộc niên đại nào của ma tộc cả, mà ở trên ngực hắn nay cũng chỉ toàn là xương trắng, mà ở giữa ngực đâm xuyên qua lại là một thanh trường thương thần binh của phong thần tộc, mà nếu lạc ảnh có ở đây chắc sẽ biết lai lịch của thanh vũ khí này, mà A - Long đứng từ xa quan sát âm thầm đánh giá cái bộ khô lâu này, hắn không khỏi âm thầm hít một hơi khí lạnh!

- Tên này trước khi chết thực lực không tệ,ít nhất cũng la cấp bậc Ma Hoàng cấp, cấp bậc ma tộc là Ác Ma, Đại Ác Ma,Ma Vương, Đại Ma Vương, Ma Hoàng, Ma Đế mà tên này thuộc ma hoàng cấp cũng là thiên mệnh cấp so với nhân loại, mà vũ khí của tên này là đôi nhục chưởng với móng vuốt đỏ như máu vô cùng sắc bén kia, mà dưới chân của tên kia lại là đạp trên đầu của xác của một con Thiên Yêu Hoàng, đó là một loại yêu thú thế giới này, bộ dạng y hệt như loại thằn lằn bay ở thời kỳ khủng long trái đất vậy chỉ có điều loài này mạnh mẽ hơn mà thôi, còn một bên tay xiết chặt cổ của một cái mười cánh phong thần tộc nhân cho đến chết mà phong sát khí là từ tên ngụy thần này mà đến, mà ngay tên này chết cũng là chết đứng hẳn là vo thanh trường thương kia đâm xuyên qua lồng ngực mà chết, mà dù chết cũng không buông hai tên xui xẻo kia ra, cho đến lúc chết cũng là ngẩng cao đầu rống lớn, khí thế lăng thiên mà tiếng rống này khiến cho không ít xương cốt, hẳn là liên quân vô số chủng tộc kia vây công bọn hắn cùng chết, rồi cuộc chiến nối tiếp cuộc chiến, xương cốt chất chồng xương cốt, chỉ có như vậy chứ làm sao lại có thể xây dựng một ngọn đồi toàn xương trắng thế này được!

- Mà lại càng nhìn, càng cảm thấy tên ma tộc này thuận mắt vô cùng, " quả nhiên là rất có cốt khí, dù chết cũng không cúi đầu " hắn tiến lại quan sát xương cốt của tên kia, âm thầm gật đầu " không tệ là kim cốt cảnh " hẳn lúc tên này còn sống cũng là nhân vật số má trong ma tộc đây, ít thì cũng là một phen đại tướng, nếu mà chế tạo tên này thành khôi lỗi giống như sát nhất, có khi lại mạnh mẽ hơn sát nhất không biết chừng,nghĩ đến đây hắn vừa chạm vào ngực của tên ma hoàng xương cốt kia,muốn rút ra thanh trường thương đang gim trên ngực hắn, thì lúc này hai hốc mắt đen ngòm của tên kia lại hiện lên hồng quang...sau đó cái đầu lâu cùng thanh âm cót két vang lên!

- Bốn mắt nhìn nhau quả thật có chút quỷ dị, hắn không hề né tránh bởi vì bộ khô lâu trước mặt không hề có sát ý với hắn, mà chỉ là tò mò xem hắn là ai, ra ý thức vô cùng yếu ớt như một đứa trẻ mà quan sát hắn, mà A - Long cũng rót linh hồn lực vào giao tiếp với nó một phen,đối với nhân loại thì có thể cảm thấy sợ hãi những bộ xương khô này, nhưng mà bộ xương này mang trên người huyết mạch làm hắn cảm thấy gần gũi, không những không chán ghét mà còn vô cùng hứng thú tìm hiểu nó, giống như nó vốn dĩ là bạn của hắn vậy, chắc cũng là do hắn mang trong người nhiều loại huyết mạch, cùng thần hồn thể nên cái gì có huyết mạch cao cấp, thì cũng có cảm giác gần gũi như vậy!

- Sau một lúc giao lưu lúc này mừng như điên, không kìm được thanh âm vui sướng " Cmnó hoá ra là khô lâu này mới sản sinh linh trí, cũng như nó còn kỹ năng chiến đấu khi còn sống....vậy thì luyện chế thành khôi lỗi càng dễ hơn vài phần rồi.. Quả nhiên trời giúp ta có thêm một cái tiểu đệ a " nói xong hắn nhanh chóng ném ra mấy cái trận bàn, phòng ngự, cũng lấy ra vô số thiên tài địa bảo luyện khí, cùng tế ra thiên ma đỉnh chuẩn bị luyện chế khôi lỗi,một lúc sau một màn hoa lửa bập bùng liên tục cháy lên từ dưới cái hố toàn xương cốt này,nhưng mà hắn cũng nào biết là cách đó mấy trăm dặm cũng có một đám người đang truy tìm tung tích hai người bọn họ, còn về nguyên nhân hẳn là muốn báo thù đi

Kết Chương
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận