Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới - Chương 429: Tranh chấp 1

Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới Chương 429: Tranh chấp 1


Nghe được có người tham gia đấu giá, mà người ra giá lại là Dược Môn người lại là 200 vạn linh thạch, ở đây không ít người hít sâu một hơi lòng thầm cảm thán" Dược Môn ra chiêu này thật độc a, mà hai nữ nhân kia, thật là ngu dốt, như thế nào mà lại để lộ dung mạo,lại để kẻ thù thấy được, như thế này không phải tự đưa đầu cho kẻ địch chém một đao sao " mà lúc này một bên hai nữ vừa mới ra giá 100 vạn, liền bị dược môn tính kế chèn ép ra giá gấp đôi ngăn cản, bọn họ có khổ mà nói không ra lời!

Không phải bọn họ không muốn ẩn giấu,mà là hanh tung của hai người họ sớm đã bị người ta phát hiện, bị dược môn tìm ra chỉ là điều sớm muộn mà thôi,đang lúc hai nữ đang ở thế tiến lùi không xong,thì lại xuất hiện một tên phá gia chi tử,với lại hành động không tiếc tiền mua bảo vật của tên kia, mà theo như nàng nghe được người bên cạnh bàn tán,tên kia trong phòng đem theo một nữ nhân dung mạo xinh đẹp tuy không rõ mặt, nhưng khí chất trên người nàng hẳn không phải là xấu đi!

Thấy đối phương là kẻ háo sắc, cũng như đánh vào chủ ý dùng mỹ nhân kế mê hoặc người khác,với tư sắc của các nàng liền nếu là nam nhân liền sẽ bị dung mạo của hai nàng mê hoặc, huống hồ gì hai nàng từng tu luyện qua mị công không nam nhân nào có thể cưỡng lại dung mạo của hai nàng cả huống hồ gì người ở phòng số hai kia tuyệt đối không già mà còn là thanh niên trẻ tuổi, chỉ cần nàng đấu giá thì nếu còn là nam nhân liền sẽ không cùng các nàng tranh đấu giá mà để các nàng mua xuống kiện đấu giá là sinh cơ đan kia, mà các nàng cũng tính ra Dược Môn chắc chắn sẽ phá đám các nàng, liền đưa ra hạ sách dụ hoặc hòng dẫn đến tên kia chú ý, mà ở đây người có thể đối kháng tài lực với dược môn,cũng chỉ có tên kia mà thôi, chỉ cần tên kia không phải là tên có vấn đề về sinh lý,cũng như không phải lão quái vật sống lâu năm, nếu thấy nữ nhân xinh đẹp như hai nàng bị người khi dễ,liền sẽ cùng dược môn tranh dành để nàng tiện thể ra giá tranh đoạt chỗ tốt, cũng có thể tên kia là tên dại gái sẽ chắp tay dâng sinh cơ đan cho hai nàng, trong bình kia có 10 viên, mà nàng chỉ cần 1 viên liền đủ!

Mà lúc này đấu giá sư xinh đẹp, mắt mang địch ý âm thầm quan sát hai nữ, đố kỵ là thiên tính trời sinh của nữ nhân, nàng làm sao có thể vừa lòng khi có nữ nhân xinh đẹp ở chỗ nàng khoe khoang sắc đẹp kia chứ, không những một mã đến hai nữ kia đó, nàng làm sao chịu được kia chứ, nàng lúc này giọng hoài bất mãn, miệng cười nhưng lòng không cười nhợt nhạt giả tạo nụ cười nói ra!

“ Sinh Cơ Đan dược môn ra giá 200 vạn ai ra giá cao hơn sao? ”

“ Vệ gia ta ra 210vạn linh thạch ”

- Lúc này trong sương phòng số ba,từ đầu im lặng nay xuất hiện giọng một nam thanh niên cực kì hưng phấn, hắn mở ra bình trướng che đậy tầm mắt, hai mắt cực kì trần trụi mà tham lam nhìn qua đường cong lả lướt của hai nữ,mà tên này chính là Vệ Nham bên cạnh hắn cùng một lão giả gọi là Vệ Hổ, một chủ một tớ,của gia tộc Vệ gia của thiên vũ,tận trung dưới trướng Vũ Minh Hoàng,cũng là người được hắn đem vào bí cảnh này đây!

- Mà vừa rồi kêu giá chính là Nham nhìn bộ dáng là nhất định phải được, nếu không hắn sẽ không mang gia tộc ra để hù doạ danh tiếng của Dược Môn!

“ Thiếu Chủ,hay là chúng ta điệu thấp một chút, Dược Môn không phải thế lực dễ trêu chọc ”

- Vệ Hổ một bên bộ dạng uý kỵ,nhưng ở đây ai cũng có thể nhìn ra lời nói cùng hành động của Vệ Hổ đều không đúng như lời gà nói, đảo qua sương phòng bên cạnh trong mắt nhàn nhạt khinh thường, đây rõ ràng là nói cho có lệ mà thôi thật ra bọn họ không hề để Dược Môn vào mắt, bọn họ lúc đầu cũng uý kỵ Dược Môn,nhưng mà phòng số hai nói một câu khiến bọn họ chợt nhận ra, mình đã quá uý kỵ Dược Môn không đáng,phòng số hai nói không sai, không phải Dược Cốc rất mạnh, cực kì kiêu ngạo sao, không phải trong một đêm đều bị diệt trừ không còn sao? Dược Môn là cái gì nếu so với Dược Cốc trước đây liền là một con kiến cũng không bằng, không phải móc nối với mối làm ăn trước đây của Dược Cốc bọn chúng có ngày hôm nay sao? Mà bon chúng ôm bắp đùi lớn thì đã sao? Không phải gặp Hắc Ma tên điên đó, hắn muốn diệt liền diệt sao?

- Huống hồ gì Vũ Minh Hoàng đại nhân đã cho người đánh tiếng, không phải uy kỵ Dược Môn mà dược môn cùng chủ của bọn hắn đã đắc tội Hắc Ma, chết là điều sớm muộn, không phải úy kỵ mặt mũi liền phân chia giới tuyến giữa mấy thế lực với nhau liền đem tới an toàn cho bọn chúng, mà biết được điều này thiếu chủ vệ gia cười nói!

“ Hổ lão ta đây không phải là lấy sinh cơ đan tới cho ngươi dùng sao? Dù sao sinh cơ của ngươi càng ngày càng yếu, sống một ngày liền thiếu đi một ngày, nhiều nam nay ngươi một lòng vất vả vì ta, ta mua cho ngươi bình sinh cơ đan, há có là gỗ ”

- Vệ Hổ nghe thấy thế cũng là kẻ tung người hứng đáp!

“ Ân, Thiếu chủ ngươi có lòng rồi! ”

Vệ Nham cười nhạt đáp!

“ Tuy nói Dược Môn khá lớn, nhưng tiếp quản thế lực Dược Cốc chưa được bao lâu, nước cũng rất cạn, nếu mang so sánh với Vệ gia ta, thì Dược Môn cũng phải nể mặt chẳng lẽ bọn họ sẽ vì một bình sinh cơ đan,muốn cùng vệ gia ta không chết không thôi sao? ”

Vệ Nham cười một tiếng nói!

“ Huống hồ gì dưới kia có hai vị mỹ nữ xinh đẹp, cũng hứng thú với sinh cơ đan, huống hồ trong bình có 10 viên kia mà, sau khi mua được bình sinh cơ đan kia, liền tặng hai vị mỹ nhân kia mỗi người một viên, giúp các nàng càng thêm xinh tươi, đổi lấy các nàng nụ cười thì đã là cái gì ”

- Mà nghe được lời này của của đám người vệ gia nói chuyện với nhau, mà lại rõ ràng truyền đến tai toàn bộ mọi người trong gian đấu giá,mà ở đây không ít người nhìn về phía hai nữ, trong mắt có trần trụi ghen tị, ngưỡng mộ cũng như ao ước, mà những lời này cùng với những câu hát đệm của A - Long khi nãy,nói thể diện Dược Môn giá 12 vạn linh thạch quá rẻ, đến bây giờ bọn chúng mới hiểu ra thể diện một khi đã dùng hết liền không cách nào có lại, dược môn 12 vạn ép muốn mua một gốc linh thảo bây giờ đến 200 vạn, bọn chúng liền không cần bán mặt mũi cho dược môn bọn họ a!

- Mà những lời này giống như cự thạch nặng ngàn cân, như một cái bạt tai thật đau vào thể diện dược môn, vốn bọn họ ỷ thế mình là luyện dược sư,ở nhà tự ngạo rằng võ giả sinh ra, chỉ để phục vụ luyện dược sư bọn họ, đắc tội luyện dược sư liền là những kẻ đó không muốn mua đan dược nữa rồi,mà dược cốc bị diệt không ai ngồi trên đầu của bọn họ nữa, nên bọn họ cảm thấy mình trở nên thật ưu việt, mà bây giờ không ít người nói xa xôi công kích bọn họ, nếu bình thường thì không sao để hôm khác tính sổ với đám người này,nhưng mà bây giờ bọn họ trong lòng có quỷ liền không giám ngông nghênh như trước nữa,chỉ có bọn họ mới biết Dược Môn có cỡ nào tình cảnh, để bọn họ phải lo lắng kia chứ!

- Đám người Dược Môn, bọn họ trong lòng một bụng tức giận, không tìm ra chỗ phát tiết, chỉ có thể dùng ánh mắt oán độc nhìn về phòng khách quý số hai, bởi vì trong suy nghĩ của bọn họ thì phòng số hai nếu không nói những lời kia, bọn họ làm sao phải chịu cảnh ô nhục như thế này, bọn họ thầm quyết định sau buổi đấu giá này liền tìm chủ nhân phòng số hai tính sổ, nếu thân phận tên kia quá cao, liền giáo huấn đánh hắn gãy tay chân liền không ảnh hưởng quá nghiêm trọng đi, nhưng mà bọn chúng nào biết được rằng bọn chúng đang tính toán báo thù người khác, thì có người đang không thèm để ý bọn hắn, mà một mực quan sát một trong hai nữ nhân kia trong mắt đầy ngưng trọng!

- Mà nếu hắn biết Dược môn muốn tìm hắn kiếm chuyện, hắn liền không thèm để ý tới, bởi vì trong mắt hắn dược môn hay bất kỳ người nào theo chân long thiên minh,trước mặt hắn tận trung xưng thần liền là kẻ phải chết không thể nghi ngờ, trong mắt người khác Dược Môn cao không thể nào với, là nhân vật chạm tay có thể bỏng, mà trong mắt hắc ma hắn, hắn cũng không phải a miêu tiểu cẩu liền ai đi qua đường cũng có thể đánh, huống hồ hắn không phải a miêu tiểu cẩu, Dược Cốc cũng được Long Thiên Minh cũng xong, mà bí tộc long thị sau lưng hắn cũng thế, trong mắt hắn đều phải chết, bởi vì chính người của long thiên minh năm đó đã phế đi bà ngoại của hắn, rút đi của bà hắn sinh cơ để bà hắn sống không bằng chết, bằng không với tính cách của bà hắn, còn cần phải sợ mấy tên thiên mệnh cảnh tự cho mình là đúng của phượng gia samà chỉ có thể nhìn cháu mình hàng ngày bị hành hạ, mà không giám trực tiếp đem hắn cứu đi sao!

- Mà lúc này phòng khách quý số bảy, truyền ra thanh âm đấu giá của một nữ nhân, giọng này chính là Băng Bộ / Băng La!

“ Băng Bộ ta ra giá 250 vạn linh thạch cho bình sinh cơ đan này ”

- Lúc này Dược Môn yếu thế,Băng Bộ nếu là bình thường sẽ do Băng Nhược Thủy chủ trì quyết định, nhưng mà Băng Bộ đã loại bỏ nàng trong âm thầm, kết minh với Trần, Cổ hai bộ mà hai bộ đồng loạt hiệu trung với Long Thiên Minh, mà dược môn cũng như thế, đồng bệnh tương liên một con ngựa không ăn, cả tàu bỏ cỏ là đạo lý này, thấy người mình bị khi nhục làm sao Trần Bộ bỏ qua được, liền phái Băng Bộ tranh dành đấu giá, cái này không còn đơn thuần là tranh dành bảo vật mà là mặt mũi của thế lực a,tiền có thể mất nhưng mặt mũi liền mất rồi rất khó lấy lại a, bọn họ cũng cực kì oán hận phòng số hai,nhưng mà người bị oán hận nhất không phải A - Long, mà là đám dược môn ngu xuẩn bình thường hung hăng bá đạo không ai quản,mà ở đây có phải kẻ tầm thường đâu đều là nhân vật lớn dậm chân một cái liền có không ít kẻ chết theo, chỉ một lời nói sai lấy danh dự dược môn ra ép giá,bị kẻ có tâm nói một câu liền đem bọn chúng đồng loạt kéo xuống nước, quả thật là dược môn ngu không ai bằng!

- Mà tại sương phòng nào đó khách quý người, là cái trường bao màu tím lão giả mặt như vỏ cây khô, lão nhân này là một cái nào đó tông môn theo vũ minh hoàng tên là bôn lôi tông, đứng ra quát giá!

- 300 vạn hạ phẩm linh thạch!

- Mà giá này vừa ra, khiến hiện tại không ít người âm thầm hít một hơi khí lạnh, mà ở đây tham dự đấu giá đều là thế lực lớn đều ở trong sương phòng giá thuê hàng vạn linh thạch một phòng mà ở trong đại sảnh, chỉ có một gã toàn thân bị đấu bồng phủ kín, xem không thấy được diện mục đang tham dự đấu giá, mà ở đây người tham gia đấu gia đều là thế lực không tệ, liền từng nhau tranh dành một chút,một chút một chủ yếu muốn lấy lòng chủ quản thế lực sau lưng mà thôi, còn thật sự muốn mua sinh cơ đan nào có mấy người đâu!

- 350 vạn hạ phẩm linh thạch!

- Mà rất nhanh, giá tiền của bị nâng lên thêm 50 vạn rồi, 50 vạn hạ phẩm linh thạch,vật áp đáy hòm chưa ra, liền riêng món đồ vật này là giá tiền đấu giá cao nhất ở trước mắt rồi, mà vệ gia công tử Vệ Nham lại mở miệng nói gia

400 vạn linh thạch!

Có người không kìm được nghị luận

“ 400 vạn linh thạch, mua một bình sinh cơ đan, quả thật vệ gia rất mạnh tay a ”

Một tên đồng bạn lại nói với tên kia!

“ Ngươi thì biết cái gì kia chứ, hai nữ nhân kia hai cái là huyền cấp võ giả,một cái đỉnh phong,một cái sơ kỳ,mà theo ta thấy có vẻ như vệ gia công tử, để ý đến một trong hai nữ nhân kia a ”

“ Theo ta thấy là vệ công tử để ý cô trẻ tuổi tóc đen kia ”

“ Không có a, ta nghĩ là tên kia để ý nữ nhân có mái tóc màu trắng kia ”

- Thế là một màn loạn thất bát nháo nghị luận bắt đầu được mấy tên sợ trời không loạn nhao nhao bàn tán xôn xao,mà ở đây người không vui lòng nhất, chính là hai nữ nhân kia, quả thật trong túi các nàng chỉ có mấy ngàn trung phẩm linh thạch mà thôi,mà do các nàng để dành tiết kiệm không giám xài, nay thời thế bắt buộc mới phải lôi ra xài,cộng đi cộng lại chỉ là hơn 400 vạn một chút mà thôi mà các nàng vốn tự tin rằng tiểu tâm kế của các nàng sẽ thành công,mua được đồ vật giá rẻ, bằng cách dùng dung mạo đánh động đến tên phá gia chi tử ở phòng số hai kia,nhưng mà đổi lại lại là khiến các nàng buồn bực không thôi!

- Thử hỏi có buồn bực hay không kia chứ, lúc nãy các nàng ra giá 100 vạn Linh Thạch, nếu tên ở phòng đấu giá thứ hai mở miệng, thì cao lắm cũng chỉ là cạnh tranh giữa ba người, nàng và dược cốc cùng tên ở phòng số hai thôi,chỉ cần không rơi vào tay dược cốc,nàng liền có cách lấy đi của tên kia ít nhất là một viên, thế mà giờ tên kia ngay cả một cái rắm cũng không phóng lấy một cái, giờ thì vô cùng hay rồi để toàn bộ người trong đấu giá trường cùng tranh nhau, giờ nàng hàm răng rất ngứa, chỉ nhìn chằm chằm phòng số hai,chỉ muốn mở miệng cắn chết cái tên bại gia tử đang ở trong đó!

“ Sư phụ... Giờ chúng ta nên làm gì?? ”

- Một bên Lăng Thanh Tuyền sắc mặt tiều tuỵ hỏi nữ nhân tóc trắng sinh cơ sắp cạn kiệt kia, mà nữ nhân kia nhìn qua đồ đệ liền thở dài không ngớt nói!

“ Để xem thế nào đã, mọi chuyện chưa biết trước được, con cứ im lặng chờ xem”

- Mà lúc này tất cả mọi người cho là bình sinh cơ đan này không thuộc về lão giả kia thì không còn ai khác nữa thanh âm đấu giá sư vang lên!

“ 400 vạn lần thứ nhất.... 400 vạn lần thứ hai... 400 vạn lần thứ ba.... ”

- Đang khi búa gỗ của đấu giá sư chuẩn bị đập xuống, chấm giứt giao dịch thì đúng lúc này, một đại thanh âm thanh thúy dễ nghe từ một gian phòng truyền của nữ nhân được A - Long gọi là Đông Phương Minh Nguyệt kia

- 450 vạn hạ phẩm linh thạch

- Mà nghe được thanh âm này, đấu giá sư ở dưới phách mại hội cũng lộ ra một tia cười khổ bất đắc dĩ,lòng thầm kêu “ nữ nhân này thật dai a ” mà sau khi nghe được lời này, lão giả áo tím thuộc bôn lôi tông không khỏi cười bất đắc dĩ 400 vạn là toàn bộ số tiền lão cả đời mới tích góp được a,mà lão muốn tìm cũng tìm không ra thêm tiền nữa, mà tông môn chỉ cần có chút dính dáng, liền là phải cống hiến tông môn,đám người này sẽ không bỏ qua thứ béo bở như sinh cơ đan đâu à nha, mà sau khi thấy hai nữ nhân tăng giá,cũng không thấy có người tăng giá nữa thì lúc này Dược Môn lại ho he đánh tiếng, lúc này xuất hiện là lão già mặc áo bào luyện dược sư,nhìn chằm chằm hai nữ đầy hận ý, bởi vì đệ tử của gã chết trong tay nữ nhân tóc bạc kia, mà ả cũng bị gã đánh cho một chưởng trọng thương, phải dùng huyết độn thuật chạy trốn mất, mà cừu nhân gặp nhau liền đỏ mắt, lão trong mắt sọc lên sát cơ quát!

“ Lão phu ra giá 500 vạn ha phẩm linh thạch ”

- Lần này Dược Môn rất thông minh, liền là không giám lấy danh hiệu tông môn nữa, bởi vì lúc nãy bị mấy thế lực lớn âm thầm đánh cho mấy gậy,lần này người ta sẽ không nói dược môn lợi dụng thân phận đè ép người nữa đi, bởi vì lão đến đây đường hoàng nghĩa chính, bởi vì hai người sớm đã kết xuống tử thù không cách nào xoá bỏ!

- Đông Phương Minh Nguyệt tức giận tay xiết chặt, miệng như muốn cắn bật ra máu tươi, 450 vạn thật là quá sức của các nàng rồi, 500 vạn các nàng dù bán cả thân mình cũng không đáng giá đó, huống hồ gì Dược Môn rất giàu có a, ai bảo họ là luyện dược sư kia chứ,lúc này từ phòng số hai, một thanh âm lười biếng vang lên!

“ 500 viên trung phẩm linh thạch ”

- Mà nghe thấy lời này hai mắt lão giả loé lên quang mang giận giữ, nhìn về phía phát ra thanh âm, đó không ai khác chính là sương phòng số hai của A - Long, hắn mở miệng tràn ngập mùi chất vấn nói!

“ Ta tên Cao Dược Nguyên.... Không biết là vị nào ở trong phòng khách quý số hai là người phương thế lực nào, tại sao năm lần bảy lượt muốn phá rối dược môn ta làm việc ”

- Nhưng mà đáp lại lời gã bằng giọng điệu vô cùng trào phúng vô cùng lưu manh vô lại nói!

“ Con mẹ nó, thiên hạ này là của dược môn của ngươi sao? Mà rắm chó một câu lại mở một câu là cản trở dược môn ngươi làm việc.... ngươi chưa nghe qua câu bảo vật trong thiên hạ, ai có đức thì người đó được hưởng, ta tới đây đấu giá sinh cơ đan cùng ân oán của các ngươi liên quan mẹ gì, bản thiếu cái gì cũng thiếu, nhưng cái không thiếu nhất chính là tiền, có tiền thì dùng tiền đập chết bản thiếu xem nào,đừng có ở đó mà một dược môn hai dược môn, ta nhổ vào”

- Lại thấy đám người Dược Cốc nghe thấy vậy liền đằng đằng sát khí,mà người ở đây nghe thanh âm vô lại của A - Long đồng loạt mọi người ở đây im lặng không thôi, lúc này lão giả tự xưng là Cao Dược Nguyên mở miệng, mà một bên tỳ nhã muốn ngăn lại cuộc tranh cãi này, thì một bên Vũ Minh Hoàng truyền âm ngăn lại, hắn quả thật muốn xem phòng số hai ứng phó như thế nào a, lúc này một tên mặc áo chấp sự người Dược Môn đứng ra quát!

“ Tiểu tử phương nào chưa ráo máu đầu, liền muốn trước mặt dược môn chúng ta hung hăng càn quấy,thất trưởng lão hỏi tên ngươi, ngươi không hiểu tiếng người sao ”

A - Long liền đáp trả không thua kém!

“ Các ngươi muốn hỏi, ta liền phải trả lời các ngươi sao ”

- Cao Dược Nguyên cười lạnh liền lợi dụng sơ hở trong lời nói của A - Long mà đáp trả!

“ Hừ! Có phải ngươi có tật liền giật mình, ngươi cùng hai ả nữ nhân này giết người Dược Môn chúng ta, nên mới không giám xưng họ tên tránh để người biết hay không ”

A - Long hắc hắc cười nói đầy trào phúng!

“ Tên ta rất khó đọc... Ta sợ đám ngu học dược cốc các ngươi đọc không nổi tên của ta ”

- Một người khác cũng tham gia đấu giá hội, là Cổ Thạch Thiên vẫn một mực giữ im lặng, cũng đang ngồi trong gian phòng của Dược Môn, lão biết lúc này chính là lúc thể hiện lấy lòng Dược Môn, hắn liền đứng ra đằng đằng sát khí, khí thế địa cấp tràn ngập ra ngoài, chỉ về phía sương phòng khách quý số 2 rằng!

“ Ngươi giám nói tên chúng ta liền dám đọc, nếu chúng ta gọi ra tên của ngươi, ngươi liền bồi tội như thế nào với Dược Môn chúng ta, ngươi giám mắng các vị đại sư ở đây,liền hôm nay khó mà bỏ qua ngươi, giám xem các vị đại sư bọn họ thấp kém giống như ngươi sao,dù có minh hoàng đại nhân chống lưng ta cũng phải đem tên tặc tử ngươi tại chỗ chém giết”

A - Long hắc hắc cười nói!

“ Ngươi giám gọi tên ta sao? Ngươi giám gọi ta ba tiếng ta liền phục ngươi ”

- Mà đám người Dược Môn nào biết mình đang bị dần dần đưa vào bẫy của A - Long, liền ra rằng chỉ là một cái tên, gọi ba lần có gì khó,chỉ cần gọi xong liền đem tên nhãi ranh kia giết chết, thì dù là Vũ Minh Hoàng có muốn ngăn cũng không ngăn được, mọi chuyện mất mặt ở đây của Dược Môn đều do tên kia mà ra, chỉ cần chém giết tên kia, liền là mọi chuyện xong hết, lúc này Cao Dược Nguyên đứng ra lạnh lùng nói!

“ Được lão phu liền đánh cược với ngươi, ngươi giám nói tên ta liền gọi tên ngươi ba lần, chỉ cần ta gọi xong, dù có minh hoàng đại nhân ở đây, thì mệnh ngươi ta nhất định phải lấy không thể nghi ngờ... Ngươi mau nói tên của ngươi ra ”

- Mà một bên mọi người nghi hoặc, không biết tên nhân vật bí ẩn ở phòng số hai tên là gì, mà hắn giám kiêu ngạo tự đại là không ai gọi được tên của hắn, mà lúc này trong sương phòng số hai Băng Nhược Thủy một bên rót rượu một bên nhìn khuôn mặt cười gian xảo như là một gã hồ ly đắc ý của A - Long, lại nhớ đến những câu nói như lưu manh vừa nãy,miệng đẹp của nàng khẽ nhích lên, lòng thầm nghĩ rằng không biết thiếu gia lại muốn đưa ra chú ý quái quỷ gì đây, mà lúc này A - Long từ sương phòng trực tiếp truyền ra!

“ Cao Dược Nguyên, mở tai chó của lão mà nghe cho kỹ đây... Lão tử tên chỉ có hai chữ....tên Tiên họ Tổ... Ngươi nghe kỹ chưa ”

- Lúc này Cao Dược Nguyên đám người ngây ra như phỗng,đặc biệt là đương sự Cao Dược Nguyên không tự chủ được sắp xếp lại tên đọc ngược của tên kia, đáng lẽ phải họ trước rồi mới tên sau,giờ lại là tên trước họ sau rõ ràng là một thằng ngu kia mà tên đó chết là cái chắc rồi, lòng hắn hoài đắc ý muốn thong thả hành hạ tên tiểu tử chưa ráo máu đầu kia đến chết, lòng đắc ý miệng không tự chủ được thốt ra hai chữ!

“ Tổ Tiên ”

- Nhưng gã vừa nói ra câu này, ngay lập tức hối hận, mà hắn chưa kịp hối hận liền một thanh âm cực kỳ bá đạo từ phòng số hai liền vang lên!

“ Ta đéo có thằng cháu bất hiếu như người!!! ”

- Mọi người lúc này nghe được lời này không tự chủ được " phụt một tiếng, liền không ít người xém nữa phun hết nước trong miệng ra, đặc biệt là Vũ Minh Hoàng một bên đang nâng cao thưởng thức ly trà,muốn ở thế toạ sơn quan hổ đấu, nhưng mà nghe được câu này không khỏi phun hết ngụm trà trong miệng ra,tất cả mọi người lòng thầm mắng A - Long hai chữ!

“ Kết Chương ”

?????
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận