Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới - Chương 427: Phòng khách quý số hai!

Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới Chương 427: Phòng khách quý số hai!
- Lúc này mặc kệ đấu giá hội bên dưới đang điên cuồng cạnh tranh người chết ta sống, như đánh tiết gà không ai chịu nhường ai,thì phòng khách quý số hai, A - Long sau khi bố trí vô số cấm chế phòng ngự cũng như cách âm, hắn mặc kệ Băng Nhược Thủy e ấp xấu hổ, hắn tiểu huynh đệ đã được ngâm trong ôn tuyền, nào có lý do vì có người ở bên cạnh mà lấy ra, hắn sau một canh giờ, cũng như bỏ qua vô số vật được đấu giá phía dưới, mà như một con mãnh hổ xuống dưới đồng bằng, luôn càn quét đánh bại những chướng ngại một đường thẳng tiến mà đi!

- Mà nữ nhân dưới thân hắn Băng Nhược Thủy lúc này dục tiên dục tử, ở dưới khố của hắn mà rên rỉ cầu hoan,có lúc hắn để nàng ở tư thế quan âm toạ liên, có lúc lại để nàng trở thành kỵ sĩ cưỡi ngựa tung hoành, khi nữ kỵ sĩ ngựa ngã người đổ hắn liền đem nàng thành con cừu nhỏ tay nắm hai tiểu bạch thỏ tận tình xoa bóp cùng kích thích,hạ thân sau lưng nàng cuồng công tạo ra thanh âm ba ba cùng vô số dâm dịch từ hạ thể của nàng rơi như mưa xuống dưới thảm đỏ của phòng đấu giá,nàng mệt mỏi hai tay không vững mà nằm dưới thảm!

- Thấy nàng mệt hắn cuối cùng tách hai chân nàng ra, nâng cái mông cao vút của nàng lên ở sau lưng nàng có thể quan sát rõ khe sâu màu đen huyền bí kia của nàng, ôm cái eo nàng từ phía sau tiến nhập như một con trâu điên mà điên cuồng công kích tới, rồi đồng thời cuồng kỵ không ngừng chỉ muốn đem huyệt động của nàng phá nát,sau một giờ chinh chiến sa trường nữ kỵ sĩ kiêu hùng,sau vài lần hoa nở rồi lại tàn hai bên cân sức ngang tài,sau một hồi giao phong nàng biến thành tù binh, nàng có mạnh mẽ đến mấy cũng không thể chống lại dâm uy không biết mệt mỏi của đại ma vương được, nàng cũng chỉ có thể cởi giáp quy hàng cầu xin sự tha thứ, nhưng mà đại ma vương nào có để ý dùng trường thương điên cuồng công kích huyệt động, sau khi phún xuất tinh hoa không ít vào trong người nàng,thấy nàng nức nở cầu xin hắn thì hắn mới chịu ngừng lại, nhịn không được phải nở một nụ cười xấu!

“ Tiểu yêu tinh để xem nàng lần sau còn giám ở bên cạnh ta dở thủ đoạn câu dẫn ta nữa hay không ”

“ Ân..!! Thiếp thân không giám nữa... Thiếu gia tha thiếp thân...thiếp thân chịu không nổi! ”

- Nói xong nàng hai mi mắt như treo lên cự thạch ngàn cân, mà mơ màng ngủ đi mất da thịt nàng đỏ hồng vì cơn kích tình điên cuồng khi nãy,nhưng nàng khi ngủ vẫn treo trên môi nụ cười vô cùng ngọt ngào cùng hưởng thụ, hắn thấy thế lấy ra từ không gian giới một cái dường ngọc, bế nàng đặt lên trên đó phủ cho nàng một cái mền ấm hắn mới yên tâm tĩnh khí thông thần ngồi lại bàn đấu giá mà quan sát các vật phẩm được bán đấu giá phía dưới!

- Đấu giá tiếp theo chính là một gốc Ngũ giai linh cấp Diệp Hồn Thảo!

Đây là một gốc linh thảo tuy chỉ là cấp một linh thảo, nhưng có thể phát triển thức hải gia tăng tinh thần lực, đối với tu bổ tinh thần cũng có tác dụng cực mạnh đặc biệt là đối với những người trọng thương thức hải khi giao chiến, thao dược này quý không phải là công dụng, mà là linh thảo tầm thường không thể trực tiếp dùng mà là phải luyện thành đan mới có thể dùng, vì công dụng của nó linh thảo quá mạnh, phải luyện chế thành đan mới có thể dùng, bằng không ngạo mạn mà ăn vào, bị thương còn thêm thương cũng có thể dẫn đến cái chết!

Giá khởi điểm của Dưỡng Thần thảo là 7 vạn hạ phẩm linh thạch!

“ Long Đại ca, nhất định phải đem đấu giá tới muội rất cần cây dược thảo này ”

- Tiểu Bạch giọng nói khẩn thiết mà thanh âm truyền tới thức hải của A - Long,hắn nhíu mày hỏi lại Tiểu Bạch!

“ Muội bị thương tinh thần lực sao? Không phải ta cho muội không ít đan dược trị thương sao? ”

- Tiểu Bạch đáp lại!

“ Không phải muội bị thương, mà là cây kia không phải Diệp Hồn Thảo ”

A - Long kinh ngạc lại hỏi!

“ Nó không phải Diệp Hồn Thảo vậy thì là cái gì? Chẳng lẽ lại là thứ khác sao? ”

- Tiểu Bạch thấy người bên dưới bắt đầu đấu giá, giọng nói non nớt của một tiểu nữ hài với vàng đáp lại!

“ Đây là Diêp Hồn Thảo bộ dạng bên ngoài rất giống Diệp Hồn Thảo nhưng mà nó quý trọng hơn Diệp Hồn Thảo trăm đến ngàn lần, huynh mở ra thiên nhãn quan sát,huynh sẽ rõ ”

A - Long nghe nói vậy, trên trán hắn mở ra thiên nhãn khoá chặt Diệp Hồn Thảo trên bàn đấu giá kia, hắn lúc đầu không thấy gì đặc biệt cả, nhưng mà khi quan sát kỹ mới thân bên trong gốc linh dược này ẩn chứa óng ánh ánh sao, vô cùng đẹp mà thiên nhãn hắn quan sát đến đây, thì trên trán hắn thiên nhãn dường như ngừng kết ra vô số vảy chết, cuối cùng tách một tiếng một lớp màng mỏng như cánh ve rơi xuống, để lộ ra một con mắt màu bích lục tràn ngập thần tính hắn cảm nhận được Thiên Nhãn của mình càng thêm mạnh mẽ, thấy thế A - Long hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh mới hỏi Tiểu Bạch!

“ Tiểu Bạch, muội nói cho Long Ca biết Tinh Thần Thảo này có tác dụng gì ”

“ Không có tác dụng gì đáng nói, nhưng thích hợp người có thiên nhãn tăng cấp bậc thiên nhãn lên, chỉ cần dã nát bôi lên vi trí thiên nhãn trong thời gian ngắn có thể thăng cấp bậc thiên nhãn lên cao đẳng cấp cao nhất Hoàng Kim Nhãn ”

A - Long nghe nói thế hắn không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh, hắn thiên nhãn bây giờ đã đủ bá, có thể phạm vi 300 dặm quan sát không sót vật gì, nếu lên Hoàng Kim Nhãn thậm chí là bích lục nhãn như bây giờ, đã đủ để kiêu ngạo rồi mà chỉ có người sử dụng thiên nhãn mới biết được thiên nhãn có cỡ nào đáng sợ, mà không cần tiểu bạch thúc dục, A - Long hắn cũng sẽ toàn lực đấu giá tới, bởi vì loại linh thảo có công hiệu đối với thức hải cùng linh hồn này cũng rất ít khi thấy dù hắn là thần tộc lấy linh hồn tự ngạo, cũng vứt đi thân phận con người từ lâu nhưng người bên cạnh hắn không phải ai cũng biến thái được như hắn, cần tắc vô áy náy đến lúc cần lại kiếm không ra, lúc đó thì khóc không ra nước mắt a,tiền hắn không thiếu, dù không có nhiều tiền hắn cũng là người, thà có còn hơn không,mua về cất đó không xài đem cho vẫn chưa muộn kia mà!

- Lúc này diệp hồn thảo bắt đầu được người đẩy gia lên cao, chỉ cần không quá ngu ngốc liền không cho rằng cất trong người một gốc chữa thương linh vật lạ điều lãng phí, huống hồ gì linh vật chữa thức hải bị trọng thương rất đáng quý,nhiều người vì lúc tuổi trẻ khinh cuồng đánh nhau tổn thương thức hải, không có linh vật chữa trị từ đó không thể tiến cảnh, trực tiếp từ thiên tài biến thành phế vật, chỉ có thể trơ mắt nhìn những người đồng trang lứa vượt mặt, cũng như nhìn kẻ thù, cừu nhân của mình tăng tiến không ngừng mà mình thì lại dậm chân tại chỗ!

A - Long lập tức kêu lớn?

10 vạn 5000 hạ phẩm linh thạch!

- Lúc này giá đã được đẩy lên tới hơn 10 vạn hạ phẩm Linh Thạch, hắn đối vật đấu giá này, hắn nhất định phải có cho bằng được, nhưng mà lời nói của A - Long mới vừa hạ xuống, chỉ như một hòn đá nhỏ rơi xuống nước mà thôi,không ai thèm để ý dù sao có người mới đẩy vật này lên 10 vạn kia mà, thêm 5000 linh thạch thì có đang bao nhiêu, thì lúc này ập tức liền truyền ra một đạo thanh âm tăng giá khác!

10 vạn 6000 hạ phẩm linh thạch

Thanh âm này là của một nữ nhân, đây là từ trên một cái lô ghế khác truyền tới, cũng không biết là người phương nào đang đấu giá,hắn liền ra giá giọng không mặn không nhạt nói ra!

11 vạn hạ phẩm linh thạch

- Hắn chậm rãi kêu lên nhưng mà, tiếp theo lại là một thanh âm vô cùng âm trầm,không che giấu sự kiêu ngạo từ gian khách quý khác truyền ra!

“ Dược Môn ta muốn vật phẩm này, chúng ta ra giá 12 van ”

- Mà kẻ này nói ra hai chữ Dược Môn,khiến không ít người ở đây thầm hít một hơi thật sâu, bởi vì bọn họ biết đây là thứ Dược Môn muốn, mà kẻ kia nói ra lai lịch của bản thân, rõ ràng muốn đe dọa mọi người, ai muốn thứ này chính là kẻ thù của Dược Môn, điều này khiến mọi người muốn Diệp Hồn Thảo rút lui hết 9 thành người, mà trong gian khách quý số một, nơi Vũ Minh Hoàng cùng đoàn người Thiên Vũ Đế Quốc nhíu mày không thôi, có người không kìm được từ miệng thốt ra!

“ Đám ngu xuẩn Dược Môn này quả thật khinh người quá đáng, diệp hồn thảo ít nhất hai muơi vạn,mà một lời tên kia nói ra không phải đem Diệp Hồn Thảo của chúng ta bớt hơn 8 vạn rồi sao? ”

- Thấy thuộc hạ thế lực của mình nói thế, thần sắc Vũ Minh Hoàng càng thêm âm trầm lạnh lẽo, hắn không nói những mà trong mắt hắn ẩn ẩn quang mang rét lạnh, không che giấu được sự tức giận của hắn,hắn hừ lạnh một tiếng nói!

“ Chúng ta không cần cùng một lũ sắp chết tranh dành, bọn chúng trêu chọc tên điên kia « Ý nói Hắc Ma » Bọn chúng sống không được bao lâu đâu, các người không cần phải cùng kẻ sắp chết tính toán ”

- Một thuộc hạ bên cạnh Vũ Minh Hoàng hỏi!

“ Người nói kẻ điên trong lời ngài, có phải là! ”

- Nói tới đây tên kia không khỏi uý kỵ không giám nói tiếp nữa, Vũ Minh Hoàng cười lạnh trên nỗi đau của kẻ khác, như vô tình lại như cố ý liếc qua phòng khách quý thứ hai sau đo nói!

“ Ngươi đoán đúng rồi đó! Thử hỏi trên đời này kẻ nào xứng đáng với hai chữ người điên hơn tên kia nữa chứ! Bọn Dược Môn tưởng bám đuôi Long Thiên Minh liền có thể hung hăng càn quấy không xem ai ra gì, không để ta vào trong mắt, nhưng mà bọn chúng trêu chọc phải kẻ mà bọn chúng không nên trêu chọc... Ta chờ xem cuộc vui ta muốn xem,bọn chúng sẽ chết như thế nào ”

- Mà nghe được lời này của Vũ Minh Hoàng, nội tâm của đám người phía sau rơi cái bịch một cái,kẻ điên mà trong lòng mọi người nghĩ đến chính là Hắc Ma, tên điên đó thường rất mất ổn định, ai chọc hắn dù là con quái vật như Băng Tộc vì diệt hơn trăm thuộc hạ của hắn, âm chết hai vạn quân thủ thành của hắn, hắn liền đem Băng Tộc chém tận giết tuyệt, đem bọn chúng công khai xử tử trước mặt bao nhiêu người, đem mấy vạn năm truyền thừa của một tộc phá hủy không còn, truyền nhân của Dược Cốc tấn công nhà hắn, liền đem quân một đêm giết sạch dược môn, mà tên này còn điên đến mức ma Minh Vương đế quốc lũ thiên ma hung tàn hiếu sát cũng phải kiêng kỵ đến 7 phần, phải biết Hắc Ma là tên điên như thế nào rồi đó, ở phòng khách quý thứ nhất có kẻ âm thầm lau mồ hôi trên trán, lòng cầu nguyện cho Dược Môn khi rơi vào tay hắc ma, chết không quá thảm!

- Ma úc này phòng khách quý số 5 cũng là do Dược Môn người toạ trấn,nào biết ở đây không ít người cầu nguyện thay cho bọn hắn, mà cực kì kiêu ngạo không xem ai ra gì, phát ra thanh âm sang sảng, nói tỳ nhã đang ngây ngẩn đứng giữa sàn đấu giá vì nàng mới nhận được một lệnh được đích thân vũ minh hoàng chỉ điểm, lúc này thanh âm từ phòng khách quý số năm vang lên!

“ Đấu Giá sư, bộ ngươi không muốn gõ búa hay sao? Hay để Dược Cốc ta cho ngươi cây búa báo giá khác nhé ”

- Mà nghe được lời này, sắc mặt của tỳ nhã tái xanh, nàng cũng nghe ra ý trào phúng cùng không xem ai ra gì của đám người Dược Môn kia, lúc này nàng mở miệng!

12 Vạn lần thứ nhất!

“ Có ai trả giá cao hơn không? ”

12 vạn lần thứ hai!

12 vạn lần thứ ba!

- Đang khi đấu giá sư xinh đẹp đang dùng một chuỳ đập xuống, một nói hai chữ thành giao, cùng với nụ cười đắc ý truyền ra từ phòng khách quý thứ năm, thì bị một thanh âm cắt ngang!

“ Ta ra giá 20 Vạn ”

- Người ở đây nghe thấy thế không khỏi ngẩn người, lại nhìn chỗ phát ra thanh âm, chính là phòng khách quý thứ hai, lúc này trên bàn đấu giá nữ đấu giá sư nở nụ cười vô cùng xinh đẹp động lòng người nói!

“ Vị khách quý ở phòng số hai ra hai muơi vạn linh thạch để mua gốc Diệp Hồn Thảo, còn ai trả giá cao hơn không? ”

- Mà nghe được lời này nụ cười đắc thắng của Dược Môn người bỗng trở nên im bặt, tuy qua lớp phòng ngự của trận pháp,khiến người bên ngoài không cách nào nhìn ra vẻ mặt đặc sắc của người ở phòng số năm, nếu mà có thể nhìn ra thì vẻ mặt của bọn họ sẽ rất khó coi, giống như bị người không không cho một cái bạt tai thật đau trước mặt bao nhiêu người vậy, lúc này một giọng nói âm trầm,cố gắng che giấu lửa giận vang lên!

“ Không biết vị khách quý ở phòng số hai là ai? Không biết Dược Môn có gì đắc tội mà sao các hạ nhất định phải tranh dành với Dược Môn ta như vậy ”

- Mà A - Long nghe thấy phòng số năm nhấn mạnh hai chữ Dược Môn,rõ ràng là tên kia muốn dùng thế lực sau lưng uy hiếp hắn, A - Long cùng Dược Môn sớm đã kết thù,nay thêm một chút liền có sao? Hắn cười gằn nói!

“ Dược Môn?? Là ai?? Ta không biết?? Ta chỉ biết Dược Cốc? Dù là lúc chưa bị tiêu diệt cũng không giám hung hăng càn quấy như thế,ta nghe những lời ngươi nói, ta còn tưởng là ta vừa làm chuyện xấu, xông vào nhà của ngươi khi dễ vợ ngươi không bằng, Dược Môn ngươi đừng quên đây là đấu giá hội, tự do đấu giá không phải chỗ Dược Môn ngươi muốn làm gì thì làm”

“ Ngươi...!!!

- Mà gian phòng số năm của Dược Môn chính thức bị người chọc cho phát giận, bọn chúng nào không nghe ra ý chọc ngoáy trong lời A - Long nói kia chứ, kia rõ ràng là nói Dược Môn quá nhỏ bé, hắn không biết Dược Môn, chỉ biết Dược Cốc lại so sánh với Dược Cốc trước đây cũng không giám hung hăng càn quấy, không phải cũng bị người ta diệt hay sao? Giờ nhìn lại những hành động của Dược Môn,không phải là muốn chết hay sao? Mà lúc này Vũ Minh Hoàng phòng khách quý số một đứng ra giảng hoà nói!

“ Hai vị bình tĩnh, nghe Hoàng Mỗ nói vài lời, mọi người đến đây là khách mà đây là đấu giá hội, không nên vì ân oán cá nhân mà xảy ra tranh chấp không nên có, mà ảnh hưởng việc đấu giá cấp cho minh hoàng ta chút mặt mũi, chuyện này đến đây kết thúc thế nào ”

- Lúc này Vũ Minh Hoàng ra mặt, mọi người không thể không nghe, mà phòng số năm cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, cực kì bất mãn nói!

“ Vũ Minh Hoàng đại nhân đã ra mặt, nguồn Dược Cốc ta không thể không nghe, mà ta chỉ sợ có kẻ không xem mặt mũi Minh Hoàng đại nhân ra gì, không thèm để ý thôi ”

- Mà mọi người nghe thấy lời này, liền nghe ra Dược Môn muốn mượn dao giết người,muốn mượn tay Vũ Minh Hoàng chèn ép phòng khách quý số hai, lúc này Vũ Minh Hoàng mở ra không gian bình chướng ngăn cách tầm mắt của mọi người, để lộ ra một thân nam tử quần áo màu vàng, vô cùng bá khí nhìn qua phòng số hai nói!

“ Không biết vị bằng hữu phòng số hai, có thể cấp cho Minh Hoàng ta chút mặt mũi không ”

- Giọng Vũ Minh Hoàng không giận tự uy,tuy lão biết là Dược Môn muốn mượn tay gã giáo huấn phòng số hai một trận,lòng thầm khinh bỉ sự đê hèn của những tên kia, nhưng vẫn phải làm ra bộ dạng nghiêm túc, mặt mũi không thể mất a,lúc này Vũ Minh Hoàng nói thế, A - Long không thể không cấp bậc thang xuống a, lúc này hắn mới mở miệng ra nói!

“ Tất nhiên là được rồi, Vũ Minh Hoàng đại nhân đã mở kim ngôn ngọc khẩu ra nói, ta không cấp cho người 10 phần mặt mũi, quả thật là ta quá không biết điều a, chí ít Minh Hoàng đại nhân ta còn có thể cấp cho mặt mũi, nhưng có kẻ chỉ vì 12 vạn linh thạch mà cũng lấy ra uy vọng của tông môn uy hiếp kẻ khác, quả thật.. Chậc chậc 12 vạn... Rẻ quá đi ”

“ Ngươi nói cái gì, ngươi giám nói lại lần nữa cho chúng ta nghe xem ”

- Lúc này Dược Môn đã nổi nóng,mở trận pháp bình trướng trực tiếp đứng ra chỉ thẳng mặt phòng số hai quát lớn, mà một bên Vũ Minh Hoàng trong lòng nghe thấy thế thầm kêu sảng khoái, nhưng vẫn làm ra mặt lạnh nói!

“ Dược Môn các ngươi quên những lời mình vừa mới nói rồi sao? Nếu các ngươi còn làm loạn nơi này nữa, đừng nói ta không cấp cho Long Thiên Minh mặt mũi, ta cũng đem các ngươi ném ra ngoài ”

- Mà nghe được Vũ Minh Hoàng nói thế, đám người Dược Môn cũng liền phải thu lại những lời sắp nói ra khỏi miệng cười trong lòng, chỉ hậm hực ngồi xuống, hai mắt như phun ra hoả cực kì oán độc nhìn về phía phòng khách quý số hai, bọn chúng trong lòng thầm thề,chỉ cần sau khi đấu giá hội này kết thúc sẽ tìm chủ nhân ngồi sau phòng số hai này tính sổ, bằng không sau hôm nay qua đi, Dược Môn hắn quả thật mất hết mặt mũi a!

- Mà những người ở đây! thấy phòng số hai cùng phòng số năm công khai chính diện công kích lẫn nhau, cũng có người bạo gan hơn có người hô giá cho gốc Diệp Hồn Thảo!

Ta ra giá 20 vạn 1000 hạ phẩm linh thạch

- 20 vạn 2000 hạ phẩm linh thạch

- 20 vạn 3000 hạ phẩm linh thạch

- 30 vạn hạ phẩm linh thạch

A - Long hắn thật sự không muốn đợi người khác từng điểm tăng lên, nghe thật sự đau đầu, mà theo như kinh nghiệm tham gia đấu giá kiếp trước của hắn, thì những kẻ to gan lớn mật ra giá cao lúc đầu giống như một cái phá gia chi tử, sẽ đem tới cho người khác cảm giác sâu không lường được, về sau một khi hắn ra giá sẽ có ít người cạnh tranh hơn, cũng giống như ngoại hiệu của hắn, Hắc Ma Tu La, nhưng mà cũng kèm theo một cái tên khác, chính là người điên, muốn tìm một tên điên gây chuyện chính là một kẻ muốn chết!

- Mà hắn ra giá 30 vạn hạ phẩm linh thạch! Khiến mọi người ở đây không khỏi cảm khái trong lòng 30 vạn hạ phẩm linh thạch, phải biết rằng với số tiền đó bằng với cả một ẩn thế lực bồi dưỡng môn hạ đệ tử mấy ngàn người tu luyện hơn 2 đến 3 năm không phải lo lắng đó, mà tên kia quả nhiên là tên nhà giàu mới nổi a,đầu tiên là khiêu khích dược môn, đem dược một cho ăn một cái tát thật đau, còn giờ đem tài nguyên có thể cho một cái thế lực tầm trung sống 3 năm không lo thiếu tài nguyên tu luyện để mua một gốc cây chữa tinh thần lực,lại ngồi phòng khách quý số hai ắt thân phận không phải kẻ tầm thường quả thật là một cái bại gia tử,tốt nhất cũng không nên đắc tội thì hơn,nghĩ đến đây mọi người buông ra trong lòng một cỗ trọng khí ở đây không ít người trong lòng từ bỏ gốc Diệp Hồn Thảo kia!

- Mà một bên phòng khách quý số 1, Vũ Minh Hoàng ở một bên cũng là bị A - Long kêu lên giá này làm cho kinh ngạc lên, chỉ là có chút nghi ngờ nhin thoáng qua gian phòng số hai bên cạnh mình, hắn với tâm cơ của mình, cũng có thể đoán ra thân phận thật sự của tên phòng số hai,nhưng mà một gốc diệp hồn thảo 30 vạn linh thạch có phải quá cao hay không, theo như đánh giá của hắn thì gốc diệp hồn thảo cao lắm cũng chỉ 25 đến 26 vạn là tối đa,mà tên kia một lần liền không tiếc rao lên thêm 10 vạn, quả thật là có vấn đề, nhưng lại nhớ tới tình báo rằng đi bên cạnh tên kia là một nữ nhân bị thương liền khiến trong lòng Vũ Minh Hoàng hắn ổn định không ít!

- Mà sau khi A - Long kêu giá, tất cả mọi người trong đấu giá hội đều chìm vào trong tĩnh lặng ngắn ngủi,không phải họ không có số tiền này, mà là vứt 30 vạn linh thạch ra mua một gốc cây, xài một lần liền hết quả thật không đáng giá a, mà nữ đấu giá sư kia thấy không khí xung quanh trở nên vô cùng ngưng trệ, nàng liền kêu lên!

30 vạn linh thạch hạ phẩm lần thứ nhất, có còn giá cao hơn hay không?

- Cuối cùng sau ba tiếng búa gỗ đập xuống, gốc diệp hồn thảo được đưa tới tận tay A - Long, hắn liền ra bộ dạng nhà giàu mới nổi, không thanh toán bằng hạ phẩm linh thạch mà trực tiếp thanh toán bằng trung phẩm linh thạch, mà một viên linh thạch trung phẩm bằng 1vạn ha phẩm linh thạch, còn linh thạch thượng phẩm cùng tinh hoa sao? Khỏi tính đi vì không ai dùng những thứ quý giá đó đi bán hay giao dịch cả, vì nó còn quý giá cùng hiếm hơn rất nhiều, mà mọi người ở đây thấy A - Long cầm 30 viên linh thạch thượng phẩm đưa ra, ở đây không ít người hít một hơi khí lạnh, cũng không ít người phát ra quang mang lửa nóng cùng tham lam, trong đó có người cực kì tham lam chính là đám người Dược Môn khi nãy!
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận