Hoang Hoá Luận Thuyết - Đêm Đen Vô Tận - Chương 73: Ma cung Albrecht
Chương trước- Chương 1: Bầu trời vụn vỡ
- Chương 2: Hành trình bắt đầu
- Chương 3: Tương ngộ
- Chương 4: Đồng hành
- Chương 5: Thương đoàn
- Chương 6: Hiểu lầm
- Chương 7: Xung đột
- Chương 8: Hướng đi
- Chương 9: Khắc ấn
- Chương 10: Hoả Long
- Chương 11: Từ biệt
- Chương 12: Bắt cóc
- Chương 13: Lãnh chúa
- Chương 14: Có ít người không nên xem nhẹ
- Chương 15: Tin tức
- Chương 16: Dạo phố
- Chương 17: Ý chí của thế giới
- Chương 18: Lại gặp mặt
- Chương 19: Thánh Quang Trảm
- Chương 20: Chênh lệch giữa người với người
- Chương 21: Bá đạo
- Chương 22: Đây chính là tư cách
- Chương 23: Kết thúc
- Chương 24: Lý do của mỗi người
- Chương 25: Chia tách
- Chương 26: Đổi ý
- Chương 27: Thư viện bên đường
- Chương 28: Lịch sử Aurora
- Chương 29: Cô bé
- Chương 30: Người giám hộ
- Chương 31: Á Nhân
- Chương 32: Bị nhằm vào
- Chương 33: Phiền phức tìm tới
- Chương 34: Không cùng chủ đề
- Chương 35: Giết người đêm khuya
- Chương 36: Quái dị
- Chương 37: Tha Hoá Vạn Pháp
- Chương 38: Người quen
- Chương 39: Chơi với lửa
- Chương 40: Xích mích
- Chương 41: Đừng xem thường người khác
- Chương 42: Vẫn là đừng xem thường người khác
- Chương 43: Chính là không dám
- Chương 44: Hội trưởng
- Chương 45: Tư vị của kẻ yếu
- Chương 46: Không nói lý lẽ
- Chương 47: Giao dịch và mưu tính
- Chương 48: Mục tiêu mới
- Chương 49: Khởi đầu công cuộc
- Chương 50: Tái ngộ thoáng qua
- Chương 51: Bên phía lễ hội
- Chương 52: Tâm trạng không tốt
- Chương 53: Kẻ đi săn và con mồi
- Chương 54: Trừng phạt nhỏ
- Chương 55: Thách thức
- Chương 56: Khác thường
- Chương 57: Phía sau màn
- Chương 58: Kẻ xâm lược
- Chương 59: Lo ngại
- Chương 60: Thay đổi nhận thức
- Chương 61: Trùng hợp
- Chương 62: Lại một hôn ước nữa
- Chương 63: Hệ thống
- Chương 64: Tàn bạo
- Chương 65: Vạch mặt
- Chương 66: Mẹ con tâm sự
- Chương 67: Tập kích
- Chương 68: Tự kéo việc vào thân
- Chương 69: Lựa chọn
- Chương 70: Quái vật
- Chương 71: Quái vật
- Chương 72: Giải quyết
- Chương 73: Ma cung Albrecht
- Chương 74: Đào góc tường
- Chương 75: Uỷ khuất
- Chương 76: Lựa chọn
- Chương 77: Lý do để mạnh lên
- Chương 78: Trước lúc tái ngộ
- Chương 79: Vào mê cung
- Chương 80: Dè chừng
- Chương 81: Có vấn đề
- Chương 82: Âm mưu
- Chương 83: Không tìm đường chết sẽ không phải chết
- Chương 84: Tà Thần
- Chương 85: Hành hung
- Chương 86: Thay đổi
- Chương 87: Ứng cứu
- Chương 88: Đuổi kịp
- Chương 89: Thay đổi bất thường
- Chương 90: Điên cuồng
- Chương 91: Mặt đối mặt
- Chương 92: Đệ nhị chương
- Chương 93: Sieghart Leona
- Chương 94: Anh Hùng Vương Kiếm
- Chương 95: Đệ Tam Chương
- Chương 96: Thất Tội Pháp Điển - Cuồng Lôi
- Chương 97: Tự hủy
- Chương 98: Nơi xa lạ
- Chương 99: Đồng môn
- Chương 100: Hành trình mới
- Chương 101: Sát Sinh Chủng
- Chương 102: Ngục Thú
- Chương 103: Đổi hướng
- Chương 104: Ngoại truyện - Giấc mộng hồi ức
- Chương 105: Số mệnh màu đỏ
- Chương 106: Bất ngờ
- Chương 107: "Cái tên" bị quên lãng
- Chương 108: Yên bình "giả tạo"
- Chương 109: Đời người như mộng ảo
- Chương 110: Bí mật của thiếu nữ
- Chương 111: Định mệnh dẫn lối
- Chương 112: Trao đổi
- Chương 113: Hội hợp
- Chương 114: Hướng đi tiếp theo
- Chương 115: Thái độ thù địch
- Chương 116: Tội phạm truy nã
- Chương 117: Trò khỉ
- Chương 118: Đánh giá
- Chương 119: Phiền phức theo sau
- Chương 119-2: Tự chương 1 - ĐOẠ NHẬP HỒNG TRẦN
- Chương 119-3: Tự chương 2 - THIÊN THU ĐẠI MỘNG
- Chương 120: Đối phó
- Chương 121: Tự chui đầu vào rọ
- Chương 122: Đối phó
- Chương 123: Cưỡi sóng
- Chương 124: Vô Tận Hải
- Chương 125: Gặp lại
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoang Hoá Luận Thuyết - Đêm Đen Vô Tận
Chương 73: Ma cung Albrecht
Khi Dunkel trở lại đế đô Shina thì đã là sáng sớm ngày hôm sau, vừa mới tiếp đất, Evelyn đã lẩn đi thật nhanh, chỉ thiếu điều vắt chân lên cổ mà chạy, lúc ở trên tàu bay cô cũng cực kỳ câu nệ, một mực ở trong khoang lái không ra ngoài, giống như việc ở cạnh Dunkel là chuyện gì đó kinh khủng lắm vậy.
Dunkel lười để tâm tới phản ứng của Evelyn, cậu cũng chẳng thèm trở về dinh thự nhà Đại Công Tước. Đối với cậu, sau khi bàn giao lại cho Elsie vào hôm trước rằng cô ta muốn làm gì thì làm, chuyện hôn ước tới đó coi như là xong rồi, Elsie làm gì với nó là chuyện của cô ta.
Hiện giờ cậu muốn quay trở lại học viện đổ nát gần tường thành tìm Aric, để hỏi xem chuyện của mấy đứa trẻ Á Nhân hắn đã làm tới đâu rồi. Không chỉ là vì Lamm, Nana, Nene và Guy mà còn vì để xem Aric đã tìm được thêm tin tức gì của Á Nhân hay chưa.
Từ ác ý mà những sinh vật dị hình kia dành cho Á Nhân, Dunkel mơ hồ cảm thấy những đứa trẻ này phải đóng vai trò gì đó trong công cuộc đối kháng kẻ thù ngoại lai mà Ý Chí Của Thế Giới đang thực hiện.
Đi đến nơi, Dunkel cũng vừa vặn trông thấy Aric gấp gáp chạy về, bộ dạng hối hả như gặp phải chuyện gì vội vàng lắm.
Dunkel thấy Aric, Aric cũng nhìn thấy cậu, từ xa hắn đã phất tay chào hỏi.
"Ơ kìa? Ngươi về rồi à? Vừa hay đấy!"
"Làm gì mà hớt ha hớt hãi vậy?"
"Ta được hẹn sáng nay tới nói chuyện với học viện mà mấy đứa trẻ được gửi vào. Chỉ còn chừng một tiếng nữa là tới giờ hẹn rồi. Trở về chuẩn bị ít đồ."
Lao mồ hôi nhễ nhại trên trán, Aric dừng lại trước mặt Dunkel, vừa nói vừa thở dốc.
Dunkel định hỏi tối qua hắn ở đâu mà hiện tại mới vội vội vàng vàng chuẩn bị nhưng rồi lại thôi. Hẳn là mấy trò mờ ám không muốn lộ ra ngoài rồi.
"Ta vốn định đi một mình thôi, nhưng vừa vặn ngươi cũng ở đây. Có muốn đi cùng không?"
Ổn định lại nhịp tim và thôi không thở hồng hộc nữa, Aric mới nhìn thẳng vào Dunkel hỏi.
Dunkel không nói gì, nhún vai gật đầu ra vẻ đồng ý. Xem bốn đứa Lamm thế nào rồi là một trong những mục tiêu cậu quay lại đây mà.
"Vậy được, đợi ta chuẩn bị một chút rồi chúng ta đi ngay."
Aric gật đầu đáp lại rồi chạy thẳng vào trong.
***
Cái gọi là chuẩn bị của Aric, thực tế chỉ là cởi bộ bồ sặc mùi xấu xa trên người ra, thay sang một bộ khác nhìn có vẻ lương thiện hơn mà thôi. Nói sao thì cũng là đi gặp mặt nhà trường với tư cách phụ huynh, đâu thể để lại ấn tượng xấu được.
Lúc này hắn đang mặc trên người một chiếc áo ngắn tay và áo khoác da đen bên ngoài, tuy là không quý trọng hay cao sang gì, nhưng so với trước đây thì thân thiện và dễ nhìn hơn nhiều.
Nếu không phải vết sẹo dài trên mắt thì Aric hiện tại không khác gì một anh trai hàng xóm dễ gần.
"Ngươi thấy ta bây giờ ổn chứ? Ổn mà đúng không?"
— QUẢNG CÁO —
Event
Vừa đi trên đường hắn vừa luôn miệng hỏi Dunkel, nhiều tới mức mà cậu phát ngán.
"Ổn rồi."
Dunkel khó chịu trả lời.
"Ngươi hỏi thêm câu nào nữa ta cho ngươi thành ăn mày luôn."
Thấy Aric lại sắp mở miệng nữa, cậu lập tức phủ đầu, lên giọng đe doạ. Phải như vậy hắn mới ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Đi được thêm một lúc, hai người bắt đầu một cuộc trò chuyện khác, lần này người bắt đầu là Dunkel.
"Thế cuối cùng đã có tin tức gì khác về Á Nhân chưa?"
Cậu hỏi.
"..."
"Im lặng nghĩa là không có à?"
Dunkel nhướng mày, nhìn sang Aric với vẻ bất mãn.
"Nhìn ta như vậy làm gì? Có phải ta không chịu nghe ngóng đâu. Nhưng tin tức của Á Nhân nào có dễ tìm như vậy."
Bị cậu nhìn như vậy, chính hắn cũng cảm thấy chột dạ, vội vàng bổ sung thêm:
"Dù không có tin tức, ta vẫn nghe được mấy tin đồn hay ho."
"Và?"
"Có lời đồn rằng công chúa của chúng ta là một Á Nhân đấy."
Hắn ghé đầu gần vào Dunkel, nhỏ giọng thì thầm.
"Cơ mà lời đồn thì cũng chỉ là lời đồn, không rõ độ xác thực là bao nhiêu. Nhưng đối tượng là công chúa đấy, nói nhỏ nhau nghe thì được, đừng đem đi nói lung tung kẻo vạ miệng."
"Không sao, tìm thời gian xác minh là được."
Dunkel gật đầu, hời hợt nói.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Đùa vui đấy anh bạn."
Aric bật cười, vỗ vỗ vai Dunkel, rồi hắn nhận ra ánh mắt của cậu không có vẻ gì là đang đùa cả.
"Này... Ngươi đang đùa phải không?"
Để chắc ăn, Aric hỏi lại.
Dunkel không trả lời, chỉ liếc hắn một cái rồi đi tiếp.
"Chỉ là đùa thôi phải không?"
Hắn hốt hoảng ba chân bốn cẳng chạy theo cậu.
Hai người vừa đi vừa tán dốc, rất nhanh đã đến được học viện mà Aric nói tới. Một cơ sở rộng lớn với những toà tháp nhọn xây theo phong cách gothic. Nếu chỉ xét mặt diện tích thì nó không đồ sộ không hề kém cạnh cái khu học viện đổ nát mà Aric định cư.
"Bất ngờ lắm đúng không? Đây là ma cung Albrecht, một trong hai học viện hàng đầu trong việc đào tạo ma pháp sư và thánh kỵ sĩ. Nơi còn lại là học viện hoàng gia chỉ giành cho quý tộc. Nói cách khác chỗ này là học viện cao cấp nhất mà dân thường có thể theo học."
Aric vừa dẫn theo Dunkel đi vào trong, vừa giới thiệu cho cậu. Giọng điệu của hắn đầy vẻ tự hào. Với một lính đánh thuê như Aric, đưa được mấy đứa nhóc vào một nơi như thế này đúng là đáng giá để tự hào thật.
Để làm được như vậy, Dunkel khá chắc một phần trong đó là nhờ tài năng của thiên bẩm của mấy đứa trẻ, nhưng như vậy cũng không thể phủ nhận công sức mà Aric đã bỏ ra được.
Dựa theo chỉ dẫn trên thư mời của Aric, hai người men theo hành lang chính rộng rãi rồi rẽ vào một khu vực rợp bóng cây xanh, đi ngang qua phía trước sân tập luyện. Gọi là sân tập luyện vì bọn họ thấy được có kha khá thiếu niên thiếu nữ đang ra sức thi triển đủ loại ma pháp sặc sỡ màu sắc.
Nét hâm mộ xuất hiện thoáng qua trên gương mặt Aric, hắn nhịn không được dừng lại quan sát một chút. Với kẻ chỉ có thể sử dụng vài loại ma thuật cường hoá cơ bản như hắn thì việc thi triển ma thuật đặc sắc như thế này là khá xa vời. Còn Dunkel thì lắc đầu xem nhẹ, thoạt nhìn thì thích mắt đấy, nhưng căn bản chỉ là lãng phí ma lực mà thôi. Cùng lượng ma lực mà đám nhóc này đang lãng phí, cậu có hơn trăm tám mươi cách để thổi bay cái học viện này khỏi bản đồ hành chính của đế đô.
"Sao vậy? Những học trò này của ta có gì khiến cậu không hài lòng sau?"
Sau lưng hai người bỗng truyền tới một âm thanh nghiêm trang và không mấy thân thiện.
Một người đàn ông trung niên tóc hoa râm với chòm râu dê đặc biệt thu hút sự chú ý, chậm rãi đi tới. Ông ta mặc một chiếc áo choàng phù thủy màu xám tro phủ kín từ đầu tới chân, tay cầm theo ma trượng, giống như là sợ người ta không nhận ra mình là ma pháp sư cao cấp vậy.
"Ngài Kimberley."
Vừa thấy người đàn ông trung niên này, Aric lập tức cúi chào thân thiện.
"Tôi đã đến theo thư hẹn của ngài." Hắn nói.
Xem ra người này là người đã hẹn Aric tới trao đổi hôm nay.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nhưng ông ta không thèm để ý tới Aric mà lờ hắn đi luôn, ánh mắt nhìn chăm chăm vào Dunkel.
"Chàng trai trẻ, cậu vẫn chưa trả lời ta, cái lắc đầu của cậu là có ý gì?"
Kimberley nói, như thể Dunkel mà không trả lời thì ông ta sẽ cắn chặt không nhả vậy.
"Không có gì đặc biệt."
Dunkel lắc đầu lần nữa.
"Chỉ là không rõ việc những người đó đang làm có ý nghĩa gì cho lắm."
Cậu thành thật nói.
Ngoài việc lãng phí ma lực một cách vô nghĩa ra cậu không thấy việc lũ nhóc bên kia đang làm có ý nghĩa thiết thực gì.
"Hừ, đây là vấn đề chuyên môn, có giải thích thì những kẻ ngoài cuộc các người cũng không hiểu được."
Kimberley hừ nhẹ một cái, đi ngang qua hai người Dunkel.
"Theo ta." Rồi ra hiệu cho họ đi theo mình.
"..."
"..."
Dunkel và Aric nhìn nhau mấy giây, không biết nói gì cho phải.
Lão già trung niên này chắc không có vấn đề thần kinh gì đó chứ, sao lại tự luyến thế này?
Dù vậy, cuối cùng hai người cũng theo chân Kimberley đi tới căn phòng phía cuối hành lang.
Dunkel lười để tâm tới phản ứng của Evelyn, cậu cũng chẳng thèm trở về dinh thự nhà Đại Công Tước. Đối với cậu, sau khi bàn giao lại cho Elsie vào hôm trước rằng cô ta muốn làm gì thì làm, chuyện hôn ước tới đó coi như là xong rồi, Elsie làm gì với nó là chuyện của cô ta.
Hiện giờ cậu muốn quay trở lại học viện đổ nát gần tường thành tìm Aric, để hỏi xem chuyện của mấy đứa trẻ Á Nhân hắn đã làm tới đâu rồi. Không chỉ là vì Lamm, Nana, Nene và Guy mà còn vì để xem Aric đã tìm được thêm tin tức gì của Á Nhân hay chưa.
Từ ác ý mà những sinh vật dị hình kia dành cho Á Nhân, Dunkel mơ hồ cảm thấy những đứa trẻ này phải đóng vai trò gì đó trong công cuộc đối kháng kẻ thù ngoại lai mà Ý Chí Của Thế Giới đang thực hiện.
Đi đến nơi, Dunkel cũng vừa vặn trông thấy Aric gấp gáp chạy về, bộ dạng hối hả như gặp phải chuyện gì vội vàng lắm.
Dunkel thấy Aric, Aric cũng nhìn thấy cậu, từ xa hắn đã phất tay chào hỏi.
"Ơ kìa? Ngươi về rồi à? Vừa hay đấy!"
"Làm gì mà hớt ha hớt hãi vậy?"
"Ta được hẹn sáng nay tới nói chuyện với học viện mà mấy đứa trẻ được gửi vào. Chỉ còn chừng một tiếng nữa là tới giờ hẹn rồi. Trở về chuẩn bị ít đồ."
Lao mồ hôi nhễ nhại trên trán, Aric dừng lại trước mặt Dunkel, vừa nói vừa thở dốc.
Dunkel định hỏi tối qua hắn ở đâu mà hiện tại mới vội vội vàng vàng chuẩn bị nhưng rồi lại thôi. Hẳn là mấy trò mờ ám không muốn lộ ra ngoài rồi.
"Ta vốn định đi một mình thôi, nhưng vừa vặn ngươi cũng ở đây. Có muốn đi cùng không?"
Ổn định lại nhịp tim và thôi không thở hồng hộc nữa, Aric mới nhìn thẳng vào Dunkel hỏi.
Dunkel không nói gì, nhún vai gật đầu ra vẻ đồng ý. Xem bốn đứa Lamm thế nào rồi là một trong những mục tiêu cậu quay lại đây mà.
"Vậy được, đợi ta chuẩn bị một chút rồi chúng ta đi ngay."
Aric gật đầu đáp lại rồi chạy thẳng vào trong.
***
Cái gọi là chuẩn bị của Aric, thực tế chỉ là cởi bộ bồ sặc mùi xấu xa trên người ra, thay sang một bộ khác nhìn có vẻ lương thiện hơn mà thôi. Nói sao thì cũng là đi gặp mặt nhà trường với tư cách phụ huynh, đâu thể để lại ấn tượng xấu được.
Lúc này hắn đang mặc trên người một chiếc áo ngắn tay và áo khoác da đen bên ngoài, tuy là không quý trọng hay cao sang gì, nhưng so với trước đây thì thân thiện và dễ nhìn hơn nhiều.
Nếu không phải vết sẹo dài trên mắt thì Aric hiện tại không khác gì một anh trai hàng xóm dễ gần.
"Ngươi thấy ta bây giờ ổn chứ? Ổn mà đúng không?"
— QUẢNG CÁO —
Event
Vừa đi trên đường hắn vừa luôn miệng hỏi Dunkel, nhiều tới mức mà cậu phát ngán.
"Ổn rồi."
Dunkel khó chịu trả lời.
"Ngươi hỏi thêm câu nào nữa ta cho ngươi thành ăn mày luôn."
Thấy Aric lại sắp mở miệng nữa, cậu lập tức phủ đầu, lên giọng đe doạ. Phải như vậy hắn mới ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Đi được thêm một lúc, hai người bắt đầu một cuộc trò chuyện khác, lần này người bắt đầu là Dunkel.
"Thế cuối cùng đã có tin tức gì khác về Á Nhân chưa?"
Cậu hỏi.
"..."
"Im lặng nghĩa là không có à?"
Dunkel nhướng mày, nhìn sang Aric với vẻ bất mãn.
"Nhìn ta như vậy làm gì? Có phải ta không chịu nghe ngóng đâu. Nhưng tin tức của Á Nhân nào có dễ tìm như vậy."
Bị cậu nhìn như vậy, chính hắn cũng cảm thấy chột dạ, vội vàng bổ sung thêm:
"Dù không có tin tức, ta vẫn nghe được mấy tin đồn hay ho."
"Và?"
"Có lời đồn rằng công chúa của chúng ta là một Á Nhân đấy."
Hắn ghé đầu gần vào Dunkel, nhỏ giọng thì thầm.
"Cơ mà lời đồn thì cũng chỉ là lời đồn, không rõ độ xác thực là bao nhiêu. Nhưng đối tượng là công chúa đấy, nói nhỏ nhau nghe thì được, đừng đem đi nói lung tung kẻo vạ miệng."
"Không sao, tìm thời gian xác minh là được."
Dunkel gật đầu, hời hợt nói.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Đùa vui đấy anh bạn."
Aric bật cười, vỗ vỗ vai Dunkel, rồi hắn nhận ra ánh mắt của cậu không có vẻ gì là đang đùa cả.
"Này... Ngươi đang đùa phải không?"
Để chắc ăn, Aric hỏi lại.
Dunkel không trả lời, chỉ liếc hắn một cái rồi đi tiếp.
"Chỉ là đùa thôi phải không?"
Hắn hốt hoảng ba chân bốn cẳng chạy theo cậu.
Hai người vừa đi vừa tán dốc, rất nhanh đã đến được học viện mà Aric nói tới. Một cơ sở rộng lớn với những toà tháp nhọn xây theo phong cách gothic. Nếu chỉ xét mặt diện tích thì nó không đồ sộ không hề kém cạnh cái khu học viện đổ nát mà Aric định cư.
"Bất ngờ lắm đúng không? Đây là ma cung Albrecht, một trong hai học viện hàng đầu trong việc đào tạo ma pháp sư và thánh kỵ sĩ. Nơi còn lại là học viện hoàng gia chỉ giành cho quý tộc. Nói cách khác chỗ này là học viện cao cấp nhất mà dân thường có thể theo học."
Aric vừa dẫn theo Dunkel đi vào trong, vừa giới thiệu cho cậu. Giọng điệu của hắn đầy vẻ tự hào. Với một lính đánh thuê như Aric, đưa được mấy đứa nhóc vào một nơi như thế này đúng là đáng giá để tự hào thật.
Để làm được như vậy, Dunkel khá chắc một phần trong đó là nhờ tài năng của thiên bẩm của mấy đứa trẻ, nhưng như vậy cũng không thể phủ nhận công sức mà Aric đã bỏ ra được.
Dựa theo chỉ dẫn trên thư mời của Aric, hai người men theo hành lang chính rộng rãi rồi rẽ vào một khu vực rợp bóng cây xanh, đi ngang qua phía trước sân tập luyện. Gọi là sân tập luyện vì bọn họ thấy được có kha khá thiếu niên thiếu nữ đang ra sức thi triển đủ loại ma pháp sặc sỡ màu sắc.
Nét hâm mộ xuất hiện thoáng qua trên gương mặt Aric, hắn nhịn không được dừng lại quan sát một chút. Với kẻ chỉ có thể sử dụng vài loại ma thuật cường hoá cơ bản như hắn thì việc thi triển ma thuật đặc sắc như thế này là khá xa vời. Còn Dunkel thì lắc đầu xem nhẹ, thoạt nhìn thì thích mắt đấy, nhưng căn bản chỉ là lãng phí ma lực mà thôi. Cùng lượng ma lực mà đám nhóc này đang lãng phí, cậu có hơn trăm tám mươi cách để thổi bay cái học viện này khỏi bản đồ hành chính của đế đô.
"Sao vậy? Những học trò này của ta có gì khiến cậu không hài lòng sau?"
Sau lưng hai người bỗng truyền tới một âm thanh nghiêm trang và không mấy thân thiện.
Một người đàn ông trung niên tóc hoa râm với chòm râu dê đặc biệt thu hút sự chú ý, chậm rãi đi tới. Ông ta mặc một chiếc áo choàng phù thủy màu xám tro phủ kín từ đầu tới chân, tay cầm theo ma trượng, giống như là sợ người ta không nhận ra mình là ma pháp sư cao cấp vậy.
"Ngài Kimberley."
Vừa thấy người đàn ông trung niên này, Aric lập tức cúi chào thân thiện.
"Tôi đã đến theo thư hẹn của ngài." Hắn nói.
Xem ra người này là người đã hẹn Aric tới trao đổi hôm nay.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nhưng ông ta không thèm để ý tới Aric mà lờ hắn đi luôn, ánh mắt nhìn chăm chăm vào Dunkel.
"Chàng trai trẻ, cậu vẫn chưa trả lời ta, cái lắc đầu của cậu là có ý gì?"
Kimberley nói, như thể Dunkel mà không trả lời thì ông ta sẽ cắn chặt không nhả vậy.
"Không có gì đặc biệt."
Dunkel lắc đầu lần nữa.
"Chỉ là không rõ việc những người đó đang làm có ý nghĩa gì cho lắm."
Cậu thành thật nói.
Ngoài việc lãng phí ma lực một cách vô nghĩa ra cậu không thấy việc lũ nhóc bên kia đang làm có ý nghĩa thiết thực gì.
"Hừ, đây là vấn đề chuyên môn, có giải thích thì những kẻ ngoài cuộc các người cũng không hiểu được."
Kimberley hừ nhẹ một cái, đi ngang qua hai người Dunkel.
"Theo ta." Rồi ra hiệu cho họ đi theo mình.
"..."
"..."
Dunkel và Aric nhìn nhau mấy giây, không biết nói gì cho phải.
Lão già trung niên này chắc không có vấn đề thần kinh gì đó chứ, sao lại tự luyến thế này?
Dù vậy, cuối cùng hai người cũng theo chân Kimberley đi tới căn phòng phía cuối hành lang.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bầu trời vụn vỡ
- Chương 2: Hành trình bắt đầu
- Chương 3: Tương ngộ
- Chương 4: Đồng hành
- Chương 5: Thương đoàn
- Chương 6: Hiểu lầm
- Chương 7: Xung đột
- Chương 8: Hướng đi
- Chương 9: Khắc ấn
- Chương 10: Hoả Long
- Chương 11: Từ biệt
- Chương 12: Bắt cóc
- Chương 13: Lãnh chúa
- Chương 14: Có ít người không nên xem nhẹ
- Chương 15: Tin tức
- Chương 16: Dạo phố
- Chương 17: Ý chí của thế giới
- Chương 18: Lại gặp mặt
- Chương 19: Thánh Quang Trảm
- Chương 20: Chênh lệch giữa người với người
- Chương 21: Bá đạo
- Chương 22: Đây chính là tư cách
- Chương 23: Kết thúc
- Chương 24: Lý do của mỗi người
- Chương 25: Chia tách
- Chương 26: Đổi ý
- Chương 27: Thư viện bên đường
- Chương 28: Lịch sử Aurora
- Chương 29: Cô bé
- Chương 30: Người giám hộ
- Chương 31: Á Nhân
- Chương 32: Bị nhằm vào
- Chương 33: Phiền phức tìm tới
- Chương 34: Không cùng chủ đề
- Chương 35: Giết người đêm khuya
- Chương 36: Quái dị
- Chương 37: Tha Hoá Vạn Pháp
- Chương 38: Người quen
- Chương 39: Chơi với lửa
- Chương 40: Xích mích
- Chương 41: Đừng xem thường người khác
- Chương 42: Vẫn là đừng xem thường người khác
- Chương 43: Chính là không dám
- Chương 44: Hội trưởng
- Chương 45: Tư vị của kẻ yếu
- Chương 46: Không nói lý lẽ
- Chương 47: Giao dịch và mưu tính
- Chương 48: Mục tiêu mới
- Chương 49: Khởi đầu công cuộc
- Chương 50: Tái ngộ thoáng qua
- Chương 51: Bên phía lễ hội
- Chương 52: Tâm trạng không tốt
- Chương 53: Kẻ đi săn và con mồi
- Chương 54: Trừng phạt nhỏ
- Chương 55: Thách thức
- Chương 56: Khác thường
- Chương 57: Phía sau màn
- Chương 58: Kẻ xâm lược
- Chương 59: Lo ngại
- Chương 60: Thay đổi nhận thức
- Chương 61: Trùng hợp
- Chương 62: Lại một hôn ước nữa
- Chương 63: Hệ thống
- Chương 64: Tàn bạo
- Chương 65: Vạch mặt
- Chương 66: Mẹ con tâm sự
- Chương 67: Tập kích
- Chương 68: Tự kéo việc vào thân
- Chương 69: Lựa chọn
- Chương 70: Quái vật
- Chương 71: Quái vật
- Chương 72: Giải quyết
- Chương 73: Ma cung Albrecht
- Chương 74: Đào góc tường
- Chương 75: Uỷ khuất
- Chương 76: Lựa chọn
- Chương 77: Lý do để mạnh lên
- Chương 78: Trước lúc tái ngộ
- Chương 79: Vào mê cung
- Chương 80: Dè chừng
- Chương 81: Có vấn đề
- Chương 82: Âm mưu
- Chương 83: Không tìm đường chết sẽ không phải chết
- Chương 84: Tà Thần
- Chương 85: Hành hung
- Chương 86: Thay đổi
- Chương 87: Ứng cứu
- Chương 88: Đuổi kịp
- Chương 89: Thay đổi bất thường
- Chương 90: Điên cuồng
- Chương 91: Mặt đối mặt
- Chương 92: Đệ nhị chương
- Chương 93: Sieghart Leona
- Chương 94: Anh Hùng Vương Kiếm
- Chương 95: Đệ Tam Chương
- Chương 96: Thất Tội Pháp Điển - Cuồng Lôi
- Chương 97: Tự hủy
- Chương 98: Nơi xa lạ
- Chương 99: Đồng môn
- Chương 100: Hành trình mới
- Chương 101: Sát Sinh Chủng
- Chương 102: Ngục Thú
- Chương 103: Đổi hướng
- Chương 104: Ngoại truyện - Giấc mộng hồi ức
- Chương 105: Số mệnh màu đỏ
- Chương 106: Bất ngờ
- Chương 107: "Cái tên" bị quên lãng
- Chương 108: Yên bình "giả tạo"
- Chương 109: Đời người như mộng ảo
- Chương 110: Bí mật của thiếu nữ
- Chương 111: Định mệnh dẫn lối
- Chương 112: Trao đổi
- Chương 113: Hội hợp
- Chương 114: Hướng đi tiếp theo
- Chương 115: Thái độ thù địch
- Chương 116: Tội phạm truy nã
- Chương 117: Trò khỉ
- Chương 118: Đánh giá
- Chương 119: Phiền phức theo sau
- Chương 119-2: Tự chương 1 - ĐOẠ NHẬP HỒNG TRẦN
- Chương 119-3: Tự chương 2 - THIÊN THU ĐẠI MỘNG
- Chương 120: Đối phó
- Chương 121: Tự chui đầu vào rọ
- Chương 122: Đối phó
- Chương 123: Cưỡi sóng
- Chương 124: Vô Tận Hải
- Chương 125: Gặp lại
- bình luận