Làm Người Hai Kiếp, Sống Lại Ở Thế Giới Marvel - Chương 127: Natasha tức giận

Làm Người Hai Kiếp, Sống Lại Ở Thế Giới Marvel Chương 127: Natasha tức giận
Washington D.C, buổi sáng sớm.

Như mọi ngày, Sam Wilson vẫn như thói tập luyện chạy bộ rèn thể lực. Từ lần trước sau khi gặp qua Captain America, cùng với cuộc tâm sự ngắn ngủi ở Bộ Cựu chiến binh, trong lòng hắn một mực nhớ mãi không quên, đồng thời cũng đem Steve trở thành một người bạn đúng nghĩa.

Thế nhưng là không nghĩ tới, rất nhanh, Captain America cùng đồng bạn liền bị truy nã. Sam cảm thấy trong chuyện này khẳng định có vấn đề. Từ nhỏ nghe cố sự về Captain lớn lên, không có anh ấy đánh bại Red Skull cùng Hydra, Thế chiến thứ 2 phe Đồng Minh cũng khó có thể dành được thắng lợi, thế giới cũng sẽ không nghênh đón hòa bình. Hơn nữa, chính bởi vì Cap, Sam mới quyết định nhập ngũ, chỉ cho đến khi đồng đội của hắn hi sinh, Sam mới quyết định rút khỏi quân đội.

Do đó, Sam biết, Captain America mà hắn ngưỡng mộ chắc chắn không phải người xấu.

Sau khi hoàn thành một buổi chạy bộ về nhà, ngay thời điểm Sam vừa định mở tủ lạnh lấy một chai nước trái cây, ngoài cửa đột nhiên vang lên một tiếng gõ cửa.

“Hey, Sam. Rất vui được gặp anh !”

Khi Sam mở cửa, phát hiện Captain Rogers, Black Widow Nastya còn có Black Rose Natasha vậy mà đứng trước cửa nhà mình. Bộ dạng hai người kia tương đối trầm trọng, duy nhất còn giữ được trạng thái bình thường là Natasha, cô cũng là người lên tiếng chào.

“Hey !” Biểu cảm của Sam có chút kinh ngạc hơi gật đầu với Nat, sau đó lại nhìn vào Steve, “Tôi xem tin tức thấy hai người bị S.H.I.E.L.D phát lệnh truy nã. Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào ?”

Steve hơi lắc đầu, trong giọng nói mang đầy vẻ bất đắc dĩ trả lời: “Rất phức tạp. Im sorry about this, but..chúng tôi cần một chỗ trú ẩn”

“Tất cả người quen đều muốn giết chúng tôi” Bên cạnh, Nastya cũng lo lắng bồi thêm một câu.

Nghe vậy, Sam liếc nhìn ba người một lúc, nghiêm túc lắc đầu, đáp lại: “Không phải tất cả !”

Nói rồi, hắn hơi nghiêng người sang một bên, ra hiệu để cho ba người đi vào bên trong, sau đó cẩn thận quan sát xung quanh rồi mới chốt cửa kéo rèm lại.

Cứ như vậy, sau đó mọi chuyện đều không khác gì so với trong trí nhớ của Natasha, bởi vì cô đã tham dự sự kiện lần này đến tận 9 lần.

Đầu tiên là trông thấy biểu cảm mơ hồ ngơ ngác của em gái, Nat cũng hiểu được, chính cô cũng đã từng như vậy. Thay thế Steve giải thích an ủi Nas, giúp cô ấy hiểu được phía trước đoạn đường phải đi còn rất dài, và cũng có rất nhiều cách khác để có thể bù đắp cho quá khứ. Hơn nữa, Natasha cũng quyết định nói ra sự thật, rằng Sasuke chưa hề hi sinh, Alex vẫn thi thoảng liên lạc với cậu. Điều này để cho tâm trạng của Nastya tốt đẹp hẳn lên, thậm chí lúc con bé lau người trong nhà tắm, còn ngân nga vài câu hát, có vẻ rất chi là cuộc sống đã quay trở lại với màu hồng thơ mộng vậy.

Tiếp đó, thông qua bàn bạc, mọi người tìm được cách để bắt được một nhân viên S.H.I.E.L.D giữa ban ngày đó là dựa vào sự trợ giúp của Sam Wilson. Trong lúc Sam giải thích cho Steve hiểu về công việc và năng lực thật sự của anh, Natasha hoàn toàn chỉ đứng một bên làm bình phong. Thực chất cô có đủ khả năng, thậm chí là cực kỳ dễ dàng để bắt cóc được Jasper Sitwell mà không gặp bất cứ khó khăn nào. Tuy nhiên, bởi vì từ sau chuyến đi Kamar-Taj, Alex thông qua Time Stone thấy được tương lai mờ mịt của toàn bộ thực tại, hắn lúc này không dám tự tiện thay đổi nội dung cốt truyện nữa, dù chỉ là nhỏ nhất, thậm chí là còn phải giúp nó đi đúng hướng. Vì vậy, Alex đã nhắc nhở Nat, nên hạn chế động tay vào, chỉ đi theo ngắm nhìn mà thôi. Hơn nữa, lần này cũng là dịp để The Falcon lấy được cơ hội gia nhập vào Avengers.

Thế là, sau một câu nói ‘Captain America đang cần tôi giúp, đâu còn lý do nào tốt hơn để tái xuất chứ !’ đầy nghĩa khí của Sam, cuối cùng Steve cũng đồng ý để hắn tham dự vào hành động lần này.

Thấy vậy, đứng một bên, Natasha nhếch lên khóe miệng, “So, đợi lấy được trang bị phi hành của Sam, chúng ta đi thăm hỏi gã đầu trọc kia một chút !”

...................

“Hắt xì” Trước cửa một nhà hàng nổi tiếng ở D.C, Sitwell không nhịn được hắt hơi một phát.

“R u ok ?” Thượng nghị sĩ Stern có vẻ quan tâm hỏi.

Tên quan chức chính phủ vừa cùng Sitwell có một bữa cơm thân mật này không ai khác ngoài lão nghị sĩ xui xẻo từng bị Tony không tiếc lời trêu chọc trong cuộc họp chất vấn thời điểm ngay trước khi xảy ra vụ việc Ivan Vanko, cuối cùng hắn còn phải cố dặn ra biểu tình mặt nũi niềm nở mà trao huân chương cho Iron Man.

“Cái khuy áo này đẹp đấy, Cmon” Thấy Sitwell lắc đầu ra hiệu mình không có việc gì, Stern khen ngợi một câu, tiếp đó bọn chúng ôm lấy nhau, đồng thời lão già này tại bên tai Sitwell thấp giọng nói một câu, “Hail Hydra !”

Ok, Stern chính là thành viên của Hydra mai phục ở bên trong Nghị viện Quốc hội. Trước đây lần mà chính phủ yêu cầu Tony giao ra kỹ thuật bộ giáp Iron Man, kỳ thật chính là lão già này ý đồ muốn đánh cắp nó mang về cho tổ chức ngầm của mình.

Cáo biệt lão ta xong, Sitwel đang định rời đi nơi này, đột nhiên điện thoại của hắn vang lên tiếng chuông. Vừa nhìn liền thấy là cấp trên Alexander Pierce gọi tới, hắn lập tức để thuộc hạ dành cho mình không gian riêng tư, nhanh chóng nhấc máy

“Yes Sir !”

Nhưng để cho hắn kinh ngạc là, đầu dây bên kia cũng không phải là sếp của hắn, mà là một giọng nói hoàn toàn xa lạ

“Đặc vụ Sitwell, bữa trưa thế nào ? Nghe nói món bánh của ở đó ngon tuyệt”

“Who is this ?” Sắc mặt của Sitwell lập tức trầm xuống, vô cùng cẩn trọng hỏi một câu. Vậy mà lại có người dùng kỹ thuật giả dạng cấp trên gọi điện cho mình, chắc chắn là có chuyện xảy ra.

“Trai đẹp đeo kính râm ở hướng 10h của anh”

Theo lời nói của người kia, Sitwell nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn lại nhưng vẫn không thấy hình dáng đúng như miêu tả của đối phương.

“Hướng 10h bên kia”

Một lần nữa, lại quay đầu về phía ngược lại, hắn lập tức thấy được một người đàn ông da đen đeo kính râm đang ngồi thoải mái trên ghế, cầm cốc nước hướng về phía mình làm ra bộ dáng chào hỏi. Và đó không ai khác ngoài Sam Wilson.

“Mày muốn gì ?” Sitwell trực tiếp hỏi lấy ý đồ của đối phương, ánh mắt nguy hiểm dần lên.

“Anh sẽ đi vòng qua góc đường bên phải, có chiếc xe màu xám đỗ ở đó. Hai chúng ta sẽ đi dạo phố”

Nghe thấy lời đề nghị thân thiện từ Sam, Sitwell hơi nhếch mép, biểu cảm khinh thường đáp lại

“Sao tao phải là thế ?”

“Vì cái cà vạt đó trông có vẻ đắt tiền, tôi không muốn làm nó dính máu”

Tuy nhiên, lời nói tiếp theo của Sam cùng với không biết từ lúc nào, một chấm sáng nhỏ màu đỏ, không gì khác ngoài đèn laser của súng bắn tỉa, để cho khuôn mặt hắn lập tức trầm xuống, sợ hãi liếc nhìn xung quanh.

Và thế là......

‘Rầm...!’

Trên sân tượng một toàn nhà nào đó, một cú xô cực mạnh của Steve khiến gã đầu trọc này bay một khoảng cách khá xa, ngã lăn lộn vài vòng trên mặt đất, kinh mắt rơi ra từ trên mặt.

“Cho tôi biết về thuật toán Zola” Steve một mặt bình thản vừa bước từng bước về phía người vừa bị anh tiếp xúc thân mật, vừa đặt câu hỏi. Đi ngay phía sau anh là chị em nhà Romanoff.

“Chưa từng nghe” Run rẩy cầm lấy chiếc kính đeo trở lại, Sitwell vẫn cố gắng tỏ ra bình tĩnh trả lời một câu mà hắn thừa hiểu là đối phương biết mình nói dối.

“Anh làm gì trên tàu Lemurian Star ?”

“Tôi bị nôn do say sóng”

Không những bị ép hỏi cung liên tục, bộ dáng của Sitwell còn bị dồn đến chân tường theo đúng nghĩa đen. Và thế là, không tra hỏi theo cách thân thiện được thì đành phải dùng đến biện pháp mạnh tay hơn.

Sau khi bị ăn một cú đạp không thương tiếc từ Nastya, rơi từ độ cao mấy trăm mét từ trên nóc toà nhà xuống mặt đất, tự mình làm thí nghiệm chứng mình cho định luật 3 của Newton là đúng, rồi lại bị một con chim ưng hình người gắp lên, cho thấy trọng lực của Trái Đất cũng không phải là tuyệt đối, Sitwell đáng thương của chúng ta cuối cùng cũng đành phải nói ra sự thật.

Thuật toán Zola là gì ?

Như Natasha đã sơ lược cho Steve và Nas, nó đơn giản là một chương trình giúp lựa chọn mục tiêu cho Project Insight. Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của tên này lại khiến Natasha vẫn đang bình thản ‘xem bộ phim’ mà tự cô đã trải nghiệm rất nhiều lần lập tức thay đổi sắc mặt

Bởi vì khi Steve hỏi mục tiêu của dự án là gì, Sitwell đã đưa ra mấy cái tên, và nó để cô không ngờ đến

“Anh, một người dẫn chương trình TV ở Cairo, Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng, một thủ khoa trường cấp 3 ở Iowa, Bruce Banner, Alex Dason, Albert Dason, Alexandra Dason. Bất cứ mối nguy hiểm nào trong hiện tại và tương lai.....”

Bốp !

Chưa đợi hắn nói hết câu, đã trực tiếp hứng trọn một phát đá vào mặt, bay thẳng ra xa. Người ra đòn không ai khác chính là Natasha.

Sắc mặt cô lúc này cực kỳ phẫn nộ, ánh mắt vô cùng nguy hiểm giống như có thể giết chết người nào cô nhìn vào vậy. Tiến tới túm lấy cổ áo tên kia, Nat gằn giọng nói

“What do u say ? Các người dám nhắm vào hai đứa con của ta ? Các người có biết đó chỉ là hai đứa bé không hả ?!”

Bốp !

Câu nói sau cùng bị cô tăng mạnh âm lượng, nghe giống như là hét âm lên vậy. Lại tiếp tục là một cú đấm thẳng mặt của Sitwell khiến tên này không thể chịu được, máu mũi và máu mồm tuôn ra liên tục. Một người bình thường như hắn làm sao có thể chịu được sức mạnh từ người đã nắm giữ huyết mạch của Thần trong cơ thể như Natasha. Hơn nữa, hiện tại cô đã thực sự bị Hydra làm phát điên.

“Hey, Natasha, bình tĩnh lại, chúng ta còn cần đến hắn !” Thấy vậy, Steve vội vàng tiến tới cản lại Nat, cố gắng trấn an cô. Mà Nastya đứng phía sau mặc dù không làm ra động tác gì, nhưng ánh mắt nguy hiểm của cô đã biểu hiện được hết thảy tâm tình lúc này.

Đó là hai đứa con ruột thịt, đứa cháu ruột thịt. Hổ dữ không ăn thịt con, mẹ nào mà trả thương yêu con mình, trả muốn mãi mãi che chở cho con mình. Biết được con cái đang vẫn luôn âm thầm ở trong tình cảnh nguy hiểm, quá rõ ràng để có thể hiểu được tâm tình của Natasha và Nastya lúc này.

Đợi sau khi Natasha đã bình tĩnh trở lại, mặc dù hơi thở vẫn còn rất nặng, nhưng ít nhất là đã ổn định một chút, Steve tiếp tục quay sang nhìn lấy Sitwell vừa chật vật ngồi dậy, một lần nữa đặt câu hỏi

“Làm sao để các ngươi có thể biết được những mối nguy trong tương lai ?”

Nghe vậy, Sitwell đột nhiên bật cười, biểu cảm chế nhạo, trợn mắt liếc nhìn ba người đứng trước mặt, chậm rãi đứng dậy, “Sao lại không ? Thế kỷ 21 là một cuốn sách kỹ thuật số, Zola dạy Hydra cách đọc nó...Hồ sơ ngân hàng, tiền sử y tế, xu hướng bỏ phiếu, thư điện tử, nhật ký điện thoại, điểm thi SAT của các người ! Thuật toán Zola đánh giá quá khứ để dự đoán tương lai của con người”

Càng nghe, biểu cảm trên mặt của Steve càng không thể tin nổi, những thứ tên này vừa nói đã vượt qua khỏi sự nhận thức của anh, đơn giản là vô cùng khoa trương. Nếu đúng như thế thì toàn bộ con người trên Trái Đất đều không thoát khỏi sự dò xét của Hydra, bất cứ bạn làm chuyện gì, thực hiện hành động nào, đi đâu, mua mặt hàng gì, không qua làm tình với ai, đi ỉa bao nhiêu lần một ngày, màu sắc quần lót yêu thích, đều không thể chạy thoát được Thuật toán đó.

Và càng như thế, trong ánh mắt của Steve càng hiện lên sự lo lắng càng nặng

“Sau đó thì sao ?”

“Oh my God, Pierce sẽ giết mình mất”

“Sau đó thì sao ?” Không để ý đến lời nhủ thầm của Sitwell, Steve tăng lớn âm lượng nhấn mạnh câu hỏi một lần nữa. Việc duy nhất bây giờ anh quan tâm, đó là kết quả của toàn thể nhân loại

“Các tàu bay Insight sẽ xóa sổ những người trong danh sách. Hàng triệu người trong một lúc” Nói đến đây, Sitwell nhếch môi khinh thường nhìn sang Natasha, đả kích thêm, “Cô tưởng chồng cô và cô có thể bảo vệ được hai đứa nhóc ư ? Đến cả chính cô và hắn cũng không thể bảo vệ được chính mình. Chỉ cần một phát khai hỏa....về với đất mẹ ! Tức giận nữa đi, điên cuồng nữa đi !”

Nhưng để cho hắn bât ngờ là, Natasha không hề có biểu cảm như trong ý nghĩ của hắn. Cô chỉ bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt Sitwell, nhếch miệng khinh thường lại

“Các người tưởng các người là bá chủ Trái Đất ư ? Có thể tùy ý làm gì thì làm ? Liệu các người có thể đối mặt với sự tức giận của anh ấy ? Có thể chịu nổi cơn thịnh nộ của Asgard ?....Các người quá ngây thơ rồi đấy !”

Nghe Natasha nói đến đây, Sitwell đơ người lại, mắt trợn to lắc đầu liên tục, giống như là nghĩ thông suốt chuyện gì đó, cảm thán nói nhỏ

“Oh Shit !....Liệu bây giờ tôi đổi phe có được không ?”

“Hừ..ngươi cùng Pierce và toàn bộ Hydra sẽ ngồi tù mọt gông tại Asgard !”

Bỏ lại một câu khẳng định, Natasha thu hồi ánh mắt nguy hiểm, mở cổng không gian rời đi. Bây giờ cô đã không còn tâm trạng mà tiếp tục đi theo Steve và em gái nữa, cô phải lập tức trở về gặp Alex.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận