Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời - Chương 10: Người đàn ông tràn đầy ý muốn bảo hộ
Chương trước- Chương 1: Đăng tin thuê một anh chàng đẹp trai nhà giàu
- Chương 2: Người cũ ở phía trước, người hiện tại ở phía sau
- Chương 3: Tôi cần một Lục Duật Kiêu
- Chương 4: Kẻ giả mạo ngược tên đàn ông cặn bã
- Chương 5: Miệng hùm gan sứa?
- Chương 6: Đi, nghiệm thân đi
- Chương 7: Em yêu, giai đoạn đầu của thai kỳ phải chú ý đó
- Chương 8: Bạch Liên Hoa kẻ thứ ba không đơn giản
- Chương 9: Người đàn ông cặn bã PK người đàn bà đê tiện
- Chương 10: Người đàn ông tràn đầy ý muốn bảo hộ
- Chương 11: Gian Phu Dâm Phụ vui mừng hơn
- Chương 12: Anh ta vì cứu cô mà bị thương
- Chương 13: Cố Trinh Trinh tâm ngoan thủ lạt
- Chương 14: Thật hay cho một đóa Bạch Liên, kỹ nữ!
- Chương 15: Anh ấy chuẩn bị cho cô một vở kịch hay
- Chương 16: Anh thích kiểu phụ nữ thế nào
- Chương 17: Yêu thương nhung nhớ
- Chương 18: Anh rốt cuộc là ai? !
- Chương 19: Đập kính, trộm áo cưới
- Chương 20: Giống như là nói chuyện yêu đương
- Chương 21: PK đàn ông cặn bã, khiến tên đàn ông cặn bã lên báo
- Chương 22: Người vừa tới tự xưng là Lục Duật Kiêu! Phải vậy không?
- Chương 23: Kẻ giả mạo cũng bắt cá hai tay?
- Chương 24: Cố Trinh Trinh ăn nói khép nép
- Chương 25: Kết quả của việc ghen bậy
- Chương 26: Dịu dàng trong mắt anh
- Chương 27: Có phần bị cưỡng hôn
- Chương 28: Anh còn tốt hơn Lục Duật Kiêu thật
- Chương 29: Bí mật
- Chương 30: Hai chị em xé rách mặt
- Chương 31: Lục Duật Kiêu trêu hoa ghẹo nguyệt?
- Chương 32: Vừa hôn rồi lại hôn nữa
- Chương 33: Anh chính là Lục Duật Kiêu?
- Chương 34: Tình cảm kích thích
- Chương 35: Nhớ lại, sự dỗ dành của anh
- Chương 36: Cô bé lọ lem bị đánh về nguyên hình?
- Chương 37: Uy hiếp, điềm báo phong ba
- Chương 38: Tên phản bội! Tên khốn! Tên lưu manh!
- Chương 39: Thủ đoạn quyến rũ mới
- Chương 40: Tìm được Cố Tử Mạt
- Chương 41: Thay quần áo liền biến thành dã thú
- Chương 42: Trên người anh có mùi nước hoa của cô ta!
- Chương 43: Nghi ngờ khác
- Chương 44: Mẹ vợ nhìn con rể
- Chương 45: Vì anh mà căng thẳng phát khóc
- Chương 46: Tính phúc rất quan trọng!
- Chương 47: Người đàn ông này, tức giận!
- Chương 48: Nụ hôn hút hồn
- Chương 49: Cả đời tôi đều phải dựa vào anh ấy rồi!
- Chương 50: Thể hiện tính khí
- Chương 51: Nữ hôn nam, cách tầng lụa mỏng
- Chương 52: Bắt đúng điểm yếu của người nhà họ Cố
- Chương 53: Giẫm mạnh lên Cố Trinh Trinh
- Chương 54: Châm ngòi ly gián!
- Chương 55: Hoảng sợ, muốn cánh tay phải của cô!
- Chương 56: Thề sống chết một trận
- Chương 57: Tôi không nhận ra anh, không nhớ ra anh!
- Chương 58: Em có nhớ ra được chút nào về anh không?
- Chương 59: Em...Em mặc quần áo tử tế vào
- Chương 60: Kết hôn? Dụ dỗ, đốt lửa!
- Chương 61: Cố Tử Mạt, em thật độc ác!
- Chương 62: Minh Tuyên có phải Lục Duật Kiêu hay không? !
- Chương 63: Lục Duật Kiêu bị cảnh sát bắt!
- Chương 64: Hai nụ hôn khác nhau
- Chương 65: Nói về chuyện trước kia một chút
- Chương 66: Gặp phải tên bắt cóc
- Chương 67: Sai hẹn, tai nạn
- Chương 68-1: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (1)
- Chương 68-2: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (2)
- Chương 68-3: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (3)
- Chương 69-1: Em yêu, anh sợ em hối hận 1
- Chương 69-2: Em yêu, anh sợ em hối hận 2
- Chương 70-1: Chợt nhớ lại những chuyện đã qua! 1
- Chương 70-2: Chợt nhớ lại những chuyện đã qua! 2
- Chương 71-1: Cả người đều khuất phục rồi. 1
- Chương 71-2: Cả người đều khuất phục rồi 2
- Chương 72-1: Để ông xã thay người! 1
- Chương 72-2: Để ông xã thay người! 2
- Chương 73-1: Chàng trai, tôi đã thấy anh rồi! 1
- Chương 73-2: Chàng trai, tôi đã thấy anh rồi! 2
- Chương 74-1: Chuyện cũ đầy chua xót 1
- Chương 74-2: Chuyện cũ đầy chua xót 2
- Chương 75-1: Bằng lòng anh, để cho anh ăn sạch 1
- Chương 75-2: Bằng lòng anh, để cho anh ăn sạch 2
- Chương 76-1: Tình nồng đêm mưa, lần đầu tiên! 1
- Chương 76-2: Tình nồng đêm mưa, lần đầu tiên! 2
- Chương 77-1: Nói thẳng thân phận ra 1
- Chương 77-2: Nói thẳng thân phận 2
- Chương 78-1: Trong phòng tắm động tình! Gặp nạn 1
- Chương 78-2: Trong phòng tắm động tình! Gặp nạn 2
- Chương 79-1: Không ngờ giả heo ăn thịt hổ già 1
- Chương 79-2: Không ngờ giả heo ăn thịt hổ già 2
- Chương 80: Em nói nhà họ Lục nào thế?
- Chương 81: Thân phận (thượng)
- Chương 82: Thân phận (trung)
- Chương 83: Thân phận (hạ)
- Chương 84: Có tiền, tùy hứng
- Chương 85: Chân tướng (thượng)
- Chương 86: Thịt đến bên miệng, cắn miệng!
- Chương 87: Chó cắn chó
- Chương 88-1: Món quà thần bí, người thần bí 1
- Chương 88-2: Món quà thần bí, người thần bí 2
- Chương 89: Người thứ ba Cố Tử Mạt 1
- Chương 90: Lừa bịp 1
- Chương 91-1: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 1
- Chương 91-2: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 2
- Chương 91-3: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 3
- Chương 91-4: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 4
- Chương 92: Nhất thời ham vui
- Chương 93: Quỷ kế của Ninh Uyển
- Chương 94: Ngăn cản cô gả cho anh ấy
- Chương 95: Gió thổi báo giông tố sắp đến
- Chương 96: Chuyện cũ
- Chương 97-1: Chân tướng (trung) 1
- Chương 97-2: Chân tướng (trung) 2
- Chương 98: Dùng miệng thổi thổi cho anh một chút
- Chương 99: Lâm Yên Nhiên và Lâm Nhược Thủy
- Chương 100: Anh không nợ cô ấy, cô ấy nợ anh!
- Chương 101: Lâm Yên Nhiên là ai?
- Chương 102-1: Vị hôn thê? Bạn trai cũ? 1
- Chương 102-2: Vị hôn thê? Bạn trai cũ? 2
- Chương 103-1: Kinh hỉ 1
- Chương 103-2: Kinh hỉ 2
- Chương 104-1: Gia thế bối cảnh 1
- Chương 104-2: Gia thế bối cảnh 2
- Chương 105-1: Âm mưu Dương Mưu 1
- Chương 105-2: Âm mưu Dương Mưu 2
- Chương 106-1: Nhát gan? 1
- Chương 106-2: Nhát gan? 2
- Chương 107-1: Quay về đi
- Chương 107-2: Quay về đi
- Chương 108-1: Tiểu biệt thắng tân hôn, say gió xuân 1
- Chương 108-2: Tiểu biệt thắng tân hôn, say gió xuân 2
- Chương 109-1: Kéo vào bồn tắm, sự do người làm 1
- Chương 109-2: Kéo vào bồn tắm, sự do người làm 2
- Chương 110-1: Sẽ không tha thứ sao? 1
- Chương 110-2: Sẽ không tha thứ sao? 2
- Chương 111-1: Yêu thương, nồng nhiệt 1
- Chương 111-2: Yêu thương, nồng nhiệt 2
- Chương 112-1: Qua đêm?
- Chương 112-2: Qua đêm?
- Chương 113-1: Đến bệnh viện, giành lại chồng!
- Chương 113-2: Đến bệnh viện, giành lại chồng!
- Chương 114-1: Cố ý sát hại (1)
- Chương 114-2: Cố ý sát hại (2)
- Chương 115-1: Áo cưới, dâu phụ (1)
- Chương 115-2: Áo cưới, dâu phụ (2)
- Chương 116: Tiểu Tam Nhi đoàn tụ
- Chương 117-1: Hi vọng? (1)
- Chương 117-2: Hi vọng? (2)
- Chương 118: Ông xã muốn đi vào
- Chương 119-1: Bị coi là kẻ thứ ba (1)
- Chương 119-2: Bị coi là kẻ thứ ba (2)
- Chương 120: Kẻ ác phía sau
- Chương 121: Chỉ biết yêu một người (ngược Tiểu Tam)
- Chương 122-1: Bà xã, hãy quay mặt lại đi! (1)
- Chương 122-2: (2)
- Chương 123: Bắt cóc, hình khiêu dâm
- Chương 124: Chân tướng
- Chương 125-1: Đại Kết Cục (thượng)
- Chương 125-2: (tiếp)
- Chương 125-3: (tiếp)
- Chương 125-4: (tiếp)
- Chương 125-5: (hết)
- Chương 126-1: Đại kết cục (Hạ)
- Chương 126-2: (tt)
- Chương 126-3: (tt)
- Chương 126-4: (tt)
- Chương 126-5: (tt)
- Chương 126-6: (tt)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời
Chương 10: Người đàn ông tràn đầy ý muốn bảo hộ
Bước vào không phải ai khác, mà chính là Cố phu nhân.
Làm nữ chủ nhân của nhà họ Cố, lời bà nói ra có quyền uy tuyệt đối, mà Cố Trinh Trinh, không khỏi hơi kiêng kỵ mẹ ruột của mình.
Cố phu nhân mặc một chiếc váy theo phong cách Ba Tư, trang sức xinh đẹp, trang điểm lại không giống như một vị phu nhân, ngược lại lại giống như một người phụ nữ trung niên tầm thường vội vàng ăn mặc đẹp cho bản thân vậy.
Vào giờ phút mà Cố phu nhân bước vào, Cố Tử Mạt liền nghe được tiếng cười chê bật ra từ khóe miệng của kẻ giả mạo.
Người đàn ông này, thật đúng là cái gì cũng dám cười!
Cô không nhịn được trừng mắt liếc anh một cái, ý bảo anh không nên tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ, anh vẫn vẻ mặt như thường, là người duy nhất trong phòng không có áp lực, anh cười lạnh với Hà Ân Chính bị đạp ngã ra đất, vân đạm phong khinh nói: " Còn không nhanh đứng dậy."
Cố Tử Mạt cũng không tự giác chế giễu Hà Ân Chính nói: " Người mù, anh nằm ngửa ra ở đó, thì cho rằng sẽ có người thương hại anh sao? Còn không biết tự đứng lên, đỡ mất mặt xấu hổ!" Lời này của cô, vừa đúng ăn khớp với câu kia của anh ta, ‘ lúc đầu là tôi bị mù ’.
Bị cô nói như vậy mặt Hà Ân Chính lúc đỏ lúc trắng, lại liếc mắt nhìn sang Cố Trinh Trinh, cũng thấy vẻ mặt cảnh cáo của Cố Trinh Trinh, lúc này mới uốn éo người bò dậy, giống như là một chú rùa vụng về.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Cố phu nhân vừa vào cửa, nhìn thấy tình hình ngay, con gái nuôi của bà đột nhiên về nhà, còn mang về một người đàn ông xa lạ không biết thế nào, mà người con rể tương lai mà bản thân bà vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, đang bị cái người đàn ông xa lạ kia khi dễ.
Điều này sao có thể không khiến cho bà khiếp sợ?!
Cố Trinh Trinh mất hết mặt mũi, vốn dĩ hôm nay thấy đúng là ngày mẹ cô đi tụ họp với những vị phu nhân kia, cho nên cô mới dám để cho Cố Tử Mạt về nhà, sau đó lôi kéo Hà Ân Chính âm thầm giải quyết phiền toái.
Nhưng bây giờ, kế hoạch của cô đã bị sụp đổ hoàn toàn rồi.
Cô hướng ngay ánh mắt cầu xin về phía Cố Tử Mạt, nhẹ nhàng lắc đầu với chị ấy, chỉ hy vọng Cố Tử Mạt sẽ không nói chuyện mang thai cho Cố phu nhân.
Hà Ân Chính cũng luống cuống, lúc này tính ngang ngược càn rỡ cùng thói khôn vặt của anh ta hoàn toàn mất hiệu lực, chỉ có thể khổ sở cầu xin Cố Tử Mạt, "Tử Mạt, van em, nể tình tình cảm trước kia của chúng ta, em trăm ngàn lần không thể nói ra."
Cố Tử Mạt nhìn bộ dáng khuất phục nịnh hót của Hà Ân Chính, trong lòng ngũ vị tạp trần, so sánh với Hà Ân Chính đang nói lời ác độc một phút trước, cô càng khiếp sợ với Hà Ân Chính không hề có một chút tôn nghiêm nào vào giờ phút này hơn.
Ai có thể tin tưởng, người đó đã từng làm họa sĩ cầm cọ vẽ?!
Hai hình ảnh đối lập, càng biểu hiện bộ mặt đáng ghét của tên đàn ông khốn kiếp này!
Ác nhân có ác nhân trị, mặt cô không đổi sắc, quyết định tiếp tục đóng vai người ác này, vừa muốn mở miệng, tay nhỏ bé liền bị một bàn tay ấm áp cầm lấy, cô nghi ngờ nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, lại thấy anh lên tiếng nói, "Chuyện Tử Mạt mang thai không phải là chuyện nhỏ, phải có người cho cô ấy một cái công đạo, có cái công đạo rõ ràng, chúng tôi cũng dễ làm quyết định cho bước tiếp theo."
Người đàn ông này, hoàn toàn là một bộdáng bảo hộ ‘ để tôi đóng vai áccho’.
Nói tới đây, anh ta dừng lại một chút, con mắt đen cố ý nhìn về phía Cố Trinh Trinh, "Cố tiểu thư, cô nói có đúng không?" Giọng nói trầm thấp trong trẻo như đàn vi-ô-lông-xen, nhưng lời nói ra lại là từng bước ép sát.
Trong đôi con ngươi màu đen, ánh sáng cũng càng ngày càng bén nhọn.
Cố Trinh Trinh nhìn cái người đàn ông mà mọi cử động đều có thể khiêu khích tiếng lòng của mình, trong lòng vừa kích động lại kiêng kỵ, dưới khí thế áp bức cường đại của anh ta, đúng là không thể phản bác.
Cố phu nhân nghe thấy, lại thấy vẻ mặt mọi người ở đây khác nhau, lập tức sáng tỏ, ánh mắt quét qua bụng của Cố Tử Mạt, tiếp theo lại phóng đến trên người Hà Ân Chính, "Ân Chính, cậu nói cho tôi nghe một chút, đây là chuyện gì xảy ra! Con gái nhà họ Cố chúng tôi, cũng không thể mặc cho cậu khi dễ như vậy được!"
Ngại vì có người ngoài ở đây, bà không thể không che chở con gái nuôi của mình, chỉ có thể lên tiếng trách cứ hỏi.
Hà Ân Chính liên tục lùi lại, hết lần này đến lần khác bị hỏi vấn đề đó, nhưng anh hoàn toàn không có lời nào để giải thích mọi chuyện, mọi quyền chủ động đều thuộc về Cố Tử Mạt, anh cực kỳ bối rối, chỉ có thể xin Cố Trinh Trinh giúp đỡ, "Trinh trinh, em phải tin tưởng anh, anh thật sựkhông có mà."
Trong đầu Cố Trinh Trinh cũng là một mảnh hỗn loạn, chuyện đã ồn ào đến mức này, cô hoàn toàn không có năng lực để kết thúc nó, huống chi, chuyện quan hệ bất chính của cô và Hà Ân Chính vốn dĩ còn chưa có yên tĩnh hẳn.
Cô không nói nổi một câu, chỉ có thể đau lòng quay đầu đi chỗ khác, làm ra vẻ chị em một lòng với Cố Tử Mạt, nói, "Anh làm việc có lỗi với chị, chính là có lỗi với em, hiện tại anh vừa có lỗi với chị, lại có lỗi với em."
"Vu cáo! Đây rõ ràng là vu cáo! Cố Tử Mạt, đều là cô, đây đều do cô thiết kế đúng không, cô mang thai đứa bé của người đàn ông này, rồi cố ý đổ oan lên người tôi! Cô đừng mơ tưởng vu oan cho tôi, cùng lắm thì đến lúc đó chúng ta đi bệnh viện làm kiểm tra!" Hà Ân Chính chó cùng dứt giậu, chĩa mũi nhọn về phía Cố Tử Mạt kêu oan.
Sau khi Cố phu nhân nghe xong, cũng không phân biêt được là ai đúng ai sai, im lặng nghĩ đến bệnh viện kiểm tra cũng là biện pháp khả thi.
Trong lòng Cố Tử Mạt bực tức, tên đàn ông khốn kiếp này thế nhưng hắt nước bẩn lung tung lên người cô, thật đúng là kẻ đê tiện không gì sánh được, không nhịn được tức giận tiến lên chỉ vào mũi của anh ta mà mắng to, "Hà Ân Chính, đồ khốn kiếp! Đồ vô sỉ! Đồ tiện nhân!"
Lời này cô đã nhịn rất lâu, cuối cùng cũng danh chính ngôn thuận nói ra ở nhà họ Cố, chỉ là mắng đến phần sau, cô đã hết từ ngữ rồi.
"Đừng tức giận, đừng nóng vội." Người đàn ông đi cùng cô bước nhanh về phía trước, mạnh mẽ giữ chặt cô, lấy một loại tư thế bảo hộ ôm trọn lấy bả vai của cô, tránh cho Hà Ân Chính không từ thủ đoạn sẽ đánh cô.
Cuối cùng thì tâm tình của cô cũng có chỗ phát tiết, lại nghĩ đến sự vô tình vô nghĩa của Hà Ân Chính đối với cô trước kia, tâm trạng vô cùng không ổn định, cô không nhịn được mà nhỏ giọng khóc sụt sùi.
Người đàn ông thấy cảm xúc của cô thay đổi, kịp thời xoay người của cô lại, ôm lấy cô, để đầu cô tựa vào ngực của mình, sau đó quét mắt nhìn mọi người một vòng, nói với Cố phu nhân: " Mặc dù nhà họ Cố không phải là một gia tộc lớn, nhưng tóm lại cũng coi như là người có máu mặt, nếu con gái nhà họ Cố bị đưa đến bệnh viện làm kiểm tra, tiết lộ tin tức ra ngoài, chẳng phải nhà họ Cố sẽ bị mọi người khinh thường sao?!"
Thân thể Cố phu nhân không khỏi chấn động, câu nói của người đàn ông này không thể nghi ngờ đã đâm trúng điểm yếu của bà, nhà họ Cố ở thành phố này không tính là danh môn thế gia, nhưng là bỉ thượng bất túc bỉ hạ hữu dư (nhìn lên không đủ nhìn xuống lại có thừa), địa vị xấu hổ, những gia đình như thế rất coi trong mặt mũi, nếu mặt mũi đã mất rồi, nhất định thanh danh cũng mất sạch, việc làm ăn trên thương trường cũng sẽ gặp vấn đề.
Thấy Cố phu nhân để lộ cảm xúc, đôi mắt hồ ly của người đàn ông nhàn nhạt nheo lại, không nhanh không chậm rèn sắt khi còn nóng nói, "Nếu anh Hà vẫn cường điệu Tử Mạt mang thai đứa bé của Lục Duật Kiêu tôi đây, cũng không cần làm như vậy, tôi đưa Tử Mạt trở về trước, sau đó đề nghị anh Hà trong vòng hai ngày hãy chứng cớ đến, hai ngày sau nói rõ ràng với chúng tôi.”
"Lục...... Lục Duật Kiêu?" Cố phu nhân vốn dĩ không để ý đến lời đề nghị mà anh nói, toàn bộ ý nghĩ đều đặt vào ba chữ “Lục Duật Kiêu”, phải biết, hiện nay tại thành phố này, ba chữ này có ý nghĩa như thế nào!
Làm nữ chủ nhân của nhà họ Cố, lời bà nói ra có quyền uy tuyệt đối, mà Cố Trinh Trinh, không khỏi hơi kiêng kỵ mẹ ruột của mình.
Cố phu nhân mặc một chiếc váy theo phong cách Ba Tư, trang sức xinh đẹp, trang điểm lại không giống như một vị phu nhân, ngược lại lại giống như một người phụ nữ trung niên tầm thường vội vàng ăn mặc đẹp cho bản thân vậy.
Vào giờ phút mà Cố phu nhân bước vào, Cố Tử Mạt liền nghe được tiếng cười chê bật ra từ khóe miệng của kẻ giả mạo.
Người đàn ông này, thật đúng là cái gì cũng dám cười!
Cô không nhịn được trừng mắt liếc anh một cái, ý bảo anh không nên tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ, anh vẫn vẻ mặt như thường, là người duy nhất trong phòng không có áp lực, anh cười lạnh với Hà Ân Chính bị đạp ngã ra đất, vân đạm phong khinh nói: " Còn không nhanh đứng dậy."
Cố Tử Mạt cũng không tự giác chế giễu Hà Ân Chính nói: " Người mù, anh nằm ngửa ra ở đó, thì cho rằng sẽ có người thương hại anh sao? Còn không biết tự đứng lên, đỡ mất mặt xấu hổ!" Lời này của cô, vừa đúng ăn khớp với câu kia của anh ta, ‘ lúc đầu là tôi bị mù ’.
Bị cô nói như vậy mặt Hà Ân Chính lúc đỏ lúc trắng, lại liếc mắt nhìn sang Cố Trinh Trinh, cũng thấy vẻ mặt cảnh cáo của Cố Trinh Trinh, lúc này mới uốn éo người bò dậy, giống như là một chú rùa vụng về.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Cố phu nhân vừa vào cửa, nhìn thấy tình hình ngay, con gái nuôi của bà đột nhiên về nhà, còn mang về một người đàn ông xa lạ không biết thế nào, mà người con rể tương lai mà bản thân bà vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, đang bị cái người đàn ông xa lạ kia khi dễ.
Điều này sao có thể không khiến cho bà khiếp sợ?!
Cố Trinh Trinh mất hết mặt mũi, vốn dĩ hôm nay thấy đúng là ngày mẹ cô đi tụ họp với những vị phu nhân kia, cho nên cô mới dám để cho Cố Tử Mạt về nhà, sau đó lôi kéo Hà Ân Chính âm thầm giải quyết phiền toái.
Nhưng bây giờ, kế hoạch của cô đã bị sụp đổ hoàn toàn rồi.
Cô hướng ngay ánh mắt cầu xin về phía Cố Tử Mạt, nhẹ nhàng lắc đầu với chị ấy, chỉ hy vọng Cố Tử Mạt sẽ không nói chuyện mang thai cho Cố phu nhân.
Hà Ân Chính cũng luống cuống, lúc này tính ngang ngược càn rỡ cùng thói khôn vặt của anh ta hoàn toàn mất hiệu lực, chỉ có thể khổ sở cầu xin Cố Tử Mạt, "Tử Mạt, van em, nể tình tình cảm trước kia của chúng ta, em trăm ngàn lần không thể nói ra."
Cố Tử Mạt nhìn bộ dáng khuất phục nịnh hót của Hà Ân Chính, trong lòng ngũ vị tạp trần, so sánh với Hà Ân Chính đang nói lời ác độc một phút trước, cô càng khiếp sợ với Hà Ân Chính không hề có một chút tôn nghiêm nào vào giờ phút này hơn.
Ai có thể tin tưởng, người đó đã từng làm họa sĩ cầm cọ vẽ?!
Hai hình ảnh đối lập, càng biểu hiện bộ mặt đáng ghét của tên đàn ông khốn kiếp này!
Ác nhân có ác nhân trị, mặt cô không đổi sắc, quyết định tiếp tục đóng vai người ác này, vừa muốn mở miệng, tay nhỏ bé liền bị một bàn tay ấm áp cầm lấy, cô nghi ngờ nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, lại thấy anh lên tiếng nói, "Chuyện Tử Mạt mang thai không phải là chuyện nhỏ, phải có người cho cô ấy một cái công đạo, có cái công đạo rõ ràng, chúng tôi cũng dễ làm quyết định cho bước tiếp theo."
Người đàn ông này, hoàn toàn là một bộdáng bảo hộ ‘ để tôi đóng vai áccho’.
Nói tới đây, anh ta dừng lại một chút, con mắt đen cố ý nhìn về phía Cố Trinh Trinh, "Cố tiểu thư, cô nói có đúng không?" Giọng nói trầm thấp trong trẻo như đàn vi-ô-lông-xen, nhưng lời nói ra lại là từng bước ép sát.
Trong đôi con ngươi màu đen, ánh sáng cũng càng ngày càng bén nhọn.
Cố Trinh Trinh nhìn cái người đàn ông mà mọi cử động đều có thể khiêu khích tiếng lòng của mình, trong lòng vừa kích động lại kiêng kỵ, dưới khí thế áp bức cường đại của anh ta, đúng là không thể phản bác.
Cố phu nhân nghe thấy, lại thấy vẻ mặt mọi người ở đây khác nhau, lập tức sáng tỏ, ánh mắt quét qua bụng của Cố Tử Mạt, tiếp theo lại phóng đến trên người Hà Ân Chính, "Ân Chính, cậu nói cho tôi nghe một chút, đây là chuyện gì xảy ra! Con gái nhà họ Cố chúng tôi, cũng không thể mặc cho cậu khi dễ như vậy được!"
Ngại vì có người ngoài ở đây, bà không thể không che chở con gái nuôi của mình, chỉ có thể lên tiếng trách cứ hỏi.
Hà Ân Chính liên tục lùi lại, hết lần này đến lần khác bị hỏi vấn đề đó, nhưng anh hoàn toàn không có lời nào để giải thích mọi chuyện, mọi quyền chủ động đều thuộc về Cố Tử Mạt, anh cực kỳ bối rối, chỉ có thể xin Cố Trinh Trinh giúp đỡ, "Trinh trinh, em phải tin tưởng anh, anh thật sựkhông có mà."
Trong đầu Cố Trinh Trinh cũng là một mảnh hỗn loạn, chuyện đã ồn ào đến mức này, cô hoàn toàn không có năng lực để kết thúc nó, huống chi, chuyện quan hệ bất chính của cô và Hà Ân Chính vốn dĩ còn chưa có yên tĩnh hẳn.
Cô không nói nổi một câu, chỉ có thể đau lòng quay đầu đi chỗ khác, làm ra vẻ chị em một lòng với Cố Tử Mạt, nói, "Anh làm việc có lỗi với chị, chính là có lỗi với em, hiện tại anh vừa có lỗi với chị, lại có lỗi với em."
"Vu cáo! Đây rõ ràng là vu cáo! Cố Tử Mạt, đều là cô, đây đều do cô thiết kế đúng không, cô mang thai đứa bé của người đàn ông này, rồi cố ý đổ oan lên người tôi! Cô đừng mơ tưởng vu oan cho tôi, cùng lắm thì đến lúc đó chúng ta đi bệnh viện làm kiểm tra!" Hà Ân Chính chó cùng dứt giậu, chĩa mũi nhọn về phía Cố Tử Mạt kêu oan.
Sau khi Cố phu nhân nghe xong, cũng không phân biêt được là ai đúng ai sai, im lặng nghĩ đến bệnh viện kiểm tra cũng là biện pháp khả thi.
Trong lòng Cố Tử Mạt bực tức, tên đàn ông khốn kiếp này thế nhưng hắt nước bẩn lung tung lên người cô, thật đúng là kẻ đê tiện không gì sánh được, không nhịn được tức giận tiến lên chỉ vào mũi của anh ta mà mắng to, "Hà Ân Chính, đồ khốn kiếp! Đồ vô sỉ! Đồ tiện nhân!"
Lời này cô đã nhịn rất lâu, cuối cùng cũng danh chính ngôn thuận nói ra ở nhà họ Cố, chỉ là mắng đến phần sau, cô đã hết từ ngữ rồi.
"Đừng tức giận, đừng nóng vội." Người đàn ông đi cùng cô bước nhanh về phía trước, mạnh mẽ giữ chặt cô, lấy một loại tư thế bảo hộ ôm trọn lấy bả vai của cô, tránh cho Hà Ân Chính không từ thủ đoạn sẽ đánh cô.
Cuối cùng thì tâm tình của cô cũng có chỗ phát tiết, lại nghĩ đến sự vô tình vô nghĩa của Hà Ân Chính đối với cô trước kia, tâm trạng vô cùng không ổn định, cô không nhịn được mà nhỏ giọng khóc sụt sùi.
Người đàn ông thấy cảm xúc của cô thay đổi, kịp thời xoay người của cô lại, ôm lấy cô, để đầu cô tựa vào ngực của mình, sau đó quét mắt nhìn mọi người một vòng, nói với Cố phu nhân: " Mặc dù nhà họ Cố không phải là một gia tộc lớn, nhưng tóm lại cũng coi như là người có máu mặt, nếu con gái nhà họ Cố bị đưa đến bệnh viện làm kiểm tra, tiết lộ tin tức ra ngoài, chẳng phải nhà họ Cố sẽ bị mọi người khinh thường sao?!"
Thân thể Cố phu nhân không khỏi chấn động, câu nói của người đàn ông này không thể nghi ngờ đã đâm trúng điểm yếu của bà, nhà họ Cố ở thành phố này không tính là danh môn thế gia, nhưng là bỉ thượng bất túc bỉ hạ hữu dư (nhìn lên không đủ nhìn xuống lại có thừa), địa vị xấu hổ, những gia đình như thế rất coi trong mặt mũi, nếu mặt mũi đã mất rồi, nhất định thanh danh cũng mất sạch, việc làm ăn trên thương trường cũng sẽ gặp vấn đề.
Thấy Cố phu nhân để lộ cảm xúc, đôi mắt hồ ly của người đàn ông nhàn nhạt nheo lại, không nhanh không chậm rèn sắt khi còn nóng nói, "Nếu anh Hà vẫn cường điệu Tử Mạt mang thai đứa bé của Lục Duật Kiêu tôi đây, cũng không cần làm như vậy, tôi đưa Tử Mạt trở về trước, sau đó đề nghị anh Hà trong vòng hai ngày hãy chứng cớ đến, hai ngày sau nói rõ ràng với chúng tôi.”
"Lục...... Lục Duật Kiêu?" Cố phu nhân vốn dĩ không để ý đến lời đề nghị mà anh nói, toàn bộ ý nghĩ đều đặt vào ba chữ “Lục Duật Kiêu”, phải biết, hiện nay tại thành phố này, ba chữ này có ý nghĩa như thế nào!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đăng tin thuê một anh chàng đẹp trai nhà giàu
- Chương 2: Người cũ ở phía trước, người hiện tại ở phía sau
- Chương 3: Tôi cần một Lục Duật Kiêu
- Chương 4: Kẻ giả mạo ngược tên đàn ông cặn bã
- Chương 5: Miệng hùm gan sứa?
- Chương 6: Đi, nghiệm thân đi
- Chương 7: Em yêu, giai đoạn đầu của thai kỳ phải chú ý đó
- Chương 8: Bạch Liên Hoa kẻ thứ ba không đơn giản
- Chương 9: Người đàn ông cặn bã PK người đàn bà đê tiện
- Chương 10: Người đàn ông tràn đầy ý muốn bảo hộ
- Chương 11: Gian Phu Dâm Phụ vui mừng hơn
- Chương 12: Anh ta vì cứu cô mà bị thương
- Chương 13: Cố Trinh Trinh tâm ngoan thủ lạt
- Chương 14: Thật hay cho một đóa Bạch Liên, kỹ nữ!
- Chương 15: Anh ấy chuẩn bị cho cô một vở kịch hay
- Chương 16: Anh thích kiểu phụ nữ thế nào
- Chương 17: Yêu thương nhung nhớ
- Chương 18: Anh rốt cuộc là ai? !
- Chương 19: Đập kính, trộm áo cưới
- Chương 20: Giống như là nói chuyện yêu đương
- Chương 21: PK đàn ông cặn bã, khiến tên đàn ông cặn bã lên báo
- Chương 22: Người vừa tới tự xưng là Lục Duật Kiêu! Phải vậy không?
- Chương 23: Kẻ giả mạo cũng bắt cá hai tay?
- Chương 24: Cố Trinh Trinh ăn nói khép nép
- Chương 25: Kết quả của việc ghen bậy
- Chương 26: Dịu dàng trong mắt anh
- Chương 27: Có phần bị cưỡng hôn
- Chương 28: Anh còn tốt hơn Lục Duật Kiêu thật
- Chương 29: Bí mật
- Chương 30: Hai chị em xé rách mặt
- Chương 31: Lục Duật Kiêu trêu hoa ghẹo nguyệt?
- Chương 32: Vừa hôn rồi lại hôn nữa
- Chương 33: Anh chính là Lục Duật Kiêu?
- Chương 34: Tình cảm kích thích
- Chương 35: Nhớ lại, sự dỗ dành của anh
- Chương 36: Cô bé lọ lem bị đánh về nguyên hình?
- Chương 37: Uy hiếp, điềm báo phong ba
- Chương 38: Tên phản bội! Tên khốn! Tên lưu manh!
- Chương 39: Thủ đoạn quyến rũ mới
- Chương 40: Tìm được Cố Tử Mạt
- Chương 41: Thay quần áo liền biến thành dã thú
- Chương 42: Trên người anh có mùi nước hoa của cô ta!
- Chương 43: Nghi ngờ khác
- Chương 44: Mẹ vợ nhìn con rể
- Chương 45: Vì anh mà căng thẳng phát khóc
- Chương 46: Tính phúc rất quan trọng!
- Chương 47: Người đàn ông này, tức giận!
- Chương 48: Nụ hôn hút hồn
- Chương 49: Cả đời tôi đều phải dựa vào anh ấy rồi!
- Chương 50: Thể hiện tính khí
- Chương 51: Nữ hôn nam, cách tầng lụa mỏng
- Chương 52: Bắt đúng điểm yếu của người nhà họ Cố
- Chương 53: Giẫm mạnh lên Cố Trinh Trinh
- Chương 54: Châm ngòi ly gián!
- Chương 55: Hoảng sợ, muốn cánh tay phải của cô!
- Chương 56: Thề sống chết một trận
- Chương 57: Tôi không nhận ra anh, không nhớ ra anh!
- Chương 58: Em có nhớ ra được chút nào về anh không?
- Chương 59: Em...Em mặc quần áo tử tế vào
- Chương 60: Kết hôn? Dụ dỗ, đốt lửa!
- Chương 61: Cố Tử Mạt, em thật độc ác!
- Chương 62: Minh Tuyên có phải Lục Duật Kiêu hay không? !
- Chương 63: Lục Duật Kiêu bị cảnh sát bắt!
- Chương 64: Hai nụ hôn khác nhau
- Chương 65: Nói về chuyện trước kia một chút
- Chương 66: Gặp phải tên bắt cóc
- Chương 67: Sai hẹn, tai nạn
- Chương 68-1: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (1)
- Chương 68-2: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (2)
- Chương 68-3: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (3)
- Chương 69-1: Em yêu, anh sợ em hối hận 1
- Chương 69-2: Em yêu, anh sợ em hối hận 2
- Chương 70-1: Chợt nhớ lại những chuyện đã qua! 1
- Chương 70-2: Chợt nhớ lại những chuyện đã qua! 2
- Chương 71-1: Cả người đều khuất phục rồi. 1
- Chương 71-2: Cả người đều khuất phục rồi 2
- Chương 72-1: Để ông xã thay người! 1
- Chương 72-2: Để ông xã thay người! 2
- Chương 73-1: Chàng trai, tôi đã thấy anh rồi! 1
- Chương 73-2: Chàng trai, tôi đã thấy anh rồi! 2
- Chương 74-1: Chuyện cũ đầy chua xót 1
- Chương 74-2: Chuyện cũ đầy chua xót 2
- Chương 75-1: Bằng lòng anh, để cho anh ăn sạch 1
- Chương 75-2: Bằng lòng anh, để cho anh ăn sạch 2
- Chương 76-1: Tình nồng đêm mưa, lần đầu tiên! 1
- Chương 76-2: Tình nồng đêm mưa, lần đầu tiên! 2
- Chương 77-1: Nói thẳng thân phận ra 1
- Chương 77-2: Nói thẳng thân phận 2
- Chương 78-1: Trong phòng tắm động tình! Gặp nạn 1
- Chương 78-2: Trong phòng tắm động tình! Gặp nạn 2
- Chương 79-1: Không ngờ giả heo ăn thịt hổ già 1
- Chương 79-2: Không ngờ giả heo ăn thịt hổ già 2
- Chương 80: Em nói nhà họ Lục nào thế?
- Chương 81: Thân phận (thượng)
- Chương 82: Thân phận (trung)
- Chương 83: Thân phận (hạ)
- Chương 84: Có tiền, tùy hứng
- Chương 85: Chân tướng (thượng)
- Chương 86: Thịt đến bên miệng, cắn miệng!
- Chương 87: Chó cắn chó
- Chương 88-1: Món quà thần bí, người thần bí 1
- Chương 88-2: Món quà thần bí, người thần bí 2
- Chương 89: Người thứ ba Cố Tử Mạt 1
- Chương 90: Lừa bịp 1
- Chương 91-1: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 1
- Chương 91-2: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 2
- Chương 91-3: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 3
- Chương 91-4: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 4
- Chương 92: Nhất thời ham vui
- Chương 93: Quỷ kế của Ninh Uyển
- Chương 94: Ngăn cản cô gả cho anh ấy
- Chương 95: Gió thổi báo giông tố sắp đến
- Chương 96: Chuyện cũ
- Chương 97-1: Chân tướng (trung) 1
- Chương 97-2: Chân tướng (trung) 2
- Chương 98: Dùng miệng thổi thổi cho anh một chút
- Chương 99: Lâm Yên Nhiên và Lâm Nhược Thủy
- Chương 100: Anh không nợ cô ấy, cô ấy nợ anh!
- Chương 101: Lâm Yên Nhiên là ai?
- Chương 102-1: Vị hôn thê? Bạn trai cũ? 1
- Chương 102-2: Vị hôn thê? Bạn trai cũ? 2
- Chương 103-1: Kinh hỉ 1
- Chương 103-2: Kinh hỉ 2
- Chương 104-1: Gia thế bối cảnh 1
- Chương 104-2: Gia thế bối cảnh 2
- Chương 105-1: Âm mưu Dương Mưu 1
- Chương 105-2: Âm mưu Dương Mưu 2
- Chương 106-1: Nhát gan? 1
- Chương 106-2: Nhát gan? 2
- Chương 107-1: Quay về đi
- Chương 107-2: Quay về đi
- Chương 108-1: Tiểu biệt thắng tân hôn, say gió xuân 1
- Chương 108-2: Tiểu biệt thắng tân hôn, say gió xuân 2
- Chương 109-1: Kéo vào bồn tắm, sự do người làm 1
- Chương 109-2: Kéo vào bồn tắm, sự do người làm 2
- Chương 110-1: Sẽ không tha thứ sao? 1
- Chương 110-2: Sẽ không tha thứ sao? 2
- Chương 111-1: Yêu thương, nồng nhiệt 1
- Chương 111-2: Yêu thương, nồng nhiệt 2
- Chương 112-1: Qua đêm?
- Chương 112-2: Qua đêm?
- Chương 113-1: Đến bệnh viện, giành lại chồng!
- Chương 113-2: Đến bệnh viện, giành lại chồng!
- Chương 114-1: Cố ý sát hại (1)
- Chương 114-2: Cố ý sát hại (2)
- Chương 115-1: Áo cưới, dâu phụ (1)
- Chương 115-2: Áo cưới, dâu phụ (2)
- Chương 116: Tiểu Tam Nhi đoàn tụ
- Chương 117-1: Hi vọng? (1)
- Chương 117-2: Hi vọng? (2)
- Chương 118: Ông xã muốn đi vào
- Chương 119-1: Bị coi là kẻ thứ ba (1)
- Chương 119-2: Bị coi là kẻ thứ ba (2)
- Chương 120: Kẻ ác phía sau
- Chương 121: Chỉ biết yêu một người (ngược Tiểu Tam)
- Chương 122-1: Bà xã, hãy quay mặt lại đi! (1)
- Chương 122-2: (2)
- Chương 123: Bắt cóc, hình khiêu dâm
- Chương 124: Chân tướng
- Chương 125-1: Đại Kết Cục (thượng)
- Chương 125-2: (tiếp)
- Chương 125-3: (tiếp)
- Chương 125-4: (tiếp)
- Chương 125-5: (hết)
- Chương 126-1: Đại kết cục (Hạ)
- Chương 126-2: (tt)
- Chương 126-3: (tt)
- Chương 126-4: (tt)
- Chương 126-5: (tt)
- Chương 126-6: (tt)
- bình luận