Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời - Chương 114-1: Cố ý sát hại (1)
Chương trước- Chương 1: Đăng tin thuê một anh chàng đẹp trai nhà giàu
- Chương 2: Người cũ ở phía trước, người hiện tại ở phía sau
- Chương 3: Tôi cần một Lục Duật Kiêu
- Chương 4: Kẻ giả mạo ngược tên đàn ông cặn bã
- Chương 5: Miệng hùm gan sứa?
- Chương 6: Đi, nghiệm thân đi
- Chương 7: Em yêu, giai đoạn đầu của thai kỳ phải chú ý đó
- Chương 8: Bạch Liên Hoa kẻ thứ ba không đơn giản
- Chương 9: Người đàn ông cặn bã PK người đàn bà đê tiện
- Chương 10: Người đàn ông tràn đầy ý muốn bảo hộ
- Chương 11: Gian Phu Dâm Phụ vui mừng hơn
- Chương 12: Anh ta vì cứu cô mà bị thương
- Chương 13: Cố Trinh Trinh tâm ngoan thủ lạt
- Chương 14: Thật hay cho một đóa Bạch Liên, kỹ nữ!
- Chương 15: Anh ấy chuẩn bị cho cô một vở kịch hay
- Chương 16: Anh thích kiểu phụ nữ thế nào
- Chương 17: Yêu thương nhung nhớ
- Chương 18: Anh rốt cuộc là ai? !
- Chương 19: Đập kính, trộm áo cưới
- Chương 20: Giống như là nói chuyện yêu đương
- Chương 21: PK đàn ông cặn bã, khiến tên đàn ông cặn bã lên báo
- Chương 22: Người vừa tới tự xưng là Lục Duật Kiêu! Phải vậy không?
- Chương 23: Kẻ giả mạo cũng bắt cá hai tay?
- Chương 24: Cố Trinh Trinh ăn nói khép nép
- Chương 25: Kết quả của việc ghen bậy
- Chương 26: Dịu dàng trong mắt anh
- Chương 27: Có phần bị cưỡng hôn
- Chương 28: Anh còn tốt hơn Lục Duật Kiêu thật
- Chương 29: Bí mật
- Chương 30: Hai chị em xé rách mặt
- Chương 31: Lục Duật Kiêu trêu hoa ghẹo nguyệt?
- Chương 32: Vừa hôn rồi lại hôn nữa
- Chương 33: Anh chính là Lục Duật Kiêu?
- Chương 34: Tình cảm kích thích
- Chương 35: Nhớ lại, sự dỗ dành của anh
- Chương 36: Cô bé lọ lem bị đánh về nguyên hình?
- Chương 37: Uy hiếp, điềm báo phong ba
- Chương 38: Tên phản bội! Tên khốn! Tên lưu manh!
- Chương 39: Thủ đoạn quyến rũ mới
- Chương 40: Tìm được Cố Tử Mạt
- Chương 41: Thay quần áo liền biến thành dã thú
- Chương 42: Trên người anh có mùi nước hoa của cô ta!
- Chương 43: Nghi ngờ khác
- Chương 44: Mẹ vợ nhìn con rể
- Chương 45: Vì anh mà căng thẳng phát khóc
- Chương 46: Tính phúc rất quan trọng!
- Chương 47: Người đàn ông này, tức giận!
- Chương 48: Nụ hôn hút hồn
- Chương 49: Cả đời tôi đều phải dựa vào anh ấy rồi!
- Chương 50: Thể hiện tính khí
- Chương 51: Nữ hôn nam, cách tầng lụa mỏng
- Chương 52: Bắt đúng điểm yếu của người nhà họ Cố
- Chương 53: Giẫm mạnh lên Cố Trinh Trinh
- Chương 54: Châm ngòi ly gián!
- Chương 55: Hoảng sợ, muốn cánh tay phải của cô!
- Chương 56: Thề sống chết một trận
- Chương 57: Tôi không nhận ra anh, không nhớ ra anh!
- Chương 58: Em có nhớ ra được chút nào về anh không?
- Chương 59: Em...Em mặc quần áo tử tế vào
- Chương 60: Kết hôn? Dụ dỗ, đốt lửa!
- Chương 61: Cố Tử Mạt, em thật độc ác!
- Chương 62: Minh Tuyên có phải Lục Duật Kiêu hay không? !
- Chương 63: Lục Duật Kiêu bị cảnh sát bắt!
- Chương 64: Hai nụ hôn khác nhau
- Chương 65: Nói về chuyện trước kia một chút
- Chương 66: Gặp phải tên bắt cóc
- Chương 67: Sai hẹn, tai nạn
- Chương 68-1: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (1)
- Chương 68-2: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (2)
- Chương 68-3: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (3)
- Chương 69-1: Em yêu, anh sợ em hối hận 1
- Chương 69-2: Em yêu, anh sợ em hối hận 2
- Chương 70-1: Chợt nhớ lại những chuyện đã qua! 1
- Chương 70-2: Chợt nhớ lại những chuyện đã qua! 2
- Chương 71-1: Cả người đều khuất phục rồi. 1
- Chương 71-2: Cả người đều khuất phục rồi 2
- Chương 72-1: Để ông xã thay người! 1
- Chương 72-2: Để ông xã thay người! 2
- Chương 73-1: Chàng trai, tôi đã thấy anh rồi! 1
- Chương 73-2: Chàng trai, tôi đã thấy anh rồi! 2
- Chương 74-1: Chuyện cũ đầy chua xót 1
- Chương 74-2: Chuyện cũ đầy chua xót 2
- Chương 75-1: Bằng lòng anh, để cho anh ăn sạch 1
- Chương 75-2: Bằng lòng anh, để cho anh ăn sạch 2
- Chương 76-1: Tình nồng đêm mưa, lần đầu tiên! 1
- Chương 76-2: Tình nồng đêm mưa, lần đầu tiên! 2
- Chương 77-1: Nói thẳng thân phận ra 1
- Chương 77-2: Nói thẳng thân phận 2
- Chương 78-1: Trong phòng tắm động tình! Gặp nạn 1
- Chương 78-2: Trong phòng tắm động tình! Gặp nạn 2
- Chương 79-1: Không ngờ giả heo ăn thịt hổ già 1
- Chương 79-2: Không ngờ giả heo ăn thịt hổ già 2
- Chương 80: Em nói nhà họ Lục nào thế?
- Chương 81: Thân phận (thượng)
- Chương 82: Thân phận (trung)
- Chương 83: Thân phận (hạ)
- Chương 84: Có tiền, tùy hứng
- Chương 85: Chân tướng (thượng)
- Chương 86: Thịt đến bên miệng, cắn miệng!
- Chương 87: Chó cắn chó
- Chương 88-1: Món quà thần bí, người thần bí 1
- Chương 88-2: Món quà thần bí, người thần bí 2
- Chương 89: Người thứ ba Cố Tử Mạt 1
- Chương 90: Lừa bịp 1
- Chương 91-1: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 1
- Chương 91-2: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 2
- Chương 91-3: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 3
- Chương 91-4: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 4
- Chương 92: Nhất thời ham vui
- Chương 93: Quỷ kế của Ninh Uyển
- Chương 94: Ngăn cản cô gả cho anh ấy
- Chương 95: Gió thổi báo giông tố sắp đến
- Chương 96: Chuyện cũ
- Chương 97-1: Chân tướng (trung) 1
- Chương 97-2: Chân tướng (trung) 2
- Chương 98: Dùng miệng thổi thổi cho anh một chút
- Chương 99: Lâm Yên Nhiên và Lâm Nhược Thủy
- Chương 100: Anh không nợ cô ấy, cô ấy nợ anh!
- Chương 101: Lâm Yên Nhiên là ai?
- Chương 102-1: Vị hôn thê? Bạn trai cũ? 1
- Chương 102-2: Vị hôn thê? Bạn trai cũ? 2
- Chương 103-1: Kinh hỉ 1
- Chương 103-2: Kinh hỉ 2
- Chương 104-1: Gia thế bối cảnh 1
- Chương 104-2: Gia thế bối cảnh 2
- Chương 105-1: Âm mưu Dương Mưu 1
- Chương 105-2: Âm mưu Dương Mưu 2
- Chương 106-1: Nhát gan? 1
- Chương 106-2: Nhát gan? 2
- Chương 107-1: Quay về đi
- Chương 107-2: Quay về đi
- Chương 108-1: Tiểu biệt thắng tân hôn, say gió xuân 1
- Chương 108-2: Tiểu biệt thắng tân hôn, say gió xuân 2
- Chương 109-1: Kéo vào bồn tắm, sự do người làm 1
- Chương 109-2: Kéo vào bồn tắm, sự do người làm 2
- Chương 110-1: Sẽ không tha thứ sao? 1
- Chương 110-2: Sẽ không tha thứ sao? 2
- Chương 111-1: Yêu thương, nồng nhiệt 1
- Chương 111-2: Yêu thương, nồng nhiệt 2
- Chương 112-1: Qua đêm?
- Chương 112-2: Qua đêm?
- Chương 113-1: Đến bệnh viện, giành lại chồng!
- Chương 113-2: Đến bệnh viện, giành lại chồng!
- Chương 114-1: Cố ý sát hại (1)
- Chương 114-2: Cố ý sát hại (2)
- Chương 115-1: Áo cưới, dâu phụ (1)
- Chương 115-2: Áo cưới, dâu phụ (2)
- Chương 116: Tiểu Tam Nhi đoàn tụ
- Chương 117-1: Hi vọng? (1)
- Chương 117-2: Hi vọng? (2)
- Chương 118: Ông xã muốn đi vào
- Chương 119-1: Bị coi là kẻ thứ ba (1)
- Chương 119-2: Bị coi là kẻ thứ ba (2)
- Chương 120: Kẻ ác phía sau
- Chương 121: Chỉ biết yêu một người (ngược Tiểu Tam)
- Chương 122-1: Bà xã, hãy quay mặt lại đi! (1)
- Chương 122-2: (2)
- Chương 123: Bắt cóc, hình khiêu dâm
- Chương 124: Chân tướng
- Chương 125-1: Đại Kết Cục (thượng)
- Chương 125-2: (tiếp)
- Chương 125-3: (tiếp)
- Chương 125-4: (tiếp)
- Chương 125-5: (hết)
- Chương 126-1: Đại kết cục (Hạ)
- Chương 126-2: (tt)
- Chương 126-3: (tt)
- Chương 126-4: (tt)
- Chương 126-5: (tt)
- Chương 126-6: (tt)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời
Chương 114-1: Cố ý sát hại (1)
Cặp mắt kia, luôn là Thiên Biến Vạn Hóa, có thể yêu kiều mang theo yêu thương, để cho anh sinh lòng thương tiếc, trong nháy mắt cũng có thể hóa thành lưỡi dao sắc bén, giết anh trong vô hình.
Cố Tử Mạt đã thấy qua đủ loại biến hóa của đôi mắt này, đương nhiên sẽ không nhận lầm, cho dù hiện tại đối phương đang đeo khẩu trang!
Ánh mắt sắc bén của cô liếc qua, đẩy tay Lục Duật Kiêu ra, nhanh chóng chạy về phía đối phương, nắm cổ tay của đối phương, lạnh lùng nói, "Cố Trinh Trinh, cô tới đây làm gì!"
Sau khi nói ra, cô mới phát hiện phản ứng của mình thật quá mức, lại kêu lớn tiếng như vậy ở cửa phòng bệnh trong bệnh viện!
Cố Trinh Trinh bị cô nhận ra, tháo khẩu trang xuống, sợ sệt nhìn người bên trong phòng bệnh một chút, nhỏ giọng chanh chua nói: " Em tới thăm bạn thôi, điều này có gì lạ chứ, chị, chẳng lẽ chị không cho phép em kết bạn tới thăm bạn sao? Như vậy thì chị cũng quá bụng dạ hẹp hỏi rồi."
Lục Duật Kiêu thấy là Cố Trinh Trinh, liền bước nhanh đến cửa phòng bệnh, nhìn lướt qua Cố Trinh Trinh, liền đẩy cửa phòng bệnh ra, đi xem tình hình của Lâm Yên Nhiên.
Anh phái người đặc biệt theo sát hành tung của Cố Trinh Trinh, cấm Cố Trinh Trinh bước vào nơi này nửa bước, nhưng chặt chẽ một trăm vẫn luôn có một kẽ hở, vậy mà Cố Trinh Trinh có thể Kim Thiền Thoát Xác, cải trang tới gặp Lâm Yên Nhiên!
Lúc anh đi vào, Lâm Yên Nhiên vẫn còn nhắm mắt, nằm ở trên giường nghỉ ngơi, mặc dù sắc mặt của cô hơi kém, nhưng được cái ngủ rất yên ổn, hình như không bị quấy rầy.
Như vậy —— Cố Trinh Trinh có nói chuyện gì với cô hay không, đây là mấu chốt nhất!
Ánh mắt anh sắc bén, quét xung quanh một vòng, ánh mắt đập vào góc trên ngăn kéo tủ, hình như có lộ ra một góc tạp chí.
Anh không bỏ qua một chút dấu vết này, đi tới, kéo ngăn tủ thấp ra, rút quyển tạp chí bên trong ra, nội dung phía trên, cũng không xa lạ, là trang báo có anh và Ninh Uyển!
Cố Trinh Trinh lấy ra? Hay là —— tự Lâm Yên Nhiên lấy tới?!
Vốn dĩ là một tờ tạp chí phẳng phiu, ở trong tay của anh, bị nắm chặt nhăn nhúm không chịu nổi, anh thở dài, vuốt vuốt nếp uốn trên quyển tạp chí cho thẳng thẳng, sau đó thả lại chỗ cũ.
Cuối cùng mới cẩn thận thả nhẹ bước chân, đi ra ngoài.
Gần như cùng lúc bước chân Lục Duật Kiêu bước ra ngoài, cô gái nhỏ nằm trên giường bỗng dưng trợn to hai mắt.
Ánh mắt của cô, sững sờ nhìn góc tạp chí nơi ngăn kéo tủ, vừa rồi Lục Duật Kiêu đã đặt quyển tạp chí về chỗ cũ, ngay cả một chi tiết nhỏ cũng không thay đổi.
Mà cô, trong lúc vô tình, sẽ mất đi người đàn ông tỉ mỉ này!
Bạn tốt của cô, Cố Trinh Trinh đã nói, còn quanh quẩn ở bên tai của cô, chân tướng ở trong đó, thật quá châm chọc đối với cô, không cách nào để cô tiếp nhận.
Lâm Yên Nhiên lấy quyển tạp chí trong ngăn kéo ra, cô dùng ngón tay vuốt ve dung nhan của Ninh Uyển, khóe miệng bật ra một nụ cười gần như réo rắt thảm thiết, "Quân xanh, ha ha, tại sao, tại sao......"
Cô cũng không biết làm sao, không khống chế được tự lẩm bẩm, Cố Trinh Trinh nói cho cô biết, Ninh Uyển chỉ là quân địch giả của cô, mà địch nhân chân chính của cô, thì lại là cái người gọi là Cố Tử Mạt kia!
Tại sao, cô không phục!
Cô rất không phục, bản thân thua Cố Tử Mạt, càng không muốn, chịu thua số mạng!
Vị chuyên gia xem tướng đó cho cô bốn chữ, "Bạc mệnh phúc cạn", chẳng lẽ cô nên vì vậy mà chấp nhận sao?!
Không thể nào! Từ nhỏ cô lớn lên ở nhà họ Lục, hưởng thụ điều kiện ăn mặc sử dụng đều là tốt nhất, toàn bộ là bởi vì Lục Hoài Nam yêu thích, vậy sau khi Lục Hoài Nam trăm tuổi thì thế nào, cô có thể dựa vào người nào?
Đáp án dĩ nhiên là, người thừa kế thứ nhất của nhà họ Lục —— Lục Duật Kiêu.
Bắt đầu từ lúc cô hiểu chuyện, thì cô đã ỷ lại tương lai của mình lên người Lục Duật Kiêu rồi, nhưng vì sao, Lục Duật Kiêu lại ung dung thản nhiên cưới người khác, không cho cô một cơ hội lấy hơi chứ!
"Tôi thật hận! Thật hận......" Cô dùng hết hơi sức, ra sức cào tờ tạp chí trong tay, gương mặt Ninh Uyển đã bị cô cào sạch sẽ, hoàn toàn không có dấu vết.
Khóe miệng bi thương đã trở nên âm trầm, "Cố Tử Mạt, tôi cũng sẽ để cho cô giống như cô ta, biến mất hoàn toàn!"
......
Ngoài phòng bệnh, Cố Tử Mạt nhìn chằm chằm Cố Trinh Trinh, cô có cảm giác, cô em gái này của cô, lại thay đổi một tầng.
Trước kia, Cố Trinh Trinh làm ra vẻ ăn năn hối cải, làm bộ làm tịch, đặt mình rất thấp, nhưng hai lần gặp mặt gần đây, thái độ của Cố Trinh Trinh lại thay đổi, trở nên có sức lực hơn rồi, ngay cả trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta, đều viết hai chữ hãnh diện.
Cố phu nhân vừa xoay người, con gái ruột thịt của bà ấy, cũng là như thế?
‘ két ’ một tiếng, Lục Duật Kiêu từ bên cạnh đẩy cửa ra ngoài, cuối cùng Cố Tử Mạt cũng đợi được anh, đi tới trước mặt anh, đưa tay kéo Lục Duật Kiêu đến trước mặt Cố Trinh Trinh, hít một hơi, hỏi anh, "Cố Trinh Trinh để cho em hỏi anh, một ngày trước ngày chúng ta kết hôn, vụ tai nạn xe cộ hôm đó, rốt cuộc là tình huống thế nào!"
Người đàn ông nhíu mày, ánh mắt dời về phía Cố Trinh Trinh.
Anh nhịn Cố Trinh Trinh, đã không phải là lần một lần hai, một lần hai lần không tiếp tục đến lần thứ ba được.
"Ừ, là như vậy." Cố Trinh Trinh to gan thừa nhận, không sợ đưa ánh mắt nhìn Lục Duật Kiêu.
Video theo dõi ngày hôm đó, cô đã xem qua rồi, không ai có thể nhìn ra chân tướng thật sự, như thế nào đi nữa, đều là cô cứu Cố Tử Mạt, cô không sợ chút nào.
"Tử Mạt, việc này trở về anh sẽ nói rõ chi tiết cho em nghe." Anh nắm chặt tay Cố Tử Mạt, ánh mắt lạnh tanh nhìn về phía Cố Trinh Trinh, "Cố nhị tiểu thư, tôi đã giao video theo dõi cho tổ trinh sát điều tra, bọn họ cho tôi một kết quả kiến tôi giật mình."
"Giật...... giật mình......" Cố Trinh Trinh bị hù dọa, hoa dung thất sắc, ngay cả bước chân cũng lui về phía sau mấy bước.
Điều này cũng trong dự liệu của anh, anh đi về phía trước mấy bước, từng bước từng bước mà ép sát cảnh cáo nói, "Nếu như cô còn biết chừng mực một chút, cũng không nên xuất hiện ở những trường hợp không thích hợp nữa, cả những nơi không thích hợp nữa!"
"Tôi......" Cố Trinh Trinh cau mày, sắc mặt tái nhợt, "Tôi...... Tôi biết rồi." Nói xong, cô cũng không dám ngẩng đầu lên nữa, hoảng hốt chạy bừatìm cầu thang, vội vàng chạy vội đi xuống.
"Chuyên gia nói thế nào? Kết quả là gì." Cố Tử Mạt nhìn Cố Trinh Trinh hoảng hốt đi mất, trong lòng cũng đã suy đoán được bảy tám phần chân tướng, "Anh cứ nói với em đi, em đã chuẩn bị tâm lý rồi."
"Nói đơn giản, chính là Cố Trinh Trinh cố ý đua xe ở trên đường với người khác, muốn thiết kế cho xe của đối phương đâm vào em, nhưng mà ở vào giây cuối cùng, cô ta thu lá gan lại, vì cứu vãn cục diện, cô ta cố gắng đánh tay lái, tự mình đụng vào xe của đối phương. Nhìn ngoài mặt, là cô ta cứu em, nhưng trên thực tế, cô ta chính là người đứng đằng sau." Dứt lời, anh cúi đầu, lại chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu của cô, cho nên không có có phát giác được khóe miệng của cô khẽ cứng ngắc.
"Cũng bởi vì như vậy, anh làm trao đổi với cô ta?" Cô lạnh nhạt nói.
"Ừ, tình hình lúc ấy đặc biệt, sau này anh sẽ không làm loại chuyện đó nữa." Anh trấn an cô nói.
Mặc dù trong lòng ngạnh một hơi, nhưng cô vẫn quyết định để chuyện đã qua trôi qua luôn, cô hít một hơi, không nói gì nữa.
Đúng lúc đó, có hai y tá đi tới, gõ cửa vào phòng bệnh, một lát, thì có y tá ra ngoài, nói với Lục Duật Kiêu, "Anh Lục, cô Lâm đã tỉnh rồi."
"Được, tôi biết rồi." Lục Duật Kiêu gật đầu, sau đó khoác tay cô, nói, "Chúng ta cùng vào đi, Yên Nhiên ở đây không có bạn bè, anh nghĩ hai người gặp mặt, nhất định sẽ cảm thấy hận không thể gặp sớm hơn."
"Cô ấy biết em tới đây sao? Cô ấy bằng lòng gặp em sao?" Mặc dù có Diệp Nhất Đóa động viên cố gắng, nhưng bước những bước này, quả thật có khó khăn.
Lâm Yên Nhiên có muốn gặp cô hay không, hay từ đầu đến cuối đều là cô nghĩ quá nhiều, Lâm Yên Nhiên cũng coi Lục Duật Kiêu như anh trai, chẳng qua là cô bị lòng ghen tỵ quấy phá, đem Lâm Yên Nhiên trở thành kẻ địch bên trong?
Nếu quả thật là như thế này, vậy thì cô thật muốn cùng nói xin lỗi với Lâm Yên Nhiên. Nhưng nếu như Lâm Yên Nhiên thật giống như cô tưởng tượng như vậy, tình cảm đối với Lục Duật Kiêu cũng không đơn thuần, thì cô nên làm cái gì?
Tầm mắt không khỏi khẽ hướng về phía người đàn ông bên cạnh, gương mặt góc cạnh kiên nghị mà khắc sâu, lông mi rất dài, môi mỏng hình dáng tuyệt đẹp, đẹp khiến các cô gái phải ghen ghét.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua của sổ thủy tinh trên hành lang hắt lên mặt của anh, không có chiếu xạ của đèn flash, cũng nhất định là người đạn ông vạn chúng chúc mục.
Lúc này, dường như Lục Duật Kiêu cũng nhận thấy được tầm mắt của cô. Quay đầu, liền thấy ánh mắt phức tạp của cô chăm chú nhìn anh.
Anh cho tia nhìn phức tạp trong đáy mắt cô, là lo lắng vì sẽ phải gặp người nhà của anh, vì vậy, anh đưa tay vuốt vuốt mái tóc dài của cô, "Anh vẫn đề cập về em với cô ấy, cô ấy cũng rất muốn biết em, hiện tại có cơ hội rồi."
Nói xong câu này, anh liền vươn tay cầm bàn tay nhỏ bé lạnh buốt của cô, giống như muốn tiếp thêm dũng khí cho cô vậy, bên môi có một nụ cười yếu ớt.
Cố Tử Mạt cũng kéo ra một chút ý cười, chỉ không duy trì quá lâu.
Lục Duật Kiêu đẩy cửa phòng ra, thậm chí không có gõ cửa, thấy có người tới, Lâm Yên Nhiên đang tiếp thụ y tá đo các loại chỉ tiêu xoay đầu lại, nhìn thấy Lục Duật Kiêu thì trên mặt thoáng hiện vui vẻ, "Minh Tuyên, anh vẫn ở đây! Em rất vui, cám ơn anh."
Lục Duật Kiêu đi tới bên giường, nhỏ giọng hỏi y tá bên cạnh, "Theo dõi thấy tình hình thế nào?"
Cố Tử Mạt đã thấy qua đủ loại biến hóa của đôi mắt này, đương nhiên sẽ không nhận lầm, cho dù hiện tại đối phương đang đeo khẩu trang!
Ánh mắt sắc bén của cô liếc qua, đẩy tay Lục Duật Kiêu ra, nhanh chóng chạy về phía đối phương, nắm cổ tay của đối phương, lạnh lùng nói, "Cố Trinh Trinh, cô tới đây làm gì!"
Sau khi nói ra, cô mới phát hiện phản ứng của mình thật quá mức, lại kêu lớn tiếng như vậy ở cửa phòng bệnh trong bệnh viện!
Cố Trinh Trinh bị cô nhận ra, tháo khẩu trang xuống, sợ sệt nhìn người bên trong phòng bệnh một chút, nhỏ giọng chanh chua nói: " Em tới thăm bạn thôi, điều này có gì lạ chứ, chị, chẳng lẽ chị không cho phép em kết bạn tới thăm bạn sao? Như vậy thì chị cũng quá bụng dạ hẹp hỏi rồi."
Lục Duật Kiêu thấy là Cố Trinh Trinh, liền bước nhanh đến cửa phòng bệnh, nhìn lướt qua Cố Trinh Trinh, liền đẩy cửa phòng bệnh ra, đi xem tình hình của Lâm Yên Nhiên.
Anh phái người đặc biệt theo sát hành tung của Cố Trinh Trinh, cấm Cố Trinh Trinh bước vào nơi này nửa bước, nhưng chặt chẽ một trăm vẫn luôn có một kẽ hở, vậy mà Cố Trinh Trinh có thể Kim Thiền Thoát Xác, cải trang tới gặp Lâm Yên Nhiên!
Lúc anh đi vào, Lâm Yên Nhiên vẫn còn nhắm mắt, nằm ở trên giường nghỉ ngơi, mặc dù sắc mặt của cô hơi kém, nhưng được cái ngủ rất yên ổn, hình như không bị quấy rầy.
Như vậy —— Cố Trinh Trinh có nói chuyện gì với cô hay không, đây là mấu chốt nhất!
Ánh mắt anh sắc bén, quét xung quanh một vòng, ánh mắt đập vào góc trên ngăn kéo tủ, hình như có lộ ra một góc tạp chí.
Anh không bỏ qua một chút dấu vết này, đi tới, kéo ngăn tủ thấp ra, rút quyển tạp chí bên trong ra, nội dung phía trên, cũng không xa lạ, là trang báo có anh và Ninh Uyển!
Cố Trinh Trinh lấy ra? Hay là —— tự Lâm Yên Nhiên lấy tới?!
Vốn dĩ là một tờ tạp chí phẳng phiu, ở trong tay của anh, bị nắm chặt nhăn nhúm không chịu nổi, anh thở dài, vuốt vuốt nếp uốn trên quyển tạp chí cho thẳng thẳng, sau đó thả lại chỗ cũ.
Cuối cùng mới cẩn thận thả nhẹ bước chân, đi ra ngoài.
Gần như cùng lúc bước chân Lục Duật Kiêu bước ra ngoài, cô gái nhỏ nằm trên giường bỗng dưng trợn to hai mắt.
Ánh mắt của cô, sững sờ nhìn góc tạp chí nơi ngăn kéo tủ, vừa rồi Lục Duật Kiêu đã đặt quyển tạp chí về chỗ cũ, ngay cả một chi tiết nhỏ cũng không thay đổi.
Mà cô, trong lúc vô tình, sẽ mất đi người đàn ông tỉ mỉ này!
Bạn tốt của cô, Cố Trinh Trinh đã nói, còn quanh quẩn ở bên tai của cô, chân tướng ở trong đó, thật quá châm chọc đối với cô, không cách nào để cô tiếp nhận.
Lâm Yên Nhiên lấy quyển tạp chí trong ngăn kéo ra, cô dùng ngón tay vuốt ve dung nhan của Ninh Uyển, khóe miệng bật ra một nụ cười gần như réo rắt thảm thiết, "Quân xanh, ha ha, tại sao, tại sao......"
Cô cũng không biết làm sao, không khống chế được tự lẩm bẩm, Cố Trinh Trinh nói cho cô biết, Ninh Uyển chỉ là quân địch giả của cô, mà địch nhân chân chính của cô, thì lại là cái người gọi là Cố Tử Mạt kia!
Tại sao, cô không phục!
Cô rất không phục, bản thân thua Cố Tử Mạt, càng không muốn, chịu thua số mạng!
Vị chuyên gia xem tướng đó cho cô bốn chữ, "Bạc mệnh phúc cạn", chẳng lẽ cô nên vì vậy mà chấp nhận sao?!
Không thể nào! Từ nhỏ cô lớn lên ở nhà họ Lục, hưởng thụ điều kiện ăn mặc sử dụng đều là tốt nhất, toàn bộ là bởi vì Lục Hoài Nam yêu thích, vậy sau khi Lục Hoài Nam trăm tuổi thì thế nào, cô có thể dựa vào người nào?
Đáp án dĩ nhiên là, người thừa kế thứ nhất của nhà họ Lục —— Lục Duật Kiêu.
Bắt đầu từ lúc cô hiểu chuyện, thì cô đã ỷ lại tương lai của mình lên người Lục Duật Kiêu rồi, nhưng vì sao, Lục Duật Kiêu lại ung dung thản nhiên cưới người khác, không cho cô một cơ hội lấy hơi chứ!
"Tôi thật hận! Thật hận......" Cô dùng hết hơi sức, ra sức cào tờ tạp chí trong tay, gương mặt Ninh Uyển đã bị cô cào sạch sẽ, hoàn toàn không có dấu vết.
Khóe miệng bi thương đã trở nên âm trầm, "Cố Tử Mạt, tôi cũng sẽ để cho cô giống như cô ta, biến mất hoàn toàn!"
......
Ngoài phòng bệnh, Cố Tử Mạt nhìn chằm chằm Cố Trinh Trinh, cô có cảm giác, cô em gái này của cô, lại thay đổi một tầng.
Trước kia, Cố Trinh Trinh làm ra vẻ ăn năn hối cải, làm bộ làm tịch, đặt mình rất thấp, nhưng hai lần gặp mặt gần đây, thái độ của Cố Trinh Trinh lại thay đổi, trở nên có sức lực hơn rồi, ngay cả trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta, đều viết hai chữ hãnh diện.
Cố phu nhân vừa xoay người, con gái ruột thịt của bà ấy, cũng là như thế?
‘ két ’ một tiếng, Lục Duật Kiêu từ bên cạnh đẩy cửa ra ngoài, cuối cùng Cố Tử Mạt cũng đợi được anh, đi tới trước mặt anh, đưa tay kéo Lục Duật Kiêu đến trước mặt Cố Trinh Trinh, hít một hơi, hỏi anh, "Cố Trinh Trinh để cho em hỏi anh, một ngày trước ngày chúng ta kết hôn, vụ tai nạn xe cộ hôm đó, rốt cuộc là tình huống thế nào!"
Người đàn ông nhíu mày, ánh mắt dời về phía Cố Trinh Trinh.
Anh nhịn Cố Trinh Trinh, đã không phải là lần một lần hai, một lần hai lần không tiếp tục đến lần thứ ba được.
"Ừ, là như vậy." Cố Trinh Trinh to gan thừa nhận, không sợ đưa ánh mắt nhìn Lục Duật Kiêu.
Video theo dõi ngày hôm đó, cô đã xem qua rồi, không ai có thể nhìn ra chân tướng thật sự, như thế nào đi nữa, đều là cô cứu Cố Tử Mạt, cô không sợ chút nào.
"Tử Mạt, việc này trở về anh sẽ nói rõ chi tiết cho em nghe." Anh nắm chặt tay Cố Tử Mạt, ánh mắt lạnh tanh nhìn về phía Cố Trinh Trinh, "Cố nhị tiểu thư, tôi đã giao video theo dõi cho tổ trinh sát điều tra, bọn họ cho tôi một kết quả kiến tôi giật mình."
"Giật...... giật mình......" Cố Trinh Trinh bị hù dọa, hoa dung thất sắc, ngay cả bước chân cũng lui về phía sau mấy bước.
Điều này cũng trong dự liệu của anh, anh đi về phía trước mấy bước, từng bước từng bước mà ép sát cảnh cáo nói, "Nếu như cô còn biết chừng mực một chút, cũng không nên xuất hiện ở những trường hợp không thích hợp nữa, cả những nơi không thích hợp nữa!"
"Tôi......" Cố Trinh Trinh cau mày, sắc mặt tái nhợt, "Tôi...... Tôi biết rồi." Nói xong, cô cũng không dám ngẩng đầu lên nữa, hoảng hốt chạy bừatìm cầu thang, vội vàng chạy vội đi xuống.
"Chuyên gia nói thế nào? Kết quả là gì." Cố Tử Mạt nhìn Cố Trinh Trinh hoảng hốt đi mất, trong lòng cũng đã suy đoán được bảy tám phần chân tướng, "Anh cứ nói với em đi, em đã chuẩn bị tâm lý rồi."
"Nói đơn giản, chính là Cố Trinh Trinh cố ý đua xe ở trên đường với người khác, muốn thiết kế cho xe của đối phương đâm vào em, nhưng mà ở vào giây cuối cùng, cô ta thu lá gan lại, vì cứu vãn cục diện, cô ta cố gắng đánh tay lái, tự mình đụng vào xe của đối phương. Nhìn ngoài mặt, là cô ta cứu em, nhưng trên thực tế, cô ta chính là người đứng đằng sau." Dứt lời, anh cúi đầu, lại chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu của cô, cho nên không có có phát giác được khóe miệng của cô khẽ cứng ngắc.
"Cũng bởi vì như vậy, anh làm trao đổi với cô ta?" Cô lạnh nhạt nói.
"Ừ, tình hình lúc ấy đặc biệt, sau này anh sẽ không làm loại chuyện đó nữa." Anh trấn an cô nói.
Mặc dù trong lòng ngạnh một hơi, nhưng cô vẫn quyết định để chuyện đã qua trôi qua luôn, cô hít một hơi, không nói gì nữa.
Đúng lúc đó, có hai y tá đi tới, gõ cửa vào phòng bệnh, một lát, thì có y tá ra ngoài, nói với Lục Duật Kiêu, "Anh Lục, cô Lâm đã tỉnh rồi."
"Được, tôi biết rồi." Lục Duật Kiêu gật đầu, sau đó khoác tay cô, nói, "Chúng ta cùng vào đi, Yên Nhiên ở đây không có bạn bè, anh nghĩ hai người gặp mặt, nhất định sẽ cảm thấy hận không thể gặp sớm hơn."
"Cô ấy biết em tới đây sao? Cô ấy bằng lòng gặp em sao?" Mặc dù có Diệp Nhất Đóa động viên cố gắng, nhưng bước những bước này, quả thật có khó khăn.
Lâm Yên Nhiên có muốn gặp cô hay không, hay từ đầu đến cuối đều là cô nghĩ quá nhiều, Lâm Yên Nhiên cũng coi Lục Duật Kiêu như anh trai, chẳng qua là cô bị lòng ghen tỵ quấy phá, đem Lâm Yên Nhiên trở thành kẻ địch bên trong?
Nếu quả thật là như thế này, vậy thì cô thật muốn cùng nói xin lỗi với Lâm Yên Nhiên. Nhưng nếu như Lâm Yên Nhiên thật giống như cô tưởng tượng như vậy, tình cảm đối với Lục Duật Kiêu cũng không đơn thuần, thì cô nên làm cái gì?
Tầm mắt không khỏi khẽ hướng về phía người đàn ông bên cạnh, gương mặt góc cạnh kiên nghị mà khắc sâu, lông mi rất dài, môi mỏng hình dáng tuyệt đẹp, đẹp khiến các cô gái phải ghen ghét.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua của sổ thủy tinh trên hành lang hắt lên mặt của anh, không có chiếu xạ của đèn flash, cũng nhất định là người đạn ông vạn chúng chúc mục.
Lúc này, dường như Lục Duật Kiêu cũng nhận thấy được tầm mắt của cô. Quay đầu, liền thấy ánh mắt phức tạp của cô chăm chú nhìn anh.
Anh cho tia nhìn phức tạp trong đáy mắt cô, là lo lắng vì sẽ phải gặp người nhà của anh, vì vậy, anh đưa tay vuốt vuốt mái tóc dài của cô, "Anh vẫn đề cập về em với cô ấy, cô ấy cũng rất muốn biết em, hiện tại có cơ hội rồi."
Nói xong câu này, anh liền vươn tay cầm bàn tay nhỏ bé lạnh buốt của cô, giống như muốn tiếp thêm dũng khí cho cô vậy, bên môi có một nụ cười yếu ớt.
Cố Tử Mạt cũng kéo ra một chút ý cười, chỉ không duy trì quá lâu.
Lục Duật Kiêu đẩy cửa phòng ra, thậm chí không có gõ cửa, thấy có người tới, Lâm Yên Nhiên đang tiếp thụ y tá đo các loại chỉ tiêu xoay đầu lại, nhìn thấy Lục Duật Kiêu thì trên mặt thoáng hiện vui vẻ, "Minh Tuyên, anh vẫn ở đây! Em rất vui, cám ơn anh."
Lục Duật Kiêu đi tới bên giường, nhỏ giọng hỏi y tá bên cạnh, "Theo dõi thấy tình hình thế nào?"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đăng tin thuê một anh chàng đẹp trai nhà giàu
- Chương 2: Người cũ ở phía trước, người hiện tại ở phía sau
- Chương 3: Tôi cần một Lục Duật Kiêu
- Chương 4: Kẻ giả mạo ngược tên đàn ông cặn bã
- Chương 5: Miệng hùm gan sứa?
- Chương 6: Đi, nghiệm thân đi
- Chương 7: Em yêu, giai đoạn đầu của thai kỳ phải chú ý đó
- Chương 8: Bạch Liên Hoa kẻ thứ ba không đơn giản
- Chương 9: Người đàn ông cặn bã PK người đàn bà đê tiện
- Chương 10: Người đàn ông tràn đầy ý muốn bảo hộ
- Chương 11: Gian Phu Dâm Phụ vui mừng hơn
- Chương 12: Anh ta vì cứu cô mà bị thương
- Chương 13: Cố Trinh Trinh tâm ngoan thủ lạt
- Chương 14: Thật hay cho một đóa Bạch Liên, kỹ nữ!
- Chương 15: Anh ấy chuẩn bị cho cô một vở kịch hay
- Chương 16: Anh thích kiểu phụ nữ thế nào
- Chương 17: Yêu thương nhung nhớ
- Chương 18: Anh rốt cuộc là ai? !
- Chương 19: Đập kính, trộm áo cưới
- Chương 20: Giống như là nói chuyện yêu đương
- Chương 21: PK đàn ông cặn bã, khiến tên đàn ông cặn bã lên báo
- Chương 22: Người vừa tới tự xưng là Lục Duật Kiêu! Phải vậy không?
- Chương 23: Kẻ giả mạo cũng bắt cá hai tay?
- Chương 24: Cố Trinh Trinh ăn nói khép nép
- Chương 25: Kết quả của việc ghen bậy
- Chương 26: Dịu dàng trong mắt anh
- Chương 27: Có phần bị cưỡng hôn
- Chương 28: Anh còn tốt hơn Lục Duật Kiêu thật
- Chương 29: Bí mật
- Chương 30: Hai chị em xé rách mặt
- Chương 31: Lục Duật Kiêu trêu hoa ghẹo nguyệt?
- Chương 32: Vừa hôn rồi lại hôn nữa
- Chương 33: Anh chính là Lục Duật Kiêu?
- Chương 34: Tình cảm kích thích
- Chương 35: Nhớ lại, sự dỗ dành của anh
- Chương 36: Cô bé lọ lem bị đánh về nguyên hình?
- Chương 37: Uy hiếp, điềm báo phong ba
- Chương 38: Tên phản bội! Tên khốn! Tên lưu manh!
- Chương 39: Thủ đoạn quyến rũ mới
- Chương 40: Tìm được Cố Tử Mạt
- Chương 41: Thay quần áo liền biến thành dã thú
- Chương 42: Trên người anh có mùi nước hoa của cô ta!
- Chương 43: Nghi ngờ khác
- Chương 44: Mẹ vợ nhìn con rể
- Chương 45: Vì anh mà căng thẳng phát khóc
- Chương 46: Tính phúc rất quan trọng!
- Chương 47: Người đàn ông này, tức giận!
- Chương 48: Nụ hôn hút hồn
- Chương 49: Cả đời tôi đều phải dựa vào anh ấy rồi!
- Chương 50: Thể hiện tính khí
- Chương 51: Nữ hôn nam, cách tầng lụa mỏng
- Chương 52: Bắt đúng điểm yếu của người nhà họ Cố
- Chương 53: Giẫm mạnh lên Cố Trinh Trinh
- Chương 54: Châm ngòi ly gián!
- Chương 55: Hoảng sợ, muốn cánh tay phải của cô!
- Chương 56: Thề sống chết một trận
- Chương 57: Tôi không nhận ra anh, không nhớ ra anh!
- Chương 58: Em có nhớ ra được chút nào về anh không?
- Chương 59: Em...Em mặc quần áo tử tế vào
- Chương 60: Kết hôn? Dụ dỗ, đốt lửa!
- Chương 61: Cố Tử Mạt, em thật độc ác!
- Chương 62: Minh Tuyên có phải Lục Duật Kiêu hay không? !
- Chương 63: Lục Duật Kiêu bị cảnh sát bắt!
- Chương 64: Hai nụ hôn khác nhau
- Chương 65: Nói về chuyện trước kia một chút
- Chương 66: Gặp phải tên bắt cóc
- Chương 67: Sai hẹn, tai nạn
- Chương 68-1: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (1)
- Chương 68-2: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (2)
- Chương 68-3: Điều duy nhất còn lại trong bóng đêm là tình yêu! Kết hôn! (3)
- Chương 69-1: Em yêu, anh sợ em hối hận 1
- Chương 69-2: Em yêu, anh sợ em hối hận 2
- Chương 70-1: Chợt nhớ lại những chuyện đã qua! 1
- Chương 70-2: Chợt nhớ lại những chuyện đã qua! 2
- Chương 71-1: Cả người đều khuất phục rồi. 1
- Chương 71-2: Cả người đều khuất phục rồi 2
- Chương 72-1: Để ông xã thay người! 1
- Chương 72-2: Để ông xã thay người! 2
- Chương 73-1: Chàng trai, tôi đã thấy anh rồi! 1
- Chương 73-2: Chàng trai, tôi đã thấy anh rồi! 2
- Chương 74-1: Chuyện cũ đầy chua xót 1
- Chương 74-2: Chuyện cũ đầy chua xót 2
- Chương 75-1: Bằng lòng anh, để cho anh ăn sạch 1
- Chương 75-2: Bằng lòng anh, để cho anh ăn sạch 2
- Chương 76-1: Tình nồng đêm mưa, lần đầu tiên! 1
- Chương 76-2: Tình nồng đêm mưa, lần đầu tiên! 2
- Chương 77-1: Nói thẳng thân phận ra 1
- Chương 77-2: Nói thẳng thân phận 2
- Chương 78-1: Trong phòng tắm động tình! Gặp nạn 1
- Chương 78-2: Trong phòng tắm động tình! Gặp nạn 2
- Chương 79-1: Không ngờ giả heo ăn thịt hổ già 1
- Chương 79-2: Không ngờ giả heo ăn thịt hổ già 2
- Chương 80: Em nói nhà họ Lục nào thế?
- Chương 81: Thân phận (thượng)
- Chương 82: Thân phận (trung)
- Chương 83: Thân phận (hạ)
- Chương 84: Có tiền, tùy hứng
- Chương 85: Chân tướng (thượng)
- Chương 86: Thịt đến bên miệng, cắn miệng!
- Chương 87: Chó cắn chó
- Chương 88-1: Món quà thần bí, người thần bí 1
- Chương 88-2: Món quà thần bí, người thần bí 2
- Chương 89: Người thứ ba Cố Tử Mạt 1
- Chương 90: Lừa bịp 1
- Chương 91-1: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 1
- Chương 91-2: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 2
- Chương 91-3: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 3
- Chương 91-4: Bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 4
- Chương 92: Nhất thời ham vui
- Chương 93: Quỷ kế của Ninh Uyển
- Chương 94: Ngăn cản cô gả cho anh ấy
- Chương 95: Gió thổi báo giông tố sắp đến
- Chương 96: Chuyện cũ
- Chương 97-1: Chân tướng (trung) 1
- Chương 97-2: Chân tướng (trung) 2
- Chương 98: Dùng miệng thổi thổi cho anh một chút
- Chương 99: Lâm Yên Nhiên và Lâm Nhược Thủy
- Chương 100: Anh không nợ cô ấy, cô ấy nợ anh!
- Chương 101: Lâm Yên Nhiên là ai?
- Chương 102-1: Vị hôn thê? Bạn trai cũ? 1
- Chương 102-2: Vị hôn thê? Bạn trai cũ? 2
- Chương 103-1: Kinh hỉ 1
- Chương 103-2: Kinh hỉ 2
- Chương 104-1: Gia thế bối cảnh 1
- Chương 104-2: Gia thế bối cảnh 2
- Chương 105-1: Âm mưu Dương Mưu 1
- Chương 105-2: Âm mưu Dương Mưu 2
- Chương 106-1: Nhát gan? 1
- Chương 106-2: Nhát gan? 2
- Chương 107-1: Quay về đi
- Chương 107-2: Quay về đi
- Chương 108-1: Tiểu biệt thắng tân hôn, say gió xuân 1
- Chương 108-2: Tiểu biệt thắng tân hôn, say gió xuân 2
- Chương 109-1: Kéo vào bồn tắm, sự do người làm 1
- Chương 109-2: Kéo vào bồn tắm, sự do người làm 2
- Chương 110-1: Sẽ không tha thứ sao? 1
- Chương 110-2: Sẽ không tha thứ sao? 2
- Chương 111-1: Yêu thương, nồng nhiệt 1
- Chương 111-2: Yêu thương, nồng nhiệt 2
- Chương 112-1: Qua đêm?
- Chương 112-2: Qua đêm?
- Chương 113-1: Đến bệnh viện, giành lại chồng!
- Chương 113-2: Đến bệnh viện, giành lại chồng!
- Chương 114-1: Cố ý sát hại (1)
- Chương 114-2: Cố ý sát hại (2)
- Chương 115-1: Áo cưới, dâu phụ (1)
- Chương 115-2: Áo cưới, dâu phụ (2)
- Chương 116: Tiểu Tam Nhi đoàn tụ
- Chương 117-1: Hi vọng? (1)
- Chương 117-2: Hi vọng? (2)
- Chương 118: Ông xã muốn đi vào
- Chương 119-1: Bị coi là kẻ thứ ba (1)
- Chương 119-2: Bị coi là kẻ thứ ba (2)
- Chương 120: Kẻ ác phía sau
- Chương 121: Chỉ biết yêu một người (ngược Tiểu Tam)
- Chương 122-1: Bà xã, hãy quay mặt lại đi! (1)
- Chương 122-2: (2)
- Chương 123: Bắt cóc, hình khiêu dâm
- Chương 124: Chân tướng
- Chương 125-1: Đại Kết Cục (thượng)
- Chương 125-2: (tiếp)
- Chương 125-3: (tiếp)
- Chương 125-4: (tiếp)
- Chương 125-5: (hết)
- Chương 126-1: Đại kết cục (Hạ)
- Chương 126-2: (tt)
- Chương 126-3: (tt)
- Chương 126-4: (tt)
- Chương 126-5: (tt)
- Chương 126-6: (tt)
- bình luận