Mỗi Đêm Đều Mơ Thấy Thái Tử Khi Còn Nhỏ - Chương 46

Mỗi Đêm Đều Mơ Thấy Thái Tử Khi Còn Nhỏ Chương 46
Diệp phủ.

Diệp Xu Xu ghé vào trên bàn, cả ngày đều uể oải ỉu xìu.

Vì chuyện đó, nàng suốt một đêm đều không có ngủ, vắt hết óc viết một đống lớn hồi âm, cuối cùng chọn ngữ khí uyển chuyển ôn hòa nhất……

Đến nỗi tìm lấy cớ, cũng đơn giản là cái gì không dám trèo cao, kinh sợ không xứng với điện hạ, linh tinh chuyện cũ mèm. Nàng đã tận lực bày biện chính mình ở vị trí thấp nhất……

- “Ai nha……” Nàng buồn rầu mà thở dài.

- “Tiểu thư, hôm nay tiểu thư đã than thở 108 lần rồi.”

Thúy Bình phun trào,

- “Tiểu thư, rốt cuộc tiểu thư có chuyện phiền lòng gì vậy?”

Diệp Xu Xu chống cằm mặt ủ mày ê, chuyện nàng phiền lòng làm sao có thể giải thích với Thúy Bình đây?

Hiện tại Diệp gia trừ bỏ nàng cùng Diệp Trường Canh, những người khác đều còn không biết việc Thái Tử hướng nàng cầu thân đâu.

Nàng cũng không dám tưởng tượng những người khác, đặc biệt là cha nàng Diệp Thịnh Hồng sau khi biết nàng cự hôn Thái Tử sẽ nổi trận lôi đình bao nhiêu.

Nghĩ như vậy, nàng gãi đầu, thập phần phiền não, trước sau nghĩ không rõ chính mình rốt cuộc là chỗ nào hấp dẫn Thái Tử.

Nhớ lại lúc trước ở khu vực săn bắn, Tống Tử Minh đối nàng lời nói, hắn nói Thái Tử điện hạ thích chính mình, khi đó nàng đã như bị sét đánh trúng, không rõ rốt cuộc Thái Tử thích nàng chỗ nào? Rõ ràng nàng cũng không nhận thức hắn mấy ngày……

Nhưng hôm nay khen ngược, hắn trực tiếp liền tới cầu thân, may mắn hắn không tìm Diệp Thịnh Hồng, nếu không nàng chỗ nào còn có đường sống cự tuyệt?

Hiện tại lá thư kia phỏng chừng hẳn là đã đến trong tay Thái Tử, nghĩ đến đây, trong lòng nàng vẫn có chút bất an.

Cổ đại quan niệm cấp bậc thực sâu nặng, nàng không biết tốt xấu công nhiên cự tuyệt Thái Tử như vậy, không biết sau khi Thái Tử điện hạ xem thư xong có cảm thấy tự tôn nam nhân chính mình đã bị thương tổn hay không, có giận tím mặt hay không……

Tưởng tượng đến việc này nàng liền đau đầu, không còn cách nào, nàng trừ bỏ chỉ có thể yên lặng cầu nguyện, hy vọng Thái Tử điện hạ khoan hồng độ lượng không để ở trong lòng, có thể chống thuyền, có thể phóng cho nàng một con ngựa, cũng không có biện pháp khác……

Bởi vì sự tình cự hôn này, hai ngày này tâm tình Diệp Xu Xu đều rất thấp thỏm, nàng sợ kế tiếp sẽ có việc phát sinh.

Một ngày qua đi, hai ngày qua đi, ba ngày bốn ngày năm ngày đều qua đi. Bên trong hoàng cung như cũ không có bất luận tin tức gì truyền đến. Diệp Thịnh Hồng như cũ cùng ngày thường giống nhau vào triều sớm, trở về cũng không nói chuyện khác.

Thấy vậy, cuối cùng Diệp Xu Xu là thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Thái Tử không có nổi bão, nhìn dáng vẻ sự tình liền như vậy bình tĩnh qua.

Ý nghĩ của nàng rất tốt đẹp, khôi phục nguyên khí, liền tiếp tục thảnh thơi mà ở trong phòng nghiên cứu kem dưỡng da mấy thứ linh tinh.

Hôm nay, Tống Tử Minh lại tới Diệp phủ tìm nàng, Diệp Xu Xu nghe được hắn tới, lông tơ đều dựng cả lên.

Chẳng lẽ rốt cuộc Thái Tử điện hạ muốn phát tác?

Mang tâm tình thấp thỏm bất an, nàng đi tiền viện gặp Tống Tử Minh.

Tống Tử Minh thấy nàng, tâm tình cực kỳ không thoải mái, hắn nghĩ thầm nữ tử can đảm dám cự tuyệt Thái Tử điện hạ, nàng vẫn là người đầu tiên, nữ tử này thật sự to gan lớn mật.

Mấy ngày nay, sắc mặt Thái Tử điện hạ vẫn luôn đều thực xấu, thậm chí giống với cá ương trong chậu, làm hại hắn chỉ có thể thật cẩn thận, sợ không cẩn thận một cái chọc lông vị gia này.

Diệp Xu Xu tự nhiên nhìn ra được Tống Tử Minh đối với nàng cực kỳ bất mãn, nàng chỉ có thể căng da đầu, lễ phép mà cười cười,

- “Không biết Tống thị vệ tìm tiểu nữ là vì chuyện gì?”

Tống Tử Minh xụ mặt, đưa một khối ngọc bội qua, Diệp Xu Xu sửng sốt, lại không có tiếp, bởi vì nàng nhận ra đó là “tín vật đính ước” ngày đó Thái Tử điện hạ cho nàng, mấy ngày hôm trước, nàng đặt trong phong thư trả trở về……

Tống Tử Minh thấy nàng không chịu tiếp, tức giận mà nói:

- “Điện hạ nói, đồ vật Điện hạ đã đưa ra rồi không có đạo lý trả trở về, nếu Diệp cô nương không muốn, vậy thì huỷ nó đi!”

Nói xong hắn thế nhưng buông tay ra, ngọc bội thẳng tắp rơi xuống.

Diệp Xu Xu giật mình, theo bản năng duỗi tay tiếp lấy ngọc bội.

Tống Tử Minh thấy nàng tiếp được ngọc bội, sắc mặt hòa hoãn một ít,

- “Điện hạ nói đồ vật đã là của Diệp cô nương, nên xử trí như thế nào thì tùy cô nương định đoạt, dù sao điện hạ chúng ta đã không cần.”

Hắn nói xong xoay người, cũng không quay đầu lại mà rời đi.

Diệp Xu Xu cầm ngọc bội trong tay:

.…

Nhìn khối ngọc bội này, nàng không thể không đau đầu, sớm biết như vậy lúc ấy nàng đã không tiếp, hiện tại ngọc này giống như một củ khoai lang phỏng tay, ném cũng không được mà giữ lại cũng không xong.

Sáng sớm ngày hôm sau, trong cung lại có người tới, là thái giám Cửu công chúa phái tới, thái giám nói mấy ngày công chúa không gặp Diệp Xu Xu, cực kỳ tưởng nhớ, cho nên phái hắn lại đây đón nàng tiến cung.

Diệp Xu Xu nghe xong trong lòng một trận giãy giụa, nói thật nàng thật đúng là sợ sẽ ở trong cung gặp phải Thái Tử điện hạ, bất quá thịnh tình của Cửu công chúa không thể chối từ, cuối cùng nàng vẫn phải tiến cung theo thái giám.

Bước vào hoàng cung, nhìn cung điện nguy nga san sát nối tiếp nhau trước mắt, nàng không thể không thầm than, đây là nàng lần thứ hai tiến cung.

Lần trước là Hoàng Hậu triệu kiến nàng, lần này đổi thành Cửu công chúa.

Không biết nàng có khả năng sẽ nhìn thấy Thái Tử hay không…… Tưởng tượng đến cái này, trong lòng nàng lại rối rắm.

Thái Tử điện hạ mạnh mẽ muốn đưa ngọc bội cho nàng rốt cuộc là có ý gì?

Thái giám thấy nàng tâm sự nặng nề nhịn không được hỏi:

- “Diệp cô nương, cô nương làm sao vậy? Chẳng lẽ có chuyện gì phiền lòng sao?”

Diệp Xu Xu chỉ có thể miễn cưỡng cười cười, xua xua tay nói:

- “Không có việc gì.”

Nàng theo thái giám đi ở trong cung một hồi lâu, rốt cuộc đi vào Ánh Nguyệt Các của Cửu công chúa, kết quả thủ vệ thái giám nơi đó lại nói Cửu công chúa đi Nam thư viện.

Nguyên bản nàng nghĩ rằng chính mình sẽ ở cửa chờ Cửu công chúa trở về, không nghĩ tới, không bao lâu, cung nữ Thu Đàm bên cạnh Cửu công chúa đã trở lại, thấy nàng, vội vàng kêu nàng cùng đi Nam thư viện.

Diệp Xu Xu kinh ngạc,

- “Cửu công chúa kêu ta đi Nam thư viện à?”

Nơi đó không phải là nơi chuyên môn để các công chúa trong cung đọc sách sao? Nàng một người ngoài làm sao có thể tới đó được?

Thu Đàm cười nói:

- “Không có việc gì, Diệp cô nương, thỉnh ngài theo nô tỳ đi qua là được.”

Không còn cách nào, tuy rằng trong lòng Diệp Xu Xu thực sự hoang mang, nhưng cũng chỉ có thể đi theo phía sau Thu Đàm.

Chờ nàng tới Nam thư viện thì mới biết được bên trong cư nhiên đang tuyển thư đồng cho công chúa.

Trong viện tới nhiều tiểu cô nương cở khoảng mười hai mười ba tuổi, đại khái có hai mươi người tới.

Thu Đàm nói:

- “Đây đều là chọn lựa thư đồng cho Bát công chúa, Cửu công chúa và Thập công chúa. Nữ quan chưởng sự nói muốn ở trong này chọn ra sáu thư đồng, cho ba vị công chúa, mỗi một người phân hai người.”

- “Ừ.”

Diệp Xu Xu gật gật đầu, cũng không để trong lòng.

Thu Đàm chỉ một chỗ ngồi còn trống ở giữa sân, nói:

- “Diệp cô nương, vị trí của ngài ở đàng kia đấy, ngài nhanh đi qua đi.”

Diệp Xu Xu kỳ quái:

- “Ta?”

Nàng nhất thời không phản ứng lại, hỏi:

- “Ta ngồi nơi đó làm cái gì?”

Thu Đàm đương nhiên mà nói:

- “Đương nhiên là tranh làm thư đồng của công chúa đấy!.”

Diệp Xu Xu:

????

Nàng không hiểu ra sao, hỏi:

- “Ngươi kêu ta tranh làm thư đồng của công chúa à?”

Thu Đàm gật đầu thật mạnh nói,

- “Đúng rồi, Cửu công chúa điện hạ kêu ngài lại đây chính là vì muốn ngài tranh làm thư đồng đấy!”

Diệp Xu Xu:

…..

Vì cái gì nàng có cảm giác bị hố?

Thu Đàm thúc giục:

- “Cô nương, ngài mau đi đi, nữ quan khảo giáo thực mau sẽ tới.”

Nàng nói xong liền đẩy Diệp Xu Xu đi qua ngồi.

Tất cả mọi người trong viện đều nhìn nàng, mọi người nhìn thấy nàng một người lớn như vậy thế nhưng cũng tới tranh làm thư đồng công chúa, trên mặt đều là ánh mắt tò mò.

Diệp Xu Xu bị vậy khiến cho đầu đều lớn ra, tới nơi này đều là mấy tiểu nữ hài khoảng mười hai mười ba tuổi, nàng một đại cô nương mười bảy tuổi, mạnh mẽ nhét vào giữa các nàng làm cái gì? Cái này cũng quá không thích hợp rồi.

Thu Đàm không màng Diệp Xu Xu không tiếng động kháng nghị, hưng phấn mà đẩy nàng đến trên chỗ ngồi ngồi xuống, nói:

- “Cô nương, ngài phải biểu hiện thật tốt, nếu biểu hiện tốt, Cửu công chúa có thể tuyển ngài làm thư đồng!”

Diệp Xu Xu:

..…

Còn như vậy sao? Cái này không phải không trâu bắt chó đi cày sao?

Thu Đàm thấy nàng đã ngồi đàng hoàng tại vị trí, nàng cười tránh ra, chỉ để lại một mình Diệp Xu Xu ngồi ở giữa các tiểu nữ hài đó khóc không ra nước mắt.

Trên lầu hai Đình viện, Thập công chúa chỉ mới mười tuổi ghé vào trên lan can nhìn thấy một màn phía dưới tò mò hỏi:

- “Cái tỷ tỷ kia ít nhất đã mười sáu bảy tuổi rồi, nàng làm sao mà cũng tới tranh làm thư đồng cho chúng ta vậy?”

Bát công chúa mười ba tuổi nhận biết Diệp Xu Xu, nàng ở trong khu vực săn bắn gặp qua Diệp Xu Xu, Bát công chúa quay đầu nhìn về phía Cửu công chúa, kỳ quái hỏi:

- “Cửu muội muội, muội muốn cho nàng làm thư đồng của muội à? Tuổi của nàng ta lớn hơn muội nhiều như vậy, thích hợp sao?”

Cửu công chúa bị Bát công chúa hỏi buồn rầu mà gãi đầu, cái này cũng không phải chủ ý của nàng, là ngày hôm qua Thái Tử ca ca nói với nàng, bắt nàng đem Diệp Xu Xu vào cung tranh làm thư đồng.

Tuy rằng nàng không rõ rốt cuộc Thái Tử ca ca muốn làm gì, bất quá hắn nói chuyện mà thành sau này sẽ đưa nàng một con ngựa con, nàng vừa nghe đến ngựa con liền lập tức gật đầu đồng ý.

Cửu công chúa nhìn lại trong viện, thấy Diệp Xu Xu bị một đám tiểu nữ hài tuổi so với nàng nhỏ hơn vây quanh cả người không được tự nhiên, Cửu công chúa yên lặng nhỏ giọng nói thầm.

- “Thực xin lỗi, Diệp tỷ tỷ, vì con ngựa con của muội cũng chỉ có thể ủy khuất tỷ một chút.”

Diệp Xu Xu xác thật rất ủy khuất, nữ quan khảo giáo tiến vào thì ánh mắt đầu tiên nhìn thấy nàng, vẻ mặt nữ quan kinh ngạc, phảng phất là đang kỳ quái nàng lớn tuổi như vậy làm sao mà trà trộn vào đây, trong lòng nàng kỳ quái, đã hỏi ra miệng.

Tất cả tiểu nữ hài đều nhìn về phía nàng, khiến cho Diệp Xu Xu xấu hổ không thôi.

Cái này giống như giữa một đám học sinh tiểu học trà trộn vào một người trưởng thành, thật sự quá mất mặt.

Diệp Xu Xu chỉ có thể căng da đầu nói:

- “Là Cửu công chúa điện hạ bảo tiểu nữ tới đây.”

- “Cửu công chúa à?”

Nữ quan nghe vậy ngẩn ra, nhớ tới cái công chúa nghịch ngợm gây sự rồi lại rất được sủng ái, nàng mím mím môi, cho Diệp Xu Xu ngồi xuống, liền không hề truy vấn.

Kế tiếp chính là ở đây khảo hạch công khóa của các nữ hài, nữ quan thực nghiêm khắc, cái gì cầm kỳ thư họa nữ công nữ hồng, mọi thứ đều khảo một lần.

Diệp Xu Xu trừ bỏ cầm nghệ ra, những cái khác biểu hiện đều không quá tốt, nữ quan nhìn nàng cuối cùng trình lên tác phẩm thêu, cau mày lắc đầu, nhìn dáng vẻ đối với nàng cũng không vừa lòng.

Diệp Xu Xu thấy thế, thở phào một hơi, thật quá tốt, nữ quan chướng mắt nàng, nàng liền không cần làm thư đồng cho công chúa.

Diệp Xu Xu đang nghĩ ngợi, lại thấy Tĩnh ma ma đi đến, bà trực tiếp đi đến trước mặt nữ quan, ở bên tai nữ quan lẩm nhẩm lầm nhầm nói mấy câu, nữ quan nghe xong sau đó vẻ mặt cung kính liên tục gật đầu.

Tĩnh ma ma nói xong còn quay đầu cười cười với Diệp Xu Xu. Diệp Xu Xu không biết bà lại đây làm cái gì, cũng lấy lễ phép tươi cười đáp lại.

Sau khi Tĩnh ma ma rời khỏi, nữ quan bắt đầu tuyên bố danh sách thư đồng trúng cử.

- “……Thẩm lan, Trương Nguyệt, Tống Súc Ngọc…… Diệp Xu Xu, được rồi, là sáu người này, từ nay về sau, các ngươi chính là thư đồng của công chúa điện hạ.”

Diệp Xu Xu:

……

Nội tình, cái này quả thực chính là nội tình mà…… Mới vừa rồi Tĩnh ma ma ở trước mặt nữ quan kia nói vài câu, tám phần mười là làm nàng nhập cuộc!

Tĩnh ma ma là người của Thái Tử điện hạ, cho nên cái này chẳng lẽ là ý của Thái Tử điện hạ sao?

Nghĩ đến đây, Diệp Xu Xu tức khắc có chút há hốc mồm, Thái Tử điện hạ thế nhưng bắt nàng làm thư đồng cho công chúa? Rốt cuộc hắn muốn làm gì?

Nữ quan chọn người xong, Cửu công chúa vui vẻ phấn chấn từ trên lầu chạy xuống, thấy Diệp Xu Xu, vẻ mặt nàng hưng phấn, gọi:

- “Diệp tỷ tỷ!”

Diệp Xu Xu cực kỳ buồn rầu, nguyên lai Thái Tử điện hạ cũng không tính toán dễ dàng như vậy liền buông tha nàng mà.

- “Diệp tỷ tỷ, từ nay về sau tỷ chính là thư đồng của muội, tỷ vui không?” Cửu công chúa chạy đến trước mặt nàng hưng phấn mà hỏi.

Diệp Xu Xu:

……

Nàng vui vẻ cái cây búa.

Nàng cảm thấy chính mình hình như là rơi vào hố hai anh em bọn họ đào sẵn.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận