Người Tình Đại Nhân, Ngừng Bắt Nạt! - Chương 15: Chìm trong bóng tối
Chương trước- Chương 1: Những kí ức không đáng nhắc lại
- Chương 2: Trái đất quá tròn
- Chương 3: Đừng mong mà dừng lại (H)
- Chương 4: Không muốn cởi áo (H+)
- Chương 5: Hắn ta là một con dã thú (H+)
- Chương 6: Cần anh (H)
- Chương 7: Sự xâm nhập thô thiển (H+)
- Chương 8: Một lần thì chưa đủ (H+)
- Chương 9: Hương mùi ngọt ngào (H+)
- Chương 10: Tôi biết chứ
- Chương 11: Tự trói mình trong một tình yêu không hồi kết
- Chương 12: Sự cố
- Chương 13: Biểu cảm lạnh nhạt
- Chương 14: Hãm hại
- Chương 15: Chìm trong bóng tối
- Chương 16: Ai mới là ai?
- Chương 17: Trời sinh bắt phải đẹp
- Chương 18: Không tọc mạch
- Chương 19: Không tệ
- Chương 20: Người nhà quê
- Chương 21: Nể phục
- Chương 22: Gặp lại sau bốn năm, không quen sao?
- Chương 23: Những hành động hư hỏng (H)
- Chương 24: Hợp đồng tình nhân
- Chương 25: Màu mắt đỏ
- Chương 26: Đừng tin tưởng tôi
- Chương 27: Không nicotine, thay bằng em vậy
- Chương 28: Tay nhanh hơn não
- Chương 29: Đe dọa
- Chương 30: Thanh toán thay
- Chương 31: Gặp lại người không tưởng
- Chương 32: Đã thay đổi rồi
- Chương 33: Bỏ đi
- Chương 34: Người hay ma vậy?!
- Chương 35: Con đến rồi
- Chương 36: Số lạ
- Chương 37: Cô độc
- Chương 38: Thức trắng đêm
- Chương 39: Chỉ vì chuyện ăn trưa
- Chương 40: Bạn bè thôi
- Chương 41: Có gian tình
- Chương 42: Chuyển khoản
- Chương 43: Lòng tự trọng
- Chương 44: Giận thật rồi
- Chương 45: Tâm điểm của sự chú ý
- Chương 46: Rượu mời không uống
- Chương 47: Một đêm tồi tệ
- Chương 48: Mặt, bụng, tay
- Chương 49: Anh em tốt
- Chương 50: Kể chuyện đời tư
- Chương 51: Thú nhồi bông hình con mèo
- Chương 52: Còn chuyện chưa giải quyết
- Chương 53: Mối quan hệ của chúng ta
- Chương 54: Không rét mà run
- Chương 55: Chất gây nghiện (H+)
- Chương 56: Hung hãn tấn công (H+)
- Chương 57: Khom lưng dỗ dành (H+)
- Chương 58: Sẽ thành người một nhà (H+)
- Chương 59: Lần đầu chạm mắt
- Chương 60: Chỉ vì là con trai
- Chương 61: Bỏ nhà đi bụi
- Chương 62: Quá nhiều xui xẻo
- Chương 63: Để tôi bế cậu về
- Chương 64: Chị chị em em
- Chương 65: Ngạc nhiên
- Chương 66: Không dám thổ lộ
- Chương 67: Ở nhà trông vợ
- Chương 68: Số tài khoản của anh là gì?
- Chương 69: Chốt đơn (H+)
- Chương 70: Là người yêu hả?
- Chương 71: Mang về anh người yêu cao 1m90
- Chương 72: Ruồi bám mật ong
- Chương 73: Quan tâm một chút
- Chương 74: Chạy đi Thi Tịnh!
- Chương 75: Bắt cóc giả trang
- Chương 76: Mạn thiếu phu nhân
- Chương 77: Rượt đuổi và vũ khí nóng
- Chương 78: Vùng đất tư nhân có toà dinh thự
- Chương 79: Rất tự nhiên
- Chương 80: Không phải là người đâm đầu yêu mà không chuẩn bị gì trước
- Chương 81: Không giống lông thì cũng giống cánh
- Chương 82: Đặc cách của người nhà
- Chương 83: Là một vinh hạnh
- Chương 84: Nhường xử lí
- Chương 85: Kẻ bám đuôi
- Chương 86: Tôi chỉ mê trai
- Chương 87: Nữ thần của Đức Hải
- Chương 88: Đài radio tinh ý
- Chương 89: Tặng cho em
- Chương 90: Thánh địa tình yêu
- Chương 91: Buổi họp mặt gia đình
- Chương 92: Hai bên trời vực
- Chương 93: Chứng minh bản thân cậu xứng đáng
- Chương 94: Nai con và báo đốm
- Chương 95: Hơn cả Tây Thi
- Chương 96: Giúp tao một chuyến
- Chương 97: Dưới khung cửa sổ
- Chương 98: Có ai tin?
- Chương 99: Cánh cửa mở hờ
- Chương 100: Kinh hoảng
- Chương 101: Điên dại
- Chương 102: Cứ nói với anh
- Chương 103: Quen thuộc
- Chương 104: Bố
- Chương 105: Ngày xưa
- Chương 106: Ả đàn bà tinh quái
- Chương 107: Tai nạn xe
- Chương 108: Hộp nhạc phát đêm mưa
- Chương 109: Tôi mặc
- Chương 110: Còn tưởng phải ngồi chờ
- Chương 111: Chậm một bước
- Chương 112: Đừng nói là...
- Chương 113: Biển lửa
- Chương 114: Tôi mệt rồi
- Chương 115: Cái chết của tôi chỉ là vì tôi
- Chương 116: Âm ỉ
- Chương 117: Ai vậy?
- Chương 118: Người ẩn danh
- Chương 119: Vụ án bế tắc
- Chương 120: Chết cậu rồi!
- Chương 121: Tang lễ của sự khinh thường
- Chương 122: Em chẳng thương anh
- Chương 123: Ngài bình thường lắm!
- Chương 124: Hai người em gái
- Chương 125: Cảm giác lạc lõng không biết bắt nguồn từ đâu
- Chương 126: Chuộc tội
- Chương 127: Nhớ giữ cho kĩ
- Chương 128: Thần giao cách cảm
- Chương 129: Nhớ
- Chương 130: Tiết mục riêng tư
- Chương 131: Phục vụ (H+)
- Chương 132: Thích (H+)
- Chương 133: Nhân tri ném ra chuồng gà (H+)
- Chương 134: Ủ ấm
- Chương 135: Mua đồ Mẹ thích
- Chương 136: Đức vua của mẹ
- Chương 137: Tủi thân
- Chương 138: Phải “duỗi” lại
- Chương 139: Mưu đồ Hèn hạ
- Chương 140: 5 sao dịch vụ phòng thuê
- Chương 141: Bóng ma
- Chương 142: Khi sinh ra quên không đặt tên à?
- Chương 143: Phận người thư kí
- Chương 144: Bất an
- Chương 145: Tìm anh ở trong mơ
- Chương 146: Mơ thấy ác mộng
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Người Tình Đại Nhân, Ngừng Bắt Nạt!
Chương 15: Chìm trong bóng tối
"Này... Này!!!"
Bụng cậu đột ngột nhận một cú đá khiến cho đầu óc mơ màng bị kéo văng trở về thực tại.
Cậu ho khan đau đớn, chỗ bụng truyền lên một cảm giác nhức nhối khiến cho cậu nhăn cả mặt mày.
Vừa nãy... cậu mới mất ý thức sao?
Dự Cường nhìn xuống cậu với tướng tá chẳng khác nào một cái giẻ lau bẩn thỉu đang nằm gục dưới đất, bên cạnh là những bao rác thải bốc mùi hôi thối.
"Dám ngó lơ bọn tao? Mày chết chắc rồi!"
Bạch Thi Tịnh chẳng biết nên phản ứng lại thế nào nữa. Đôi mắt mù mịt như có một màn tối che lại, hai bên tai ù ù do những cú bạt tai trước đó.
Nói chung giờ ở cậu người ta chẳng nhìn thấy bất cứ chỗ nào mang hai tiếng "sức sống". Khuôn mặt vô hồn, người ngợm nhem nhuốc, bẩn thỉu những bụi bẩn, những vết bùn có dấu đế giày.
Thật sự không khác gì một cái xác chết, mỗi tội cậu vẫn còn một chút ý thức.
Thấy cậu có vẻ ngoan ngoãm hơn trước nhiều, Dự Cường hất hất cằm về phía đồng bọn, tức thì chúng nó gật đầu, lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại.
Bạch Thi Tịnh bất giác đầu óc tỉnh táo trở lại, cậu hoảng hốt nhìn về phía bọn chúng.
Chắc chắn chúng đang chuẩn bị làm những hành động còn tàn bạo hơn cả mới ban nãy!
Ở trên khuôn mặt béo tròn nực mỡ của Dự Cường bất thình lình mà nở một nụ cười quỷ quyệt, hai bên tay áo xắn đến tận vai để lộ những hình xăm con hổ rất dữ tợn.
Tên này bản chất thực sự chính là một thằng lưu manh chuyên ỷ thân hình to lớn để bắt nạt kẻ yếu hơn.
Mà kẻ yếu hơn hiện tại chính là Bạch Thi Tịnh.
Trong khi Dự Cường đang tiến đến gần cậu, thì đã có hai tên khác trong nhóm chạy vụt tới, mỗi tên giữ lấy một bên tay cậu mà ấn cậu ngả người về đằng trước.
Bạch Thi Tịnh bị ghìm người như thể bị chúng nó bẻ xương. Mồ hôi lã chã chảy thành dòng trên lớp da tái nhợt.
Bỗng mặt cậu đang cúi xuống dưới đất bị giật phắt nhìn lên trời, đối diện với mặt của Dự Cường.
Hắn ta càng nhìn cậu thì yết hầu trên cổ họng càng rung chuyển rõ ràng thành từng đợt.
Lưỡi hắn lè ra liếm mép, đôi mắt hằn học dừng lại ở cậu, những ý đồ xấu xa từ trong đầu tràn ra hiện trên cả khuôn mặt.
Hắn phà ra từng đợt hơi dâm tặc, nắm lấy tóc cậu kéo lên phía trước cho gần hắn hơn, một bàn tay múp míp đặt xuống khóa quần lục ục cởi ra.
Bạch Thi Tịnh trợn mắt lên nhìn hắn, còn hắn thì teo mắt lại thành một đường ngang mà nhìn cậu.
Tên đó cởi khóa quần ra để lộ tứ đó đập vào mắt cậu, tay không nguengf ấn dúi cậu về hướng nó mặc cho cậu đang kịch liệt phản kháng.
Dự Cường cười lên từng tiếng như heo gáy trong chuồng.
"Hà hà hà... Mang tiếng là thằng trai bao, vậy thì màu trổ tài cho tao xem thử nào. Ngậm lấy nó ấy~
Bạch Thi Tịnh khiếp đản, theo phản xạ tránh mặt sang một bên khác, giãy ra khỏi tay của tên côn đồ.
"Thả tôi ra! Đừng bắt tôi động vào cái thứ gớm ghiếc ấy!!!"
Trong một khoảng thời gian ngắn, Dự Cường sững sờ trước câu nói của cậu.
Nhân cơ hội này, Bạch Thi Tịnh nhổm nguòi dậy trốn chạy ra chỗ khác, nhưng chỉ mới đi được vài ba bước đã bị kéo ngược trở lại.
Cậu bị mất đà ngã lăn ra trên đất, còn Dự Cường mặt mày tím tái như của cà tím, hắn thực sự đã bị cậu chọc đến điên tiết.
Hai hàm răng hắn nghiến vào nhau ken két như sắp đánh ra lửa.
"Cái gì?!! Mày dám bảo sao?!! Một thằng bẩn thỉu như mày dám phản ngược lại cả tao?!! Tao sẽ cho mày biết như thế nào là sống không bằng chết!!!"
Nói xong, những tiếng tát dã man vang lên xé tan cả bầu không khí thối rữa trong con hẻm.
Dự Cường điên cuồng giáng xuống người bên dưới những cái bạt tai tựa như những nhát roi của cây roi da đánh ra gió.
Hại cho những ai nãy giờ chứng kiến cảnh tượng này phải kinh hồn bạt vía.
Bạch Thi Tịnh bị đánh cho đến đầu óc mờ nhạt, khuôn mặt tưởng như sắp bị biến dạng đến nơi.
Những cơn đau chồng chéo những cơn đau tụ lại ở trên phần đầu.
Lần này hắn ta như một con quỷ bị cơn cuồng nộ lấn áp hết tất cả suy nghĩ, mu bàn tay phồng lên những đường gân chằng chịt mà với tới một chai thủy tinh bị bỏ đi gần đó.
Không ngần ngại mà đập xuống đầu cậu.
Một âm thanh rùng rợn vang lên.
Trước khi tầm mắt bị phủ bởi một màu đỏ của máu, câu nhìn thấy lũ côn đồ cong đuôi bỏ chạy.
Bên tai nghe văng vẳng được tiếng hét và tiếng mưa rơi tí tách, rồi chuyển dần nặng hạt.
Sau đó thì chẳng cảm nhận được gì nữa.
Hoàn toàn chìm trong bóng tối.
Vote
49
288
Độc tô cô nương~
ủa kh hiểu mấy tại sao côn đồ lại chạy ik,trong khi đọc chương 16 vẫn chưa giải thích
hay tui đọc lộn hế?
14/05
1
Xuan Tran
tội quá?
2
13/05
Bụng cậu đột ngột nhận một cú đá khiến cho đầu óc mơ màng bị kéo văng trở về thực tại.
Cậu ho khan đau đớn, chỗ bụng truyền lên một cảm giác nhức nhối khiến cho cậu nhăn cả mặt mày.
Vừa nãy... cậu mới mất ý thức sao?
Dự Cường nhìn xuống cậu với tướng tá chẳng khác nào một cái giẻ lau bẩn thỉu đang nằm gục dưới đất, bên cạnh là những bao rác thải bốc mùi hôi thối.
"Dám ngó lơ bọn tao? Mày chết chắc rồi!"
Bạch Thi Tịnh chẳng biết nên phản ứng lại thế nào nữa. Đôi mắt mù mịt như có một màn tối che lại, hai bên tai ù ù do những cú bạt tai trước đó.
Nói chung giờ ở cậu người ta chẳng nhìn thấy bất cứ chỗ nào mang hai tiếng "sức sống". Khuôn mặt vô hồn, người ngợm nhem nhuốc, bẩn thỉu những bụi bẩn, những vết bùn có dấu đế giày.
Thật sự không khác gì một cái xác chết, mỗi tội cậu vẫn còn một chút ý thức.
Thấy cậu có vẻ ngoan ngoãm hơn trước nhiều, Dự Cường hất hất cằm về phía đồng bọn, tức thì chúng nó gật đầu, lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại.
Bạch Thi Tịnh bất giác đầu óc tỉnh táo trở lại, cậu hoảng hốt nhìn về phía bọn chúng.
Chắc chắn chúng đang chuẩn bị làm những hành động còn tàn bạo hơn cả mới ban nãy!
Ở trên khuôn mặt béo tròn nực mỡ của Dự Cường bất thình lình mà nở một nụ cười quỷ quyệt, hai bên tay áo xắn đến tận vai để lộ những hình xăm con hổ rất dữ tợn.
Tên này bản chất thực sự chính là một thằng lưu manh chuyên ỷ thân hình to lớn để bắt nạt kẻ yếu hơn.
Mà kẻ yếu hơn hiện tại chính là Bạch Thi Tịnh.
Trong khi Dự Cường đang tiến đến gần cậu, thì đã có hai tên khác trong nhóm chạy vụt tới, mỗi tên giữ lấy một bên tay cậu mà ấn cậu ngả người về đằng trước.
Bạch Thi Tịnh bị ghìm người như thể bị chúng nó bẻ xương. Mồ hôi lã chã chảy thành dòng trên lớp da tái nhợt.
Bỗng mặt cậu đang cúi xuống dưới đất bị giật phắt nhìn lên trời, đối diện với mặt của Dự Cường.
Hắn ta càng nhìn cậu thì yết hầu trên cổ họng càng rung chuyển rõ ràng thành từng đợt.
Lưỡi hắn lè ra liếm mép, đôi mắt hằn học dừng lại ở cậu, những ý đồ xấu xa từ trong đầu tràn ra hiện trên cả khuôn mặt.
Hắn phà ra từng đợt hơi dâm tặc, nắm lấy tóc cậu kéo lên phía trước cho gần hắn hơn, một bàn tay múp míp đặt xuống khóa quần lục ục cởi ra.
Bạch Thi Tịnh trợn mắt lên nhìn hắn, còn hắn thì teo mắt lại thành một đường ngang mà nhìn cậu.
Tên đó cởi khóa quần ra để lộ tứ đó đập vào mắt cậu, tay không nguengf ấn dúi cậu về hướng nó mặc cho cậu đang kịch liệt phản kháng.
Dự Cường cười lên từng tiếng như heo gáy trong chuồng.
"Hà hà hà... Mang tiếng là thằng trai bao, vậy thì màu trổ tài cho tao xem thử nào. Ngậm lấy nó ấy~
Bạch Thi Tịnh khiếp đản, theo phản xạ tránh mặt sang một bên khác, giãy ra khỏi tay của tên côn đồ.
"Thả tôi ra! Đừng bắt tôi động vào cái thứ gớm ghiếc ấy!!!"
Trong một khoảng thời gian ngắn, Dự Cường sững sờ trước câu nói của cậu.
Nhân cơ hội này, Bạch Thi Tịnh nhổm nguòi dậy trốn chạy ra chỗ khác, nhưng chỉ mới đi được vài ba bước đã bị kéo ngược trở lại.
Cậu bị mất đà ngã lăn ra trên đất, còn Dự Cường mặt mày tím tái như của cà tím, hắn thực sự đã bị cậu chọc đến điên tiết.
Hai hàm răng hắn nghiến vào nhau ken két như sắp đánh ra lửa.
"Cái gì?!! Mày dám bảo sao?!! Một thằng bẩn thỉu như mày dám phản ngược lại cả tao?!! Tao sẽ cho mày biết như thế nào là sống không bằng chết!!!"
Nói xong, những tiếng tát dã man vang lên xé tan cả bầu không khí thối rữa trong con hẻm.
Dự Cường điên cuồng giáng xuống người bên dưới những cái bạt tai tựa như những nhát roi của cây roi da đánh ra gió.
Hại cho những ai nãy giờ chứng kiến cảnh tượng này phải kinh hồn bạt vía.
Bạch Thi Tịnh bị đánh cho đến đầu óc mờ nhạt, khuôn mặt tưởng như sắp bị biến dạng đến nơi.
Những cơn đau chồng chéo những cơn đau tụ lại ở trên phần đầu.
Lần này hắn ta như một con quỷ bị cơn cuồng nộ lấn áp hết tất cả suy nghĩ, mu bàn tay phồng lên những đường gân chằng chịt mà với tới một chai thủy tinh bị bỏ đi gần đó.
Không ngần ngại mà đập xuống đầu cậu.
Một âm thanh rùng rợn vang lên.
Trước khi tầm mắt bị phủ bởi một màu đỏ của máu, câu nhìn thấy lũ côn đồ cong đuôi bỏ chạy.
Bên tai nghe văng vẳng được tiếng hét và tiếng mưa rơi tí tách, rồi chuyển dần nặng hạt.
Sau đó thì chẳng cảm nhận được gì nữa.
Hoàn toàn chìm trong bóng tối.
Vote
49
288
Độc tô cô nương~
ủa kh hiểu mấy tại sao côn đồ lại chạy ik,trong khi đọc chương 16 vẫn chưa giải thích
hay tui đọc lộn hế?
14/05
1
Xuan Tran
tội quá?
2
13/05
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Những kí ức không đáng nhắc lại
- Chương 2: Trái đất quá tròn
- Chương 3: Đừng mong mà dừng lại (H)
- Chương 4: Không muốn cởi áo (H+)
- Chương 5: Hắn ta là một con dã thú (H+)
- Chương 6: Cần anh (H)
- Chương 7: Sự xâm nhập thô thiển (H+)
- Chương 8: Một lần thì chưa đủ (H+)
- Chương 9: Hương mùi ngọt ngào (H+)
- Chương 10: Tôi biết chứ
- Chương 11: Tự trói mình trong một tình yêu không hồi kết
- Chương 12: Sự cố
- Chương 13: Biểu cảm lạnh nhạt
- Chương 14: Hãm hại
- Chương 15: Chìm trong bóng tối
- Chương 16: Ai mới là ai?
- Chương 17: Trời sinh bắt phải đẹp
- Chương 18: Không tọc mạch
- Chương 19: Không tệ
- Chương 20: Người nhà quê
- Chương 21: Nể phục
- Chương 22: Gặp lại sau bốn năm, không quen sao?
- Chương 23: Những hành động hư hỏng (H)
- Chương 24: Hợp đồng tình nhân
- Chương 25: Màu mắt đỏ
- Chương 26: Đừng tin tưởng tôi
- Chương 27: Không nicotine, thay bằng em vậy
- Chương 28: Tay nhanh hơn não
- Chương 29: Đe dọa
- Chương 30: Thanh toán thay
- Chương 31: Gặp lại người không tưởng
- Chương 32: Đã thay đổi rồi
- Chương 33: Bỏ đi
- Chương 34: Người hay ma vậy?!
- Chương 35: Con đến rồi
- Chương 36: Số lạ
- Chương 37: Cô độc
- Chương 38: Thức trắng đêm
- Chương 39: Chỉ vì chuyện ăn trưa
- Chương 40: Bạn bè thôi
- Chương 41: Có gian tình
- Chương 42: Chuyển khoản
- Chương 43: Lòng tự trọng
- Chương 44: Giận thật rồi
- Chương 45: Tâm điểm của sự chú ý
- Chương 46: Rượu mời không uống
- Chương 47: Một đêm tồi tệ
- Chương 48: Mặt, bụng, tay
- Chương 49: Anh em tốt
- Chương 50: Kể chuyện đời tư
- Chương 51: Thú nhồi bông hình con mèo
- Chương 52: Còn chuyện chưa giải quyết
- Chương 53: Mối quan hệ của chúng ta
- Chương 54: Không rét mà run
- Chương 55: Chất gây nghiện (H+)
- Chương 56: Hung hãn tấn công (H+)
- Chương 57: Khom lưng dỗ dành (H+)
- Chương 58: Sẽ thành người một nhà (H+)
- Chương 59: Lần đầu chạm mắt
- Chương 60: Chỉ vì là con trai
- Chương 61: Bỏ nhà đi bụi
- Chương 62: Quá nhiều xui xẻo
- Chương 63: Để tôi bế cậu về
- Chương 64: Chị chị em em
- Chương 65: Ngạc nhiên
- Chương 66: Không dám thổ lộ
- Chương 67: Ở nhà trông vợ
- Chương 68: Số tài khoản của anh là gì?
- Chương 69: Chốt đơn (H+)
- Chương 70: Là người yêu hả?
- Chương 71: Mang về anh người yêu cao 1m90
- Chương 72: Ruồi bám mật ong
- Chương 73: Quan tâm một chút
- Chương 74: Chạy đi Thi Tịnh!
- Chương 75: Bắt cóc giả trang
- Chương 76: Mạn thiếu phu nhân
- Chương 77: Rượt đuổi và vũ khí nóng
- Chương 78: Vùng đất tư nhân có toà dinh thự
- Chương 79: Rất tự nhiên
- Chương 80: Không phải là người đâm đầu yêu mà không chuẩn bị gì trước
- Chương 81: Không giống lông thì cũng giống cánh
- Chương 82: Đặc cách của người nhà
- Chương 83: Là một vinh hạnh
- Chương 84: Nhường xử lí
- Chương 85: Kẻ bám đuôi
- Chương 86: Tôi chỉ mê trai
- Chương 87: Nữ thần của Đức Hải
- Chương 88: Đài radio tinh ý
- Chương 89: Tặng cho em
- Chương 90: Thánh địa tình yêu
- Chương 91: Buổi họp mặt gia đình
- Chương 92: Hai bên trời vực
- Chương 93: Chứng minh bản thân cậu xứng đáng
- Chương 94: Nai con và báo đốm
- Chương 95: Hơn cả Tây Thi
- Chương 96: Giúp tao một chuyến
- Chương 97: Dưới khung cửa sổ
- Chương 98: Có ai tin?
- Chương 99: Cánh cửa mở hờ
- Chương 100: Kinh hoảng
- Chương 101: Điên dại
- Chương 102: Cứ nói với anh
- Chương 103: Quen thuộc
- Chương 104: Bố
- Chương 105: Ngày xưa
- Chương 106: Ả đàn bà tinh quái
- Chương 107: Tai nạn xe
- Chương 108: Hộp nhạc phát đêm mưa
- Chương 109: Tôi mặc
- Chương 110: Còn tưởng phải ngồi chờ
- Chương 111: Chậm một bước
- Chương 112: Đừng nói là...
- Chương 113: Biển lửa
- Chương 114: Tôi mệt rồi
- Chương 115: Cái chết của tôi chỉ là vì tôi
- Chương 116: Âm ỉ
- Chương 117: Ai vậy?
- Chương 118: Người ẩn danh
- Chương 119: Vụ án bế tắc
- Chương 120: Chết cậu rồi!
- Chương 121: Tang lễ của sự khinh thường
- Chương 122: Em chẳng thương anh
- Chương 123: Ngài bình thường lắm!
- Chương 124: Hai người em gái
- Chương 125: Cảm giác lạc lõng không biết bắt nguồn từ đâu
- Chương 126: Chuộc tội
- Chương 127: Nhớ giữ cho kĩ
- Chương 128: Thần giao cách cảm
- Chương 129: Nhớ
- Chương 130: Tiết mục riêng tư
- Chương 131: Phục vụ (H+)
- Chương 132: Thích (H+)
- Chương 133: Nhân tri ném ra chuồng gà (H+)
- Chương 134: Ủ ấm
- Chương 135: Mua đồ Mẹ thích
- Chương 136: Đức vua của mẹ
- Chương 137: Tủi thân
- Chương 138: Phải “duỗi” lại
- Chương 139: Mưu đồ Hèn hạ
- Chương 140: 5 sao dịch vụ phòng thuê
- Chương 141: Bóng ma
- Chương 142: Khi sinh ra quên không đặt tên à?
- Chương 143: Phận người thư kí
- Chương 144: Bất an
- Chương 145: Tìm anh ở trong mơ
- Chương 146: Mơ thấy ác mộng
- bình luận