Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!! - Chương 19: Cảm giác an toàn, được bảo vệ!
Chương trước- Chương 1: Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Chuyện quá khứ
- Chương 3: Chuyện quá khứ (1)
- Chương 4: Trở về Việt Nam
- Chương 5: Bang chủ bang Black Girl
- Chương 6: Chạm mặt!!
- Chương 7: Oan gia
- Chương 8: Sự ngưỡng mộ, khâm phục
- Chương 9: Em là người như thế nào???
- Chương 10: Vị trí rất lớn trong tôi
- Chương 11: Đi ăn tại Homstay
- Chương 12: Dù ra sau em cũng muốn thử!
- Chương 13: Thật không muốn đi tí nào.!(@~@)
- Chương 14: Không có lần sau...!
- Chương 15: Không thể không ngồi chỗ này.!!!
- Chương 16: Em không tin tôi sau...???
- Chương 17: Tôi vẫn mãi mãi bảo vệ...! Còn cô ấy...?
- Chương 18: Tôi phải tìm được em!
- Chương 19: Cảm giác an toàn, được bảo vệ!
- Chương 20: Tôi tin không nhìn lầm người
- Chương 21: Xa lạ, khoảng cách giữa tôi và em....!
- Chương 22: Lại xuất hiện, rất quen thì phải..:)
- Chương 23: Có ân nhất phải báo, có nợ nhất phải trả!!!
- Chương 24: Cứ như lúc trước là tốt nhất
- Chương 25: Mầy lại khổ nữa
- Chương 26: .Quyết định ngày đó có sai không...?!!
- Chương 27: Nhất định phải là vậy
- Chương 28: Vậy mới đúng là con của mẹ...!
- Chương 29: Chờ đợi là hạnh phúc!
- Chương 30: Cái giá phải trả rất là đắt. (@~@)
- Chương 31: Thà trốn tránh còn hơn lún sâu vào
- Chương 32: Kế hoạnh sắp bắt đầu...
- Chương 33: Em đúng thật khó lường...
- Chương 34: Khi tôi không cho phép
- Chương 35: Có phải muốn...khác không?!
- Chương 36: Người thứ ba...chạy trốn
- Chương 37: Kẻ đứng sau là ai???
- Chương 38: Cạnh tranh công bằng
- Chương 39: Cuộc gặp gỡ tình cờ
- Chương 40: "Cảm ơn"...!
- Chương 41: Kế hoạch sắp bắt đầu
- Chương 42: Cuộc gặp mặt không mong muốn
- Chương 43: Cảm thấy nhói lòng
- Chương 44: Thách đấu...Trở ngại...!
- Chương 45: Sự giả tạo
- Chương 46: Hạnh phúc đơn giản chỉ là...
- Chương 47: Chiến lược hoàn hảo
- Chương 48: Xót lòng xót dạ
- Chương 49: Nụ hôn đầu bị cướp...
- Chương 50: Chuẩn bị tỏ tình
- Chương 51: Tỏ tình...bắt cóc
- Chương 52: Kịch bản tỏ tình
- Chương 53: Kịch bản tỏ tình(1)
- Chương 54: Không muốn mất thêm bất cứ thứ gì...
- Chương 55: Vui vẻ hay kinh sợ
- Chương 56: Thì ra là...người quen
- Chương 57: Cơn tức giận...kinh hoàng
- Chương 58: Quan tâm...chăm sóc
- Chương 59: Quan tâm...chăm sóc (1)
- Chương 60: Biết sớm quá còn gì là thú vị
- Chương 61: Vật thể lạ....làm hoà
- Chương 62: Tội thêm tội...khổ thêm khổ
- Chương 63: Sự khác biệt
- Chương 64: Đời không như là mơ!
- Chương 65: Chuyện riêng...yên tâm
- Chương 66: Bí mật...không sợ...không sợ!
- Chương 67: Lộ diện trước sự ngỡ ngàng
- Chương 68: Em cứ vậy sau tôi yên tâm đây
- Chương 69: Khó càng thêm khó
- Chương 70: Hợp đồng tình yêu
- Chương 71: Bạn gái ảo, tình yêu là thật?
- Chương 72: Sự nhầm lẫn tai hại
- Chương 73: Kiệt sức...bị thương
- Chương 74: Người tìm ra tôi lại chính là anh
- Chương 75: Sự tuyệt vọng nhen nhúm trong tất cả
- Chương 76: Xử tội...có cảm nhận
- Chương 77: Cách cứu nó nhưng rất mạo hiểm cũng có thể hại nó
- Chương 78: Kịch bản hoàn hảo
- Chương 79: Kịch bản hoàn hảo 1
- Chương 80: Sự tự do...hiểu ra tất cả
- Chương 81: Cuối cùng cũng giấu không được
- Chương 82: Em không phải thuộc dạng vô tâm, cũng là có chút thành tích
- Chương 83: Tập thể dục chạy bộ
- Chương 84: Thực hiện cá cược
- Chương 85: Thay đổi không gián rất khác biệt hai thế giới
- Chương 86: Phong ak em xin lỗi vì tất cả vẫn tiếp tục giấu anh
- Chương 87: Con chíp nghe lén
- Chương 88: Đã quá bận tâm...chuyện không như những gì đã nghĩ
- Chương 89: Dị ứng
- Chương 90: Ngữ khí đúng là không thay đổi
- Chương 91: Mọi chuyện vẫn rất bình thường
- Chương 92: Cuộc họp cổ đông
- Chương 95: Chuyện xãy ra ngoài dự đoán
- Chương 96: Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc
- Chương 97: Căn phòng ấy vẫn nguyên vẹn
- Chương 98: Đổi cách xưng hô
- Chương 99: Chồng tương lai
- Chương 100: Sự thật bản hợp đồng
- Chương 101: Đồ Biến thái đứng yên
- Chương 102: Buổi tiệc VMPT
- Chương 103: Buổi tiệc VMPT (1)
- Chương 104: Cái kết đắng lòng
- Chương 107: Nhận lại chỉ toàn nước mắt
- Chương 108: Băng xin lỗi em vì tất cả
- Chương 109: Là hận hay ơn
- Chương 111: BT5 là ai?
- Chương 112: Lại nhà cô ta
- Chương 113: Em đồng ý
- Chương 114: Giải quyết phiền toái
- Chương 115: Hắn cũng có quá khứ
- Chương 116: Clou Mitin
- Chương 117: Biển cạn Mây tan biết thì...hết yêu...!
- Chương 118: Sự chung thuỷ đáng trân trọng
- Chương 119: Chuyến đi kết thúc
- Chương 120: Pinky....Băng Băng...em đã quá tuyệt tình
- Chương 121: Có ai cứu tôi không?
- Chương 123: Dụ uống thuốc (@~@)
- Chương 124: Sóng gió bắt đầu
- Chương 125
- Chương 126: Dự định bị huỷ (1)
- Chương 127: Bi kịch bắt đầu (1)
- Chương 128: Ki kịch bắt đầu (2)
- Chương 129: Bi kịch bắt đầu (3)
- Chương 130: Bi kịch bắt đầu (4)
- Chương 131: Kết thúc?
- Chương 132: Trả lại
- Chương 133: Buổi tiệc ra mắt sản phẩm
- Chương 134: Sự thật là sự thật hay...
- Chương 135: Mạnh mẽ lên cô gái
- Chương 136: Tôi muốn giết chết anh (@_@)
- Chương 137: Sự phẩn nộ của lửa
- Chương 138: Rời đi
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!!
Chương 19: Cảm giác an toàn, được bảo vệ!
Lúc tụi nhỏ Thư gọi mấy thẳng đó xông lên, nó cứ cười không thấy gì là sợ hãi. Một tên mạnh dạng bước lên nó cũng lên, chỉ dùng lực xoay tên đó xong ngưng lại đá một cái vào bụng tên đó ngã lăng, trước sự kinh ngạc của tụi nhỏ Thư.
- Lên hết một lược đi.-nó nói mạnh.
- Được, mầy gan lắm.-nhỏ Thư vẫn đắc ý.
Nó nghĩ nếu đã tới trước mặt sau không vui chơi một chút, cũng lâu rồi nó không có khởi động tay chân mà.
•••••••••••••Ở sân trước•••••••••••••
Bây giờ đã là giờ tan học, mọi người ùa ra làm cho việc tìm nó trở nên rất khó, đành phải hộp lại một chỗ tìm cách khác cả hắn cũng vậy.
- Không lẽ cô ấy đi về.-anh hỏi.
- Không nếu nó về thì cũng nói một tiếng, nó không để người khác lo cho nó đâu, điện thoại thì hết pin nó sạt ở nhà rồi, chẳt chắn nó còn trong trường.-nhỏ vừa nói vừa thở vì nãy giờ chạy lòng vòng cũng đã thắm mệt.
- Gần tối rồi, nếu cứ như vậy không phải là cách.-hắn nói cậu cũng gật đầu đồng ý.
- Đúng rồi còn có cái đó mà.-cô chợt nhớ quay sang nhìn nhỏ. Nhỏ cũng hiểu ngay lấy ngay chiếc đồng hồ.
- Bây giờ các cô muốn xem giờ.-cậu hỏi vì trời đã dần tối rồi.
- Anh im đi, đây là đồng hồ định vị con My nó chế tạo ra để tìm kiếm đối phương.-nhỏ nói rõ.
- Và tất nhiên là trên thế giới này chỉ có ba cái duy nhất.-cô nói thêm.
- Các cô còn thần bí hơn cả thánh.-cậu nói mỉa mai.
- Sẽ có lời giải thích sau! Nhưng bây giờ không phải là lúc cãi nhau. Ok!!, tìm nhanh đi.-hắn nói lớn.
Nhỏ cầm chiếc đồng hồ lắp ghép lại thành chiếc máy tính mini cực nhỏ bấm không ngừng nghĩ, các dãy số hiện ra, chẳng ai hiểu chỉ có tụi nó. Cậu và anh còn không hiểu.
- Đã có tín hiệu! Thấy rồi. Là sân sau trường.-nhỏ nói.
Lòng hắn lúc này rất khó chịu, không ngờ lại ở đó, hắn lúc nãy có đi ngang qua nhưng không nghĩ nó ở đó. Thì ra nơi không có khả năng lại có khả năng nhất. Nhỏ, cô và tụi hắn chạy nhanh ra.
•••••••••••••Chỗ nó•••••••••••
Cả đám con trai xong lên, nó đá một cái, dùng lực bẻ tay, xoay người đánh từ trên xuống, rất uyển chuyển nhưng lực đánh ra không hề nhẹ. Không tốn chút sức nào hai mươi mấy tên con trai đã nằm dưới đất, nhanh gọn lẹ. Đối với nó chỉ là chuyện nhỏ, nhưng không ngờ.
- Áaaa....-nó hét lên, lúc nó không để ý thì nhỏ Thư đâm một nhác dao vào bụng nó, nó ngã khuỵ xuống, dù gì cũng là con gái.
- Con nhà nghèo như mầy mà cũng giỏi võ vậy sau, nhưng cuối cùng cũng quỳ xuống chân tao thôi.-nhỏ Thư cười thích thú.
- Đúng đúng, con nhỏ nhà nghèo thê thảm chưa kìa hahaha!!.-tụi nhỏ Thư cười nó.
- Sau còn đánh nổi nữa không.-nhỏ Vy hỏi.
- Tụi mầy nhất định sẽ trả giá về chuyện này.-nó dùng ánh mắt căm phẫn để nhìn nhỏ Thư.
- Chát....! Mầy nghĩ mầy là ai hả nhỏ kia chuẩn bị chết đi là vừa.-nhỏ Thư tát nó, trên mặt nó lúc này in năm dấu tay đỏ ngần.
Nó cố gắng từng bước từng bướ khó nhọc đứng lên, mặt kệ cơn đau đớn đang hoành hành trong cơ thể nó. Nó nghét bị chà đạp, bị coi thường nên điều đó sẽ không xãy ra.
- Tao khinh! Thứ như tụi mầy làm bẩn mặt tao quá đi, tao nhất định sẽ đồi lại.-lúc này nó muốn xé sát cả ba nhỏ Thư,Vy, Hân nhưng không để.
Lúc này hai mươi mấy tên lúc nãy đã đứng lên tất, như không bị gì cả.
- Mẹ nó! Tụi bây xử nó đi, xông rút lẹ, tụi tao đi trước.-nhỏ Thư nói xong bỏ đi.
- Tụi bây không sợ sau mà còn dám tiến lên.-nó thực sự đã hết sức chỉ còn cách quản binh chờ nhỏ với cô đến.
Nhưng không ai chịu dừng vẫn tiến lên đánh nó vì lúc nãy bị nó đánh quá mất mặt, bây giờ nó bị thương phải nhân cơ hội mới được.
Nó cố sức đánh trả cũng được vài tên, nhưng càng ngày tay chân nó càng yếu dần, dùng lực càng mạnh thì máu chảy ra càng nhiều càng đau hơn, nhưng nó không cho phép mình đã xuống, không cho phép mình một giọt nước mắt mặt dù đau đến tột cùng nổi đau.
- My tụi tao tới đây.-nhỏ và cô vừa hét vừa chạy lại đã thấy nó đang đánh nhau với mấy tên con trai to con mà trên người còn có một vết thương máu đang chảy ra rất nhiều, ước đẫm bộ đồng phục.
- Cuối cùng cũng tới.-như không chịu được nữa nó ngã xuống, hắn thấy vậy vội chạy lại ôm nó vào lòng. Nằm trong lòng hắn nó lại có cảm giác được bảo vệ, rất an toàn, nhưng nó cảm nhận được cơ thể hắn ước đẫm nước, nó nhắm nghiền hai mắt lại, cậu và anh cũng hốt hoảng đứng tại chỗ không biết làm gì.
- Tụi mầy đánh nó.-Cô hỏi với giọng điệu âm 100*C.
- Đúng, thì sau.-tên to con nhất trong đám lớn tiếng nói, vì nghĩ chỉ là hai đứa con gái nên hắn không biết sống chết là gì.
- Tụi bây gan lắm xem hai bà xử chúng mầy.-nói xong cô và nhỏ xông lên. Đánh đá mấy tên đó tơi tả, te tua, chỉ một cú đấm làm tên đó bay ra rất xa, dám đụng tới bang chủ Black Girl xem như chúng mầy không muốn sống rồi. Đánh cho đã những tên đó đều nằm la lết trên đất, nhỏ liền gọi cho Bin.
- Đến trường Ánh Kim sân sau đem hết về.-nhỏ nói với giọng đầy tức giận Bin nghĩ là đã cơ chuyện gì lớn lắm mới làm cho nhỏ trở thành như vậy.
Lúc nãy xe cứu thương đã tới, hắn ôm nó ra xe chạy nhanh đến bệnh viện chỉ có anh và cậu nhìn thấy cảnh tượng huy hoàng của hai nhỏ. Mà cũng không nói gì mà theo hai nhỏ đi đến bệnh viện. Hai nhỏ lúc này trong đầu chỉ nghĩ tới nó. Người đã bảo vệ hai nhỏ trong suốt mấy năm nay, nó quan tâm, chăm sóc, luôn nghĩ tới cảm nhận của hai nhỏ. Nhưng hai nhỏ chưa một lần bảo vệ được nó, nó đối với hai nhỏ rất quan trọng. Không thể có chuyện gì được.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Mấy chương gần đây tyty viết nhiều hơn xíu. Mọi người đọc vui nha, hay thì cho tyty cái ý kiến nha.
- Lên hết một lược đi.-nó nói mạnh.
- Được, mầy gan lắm.-nhỏ Thư vẫn đắc ý.
Nó nghĩ nếu đã tới trước mặt sau không vui chơi một chút, cũng lâu rồi nó không có khởi động tay chân mà.
•••••••••••••Ở sân trước•••••••••••••
Bây giờ đã là giờ tan học, mọi người ùa ra làm cho việc tìm nó trở nên rất khó, đành phải hộp lại một chỗ tìm cách khác cả hắn cũng vậy.
- Không lẽ cô ấy đi về.-anh hỏi.
- Không nếu nó về thì cũng nói một tiếng, nó không để người khác lo cho nó đâu, điện thoại thì hết pin nó sạt ở nhà rồi, chẳt chắn nó còn trong trường.-nhỏ vừa nói vừa thở vì nãy giờ chạy lòng vòng cũng đã thắm mệt.
- Gần tối rồi, nếu cứ như vậy không phải là cách.-hắn nói cậu cũng gật đầu đồng ý.
- Đúng rồi còn có cái đó mà.-cô chợt nhớ quay sang nhìn nhỏ. Nhỏ cũng hiểu ngay lấy ngay chiếc đồng hồ.
- Bây giờ các cô muốn xem giờ.-cậu hỏi vì trời đã dần tối rồi.
- Anh im đi, đây là đồng hồ định vị con My nó chế tạo ra để tìm kiếm đối phương.-nhỏ nói rõ.
- Và tất nhiên là trên thế giới này chỉ có ba cái duy nhất.-cô nói thêm.
- Các cô còn thần bí hơn cả thánh.-cậu nói mỉa mai.
- Sẽ có lời giải thích sau! Nhưng bây giờ không phải là lúc cãi nhau. Ok!!, tìm nhanh đi.-hắn nói lớn.
Nhỏ cầm chiếc đồng hồ lắp ghép lại thành chiếc máy tính mini cực nhỏ bấm không ngừng nghĩ, các dãy số hiện ra, chẳng ai hiểu chỉ có tụi nó. Cậu và anh còn không hiểu.
- Đã có tín hiệu! Thấy rồi. Là sân sau trường.-nhỏ nói.
Lòng hắn lúc này rất khó chịu, không ngờ lại ở đó, hắn lúc nãy có đi ngang qua nhưng không nghĩ nó ở đó. Thì ra nơi không có khả năng lại có khả năng nhất. Nhỏ, cô và tụi hắn chạy nhanh ra.
•••••••••••••Chỗ nó•••••••••••
Cả đám con trai xong lên, nó đá một cái, dùng lực bẻ tay, xoay người đánh từ trên xuống, rất uyển chuyển nhưng lực đánh ra không hề nhẹ. Không tốn chút sức nào hai mươi mấy tên con trai đã nằm dưới đất, nhanh gọn lẹ. Đối với nó chỉ là chuyện nhỏ, nhưng không ngờ.
- Áaaa....-nó hét lên, lúc nó không để ý thì nhỏ Thư đâm một nhác dao vào bụng nó, nó ngã khuỵ xuống, dù gì cũng là con gái.
- Con nhà nghèo như mầy mà cũng giỏi võ vậy sau, nhưng cuối cùng cũng quỳ xuống chân tao thôi.-nhỏ Thư cười thích thú.
- Đúng đúng, con nhỏ nhà nghèo thê thảm chưa kìa hahaha!!.-tụi nhỏ Thư cười nó.
- Sau còn đánh nổi nữa không.-nhỏ Vy hỏi.
- Tụi mầy nhất định sẽ trả giá về chuyện này.-nó dùng ánh mắt căm phẫn để nhìn nhỏ Thư.
- Chát....! Mầy nghĩ mầy là ai hả nhỏ kia chuẩn bị chết đi là vừa.-nhỏ Thư tát nó, trên mặt nó lúc này in năm dấu tay đỏ ngần.
Nó cố gắng từng bước từng bướ khó nhọc đứng lên, mặt kệ cơn đau đớn đang hoành hành trong cơ thể nó. Nó nghét bị chà đạp, bị coi thường nên điều đó sẽ không xãy ra.
- Tao khinh! Thứ như tụi mầy làm bẩn mặt tao quá đi, tao nhất định sẽ đồi lại.-lúc này nó muốn xé sát cả ba nhỏ Thư,Vy, Hân nhưng không để.
Lúc này hai mươi mấy tên lúc nãy đã đứng lên tất, như không bị gì cả.
- Mẹ nó! Tụi bây xử nó đi, xông rút lẹ, tụi tao đi trước.-nhỏ Thư nói xong bỏ đi.
- Tụi bây không sợ sau mà còn dám tiến lên.-nó thực sự đã hết sức chỉ còn cách quản binh chờ nhỏ với cô đến.
Nhưng không ai chịu dừng vẫn tiến lên đánh nó vì lúc nãy bị nó đánh quá mất mặt, bây giờ nó bị thương phải nhân cơ hội mới được.
Nó cố sức đánh trả cũng được vài tên, nhưng càng ngày tay chân nó càng yếu dần, dùng lực càng mạnh thì máu chảy ra càng nhiều càng đau hơn, nhưng nó không cho phép mình đã xuống, không cho phép mình một giọt nước mắt mặt dù đau đến tột cùng nổi đau.
- My tụi tao tới đây.-nhỏ và cô vừa hét vừa chạy lại đã thấy nó đang đánh nhau với mấy tên con trai to con mà trên người còn có một vết thương máu đang chảy ra rất nhiều, ước đẫm bộ đồng phục.
- Cuối cùng cũng tới.-như không chịu được nữa nó ngã xuống, hắn thấy vậy vội chạy lại ôm nó vào lòng. Nằm trong lòng hắn nó lại có cảm giác được bảo vệ, rất an toàn, nhưng nó cảm nhận được cơ thể hắn ước đẫm nước, nó nhắm nghiền hai mắt lại, cậu và anh cũng hốt hoảng đứng tại chỗ không biết làm gì.
- Tụi mầy đánh nó.-Cô hỏi với giọng điệu âm 100*C.
- Đúng, thì sau.-tên to con nhất trong đám lớn tiếng nói, vì nghĩ chỉ là hai đứa con gái nên hắn không biết sống chết là gì.
- Tụi bây gan lắm xem hai bà xử chúng mầy.-nói xong cô và nhỏ xông lên. Đánh đá mấy tên đó tơi tả, te tua, chỉ một cú đấm làm tên đó bay ra rất xa, dám đụng tới bang chủ Black Girl xem như chúng mầy không muốn sống rồi. Đánh cho đã những tên đó đều nằm la lết trên đất, nhỏ liền gọi cho Bin.
- Đến trường Ánh Kim sân sau đem hết về.-nhỏ nói với giọng đầy tức giận Bin nghĩ là đã cơ chuyện gì lớn lắm mới làm cho nhỏ trở thành như vậy.
Lúc nãy xe cứu thương đã tới, hắn ôm nó ra xe chạy nhanh đến bệnh viện chỉ có anh và cậu nhìn thấy cảnh tượng huy hoàng của hai nhỏ. Mà cũng không nói gì mà theo hai nhỏ đi đến bệnh viện. Hai nhỏ lúc này trong đầu chỉ nghĩ tới nó. Người đã bảo vệ hai nhỏ trong suốt mấy năm nay, nó quan tâm, chăm sóc, luôn nghĩ tới cảm nhận của hai nhỏ. Nhưng hai nhỏ chưa một lần bảo vệ được nó, nó đối với hai nhỏ rất quan trọng. Không thể có chuyện gì được.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Mấy chương gần đây tyty viết nhiều hơn xíu. Mọi người đọc vui nha, hay thì cho tyty cái ý kiến nha.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Chuyện quá khứ
- Chương 3: Chuyện quá khứ (1)
- Chương 4: Trở về Việt Nam
- Chương 5: Bang chủ bang Black Girl
- Chương 6: Chạm mặt!!
- Chương 7: Oan gia
- Chương 8: Sự ngưỡng mộ, khâm phục
- Chương 9: Em là người như thế nào???
- Chương 10: Vị trí rất lớn trong tôi
- Chương 11: Đi ăn tại Homstay
- Chương 12: Dù ra sau em cũng muốn thử!
- Chương 13: Thật không muốn đi tí nào.!(@~@)
- Chương 14: Không có lần sau...!
- Chương 15: Không thể không ngồi chỗ này.!!!
- Chương 16: Em không tin tôi sau...???
- Chương 17: Tôi vẫn mãi mãi bảo vệ...! Còn cô ấy...?
- Chương 18: Tôi phải tìm được em!
- Chương 19: Cảm giác an toàn, được bảo vệ!
- Chương 20: Tôi tin không nhìn lầm người
- Chương 21: Xa lạ, khoảng cách giữa tôi và em....!
- Chương 22: Lại xuất hiện, rất quen thì phải..:)
- Chương 23: Có ân nhất phải báo, có nợ nhất phải trả!!!
- Chương 24: Cứ như lúc trước là tốt nhất
- Chương 25: Mầy lại khổ nữa
- Chương 26: .Quyết định ngày đó có sai không...?!!
- Chương 27: Nhất định phải là vậy
- Chương 28: Vậy mới đúng là con của mẹ...!
- Chương 29: Chờ đợi là hạnh phúc!
- Chương 30: Cái giá phải trả rất là đắt. (@~@)
- Chương 31: Thà trốn tránh còn hơn lún sâu vào
- Chương 32: Kế hoạnh sắp bắt đầu...
- Chương 33: Em đúng thật khó lường...
- Chương 34: Khi tôi không cho phép
- Chương 35: Có phải muốn...khác không?!
- Chương 36: Người thứ ba...chạy trốn
- Chương 37: Kẻ đứng sau là ai???
- Chương 38: Cạnh tranh công bằng
- Chương 39: Cuộc gặp gỡ tình cờ
- Chương 40: "Cảm ơn"...!
- Chương 41: Kế hoạch sắp bắt đầu
- Chương 42: Cuộc gặp mặt không mong muốn
- Chương 43: Cảm thấy nhói lòng
- Chương 44: Thách đấu...Trở ngại...!
- Chương 45: Sự giả tạo
- Chương 46: Hạnh phúc đơn giản chỉ là...
- Chương 47: Chiến lược hoàn hảo
- Chương 48: Xót lòng xót dạ
- Chương 49: Nụ hôn đầu bị cướp...
- Chương 50: Chuẩn bị tỏ tình
- Chương 51: Tỏ tình...bắt cóc
- Chương 52: Kịch bản tỏ tình
- Chương 53: Kịch bản tỏ tình(1)
- Chương 54: Không muốn mất thêm bất cứ thứ gì...
- Chương 55: Vui vẻ hay kinh sợ
- Chương 56: Thì ra là...người quen
- Chương 57: Cơn tức giận...kinh hoàng
- Chương 58: Quan tâm...chăm sóc
- Chương 59: Quan tâm...chăm sóc (1)
- Chương 60: Biết sớm quá còn gì là thú vị
- Chương 61: Vật thể lạ....làm hoà
- Chương 62: Tội thêm tội...khổ thêm khổ
- Chương 63: Sự khác biệt
- Chương 64: Đời không như là mơ!
- Chương 65: Chuyện riêng...yên tâm
- Chương 66: Bí mật...không sợ...không sợ!
- Chương 67: Lộ diện trước sự ngỡ ngàng
- Chương 68: Em cứ vậy sau tôi yên tâm đây
- Chương 69: Khó càng thêm khó
- Chương 70: Hợp đồng tình yêu
- Chương 71: Bạn gái ảo, tình yêu là thật?
- Chương 72: Sự nhầm lẫn tai hại
- Chương 73: Kiệt sức...bị thương
- Chương 74: Người tìm ra tôi lại chính là anh
- Chương 75: Sự tuyệt vọng nhen nhúm trong tất cả
- Chương 76: Xử tội...có cảm nhận
- Chương 77: Cách cứu nó nhưng rất mạo hiểm cũng có thể hại nó
- Chương 78: Kịch bản hoàn hảo
- Chương 79: Kịch bản hoàn hảo 1
- Chương 80: Sự tự do...hiểu ra tất cả
- Chương 81: Cuối cùng cũng giấu không được
- Chương 82: Em không phải thuộc dạng vô tâm, cũng là có chút thành tích
- Chương 83: Tập thể dục chạy bộ
- Chương 84: Thực hiện cá cược
- Chương 85: Thay đổi không gián rất khác biệt hai thế giới
- Chương 86: Phong ak em xin lỗi vì tất cả vẫn tiếp tục giấu anh
- Chương 87: Con chíp nghe lén
- Chương 88: Đã quá bận tâm...chuyện không như những gì đã nghĩ
- Chương 89: Dị ứng
- Chương 90: Ngữ khí đúng là không thay đổi
- Chương 91: Mọi chuyện vẫn rất bình thường
- Chương 92: Cuộc họp cổ đông
- Chương 95: Chuyện xãy ra ngoài dự đoán
- Chương 96: Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc
- Chương 97: Căn phòng ấy vẫn nguyên vẹn
- Chương 98: Đổi cách xưng hô
- Chương 99: Chồng tương lai
- Chương 100: Sự thật bản hợp đồng
- Chương 101: Đồ Biến thái đứng yên
- Chương 102: Buổi tiệc VMPT
- Chương 103: Buổi tiệc VMPT (1)
- Chương 104: Cái kết đắng lòng
- Chương 107: Nhận lại chỉ toàn nước mắt
- Chương 108: Băng xin lỗi em vì tất cả
- Chương 109: Là hận hay ơn
- Chương 111: BT5 là ai?
- Chương 112: Lại nhà cô ta
- Chương 113: Em đồng ý
- Chương 114: Giải quyết phiền toái
- Chương 115: Hắn cũng có quá khứ
- Chương 116: Clou Mitin
- Chương 117: Biển cạn Mây tan biết thì...hết yêu...!
- Chương 118: Sự chung thuỷ đáng trân trọng
- Chương 119: Chuyến đi kết thúc
- Chương 120: Pinky....Băng Băng...em đã quá tuyệt tình
- Chương 121: Có ai cứu tôi không?
- Chương 123: Dụ uống thuốc (@~@)
- Chương 124: Sóng gió bắt đầu
- Chương 125
- Chương 126: Dự định bị huỷ (1)
- Chương 127: Bi kịch bắt đầu (1)
- Chương 128: Ki kịch bắt đầu (2)
- Chương 129: Bi kịch bắt đầu (3)
- Chương 130: Bi kịch bắt đầu (4)
- Chương 131: Kết thúc?
- Chương 132: Trả lại
- Chương 133: Buổi tiệc ra mắt sản phẩm
- Chương 134: Sự thật là sự thật hay...
- Chương 135: Mạnh mẽ lên cô gái
- Chương 136: Tôi muốn giết chết anh (@_@)
- Chương 137: Sự phẩn nộ của lửa
- Chương 138: Rời đi