Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!! - Chương 28: Vậy mới đúng là con của mẹ...!
Chương trước- Chương 1: Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Chuyện quá khứ
- Chương 3: Chuyện quá khứ (1)
- Chương 4: Trở về Việt Nam
- Chương 5: Bang chủ bang Black Girl
- Chương 6: Chạm mặt!!
- Chương 7: Oan gia
- Chương 8: Sự ngưỡng mộ, khâm phục
- Chương 9: Em là người như thế nào???
- Chương 10: Vị trí rất lớn trong tôi
- Chương 11: Đi ăn tại Homstay
- Chương 12: Dù ra sau em cũng muốn thử!
- Chương 13: Thật không muốn đi tí nào.!(@~@)
- Chương 14: Không có lần sau...!
- Chương 15: Không thể không ngồi chỗ này.!!!
- Chương 16: Em không tin tôi sau...???
- Chương 17: Tôi vẫn mãi mãi bảo vệ...! Còn cô ấy...?
- Chương 18: Tôi phải tìm được em!
- Chương 19: Cảm giác an toàn, được bảo vệ!
- Chương 20: Tôi tin không nhìn lầm người
- Chương 21: Xa lạ, khoảng cách giữa tôi và em....!
- Chương 22: Lại xuất hiện, rất quen thì phải..:)
- Chương 23: Có ân nhất phải báo, có nợ nhất phải trả!!!
- Chương 24: Cứ như lúc trước là tốt nhất
- Chương 25: Mầy lại khổ nữa
- Chương 26: .Quyết định ngày đó có sai không...?!!
- Chương 27: Nhất định phải là vậy
- Chương 28: Vậy mới đúng là con của mẹ...!
- Chương 29: Chờ đợi là hạnh phúc!
- Chương 30: Cái giá phải trả rất là đắt. (@~@)
- Chương 31: Thà trốn tránh còn hơn lún sâu vào
- Chương 32: Kế hoạnh sắp bắt đầu...
- Chương 33: Em đúng thật khó lường...
- Chương 34: Khi tôi không cho phép
- Chương 35: Có phải muốn...khác không?!
- Chương 36: Người thứ ba...chạy trốn
- Chương 37: Kẻ đứng sau là ai???
- Chương 38: Cạnh tranh công bằng
- Chương 39: Cuộc gặp gỡ tình cờ
- Chương 40: "Cảm ơn"...!
- Chương 41: Kế hoạch sắp bắt đầu
- Chương 42: Cuộc gặp mặt không mong muốn
- Chương 43: Cảm thấy nhói lòng
- Chương 44: Thách đấu...Trở ngại...!
- Chương 45: Sự giả tạo
- Chương 46: Hạnh phúc đơn giản chỉ là...
- Chương 47: Chiến lược hoàn hảo
- Chương 48: Xót lòng xót dạ
- Chương 49: Nụ hôn đầu bị cướp...
- Chương 50: Chuẩn bị tỏ tình
- Chương 51: Tỏ tình...bắt cóc
- Chương 52: Kịch bản tỏ tình
- Chương 53: Kịch bản tỏ tình(1)
- Chương 54: Không muốn mất thêm bất cứ thứ gì...
- Chương 55: Vui vẻ hay kinh sợ
- Chương 56: Thì ra là...người quen
- Chương 57: Cơn tức giận...kinh hoàng
- Chương 58: Quan tâm...chăm sóc
- Chương 59: Quan tâm...chăm sóc (1)
- Chương 60: Biết sớm quá còn gì là thú vị
- Chương 61: Vật thể lạ....làm hoà
- Chương 62: Tội thêm tội...khổ thêm khổ
- Chương 63: Sự khác biệt
- Chương 64: Đời không như là mơ!
- Chương 65: Chuyện riêng...yên tâm
- Chương 66: Bí mật...không sợ...không sợ!
- Chương 67: Lộ diện trước sự ngỡ ngàng
- Chương 68: Em cứ vậy sau tôi yên tâm đây
- Chương 69: Khó càng thêm khó
- Chương 70: Hợp đồng tình yêu
- Chương 71: Bạn gái ảo, tình yêu là thật?
- Chương 72: Sự nhầm lẫn tai hại
- Chương 73: Kiệt sức...bị thương
- Chương 74: Người tìm ra tôi lại chính là anh
- Chương 75: Sự tuyệt vọng nhen nhúm trong tất cả
- Chương 76: Xử tội...có cảm nhận
- Chương 77: Cách cứu nó nhưng rất mạo hiểm cũng có thể hại nó
- Chương 78: Kịch bản hoàn hảo
- Chương 79: Kịch bản hoàn hảo 1
- Chương 80: Sự tự do...hiểu ra tất cả
- Chương 81: Cuối cùng cũng giấu không được
- Chương 82: Em không phải thuộc dạng vô tâm, cũng là có chút thành tích
- Chương 83: Tập thể dục chạy bộ
- Chương 84: Thực hiện cá cược
- Chương 85: Thay đổi không gián rất khác biệt hai thế giới
- Chương 86: Phong ak em xin lỗi vì tất cả vẫn tiếp tục giấu anh
- Chương 87: Con chíp nghe lén
- Chương 88: Đã quá bận tâm...chuyện không như những gì đã nghĩ
- Chương 89: Dị ứng
- Chương 90: Ngữ khí đúng là không thay đổi
- Chương 91: Mọi chuyện vẫn rất bình thường
- Chương 92: Cuộc họp cổ đông
- Chương 95: Chuyện xãy ra ngoài dự đoán
- Chương 96: Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc
- Chương 97: Căn phòng ấy vẫn nguyên vẹn
- Chương 98: Đổi cách xưng hô
- Chương 99: Chồng tương lai
- Chương 100: Sự thật bản hợp đồng
- Chương 101: Đồ Biến thái đứng yên
- Chương 102: Buổi tiệc VMPT
- Chương 103: Buổi tiệc VMPT (1)
- Chương 104: Cái kết đắng lòng
- Chương 107: Nhận lại chỉ toàn nước mắt
- Chương 108: Băng xin lỗi em vì tất cả
- Chương 109: Là hận hay ơn
- Chương 111: BT5 là ai?
- Chương 112: Lại nhà cô ta
- Chương 113: Em đồng ý
- Chương 114: Giải quyết phiền toái
- Chương 115: Hắn cũng có quá khứ
- Chương 116: Clou Mitin
- Chương 117: Biển cạn Mây tan biết thì...hết yêu...!
- Chương 118: Sự chung thuỷ đáng trân trọng
- Chương 119: Chuyến đi kết thúc
- Chương 120: Pinky....Băng Băng...em đã quá tuyệt tình
- Chương 121: Có ai cứu tôi không?
- Chương 123: Dụ uống thuốc (@~@)
- Chương 124: Sóng gió bắt đầu
- Chương 125
- Chương 126: Dự định bị huỷ (1)
- Chương 127: Bi kịch bắt đầu (1)
- Chương 128: Ki kịch bắt đầu (2)
- Chương 129: Bi kịch bắt đầu (3)
- Chương 130: Bi kịch bắt đầu (4)
- Chương 131: Kết thúc?
- Chương 132: Trả lại
- Chương 133: Buổi tiệc ra mắt sản phẩm
- Chương 134: Sự thật là sự thật hay...
- Chương 135: Mạnh mẽ lên cô gái
- Chương 136: Tôi muốn giết chết anh (@_@)
- Chương 137: Sự phẩn nộ của lửa
- Chương 138: Rời đi
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!!
Chương 28: Vậy mới đúng là con của mẹ...!
Nó đã bảo vệ được nhỏ nhưng đã đâm thẳng vào tay nó. Nó thấy được mãnh giấy trên thân BF1 vội vàng cầm lấy ngay không cho ai thấy. Nó mạnh dạng cầm BF1 rút mạnh ra máu theo đó cũng bắt đầu chảy.
- Em sau rồi, sau em liều thế.-hắn không ngờ nó lại đỡ cho nhỏ, lúc hắn biết thì nó đã bị đâm rồi lao tới không kịp.
- My có sau không, sau mầy ngốc vậy, mầy có thể khống chế nó mà.-nhỏ vừa khóc vừa nhắc nó.
"Cô có thể khống chế BF1, vậy là thân thế của cô không chỉ có như vậy" hắn suy nghĩ nhưng không khỏi lo cho nó.
- Cô điên ak, có độc đó cô biết không.-hắn cầm tay nó bóp chặt làm cho thứ nước màu đen chảy ra, nó không khỏi nhăn mặt. Đó là độc của BF1 cực độc nữa là khác.
- Không sau đâu, miễn nhiễm rồi.-nó nói nhưng nó để im cho hắn lấy độc. Nó tiếp xúc với rât nhiều loại ám khí, không trừ BF1 này, nếu không lấy hết độc nó chỉ hơi nhức thôi chứ không làm gì được nó.
- Các anh đi mua dùm tôi chai nước, bông băng với thuốc sát trùng giúp tôi.-cô thấy nó cứ nắm tay chặt hình như có thứ gì đó cố tìm cách để tụi hắn đi.
- Tôi không đi.-hắn thấy cử chỉ của cô là lạ nên không muốn đi, chắc có chuyện gì.
Cô không biết phải làm thế nào ý đồ của cô đã thất bại. Nó không thể chậm trễ nữa liền lên tiếng.
- Tuỳ anh.-nhỏ và cô bất ngờ cho hắn ở lại không phải sẽ bị lộ hết sau. Hắn gật đầu đồng tình ý nó.
Cậu và anh nghe lời nhỏ đi mua giúp nhỏ, thấy nó bị thương cũng không lên tiếng.
Nó mở tay ra có miếng giấy mở giấy ra đọc "muốn cứu thằng bé tuấn hãy đến địa chỉ này, đường XX, huận XX, huyện XX...nếu không nó sẽ chết."
Nó đọc xong xám mặt thay đổi bất ngờ, cô và nhỏ thấy vậy giật tờ giấy trên tay nó đọc lớn cho hắn nghe đọc xong hai nhỏ cũng chuyển màu như nó.
- Sau có thể, không phải thằng tuấn đang ở Mỹ sau.-nhỏ khó hiểu.
- Đúng xem chừng là tin giả.-cô suy đoán.
- Giả hay thật tao cũng phải đi thử một phen, không thể đem tính mạng thằng zimba ra đùa giỡn.-nó nói mạnh.
- Nhưng mầy bị thương ở tay.-nhỏ lo lắng vì lúc này vết thương của nó máu chảy ra rất nhiều muốn nhượm luôn chiếc áo trắng.
- Tao không sau tụi mầy đi đến Bar EKO trước đi, xong việc tao sẽ tới sau tao đi với thằng Bin yên tâm.-nó nói rõ.
- Tụi tao cũng...Được thôi.-hai nhỏ định xin đi theo nhưng thấy nó liếc liền thay đổi ngay ý kiến.
- Tôi đi với.-hắn nghiêm túc nhìn nó, hắn khônh thể để cho nó đi một mình được.
- Không được chuyện này là của tôi, tôi tự giải quyết sẽ không liên luỵ tới anh.-nó nói xong chạy thẳng ra xe, Bin cũng biết chuyện chạy ngay tới công viên đón nó.
Hắn đứng đằng sau nhìn nó càng ngày càng khuất dần mà không thể nào nếu nó lại được. Nhỏ và cô tưởng nó muốn công khai thân phận nhưng thật không phải vậy, nhìn qua hắn thấy mặt hắn cực kì khó chịu.
- Thằng Tuấn với cái gì...Zimba là ai?.-hắn hỏi nhỏ.
- Thằng Tuấn là đứa bé nó cưu mang từ nhỏ, mới sáu tuổi thì phải. Hoàn cảnh giống nó nên nó rất thương thằng bé, lúc mẹ thằng bé mất nó cũng có mặt, mẹ thằng bé gửi thằng bé cho nó. Nó xem thằng Tuấn như bảo bối rất quan trọng với nó, Tuấn mà có mệnh hệ gì chắc nó điên mất, động lực của nó đó. Nó thường gọi thằng bé là Zimba biệt danh đó...-nhỏ kịp dừng lại nhiêu đó đủ lắm rồi, nhỏ nhìn cô "mầy nói hết luôn rồi, nó mà biết mầy chết chắt" cô lại cười.
- Thì ra là vậy.-hắn đã hiểu không ngờ nó cũng rất tốt bụng nữa là khác.
Hai cậu cũng vừa bước tới với vẻ mặt hớn hở vì hoàn thành nhiệm vụ.
- My đâu?.-chủ yếu là mua cho nó mà chạy tới thì không thấy nó đâu, vả lại mặt ai cũng một tầng u ám.
- Có việc đi rồi.-nhỏ nói nhẹ.
- Không sau đâu nó sẽ ổn, còn bây giờ về nhà lấy đồ xong đến Bar chờ nó.-cô rất bình thản đi ra xe, nó là ai nhất định sẽ không sau còn Bin nữa mà nên cô và nhỏ không lo lắng. Chuẩn bị đi gặp tụi nhỏ Thư.
"Bạn thân sau bình tĩnh vậy, bắt cóc vậy em làm sau mà giải cứu, em là ai" hắn khó hiểu, còn hai cậu thì ngơ ngác, nãy giờ có chuyện gì xãy ra.
Hai cậu đành im lặng mà đi lấy xe. Hắn thì trầm mặt "sau lại như vậy" trước giờ hắn chưa quan tâm ai, nhưng bây giờ hắn quan tâm nó mà nó thờ ơ với hắn là sau.
••••••••••••••Trên xe Bin••••••••••••
- Em bị sau vậy.-Bin lo lắng khi thấy áo nó toàn máu.
- Xe anh có bông băng không với lại cho em mượn áo khoát của anh.-nó không trả lời Bin mà hỏi ngược lại.
- Có.-Bin lấy đưa cho nó, nó lấy bông băng quấn quanh vết thương, xong mặt áo khoát của Bin vào nhìn nó lúc này đã cực lạnh như tảng băng, khí chất hào hùng.
- Bây giờ sau em?.-Bin thấy nó không gì đáng ngại nên hỏi nó.
- Đi đến điểm hẹn kêu mọi người bố trí xung quanh đó, có thời cơ phải biết nắm bắt, nhanh gọn lẹ, nhớ đem đủ mọi thứ.-nó nói rõ.
- Anh biết rồi.-Bin liền gọi cho mọi người và nói lại những gì nó nói.
Mười lăm phút sau nỏ đã có mặt ở điểm hẹn nhưng không có một bóng người. Nó bây giờ đã đeo mặt nạ trở về làm bang chủ bang Black Girl.
- Bọn hèn, sợ rồi chứ gì.-nó hét lớn cho chúng nó nghe.
- Cô em đùa ak, công nhận bang chủ bang Black Girl có khác, rất có khí chất.-tên đó khen nó.
- Nói thẳng vấn đề.-nó dần mất kiên nhẫn.
- Sau vội quá vậy, cũng được thôi. Anh muốn tụi em gia nhập bang Baty Ban của tụi anh, được vậy anh sẽ thả thằng bé (Tyty:Bang Baty Ban là một bang lớn mạnh nhưng mà thua xa bang tụi nó rồi).-hắn vừa nói vừa thách thức nó.
- Anh đùa nghĩ sau mà lại.-nó cười lạnh không lẽ bang của nó chỉ được cái tiếng thôi sau, vì chuyện này mà dám bắt bảo bối của nó, chán sống rồi.
- Đưa nó ra.-một tên khác đưa thằng bé ra, tay chân bị trói chặt đúng là Zimba.
- Mẹ...-Zimba gọi nó, phải không bị trói thì tụi này chết chắt.
- Sau cô em tính sau.-tên đó hỏi.
- Dám uy hiếp tao, chờ chết đi.-nó nói lạnh. Dám đem tính mạng Zimba ra đùa giỡn chán sống hết rồi.
- Zimba con tin mẹ không.-nó hỏi thằng bé.
- Tin, con tin mẹ.-Zimba trả lời chắt chắn, rất mạnh mẽ.
- Vậy mới đúng là con mẹ, bây giờ con hãy ngồi im không được nhúc nhích.-nó nói vậy vì nếu Zimba vì sợ mà nhúc nhích thì không thì rất nguy hiểm. Nó dùng một cây dao phóng thẳng về phía Zimba. Zimba biết mẹ làm vậy là có ý đồ nên ngồi im. Cây dao phóng thẳng qua làm mọi người hú tim nhưng nó đã làm đứt các sợi dây trói trên người thằng bé. Nó lại cười, rất chính xác.
- Lần này tụi bây chết chắt, có gì trăn trói trước khi đi không.-nó lại cười khinh mấy tên đó.
- Cô em nghĩ làm vậy là có thể cứu được thằng bé, ngây thơ quá rồi.-tên nãy tưởng nó giết thằng bé mà không ngờ nó cởi trói. Cũng làm gì được thằng bé còn nằm trong tay tên đó mà.
- Thử xem đi rồi biết.-nó thách tên đó làm tên đó tức muốn điên. Nhìn liếc nhìn xung quanh ý bảo mọi người chuẩn bị.
Bin thì nhìn nó, liệu có chơi liều quá không. Nếu mấy tên đó làm gì thằng bé thì sau, còn nó lúc này chỉ cười nụ cười thoả mãn. "Chờ xem" nó nghĩ.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Kịch tính không. Có ý kiến gì cmt cho tyty biết nha. Tối ấm nha. (^~^)
- Em sau rồi, sau em liều thế.-hắn không ngờ nó lại đỡ cho nhỏ, lúc hắn biết thì nó đã bị đâm rồi lao tới không kịp.
- My có sau không, sau mầy ngốc vậy, mầy có thể khống chế nó mà.-nhỏ vừa khóc vừa nhắc nó.
"Cô có thể khống chế BF1, vậy là thân thế của cô không chỉ có như vậy" hắn suy nghĩ nhưng không khỏi lo cho nó.
- Cô điên ak, có độc đó cô biết không.-hắn cầm tay nó bóp chặt làm cho thứ nước màu đen chảy ra, nó không khỏi nhăn mặt. Đó là độc của BF1 cực độc nữa là khác.
- Không sau đâu, miễn nhiễm rồi.-nó nói nhưng nó để im cho hắn lấy độc. Nó tiếp xúc với rât nhiều loại ám khí, không trừ BF1 này, nếu không lấy hết độc nó chỉ hơi nhức thôi chứ không làm gì được nó.
- Các anh đi mua dùm tôi chai nước, bông băng với thuốc sát trùng giúp tôi.-cô thấy nó cứ nắm tay chặt hình như có thứ gì đó cố tìm cách để tụi hắn đi.
- Tôi không đi.-hắn thấy cử chỉ của cô là lạ nên không muốn đi, chắc có chuyện gì.
Cô không biết phải làm thế nào ý đồ của cô đã thất bại. Nó không thể chậm trễ nữa liền lên tiếng.
- Tuỳ anh.-nhỏ và cô bất ngờ cho hắn ở lại không phải sẽ bị lộ hết sau. Hắn gật đầu đồng tình ý nó.
Cậu và anh nghe lời nhỏ đi mua giúp nhỏ, thấy nó bị thương cũng không lên tiếng.
Nó mở tay ra có miếng giấy mở giấy ra đọc "muốn cứu thằng bé tuấn hãy đến địa chỉ này, đường XX, huận XX, huyện XX...nếu không nó sẽ chết."
Nó đọc xong xám mặt thay đổi bất ngờ, cô và nhỏ thấy vậy giật tờ giấy trên tay nó đọc lớn cho hắn nghe đọc xong hai nhỏ cũng chuyển màu như nó.
- Sau có thể, không phải thằng tuấn đang ở Mỹ sau.-nhỏ khó hiểu.
- Đúng xem chừng là tin giả.-cô suy đoán.
- Giả hay thật tao cũng phải đi thử một phen, không thể đem tính mạng thằng zimba ra đùa giỡn.-nó nói mạnh.
- Nhưng mầy bị thương ở tay.-nhỏ lo lắng vì lúc này vết thương của nó máu chảy ra rất nhiều muốn nhượm luôn chiếc áo trắng.
- Tao không sau tụi mầy đi đến Bar EKO trước đi, xong việc tao sẽ tới sau tao đi với thằng Bin yên tâm.-nó nói rõ.
- Tụi tao cũng...Được thôi.-hai nhỏ định xin đi theo nhưng thấy nó liếc liền thay đổi ngay ý kiến.
- Tôi đi với.-hắn nghiêm túc nhìn nó, hắn khônh thể để cho nó đi một mình được.
- Không được chuyện này là của tôi, tôi tự giải quyết sẽ không liên luỵ tới anh.-nó nói xong chạy thẳng ra xe, Bin cũng biết chuyện chạy ngay tới công viên đón nó.
Hắn đứng đằng sau nhìn nó càng ngày càng khuất dần mà không thể nào nếu nó lại được. Nhỏ và cô tưởng nó muốn công khai thân phận nhưng thật không phải vậy, nhìn qua hắn thấy mặt hắn cực kì khó chịu.
- Thằng Tuấn với cái gì...Zimba là ai?.-hắn hỏi nhỏ.
- Thằng Tuấn là đứa bé nó cưu mang từ nhỏ, mới sáu tuổi thì phải. Hoàn cảnh giống nó nên nó rất thương thằng bé, lúc mẹ thằng bé mất nó cũng có mặt, mẹ thằng bé gửi thằng bé cho nó. Nó xem thằng Tuấn như bảo bối rất quan trọng với nó, Tuấn mà có mệnh hệ gì chắc nó điên mất, động lực của nó đó. Nó thường gọi thằng bé là Zimba biệt danh đó...-nhỏ kịp dừng lại nhiêu đó đủ lắm rồi, nhỏ nhìn cô "mầy nói hết luôn rồi, nó mà biết mầy chết chắt" cô lại cười.
- Thì ra là vậy.-hắn đã hiểu không ngờ nó cũng rất tốt bụng nữa là khác.
Hai cậu cũng vừa bước tới với vẻ mặt hớn hở vì hoàn thành nhiệm vụ.
- My đâu?.-chủ yếu là mua cho nó mà chạy tới thì không thấy nó đâu, vả lại mặt ai cũng một tầng u ám.
- Có việc đi rồi.-nhỏ nói nhẹ.
- Không sau đâu nó sẽ ổn, còn bây giờ về nhà lấy đồ xong đến Bar chờ nó.-cô rất bình thản đi ra xe, nó là ai nhất định sẽ không sau còn Bin nữa mà nên cô và nhỏ không lo lắng. Chuẩn bị đi gặp tụi nhỏ Thư.
"Bạn thân sau bình tĩnh vậy, bắt cóc vậy em làm sau mà giải cứu, em là ai" hắn khó hiểu, còn hai cậu thì ngơ ngác, nãy giờ có chuyện gì xãy ra.
Hai cậu đành im lặng mà đi lấy xe. Hắn thì trầm mặt "sau lại như vậy" trước giờ hắn chưa quan tâm ai, nhưng bây giờ hắn quan tâm nó mà nó thờ ơ với hắn là sau.
••••••••••••••Trên xe Bin••••••••••••
- Em bị sau vậy.-Bin lo lắng khi thấy áo nó toàn máu.
- Xe anh có bông băng không với lại cho em mượn áo khoát của anh.-nó không trả lời Bin mà hỏi ngược lại.
- Có.-Bin lấy đưa cho nó, nó lấy bông băng quấn quanh vết thương, xong mặt áo khoát của Bin vào nhìn nó lúc này đã cực lạnh như tảng băng, khí chất hào hùng.
- Bây giờ sau em?.-Bin thấy nó không gì đáng ngại nên hỏi nó.
- Đi đến điểm hẹn kêu mọi người bố trí xung quanh đó, có thời cơ phải biết nắm bắt, nhanh gọn lẹ, nhớ đem đủ mọi thứ.-nó nói rõ.
- Anh biết rồi.-Bin liền gọi cho mọi người và nói lại những gì nó nói.
Mười lăm phút sau nỏ đã có mặt ở điểm hẹn nhưng không có một bóng người. Nó bây giờ đã đeo mặt nạ trở về làm bang chủ bang Black Girl.
- Bọn hèn, sợ rồi chứ gì.-nó hét lớn cho chúng nó nghe.
- Cô em đùa ak, công nhận bang chủ bang Black Girl có khác, rất có khí chất.-tên đó khen nó.
- Nói thẳng vấn đề.-nó dần mất kiên nhẫn.
- Sau vội quá vậy, cũng được thôi. Anh muốn tụi em gia nhập bang Baty Ban của tụi anh, được vậy anh sẽ thả thằng bé (Tyty:Bang Baty Ban là một bang lớn mạnh nhưng mà thua xa bang tụi nó rồi).-hắn vừa nói vừa thách thức nó.
- Anh đùa nghĩ sau mà lại.-nó cười lạnh không lẽ bang của nó chỉ được cái tiếng thôi sau, vì chuyện này mà dám bắt bảo bối của nó, chán sống rồi.
- Đưa nó ra.-một tên khác đưa thằng bé ra, tay chân bị trói chặt đúng là Zimba.
- Mẹ...-Zimba gọi nó, phải không bị trói thì tụi này chết chắt.
- Sau cô em tính sau.-tên đó hỏi.
- Dám uy hiếp tao, chờ chết đi.-nó nói lạnh. Dám đem tính mạng Zimba ra đùa giỡn chán sống hết rồi.
- Zimba con tin mẹ không.-nó hỏi thằng bé.
- Tin, con tin mẹ.-Zimba trả lời chắt chắn, rất mạnh mẽ.
- Vậy mới đúng là con mẹ, bây giờ con hãy ngồi im không được nhúc nhích.-nó nói vậy vì nếu Zimba vì sợ mà nhúc nhích thì không thì rất nguy hiểm. Nó dùng một cây dao phóng thẳng về phía Zimba. Zimba biết mẹ làm vậy là có ý đồ nên ngồi im. Cây dao phóng thẳng qua làm mọi người hú tim nhưng nó đã làm đứt các sợi dây trói trên người thằng bé. Nó lại cười, rất chính xác.
- Lần này tụi bây chết chắt, có gì trăn trói trước khi đi không.-nó lại cười khinh mấy tên đó.
- Cô em nghĩ làm vậy là có thể cứu được thằng bé, ngây thơ quá rồi.-tên nãy tưởng nó giết thằng bé mà không ngờ nó cởi trói. Cũng làm gì được thằng bé còn nằm trong tay tên đó mà.
- Thử xem đi rồi biết.-nó thách tên đó làm tên đó tức muốn điên. Nhìn liếc nhìn xung quanh ý bảo mọi người chuẩn bị.
Bin thì nhìn nó, liệu có chơi liều quá không. Nếu mấy tên đó làm gì thằng bé thì sau, còn nó lúc này chỉ cười nụ cười thoả mãn. "Chờ xem" nó nghĩ.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Kịch tính không. Có ý kiến gì cmt cho tyty biết nha. Tối ấm nha. (^~^)
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Chuyện quá khứ
- Chương 3: Chuyện quá khứ (1)
- Chương 4: Trở về Việt Nam
- Chương 5: Bang chủ bang Black Girl
- Chương 6: Chạm mặt!!
- Chương 7: Oan gia
- Chương 8: Sự ngưỡng mộ, khâm phục
- Chương 9: Em là người như thế nào???
- Chương 10: Vị trí rất lớn trong tôi
- Chương 11: Đi ăn tại Homstay
- Chương 12: Dù ra sau em cũng muốn thử!
- Chương 13: Thật không muốn đi tí nào.!(@~@)
- Chương 14: Không có lần sau...!
- Chương 15: Không thể không ngồi chỗ này.!!!
- Chương 16: Em không tin tôi sau...???
- Chương 17: Tôi vẫn mãi mãi bảo vệ...! Còn cô ấy...?
- Chương 18: Tôi phải tìm được em!
- Chương 19: Cảm giác an toàn, được bảo vệ!
- Chương 20: Tôi tin không nhìn lầm người
- Chương 21: Xa lạ, khoảng cách giữa tôi và em....!
- Chương 22: Lại xuất hiện, rất quen thì phải..:)
- Chương 23: Có ân nhất phải báo, có nợ nhất phải trả!!!
- Chương 24: Cứ như lúc trước là tốt nhất
- Chương 25: Mầy lại khổ nữa
- Chương 26: .Quyết định ngày đó có sai không...?!!
- Chương 27: Nhất định phải là vậy
- Chương 28: Vậy mới đúng là con của mẹ...!
- Chương 29: Chờ đợi là hạnh phúc!
- Chương 30: Cái giá phải trả rất là đắt. (@~@)
- Chương 31: Thà trốn tránh còn hơn lún sâu vào
- Chương 32: Kế hoạnh sắp bắt đầu...
- Chương 33: Em đúng thật khó lường...
- Chương 34: Khi tôi không cho phép
- Chương 35: Có phải muốn...khác không?!
- Chương 36: Người thứ ba...chạy trốn
- Chương 37: Kẻ đứng sau là ai???
- Chương 38: Cạnh tranh công bằng
- Chương 39: Cuộc gặp gỡ tình cờ
- Chương 40: "Cảm ơn"...!
- Chương 41: Kế hoạch sắp bắt đầu
- Chương 42: Cuộc gặp mặt không mong muốn
- Chương 43: Cảm thấy nhói lòng
- Chương 44: Thách đấu...Trở ngại...!
- Chương 45: Sự giả tạo
- Chương 46: Hạnh phúc đơn giản chỉ là...
- Chương 47: Chiến lược hoàn hảo
- Chương 48: Xót lòng xót dạ
- Chương 49: Nụ hôn đầu bị cướp...
- Chương 50: Chuẩn bị tỏ tình
- Chương 51: Tỏ tình...bắt cóc
- Chương 52: Kịch bản tỏ tình
- Chương 53: Kịch bản tỏ tình(1)
- Chương 54: Không muốn mất thêm bất cứ thứ gì...
- Chương 55: Vui vẻ hay kinh sợ
- Chương 56: Thì ra là...người quen
- Chương 57: Cơn tức giận...kinh hoàng
- Chương 58: Quan tâm...chăm sóc
- Chương 59: Quan tâm...chăm sóc (1)
- Chương 60: Biết sớm quá còn gì là thú vị
- Chương 61: Vật thể lạ....làm hoà
- Chương 62: Tội thêm tội...khổ thêm khổ
- Chương 63: Sự khác biệt
- Chương 64: Đời không như là mơ!
- Chương 65: Chuyện riêng...yên tâm
- Chương 66: Bí mật...không sợ...không sợ!
- Chương 67: Lộ diện trước sự ngỡ ngàng
- Chương 68: Em cứ vậy sau tôi yên tâm đây
- Chương 69: Khó càng thêm khó
- Chương 70: Hợp đồng tình yêu
- Chương 71: Bạn gái ảo, tình yêu là thật?
- Chương 72: Sự nhầm lẫn tai hại
- Chương 73: Kiệt sức...bị thương
- Chương 74: Người tìm ra tôi lại chính là anh
- Chương 75: Sự tuyệt vọng nhen nhúm trong tất cả
- Chương 76: Xử tội...có cảm nhận
- Chương 77: Cách cứu nó nhưng rất mạo hiểm cũng có thể hại nó
- Chương 78: Kịch bản hoàn hảo
- Chương 79: Kịch bản hoàn hảo 1
- Chương 80: Sự tự do...hiểu ra tất cả
- Chương 81: Cuối cùng cũng giấu không được
- Chương 82: Em không phải thuộc dạng vô tâm, cũng là có chút thành tích
- Chương 83: Tập thể dục chạy bộ
- Chương 84: Thực hiện cá cược
- Chương 85: Thay đổi không gián rất khác biệt hai thế giới
- Chương 86: Phong ak em xin lỗi vì tất cả vẫn tiếp tục giấu anh
- Chương 87: Con chíp nghe lén
- Chương 88: Đã quá bận tâm...chuyện không như những gì đã nghĩ
- Chương 89: Dị ứng
- Chương 90: Ngữ khí đúng là không thay đổi
- Chương 91: Mọi chuyện vẫn rất bình thường
- Chương 92: Cuộc họp cổ đông
- Chương 95: Chuyện xãy ra ngoài dự đoán
- Chương 96: Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc
- Chương 97: Căn phòng ấy vẫn nguyên vẹn
- Chương 98: Đổi cách xưng hô
- Chương 99: Chồng tương lai
- Chương 100: Sự thật bản hợp đồng
- Chương 101: Đồ Biến thái đứng yên
- Chương 102: Buổi tiệc VMPT
- Chương 103: Buổi tiệc VMPT (1)
- Chương 104: Cái kết đắng lòng
- Chương 107: Nhận lại chỉ toàn nước mắt
- Chương 108: Băng xin lỗi em vì tất cả
- Chương 109: Là hận hay ơn
- Chương 111: BT5 là ai?
- Chương 112: Lại nhà cô ta
- Chương 113: Em đồng ý
- Chương 114: Giải quyết phiền toái
- Chương 115: Hắn cũng có quá khứ
- Chương 116: Clou Mitin
- Chương 117: Biển cạn Mây tan biết thì...hết yêu...!
- Chương 118: Sự chung thuỷ đáng trân trọng
- Chương 119: Chuyến đi kết thúc
- Chương 120: Pinky....Băng Băng...em đã quá tuyệt tình
- Chương 121: Có ai cứu tôi không?
- Chương 123: Dụ uống thuốc (@~@)
- Chương 124: Sóng gió bắt đầu
- Chương 125
- Chương 126: Dự định bị huỷ (1)
- Chương 127: Bi kịch bắt đầu (1)
- Chương 128: Ki kịch bắt đầu (2)
- Chương 129: Bi kịch bắt đầu (3)
- Chương 130: Bi kịch bắt đầu (4)
- Chương 131: Kết thúc?
- Chương 132: Trả lại
- Chương 133: Buổi tiệc ra mắt sản phẩm
- Chương 134: Sự thật là sự thật hay...
- Chương 135: Mạnh mẽ lên cô gái
- Chương 136: Tôi muốn giết chết anh (@_@)
- Chương 137: Sự phẩn nộ của lửa
- Chương 138: Rời đi