Phế Đế Làm Phi - Chương 8: Mộc Tử Khâm, ngươi đi chết cho bản cung!
Chương trước- Chương 1: Mộc Tử Khâm, ngươi thua rồi
- Chương 2: Ta theo ngươi trở về
- Chương 3: Tối nay, hưởng thụ ân sủng của trẫm cho tốt đi...
- Chương 4: Phát sốt
- Chương 5: Trẫm tự mình tẩy trừ
- Chương 6: Đút thuốc
- Chương 7
- Chương 8: Mộc Tử Khâm, ngươi đi chết cho bản cung!
- Chương 9: Nương nương, hôm nay ngài thật soái!
- Chương 10: Ngươi đến báo thù cho hắn sao?
- Chương 11: Một ngày nào đó trẫm sẽ đích thân mài mòn vuốt nhỏ của ngươi!
- Chương 12: Ngươi cùng hắn thông đồng từ lúc nào
- Chương 13: Mộc Tử Trạc, ngươi tìm chết!
- Chương 14: Tiệc Sinh thần
- Chương 15: Mộc Tử Trạc, hôm nay là ngày chết của ngươi!
- Chương 16: Yên tâm đi, Tử Khâm, trẫm có chừng mực, sẽ không làm ngươi bị thương
- Chương 17: Thần đệ muốn hỏi xin hoàng huynh một người
- Chương 18: Tử Khâm, thu liệp mười ngày sau, trẫm dẫn ngươi đi được không?
- Chương 19: Xích Vũ
- Chương 20: Hôn trẫm một cái trẫm liền đồng ý
- Chương 21: Thu liệp
- Chương 22: Bản vương bảo ngươi uống thuốc ngươi không nghe thấy sao?
- Chương 23: Dù có đào ba thước đất, cũng phải đưa y bình an trở về cho trẫm!
- Chương 24: Mộc quốc chủ có từng nghĩ muốn phục quốc hay không?
- Chương 25
- Chương 26: Các ngươi đang làm cái gì?
- Chương 27: Xem ra ... ngươi không nhận thức rõ thân phận của bản thân
- Chương 28: Vốn không nghĩ đối đãi với ngươi như vậy, tất thảy là ngươi bức trẫm
- Chương 29: Đương nhiên là xóa bỏ ấn ký dơ bẩn cùng khuất nhục ...
- Chương 30: Vũ giả dị vực
- Chương 31: Ngươi còn muốn trẫm phải làm thế nào
- Chương 32: Hiện tại chúng ta có chung địch nhân, sao không cùng liên thủ?
- Chương 33: Xuất cung
- Chương 34: Không gặp được Mộc Tử Khâm, trẫm sẽ san bằng Mộc Quốc!
- Chương 35: Đừng tự lừa mình dối người, kẻ ta muốn gϊếŧ chính là ngươi!
- Chương 36: Ai cho ngươi cái can đảm đi tìm chết?
- Chương 37: Cầu xin ngươi...... buông tha đệ ấy......
- Chương 38: Ác mộng
- Chương 39: Hoán huyết*
- Chương 40: Bản vương sẽ thành toàn cho ngươi!
- Chương 41: Cầu ngươi...tỉnh lại đi....
- Chương 42: Tử Trạc... sắp không xong rồi......
- Chương 43: Họa quốc yêu phi
- Chương 44: Bệ hạ hài lòng với thọ lễ của thần thiếp sao?
- Chương 45: Ngươi đi gặp Hạ Vân Dương làm cái gì?
- Chương 46: Bệ hạ cho rằng... còn có thể trở lại được hay sao?
- Chương 47: Chi bằng các vị đại nhân tự xuất tiền tài lấp đầy quốc khố đi
- Chương 48: Cút ngay... ta không cần... ác ma cứu giúp
- Chương 49: Trần Nguyên Tư chết
- Chương 50: Lần sau .... vẫn dám.....
- Chương 51: Thần thϊếp bất quá chỉ biến thành dáng vẻ mà bệ hạ kỳ vọng thôi
- Chương 52: Đợi trẫm chở về, liền cho ngươi Hậu vị
- Chương 53: Hóa ra ngươi bất quá cũng chỉ vì lợi dụng ta
- Chương 54: Kiếp sau, ta nhất định không phụ ngươi.
- Chương 55: Hy vọng kiếp sau có thể cường đại đến mức đủ để bảo hộ ngươi.
- Chương 56: Chúc bệ hạ đêm đêm nằm mộng nhớ về thần thϊếp
- Chương 57: Sát nhân tru tâm [Cuộc sống tang thê của tra công (1)]
- Chương 58: Cuộc sống tang thê của tra công (2)
- Chương 59: Cuộc sống tang thê của tra công (3)
- Chương 60: Trọng sinh
- Chương 61: Dám đả thương người của ta, các ngươi tìm chết!
- Chương 62: Đời này kiếp này, ta nhất định toàn tâm toàn ý bảo hộ ngươi!
- Chương 63: Tiêu Chấn Diệp phát sốt
- Chương 64: Muốn ngươi đút cơ......
- Chương 65: Ngươi xoa giúp ta.... xoa xoa sẽ không đau nữa
- Chương 66: Lẽ nào thái tử điện hạ không muốn chịu trách nhiệm với tại hạ sao?
- Chương 67: Không ổn!
- Chương 68: Đi mau!
- Chương 69: Chó ngốc to xác Tiêu Ưng Trì
- Chương 70: Hạ Vân Dương bái phỏng
- Chương 71: Hạ các chủ cũng không muốn khiến Tử Khâm lại nổi giận đúng chứ
- Chương 72: Ta đối với Tử Khâm, là nhất định phải có được!
- Chương 73: Ngươi bất quá cũng chỉ là con chó mà y nuôi
- Chương 74: Vậy phải xem sự lựa chọn của ngươi
- Chương 75: Hảo hảo hảo, Thái tử điện hạ của ta.
- Chương 76: Ám sát
- Chương 77: Luận về vô sỉ, tại hạ sao có thể sánh bằng Hạ các chủ đây !
- Chương 78: Tiêu hậu thất thế
- Chương 79: Ngươi khiến bản thân bị thương thế này chỉ vì một ấu lang à!
- Chương 80: Hoa khôi Mộng Ngyệt
- Chương 81: Một khối gạch đập hắn ngất xỉu
- Chương 82: Ta cũng thích ngươi a Tử Trạc!
- Chương 83: Bọn đệ muốn ở bên nhau
- Chương 84: Thái tử điện hạ, đêm nay ngươi nhất định sẽ trở thành người của ta!
- Chương 85: Ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi
- Chương 86: Tiêu Chấn Diệp, ta đau quá.
- Chương 87: Tử Khâm, từ nay trở đi, ngươi sẽ chân chính trở thành người của ta.
- Chương 88: Ta hận ngươi, Tiêu Chấn Diệp!
- Chương 89: Tiêu Ưng Trì khôi phục ký ức
- Chương 90: Trọn hai kiếp, ngươi mang đến cho Tử Trạc chỉ có tổn thương
- Chương 91: Một khi đã vậy, thì ngươi nên chết đi thôi
- Chương 92: Mộc quốc chủ đã trúng Huyết tình cổ
- Chương 93: Muốn giải Huyết tình cổ, cũng không hẳn là hoàn toàn không có cách
- Chương 94: Ngươi trốn không thoát đâu Tử Khâm
- Chương 95: Chấn Diệp ca vì cứu huynh mà chủ động nhảy vào Vạn Xà quật
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phế Đế Làm Phi
Chương 8: Mộc Tử Khâm, ngươi đi chết cho bản cung!
25/01/2022
Edit: Chary
_______________________________________
Từ đầu đến cuối, Mộc Tử Khâm vẫn ngồi nơi đó thưởng trà, môi ngậm tiếu ý như có như không, mi mắt chẳng buồn nâng một chút.
Liễu An Di hoàn toàn bị ngó lơ, tức giận tới mức song nhãn phát hỏa, hắn – Liễu phi độc thụ thánh sủng, trong hoàng cung này có ai dám bất kính với hắn, một tiện phôi tử* mới nhập cung vậy mà cả gan đối với hắn như vậy!
(*Tiện phôi tử: đồ bại hoại)
Đặc biệt khi trông thấy thân hình Mộc Tử Khâm, Liễu An Di phẫn hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Dù cho không nhìn dung mạo của y, chỉ xem khí chất từ thân hình lơ đãng xuất ra cũng có thể đoán được y mỹ mạo dường nào.
"Quân chủ Mộc Quốc khi xưa cam nguyên sa vào cấm luyến dưới khố cừu nhân diệt quốc, không sợ người trong thiên hạ nhạo báng hay sao?"
Hai mắt oán ghét chằm chằm thân ảnh hồng sắc, Liễu An Di vừa bước đến gần Mộc Tử Khâm dưới sự nâng đỡ của thị nữ, vừa trào phúng nói.
Nghe vậy, Mộc Tử Khâm dừng một chút, nhưng sau đó động tác lại như nước chạy mây trôi, đình chỉ kia lướt qua quá nhanh tựa hồ chỉ là ảo giác.
Song hành động đó vẫn bị Liễu An Di nhạy bén tóm được, trong lòng hắn nháy mắt cảm thấy thỏa mãn vặn vẹo, càng hăng say châm chọc: "Mộc Quốc có quốc quân dựa vào thân dưới thượng vị như ngươi, diệt vong cũng không phải vô lý ......"
"Cộp!"
Không đợi Liễu An Di nói xong, chén trà trong tay Mộc Tử Khâm đã nặng nề nện trên bàn, nước trà nóng hổi bên trong liền trào ra.
Sau đó, ánh mắt lăng lệ băng lãnh thẳng tấp bắn tới Liễu An Di, hàm chứa sát khí sắc lẹm tựa đao phong.
Sát ý kia cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, dọa Liễu An Di trực tiếp lui lại.
"Nương nương......" Thị nữ đứng đằng sau vội đỡ lấy hắn, nhờ vậy hắn mới không té ngã.
Bấy giờ Liễu An Di phát hiện, chính mình thế nhưng bị một ánh mắt của Mộc Tử Khâm dọa sợ.
Tiện đề tử này cư nhiên dám de dọa hắn!
(*Tiện đề tử: Đồ đ*)
Bất quá lần này, hắn toàn thấy rõ mặt mày Mộc Tử Khâm.
Lực trùng kích trong mắt y làm hắn thoáng cái sửng sốt.
Liễu An Di nhất thời vừa tức vừa hận, hai mắt chứa độc chăm chăm dán vào mặt Mộc Tử Khâm, hận không thể lập tức xông lên xé rách khuôn mặt hồ ly hoặc chúng kia.
Thời điểm hắn đương nghĩ ngợi, đột nhiên chú ý tới khóe mắt Mộc Tử Khâm có một viên lệ chí đỏ tươi.
Giống như đúc với nốt ruồi chu sa của hắn.
Một cái tên chợt lóe trong đầu Liễu An Di, kí ức xa xôi bị đánh thức.........
Đó là một đêm trăng sáng, nam nhân say rượu ôn nhu vuốt ve lệ chí nơi khóe mắt hắn, ánh mắt nhu tình đến xuất thủy, thâm tình mà nói thích hắn, trong miệng hết lần này tới lần khác gọi một danh tự.
Nam nhân đã rất say, âm tiết thật sự hàm hồ, hắn nghe chẳng rõ nam nhân gọi cái gì, còn ngỡ hắn gọi tên chính mình mà lấy đó làm hoan hỉ.
Nhưng đến hiện tại, danh tự mơ hồ kia trở nên vô cùng rõ ràng, là "Tử Khâm"......
Hắn cơ hồ hiểu được cái gì, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, cả người như rớt xuống hầm băng.
Nguyên lai, lời đêm đó không phải nói với hắn.......
Buồn cười chính là hắn bởi vì đêm đó mà đối với nam nhân động chân tâm, khuynh tẫn toàn bộ lực lượng Liễu Quốc phù trợ nam nhân kia ngồi lên Tiêu vương bảo tọa, tiến tới đoạt được thiên hạ......
Hắn bỗng nhiên nghĩ rằng đời mình có chút bi ai.
Cho tới bây giờ, hắn cũng không phải người tốt gì, lại động chân tâm với một nam nhân, đem tất cả tốt đẹp của mình hiến dâng người nọ.
Vậy mà kết cục biến thành may giá y cho người......
Mục quang oán độc như xà bắn về phía Mộc Tử Khâm, lại thình lình liếc thấy cần cổ trắng nõn dưới vạt áo hơi mở ẩn hiện dấu hôn, giống như khoe với hắn Tiêu Chấn Diệp sủng y cỡ nào.
Con ngươi Liễu An Di bất chợt biến thành đỏ tươi: "Mộc Tử Khâm, ngươi đi chết cho bản cung!"
Hắn lấy ra chủy thủ giấu trong ngực, mãnh liệt vọt tới Mộc Tử Khâm.
________________________________
Editor có lời muốn nói: Truyện nhà Chary chỉ đăng tại wattap (Ngochanhcung) và wordprees (tuchau1105.wordpress.com). Các tình yêu có yêu mến truyện thì hãy đọc ở trang chính chủ nhé.
Edit: Chary
_______________________________________
Từ đầu đến cuối, Mộc Tử Khâm vẫn ngồi nơi đó thưởng trà, môi ngậm tiếu ý như có như không, mi mắt chẳng buồn nâng một chút.
Liễu An Di hoàn toàn bị ngó lơ, tức giận tới mức song nhãn phát hỏa, hắn – Liễu phi độc thụ thánh sủng, trong hoàng cung này có ai dám bất kính với hắn, một tiện phôi tử* mới nhập cung vậy mà cả gan đối với hắn như vậy!
(*Tiện phôi tử: đồ bại hoại)
Đặc biệt khi trông thấy thân hình Mộc Tử Khâm, Liễu An Di phẫn hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Dù cho không nhìn dung mạo của y, chỉ xem khí chất từ thân hình lơ đãng xuất ra cũng có thể đoán được y mỹ mạo dường nào.
"Quân chủ Mộc Quốc khi xưa cam nguyên sa vào cấm luyến dưới khố cừu nhân diệt quốc, không sợ người trong thiên hạ nhạo báng hay sao?"
Hai mắt oán ghét chằm chằm thân ảnh hồng sắc, Liễu An Di vừa bước đến gần Mộc Tử Khâm dưới sự nâng đỡ của thị nữ, vừa trào phúng nói.
Nghe vậy, Mộc Tử Khâm dừng một chút, nhưng sau đó động tác lại như nước chạy mây trôi, đình chỉ kia lướt qua quá nhanh tựa hồ chỉ là ảo giác.
Song hành động đó vẫn bị Liễu An Di nhạy bén tóm được, trong lòng hắn nháy mắt cảm thấy thỏa mãn vặn vẹo, càng hăng say châm chọc: "Mộc Quốc có quốc quân dựa vào thân dưới thượng vị như ngươi, diệt vong cũng không phải vô lý ......"
"Cộp!"
Không đợi Liễu An Di nói xong, chén trà trong tay Mộc Tử Khâm đã nặng nề nện trên bàn, nước trà nóng hổi bên trong liền trào ra.
Sau đó, ánh mắt lăng lệ băng lãnh thẳng tấp bắn tới Liễu An Di, hàm chứa sát khí sắc lẹm tựa đao phong.
Sát ý kia cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, dọa Liễu An Di trực tiếp lui lại.
"Nương nương......" Thị nữ đứng đằng sau vội đỡ lấy hắn, nhờ vậy hắn mới không té ngã.
Bấy giờ Liễu An Di phát hiện, chính mình thế nhưng bị một ánh mắt của Mộc Tử Khâm dọa sợ.
Tiện đề tử này cư nhiên dám de dọa hắn!
(*Tiện đề tử: Đồ đ*)
Bất quá lần này, hắn toàn thấy rõ mặt mày Mộc Tử Khâm.
Lực trùng kích trong mắt y làm hắn thoáng cái sửng sốt.
Liễu An Di nhất thời vừa tức vừa hận, hai mắt chứa độc chăm chăm dán vào mặt Mộc Tử Khâm, hận không thể lập tức xông lên xé rách khuôn mặt hồ ly hoặc chúng kia.
Thời điểm hắn đương nghĩ ngợi, đột nhiên chú ý tới khóe mắt Mộc Tử Khâm có một viên lệ chí đỏ tươi.
Giống như đúc với nốt ruồi chu sa của hắn.
Một cái tên chợt lóe trong đầu Liễu An Di, kí ức xa xôi bị đánh thức.........
Đó là một đêm trăng sáng, nam nhân say rượu ôn nhu vuốt ve lệ chí nơi khóe mắt hắn, ánh mắt nhu tình đến xuất thủy, thâm tình mà nói thích hắn, trong miệng hết lần này tới lần khác gọi một danh tự.
Nam nhân đã rất say, âm tiết thật sự hàm hồ, hắn nghe chẳng rõ nam nhân gọi cái gì, còn ngỡ hắn gọi tên chính mình mà lấy đó làm hoan hỉ.
Nhưng đến hiện tại, danh tự mơ hồ kia trở nên vô cùng rõ ràng, là "Tử Khâm"......
Hắn cơ hồ hiểu được cái gì, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, cả người như rớt xuống hầm băng.
Nguyên lai, lời đêm đó không phải nói với hắn.......
Buồn cười chính là hắn bởi vì đêm đó mà đối với nam nhân động chân tâm, khuynh tẫn toàn bộ lực lượng Liễu Quốc phù trợ nam nhân kia ngồi lên Tiêu vương bảo tọa, tiến tới đoạt được thiên hạ......
Hắn bỗng nhiên nghĩ rằng đời mình có chút bi ai.
Cho tới bây giờ, hắn cũng không phải người tốt gì, lại động chân tâm với một nam nhân, đem tất cả tốt đẹp của mình hiến dâng người nọ.
Vậy mà kết cục biến thành may giá y cho người......
Mục quang oán độc như xà bắn về phía Mộc Tử Khâm, lại thình lình liếc thấy cần cổ trắng nõn dưới vạt áo hơi mở ẩn hiện dấu hôn, giống như khoe với hắn Tiêu Chấn Diệp sủng y cỡ nào.
Con ngươi Liễu An Di bất chợt biến thành đỏ tươi: "Mộc Tử Khâm, ngươi đi chết cho bản cung!"
Hắn lấy ra chủy thủ giấu trong ngực, mãnh liệt vọt tới Mộc Tử Khâm.
________________________________
Editor có lời muốn nói: Truyện nhà Chary chỉ đăng tại wattap (Ngochanhcung) và wordprees (tuchau1105.wordpress.com). Các tình yêu có yêu mến truyện thì hãy đọc ở trang chính chủ nhé.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mộc Tử Khâm, ngươi thua rồi
- Chương 2: Ta theo ngươi trở về
- Chương 3: Tối nay, hưởng thụ ân sủng của trẫm cho tốt đi...
- Chương 4: Phát sốt
- Chương 5: Trẫm tự mình tẩy trừ
- Chương 6: Đút thuốc
- Chương 7
- Chương 8: Mộc Tử Khâm, ngươi đi chết cho bản cung!
- Chương 9: Nương nương, hôm nay ngài thật soái!
- Chương 10: Ngươi đến báo thù cho hắn sao?
- Chương 11: Một ngày nào đó trẫm sẽ đích thân mài mòn vuốt nhỏ của ngươi!
- Chương 12: Ngươi cùng hắn thông đồng từ lúc nào
- Chương 13: Mộc Tử Trạc, ngươi tìm chết!
- Chương 14: Tiệc Sinh thần
- Chương 15: Mộc Tử Trạc, hôm nay là ngày chết của ngươi!
- Chương 16: Yên tâm đi, Tử Khâm, trẫm có chừng mực, sẽ không làm ngươi bị thương
- Chương 17: Thần đệ muốn hỏi xin hoàng huynh một người
- Chương 18: Tử Khâm, thu liệp mười ngày sau, trẫm dẫn ngươi đi được không?
- Chương 19: Xích Vũ
- Chương 20: Hôn trẫm một cái trẫm liền đồng ý
- Chương 21: Thu liệp
- Chương 22: Bản vương bảo ngươi uống thuốc ngươi không nghe thấy sao?
- Chương 23: Dù có đào ba thước đất, cũng phải đưa y bình an trở về cho trẫm!
- Chương 24: Mộc quốc chủ có từng nghĩ muốn phục quốc hay không?
- Chương 25
- Chương 26: Các ngươi đang làm cái gì?
- Chương 27: Xem ra ... ngươi không nhận thức rõ thân phận của bản thân
- Chương 28: Vốn không nghĩ đối đãi với ngươi như vậy, tất thảy là ngươi bức trẫm
- Chương 29: Đương nhiên là xóa bỏ ấn ký dơ bẩn cùng khuất nhục ...
- Chương 30: Vũ giả dị vực
- Chương 31: Ngươi còn muốn trẫm phải làm thế nào
- Chương 32: Hiện tại chúng ta có chung địch nhân, sao không cùng liên thủ?
- Chương 33: Xuất cung
- Chương 34: Không gặp được Mộc Tử Khâm, trẫm sẽ san bằng Mộc Quốc!
- Chương 35: Đừng tự lừa mình dối người, kẻ ta muốn gϊếŧ chính là ngươi!
- Chương 36: Ai cho ngươi cái can đảm đi tìm chết?
- Chương 37: Cầu xin ngươi...... buông tha đệ ấy......
- Chương 38: Ác mộng
- Chương 39: Hoán huyết*
- Chương 40: Bản vương sẽ thành toàn cho ngươi!
- Chương 41: Cầu ngươi...tỉnh lại đi....
- Chương 42: Tử Trạc... sắp không xong rồi......
- Chương 43: Họa quốc yêu phi
- Chương 44: Bệ hạ hài lòng với thọ lễ của thần thiếp sao?
- Chương 45: Ngươi đi gặp Hạ Vân Dương làm cái gì?
- Chương 46: Bệ hạ cho rằng... còn có thể trở lại được hay sao?
- Chương 47: Chi bằng các vị đại nhân tự xuất tiền tài lấp đầy quốc khố đi
- Chương 48: Cút ngay... ta không cần... ác ma cứu giúp
- Chương 49: Trần Nguyên Tư chết
- Chương 50: Lần sau .... vẫn dám.....
- Chương 51: Thần thϊếp bất quá chỉ biến thành dáng vẻ mà bệ hạ kỳ vọng thôi
- Chương 52: Đợi trẫm chở về, liền cho ngươi Hậu vị
- Chương 53: Hóa ra ngươi bất quá cũng chỉ vì lợi dụng ta
- Chương 54: Kiếp sau, ta nhất định không phụ ngươi.
- Chương 55: Hy vọng kiếp sau có thể cường đại đến mức đủ để bảo hộ ngươi.
- Chương 56: Chúc bệ hạ đêm đêm nằm mộng nhớ về thần thϊếp
- Chương 57: Sát nhân tru tâm [Cuộc sống tang thê của tra công (1)]
- Chương 58: Cuộc sống tang thê của tra công (2)
- Chương 59: Cuộc sống tang thê của tra công (3)
- Chương 60: Trọng sinh
- Chương 61: Dám đả thương người của ta, các ngươi tìm chết!
- Chương 62: Đời này kiếp này, ta nhất định toàn tâm toàn ý bảo hộ ngươi!
- Chương 63: Tiêu Chấn Diệp phát sốt
- Chương 64: Muốn ngươi đút cơ......
- Chương 65: Ngươi xoa giúp ta.... xoa xoa sẽ không đau nữa
- Chương 66: Lẽ nào thái tử điện hạ không muốn chịu trách nhiệm với tại hạ sao?
- Chương 67: Không ổn!
- Chương 68: Đi mau!
- Chương 69: Chó ngốc to xác Tiêu Ưng Trì
- Chương 70: Hạ Vân Dương bái phỏng
- Chương 71: Hạ các chủ cũng không muốn khiến Tử Khâm lại nổi giận đúng chứ
- Chương 72: Ta đối với Tử Khâm, là nhất định phải có được!
- Chương 73: Ngươi bất quá cũng chỉ là con chó mà y nuôi
- Chương 74: Vậy phải xem sự lựa chọn của ngươi
- Chương 75: Hảo hảo hảo, Thái tử điện hạ của ta.
- Chương 76: Ám sát
- Chương 77: Luận về vô sỉ, tại hạ sao có thể sánh bằng Hạ các chủ đây !
- Chương 78: Tiêu hậu thất thế
- Chương 79: Ngươi khiến bản thân bị thương thế này chỉ vì một ấu lang à!
- Chương 80: Hoa khôi Mộng Ngyệt
- Chương 81: Một khối gạch đập hắn ngất xỉu
- Chương 82: Ta cũng thích ngươi a Tử Trạc!
- Chương 83: Bọn đệ muốn ở bên nhau
- Chương 84: Thái tử điện hạ, đêm nay ngươi nhất định sẽ trở thành người của ta!
- Chương 85: Ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi
- Chương 86: Tiêu Chấn Diệp, ta đau quá.
- Chương 87: Tử Khâm, từ nay trở đi, ngươi sẽ chân chính trở thành người của ta.
- Chương 88: Ta hận ngươi, Tiêu Chấn Diệp!
- Chương 89: Tiêu Ưng Trì khôi phục ký ức
- Chương 90: Trọn hai kiếp, ngươi mang đến cho Tử Trạc chỉ có tổn thương
- Chương 91: Một khi đã vậy, thì ngươi nên chết đi thôi
- Chương 92: Mộc quốc chủ đã trúng Huyết tình cổ
- Chương 93: Muốn giải Huyết tình cổ, cũng không hẳn là hoàn toàn không có cách
- Chương 94: Ngươi trốn không thoát đâu Tử Khâm
- Chương 95: Chấn Diệp ca vì cứu huynh mà chủ động nhảy vào Vạn Xà quật
- bình luận