Siêu Cấp Máy Tính - Chương 107: Trúng tà
Chương trước- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Siêu Cấp Máy Tính
Chương 107: Trúng tà
Cảnh Linh là loại con gái rất dễ mắc cỡ, lá gan đặc biệt nhỏ. Nếu có người nói chuyện hơi lớn tiếng với nàng thì nàng đã đỏ mặt, bản thân nàng thì sợ hãi, nói không thành tiếng. Với thói quen của cô bé thì nếu không thật sự xảy ra chuyện thì nhất định nàng sẽ không gọi điện thoại cho mình, bởi vì lá han của nàng quá nhỏ, rất sợ phạm sai lầm, cho nên Trần Húc đoán hiện giờ nhất định là đã xảy ra chuyện rồi.
Trần Húc lập tức vọt tới quầy, cầm cái danh sách địa chỉ cần giao bánh, quay lại túm cổ áo Lý Kiến Nam, quát:
-Cảnh Linh đi giao bánh ở đâu? Địa chỉ nào?
Lúc này Trần Húc hoàn toàn không kềm chế, ra tay hết sức nên nhanh như chớp giật, Lý Kiến Nam bị hắn nhấc lên, trong nháy đã bị một cỗ khí thế đè nén, hắn vội vàng đáp:
-Số 13, đường Thanh Dương!
-Đường Thanh Dương...
Trần Húc vội vàng nhìn bản đồ, sau đó hắn lập tức lao ra cửa, lúc này Cao Hiểu Tiết và Quản Dịch vừa la lên “Chờ tui”, vừa chạy theo, tên khách hàng bị bánh dính áo cũng gào lên:
-Mấy vị đại ca, đại tỷ chờ tui với! Tui có xe nè!
Đường Thanh Dương cách đây khá xa, nếu đi xe bus cũng phải qua 5, 6 trạm, cho nên bây giờ có xe thì thật là tốt, nhưng nhìn thằng cha này lúng túng lấy chìa khóa rồi lại chạy đi dìu bạn gái của hắn, rồi lại lúng túng nhìn bản đồ, Quản Dịch vội giật cái chìa khóa:
-Anh đứng đây chờ đi. Xe đậu chỗ nào?
Tên kia bị giật chìa khóa, đứng ngu người không biết làm sao, hắn đáp theo bản năng:
-Chiếc màu trắng đó
Sau đó hắn nhìn trơ mắt Quản Dịch, Trần Húc và Cao Hiểu Tiết vội vàng chạy về hướng xe, hắn gào lên:
-Quá ngầu! Lão bà, thấy chưa? Đúng là phong cách nữ hiệp của Quản Dịch!!!
Cô gái kia lại gật đầu như điên, bởi vì hai người bọn họ là fan trung thành của game Kim Dung truyền kỳ, với lại họ cũng biết trong buổi triển lãm game đã xảy ra chuyện gì, đoạn video quay cảnh ngày đó Quản Dịch nhảy từ sân khấu cao hơn 2m xuống đất, rồi chỉa kiếm vào thằng cha Giám đốc kia được lưu truyền đầy trên mạng, nàng trở thành thần tượng trong lòng đông đảo gamer, hơn nữa, nàng còn được fan nữ lấy làm gương, rất kính nể hình tượng nữ hiệp oai hùng ngày đó.
Lúc này Lý Kiến Nam chạy qua, hắn lau mồ hôi:
-Cái này... Thật xin lỗi, khi bọn họ trở về tôi sẽ trừng phạt bọn họ thật nặng!
Người nam kia gào lên:
-Trừng phạt cái rắm á! Nếu ông dám nói họ một câu thôi thì... hừ, hừ, nói cho ông biết, ông già tui là Cục trưởng Cục XX! Ông coi chừng tui đó! Hừ hừ...
Lý Kiến Nam:
-...
Trở lại bên đám Trần Húc, Quản Dịch cầm chìa khóa, liếc mắt một cái là nhìn thấy chiếc xe, nàng thuần thục mở cửa rồi kêu lên:
-Nhà anh bạn này có tiền à nha!
Trần Húc và Cao Hiểu Tiết có biết chút xíu nào về xe cộ đâu, sau khi ngồi vào chỗ, Trần Húc hỏi Quản Dịch đang ngồi chỗ tài xế:
-Bạn biết lái xe hả?
Quản Dịch khởi động máy xe, nàng cười nói:
-Hồi nhỏ có chơi trò đụng xe. Thắt dây an toàn cho chắc đó!
“Trò đụng xe???”, Trần Húc và Cao Hiểu Tiết liếc nhìn nhau, đúng lúc này cả người đột ngột nghiêng ngã, trong nháy mắt chiếc xe đã lao đi, hai người ôm nhau gào thét, chiếc xe cũng gào thét như chó hoang tru lên, rồi lao ra ngoài, sau đó ôm một khúc cua cực “bốc” rồi lao đi mất! [Quản Dịch drift ghê quá ]
Dù Quản Dịch lái hơi tệ nhưng chiếc xe này thật là ngon, chiếc xe thể thao với động cơ V6 đã thể hiện tính ưu việt của nó, chỉ sau ôm vài khúc cua đã tới đường Thanh Dương. Trên đường đi tuy có kinh hoảng một phen nhưng không gặp nguy hiểm [hữu kinh vô hiểm], ừm, ngoại trừ vượt mấy cái đèn đỏ...
Cả đám tìm thấy địa chỉ Cảnh Linh nói, đó là một khu chung cũ nhìn có vẻ khá cũ. Trần Húc tìm thấy căn phòng kia rồi đập cửa điên cuồng, bên trong nghe loáng thoáng hình như có tiếng người rên rỉ thống khổ.
Vừa nghe âm thanh này Trần Húc rất lo lắng, hắn nghĩ thầm “Không phải Cảnh Linh bị người ta abc xyz gì gì đó chứ?!”, Cao Hiểu Tiết cầm di động của Trần Húc gọi cho Cảnh Linh, Trần Húc thì hung hăng phá cửa.
Trần Húc khẩn trương như thế không phải là vì hắn có ý đồ gì với Cảnh Linh, mà là hắn vì Lão Đại Ngô Nguyên. Khi nghe nói cuộc sống hiện tại của Cảnh Linh rất khó khăn, tiện nhân Ngô Nguyên liền hô to khẩu hiệu “Tao sẽ mang hạnh phúc tới cho nàng”, câu khẩu hiệu này làm Trần Húc và Cao Hiểu Tiết cười suốt cả ngày. Bất quá, có thể thấy được Ngô Nguyên thật sự rơi vào bể tình rồi. Mỗi ngày hắn đều gọi cho Trần Húc, bắt Trần Húc đưa điện thoại cho Cảnh Linh, sau đó thì cả thì thầm cái quỷ gì đó suốt nửa ngày. Sau đó có hỏi thì Cảnh Linh cũng chỉ cười cười mà đáp “Cũng không có gì, chỉ là kêu em tự chăm sóc sức khỏe. Ảnh đúng là người tốt!”
Trần Húc hiểu rõ Lão Đại nhà mình, hắn cảm thấy Cảnh Linh không có nói dối. Bởi vì Ngô Nguyên là một thằng rất đáng chán, kêu hắn bày tỏ tình cảm hả, không chừng hắn cứ ấp a ấp úng nửa ngày mà chả nói được câu gì cho ra hồn, vì thế hắn đành phải sử dụng phương pháp bày tỏ rất cùi bắp, rất là hai lúa và buồn nôn: quan tâm đối phương, thể hiện bằng hành động!
Chung cư này đã khá cũ, cửa cũng không chắc chắn gì lắm, vả lại Trần Húc đang rèn luyện sức mạnh và luyện cách phát lực, cho nên chỉ sau vài cú đấm, cửa đã bị đánh tung ra!
Sau khi cửa được mở ra thì thấy bên trong là một màn đáng kinh ngạc.
Trong phòng khách là một người nam đang nằm trên sàn nhà, cả người dính đầy máu, nhìn rất thê thảm, máu tươi còn chảy lênh láng. Không biết là trên cơ thể hắn có bao nhiêu vết thương nữa, hiện giờ thì hắn đã hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít [hấp hối rồi]. Trong tay hắn thì cầm một con dao bén nhọn, thấm đẫm máu tươi. Điều hòa trong phòng khách đang được mở lớn, nhiệt độ trong phòng khá cao, còn có một cái máy tính đang phát một bản nhạc gì đó nghe rất quái dị, tiếng nhạc không lớn lắm, bởi vì lúc phá cửa Trần Húc không có nghe thấy.
Cái bàn trong phòng khách dính đầy máu, trên đó có rất nhiều vết dao chém.
-Cảnh Linh đâu?!
Thấy cảnh này, hai cô gái hét lên chói tai, Trần Húc cố nén nỗi sợ hãi và cảm giác buồn nôn trong lòng, chạy vào, hắn gọi lớn:
-Cảnh Linh, Cảnh Linh, em ở đâu vậy? Cao Hiểu Tiết, nhanh gọi cảnh sát! À, báo luôn cho xe cứu thương!
Cửa phòng ngủ bên cạnh phòng khách đột ngột mở ra, Cảnh Linh có bộ dáng hoảng sợ chạy ra, thấy Trần Húc thì nàng vui vẻ nhưng sau khi thấy cảnh tượng trong phòng khách thì nàng hét lên chói tai!
-Đừng sợ, đừng sợ
Trần Húc vội vàng kéo nàng ra, ôm cô bé vào lồng ngực mình rồi dìu nàng đi ra cửa, nhưng trước khi tới cửa thì Trần Húc bổng có cảm giác cực kỳ buồn nôn, hắn nhéo thật mạnh vào tay Cảnh Linh, cô bé đau quá nên hét lên chói tai.
Tiếng hét này làm Trần Húc giật mình tỉnh lại, hắn hoảng hốt, “Vừa rồi rốt cục là xảy ra chuyện gì? Sao giống như là ma nhập vậy?” Đột nhiên phía sau có tiếng gió, Trần Húc phản ứng theo bản năng, đưa tay ra sau chụp một cái, trúng cổ tay một người, hắn không kịp nhìn người đó là ai đã rùn mình thấp xuống quật một cái, làm người nọ bay một cú thật xinh đẹp!
Khi người nọ còn bay trong không trung, Trần Húc nghe được tiếng hét chói tai của một cô gái, hắn biết ngay là không ổn, “Hình như là tiếng của Cao Hiểu Tiết!!!”, vì thế Trần Húc vội vàng lấy tay đỡ nàng, không biết lớ ngớ thế nào lại “bợ” ngay “cái chảo nhỏ” của nàng, hoàn hảo, nàng hạ xuống đất vững vàng, không có bị té ngã hay thương tích gì. Nói cách khác, nếu Trần Húc không kịp “bợ” một cái thì nhất định “cái chảo nhỏ” của Cao Hiểu Tiết sẽ nở hoa!
Trần Húc nhìn Cao Hiểu Tiết có chút tức giận gào lên:
-Bà bị gì vậy? Sao tấn công tui???
Sắc mặt Cao Hiểu Tiết có chút hoảng loạn, nàng thở hổn hển một lúc mới nói:
-Tui... Tui không biết sao nữa!!! Vừa rồi tui nghe bản nhạc đó một lúc thì đầu óc trống rỗng, sau đó tui có cảm giác rất muốn đánh người, vì thế tui không tự kềm chế được nên đấm một cái!!! Quá kỳ quái rồi!!!
“Nghe nhạc?”
Trần Húc giật mình suy nghĩ, lúc này Quản Dịch đột ngột quay đầu lại, vẻ mặt hầm hầm, trên tay nàng là một con dao gọt trái cây bén ngót, không biết lấy từ đâu ra. Thấy bộ dáng của nàng, Trần Húc lập tức gào lên “Không ổn!”, rồi vội vàng đẩy Cảnh Linh và Cao Hiểu Tiết ra ngoài, không cần biết hướng đó có phải là cửa ra vào hay không. Ngay lúc hai cô bé này còn đang lảo đảo vài bước rồi lăn trên đất thì hung quang trong mắt Quản Dịch tăng vọt, Quản Dịch cầm con dao gọt trái cây hung hăng chém tới hướng cổ họng Trần Húc!
Một chiêu này vừa nhanh lại vừa độc, giống như là hai người có thâm cừu đại hận vậy. Cũng may, lúc mấu chốt Trần Húc có tốc độ phản ứng siêu nhanh, hắn lắc người một cái tránh được nhát chém của Quản Dịch. Thế nhưng, Quản Dịch cũng không phải là người bình thường, nàng đã thực hiện được hơn 50 động tác trong bộ thể thuật biến thái kia nên độ mềm dẻo của thân thể và tốc độ phản ứng của nàng rất cao, cao tới dọa người! Hơn nữa cô bé này đã từng nói mình có tập luyện một chút võ thuật, thật ra nàng đã tập võ từ nhỏ rồi, nếu bây giờ Trần Húc chưa có tập luyện trong thế giới ảo thì chắc chắn là hắn sẽ bị đòn nhừ tử!
Thế là hai người đánh nhau, Quản Dịch giống như là bị trúng tà, cứ từng bước ép tới, nàng chỉ toàn là nhắm vào chỗ yếu hại của Trần Húc, hơn nữa, phản ứng của nàng rất nhanh, còn nhanh hơn Trần Húc nửa bậc, trong tay lại đang cầm dao, cộng thêm là Trần Húc sợ làm nàng bị thương, cho nên hắn phải trốn tránh rất vất vả!
“WTF??? Rốt cục là chuyện quỷ gì đây trời?!?!”
Trần Húc vừa né đông tránh tây vừa hò hét, kêu tên Quản Dịch.
“Đệch! Đang êm đẹp sao tự nhiên trúng tà?!?”
Trần Húc lập tức vọt tới quầy, cầm cái danh sách địa chỉ cần giao bánh, quay lại túm cổ áo Lý Kiến Nam, quát:
-Cảnh Linh đi giao bánh ở đâu? Địa chỉ nào?
Lúc này Trần Húc hoàn toàn không kềm chế, ra tay hết sức nên nhanh như chớp giật, Lý Kiến Nam bị hắn nhấc lên, trong nháy đã bị một cỗ khí thế đè nén, hắn vội vàng đáp:
-Số 13, đường Thanh Dương!
-Đường Thanh Dương...
Trần Húc vội vàng nhìn bản đồ, sau đó hắn lập tức lao ra cửa, lúc này Cao Hiểu Tiết và Quản Dịch vừa la lên “Chờ tui”, vừa chạy theo, tên khách hàng bị bánh dính áo cũng gào lên:
-Mấy vị đại ca, đại tỷ chờ tui với! Tui có xe nè!
Đường Thanh Dương cách đây khá xa, nếu đi xe bus cũng phải qua 5, 6 trạm, cho nên bây giờ có xe thì thật là tốt, nhưng nhìn thằng cha này lúng túng lấy chìa khóa rồi lại chạy đi dìu bạn gái của hắn, rồi lại lúng túng nhìn bản đồ, Quản Dịch vội giật cái chìa khóa:
-Anh đứng đây chờ đi. Xe đậu chỗ nào?
Tên kia bị giật chìa khóa, đứng ngu người không biết làm sao, hắn đáp theo bản năng:
-Chiếc màu trắng đó
Sau đó hắn nhìn trơ mắt Quản Dịch, Trần Húc và Cao Hiểu Tiết vội vàng chạy về hướng xe, hắn gào lên:
-Quá ngầu! Lão bà, thấy chưa? Đúng là phong cách nữ hiệp của Quản Dịch!!!
Cô gái kia lại gật đầu như điên, bởi vì hai người bọn họ là fan trung thành của game Kim Dung truyền kỳ, với lại họ cũng biết trong buổi triển lãm game đã xảy ra chuyện gì, đoạn video quay cảnh ngày đó Quản Dịch nhảy từ sân khấu cao hơn 2m xuống đất, rồi chỉa kiếm vào thằng cha Giám đốc kia được lưu truyền đầy trên mạng, nàng trở thành thần tượng trong lòng đông đảo gamer, hơn nữa, nàng còn được fan nữ lấy làm gương, rất kính nể hình tượng nữ hiệp oai hùng ngày đó.
Lúc này Lý Kiến Nam chạy qua, hắn lau mồ hôi:
-Cái này... Thật xin lỗi, khi bọn họ trở về tôi sẽ trừng phạt bọn họ thật nặng!
Người nam kia gào lên:
-Trừng phạt cái rắm á! Nếu ông dám nói họ một câu thôi thì... hừ, hừ, nói cho ông biết, ông già tui là Cục trưởng Cục XX! Ông coi chừng tui đó! Hừ hừ...
Lý Kiến Nam:
-...
Trở lại bên đám Trần Húc, Quản Dịch cầm chìa khóa, liếc mắt một cái là nhìn thấy chiếc xe, nàng thuần thục mở cửa rồi kêu lên:
-Nhà anh bạn này có tiền à nha!
Trần Húc và Cao Hiểu Tiết có biết chút xíu nào về xe cộ đâu, sau khi ngồi vào chỗ, Trần Húc hỏi Quản Dịch đang ngồi chỗ tài xế:
-Bạn biết lái xe hả?
Quản Dịch khởi động máy xe, nàng cười nói:
-Hồi nhỏ có chơi trò đụng xe. Thắt dây an toàn cho chắc đó!
“Trò đụng xe???”, Trần Húc và Cao Hiểu Tiết liếc nhìn nhau, đúng lúc này cả người đột ngột nghiêng ngã, trong nháy mắt chiếc xe đã lao đi, hai người ôm nhau gào thét, chiếc xe cũng gào thét như chó hoang tru lên, rồi lao ra ngoài, sau đó ôm một khúc cua cực “bốc” rồi lao đi mất! [Quản Dịch drift ghê quá ]
Dù Quản Dịch lái hơi tệ nhưng chiếc xe này thật là ngon, chiếc xe thể thao với động cơ V6 đã thể hiện tính ưu việt của nó, chỉ sau ôm vài khúc cua đã tới đường Thanh Dương. Trên đường đi tuy có kinh hoảng một phen nhưng không gặp nguy hiểm [hữu kinh vô hiểm], ừm, ngoại trừ vượt mấy cái đèn đỏ...
Cả đám tìm thấy địa chỉ Cảnh Linh nói, đó là một khu chung cũ nhìn có vẻ khá cũ. Trần Húc tìm thấy căn phòng kia rồi đập cửa điên cuồng, bên trong nghe loáng thoáng hình như có tiếng người rên rỉ thống khổ.
Vừa nghe âm thanh này Trần Húc rất lo lắng, hắn nghĩ thầm “Không phải Cảnh Linh bị người ta abc xyz gì gì đó chứ?!”, Cao Hiểu Tiết cầm di động của Trần Húc gọi cho Cảnh Linh, Trần Húc thì hung hăng phá cửa.
Trần Húc khẩn trương như thế không phải là vì hắn có ý đồ gì với Cảnh Linh, mà là hắn vì Lão Đại Ngô Nguyên. Khi nghe nói cuộc sống hiện tại của Cảnh Linh rất khó khăn, tiện nhân Ngô Nguyên liền hô to khẩu hiệu “Tao sẽ mang hạnh phúc tới cho nàng”, câu khẩu hiệu này làm Trần Húc và Cao Hiểu Tiết cười suốt cả ngày. Bất quá, có thể thấy được Ngô Nguyên thật sự rơi vào bể tình rồi. Mỗi ngày hắn đều gọi cho Trần Húc, bắt Trần Húc đưa điện thoại cho Cảnh Linh, sau đó thì cả thì thầm cái quỷ gì đó suốt nửa ngày. Sau đó có hỏi thì Cảnh Linh cũng chỉ cười cười mà đáp “Cũng không có gì, chỉ là kêu em tự chăm sóc sức khỏe. Ảnh đúng là người tốt!”
Trần Húc hiểu rõ Lão Đại nhà mình, hắn cảm thấy Cảnh Linh không có nói dối. Bởi vì Ngô Nguyên là một thằng rất đáng chán, kêu hắn bày tỏ tình cảm hả, không chừng hắn cứ ấp a ấp úng nửa ngày mà chả nói được câu gì cho ra hồn, vì thế hắn đành phải sử dụng phương pháp bày tỏ rất cùi bắp, rất là hai lúa và buồn nôn: quan tâm đối phương, thể hiện bằng hành động!
Chung cư này đã khá cũ, cửa cũng không chắc chắn gì lắm, vả lại Trần Húc đang rèn luyện sức mạnh và luyện cách phát lực, cho nên chỉ sau vài cú đấm, cửa đã bị đánh tung ra!
Sau khi cửa được mở ra thì thấy bên trong là một màn đáng kinh ngạc.
Trong phòng khách là một người nam đang nằm trên sàn nhà, cả người dính đầy máu, nhìn rất thê thảm, máu tươi còn chảy lênh láng. Không biết là trên cơ thể hắn có bao nhiêu vết thương nữa, hiện giờ thì hắn đã hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít [hấp hối rồi]. Trong tay hắn thì cầm một con dao bén nhọn, thấm đẫm máu tươi. Điều hòa trong phòng khách đang được mở lớn, nhiệt độ trong phòng khá cao, còn có một cái máy tính đang phát một bản nhạc gì đó nghe rất quái dị, tiếng nhạc không lớn lắm, bởi vì lúc phá cửa Trần Húc không có nghe thấy.
Cái bàn trong phòng khách dính đầy máu, trên đó có rất nhiều vết dao chém.
-Cảnh Linh đâu?!
Thấy cảnh này, hai cô gái hét lên chói tai, Trần Húc cố nén nỗi sợ hãi và cảm giác buồn nôn trong lòng, chạy vào, hắn gọi lớn:
-Cảnh Linh, Cảnh Linh, em ở đâu vậy? Cao Hiểu Tiết, nhanh gọi cảnh sát! À, báo luôn cho xe cứu thương!
Cửa phòng ngủ bên cạnh phòng khách đột ngột mở ra, Cảnh Linh có bộ dáng hoảng sợ chạy ra, thấy Trần Húc thì nàng vui vẻ nhưng sau khi thấy cảnh tượng trong phòng khách thì nàng hét lên chói tai!
-Đừng sợ, đừng sợ
Trần Húc vội vàng kéo nàng ra, ôm cô bé vào lồng ngực mình rồi dìu nàng đi ra cửa, nhưng trước khi tới cửa thì Trần Húc bổng có cảm giác cực kỳ buồn nôn, hắn nhéo thật mạnh vào tay Cảnh Linh, cô bé đau quá nên hét lên chói tai.
Tiếng hét này làm Trần Húc giật mình tỉnh lại, hắn hoảng hốt, “Vừa rồi rốt cục là xảy ra chuyện gì? Sao giống như là ma nhập vậy?” Đột nhiên phía sau có tiếng gió, Trần Húc phản ứng theo bản năng, đưa tay ra sau chụp một cái, trúng cổ tay một người, hắn không kịp nhìn người đó là ai đã rùn mình thấp xuống quật một cái, làm người nọ bay một cú thật xinh đẹp!
Khi người nọ còn bay trong không trung, Trần Húc nghe được tiếng hét chói tai của một cô gái, hắn biết ngay là không ổn, “Hình như là tiếng của Cao Hiểu Tiết!!!”, vì thế Trần Húc vội vàng lấy tay đỡ nàng, không biết lớ ngớ thế nào lại “bợ” ngay “cái chảo nhỏ” của nàng, hoàn hảo, nàng hạ xuống đất vững vàng, không có bị té ngã hay thương tích gì. Nói cách khác, nếu Trần Húc không kịp “bợ” một cái thì nhất định “cái chảo nhỏ” của Cao Hiểu Tiết sẽ nở hoa!
Trần Húc nhìn Cao Hiểu Tiết có chút tức giận gào lên:
-Bà bị gì vậy? Sao tấn công tui???
Sắc mặt Cao Hiểu Tiết có chút hoảng loạn, nàng thở hổn hển một lúc mới nói:
-Tui... Tui không biết sao nữa!!! Vừa rồi tui nghe bản nhạc đó một lúc thì đầu óc trống rỗng, sau đó tui có cảm giác rất muốn đánh người, vì thế tui không tự kềm chế được nên đấm một cái!!! Quá kỳ quái rồi!!!
“Nghe nhạc?”
Trần Húc giật mình suy nghĩ, lúc này Quản Dịch đột ngột quay đầu lại, vẻ mặt hầm hầm, trên tay nàng là một con dao gọt trái cây bén ngót, không biết lấy từ đâu ra. Thấy bộ dáng của nàng, Trần Húc lập tức gào lên “Không ổn!”, rồi vội vàng đẩy Cảnh Linh và Cao Hiểu Tiết ra ngoài, không cần biết hướng đó có phải là cửa ra vào hay không. Ngay lúc hai cô bé này còn đang lảo đảo vài bước rồi lăn trên đất thì hung quang trong mắt Quản Dịch tăng vọt, Quản Dịch cầm con dao gọt trái cây hung hăng chém tới hướng cổ họng Trần Húc!
Một chiêu này vừa nhanh lại vừa độc, giống như là hai người có thâm cừu đại hận vậy. Cũng may, lúc mấu chốt Trần Húc có tốc độ phản ứng siêu nhanh, hắn lắc người một cái tránh được nhát chém của Quản Dịch. Thế nhưng, Quản Dịch cũng không phải là người bình thường, nàng đã thực hiện được hơn 50 động tác trong bộ thể thuật biến thái kia nên độ mềm dẻo của thân thể và tốc độ phản ứng của nàng rất cao, cao tới dọa người! Hơn nữa cô bé này đã từng nói mình có tập luyện một chút võ thuật, thật ra nàng đã tập võ từ nhỏ rồi, nếu bây giờ Trần Húc chưa có tập luyện trong thế giới ảo thì chắc chắn là hắn sẽ bị đòn nhừ tử!
Thế là hai người đánh nhau, Quản Dịch giống như là bị trúng tà, cứ từng bước ép tới, nàng chỉ toàn là nhắm vào chỗ yếu hại của Trần Húc, hơn nữa, phản ứng của nàng rất nhanh, còn nhanh hơn Trần Húc nửa bậc, trong tay lại đang cầm dao, cộng thêm là Trần Húc sợ làm nàng bị thương, cho nên hắn phải trốn tránh rất vất vả!
“WTF??? Rốt cục là chuyện quỷ gì đây trời?!?!”
Trần Húc vừa né đông tránh tây vừa hò hét, kêu tên Quản Dịch.
“Đệch! Đang êm đẹp sao tự nhiên trúng tà?!?”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
- bình luận