Siêu Cấp Máy Tính - Chương 83: Một mình chống N!
Chương trước- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Siêu Cấp Máy Tính
Chương 83: Một mình chống N!
Chương 83: Một mình chống N!
Trần Húc đánh một chiêu thì biết lúc trước mình đánh giá Hoắc Hồ quá cao rồi.
Một Nghiên cứu sinh vừa tốt nghiệp, mặc dù là tên biến thái Cắt Cổ nhưng rõ ràng Hoắc Hồ không hề có luyện võ. Với lại trên đầu có 2 vết thương nên đầu óc choáng váng, không thể nào tỉnh táo được. hắn xông tới, hung hăn huơ dao như đang chèo thuyền, tuy nhìn thì rất có khí thế nhưng dù sao phạm vi gây sát thương của con dao này rất nhỏ nên bị Trần Húc duỗi tay ra bắt một cái, chụp được bàn tay hắn, sau đó bóp thật mạnh, Hoắc Hồ la thảm thiết, nhịn không được đành buông con dao ra. Trần Húc lại kéo cánh tay hắn, mượn lực quật một cái, hắn liền nằm đo đất, hai cánh tay bị khóa chặt.
Động tĩnh bên này nhanh chóng thu hút nhiều người chạy qua, có cả bảo vệ trường. Thấy hai người đang đánh nhau, à không, một người bị đánh, đang nằm trên đất là giáo sư Hoắc! Ngày thường Hoắc Hồ có quan hệ rất tốt với mọi người nên vừa thấy hắn bị một tên lạ hoắc đánh tơi tả, có bộ dáng thê thảm - mà có phải thê thảm không đâu?! Tay thì bị Trần Húc khóa chặt, trán chảy máu ròng ròng, cái nón len đã bị rơi làm lộ vết thương trên gáy cũng bị rách ra, chảy máu ồ ồ... - Thế là có vài nam sinh xông tới, muốn đẩy Trần Húc ra, còn có mấy tên đã ra tay với Trần Húc.
Trần Húc gào lên:
-Đừng đánh! Hoắc Hồ là tên Cắt Cổ đó!
Nhưng giờ này có ai thèm để ý đến hắn kêu gào cái gì? Có vài tên mắng:
-Mày mới là tên Cắt Cổ!
Sau đó hắn đá trúng Trần Húc mấy cái, làm tay bị buông lỏng, tên khác lập tức lôi Hoắc Hồ ra ngoài.
Hai chuyện gộp lại làm Trần Húc tức giận!
Tuy hắn biết những người này không biết Hoắc Hồ là tên Cắt Cổ, ừm là những người bị Hoắc Hồ lường gạt. Nhưng tương đất cũng có 3 phần nóng nảy nha! Trần Húc bị đá mấy cái rất đau, lại thấy Hoắc Hồ bỏ chạy thì lửa giận bốc lên!
Đấy là cảm xúc, mà hễ là con người thì đều có cảm xúc!
Thấy có một nắm tay đang đánh về phía mình, Trần Húc nghiêng đầu, bay lên sút một cước, sau khi rơi xuống đất, hắn hung hăn đánh sáu tên kia túi bụi!
Một đánh sáu? Có nổ không đó?
Phải biết rằng sáu tên này đều là sinh viên, chưa hề tập luyện võ thuật, chỉ dựa vào số đông và sức mạnh, vả lại cũng không biết cách phối hợp. Trần Húc cứng rắn đón đỡ ba cú đấm, hai cú đá, sau đó dùng Cầm Nã Thủ đánh ngã hai tên, thế là cán cân thắng lợi nghiêng về phía hắn.
Một bên là không biết đánh nhau, chí biết huơ tay múa chân lung tung, còn bên kia là Trần Húc, xuống tay rất tàn nhẫn - vì tất cả các kỹ năng đánh nhau mà hắn học trong thế giới ảo đều nhắm ngay chỗ hiểm của đối phương, ngoài chỗ "hiểm nhất", có thể làm người ta tuyệt đường con cháu thì hắn đều dùng tới như: bụng, cổ,... cơ bản là những nơi chỉ cần một chiêu là hạ gục đối phương - còn người ta thì chỉ đánh trúng hắn ở những chỗ chỉ đau một chút, mà cái loại đau đớn thế này hắn bị hành mãi thành thói quen rồi.
Cho nên Trần Húc chỉ mất có 2 phút đã hạ sáu người, hơn nữa sáu người này đều nằm im trên đất, không giãy dụa nổi. Khi hắn định đuổi theo thì lại có mấy người khác vọt tới, trong đó có một bảo vệ cầm gậy cao su trong tay.
-Còn chưa chịu ngừng?!
Trần Húc mệt thở khì khì, phải biết rằng đánh nhau mệt gấp mấy lần so với các loại vận động mạnh khác, nên bây giờ hắn thở hổn hển nhưng trên người không hề có cảm thấy đau đớn. Trần Húc biết là do mình đang trong thời điểm hưng phấn, hàm lượng a-đrê-na-lin trong máu cao hơn bình thường nhiều nên cảm giác đau đớn giảm đi nhiều... Đợi đến lúc bình thường lại thì chính là lúc mình đau phát khóc!
Nhưng gậy cao su của tay bảo vệ đã đánh tới, Trần Húc cũng không thể ngồi chờ người ta đánh! Hắn đã từng xài gậy cao su trong thế giới thật lẫn ảo, nên biết gậy này khá nặng, đánh trúng người thì rất đau, không phải là chuyện đùa, hắn không dám lấy cứng đối cứng. Thấy bảo vệ nhắm vào vai nên hắn trầm vai xuống, rồi xoay người đoạt lấy cây gậy. Có gậy trong tay, Trần Húc như hổ thêm cánh, mấy tên nam sinh xông lên cùng với tay bảo vệ bị đánh cho tơi tả. Cả đám ôm bụng, ôm tay, ôm chân nắm lăn lộn, rên rỉ trên mặt đất. Lúc này trên mặt đất đã có 13 người nằm!
Lần này không có ai dám xông tới nữa. Các nữ sinh gào thét chói tai, các nam sinh thì sợ hãi không dám tiến lên. Cả đám người vây quanh Trần Húc, càng thu hút thêm nhiều người chạy tới, "vòng vây" này nhanh chóng đã tụ tập mấy trăm người!
Trần Húc đứng giữa, một người một gậy, bên cạnh có 13 người nằm rên rỉ, trong đó có một bảo vệ.
Một người đối mặt với vài trăm người mà sắc mặt không đổi, đấy là khí phách cỡ nào?!
Đã có vài nữ sinh "háo sắc" bắt đầu thảo luận về "anh đẹp trai" kia, còn nam sinh thì suy nghĩ "nếu thằng này không tới 'phá bãi' thì làm quen một chút cũng tốt".
Thật ra Trần Húc cũng đang hốt hoảng... Không hoảng được sao? Ai dám nói "không" thì "cứ thử một lần bạn sẽ biết ngay" ấy mà.
Trần Húc sợ nhất là chọc đám này nổi lên sát khí, xuất ra vũ khí "hạng nặng" tỷ như cảnh sát mang roi điện tới thì hắn đâu có dám cứng rắn đón tiếp, hoặc là lỡ như có thằng nào đó gào lên "Lấy đá ném chết hắn!" thì... Trần Húc đang muốn khóc.
Cứ giằng co như thế khoảng 2 phút, tim Trần Húc đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Lúc này có người kêu lên:
-Em là ai? Tới đây làm gì? Là sinh viên trường nào? Nhất định tôi phải báo cho trường xử phạt em!
Có một trung niên mập mạp, hói đầu, vẹt đám người đang vây quanh ra, sau đó đưa tay ra muốn đẩy Trần Húc. Có người hét lên:
-Woa, Phó hiệu trưởng đại nhân quá mạnh mẽ!
Bọn họ còn chưa dứt lời thì vị Phó hiệu trưởng đầu hói này đã bị Trần Húc đánh gục!
Trần Húc buồn bực, "Ở đâu lại lòi ra ông bác này? Hình như ông bác này muốn đánh mình?" phải biết rằng Trần Húc đang rất khẩn trương! Thần kinh căng ra như dây đàn, còn cơ thể thì sẵn sàng ra tay, chỉ cần có chút khác thường là bạo phát!
Đầu óc Trần Húc thì đang suy nghĩ xem có nên đánh ông ta hay không? Còn cơ thể thì lại phản ứng theo bản năng... Ừm, một gậy ngay bụng, một đấm vào mặt, cuối cùng là một cước xinh đẹp.
Đám người vây quanh lập tức ồ lên:
-Woa! Thần tượng của tui!
Xem ra thanh danh của vị Phó hiệu trưởng này không tốt đẹp gì, sau khi hắn bị đánh không ít người vỗ tay, trầm trồ khen ngợi! Trần Húc càng buồn bực, "Sao mình đánh người mà người ta còn vỗ tay khen ngợi?"
Lúc này tiếng còi xe cảnh sát hụ hụ vang lên, một chiếc xe cảnh sát nhanh chóng chạy vào, cửa xe vừa mở ra đã có mấy chú cảnh sát nhảy xuống:
-Ai gây chuyện đâu?
Trần Húc lập tức phát run, vì hắn thấy bên hông các vị cảnh sát này đều có súng! Bất quá Trần Húc nhanh trì gào lên:
-Chú cảnh sát, cứu cháu với! Bọn họ đánh hội đồng cháu đó!
"Người xem" toát mồ hôi, toàn bộ người Công Đại đều mắng thầm "Thằng này đúng là cầm thú! Quá cầm thú! Rõ ràng một mình mày 'oánh' 13 người, à, không phải, cộng thêm Phó hiệu trưởng nữa là 14 người, thế mà mày dám to mồm kêu oan?!"
Cảnh sát vẹt vòng vây ra, người dẫn đầu là một vị khoảng 40 tuổi nói:
-Trước tiên cháu bỏ gậy xuống đi đã.
Trần Húc buông gậy trong tay - người ta có súng đó! Cầm gậy cao su có tác dụng gì sao? Mà cây gậy cao su rơi xuống, đúng lúc trúng ngay đầu Phó hiệu trưởng, thế là hắn lại la lên thảm thiết.
-"Chú cảnh sát, cháu muốn báo án!" Trần Húc "tiên phát chế nhân", kêu lên: "Cháu phát hiện tên Cắt Cổ!"
-Tên Cắt Cổ?!
Cái tên này như sấm bên tai, những người đang có mặt đều chấn động, vị cảnh sát dẫn đầu sửng sốt:
-Cháu nói là tên Cắt Cổ?
Trần Húc gật đầu như gà mổ thóc:
-Tên Cắt Cổ là giáo sư trong trường này, hắn tên là Hoắc Hồ!
Câu này làm xung quanh sôi sục lên. Không ít người nghị luận, cũng có người nắng. Trần Húc mặc kệ bọn họ:
-Cháu là sinh viên Đại học Tổng Hợp. Tối qua cháu tận mắt thấy tên Cắt Cổ tấn công bạn cháu trên phố đi bộ! Lúc đó cháu ném một hòn đá làm gáy hắn bị thương, các chú có thể gọi điện thoại hỏi đồn công an gần Đại học Tổng Hợp. Hòn đá có vết màu của hắn cháu đã nộp cho bên đó.
Sau đó Trần Húc khom người, chí vào con dao đang nằm trên mặt đất:
-Vừa rồi cháu thấy Hoắc Hồ muốn tấn công hai bạn nữ nên cháu mới hăng hái làm việc nghĩa, xông tới cản hắn, đánh rơi con dao này, cháu không có chạm tới con dao nên trên đó chắc chắn là còn dấu vân tay của Hoắc Hồ. À, cái này có hai bạn nữ kia có thể làm chứng.
Thấy Trần Húc nói có hình có dáng, một vị cảnh sát vội vàng gọi điện thoại, mà bên cạnh có người kêu lên:
-Ô, khó trách sao nhìn thấy hắn quen quen. Thì ra là Trần Húc bên Hợp Đại [Đại học Tổng Hợp], là người cùng phát triển game Kim Dung truyền kỳ - Tái tục tiền duyên với Cao Hiểu Tiết!
Sau đó có người nói:
-Đúng vậy đúng vậy! Hôm nay trên FaceBook [:D], Cao Hiểu Tiết nói hôm qua mình bị tên Cắt Cổ tấn công nhưng nhờ có bạn cứu nên không sao. Là hắn cứu hả?
Vị cảnh sát vừa gọi điện thoại xác nhận một lúc nói:
-Cháu là Trần Húc? Là sinh viên Khoa CNTT Hợp Đại?
Thấy Trần Húc gật đầu, vị này quay qua báo lại vị cảnh sát dẫn đầu:
-Hắn nói đúng. Hôm qua anh bạn này có nộp một hòn đá dính vết máu lên đồn công an bên kia.
Nếu chú ý thì thấy từ ngữ đã khách sáo hơn nhiều.
Sắc mặt của viên cảnh sát dẫn đầu cũng dịu lại, hỏi thêm vài câu, cảm thấy Trần Húc không nói dối, còn chuyện trở thành lớn như thế này là do sinh viên Công Đại thấy thầy của mình bị đánh nên xông tới cứu, ổng hỏi:
-Vậy Hoắc Hồ đâu?
Trần Húc đánh một chiêu thì biết lúc trước mình đánh giá Hoắc Hồ quá cao rồi.
Một Nghiên cứu sinh vừa tốt nghiệp, mặc dù là tên biến thái Cắt Cổ nhưng rõ ràng Hoắc Hồ không hề có luyện võ. Với lại trên đầu có 2 vết thương nên đầu óc choáng váng, không thể nào tỉnh táo được. hắn xông tới, hung hăn huơ dao như đang chèo thuyền, tuy nhìn thì rất có khí thế nhưng dù sao phạm vi gây sát thương của con dao này rất nhỏ nên bị Trần Húc duỗi tay ra bắt một cái, chụp được bàn tay hắn, sau đó bóp thật mạnh, Hoắc Hồ la thảm thiết, nhịn không được đành buông con dao ra. Trần Húc lại kéo cánh tay hắn, mượn lực quật một cái, hắn liền nằm đo đất, hai cánh tay bị khóa chặt.
Động tĩnh bên này nhanh chóng thu hút nhiều người chạy qua, có cả bảo vệ trường. Thấy hai người đang đánh nhau, à không, một người bị đánh, đang nằm trên đất là giáo sư Hoắc! Ngày thường Hoắc Hồ có quan hệ rất tốt với mọi người nên vừa thấy hắn bị một tên lạ hoắc đánh tơi tả, có bộ dáng thê thảm - mà có phải thê thảm không đâu?! Tay thì bị Trần Húc khóa chặt, trán chảy máu ròng ròng, cái nón len đã bị rơi làm lộ vết thương trên gáy cũng bị rách ra, chảy máu ồ ồ... - Thế là có vài nam sinh xông tới, muốn đẩy Trần Húc ra, còn có mấy tên đã ra tay với Trần Húc.
Trần Húc gào lên:
-Đừng đánh! Hoắc Hồ là tên Cắt Cổ đó!
Nhưng giờ này có ai thèm để ý đến hắn kêu gào cái gì? Có vài tên mắng:
-Mày mới là tên Cắt Cổ!
Sau đó hắn đá trúng Trần Húc mấy cái, làm tay bị buông lỏng, tên khác lập tức lôi Hoắc Hồ ra ngoài.
Hai chuyện gộp lại làm Trần Húc tức giận!
Tuy hắn biết những người này không biết Hoắc Hồ là tên Cắt Cổ, ừm là những người bị Hoắc Hồ lường gạt. Nhưng tương đất cũng có 3 phần nóng nảy nha! Trần Húc bị đá mấy cái rất đau, lại thấy Hoắc Hồ bỏ chạy thì lửa giận bốc lên!
Đấy là cảm xúc, mà hễ là con người thì đều có cảm xúc!
Thấy có một nắm tay đang đánh về phía mình, Trần Húc nghiêng đầu, bay lên sút một cước, sau khi rơi xuống đất, hắn hung hăn đánh sáu tên kia túi bụi!
Một đánh sáu? Có nổ không đó?
Phải biết rằng sáu tên này đều là sinh viên, chưa hề tập luyện võ thuật, chỉ dựa vào số đông và sức mạnh, vả lại cũng không biết cách phối hợp. Trần Húc cứng rắn đón đỡ ba cú đấm, hai cú đá, sau đó dùng Cầm Nã Thủ đánh ngã hai tên, thế là cán cân thắng lợi nghiêng về phía hắn.
Một bên là không biết đánh nhau, chí biết huơ tay múa chân lung tung, còn bên kia là Trần Húc, xuống tay rất tàn nhẫn - vì tất cả các kỹ năng đánh nhau mà hắn học trong thế giới ảo đều nhắm ngay chỗ hiểm của đối phương, ngoài chỗ "hiểm nhất", có thể làm người ta tuyệt đường con cháu thì hắn đều dùng tới như: bụng, cổ,... cơ bản là những nơi chỉ cần một chiêu là hạ gục đối phương - còn người ta thì chỉ đánh trúng hắn ở những chỗ chỉ đau một chút, mà cái loại đau đớn thế này hắn bị hành mãi thành thói quen rồi.
Cho nên Trần Húc chỉ mất có 2 phút đã hạ sáu người, hơn nữa sáu người này đều nằm im trên đất, không giãy dụa nổi. Khi hắn định đuổi theo thì lại có mấy người khác vọt tới, trong đó có một bảo vệ cầm gậy cao su trong tay.
-Còn chưa chịu ngừng?!
Trần Húc mệt thở khì khì, phải biết rằng đánh nhau mệt gấp mấy lần so với các loại vận động mạnh khác, nên bây giờ hắn thở hổn hển nhưng trên người không hề có cảm thấy đau đớn. Trần Húc biết là do mình đang trong thời điểm hưng phấn, hàm lượng a-đrê-na-lin trong máu cao hơn bình thường nhiều nên cảm giác đau đớn giảm đi nhiều... Đợi đến lúc bình thường lại thì chính là lúc mình đau phát khóc!
Nhưng gậy cao su của tay bảo vệ đã đánh tới, Trần Húc cũng không thể ngồi chờ người ta đánh! Hắn đã từng xài gậy cao su trong thế giới thật lẫn ảo, nên biết gậy này khá nặng, đánh trúng người thì rất đau, không phải là chuyện đùa, hắn không dám lấy cứng đối cứng. Thấy bảo vệ nhắm vào vai nên hắn trầm vai xuống, rồi xoay người đoạt lấy cây gậy. Có gậy trong tay, Trần Húc như hổ thêm cánh, mấy tên nam sinh xông lên cùng với tay bảo vệ bị đánh cho tơi tả. Cả đám ôm bụng, ôm tay, ôm chân nắm lăn lộn, rên rỉ trên mặt đất. Lúc này trên mặt đất đã có 13 người nằm!
Lần này không có ai dám xông tới nữa. Các nữ sinh gào thét chói tai, các nam sinh thì sợ hãi không dám tiến lên. Cả đám người vây quanh Trần Húc, càng thu hút thêm nhiều người chạy tới, "vòng vây" này nhanh chóng đã tụ tập mấy trăm người!
Trần Húc đứng giữa, một người một gậy, bên cạnh có 13 người nằm rên rỉ, trong đó có một bảo vệ.
Một người đối mặt với vài trăm người mà sắc mặt không đổi, đấy là khí phách cỡ nào?!
Đã có vài nữ sinh "háo sắc" bắt đầu thảo luận về "anh đẹp trai" kia, còn nam sinh thì suy nghĩ "nếu thằng này không tới 'phá bãi' thì làm quen một chút cũng tốt".
Thật ra Trần Húc cũng đang hốt hoảng... Không hoảng được sao? Ai dám nói "không" thì "cứ thử một lần bạn sẽ biết ngay" ấy mà.
Trần Húc sợ nhất là chọc đám này nổi lên sát khí, xuất ra vũ khí "hạng nặng" tỷ như cảnh sát mang roi điện tới thì hắn đâu có dám cứng rắn đón tiếp, hoặc là lỡ như có thằng nào đó gào lên "Lấy đá ném chết hắn!" thì... Trần Húc đang muốn khóc.
Cứ giằng co như thế khoảng 2 phút, tim Trần Húc đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Lúc này có người kêu lên:
-Em là ai? Tới đây làm gì? Là sinh viên trường nào? Nhất định tôi phải báo cho trường xử phạt em!
Có một trung niên mập mạp, hói đầu, vẹt đám người đang vây quanh ra, sau đó đưa tay ra muốn đẩy Trần Húc. Có người hét lên:
-Woa, Phó hiệu trưởng đại nhân quá mạnh mẽ!
Bọn họ còn chưa dứt lời thì vị Phó hiệu trưởng đầu hói này đã bị Trần Húc đánh gục!
Trần Húc buồn bực, "Ở đâu lại lòi ra ông bác này? Hình như ông bác này muốn đánh mình?" phải biết rằng Trần Húc đang rất khẩn trương! Thần kinh căng ra như dây đàn, còn cơ thể thì sẵn sàng ra tay, chỉ cần có chút khác thường là bạo phát!
Đầu óc Trần Húc thì đang suy nghĩ xem có nên đánh ông ta hay không? Còn cơ thể thì lại phản ứng theo bản năng... Ừm, một gậy ngay bụng, một đấm vào mặt, cuối cùng là một cước xinh đẹp.
Đám người vây quanh lập tức ồ lên:
-Woa! Thần tượng của tui!
Xem ra thanh danh của vị Phó hiệu trưởng này không tốt đẹp gì, sau khi hắn bị đánh không ít người vỗ tay, trầm trồ khen ngợi! Trần Húc càng buồn bực, "Sao mình đánh người mà người ta còn vỗ tay khen ngợi?"
Lúc này tiếng còi xe cảnh sát hụ hụ vang lên, một chiếc xe cảnh sát nhanh chóng chạy vào, cửa xe vừa mở ra đã có mấy chú cảnh sát nhảy xuống:
-Ai gây chuyện đâu?
Trần Húc lập tức phát run, vì hắn thấy bên hông các vị cảnh sát này đều có súng! Bất quá Trần Húc nhanh trì gào lên:
-Chú cảnh sát, cứu cháu với! Bọn họ đánh hội đồng cháu đó!
"Người xem" toát mồ hôi, toàn bộ người Công Đại đều mắng thầm "Thằng này đúng là cầm thú! Quá cầm thú! Rõ ràng một mình mày 'oánh' 13 người, à, không phải, cộng thêm Phó hiệu trưởng nữa là 14 người, thế mà mày dám to mồm kêu oan?!"
Cảnh sát vẹt vòng vây ra, người dẫn đầu là một vị khoảng 40 tuổi nói:
-Trước tiên cháu bỏ gậy xuống đi đã.
Trần Húc buông gậy trong tay - người ta có súng đó! Cầm gậy cao su có tác dụng gì sao? Mà cây gậy cao su rơi xuống, đúng lúc trúng ngay đầu Phó hiệu trưởng, thế là hắn lại la lên thảm thiết.
-"Chú cảnh sát, cháu muốn báo án!" Trần Húc "tiên phát chế nhân", kêu lên: "Cháu phát hiện tên Cắt Cổ!"
-Tên Cắt Cổ?!
Cái tên này như sấm bên tai, những người đang có mặt đều chấn động, vị cảnh sát dẫn đầu sửng sốt:
-Cháu nói là tên Cắt Cổ?
Trần Húc gật đầu như gà mổ thóc:
-Tên Cắt Cổ là giáo sư trong trường này, hắn tên là Hoắc Hồ!
Câu này làm xung quanh sôi sục lên. Không ít người nghị luận, cũng có người nắng. Trần Húc mặc kệ bọn họ:
-Cháu là sinh viên Đại học Tổng Hợp. Tối qua cháu tận mắt thấy tên Cắt Cổ tấn công bạn cháu trên phố đi bộ! Lúc đó cháu ném một hòn đá làm gáy hắn bị thương, các chú có thể gọi điện thoại hỏi đồn công an gần Đại học Tổng Hợp. Hòn đá có vết màu của hắn cháu đã nộp cho bên đó.
Sau đó Trần Húc khom người, chí vào con dao đang nằm trên mặt đất:
-Vừa rồi cháu thấy Hoắc Hồ muốn tấn công hai bạn nữ nên cháu mới hăng hái làm việc nghĩa, xông tới cản hắn, đánh rơi con dao này, cháu không có chạm tới con dao nên trên đó chắc chắn là còn dấu vân tay của Hoắc Hồ. À, cái này có hai bạn nữ kia có thể làm chứng.
Thấy Trần Húc nói có hình có dáng, một vị cảnh sát vội vàng gọi điện thoại, mà bên cạnh có người kêu lên:
-Ô, khó trách sao nhìn thấy hắn quen quen. Thì ra là Trần Húc bên Hợp Đại [Đại học Tổng Hợp], là người cùng phát triển game Kim Dung truyền kỳ - Tái tục tiền duyên với Cao Hiểu Tiết!
Sau đó có người nói:
-Đúng vậy đúng vậy! Hôm nay trên FaceBook [:D], Cao Hiểu Tiết nói hôm qua mình bị tên Cắt Cổ tấn công nhưng nhờ có bạn cứu nên không sao. Là hắn cứu hả?
Vị cảnh sát vừa gọi điện thoại xác nhận một lúc nói:
-Cháu là Trần Húc? Là sinh viên Khoa CNTT Hợp Đại?
Thấy Trần Húc gật đầu, vị này quay qua báo lại vị cảnh sát dẫn đầu:
-Hắn nói đúng. Hôm qua anh bạn này có nộp một hòn đá dính vết máu lên đồn công an bên kia.
Nếu chú ý thì thấy từ ngữ đã khách sáo hơn nhiều.
Sắc mặt của viên cảnh sát dẫn đầu cũng dịu lại, hỏi thêm vài câu, cảm thấy Trần Húc không nói dối, còn chuyện trở thành lớn như thế này là do sinh viên Công Đại thấy thầy của mình bị đánh nên xông tới cứu, ổng hỏi:
-Vậy Hoắc Hồ đâu?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
- bình luận