Siêu Cấp Máy Tính - Chương 75: Tên Cắt Cổ!
Chương trước- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Siêu Cấp Máy Tính
Chương 75: Tên Cắt Cổ!
Chương 75: Tên Cắt Cổ!
Cô bé kia cũng sửng sốt:
-Ủa! Hai người đang hẹn hò?!
Quản Dịch quay lại nhìn cũng sửng sốt:
-Cao Hiểu Tiết? Sao bạn ở đây?
Cô gái tinh xảo này không phải Cao Hiểu Tiết thì còn là ai nữa?
Thấy tạo hình hiện tại của nàng, Trần Húc lập tức nhớ tới trong phim "Kế hoạch baby", Cổ Thiên Lạc mặc bộ đồ con gà, đứng lắc lắc cái mông, bán hàng ở đầu đường, rất đáng yêu.
Trần Húc bật cười:
-Sao bà tới đây phát tờ rơi? Ặc, tiệm bánh ngọt? À, Trạm Tinh đâu? Không có tới à?
Cao Hiểu Tiết nhìn hoa hồng trong tay Quản Dịch, rồi suy nghĩ gì đó, Trần Húc lặp lại một lần nữa nàng mới kịp phản ứng:
-Ừ, Trạm Tinh ở trong ký túc xá.
Trần Húc thấy là lạ, hắn và Cao Hiểu Tiết cũng coi như là quen thuộc, biết nàng và Trạm Tinh hầu như không rời nhau, bây giờ nhìn bộ dáng của nàng thì hẳn là đang làm công, với quan hệ thân thiết của hai người thì chắc chắn Trạm Tinh cũng đi theo mới đúng.
Thấy Cao Hiểu Tiết lấm la lấm lét, Trần Húc cười:
-Có gì mà mắc cỡ chứ? Chúng ta là bạn bè mà, đi làm thêm cũng có gì đáng xấu hổ đâu? Với lại bà đâu có thiếu tiền.
Cao Hiểu Tiết trừng mắt:
-Ai nói thế? Không kiếm tiền thì tui tới đây làm gì? Ông nghĩ ai cũng giàu có như ông à?
Trần Húc toát mồ hôi:
-Không phải chứ? Tháng trước bà vớ được không ít lì xì của phóng viên mà? Còn thiếu tiền sao?
Cao Hiểu Tiết trợn mắt:
-Tui là con nhà nghèo, đâu thể nào so sánh với mấy người.
Trong lúc nói chuyện, nàng lén lén liếc nhìn Quản Dịch.
Người thông minh như Quản Dịch sao không nhận ra ý tứ trong đó? Nàng mỉm cười:
-Thật ra chuyện hôm đó đâu có liên quan gì tới bạn, sao phải gánh nợ làm gì?
Cao Hiểu Tiết:
-Sao không có liên quan? Bây giờ mình chưa có tiền nhưng mình sẽ kiếm được rồi trả cho bạn.
Hai người nói qua nói lại làm Trần Húc tò mò:
-Bà thiếu tiền cô ấy hồi nào?
Quản Dịch mỉm cười, Cao Hiểu Tiết trừng mắt:
-Đầu heo! Quên rồi hả? Hôm triển lãm đó, vì giúp đỡ chúng ta mà Quản Dịch phải bồi thường cho Ngân Phong 50.000!
Nghe thế Trần Húc mới nhớ. Lúc đó Quản Dịch tức giận ném chi phiếu, sau đó Trần Húc có tìm nàng để trả tiền nhưng nàng trả lời:
-Gì chứ? Bạn xem, ngay cả chi phiếu mình cũng có thì để ý gì chút tiền đó?
Trần Húc nghĩ lại thấy cũng đúng, vì thế qua một tháng hắn đã quên mất chuyện này!
Ai ngờ Cao Hiểu Tiết còn nhớ, hơn nữa còn tự gánh món nợ này. Trần Húc thấy cô bé này thật ngốc, 50.000 lận đó, nàng nghĩ đi làm thêm để trả nợ? Nên biết số tiền này không nhỏ, sinh viên mới tốt nghiệp, tìm được việc làm thì mỗi tháng nhiều nhất cũng chỉ hơn 1.000... Được rồi tính tròn 2.000 đi, không ăn không xài thì cũng phải mất 25 tháng mới đủ số!
Vì một tháng cùng "lăn lộn" làm game nên mọi người trong nhóm cũng quen thân nhau nên Trần Húc gõ trán nàng một cái:
-Nha đầu ngốc! Bà làm thêm thế này thì chừng nào mới đủ tiền? Được rồi, cho dù kiếm đủ thì sao? Đấy đâu phải là chuyện của một mình bà?
Cao Hiểu Tiết xoa xoa cái trán:
-Đấy vốn là chuyện của mình tui mà! Ai da, ông đừng có quản chuyện này có được không? Đương nhiên tui biết là làm công thì không biết tới chừng nào mới đủ, tui và Tinh Tinh có bàn bạc rồi, định mở một tiệm bánh ngọt gần trường. Tinh Tinh biết làm bánh kem, hương vị rất tốt! Còn tui thì tới đây làm thêm để học lóm, kiếm thêm kinh nghiệm.
Sau đó nàng nói với Quản Dịch:
-Mình biết bạn có tiền nhưng bạn là bạn, còn mình là mình. Mình nợ bạn thì phải trả.
Quản Dịch cười:
-Tùy bạn vậy.
Trần Húc thấy cảnh này trong lòng sinh ra cảm xúc khác lạ. Trong khoảng thời gian làm việc chung khá dài, tất nhiên hắn hiểu tính cách của Cao Hiểu Tiết, một khi nàng quyết định chuyện gì rồi thì không ai cản nổi. Lúc làm game là như vậy, bây giờ cũng thế. Về phần nàng tự gánh nợ là do nàng cảm thấy thiếu nợ đám bạn học rất nhiều. Vì cả đám không cầu danh lợi, tự nguyện bận rộn suốt tháng, ngay cả tiệc mừng công cũng không cho nàng cơ hội khao cả nhóm. Vì thế Cao Hiểu Tiết cảm thấy mình làm phiền người khác. Nàng biết Quản Dịch có tiền - đừng thấy Quản Dịch mặc đồ bình thường, nhiều nhất là vài trăm đồng mà lầm, bản tính của phụ nữ là nhiều chuyện nên Cao Hiểu Tiết đã sớm nghe ngóng được Quản Dịch xài mỹ phẩm toàn thứ là đắt tiền - nhưng người ta có tiền là chuyện của người ta, còn mình thiếu nợ là chuyện của mình, quan trọng hơn là nàng không muốn nợ Quản Dịch cái nhân tình 50.000 này!
Trần Húc suy nghĩ một lúc rồi nói:
-Được rồi. Sau này có việc cần thì bà cứ tìm tui. À, hay là cho tui nhập cổ phần hé?
Cao Hiểu Tiết:
-Ai dà, tui với Tinh Tinh bàn bạc kỹ rồi. Tiền bạc nói sau, 100.000 là đủ mở một cái tiệm nhỏ rồi. Tiệm lớn thì khoang hãy bàn tới, không gấp.
Trần Húc và Quản Dịch đều biết Cao Hiểu Tiết không muốn mở miệng là vì không muốn mang nợ, vì thế không nói nhiều. Trần Húc nói:
-À, sao bà lại chạy tới đây phát tờ rơi? Còn tiệm bánh ở đâu?
Cao Hiểu Tiết nói:
-Ở̉ ngã ba đằng kia, trong tiệm ít người nên quản lý kêu tui tới đây phát tờ rơi. Hay là tui dẫn hai người tới đó? Mua 2 cái bánh rồi giả vờ là khách do tui giới thiệu? Hì hì.
Trần Húc nói "Ừ" rồi 3 người đi tới đó. Dọc đường, đột nhiên Quản Dịch lấy một tấm che cổ đưa cho Cao Hiểu Tiết:
-Bạn mang cái này vào đi, đừng lo, cái này là đồ miễn phí đó, hì hì. Bạn phải cẩn thận mới được. Vì mình đọc trên mạng người ta nói 5 cô gái nạn nhân của tên Cắt Cổ đều là người nhỏ nhắn xinh xắn như bạn vậy. Không chừng tên này chuyên nhắm vào những cô gái như bạn đó!
Cao Hiểu Tiết "Á" một tiếng rồi che cái cổ lại theo bản năng, sau đó đeo tấm che cổ lên. Cảm giác khá thoải mái nên nàng lại nhí nhảnh:
-Cảm ơn bạn! Bất quá có gặp tên biến thái đó thì mình sẽ cắt "chim" hắn!
Trần Húc toát mồ hôi, Quản Dịch thì che miệng cười trộm. Chợt nghe Cao Hiểu Tiết hát:
-Gặp biến thái đừng sợ đừng sợ, mình có tấm che cổ đừng sợ đừng sợ...
...
Tiệm bánh ngọt này không lớn, lại nằm trong hẽm nhỏ nên khách khứa rất ít, nhưng nghe Cao Hiểu Tiết giới thiệu bánh Sô-cô-la ở đây rất ngon, nàng đang học lóm món này nên Trần Húc và Quản Dịch bước vào trong tiệm, chuẩn bị mua bánh Sô-cô-la, còn Cao Hiểu Tiết thì cười tủm tỉm rồi chuẩn bị đi phát tờ rơi.
Sau khi bước vào cửa, có một người đàn ông khá cao, đeo kính râm, khẩu trang và đội mũ bước qua hai người. Hai người đều sửng sốt một chút.
Trần Húc cảm giác được trên người người này có khí tức không thoải mái, loại khí tức này sau khi Trần Húc huấn luyện lâu ngày mới có được. Hắn quay đầu nhìn người kia một chút rồi hỏi Quản Dịch:
-Bạn có sao không?
Quản Dịch khẽ run nhưng không nói gì, chỉ nắm chặt tay. Sau đó nàng quay đầu nhìn người kia, mà người kia thì đang bước nhanh về phía Cao Hiểu Tiết.
-"Có chuyện!" Hai người đồng thanh, Trần Húc lập tức xông lên, hắn có cảm giác người đàn ông này rất nguy hiểm!
Quản Dịch thì la lên:
-Cao Hiểu Tiết cẩn thận! Hắn là tên Cắt Cổ!
Đúng vậy!
Hai người cùng tập bài thể thuật, với lại Trần Húc tập luyện đánh nhau lâu ngày nên hai người có cảm giác nhạy bén hơn người thường. Lúc gặp người này thì có cảm giác hắn có sát khí!
Hai người đều nghĩ tên này đeo kính râm, khẩu trang và đội mũ, hoàn toàn che mất khuôn mặt! Tại sao hắn phải làm như thế?
Mất vài giây phán đoán, hai người kịp thời phản ứng, người kia chắc chắn là tên Cắt Cổ!
Người kia nghe Quản Dịch kêu lên nhưng bất chấp tất cả, đột ngột vọt nhanh tới! Lúc này Cao Hiểu Tiết còn chưa kịp phản ứng, chỉ kịp quay lại nhìn. Cánh tay phải của hắn vung lên, một đạo ánh sáng nhắm ngay cổ Cao Hiểu Tiết! Trần Húc thấy rõ ràng tên kia đeo bao tay, trong bàn tay nắm một con dao phát ra ánh sáng lạnh...
Cô bé kia cũng sửng sốt:
-Ủa! Hai người đang hẹn hò?!
Quản Dịch quay lại nhìn cũng sửng sốt:
-Cao Hiểu Tiết? Sao bạn ở đây?
Cô gái tinh xảo này không phải Cao Hiểu Tiết thì còn là ai nữa?
Thấy tạo hình hiện tại của nàng, Trần Húc lập tức nhớ tới trong phim "Kế hoạch baby", Cổ Thiên Lạc mặc bộ đồ con gà, đứng lắc lắc cái mông, bán hàng ở đầu đường, rất đáng yêu.
Trần Húc bật cười:
-Sao bà tới đây phát tờ rơi? Ặc, tiệm bánh ngọt? À, Trạm Tinh đâu? Không có tới à?
Cao Hiểu Tiết nhìn hoa hồng trong tay Quản Dịch, rồi suy nghĩ gì đó, Trần Húc lặp lại một lần nữa nàng mới kịp phản ứng:
-Ừ, Trạm Tinh ở trong ký túc xá.
Trần Húc thấy là lạ, hắn và Cao Hiểu Tiết cũng coi như là quen thuộc, biết nàng và Trạm Tinh hầu như không rời nhau, bây giờ nhìn bộ dáng của nàng thì hẳn là đang làm công, với quan hệ thân thiết của hai người thì chắc chắn Trạm Tinh cũng đi theo mới đúng.
Thấy Cao Hiểu Tiết lấm la lấm lét, Trần Húc cười:
-Có gì mà mắc cỡ chứ? Chúng ta là bạn bè mà, đi làm thêm cũng có gì đáng xấu hổ đâu? Với lại bà đâu có thiếu tiền.
Cao Hiểu Tiết trừng mắt:
-Ai nói thế? Không kiếm tiền thì tui tới đây làm gì? Ông nghĩ ai cũng giàu có như ông à?
Trần Húc toát mồ hôi:
-Không phải chứ? Tháng trước bà vớ được không ít lì xì của phóng viên mà? Còn thiếu tiền sao?
Cao Hiểu Tiết trợn mắt:
-Tui là con nhà nghèo, đâu thể nào so sánh với mấy người.
Trong lúc nói chuyện, nàng lén lén liếc nhìn Quản Dịch.
Người thông minh như Quản Dịch sao không nhận ra ý tứ trong đó? Nàng mỉm cười:
-Thật ra chuyện hôm đó đâu có liên quan gì tới bạn, sao phải gánh nợ làm gì?
Cao Hiểu Tiết:
-Sao không có liên quan? Bây giờ mình chưa có tiền nhưng mình sẽ kiếm được rồi trả cho bạn.
Hai người nói qua nói lại làm Trần Húc tò mò:
-Bà thiếu tiền cô ấy hồi nào?
Quản Dịch mỉm cười, Cao Hiểu Tiết trừng mắt:
-Đầu heo! Quên rồi hả? Hôm triển lãm đó, vì giúp đỡ chúng ta mà Quản Dịch phải bồi thường cho Ngân Phong 50.000!
Nghe thế Trần Húc mới nhớ. Lúc đó Quản Dịch tức giận ném chi phiếu, sau đó Trần Húc có tìm nàng để trả tiền nhưng nàng trả lời:
-Gì chứ? Bạn xem, ngay cả chi phiếu mình cũng có thì để ý gì chút tiền đó?
Trần Húc nghĩ lại thấy cũng đúng, vì thế qua một tháng hắn đã quên mất chuyện này!
Ai ngờ Cao Hiểu Tiết còn nhớ, hơn nữa còn tự gánh món nợ này. Trần Húc thấy cô bé này thật ngốc, 50.000 lận đó, nàng nghĩ đi làm thêm để trả nợ? Nên biết số tiền này không nhỏ, sinh viên mới tốt nghiệp, tìm được việc làm thì mỗi tháng nhiều nhất cũng chỉ hơn 1.000... Được rồi tính tròn 2.000 đi, không ăn không xài thì cũng phải mất 25 tháng mới đủ số!
Vì một tháng cùng "lăn lộn" làm game nên mọi người trong nhóm cũng quen thân nhau nên Trần Húc gõ trán nàng một cái:
-Nha đầu ngốc! Bà làm thêm thế này thì chừng nào mới đủ tiền? Được rồi, cho dù kiếm đủ thì sao? Đấy đâu phải là chuyện của một mình bà?
Cao Hiểu Tiết xoa xoa cái trán:
-Đấy vốn là chuyện của mình tui mà! Ai da, ông đừng có quản chuyện này có được không? Đương nhiên tui biết là làm công thì không biết tới chừng nào mới đủ, tui và Tinh Tinh có bàn bạc rồi, định mở một tiệm bánh ngọt gần trường. Tinh Tinh biết làm bánh kem, hương vị rất tốt! Còn tui thì tới đây làm thêm để học lóm, kiếm thêm kinh nghiệm.
Sau đó nàng nói với Quản Dịch:
-Mình biết bạn có tiền nhưng bạn là bạn, còn mình là mình. Mình nợ bạn thì phải trả.
Quản Dịch cười:
-Tùy bạn vậy.
Trần Húc thấy cảnh này trong lòng sinh ra cảm xúc khác lạ. Trong khoảng thời gian làm việc chung khá dài, tất nhiên hắn hiểu tính cách của Cao Hiểu Tiết, một khi nàng quyết định chuyện gì rồi thì không ai cản nổi. Lúc làm game là như vậy, bây giờ cũng thế. Về phần nàng tự gánh nợ là do nàng cảm thấy thiếu nợ đám bạn học rất nhiều. Vì cả đám không cầu danh lợi, tự nguyện bận rộn suốt tháng, ngay cả tiệc mừng công cũng không cho nàng cơ hội khao cả nhóm. Vì thế Cao Hiểu Tiết cảm thấy mình làm phiền người khác. Nàng biết Quản Dịch có tiền - đừng thấy Quản Dịch mặc đồ bình thường, nhiều nhất là vài trăm đồng mà lầm, bản tính của phụ nữ là nhiều chuyện nên Cao Hiểu Tiết đã sớm nghe ngóng được Quản Dịch xài mỹ phẩm toàn thứ là đắt tiền - nhưng người ta có tiền là chuyện của người ta, còn mình thiếu nợ là chuyện của mình, quan trọng hơn là nàng không muốn nợ Quản Dịch cái nhân tình 50.000 này!
Trần Húc suy nghĩ một lúc rồi nói:
-Được rồi. Sau này có việc cần thì bà cứ tìm tui. À, hay là cho tui nhập cổ phần hé?
Cao Hiểu Tiết:
-Ai dà, tui với Tinh Tinh bàn bạc kỹ rồi. Tiền bạc nói sau, 100.000 là đủ mở một cái tiệm nhỏ rồi. Tiệm lớn thì khoang hãy bàn tới, không gấp.
Trần Húc và Quản Dịch đều biết Cao Hiểu Tiết không muốn mở miệng là vì không muốn mang nợ, vì thế không nói nhiều. Trần Húc nói:
-À, sao bà lại chạy tới đây phát tờ rơi? Còn tiệm bánh ở đâu?
Cao Hiểu Tiết nói:
-Ở̉ ngã ba đằng kia, trong tiệm ít người nên quản lý kêu tui tới đây phát tờ rơi. Hay là tui dẫn hai người tới đó? Mua 2 cái bánh rồi giả vờ là khách do tui giới thiệu? Hì hì.
Trần Húc nói "Ừ" rồi 3 người đi tới đó. Dọc đường, đột nhiên Quản Dịch lấy một tấm che cổ đưa cho Cao Hiểu Tiết:
-Bạn mang cái này vào đi, đừng lo, cái này là đồ miễn phí đó, hì hì. Bạn phải cẩn thận mới được. Vì mình đọc trên mạng người ta nói 5 cô gái nạn nhân của tên Cắt Cổ đều là người nhỏ nhắn xinh xắn như bạn vậy. Không chừng tên này chuyên nhắm vào những cô gái như bạn đó!
Cao Hiểu Tiết "Á" một tiếng rồi che cái cổ lại theo bản năng, sau đó đeo tấm che cổ lên. Cảm giác khá thoải mái nên nàng lại nhí nhảnh:
-Cảm ơn bạn! Bất quá có gặp tên biến thái đó thì mình sẽ cắt "chim" hắn!
Trần Húc toát mồ hôi, Quản Dịch thì che miệng cười trộm. Chợt nghe Cao Hiểu Tiết hát:
-Gặp biến thái đừng sợ đừng sợ, mình có tấm che cổ đừng sợ đừng sợ...
...
Tiệm bánh ngọt này không lớn, lại nằm trong hẽm nhỏ nên khách khứa rất ít, nhưng nghe Cao Hiểu Tiết giới thiệu bánh Sô-cô-la ở đây rất ngon, nàng đang học lóm món này nên Trần Húc và Quản Dịch bước vào trong tiệm, chuẩn bị mua bánh Sô-cô-la, còn Cao Hiểu Tiết thì cười tủm tỉm rồi chuẩn bị đi phát tờ rơi.
Sau khi bước vào cửa, có một người đàn ông khá cao, đeo kính râm, khẩu trang và đội mũ bước qua hai người. Hai người đều sửng sốt một chút.
Trần Húc cảm giác được trên người người này có khí tức không thoải mái, loại khí tức này sau khi Trần Húc huấn luyện lâu ngày mới có được. Hắn quay đầu nhìn người kia một chút rồi hỏi Quản Dịch:
-Bạn có sao không?
Quản Dịch khẽ run nhưng không nói gì, chỉ nắm chặt tay. Sau đó nàng quay đầu nhìn người kia, mà người kia thì đang bước nhanh về phía Cao Hiểu Tiết.
-"Có chuyện!" Hai người đồng thanh, Trần Húc lập tức xông lên, hắn có cảm giác người đàn ông này rất nguy hiểm!
Quản Dịch thì la lên:
-Cao Hiểu Tiết cẩn thận! Hắn là tên Cắt Cổ!
Đúng vậy!
Hai người cùng tập bài thể thuật, với lại Trần Húc tập luyện đánh nhau lâu ngày nên hai người có cảm giác nhạy bén hơn người thường. Lúc gặp người này thì có cảm giác hắn có sát khí!
Hai người đều nghĩ tên này đeo kính râm, khẩu trang và đội mũ, hoàn toàn che mất khuôn mặt! Tại sao hắn phải làm như thế?
Mất vài giây phán đoán, hai người kịp thời phản ứng, người kia chắc chắn là tên Cắt Cổ!
Người kia nghe Quản Dịch kêu lên nhưng bất chấp tất cả, đột ngột vọt nhanh tới! Lúc này Cao Hiểu Tiết còn chưa kịp phản ứng, chỉ kịp quay lại nhìn. Cánh tay phải của hắn vung lên, một đạo ánh sáng nhắm ngay cổ Cao Hiểu Tiết! Trần Húc thấy rõ ràng tên kia đeo bao tay, trong bàn tay nắm một con dao phát ra ánh sáng lạnh...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
- bình luận