Siêu Cấp Máy Tính - Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
Chương trước- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Siêu Cấp Máy Tính
Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
Thôi Quảng Duy cố ý ngưng một chút, ánh mắt Trần Húc và Cao Hiểu Tiết sáng ngời, đồng thanh:
-Ý của anh là...
Thấy lời nói giống nhau nên hai đứa nhìn nhau, Trần Húc giành nói trước:
-Anh muốn cho tụi em triển lãm game này?
Cao Hiểu Tiết nhanh chóng bổ sung:
-Có phải chúng ta sẽ bày quầy triển lãm ngang cửa với họ để mọi người qua lại có dịp so sánh?
Nói xong, Trần Húc và Cao Hiểu Tiết lại liếc nhìn nhau cười cười.
Tới lúc này đám còn lại mới kịp phản ứng, kích động hò hét, trong lòng thầm nghĩ "Ông anh này tuy nhìn văn nhã thế mà âm hiểm gớm! Chiêu thức như thế mà cũng nghĩ ra được! Còn hai đứa Trần Húc và Cao Hiểu Tiết quả nhiên là gian phu dâm phụ, phối hợp quá ăn ý!"
Thôi Quảng Duy cười:
-Việc chọn vị trí ngang cửa với họ không thành vấn đề, vì bọn anh có quan hệ cũng khá rộng, với lại, lúc đó Ngân Phong và Imagine sẽ đốt rất nhiều tiền để quảng cáo nên không có ai dám chọn vị trí ngang cửa của họ đâu.
-Cảm ơn sư huynh!
Trần Húc và Cao Hiểu Tiết gật đầu liên tục, hai người lập tức hiểu được ý Thôi Quảng Duy. Game Thục Sơn kia Cao Hiểu Tiết có nhìn qua còn Trần Húc thì chưa, nhưng hai người đều rất tin tưởng vào game của mình, vì nó sẽ có hình ảnh chân thực cộng với nội dung, tình tiết rất phong phú, hai thứ kết hợp lại mà không muốn thu hút người ta thì cũng khó! Những người tới tham quan triển lãm này thì ngoài những người mê game còn có nhân viên - thậm chí là nhân viên cấp cao của các công ty game, tự nhiên là những người này sẽ đi dò xét xung quanh, game của mình hay như thế thì chắc chắn sẽ khiến họ chú ý!
Một game miễn phí mà áp đảo từ hình ảnh cho đến nội dung một game đầu tư rất nhiều tiền thì chẳng khác nào hung hăng tát đối phương mấy bạt tai!
À, không, không phải chỉ bạt tai mà đánh cho lăn qua lộn lại, rồi mỗi người còn "tặng" cho một ngụm nước miếng, tiếp đó là dẫm cho mấy cước!
He he, có gì xả giận tốt hơn thế này?!
Trần Húc và Cao Hiểu Tiết hưng phấn thảo luận, không khí chung quanh liền nóng lên. Lương Hiểu Tuệ buồn bực nhả một ngụm khói rồi nói với ông xã của mình:
-Sao trước giờ em không biết anh âm hiểm như thế?
Thôi Quảng Duy đẩy đẩy mắt kính cười hăng hắc:
-Anh có chủ ý này là vì muốn xả giận cho đám đàn em thân yêu thôi. Cơ hội tốt như thế sao bỏ qua được?
Lương Hiểu Tuệ cũng cười hì hì:
-Đến lúc đó, chúng ta kéo vài công ty có quan hệ tốt tới trợ trận, hung hăng bỉ mặt đám tiện nhân kia một trậnmới được!
Sau đó nàng bừng bừng hứng thú, muốn đem chuyện này nói cho đám đàn em này để bọn chúng cao hứng, nhưng vừa bước tới đã nghe giọng Trần Húc oang oang:
-Giề? Đương nhiên chúng ta phải lấy thân phận sinh viên ra mặt. Bằng không một cái tát này đâu có kêu. Đến lúc đó mọi người có bao nhiêu "nhà quê" thì cứ tung hết ra, mắt kính xịn thì dẹp hết đi, mang cái loại kính đít chai vào, tóc tai thì cứ bù xù lên, quần áo thì càng "bèo" càng tốt, tốt nhất là để người ta có cảm giác vừa nhìn là muốn bố thí!
Cao Hiểu Tiết đang đứng bên cạnh, bổ sung:
-Còn nữa nha, đừng có nói tiếng phổ thông, cứ nói bằng thổ ngữ quê mình, làm người ta tưởng chúng ta từ nông thôn lên, còn trên bàn thì để mấy cái laptop rách nát - tất nhiên là cấu hình bên phải đủ mạnh để chơi game của chúng ta. Nhân viên trong gian hàng chỉ cần vài người là được, ai tới gian hàng cũng không có nước khoáng mà uống, cứ keo kiệt thật nhiều vào! Làm người ta xem thường thì càng tốt!
Trần Húc tiếp tục bổ sung:
-Đúng vậy đúng vậy! Lúc đó bên kia khua chiêng gióng trống mà không ai để ý đến, còn bên phía "ăn mày" chúng ta lại thu hút rất nhiều người chơi thì hẳn lạ họ xấu hổ đến chết mất!
Lương Hiểu Tuệ toát mồ hôi nghĩ "Thật sự là một đôi gian phu dâm phụ nha! Trong đám đàn em sao lại có hai đứa âm hiểm tới như vậy? Nhớ hồi năm nhất mình vẫn còn tinh khiết lắm nha, đâu có xảo quyệt như hai đứa nó?!
Cả đám bừng bừng hứng thú, thảo luận nước miếng tung tóe, cuối cùng "Kế hoạch Nhà Quê" cũng được thành lập.
Túm gọn lại là:
Bên kia thì tung ra một số tiền khổng lồ để quảng cáo, nhìn tới nhìn lui toàn "anh đẹp trai, chị đẹp gái", không chừng còn có biểu diễn Cosplay, vừa gặp mặt đã nói "May I help you" bằng giọng chuẩn của Luân Đôn, cực kỳ có mặt mũi.
Còn bên này: cần bao nhiêu "lúa" [quê mùa] thì có bấy nhiêu, quần áo càng nát càng tốt, chỉ hận không thể làm cho người ta tưởng đây là "Tổng bộ"của Cái Bang chứ không phải là nơi triển lãm. Rồi sẽ có người hỏi qua game đang được trưng bày, vừa nghe do sinh viên làm ra thì sẽ hỏi "Tốn bao nhiêu tiền? Chắc khoảng mấy triệu hả". Giề? Mấy triệu? Nằm mơ à? Chỉ có mấy trăm tệ thôi, nói chính xác là mấy trăm... tiền thức ăn!
Trần Húc và Cao Hiểu Tiết nhất trí cho rằng, sự tương phản lớn từ số tiền đầu tư đến chất lượng game như thế này mà đến tai cao tầng của Ngân Phong và Imagine thì không chừng họ đập đầu tự sát mất!
Còn chuyện đắc tội hay không thì không cần lo tới. Game thành công đến mức này còn sợ đắc tội với người ta sao? Với lại vấn đề này không nằm trong suy nghĩ của cả nhóm, "Ngươi là mồng một thì ta là 15", làm gì có chuyện "Con quan phóng hỏa mà không cho dân chúng đốt đèn"?!
Ý xấu của cả đám ầm ầm bốc lên, hai vị sư huynh, sư tỷ nghe được cũng phải run lên trong lòng, "Đám đàn em này thật đáng sợ! So với đám này thì thời sinh viên của mình thật là thuần khiết, thật là ngây thơ!"
Bàn bạc hăng say nhưng ai cũng biết chuyện này thành bại là do chất lượng game quyết định. Nếu game dở thì lúc đó không phải là giả vờ nữa mà trở thành "Nhà quê" thật! Nếu chuyện này xảy ra thì phải "Xin lỗi nhà trường, xin lỗi Đại thần SM.MH" rồi đi mua chai thuốc chuột thật to rồi cả đám chia nhau uống!
Kế hoạch Nhà quê lần này được giữ bí mật tuyệt đối, cho dù là bạn gái của mình cũng không được tiết lộ, bằng không tin tức lộ ra trước thì sẽ mất hết tính bất ngờ.
Chuyện này thi mọi người đều đồng ý, trong phòng máy còn rất nhiều máy tính, nếu muốn thì có thể dẫn bạn gái gia nhập. Tuy bạn gái của đám này chưa hẳn là biết dùng máy tính, nhưng phụ nữ rất nhạy cảm với cái đẹp nên nếu đám phụ nữ này tham gia thì họ sẽ đảm nhận công đoạn phiền toái nhất trong phần sơ kỳ: làm mô hình nhân vật, lựa chọn quần áo, cảnh vật,...
Những phần còn lại như biên soạn bản đồ, sáng tác nội thất, chọn chiêu thức võ công, soạn kịch bản nhiệm vụ,... cũng được phân phối cho từng tổ.
Dù sao mấy thứ này họ từng làm nên cũng không xa lạ gì, sau khi phân công thì có thể bắt tay vào làm ngay.
Trần Húc cũng tham gia, nhưng hắn không có công tác cố định vì đám kia từng làm qua game này nên khi thay đổi phần mềm thì cũng không lúng túng gì, cho nên Trần Húc không có nhiều chuyện để làm, ban đầu hắn chọn lựa hình tượng nhân vật, rồi sau đó là... mua cơm. Có thể nói hắn "đá" ở vị trí tự do, hoặc là đội trưởng đội hậu cần kiêm đội trưởng đội cứu hỏa!
Cặp vợ chồng son Lương Hiểu Tuệ cũng không rảnh rỗi, họ là chủ một công ty nhỏ chỉ có vài nhân viên, với lại họ có quan hệ rất tốt với nhân viên nên gọi nhân viên tới hỗ trợ.
Nhiều người với khí thế ngất trời, làm Trần Húc cũng không để mình lạc hậu, mấy ngày nay hắn quanh minh chính đại... trốn tiết! Phải biết chuyện trốn tiết là một chuyện rất hạnh phúc!
Đám năm hai trở lên thì ngang nhiên trốn tiết là chuyện cơm bữa, mà đám năm nhất như Trần Húc, Ngô Nguyên, Cao Hiểu Tiết thì không dám kiêu ngạo như vậy nên bàn bạc rủ nhau đi tìm chủ nhiệm Trần xin phép nghỉ. Lão Đại Lưu Sa nắm bọn hắn lại rồi dẫn cả đám tới phòng chủ nhiệm Trần. Vào phòng, hắn đưa một xấp giấy trắng cho chủ nhiệm Trần:
-Xin mời ký tên vào phía dưới, bên phải.
Chủ nhiệm Trần ngẩn ra, hỏi:
-Cái gì đây?
Lưu Sa trả lời như thể đấy là chuyện đương nhiên:
-Giấy nghỉ phép!
-Giề? Giấy phép? Muốn xin nghỉ thì phải có lý do chứ!
-Lý do? Lý do khỉ gì? Năm đó ông cũng làm thế này mà?!
Đám Trần Húc nghe mà toát mồ hôi, kết quả là chủ nhiệm cười mắng một câu rồi ký vào xấp giấy, đủ cho cả bọn nghỉ học nửa năm!
Ra khỏi cửa thì Lưu Sa đưa hết cho Trần Húc nói:
-Giữ hết đi, muốn nghỉ với lý do gì thì trực tiếp ghi vào rồi đưa cho mấy giáo sư đứng lớp là được.
Sau đó hắn giải thích:
-Chủ nhiệm Trần của mấy đứa vừa tốt nghiệp, năm ngoái anh còn gọi hắn là sư huynh nên không cần cố kỵ. À, còn nữa, ghi lý do thì cũng phải để ý một chút nha, anh nhớ năm đó có một nữ sinh một tháng xin nghỉ 4 lần, mỗi tuần gửi một đơn xin nghỉ nói là... đang "bị"...
Cả đám lại toát mồ hôi, chia đều giấy phép ra 4 phần, vì năm nhất chỉ có 4 đứa là Ngô Nguyên, Trần Húc, Cao Hiểu Tiết và Trạm Tinh, nhưng Cao Hiểu Tiết nói mình lấy 1 phần là được vì Trạm Tinh là sinh viên tốt, không muốn trốn tiết, với lại lúc đó phải mượn laptop của nàng chép bài lại.
Nghe nàng nói thế Trần Húc liền nhớ tới cô gái luôn trầm lặng, tập trung tinh thần ngồi trong phòng học, những người chung quanh thì có người ngủ gật, có người đọc báo,... còn nàng thì thật sự nghe giảng...
***
Một tháng nhanh chóng trôi qua....
Thôi Quảng Duy cố ý ngưng một chút, ánh mắt Trần Húc và Cao Hiểu Tiết sáng ngời, đồng thanh:
-Ý của anh là...
Thấy lời nói giống nhau nên hai đứa nhìn nhau, Trần Húc giành nói trước:
-Anh muốn cho tụi em triển lãm game này?
Cao Hiểu Tiết nhanh chóng bổ sung:
-Có phải chúng ta sẽ bày quầy triển lãm ngang cửa với họ để mọi người qua lại có dịp so sánh?
Nói xong, Trần Húc và Cao Hiểu Tiết lại liếc nhìn nhau cười cười.
Tới lúc này đám còn lại mới kịp phản ứng, kích động hò hét, trong lòng thầm nghĩ "Ông anh này tuy nhìn văn nhã thế mà âm hiểm gớm! Chiêu thức như thế mà cũng nghĩ ra được! Còn hai đứa Trần Húc và Cao Hiểu Tiết quả nhiên là gian phu dâm phụ, phối hợp quá ăn ý!"
Thôi Quảng Duy cười:
-Việc chọn vị trí ngang cửa với họ không thành vấn đề, vì bọn anh có quan hệ cũng khá rộng, với lại, lúc đó Ngân Phong và Imagine sẽ đốt rất nhiều tiền để quảng cáo nên không có ai dám chọn vị trí ngang cửa của họ đâu.
-Cảm ơn sư huynh!
Trần Húc và Cao Hiểu Tiết gật đầu liên tục, hai người lập tức hiểu được ý Thôi Quảng Duy. Game Thục Sơn kia Cao Hiểu Tiết có nhìn qua còn Trần Húc thì chưa, nhưng hai người đều rất tin tưởng vào game của mình, vì nó sẽ có hình ảnh chân thực cộng với nội dung, tình tiết rất phong phú, hai thứ kết hợp lại mà không muốn thu hút người ta thì cũng khó! Những người tới tham quan triển lãm này thì ngoài những người mê game còn có nhân viên - thậm chí là nhân viên cấp cao của các công ty game, tự nhiên là những người này sẽ đi dò xét xung quanh, game của mình hay như thế thì chắc chắn sẽ khiến họ chú ý!
Một game miễn phí mà áp đảo từ hình ảnh cho đến nội dung một game đầu tư rất nhiều tiền thì chẳng khác nào hung hăng tát đối phương mấy bạt tai!
À, không, không phải chỉ bạt tai mà đánh cho lăn qua lộn lại, rồi mỗi người còn "tặng" cho một ngụm nước miếng, tiếp đó là dẫm cho mấy cước!
He he, có gì xả giận tốt hơn thế này?!
Trần Húc và Cao Hiểu Tiết hưng phấn thảo luận, không khí chung quanh liền nóng lên. Lương Hiểu Tuệ buồn bực nhả một ngụm khói rồi nói với ông xã của mình:
-Sao trước giờ em không biết anh âm hiểm như thế?
Thôi Quảng Duy đẩy đẩy mắt kính cười hăng hắc:
-Anh có chủ ý này là vì muốn xả giận cho đám đàn em thân yêu thôi. Cơ hội tốt như thế sao bỏ qua được?
Lương Hiểu Tuệ cũng cười hì hì:
-Đến lúc đó, chúng ta kéo vài công ty có quan hệ tốt tới trợ trận, hung hăng bỉ mặt đám tiện nhân kia một trậnmới được!
Sau đó nàng bừng bừng hứng thú, muốn đem chuyện này nói cho đám đàn em này để bọn chúng cao hứng, nhưng vừa bước tới đã nghe giọng Trần Húc oang oang:
-Giề? Đương nhiên chúng ta phải lấy thân phận sinh viên ra mặt. Bằng không một cái tát này đâu có kêu. Đến lúc đó mọi người có bao nhiêu "nhà quê" thì cứ tung hết ra, mắt kính xịn thì dẹp hết đi, mang cái loại kính đít chai vào, tóc tai thì cứ bù xù lên, quần áo thì càng "bèo" càng tốt, tốt nhất là để người ta có cảm giác vừa nhìn là muốn bố thí!
Cao Hiểu Tiết đang đứng bên cạnh, bổ sung:
-Còn nữa nha, đừng có nói tiếng phổ thông, cứ nói bằng thổ ngữ quê mình, làm người ta tưởng chúng ta từ nông thôn lên, còn trên bàn thì để mấy cái laptop rách nát - tất nhiên là cấu hình bên phải đủ mạnh để chơi game của chúng ta. Nhân viên trong gian hàng chỉ cần vài người là được, ai tới gian hàng cũng không có nước khoáng mà uống, cứ keo kiệt thật nhiều vào! Làm người ta xem thường thì càng tốt!
Trần Húc tiếp tục bổ sung:
-Đúng vậy đúng vậy! Lúc đó bên kia khua chiêng gióng trống mà không ai để ý đến, còn bên phía "ăn mày" chúng ta lại thu hút rất nhiều người chơi thì hẳn lạ họ xấu hổ đến chết mất!
Lương Hiểu Tuệ toát mồ hôi nghĩ "Thật sự là một đôi gian phu dâm phụ nha! Trong đám đàn em sao lại có hai đứa âm hiểm tới như vậy? Nhớ hồi năm nhất mình vẫn còn tinh khiết lắm nha, đâu có xảo quyệt như hai đứa nó?!
Cả đám bừng bừng hứng thú, thảo luận nước miếng tung tóe, cuối cùng "Kế hoạch Nhà Quê" cũng được thành lập.
Túm gọn lại là:
Bên kia thì tung ra một số tiền khổng lồ để quảng cáo, nhìn tới nhìn lui toàn "anh đẹp trai, chị đẹp gái", không chừng còn có biểu diễn Cosplay, vừa gặp mặt đã nói "May I help you" bằng giọng chuẩn của Luân Đôn, cực kỳ có mặt mũi.
Còn bên này: cần bao nhiêu "lúa" [quê mùa] thì có bấy nhiêu, quần áo càng nát càng tốt, chỉ hận không thể làm cho người ta tưởng đây là "Tổng bộ"của Cái Bang chứ không phải là nơi triển lãm. Rồi sẽ có người hỏi qua game đang được trưng bày, vừa nghe do sinh viên làm ra thì sẽ hỏi "Tốn bao nhiêu tiền? Chắc khoảng mấy triệu hả". Giề? Mấy triệu? Nằm mơ à? Chỉ có mấy trăm tệ thôi, nói chính xác là mấy trăm... tiền thức ăn!
Trần Húc và Cao Hiểu Tiết nhất trí cho rằng, sự tương phản lớn từ số tiền đầu tư đến chất lượng game như thế này mà đến tai cao tầng của Ngân Phong và Imagine thì không chừng họ đập đầu tự sát mất!
Còn chuyện đắc tội hay không thì không cần lo tới. Game thành công đến mức này còn sợ đắc tội với người ta sao? Với lại vấn đề này không nằm trong suy nghĩ của cả nhóm, "Ngươi là mồng một thì ta là 15", làm gì có chuyện "Con quan phóng hỏa mà không cho dân chúng đốt đèn"?!
Ý xấu của cả đám ầm ầm bốc lên, hai vị sư huynh, sư tỷ nghe được cũng phải run lên trong lòng, "Đám đàn em này thật đáng sợ! So với đám này thì thời sinh viên của mình thật là thuần khiết, thật là ngây thơ!"
Bàn bạc hăng say nhưng ai cũng biết chuyện này thành bại là do chất lượng game quyết định. Nếu game dở thì lúc đó không phải là giả vờ nữa mà trở thành "Nhà quê" thật! Nếu chuyện này xảy ra thì phải "Xin lỗi nhà trường, xin lỗi Đại thần SM.MH" rồi đi mua chai thuốc chuột thật to rồi cả đám chia nhau uống!
Kế hoạch Nhà quê lần này được giữ bí mật tuyệt đối, cho dù là bạn gái của mình cũng không được tiết lộ, bằng không tin tức lộ ra trước thì sẽ mất hết tính bất ngờ.
Chuyện này thi mọi người đều đồng ý, trong phòng máy còn rất nhiều máy tính, nếu muốn thì có thể dẫn bạn gái gia nhập. Tuy bạn gái của đám này chưa hẳn là biết dùng máy tính, nhưng phụ nữ rất nhạy cảm với cái đẹp nên nếu đám phụ nữ này tham gia thì họ sẽ đảm nhận công đoạn phiền toái nhất trong phần sơ kỳ: làm mô hình nhân vật, lựa chọn quần áo, cảnh vật,...
Những phần còn lại như biên soạn bản đồ, sáng tác nội thất, chọn chiêu thức võ công, soạn kịch bản nhiệm vụ,... cũng được phân phối cho từng tổ.
Dù sao mấy thứ này họ từng làm nên cũng không xa lạ gì, sau khi phân công thì có thể bắt tay vào làm ngay.
Trần Húc cũng tham gia, nhưng hắn không có công tác cố định vì đám kia từng làm qua game này nên khi thay đổi phần mềm thì cũng không lúng túng gì, cho nên Trần Húc không có nhiều chuyện để làm, ban đầu hắn chọn lựa hình tượng nhân vật, rồi sau đó là... mua cơm. Có thể nói hắn "đá" ở vị trí tự do, hoặc là đội trưởng đội hậu cần kiêm đội trưởng đội cứu hỏa!
Cặp vợ chồng son Lương Hiểu Tuệ cũng không rảnh rỗi, họ là chủ một công ty nhỏ chỉ có vài nhân viên, với lại họ có quan hệ rất tốt với nhân viên nên gọi nhân viên tới hỗ trợ.
Nhiều người với khí thế ngất trời, làm Trần Húc cũng không để mình lạc hậu, mấy ngày nay hắn quanh minh chính đại... trốn tiết! Phải biết chuyện trốn tiết là một chuyện rất hạnh phúc!
Đám năm hai trở lên thì ngang nhiên trốn tiết là chuyện cơm bữa, mà đám năm nhất như Trần Húc, Ngô Nguyên, Cao Hiểu Tiết thì không dám kiêu ngạo như vậy nên bàn bạc rủ nhau đi tìm chủ nhiệm Trần xin phép nghỉ. Lão Đại Lưu Sa nắm bọn hắn lại rồi dẫn cả đám tới phòng chủ nhiệm Trần. Vào phòng, hắn đưa một xấp giấy trắng cho chủ nhiệm Trần:
-Xin mời ký tên vào phía dưới, bên phải.
Chủ nhiệm Trần ngẩn ra, hỏi:
-Cái gì đây?
Lưu Sa trả lời như thể đấy là chuyện đương nhiên:
-Giấy nghỉ phép!
-Giề? Giấy phép? Muốn xin nghỉ thì phải có lý do chứ!
-Lý do? Lý do khỉ gì? Năm đó ông cũng làm thế này mà?!
Đám Trần Húc nghe mà toát mồ hôi, kết quả là chủ nhiệm cười mắng một câu rồi ký vào xấp giấy, đủ cho cả bọn nghỉ học nửa năm!
Ra khỏi cửa thì Lưu Sa đưa hết cho Trần Húc nói:
-Giữ hết đi, muốn nghỉ với lý do gì thì trực tiếp ghi vào rồi đưa cho mấy giáo sư đứng lớp là được.
Sau đó hắn giải thích:
-Chủ nhiệm Trần của mấy đứa vừa tốt nghiệp, năm ngoái anh còn gọi hắn là sư huynh nên không cần cố kỵ. À, còn nữa, ghi lý do thì cũng phải để ý một chút nha, anh nhớ năm đó có một nữ sinh một tháng xin nghỉ 4 lần, mỗi tuần gửi một đơn xin nghỉ nói là... đang "bị"...
Cả đám lại toát mồ hôi, chia đều giấy phép ra 4 phần, vì năm nhất chỉ có 4 đứa là Ngô Nguyên, Trần Húc, Cao Hiểu Tiết và Trạm Tinh, nhưng Cao Hiểu Tiết nói mình lấy 1 phần là được vì Trạm Tinh là sinh viên tốt, không muốn trốn tiết, với lại lúc đó phải mượn laptop của nàng chép bài lại.
Nghe nàng nói thế Trần Húc liền nhớ tới cô gái luôn trầm lặng, tập trung tinh thần ngồi trong phòng học, những người chung quanh thì có người ngủ gật, có người đọc báo,... còn nàng thì thật sự nghe giảng...
***
Một tháng nhanh chóng trôi qua....
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
- bình luận