Siêu Cấp Máy Tính - Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
Chương trước- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Siêu Cấp Máy Tính
Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
-Trên diễn đàn chúng ta có rất nhiều bạn đều biết về tri thức máy tính và hacker. Nhưng cũng có rất nhiều bạn không có căn bản, nói khó nghe là "chưa học bò đã lo học chạy".
-Rất nhiều bạn dựa vào mấy cái tool cơ bản của hacker như PasswordCracker hoặc L0phtCrack... Tuy các công cụ này có tác dụng nhất định, có thể trợ giúp trong quá trình học tập để thành hacker sơ cấp, nhưng nếu các bạn có thói quen sử dụng các công cụ này thì sẽ đánh mất tính tự chủ của hacker!
-Bạn không thể tìm thấy công cụ của hacker cao cấp ở trên mạng. Công cụ để công kích hay phòng ngự của hacker cũng giống như bảo kiếm của kiếm khách, nó chưa chắc là mạnh nhất nhưng nhất định là nó thuận tay nhất.
-Chúng tôi đề nghị các bạn hãy cùng chúng tôi từ bỏ các công cụ, cùng nhau học tập tri thức căn bản của máy tính, tuy hiệu quả hơi chậm nhưng các bạn sẽ thấy đây là cách tốt nhất.
-Bạn thấy Đại thần SM.MH chứ? Chỉ trong 5 phút đồng hồ hắn đã giải quyết virus siêu độc ác, đó là nhờ kiến thức của hắn vững chắc như núi, thâm sâu như biển!
Đấy là một đoạn được post trên diễn đàn Liên Minh Hồng Khách, Trần Húc xem cũng hiểu được ý tứ trong đó.
Thực ra hắn chỉ muốn lợi dụng Tiểu Mẫn mà thôi, chỉ cần theo Ngô Nguyên học nhập môn là được rồi. Hơi đâu mà lo nhiều chuyện như thế.
Loại người như Trần Húc rất nhiều, trình độ máy tính cao hơn người thường một chút nhưng so với cao thủ thì còn kém tới 10 vạn 8.000 dặm! Những người này tôn thờ google, họ có thể sử dụng thành thạo, biết rõ chức năng của những phần mềm chính quy, nhưng khi gặp virus hoặc những phần mềm ác ý thì lập tức nhờ google tìm kiếm các công cụ hoặc các hướng dẫn để giải quyết. Những người này có kỹ thuật nửa vời, nếu cho họ công cụ hacker và có người hướng dẫn một chút thì sẽ nhanh chóng đi tới trước cửa trở thành hacker sơ cấp - chỉ tới cửa thôi nhá - nếu muốn tiến bộ sẽ rất khó, vì họ có thói quen sử dụng phần mềm có sẵn, không biết sáng tạo, thành tựu sau này cũng chỉ tới mức đó mà thôi.
Do đó, "kiến thức căn bản" là yếu tố rất quan trọng.
Không có nền móng vững chắc thì ngọn tháp nào cũng sụp đổ, trong tiểu thuyết vọ hiệp cũng có nói: người có căn bản vững chắc sẽ có thành tựu chậm chạp nhưng chắc chắn không bị "tẩu hỏa nhập ma"!
Cái Trần Húc đang thiếu chính là các kiến thức căn bản đó.
Căn bản của máy tính nói ngắn gọn đó chính là ngôn ngữ máy, là cách giao tiếp giữa nhân loại với máy tính, nhưng ngôn ngữ máy rất khó học, phải có phần mềm để "phiên dịch" từ ngôn ngữ nhân loại sang ngôn ngữ máy, đó gọi là ngôn ngữ lập trình, ngôn ngữ lập trình cơ bản nhất là Hợp Ngữ, nhưng người mới học mà nhìn vào thì thấy Hợp Ngữ quá khó khăn, rất khó để học tập.
Trần Húc ôm quyển sách nhăn nhó, trên trán có viết chữ "Hiểu chết liền!"
Trần Húc đau khổ:
-Có cái gì đơn giản hơn không?
-"Có", Ngô Nguyên lại ném một quyển khác lại, có tựa "Phần cứng máy tính".
-"F..K!" Suýt chút nữa Trần Húc đập quyển sách vào mặt Ngô Nguyên, "Coi cái này để chế tạo máy tính hả mày?"
Thấy Trần Húc nôn nóng như thế, Ngô Nguyên thở dài:
-Huynh đệ à, mấy cái thứ này mày phải học một chút, toàn là kiến thức căn bản đó, quan trọng lắm nha. Mày thấy các đại cao thủ như Đại thần SM.MH không? Bọn họ hiểu rất rõ về phần cứng lẫn phần mềm máy tính. Nói thật nhá, với kỹ thuật hiện giờ của mày thì cho mày vài cái phần mềm hacker thì mày cũng có thể tấn công mấy người gà máy tính, nhưng mà mày đừng có làm nhá, nếu không người ta bắt được mày là cái chắc!
Ngô Nguyên phất tay nói tiếp:
-Lý tưởng của tao là trở thành lập trình viên cao cấp nhất thế giới! Nếu mày chỉ muốn tấn công đơn giản thì tao có thể hướng dẫn cho mày nhưng trình độ mày vĩnh viễn chỉ có bấy nhiêu đó mà thôi.
Nghe những lời này Trần Húc héo xuống. Hắn rất hoài nghi lời của Tiểu Mẫn: hắn sẽ là hacker và lập trình viên cao cấp nhất thế giới?
Có nhiều chuyện Trần Húc không muốn lo lắng, nhưng cũng có nhiều chuyện không muốn lo cũng không được. Ví dụ như tương lai hắn sẽ có bộ dáng như thế nào? Những việc làm hiện giờ của hắn có ảnh hưởng gì tới tương lai? Còn tờ giấy xin máy tính của hắn nữa, nếu mất nó thì Tiểu Mẫn có biến mất không? Mấy chuyện này Trần Húc có nghĩ tới nhưng không có cách để tìm hiểu cặn kẽ.
Hắn đã từng hỏi Tiểu Mẫn những chuyện này, nhưng Tiểu Mẫn chỉ trả lời "Quyền hạn không đủ". Các thông tin về hắn trong máy tính chỉ vẻn vẹn một câu "Hacker và lập trình viên cao cấp nhất thế giới", trong nội tâm hắn biết mình phải đi theo hướng này, nếu không thì mọi chuyện sẽ trở thành giấc mộng.
"Đệch mợ, không phải chỉ là kỹ thuật máy tính thôi sao? Lão tử thông minh lanh lợi như vậy đíu sợ thằng nào!" Trần Húc nghĩ như thế rồi ôm lấy quyển Hợp Ngữ cố gắng nhồi nhét vào đầu.
Ai đã từng tiếp xúc với cái loại sách này thì đều biết, quá trình học rất buồn tẻ, cho dù là vừa học vừa thực hành trên máy tính cũng vẫn thấy chán như thường!
Hợp Ngữ là một loại ngôn ngữ lập trình bậc thấp, nhưng có khả năng rất mạnh, dùng phần mềm để trực tiếp khống chế các thiết bị trong máy tính. Hiện có khoảng 70% phần mềm được viết bằng loại ngôn ngữ này, nếu biết cách phối hợp nó với ngôn ngữ C thì có thể nói là có khả năng vô hạn!
Tuy học tập Hợp Ngữ rất buồn tẻ nhưng nó giúp người học nắm bắt được cả phần cứng lẫn phần mềm. Có lẽ thứ này quá phức tạp nên trong học phần chuyên ngành, sinh viên không bị bắt buộc phải học ngôn ngữ này.
Trần Húc ngồi xem cả đêm, xem đến mức 2 mắt đỏ ngầu rồi cuối cùng là ngã vật ra, tiến vào hệ thống giúp ngủ say.
Lịch trình của Trần Húc hiện nay là: 22g30' bắt đầu ngủ, đến khoảng 2g30 thì hồi phục, bắt đầu tiến vào "Mô phỏng chiến đấu", sau khi bị chà đạp đến 3g hoặc 4g thì nhảy vào đá bóng, sau đó ngủ tiếp 30 phút, đến 5g sáng thì rời giường đi rèn luyện thân thể.
Nhưng lần này, ngủ đến 2g30 thì hắn không vào game Mô phỏng chiến đấu mà hỏi Tiểu Mẫn:
- Tiểu Mẫn, ta muốn học tập các tri thức cơ bản của máy tính, ngươi có cái gì... à, không, ngươi có cách nào học cấp tốc không?
Tiểu Mẫn nhanh chóng trả lời:
-Xin lỗi, không có cách nào học cấp tốc cả. Vì tri thức căn bản có rất nhiều thứ phải học, với lại nó rất quan trọng nên chỉ có thể lắng đọng tích lũy từ từ, không có cách nào để học nhanh được.
Trần Húc ôm đầu kêu khóc vài tiếng rồi nói:
-Mịa, cái ngôn ngữ lập trình này vừa nhìn là đau đầu rồi! Lại còn là 'điểu ngữ' [ý nó nói là tiếng Anh đó] nữa chứ! Phải chi có Trung văn thì khỏe hơn rồi!
Tiểu Mẫn đột nhiên nói:
-Có, nếu ngài muốn học ngôn ngữ lập trình thì tôi đề xuất ngài học "Hán Ngữ" đi.
-"Hán ngữ? Cái này ta biết từ lâu rồi!" Trần Húc bất mãn.
-Xin lỗi, ngài không hiểu ý của tôi. "Hán Ngữ" mà tôi nói là một loại ngôn ngữ lập trình giống như Hợp Ngữ nhưng do Trung Quốc nghiên cứu và phát triển trong tương lai. Toàn bộ giao diện, câu lệnh trong đó đều là Trung văn, nó rất phù hợp với thói quen dùng từ của người Trung Quốc. Do đó nó rất thích hợp để ngài học tập, với lại nó có thao tác rất đơn giản và trực quan, học tập không buồn tẻ đâu.
-"Thật sự có ngôn ngữ lập trình bằng Trung văn?" Trần Húc cảm thấy trước mắt sáng ngời. Khi hắn xem Hơp Ngữ thì tối tăm mặt mày, vô cùng buồn bực vì trong đó toàn là tiếng Anh, chỉ cần nhìn là chóng mặt rồi. Khi học thì vừa phải để ý tới thuật toán lại còn phải nhớ từ này có nghĩa là gì nữa. Mệt óc gần chết!
Trần Húc từng lên mạng tìm xem có thứ ngôn ngữ lập trình nào bằng Trung văn không nhưng tìm tới tìm lui kết quả vẫn là "Không tìm thấy!". Google còn khoa trương hơn khi nói: "Loại ngôn ngữ này chưa thành thục, sử dụng rất phiền toái, khuyên bạn đừng sử dụng!..."
"Ngôn ngữ lập trình đầu tiên được gọi là ngôn ngữ máy. Trong đó chỉ có các chuỗi số "0" và "1". Nhưng cái loại ngôn ngữ này người bình thường không thể nào hiểu được nên sau đó xuất hiện Hợp Ngữ, nó dùng các từ khóa bằng tiếng Anh rút gọn để chuyển thành ngôn ngữ máy. Rồi sau này xuất hiện các ngôn ngữ lập trình cao cấp hơn như VB [Visual Basic], C, C , Java,...
Hán Ngữ được sinh ra là một bước đột phá, đột phá quan trọng nhất đó là nó là một trình biên dịch đi trước thời đại, nó đã đạt tới chuẩn ngôn ngữ lập trình cao cấp nhất, bạn chỉ cần nói với nó là bạn muốn làm gì thì nó sẽ tự động tạo ra mã nguồn để thực hiện yêu cầu của bạn.
Loại ngôn ngữ lập trình này có chỗ tốt là không cần phải lo là mình có gõ sai chữ nào không, dẫn tới cả phần mềm đều bị lỗi, không hoạt động được. Cho nên tôi đề nghị ngài học tập ngôn ngữ lập trình này vì nó giúp ngài nhanh chóng nắm bắt được các kỹ thuật máy tính".
-Trên diễn đàn chúng ta có rất nhiều bạn đều biết về tri thức máy tính và hacker. Nhưng cũng có rất nhiều bạn không có căn bản, nói khó nghe là "chưa học bò đã lo học chạy".
-Rất nhiều bạn dựa vào mấy cái tool cơ bản của hacker như PasswordCracker hoặc L0phtCrack... Tuy các công cụ này có tác dụng nhất định, có thể trợ giúp trong quá trình học tập để thành hacker sơ cấp, nhưng nếu các bạn có thói quen sử dụng các công cụ này thì sẽ đánh mất tính tự chủ của hacker!
-Bạn không thể tìm thấy công cụ của hacker cao cấp ở trên mạng. Công cụ để công kích hay phòng ngự của hacker cũng giống như bảo kiếm của kiếm khách, nó chưa chắc là mạnh nhất nhưng nhất định là nó thuận tay nhất.
-Chúng tôi đề nghị các bạn hãy cùng chúng tôi từ bỏ các công cụ, cùng nhau học tập tri thức căn bản của máy tính, tuy hiệu quả hơi chậm nhưng các bạn sẽ thấy đây là cách tốt nhất.
-Bạn thấy Đại thần SM.MH chứ? Chỉ trong 5 phút đồng hồ hắn đã giải quyết virus siêu độc ác, đó là nhờ kiến thức của hắn vững chắc như núi, thâm sâu như biển!
Đấy là một đoạn được post trên diễn đàn Liên Minh Hồng Khách, Trần Húc xem cũng hiểu được ý tứ trong đó.
Thực ra hắn chỉ muốn lợi dụng Tiểu Mẫn mà thôi, chỉ cần theo Ngô Nguyên học nhập môn là được rồi. Hơi đâu mà lo nhiều chuyện như thế.
Loại người như Trần Húc rất nhiều, trình độ máy tính cao hơn người thường một chút nhưng so với cao thủ thì còn kém tới 10 vạn 8.000 dặm! Những người này tôn thờ google, họ có thể sử dụng thành thạo, biết rõ chức năng của những phần mềm chính quy, nhưng khi gặp virus hoặc những phần mềm ác ý thì lập tức nhờ google tìm kiếm các công cụ hoặc các hướng dẫn để giải quyết. Những người này có kỹ thuật nửa vời, nếu cho họ công cụ hacker và có người hướng dẫn một chút thì sẽ nhanh chóng đi tới trước cửa trở thành hacker sơ cấp - chỉ tới cửa thôi nhá - nếu muốn tiến bộ sẽ rất khó, vì họ có thói quen sử dụng phần mềm có sẵn, không biết sáng tạo, thành tựu sau này cũng chỉ tới mức đó mà thôi.
Do đó, "kiến thức căn bản" là yếu tố rất quan trọng.
Không có nền móng vững chắc thì ngọn tháp nào cũng sụp đổ, trong tiểu thuyết vọ hiệp cũng có nói: người có căn bản vững chắc sẽ có thành tựu chậm chạp nhưng chắc chắn không bị "tẩu hỏa nhập ma"!
Cái Trần Húc đang thiếu chính là các kiến thức căn bản đó.
Căn bản của máy tính nói ngắn gọn đó chính là ngôn ngữ máy, là cách giao tiếp giữa nhân loại với máy tính, nhưng ngôn ngữ máy rất khó học, phải có phần mềm để "phiên dịch" từ ngôn ngữ nhân loại sang ngôn ngữ máy, đó gọi là ngôn ngữ lập trình, ngôn ngữ lập trình cơ bản nhất là Hợp Ngữ, nhưng người mới học mà nhìn vào thì thấy Hợp Ngữ quá khó khăn, rất khó để học tập.
Trần Húc ôm quyển sách nhăn nhó, trên trán có viết chữ "Hiểu chết liền!"
Trần Húc đau khổ:
-Có cái gì đơn giản hơn không?
-"Có", Ngô Nguyên lại ném một quyển khác lại, có tựa "Phần cứng máy tính".
-"F..K!" Suýt chút nữa Trần Húc đập quyển sách vào mặt Ngô Nguyên, "Coi cái này để chế tạo máy tính hả mày?"
Thấy Trần Húc nôn nóng như thế, Ngô Nguyên thở dài:
-Huynh đệ à, mấy cái thứ này mày phải học một chút, toàn là kiến thức căn bản đó, quan trọng lắm nha. Mày thấy các đại cao thủ như Đại thần SM.MH không? Bọn họ hiểu rất rõ về phần cứng lẫn phần mềm máy tính. Nói thật nhá, với kỹ thuật hiện giờ của mày thì cho mày vài cái phần mềm hacker thì mày cũng có thể tấn công mấy người gà máy tính, nhưng mà mày đừng có làm nhá, nếu không người ta bắt được mày là cái chắc!
Ngô Nguyên phất tay nói tiếp:
-Lý tưởng của tao là trở thành lập trình viên cao cấp nhất thế giới! Nếu mày chỉ muốn tấn công đơn giản thì tao có thể hướng dẫn cho mày nhưng trình độ mày vĩnh viễn chỉ có bấy nhiêu đó mà thôi.
Nghe những lời này Trần Húc héo xuống. Hắn rất hoài nghi lời của Tiểu Mẫn: hắn sẽ là hacker và lập trình viên cao cấp nhất thế giới?
Có nhiều chuyện Trần Húc không muốn lo lắng, nhưng cũng có nhiều chuyện không muốn lo cũng không được. Ví dụ như tương lai hắn sẽ có bộ dáng như thế nào? Những việc làm hiện giờ của hắn có ảnh hưởng gì tới tương lai? Còn tờ giấy xin máy tính của hắn nữa, nếu mất nó thì Tiểu Mẫn có biến mất không? Mấy chuyện này Trần Húc có nghĩ tới nhưng không có cách để tìm hiểu cặn kẽ.
Hắn đã từng hỏi Tiểu Mẫn những chuyện này, nhưng Tiểu Mẫn chỉ trả lời "Quyền hạn không đủ". Các thông tin về hắn trong máy tính chỉ vẻn vẹn một câu "Hacker và lập trình viên cao cấp nhất thế giới", trong nội tâm hắn biết mình phải đi theo hướng này, nếu không thì mọi chuyện sẽ trở thành giấc mộng.
"Đệch mợ, không phải chỉ là kỹ thuật máy tính thôi sao? Lão tử thông minh lanh lợi như vậy đíu sợ thằng nào!" Trần Húc nghĩ như thế rồi ôm lấy quyển Hợp Ngữ cố gắng nhồi nhét vào đầu.
Ai đã từng tiếp xúc với cái loại sách này thì đều biết, quá trình học rất buồn tẻ, cho dù là vừa học vừa thực hành trên máy tính cũng vẫn thấy chán như thường!
Hợp Ngữ là một loại ngôn ngữ lập trình bậc thấp, nhưng có khả năng rất mạnh, dùng phần mềm để trực tiếp khống chế các thiết bị trong máy tính. Hiện có khoảng 70% phần mềm được viết bằng loại ngôn ngữ này, nếu biết cách phối hợp nó với ngôn ngữ C thì có thể nói là có khả năng vô hạn!
Tuy học tập Hợp Ngữ rất buồn tẻ nhưng nó giúp người học nắm bắt được cả phần cứng lẫn phần mềm. Có lẽ thứ này quá phức tạp nên trong học phần chuyên ngành, sinh viên không bị bắt buộc phải học ngôn ngữ này.
Trần Húc ngồi xem cả đêm, xem đến mức 2 mắt đỏ ngầu rồi cuối cùng là ngã vật ra, tiến vào hệ thống giúp ngủ say.
Lịch trình của Trần Húc hiện nay là: 22g30' bắt đầu ngủ, đến khoảng 2g30 thì hồi phục, bắt đầu tiến vào "Mô phỏng chiến đấu", sau khi bị chà đạp đến 3g hoặc 4g thì nhảy vào đá bóng, sau đó ngủ tiếp 30 phút, đến 5g sáng thì rời giường đi rèn luyện thân thể.
Nhưng lần này, ngủ đến 2g30 thì hắn không vào game Mô phỏng chiến đấu mà hỏi Tiểu Mẫn:
- Tiểu Mẫn, ta muốn học tập các tri thức cơ bản của máy tính, ngươi có cái gì... à, không, ngươi có cách nào học cấp tốc không?
Tiểu Mẫn nhanh chóng trả lời:
-Xin lỗi, không có cách nào học cấp tốc cả. Vì tri thức căn bản có rất nhiều thứ phải học, với lại nó rất quan trọng nên chỉ có thể lắng đọng tích lũy từ từ, không có cách nào để học nhanh được.
Trần Húc ôm đầu kêu khóc vài tiếng rồi nói:
-Mịa, cái ngôn ngữ lập trình này vừa nhìn là đau đầu rồi! Lại còn là 'điểu ngữ' [ý nó nói là tiếng Anh đó] nữa chứ! Phải chi có Trung văn thì khỏe hơn rồi!
Tiểu Mẫn đột nhiên nói:
-Có, nếu ngài muốn học ngôn ngữ lập trình thì tôi đề xuất ngài học "Hán Ngữ" đi.
-"Hán ngữ? Cái này ta biết từ lâu rồi!" Trần Húc bất mãn.
-Xin lỗi, ngài không hiểu ý của tôi. "Hán Ngữ" mà tôi nói là một loại ngôn ngữ lập trình giống như Hợp Ngữ nhưng do Trung Quốc nghiên cứu và phát triển trong tương lai. Toàn bộ giao diện, câu lệnh trong đó đều là Trung văn, nó rất phù hợp với thói quen dùng từ của người Trung Quốc. Do đó nó rất thích hợp để ngài học tập, với lại nó có thao tác rất đơn giản và trực quan, học tập không buồn tẻ đâu.
-"Thật sự có ngôn ngữ lập trình bằng Trung văn?" Trần Húc cảm thấy trước mắt sáng ngời. Khi hắn xem Hơp Ngữ thì tối tăm mặt mày, vô cùng buồn bực vì trong đó toàn là tiếng Anh, chỉ cần nhìn là chóng mặt rồi. Khi học thì vừa phải để ý tới thuật toán lại còn phải nhớ từ này có nghĩa là gì nữa. Mệt óc gần chết!
Trần Húc từng lên mạng tìm xem có thứ ngôn ngữ lập trình nào bằng Trung văn không nhưng tìm tới tìm lui kết quả vẫn là "Không tìm thấy!". Google còn khoa trương hơn khi nói: "Loại ngôn ngữ này chưa thành thục, sử dụng rất phiền toái, khuyên bạn đừng sử dụng!..."
"Ngôn ngữ lập trình đầu tiên được gọi là ngôn ngữ máy. Trong đó chỉ có các chuỗi số "0" và "1". Nhưng cái loại ngôn ngữ này người bình thường không thể nào hiểu được nên sau đó xuất hiện Hợp Ngữ, nó dùng các từ khóa bằng tiếng Anh rút gọn để chuyển thành ngôn ngữ máy. Rồi sau này xuất hiện các ngôn ngữ lập trình cao cấp hơn như VB [Visual Basic], C, C , Java,...
Hán Ngữ được sinh ra là một bước đột phá, đột phá quan trọng nhất đó là nó là một trình biên dịch đi trước thời đại, nó đã đạt tới chuẩn ngôn ngữ lập trình cao cấp nhất, bạn chỉ cần nói với nó là bạn muốn làm gì thì nó sẽ tự động tạo ra mã nguồn để thực hiện yêu cầu của bạn.
Loại ngôn ngữ lập trình này có chỗ tốt là không cần phải lo là mình có gõ sai chữ nào không, dẫn tới cả phần mềm đều bị lỗi, không hoạt động được. Cho nên tôi đề nghị ngài học tập ngôn ngữ lập trình này vì nó giúp ngài nhanh chóng nắm bắt được các kỹ thuật máy tính".
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Máy tính đến từ tương lai
- Chương 2: Lời nhắn của cháu nội
- Chương 3: Siêu máy tính sinh vật
- Chương 4: Laptop biến thành đồng hồ
- Chương 5: Bắt trộm (1/2)
- Chương 6: Bắt trộm (2/2)
- Chương 7: Virus trên mạng
- Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)
- Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)
- Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)
- Chương 11: Cao Hiểu Tiết
- Chương 12: Sao chổi Halley
- Chương 13: Khắc tinh của muỗi
- Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả
- Chương 15: Thủ môn
- Chương 16: Hai Game BC
- Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]
- Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sử
- Chương 19: Vì sao lên cơn?
- Chương 20: Dập lá lách [tỳ tạng]
- Chương 21: Thần y? Bán tiên?
- Chương 22: Snake - tường lửa [firewall] biến thái
- Chương 23: SMMH ở đâu?
- Chương 24: Một giờ cuối cùng
- Chương 25: Thời khắc tối hậu, SMMH xuất hiện!
- Chương 26: Cho các ngươi 8 giờ
- Chương 27: Tường lửa thần cấp [cấp độ của thần]
- Chương 28: Trừng phạt Snake!
- Chương 29: Thái độ của quân đội
- Chương 30: Bắt đầu trưởng thành
- Chương 31: “Thịt gà” hình người
- Chương 32: Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều
- Chương 33: Bạn nhảy
- Chương 34: Yêu tinh Quản Dịch
- Chương 35: Cây Tiên Nhân Chưởng [một loài xương rồng] nở hoa
- Chương 36: Bệnh dại (1/2)
- Chương 37: Bệnh dại (2/2)
- Chương 38: Con thỏ nóng nảy cũng cắn người!
- Chương 39: Khống chế
- Chương 40: Bệnh nan y
- Chương 41: Hy vọng
- Chương 42-43: Nồi cơm vàng (1/3)
- Chương 44: Nồi cơm vàng (2/3)
- Chương 45: Nồi cơm vàng (3/3)
- Chương 46: Ngôn ngữ lập trình "Hán Ngữ"
- Chương 47: Bắt đầu học tập
- Chương 48: Yoga? Thể thuật?
- Chương 49: Bài tập thể dục theo đài số 9
- Chương 50: Đừng có sờ!
- Chương 51: "Thẩm du" không khó
- Chương 52: Kim Dung truyền kỳ
- Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí
- Chương 54: Tiệc mừng công
- Chương 55: Bình luận đầy ác ý
- Chương 56: Đại sư RPG
- Chương 57: Cực kỳ đúng lúc
- Chương 58: SMMH xuất hiện! / Cho ngươi một tháng
- Chương 59: Thần tích (1/2)
- Chương 60: Thần tích (2/2)
- Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
- Chương 62: Kế hoạch "Nhà quê" - Bàn bạc
- Chương 63: Một tháng
- Chương 64: Kế hoạch "Nhà quê" - Bắt đầu
- Chương 65: Kế hoạch "Nhà quê" - Quảng cáo miễn phí giúp ngươi!
- Chương 66: Kế hoạch "Nhà quê" - Thu lưới!
- Chương 67: Kế hoạch "Nhà quê" - Game gây chấn động!
- Chương 68: Toàn thắng
- Chương 69: Nổi tiếng
- Chương 70: Tháng Mười hai
- Chương 71: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 72: Năng lực hô hấp tăng mạnh
- Chương 73: Khúc nhạc đệm cho tương lai
- Chương 74: Tên Cắt Cổ?
- Chương 75: Tên Cắt Cổ!
- Chương 76: Hòn đá điên cuồng (1/2)
- Chương 77: Hòn đá điên cuồng (2/2)
- Chương 78: Ý tưởng cho tiệm bánh ngọt
- Chương 79: Truy lùng tên Cắt Cổ
- Chương 80: Đột nhập
- Chương 81: Âm nhạc vang lên
- Chương 82: Tiềm thức Đại Bi chú
- Chương 83: Một mình chống N!
- Chương 84: Ôn bài
- Chương 85: Uyên ương đồng mệnh
- Chương 86: Thi học kỳ
- Chương 87: Ở chung
- Chương 88: Mã độc trên mạng
- Chương 89: Hệ thống mô phỏng
- Chương 90: Thay đổi thủ đoạn công kích
- Chương 91: Chiến trường Hồng Khách
- Chương 92: Nắm chặt cái dạ dày của ngươi
- Chương 93: Mất điện
- Chương 94: Đêm đầu tiên
- Chương 95: Ai da
- Chương 96: Nằm vùng tiệm bánh ngọt
- Chương 97: Đột nhập thành công
- Chương 98: Melamine
- Chương 99: Nguy hại
- Chương 100: SMMH xuất hiện
- Chương 101: Thiết bị kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm dân dụng
- Chương 102: Phát tài
- Chương 103: Sự kiện vệ sinh an toàn thực phẩm kết thúc
- Chương 104: Tâm tư của Quản Dịch
- Chương 105: Quản Dịch đến!
- Chương 106: Tiện Nam
- Chương 107: Trúng tà
- Chương 108: Tiềm thức ca khúc
- Chương 109: Ca khúc đáng sợ!
- Chương 110: Đại Bi Chú và Ác Ma Chi Ca
- Chương 111: Manh mối!
- Chương 112: Bữa tối ngày lễ tình nhân!
- Chương 113: Thủ Khúc Giao Chiến
- Chương 114: Ảo tưởng Thiên đường!!!
- Chương 115: Lựa Chọn!
- Chương 116: Đêm đầu tiên của nhất nam lưỡng nữ!!!
- Chương 117: Nụ hôn đầu tiên!
- Chương 118: Đại sư thiết kế nội thất
- Chương 119: Web game
- Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ"
- Chương 121: Tự do!
- Chương 122: FOX
- Chương 123: Video 64KB!
- Chương 124: Đàm phán
- Chương 125: Hình thức ban đầu
- Chương 126: Kẻ làm ra Virut Phong Hoả!
- Chương 127: Tổ chức thần bí (thượng)
- Chương 128: Tổ chức thần bí (hạ)
- Chương 129: Sự tồn tại của tổ chức X
- Chương 130: Là đúng hay sai?
- Chương 131: Con đường thứ ba
- Chương 132: Kết cấu chuỗi DNA
- Chương 133: Uy Hiếp
- bình luận