Thiên Giới Hoàng Hậu - Chương 100-3
Chương trước- Chương 1: Tiết tử
- Chương 2: Trùng sinh nữ nhi Thừa tướng
- Chương 3: Đệ Nhất Đế
- Chương 4: Trầm Ngư Lạc Nhạn Chi Tư
- Chương 5: Mộc Phủ Tam Đóa Hoa
- Chương 6: Tuệ tinh hiện, phượng lâm thiên hạ
- Chương 7: Đế tâm, thận trọng
- Chương 8: Khuynh Thành Mạo, Khác Nhau Một Trời Một Vực
- Chương 9: Tứ Lạng Bạt Thiên Cân
- Chương 10: Cự hôn, chỉ nguyện tự do
- Chương 11: Bắc Tân Vương Mộ Dung Lưu Mạch
- Chương 12: Xuất phủ
- Chương 13: Chẳng qua không muốn có người chết
- Chương 14: Minh Phượng Lâu
- Chương 15: Thưởng Thức Trà Gặp Cừu Nhân
- Chương 16: Yêu Nam Thử Thật Giả
- Chương 17: Thử Công
- Chương 18: Người Đẹp Hơn Hoa
- Chương 19: Tiến Cung
- Chương 20: Kiến Giá
- Chương 21: Vui Vẻ Là Dược Rồi!
- Chương 22: Thủy Tinh Cầu Vỡ
- Chương 23: Lập Hậu Phong Ba
- Chương 24: Long Phượng Đấu
- Chương 25: Long Phượng Đấu
- Chương 26: Cung Môn Đấu
- Chương 27: Càng Gia Pháp Hầu Hạ
- Chương 28: Ân Cứu Mạng
- Chương 29: Mua Tỳ
- Chương 30: Hầu Gái Không Thấp Tiện
- Chương 31: Thứ Khách
- Chương 32: Hữu Duyên Tái Tụ
- Chương 33: Tỷ Muội Tâm Sự
- Chương 34: Lời Tiểu Thư Nói Vĩnh Viễn Là Đúng
- Chương 35: Nơi Chốn Có Huyền Cơ
- Chương 36: Âm Thầm Bảo Hộ
- Chương 37: Phụ Ái Như Tửu
- Chương 38: Thánh chỉ đến!
- Chương 39: Không Biết Tiền Đồ
- Chương 40: Thiên Hạ Kỳ Văn
- Chương 41: Trùng Thiên Một Kích
- Chương 42: Muốn Làm Kỳ Thủ
- Chương 43: Thiên Ngoại Đến Tiên
- Chương 44: Đêm Xinh Dẹp
- Chương 45: Thông Minh Quá Sẽ Bị Thông Minh Hại
- Chương 46: Cơm có thể ăn nhiều. Nói, thì nên nói ít
- Chương 47: Ngày vui vẻ
- Chương 48: Thanh La quốc thái tử
- Chương 49: Không Báo Thù Này, Thề Không Làm Người
- Chương 50: Đánh Nam An vương
- Chương 51: Công Chúa Không Thấy
- Chương 52: Hắc Y Thích Khách
- Chương 53: Canh Hai Đến
- Chương 54: Nữ Nhân Kia Ta Nhận
- Chương 55: Vô Tình Gặp Gỡ Bắc Tân Vương
- Chương 56: Kế Trúng Kế
- Chương 57: Kế Điệu Hổ Ly Sơn
- Chương 58: Kế Cao Nhất Trù
- Chương 59: Đêm Buồn Trướng, Tư Thân Nhân
- Chương 60: Tiểu Hồ Ly Khả Ái
- Chương 61: Dụng Tâm Kín Đáo
- Chương 62: Thái Hậu Nổi Giận
- Chương 63-1: Đại Hôn
- Chương 63-2
- Chương 63-3: Liễn xa bình ổn chạy tới phía trước …
- Chương 63-4
- Chương 63-5
- Chương 63-6
- Chương 63-7
- Chương 63-8
- Chương 64-1: Thái hậu thế tới hung hãn
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 64-5
- Chương 64-6
- Chương 64-7
- Chương 65-1: Bản cung muốn thu hồi phượng tỳ
- Chương 65-2
- Chương 65-3
- Chương 65-4
- Chương 65-5
- Chương 65-6
- Chương 66-1: Lục quốc sứ thần
- Chương 66-2
- Chương 66-3
- Chương 66-4
- Chương 66-5
- Chương 67-1: Vũ khí quân sự
- Chương 67-2
- Chương 67-3
- Chương 67-4
- Chương 67-5
- Chương 67-6
- Chương 68-1: Giết gà dọa khỉ
- Chương 68-2
- Chương 68-3
- Chương 68-4
- Chương 68-5
- Chương 69-1: Nam An vương nhập ngục
- Chương 69-2
- Chương 69-3
- Chương 69-4
- Chương 69-5
- Chương 69-6
- Chương 70-1: Ném đá xuống giếng
- Chương 70-2
- Chương 70-3
- Chương 70-4
- Chương 70-5
- Chương 70-6
- Chương 71-1: Dã Tâm. Tính Kế
- Chương 71-2
- Chương 71-3
- Chương 71-4
- Chương 71-5
- Chương 71-6
- Chương 72-1: Thiên Hạ Năng Giả Cư Chi
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 72-5
- Chương 73-1: Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với bản thân
- Chương 73-2
- Chương 73-3
- Chương 73-4
- Chương 73-5
- Chương 73-6
- Chương 74-1: Các Hoài Tâm Kế
- Chương 74-2
- Chương 74-3
- Chương 74-4
- Chương 74-5
- Chương 75-1: Một Hòn Đá Hạ Ba Con Chim
- Chương 75-2
- Chương 75-3
- Chương 75-4
- Chương 75-5
- Chương 76-1: Tam tỷ muội đoàn kết một lòng đối ngoại địch
- Chương 76-2
- Chương 76-3
- Chương 76-4
- Chương 76-5
- Chương 77-1: Đế Tâm Khó Dò
- Chương 77-2
- Chương 77-3
- Chương 77-4
- Chương 77-5
- Chương 77-6
- Chương 78: Thưởng Hoa Yến, Tứ Hôn
- Chương 79: Hoàng Thất Gièm Pha
- Chương 80-1: Trừng Phạt Công Chúa
- Chương 80-2
- Chương 80-3
- Chương 81-1: Bắt Giữ Tần Hạo
- Chương 81-2
- Chương 81-3
- Chương 81-4
- Chương 82-1: Thiên Kim Bất Hoán
- Chương 82-2
- Chương 82-3
- Chương 82-4
- Chương 83-1: Huyền Đế Động Tâm
- Chương 83-2
- Chương 83-3
- Chương 83-4
- Chương 84-1: Sóng Ngầm Tuôn. Bắt Cóc
- Chương 84-2
- Chương 84-3
- Chương 84-4
- Chương 84-5
- Chương 84-6
- Chương 85-1: Đêm Cứu Hoàng Hậu
- Chương 85-2
- Chương 85-3
- Chương 85-4
- Chương 85-5
- Chương 85-6
- Chương 86-1: Cửu cung hoàn
- Chương 86-2
- Chương 86-3
- Chương 86-4
- Chương 86-5
- Chương 87-1: Đây Là Lần Đầu Tiên
- Chương 87-2
- Chương 87-3
- Chương 87-4
- Chương 88-1: Trừng Phạt Thái Hậu
- Chương 88-2
- Chương 88-3
- Chương 88-4
- Chương 89-1: Hoàng Hậu Phát Uy
- Chương 89-2
- Chương 89-3
- Chương 89-4
- Chương 90-1: Tội Hành Thích
- Chương 90-2
- Chương 90-3
- Chương 90-4
- Chương 90-5
- Chương 90-6
- Chương 91-1: Từng Bước Vì Cục
- Chương 91-2
- Chương 91-3
- Chương 91-4
- Chương 91-5
- Chương 92-1: Lời Đồn, Đánh Tây Môn Tân Nguyệt
- Chương 92-2
- Chương 92-3
- Chương 92-4
- Chương 92-5
- Chương 93-1: Cứu Người, Cung Tâm Sách
- Chương 93-2
- Chương 93-3
- Chương 94-1: Xuất Cung
- Chương 94-2
- Chương 94-3
- Chương 94-4
- Chương 95-1: Trừng Trị Trẻ Hư
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 95-5
- Chương 95-6
- Chương 96-1: Đông cung thái tử phi?
- Chương 96-2
- Chương 96-3
- Chương 96-4
- Chương 96-5
- Chương 96-6
- Chương 97-1: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 97-2
- Chương 97-3
- Chương 97-4
- Chương 97-5
- Chương 97-6
- Chương 98-1: Cung Yến
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 98-5
- Chương 99-1: Vô Tình Cốc
- Chương 99-2
- Chương 99-3
- Chương 100-1: Học Nghệ
- Chương 100-2
- Chương 100-3
- Chương 100-4
- Chương 101-1: Sinh con gái· Tiểu Ngư nhi
- Chương 101-2
- Chương 101-3
- Chương 101-4
- Chương 101-5
- Chương 102-1: Hoàng vĩ cầm thị huyết
- Chương 102-2
- Chương 102-3
- Chương 102-4
- Chương 102-5
- Chương 103-1: Xuất cốc
- Chương 103-2
- Chương 103-3
- Chương 103-4
- Chương 103-5
- Chương 104-1: Thanh Lâu kỳ quán
- Chương 104-2
- Chương 104-3
- Chương 104-4
- Chương 104-5
- Chương 104-6
- Chương 105-1: Hoa Khôi Đại Tái
- Chương 105-2
- Chương 105-3
- Chương 105-4
- Chương 105-5
- Chương 105-6
- Chương 105-7
- Chương 106-1: Lạt Sát. Vô Tình Xuất Hiện
- Chương 106-2
- Chương 106-3
- Chương 106-4
- Chương 106-5
- Chương 106-6
- Chương 107-1: Tâm Động Sao?
- Chương 107-2
- Chương 107-3
- Chương 107-4
- Chương 108-1: Nàng là mệnh của Công Tử
- Chương 109-1: Kẻ Trộm Tham Hoa
- Chương 110-1: Bố Cục Giết Người
- Chương 110-4
- Chương 110-5
- Chương 111-1: Gặp Lại
- Chương 111-2
- Chương 111-3
- Chương 111-4
- Chương 112-1: Ma nữ Tiểu Ngư Nhi
- Chương 112-2
- Chương 112-3
- Chương 113-1: Vũ Điệu Đàn Xà. Lựu Đạn Hiện Thế
- Chương 113-2
- Chương 113-3
- Chương 113-4
- Chương 114-1: Thế Lực Vũ Trang Bí Mật
- Chương 114-2
- Chương 114-3
- Chương 115-1: Đoạn Trường Tán- Mãnh Thú Hiện
- Chương 115-2
- Chương 115-3
- Chương 115-4
- Chương 116-1: Huyết Hàn · Ác Nhân Đảo
- Chương 116-2
- Chương 116-3
- Chương 116-4
- Chương 116-5
- Chương 116-6
- Chương 117-1: Hoa Hàng Tộc · Người Thần Bí
- Chương 117-2
- Chương 117-3
- Chương 117-4
- Chương 117-5
- Chương 118-1: Sinh Tử Tướng Bác
- Chương 118-2
- Chương 118-3
- Chương 118-4
- Chương 119-1: Lưu Tôn Vào Cốc
- Chương 120-1: Giải Dược
- Chương 121-1: Hồi Kinh
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 122-1: Sứ Thần
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 123-1: Đường Lang Bộ Thiền Hoàng Tước ở Phía Sau
- Chương 123-2
- Chương 123-3
- Chương 123-4
- Chương 124-1: Liên hoàn kế. Nhất cử tam dắc
- Chương 124-2
- Chương 124-3
- Chương 124-4
- Chương 125-1: Hoàng hậu nắm giữ ấn soái
- Chương 125-2
- Chương 125-3
- Chương 125-4
- Chương 126-1: Điểm binh ra trận
- Chương 126-2
- Chương 126-3
- Chương 126-4
- Chương 127-1: Thủ chiến đại tiệp
- Chương 127-2
- Chương 127-3
- Chương 127-4
- Chương 128-1: Ai chết bởi tay ai
- Chương 128-2
- Chương 128-3
- Chương 128-4
- Chương 129-1: Đại phá Trần Đường Quan
- Chương 129-2
- Chương 129-3
- Chương 130-1: Binh bại như sơn đảo
- Chương 130-2
- Chương 130-3
- Chương 130-4
- Chương 131-1: Tuyệt sắc nguyên soái
- Chương 131-2
- Chương 131-3
- Chương 131-4
- Chương 131-5
- Chương 131-6
- Chương 132-1: Nhất thương giết ngươi
- Chương 132-2
- Chương 132-3
- Chương 132-4
- Chương 133-1: Nghi là cố nhân
- Chương 133-2
- Chương 133-3
- Chương 133-4
- Chương 133-5
- Chương 133-6
- Chương 134-1: Nguyên lai là sát khí
- Chương 134-2
- Chương 134-3
- Chương 134-4
- Chương 135-1: Kinh thành phong nguyệt
- Chương 135-2
- Chương 135-3
- Chương 135-4
- Chương 136-1: Tiến cung
- Chương 136-2
- Chương 136-3
- Chương 136-4
- Chương 136-5
- Chương 137-1: Cung biến
- Chương 137-2
- Chương 137-3
- Chương 137-4
- Chương 138-1: Chân tướng
- Chương 138-2
- Chương 138-3
- Chương 138-4
- Chương 138-5
- Chương 139-1: Giận đánh chúng phi
- Chương 139-2
- Chương 139-3
- Chương 139-4
- Chương 139-5
- Chương 140: Hoán tẩy cục
- Chương 141: Bất ly Bất khí
- Chương 142: Tây Môn Tân Nguyệt bị đánh
- Chương 143: Tâm kế động
- Chương 144: Nhất hôn chế ma
- Chương 145: Ân ái
- Chương 146: Mộng hồi kiếp trước
- Chương 147-1: Kỳ duyên có một không hai
- Chương 147-2
- Chương 147-3
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thiên Giới Hoàng Hậu
Chương 100-3
Thanh Dao thấy chuyên chú, tán thưởng, tựa hồ như quên mất mục đích của chính mình, chỉ lo thưởng thức một mỹ cảnh trước mắt, thật giống như một bức họa.
Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu lên, con ngươi bắn ra ánh sáng khiếp người, giống như mây đen bay ra khỏi ánh trăng, ánh sáng nó trong suốt không có một tia tạp niệm nào, liền như vậy bình tĩnh nhìn nàng.
Tiếng đàn từ từ, mông lung uyển chuyển trở thành hàm xúc, bỗng triền miên đa tình hẳn lên, Thanh Dao tinh thần có chút hoảng hốt, tựa hồ như nhìn thấy Mai Tâm đang đứng ở trước mặt nàng, thản nhiên tươi cười, tiểu thư, ngươi tới gặp ta sao.
Thanh Dao hài lòng nở nụ cười, vươn tay muốn đi lôi kéo Mai Tâm đang đi phía trước mặt, trong miệng vô ý thức lẩm bẩm: “Mai Tâm, đừng đi, ngươi không phải nói muốn hầu hạ tiểu thư cả đời sao?”
Tiếng đàn bỗng nhiên vang lớn lên rồi, đình chỉ.
Vạn vật trở nên vắng vẻ, Mộc Thanh Dao đột nhiên rùng mình một cái, cả người phục hồi tinh thần lại, mờ mịt nhìn nam tử xuất trần đang ngồi ngay ngắn ở xe lăn, vẻ mặt hắn diện vô biểu tình, nhàn nhạt mở miệng.
“Ngươi nhập ma.”
Mộc Thanh Dao mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nếu không có hắn lưu cho nàng một mạng, chỉ sợ lúc này nàng đã lao tới hoàng tuyền, tiếng đàn này lại mang theo sát khí mạnh như thế, chỉ sợ là một ma cầm mê hoặc tâm trí con người.
“Cám ơn ngươi.”
Mộc Thanh Dao nhợt nhạt mở miệng, trong ánh mắt vẫn là chấp nhất, nghiêm túc nhìn hắn, rồi không đợi hắn nói chuyện, xoay mình quỳ xuống đất: “Xin thu nhận chúng ta làm đồ đệ đi.”
Vô Tình lẳng lặng nhìn nàng, thanh lịch đạm bạc, ánh mắt lạnh lùng, tuy rằng nàng quỳ, thế nhưng lại làm cho người ta nhìn không thấy sự thấp kém, ngược lại cao quý ngang tàng ngạo nghễ, khí chất sáng trong, đẹp như lan, hình như trong sơn cốc này cây hoa lan là loài có linh khí nhất, đồng thời cũng làm cho người ta nhìn không thấu, hằn không tự chủ được hoang mang, nàng rốt cuộc có cái dạng huệ chất lan tâm gì.
Bất quá, hắn trước đây đã nói qua, kiếp này không cùng nữ tử có bất kỳ liên hệ gì, nên dù cho cho phép các nàng ở lại trong cốc, cũng tuyệt đối không dạy nàng bất kỳ thứ gì.
“Ta không thu đồ đệ.”
Vô Tình thanh âm vừa vang lên, Mộc Thanh Dao còn muốn nói thêm gì nữa, thế nhưng trước mắt không có gì để nói cả, trích tiên nam tử kia, còn có đàn của hắn, trong rừng đào, gió nhẹ thổi qua, tạo ra tiếng vang sàn sạt.
Mộc Thanh Dao ngang tàng ngạo nghễ hướng giữa không trung kêu lên.
“Tốt, Vô Tình, ta liền xem ngươi rốt cuộc có bao nhiêu vô tình, ngươi không dạy ta, hôm nay ta liền quỳ chết tại đào hoa lâm này, thế nhân đều nói ngươi thị máu thành ma, thì ngươi cũng sẽ chẳng quan tâm thêm một dòng máu nhuộm hoa đào, nhất định càng nó sẽ càng thêm xinh đẹp?”
Nàng biết hắn nghe thấy, nói xong liền không hề nói nữa, không phát thêm lời nào chỉ yên lặng quỳ.
Bên ngoài rừng đào, Mạc Ưu cùng Mạc Sầu đợi hết cả buổi trưa, cũng không thấy được chủ tử đi ra từ đào hoa lâm, trong lòng hoảng hốt, lập tức cũng bất chấp mệnh lệnh của nàng, chẳng lẽ chủ tử gặp độc thủ của Vô Tình, nếu như nàng thực sự xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không sống nữa, hai người nhìn nhau, thân hình song song nhảy lên, lọt vào đào lâm.
Trong đào hoa lâm, yên tĩnh đến kỳ lạ, một điểm âm hưởng cũng không có.
Mạc Sầu cùng Mạc Ưu theo đào lâm đi vào, lại không gặp phải bất luận cái gì cổ quái, nguyên lai Vô Tình đã rút đi trận pháp, cũng rút lui khói độc.
Rất xa, hai vị này nhìn thấy thắt lưng chủ tử rất thẳng tắp, quỳ gối trong đào lâm vẫn không nhúc nhích, hù doạ hai người sắc mặt đại biến, rất nhanh tiến lên: “Tiểu thư, ngươi làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”
“Ta gặp được hắn, nhưng hắn không thu chúng ta làm đồ đệ, ta ở đây cược, cược hắn rốt cuộc có bao nhiêu vô tình, thế nhân đều nói hắn thị máu thành ma, thế nhưng ta cho rằng, hắn thật ra là kẻ sạch sẽ nhất thế gian này, nếu như ngay cả hắn cũng vô tình như vậy, thì ta chết lấy thân chôn trong hoa đào, có cái gì không được chứ?”
Thanh Dao bi tráng nói xong, thần sắc lạnh lùng.
Mạc Sầu cùng Mạc Ưu hai tròng mắt đồng thời nhìn phía bụng chủ tử, đã hơn năm tháng mang thai, bởi vì nàng ăn rất ít, hơn nữa bôn ba không ít, nên làm cho mình gầy đi, nhưng cũng nhìn thấy bụng đã rất lớn, nếu chủ tử quyết tâm liều chết, như vậy các nàng cùng nàng ấy chịu chung vậy.
“Chủ tử, chúng ta quỳ với người, nếu như bọn họ thực sự vô tình như vậy, nô tỳ cùng với chủ tử chết ở đây lấy thân vùi trong hoa đào, như vậy cũng rất tốt, ít nhất hồn phách có thể dựa vào nhau, sau này đào lâm chính là rễ của ta, hồn của ta.”
Mạc Sầu chém đinh chặt sắt mở miệng, Mạc Ưu trầm ổn gật đầu, hai người đồng loạt quỳ xuống.
Đêm càng sâu, sương sớm lạnh mỏng, làm ướt cả hoa đào, làm ướt cả tóc, làm ướt cả quần áo, cảm giác lạnh lẽo sũng ướt da thịt, đến thấu xương, Thanh Dao bỗng nhiên đánh mấy cái rùng mình, quỳ nửa ngày, bụng dĩ nhiên khó chịu hẳn, mồ hôi lạnh theo y phục chảy xuống, tay không tự chủ sờ lên bụng, thở phì phò không ngừng đối với cục cưng trong bụng nói.
“Cục cưng, hãy theo mẫu thân chịu đựng, mẫu thân tin trực giác của mình, hắn tuyệt đối không phải người vô tình, hắn nhất định sẽ dạy chúng ta, chỉ có nương học được tuyệt thế võ học, mới sẽ không bị người ta hiếp đáp.”
“Tiểu thư, người đừng nói chuyện, nói chuyện tiêu hao khí lực.”
Mạc Sầu đau lòng mở miệng, nhìn bóng lưng tiểu thư, thấy rõ ràng quần áo của nàng đã dính vào trên thân thể, thế nhưng nàng vẫn như cũ ngang tàng ngạo nghễ quỳ thẳng, nhìn thấy cảnh này, Mạc Sầu không khỏi càng dùng sức thẳng thân thể mà quỳ.
Đêm càng ngày càng sâu…
Bên trong phòng ngủ lịch sự tao nhã, có một nam tử đang ngồi ngay ngắn ở trên xe lăn, đôi mắt khẽ nhắm, gương mặt như tinh điêu tế mài, mặc dù không có bất luận biểu tình gì, thế nhưng nếu cẩn thận tỉ mỉ quan sát, vẫn sẽ phát hiện một chút đầu mối, lông mi của hắn thật dài, thỉnh thoảng phe phẩy, cho thấy tâm thần của hắn không yên, mất đi sự lãnh khốc ngày xưa.
Bên trong rất yên tĩnh, Thanh Phong vẫn không nhúc nhích đứng ở bên cạnh chủ tử.
Tối nay, chủ tử tâm tình có chút không yên, đây là hiện tượng chưa bao giờ có, dù cho giết người, hắn cũng chưa bao giờ có bất luận biểu tình gì, hay không yên ổn, nhưng bây giờ lại có chút khác thường, ánh mắt của Thanh Phong trở nên sâu thẳm, đây rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu?
Đúng lúc này, cửa bị một lực mạnh đẩy ra.
Minh Nguyệt từ bên ngoài chạy vội vào, vẻ mặt không đành lòng: “Công tử, các nàng vẫn còn quỳ, nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ?”
“Ngươi lại nhiều chuyện rồi” Thanh Phong nhìn cử động của Minh Nguyệt, con ngươi hiện lên âm độc, giận trừng hắn liếc mắt một cái, không thấy được chủ tử tâm thần không yên sao? Hắn còn ở nơi này sinh sự.
“Các ngươi đều đi ra ngoài đi, ” thanh âm lạnh lùng không có bao nhiêu nhiệt độ vang lên.
Thanh Phong cùng Minh Nguyệt không nói cái gì nữa, chủ tử đã nổi giận, chỉ cần hắn tức giận, bọn họ cũng không dám nói thêm cái gì, tuy rằng Minh Nguyệt luôn luôn lỗ mãng, nhưng chủ tử nếu như nổi giận, hắn đã sẽ dịu ngoan hơn.
Hai người lui xuống, một phòng lành lạnh, Vô Tình đột nhiên mở mắt ra, nhìn mặt trăng phía ngoài cửa sổ, trong lòng bắt đầu khơi lên mạch suy nghĩ lành lạnh, nàng rốt cuộc vì sao kiên trì như vậy? Thật là vì học nghệ sao? Đáy lòng đột ngột hiện lên tức giận, nàng cũng biết, làm như vậy sẽ bị thương đứa nhỏ trong bụng, đứa nhỏ đâu có tội tình gì?
Thế gian vì sao có cha mẹ không chịu trách nhiệm như vậy, nghĩ đến đây, Vô Tình xoay mình phát cuồng đứng lên, bàn tay thon dài bạch tích giơ lên, trong phòng ngủ có tiếng leng keng phát ra, rất nhiều thứ bị đánh nát…
Trời không rõ, Thanh Dao sẽ nhanh chóng không trụ được nữa, thân thể lạnh quá, hàm răng run lẩy bẩy, sương mù làm ướt cả y phục, tựa như từ trong nước đi ra.
Các nàng ba người một đêm không ngủ, còn có một người một đêm cũng không ngủ, lúc hừng đông, rốt cục vẫn phải nhịn không được xuất hiện.
Ánh mắt từ trên cao nhìn xuống nàng, cắn răng lạnh lùng hỏi nàng: “Vì sao không bảo vệ đứa nhỏ, chẳng lẽ ngươi không biết làm như vậy sẽ bị thương đến đứa nhỏ sao?”
Thanh Dao ngẩng đầu nở nụ cười, tay không tự chủ chạm đến bụng, mâu quang nhu hòa vạn phần.
“Thiên hạ rất nhanh sẽ loạn, ta học võ cũng là vì cho hắn an bình, chỉ có chính mình đủ mạnh mẽ, mới có thể bảo vệ tốt cho hắn cùng bản thân.”
“Vì sao khẳng định ta sẽ dạy ngươi, thế nhân không phải nói ta thị máu thành ma sao?” Trong ánh mắt đẹp của hắn hiện lên sự phức tạp, mê man, nếu tất cả mọi người nói hắn thị máu thành ma, vì sao nàng không sợ hắn, còn tin tưởng hắn nhất định sẽ dạy nàng tập võ?
“Bởi vì ta tin hai mắt của mình, ngươi là người thiện lương, trên đời này, từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta liền tin ngươi, chỉ có ngươi mới có thể giúp đỡ ta.”
Nàng nói, trên mặt càng rạng rỡ, khóe môi hiện lên ý cười, nhưng bởi vì quỳ một đêm, cũng đã không chịu nổi, mà nghiên người ngã qua một bên, thẳng tắp ngã vào chân của hắn, dung nhan thanh tuyệt như tiên của hắn chợt thay đổi, chấn động cực kỳ, hắn vẫn cho là tất cả mọi người sợ hắn, xem hắn là ma quỷ, không nghĩ tới lại có người nói hắn thiện lương, thực sự là cảm giác kỳ quái, một đôi thon dài tay khống chế không được cảm xúc sờ vào gò má trên mặt của nàng, quả nhiên là nóng hổi, làm hắn hoảng sợ, hướng hai người phía sau nàng mệnh lệnh.
“Lập tức đem nàng dìu vào đi thôi.”
“Dạ, công tử, ” Mạc Sầu cùng Mạc Ưu thở dài một hơi, chậm rãi đứng lên, quỳ một đêm, bọn họ tay chân đều đã tê rần, phải nhúch nhích mạnh người, mới khôi phục lại, rất nhanh vươn tay đỡ lấy thân hình chủ tử, chỉ thấy nàng quanh thân đốt nóng, trên người thật giống như vừa bị nước rửa qua, cả người ướt sũng, mà bọn họ cũng không ngoại lệ, cũng may, bọn họ hoàn thành một việc.
Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu lên, con ngươi bắn ra ánh sáng khiếp người, giống như mây đen bay ra khỏi ánh trăng, ánh sáng nó trong suốt không có một tia tạp niệm nào, liền như vậy bình tĩnh nhìn nàng.
Tiếng đàn từ từ, mông lung uyển chuyển trở thành hàm xúc, bỗng triền miên đa tình hẳn lên, Thanh Dao tinh thần có chút hoảng hốt, tựa hồ như nhìn thấy Mai Tâm đang đứng ở trước mặt nàng, thản nhiên tươi cười, tiểu thư, ngươi tới gặp ta sao.
Thanh Dao hài lòng nở nụ cười, vươn tay muốn đi lôi kéo Mai Tâm đang đi phía trước mặt, trong miệng vô ý thức lẩm bẩm: “Mai Tâm, đừng đi, ngươi không phải nói muốn hầu hạ tiểu thư cả đời sao?”
Tiếng đàn bỗng nhiên vang lớn lên rồi, đình chỉ.
Vạn vật trở nên vắng vẻ, Mộc Thanh Dao đột nhiên rùng mình một cái, cả người phục hồi tinh thần lại, mờ mịt nhìn nam tử xuất trần đang ngồi ngay ngắn ở xe lăn, vẻ mặt hắn diện vô biểu tình, nhàn nhạt mở miệng.
“Ngươi nhập ma.”
Mộc Thanh Dao mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nếu không có hắn lưu cho nàng một mạng, chỉ sợ lúc này nàng đã lao tới hoàng tuyền, tiếng đàn này lại mang theo sát khí mạnh như thế, chỉ sợ là một ma cầm mê hoặc tâm trí con người.
“Cám ơn ngươi.”
Mộc Thanh Dao nhợt nhạt mở miệng, trong ánh mắt vẫn là chấp nhất, nghiêm túc nhìn hắn, rồi không đợi hắn nói chuyện, xoay mình quỳ xuống đất: “Xin thu nhận chúng ta làm đồ đệ đi.”
Vô Tình lẳng lặng nhìn nàng, thanh lịch đạm bạc, ánh mắt lạnh lùng, tuy rằng nàng quỳ, thế nhưng lại làm cho người ta nhìn không thấy sự thấp kém, ngược lại cao quý ngang tàng ngạo nghễ, khí chất sáng trong, đẹp như lan, hình như trong sơn cốc này cây hoa lan là loài có linh khí nhất, đồng thời cũng làm cho người ta nhìn không thấu, hằn không tự chủ được hoang mang, nàng rốt cuộc có cái dạng huệ chất lan tâm gì.
Bất quá, hắn trước đây đã nói qua, kiếp này không cùng nữ tử có bất kỳ liên hệ gì, nên dù cho cho phép các nàng ở lại trong cốc, cũng tuyệt đối không dạy nàng bất kỳ thứ gì.
“Ta không thu đồ đệ.”
Vô Tình thanh âm vừa vang lên, Mộc Thanh Dao còn muốn nói thêm gì nữa, thế nhưng trước mắt không có gì để nói cả, trích tiên nam tử kia, còn có đàn của hắn, trong rừng đào, gió nhẹ thổi qua, tạo ra tiếng vang sàn sạt.
Mộc Thanh Dao ngang tàng ngạo nghễ hướng giữa không trung kêu lên.
“Tốt, Vô Tình, ta liền xem ngươi rốt cuộc có bao nhiêu vô tình, ngươi không dạy ta, hôm nay ta liền quỳ chết tại đào hoa lâm này, thế nhân đều nói ngươi thị máu thành ma, thì ngươi cũng sẽ chẳng quan tâm thêm một dòng máu nhuộm hoa đào, nhất định càng nó sẽ càng thêm xinh đẹp?”
Nàng biết hắn nghe thấy, nói xong liền không hề nói nữa, không phát thêm lời nào chỉ yên lặng quỳ.
Bên ngoài rừng đào, Mạc Ưu cùng Mạc Sầu đợi hết cả buổi trưa, cũng không thấy được chủ tử đi ra từ đào hoa lâm, trong lòng hoảng hốt, lập tức cũng bất chấp mệnh lệnh của nàng, chẳng lẽ chủ tử gặp độc thủ của Vô Tình, nếu như nàng thực sự xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không sống nữa, hai người nhìn nhau, thân hình song song nhảy lên, lọt vào đào lâm.
Trong đào hoa lâm, yên tĩnh đến kỳ lạ, một điểm âm hưởng cũng không có.
Mạc Sầu cùng Mạc Ưu theo đào lâm đi vào, lại không gặp phải bất luận cái gì cổ quái, nguyên lai Vô Tình đã rút đi trận pháp, cũng rút lui khói độc.
Rất xa, hai vị này nhìn thấy thắt lưng chủ tử rất thẳng tắp, quỳ gối trong đào lâm vẫn không nhúc nhích, hù doạ hai người sắc mặt đại biến, rất nhanh tiến lên: “Tiểu thư, ngươi làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”
“Ta gặp được hắn, nhưng hắn không thu chúng ta làm đồ đệ, ta ở đây cược, cược hắn rốt cuộc có bao nhiêu vô tình, thế nhân đều nói hắn thị máu thành ma, thế nhưng ta cho rằng, hắn thật ra là kẻ sạch sẽ nhất thế gian này, nếu như ngay cả hắn cũng vô tình như vậy, thì ta chết lấy thân chôn trong hoa đào, có cái gì không được chứ?”
Thanh Dao bi tráng nói xong, thần sắc lạnh lùng.
Mạc Sầu cùng Mạc Ưu hai tròng mắt đồng thời nhìn phía bụng chủ tử, đã hơn năm tháng mang thai, bởi vì nàng ăn rất ít, hơn nữa bôn ba không ít, nên làm cho mình gầy đi, nhưng cũng nhìn thấy bụng đã rất lớn, nếu chủ tử quyết tâm liều chết, như vậy các nàng cùng nàng ấy chịu chung vậy.
“Chủ tử, chúng ta quỳ với người, nếu như bọn họ thực sự vô tình như vậy, nô tỳ cùng với chủ tử chết ở đây lấy thân vùi trong hoa đào, như vậy cũng rất tốt, ít nhất hồn phách có thể dựa vào nhau, sau này đào lâm chính là rễ của ta, hồn của ta.”
Mạc Sầu chém đinh chặt sắt mở miệng, Mạc Ưu trầm ổn gật đầu, hai người đồng loạt quỳ xuống.
Đêm càng sâu, sương sớm lạnh mỏng, làm ướt cả hoa đào, làm ướt cả tóc, làm ướt cả quần áo, cảm giác lạnh lẽo sũng ướt da thịt, đến thấu xương, Thanh Dao bỗng nhiên đánh mấy cái rùng mình, quỳ nửa ngày, bụng dĩ nhiên khó chịu hẳn, mồ hôi lạnh theo y phục chảy xuống, tay không tự chủ sờ lên bụng, thở phì phò không ngừng đối với cục cưng trong bụng nói.
“Cục cưng, hãy theo mẫu thân chịu đựng, mẫu thân tin trực giác của mình, hắn tuyệt đối không phải người vô tình, hắn nhất định sẽ dạy chúng ta, chỉ có nương học được tuyệt thế võ học, mới sẽ không bị người ta hiếp đáp.”
“Tiểu thư, người đừng nói chuyện, nói chuyện tiêu hao khí lực.”
Mạc Sầu đau lòng mở miệng, nhìn bóng lưng tiểu thư, thấy rõ ràng quần áo của nàng đã dính vào trên thân thể, thế nhưng nàng vẫn như cũ ngang tàng ngạo nghễ quỳ thẳng, nhìn thấy cảnh này, Mạc Sầu không khỏi càng dùng sức thẳng thân thể mà quỳ.
Đêm càng ngày càng sâu…
Bên trong phòng ngủ lịch sự tao nhã, có một nam tử đang ngồi ngay ngắn ở trên xe lăn, đôi mắt khẽ nhắm, gương mặt như tinh điêu tế mài, mặc dù không có bất luận biểu tình gì, thế nhưng nếu cẩn thận tỉ mỉ quan sát, vẫn sẽ phát hiện một chút đầu mối, lông mi của hắn thật dài, thỉnh thoảng phe phẩy, cho thấy tâm thần của hắn không yên, mất đi sự lãnh khốc ngày xưa.
Bên trong rất yên tĩnh, Thanh Phong vẫn không nhúc nhích đứng ở bên cạnh chủ tử.
Tối nay, chủ tử tâm tình có chút không yên, đây là hiện tượng chưa bao giờ có, dù cho giết người, hắn cũng chưa bao giờ có bất luận biểu tình gì, hay không yên ổn, nhưng bây giờ lại có chút khác thường, ánh mắt của Thanh Phong trở nên sâu thẳm, đây rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu?
Đúng lúc này, cửa bị một lực mạnh đẩy ra.
Minh Nguyệt từ bên ngoài chạy vội vào, vẻ mặt không đành lòng: “Công tử, các nàng vẫn còn quỳ, nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ?”
“Ngươi lại nhiều chuyện rồi” Thanh Phong nhìn cử động của Minh Nguyệt, con ngươi hiện lên âm độc, giận trừng hắn liếc mắt một cái, không thấy được chủ tử tâm thần không yên sao? Hắn còn ở nơi này sinh sự.
“Các ngươi đều đi ra ngoài đi, ” thanh âm lạnh lùng không có bao nhiêu nhiệt độ vang lên.
Thanh Phong cùng Minh Nguyệt không nói cái gì nữa, chủ tử đã nổi giận, chỉ cần hắn tức giận, bọn họ cũng không dám nói thêm cái gì, tuy rằng Minh Nguyệt luôn luôn lỗ mãng, nhưng chủ tử nếu như nổi giận, hắn đã sẽ dịu ngoan hơn.
Hai người lui xuống, một phòng lành lạnh, Vô Tình đột nhiên mở mắt ra, nhìn mặt trăng phía ngoài cửa sổ, trong lòng bắt đầu khơi lên mạch suy nghĩ lành lạnh, nàng rốt cuộc vì sao kiên trì như vậy? Thật là vì học nghệ sao? Đáy lòng đột ngột hiện lên tức giận, nàng cũng biết, làm như vậy sẽ bị thương đứa nhỏ trong bụng, đứa nhỏ đâu có tội tình gì?
Thế gian vì sao có cha mẹ không chịu trách nhiệm như vậy, nghĩ đến đây, Vô Tình xoay mình phát cuồng đứng lên, bàn tay thon dài bạch tích giơ lên, trong phòng ngủ có tiếng leng keng phát ra, rất nhiều thứ bị đánh nát…
Trời không rõ, Thanh Dao sẽ nhanh chóng không trụ được nữa, thân thể lạnh quá, hàm răng run lẩy bẩy, sương mù làm ướt cả y phục, tựa như từ trong nước đi ra.
Các nàng ba người một đêm không ngủ, còn có một người một đêm cũng không ngủ, lúc hừng đông, rốt cục vẫn phải nhịn không được xuất hiện.
Ánh mắt từ trên cao nhìn xuống nàng, cắn răng lạnh lùng hỏi nàng: “Vì sao không bảo vệ đứa nhỏ, chẳng lẽ ngươi không biết làm như vậy sẽ bị thương đến đứa nhỏ sao?”
Thanh Dao ngẩng đầu nở nụ cười, tay không tự chủ chạm đến bụng, mâu quang nhu hòa vạn phần.
“Thiên hạ rất nhanh sẽ loạn, ta học võ cũng là vì cho hắn an bình, chỉ có chính mình đủ mạnh mẽ, mới có thể bảo vệ tốt cho hắn cùng bản thân.”
“Vì sao khẳng định ta sẽ dạy ngươi, thế nhân không phải nói ta thị máu thành ma sao?” Trong ánh mắt đẹp của hắn hiện lên sự phức tạp, mê man, nếu tất cả mọi người nói hắn thị máu thành ma, vì sao nàng không sợ hắn, còn tin tưởng hắn nhất định sẽ dạy nàng tập võ?
“Bởi vì ta tin hai mắt của mình, ngươi là người thiện lương, trên đời này, từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta liền tin ngươi, chỉ có ngươi mới có thể giúp đỡ ta.”
Nàng nói, trên mặt càng rạng rỡ, khóe môi hiện lên ý cười, nhưng bởi vì quỳ một đêm, cũng đã không chịu nổi, mà nghiên người ngã qua một bên, thẳng tắp ngã vào chân của hắn, dung nhan thanh tuyệt như tiên của hắn chợt thay đổi, chấn động cực kỳ, hắn vẫn cho là tất cả mọi người sợ hắn, xem hắn là ma quỷ, không nghĩ tới lại có người nói hắn thiện lương, thực sự là cảm giác kỳ quái, một đôi thon dài tay khống chế không được cảm xúc sờ vào gò má trên mặt của nàng, quả nhiên là nóng hổi, làm hắn hoảng sợ, hướng hai người phía sau nàng mệnh lệnh.
“Lập tức đem nàng dìu vào đi thôi.”
“Dạ, công tử, ” Mạc Sầu cùng Mạc Ưu thở dài một hơi, chậm rãi đứng lên, quỳ một đêm, bọn họ tay chân đều đã tê rần, phải nhúch nhích mạnh người, mới khôi phục lại, rất nhanh vươn tay đỡ lấy thân hình chủ tử, chỉ thấy nàng quanh thân đốt nóng, trên người thật giống như vừa bị nước rửa qua, cả người ướt sũng, mà bọn họ cũng không ngoại lệ, cũng may, bọn họ hoàn thành một việc.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tiết tử
- Chương 2: Trùng sinh nữ nhi Thừa tướng
- Chương 3: Đệ Nhất Đế
- Chương 4: Trầm Ngư Lạc Nhạn Chi Tư
- Chương 5: Mộc Phủ Tam Đóa Hoa
- Chương 6: Tuệ tinh hiện, phượng lâm thiên hạ
- Chương 7: Đế tâm, thận trọng
- Chương 8: Khuynh Thành Mạo, Khác Nhau Một Trời Một Vực
- Chương 9: Tứ Lạng Bạt Thiên Cân
- Chương 10: Cự hôn, chỉ nguyện tự do
- Chương 11: Bắc Tân Vương Mộ Dung Lưu Mạch
- Chương 12: Xuất phủ
- Chương 13: Chẳng qua không muốn có người chết
- Chương 14: Minh Phượng Lâu
- Chương 15: Thưởng Thức Trà Gặp Cừu Nhân
- Chương 16: Yêu Nam Thử Thật Giả
- Chương 17: Thử Công
- Chương 18: Người Đẹp Hơn Hoa
- Chương 19: Tiến Cung
- Chương 20: Kiến Giá
- Chương 21: Vui Vẻ Là Dược Rồi!
- Chương 22: Thủy Tinh Cầu Vỡ
- Chương 23: Lập Hậu Phong Ba
- Chương 24: Long Phượng Đấu
- Chương 25: Long Phượng Đấu
- Chương 26: Cung Môn Đấu
- Chương 27: Càng Gia Pháp Hầu Hạ
- Chương 28: Ân Cứu Mạng
- Chương 29: Mua Tỳ
- Chương 30: Hầu Gái Không Thấp Tiện
- Chương 31: Thứ Khách
- Chương 32: Hữu Duyên Tái Tụ
- Chương 33: Tỷ Muội Tâm Sự
- Chương 34: Lời Tiểu Thư Nói Vĩnh Viễn Là Đúng
- Chương 35: Nơi Chốn Có Huyền Cơ
- Chương 36: Âm Thầm Bảo Hộ
- Chương 37: Phụ Ái Như Tửu
- Chương 38: Thánh chỉ đến!
- Chương 39: Không Biết Tiền Đồ
- Chương 40: Thiên Hạ Kỳ Văn
- Chương 41: Trùng Thiên Một Kích
- Chương 42: Muốn Làm Kỳ Thủ
- Chương 43: Thiên Ngoại Đến Tiên
- Chương 44: Đêm Xinh Dẹp
- Chương 45: Thông Minh Quá Sẽ Bị Thông Minh Hại
- Chương 46: Cơm có thể ăn nhiều. Nói, thì nên nói ít
- Chương 47: Ngày vui vẻ
- Chương 48: Thanh La quốc thái tử
- Chương 49: Không Báo Thù Này, Thề Không Làm Người
- Chương 50: Đánh Nam An vương
- Chương 51: Công Chúa Không Thấy
- Chương 52: Hắc Y Thích Khách
- Chương 53: Canh Hai Đến
- Chương 54: Nữ Nhân Kia Ta Nhận
- Chương 55: Vô Tình Gặp Gỡ Bắc Tân Vương
- Chương 56: Kế Trúng Kế
- Chương 57: Kế Điệu Hổ Ly Sơn
- Chương 58: Kế Cao Nhất Trù
- Chương 59: Đêm Buồn Trướng, Tư Thân Nhân
- Chương 60: Tiểu Hồ Ly Khả Ái
- Chương 61: Dụng Tâm Kín Đáo
- Chương 62: Thái Hậu Nổi Giận
- Chương 63-1: Đại Hôn
- Chương 63-2
- Chương 63-3: Liễn xa bình ổn chạy tới phía trước …
- Chương 63-4
- Chương 63-5
- Chương 63-6
- Chương 63-7
- Chương 63-8
- Chương 64-1: Thái hậu thế tới hung hãn
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 64-5
- Chương 64-6
- Chương 64-7
- Chương 65-1: Bản cung muốn thu hồi phượng tỳ
- Chương 65-2
- Chương 65-3
- Chương 65-4
- Chương 65-5
- Chương 65-6
- Chương 66-1: Lục quốc sứ thần
- Chương 66-2
- Chương 66-3
- Chương 66-4
- Chương 66-5
- Chương 67-1: Vũ khí quân sự
- Chương 67-2
- Chương 67-3
- Chương 67-4
- Chương 67-5
- Chương 67-6
- Chương 68-1: Giết gà dọa khỉ
- Chương 68-2
- Chương 68-3
- Chương 68-4
- Chương 68-5
- Chương 69-1: Nam An vương nhập ngục
- Chương 69-2
- Chương 69-3
- Chương 69-4
- Chương 69-5
- Chương 69-6
- Chương 70-1: Ném đá xuống giếng
- Chương 70-2
- Chương 70-3
- Chương 70-4
- Chương 70-5
- Chương 70-6
- Chương 71-1: Dã Tâm. Tính Kế
- Chương 71-2
- Chương 71-3
- Chương 71-4
- Chương 71-5
- Chương 71-6
- Chương 72-1: Thiên Hạ Năng Giả Cư Chi
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 72-5
- Chương 73-1: Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với bản thân
- Chương 73-2
- Chương 73-3
- Chương 73-4
- Chương 73-5
- Chương 73-6
- Chương 74-1: Các Hoài Tâm Kế
- Chương 74-2
- Chương 74-3
- Chương 74-4
- Chương 74-5
- Chương 75-1: Một Hòn Đá Hạ Ba Con Chim
- Chương 75-2
- Chương 75-3
- Chương 75-4
- Chương 75-5
- Chương 76-1: Tam tỷ muội đoàn kết một lòng đối ngoại địch
- Chương 76-2
- Chương 76-3
- Chương 76-4
- Chương 76-5
- Chương 77-1: Đế Tâm Khó Dò
- Chương 77-2
- Chương 77-3
- Chương 77-4
- Chương 77-5
- Chương 77-6
- Chương 78: Thưởng Hoa Yến, Tứ Hôn
- Chương 79: Hoàng Thất Gièm Pha
- Chương 80-1: Trừng Phạt Công Chúa
- Chương 80-2
- Chương 80-3
- Chương 81-1: Bắt Giữ Tần Hạo
- Chương 81-2
- Chương 81-3
- Chương 81-4
- Chương 82-1: Thiên Kim Bất Hoán
- Chương 82-2
- Chương 82-3
- Chương 82-4
- Chương 83-1: Huyền Đế Động Tâm
- Chương 83-2
- Chương 83-3
- Chương 83-4
- Chương 84-1: Sóng Ngầm Tuôn. Bắt Cóc
- Chương 84-2
- Chương 84-3
- Chương 84-4
- Chương 84-5
- Chương 84-6
- Chương 85-1: Đêm Cứu Hoàng Hậu
- Chương 85-2
- Chương 85-3
- Chương 85-4
- Chương 85-5
- Chương 85-6
- Chương 86-1: Cửu cung hoàn
- Chương 86-2
- Chương 86-3
- Chương 86-4
- Chương 86-5
- Chương 87-1: Đây Là Lần Đầu Tiên
- Chương 87-2
- Chương 87-3
- Chương 87-4
- Chương 88-1: Trừng Phạt Thái Hậu
- Chương 88-2
- Chương 88-3
- Chương 88-4
- Chương 89-1: Hoàng Hậu Phát Uy
- Chương 89-2
- Chương 89-3
- Chương 89-4
- Chương 90-1: Tội Hành Thích
- Chương 90-2
- Chương 90-3
- Chương 90-4
- Chương 90-5
- Chương 90-6
- Chương 91-1: Từng Bước Vì Cục
- Chương 91-2
- Chương 91-3
- Chương 91-4
- Chương 91-5
- Chương 92-1: Lời Đồn, Đánh Tây Môn Tân Nguyệt
- Chương 92-2
- Chương 92-3
- Chương 92-4
- Chương 92-5
- Chương 93-1: Cứu Người, Cung Tâm Sách
- Chương 93-2
- Chương 93-3
- Chương 94-1: Xuất Cung
- Chương 94-2
- Chương 94-3
- Chương 94-4
- Chương 95-1: Trừng Trị Trẻ Hư
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 95-5
- Chương 95-6
- Chương 96-1: Đông cung thái tử phi?
- Chương 96-2
- Chương 96-3
- Chương 96-4
- Chương 96-5
- Chương 96-6
- Chương 97-1: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 97-2
- Chương 97-3
- Chương 97-4
- Chương 97-5
- Chương 97-6
- Chương 98-1: Cung Yến
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 98-5
- Chương 99-1: Vô Tình Cốc
- Chương 99-2
- Chương 99-3
- Chương 100-1: Học Nghệ
- Chương 100-2
- Chương 100-3
- Chương 100-4
- Chương 101-1: Sinh con gái· Tiểu Ngư nhi
- Chương 101-2
- Chương 101-3
- Chương 101-4
- Chương 101-5
- Chương 102-1: Hoàng vĩ cầm thị huyết
- Chương 102-2
- Chương 102-3
- Chương 102-4
- Chương 102-5
- Chương 103-1: Xuất cốc
- Chương 103-2
- Chương 103-3
- Chương 103-4
- Chương 103-5
- Chương 104-1: Thanh Lâu kỳ quán
- Chương 104-2
- Chương 104-3
- Chương 104-4
- Chương 104-5
- Chương 104-6
- Chương 105-1: Hoa Khôi Đại Tái
- Chương 105-2
- Chương 105-3
- Chương 105-4
- Chương 105-5
- Chương 105-6
- Chương 105-7
- Chương 106-1: Lạt Sát. Vô Tình Xuất Hiện
- Chương 106-2
- Chương 106-3
- Chương 106-4
- Chương 106-5
- Chương 106-6
- Chương 107-1: Tâm Động Sao?
- Chương 107-2
- Chương 107-3
- Chương 107-4
- Chương 108-1: Nàng là mệnh của Công Tử
- Chương 109-1: Kẻ Trộm Tham Hoa
- Chương 110-1: Bố Cục Giết Người
- Chương 110-4
- Chương 110-5
- Chương 111-1: Gặp Lại
- Chương 111-2
- Chương 111-3
- Chương 111-4
- Chương 112-1: Ma nữ Tiểu Ngư Nhi
- Chương 112-2
- Chương 112-3
- Chương 113-1: Vũ Điệu Đàn Xà. Lựu Đạn Hiện Thế
- Chương 113-2
- Chương 113-3
- Chương 113-4
- Chương 114-1: Thế Lực Vũ Trang Bí Mật
- Chương 114-2
- Chương 114-3
- Chương 115-1: Đoạn Trường Tán- Mãnh Thú Hiện
- Chương 115-2
- Chương 115-3
- Chương 115-4
- Chương 116-1: Huyết Hàn · Ác Nhân Đảo
- Chương 116-2
- Chương 116-3
- Chương 116-4
- Chương 116-5
- Chương 116-6
- Chương 117-1: Hoa Hàng Tộc · Người Thần Bí
- Chương 117-2
- Chương 117-3
- Chương 117-4
- Chương 117-5
- Chương 118-1: Sinh Tử Tướng Bác
- Chương 118-2
- Chương 118-3
- Chương 118-4
- Chương 119-1: Lưu Tôn Vào Cốc
- Chương 120-1: Giải Dược
- Chương 121-1: Hồi Kinh
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 122-1: Sứ Thần
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 123-1: Đường Lang Bộ Thiền Hoàng Tước ở Phía Sau
- Chương 123-2
- Chương 123-3
- Chương 123-4
- Chương 124-1: Liên hoàn kế. Nhất cử tam dắc
- Chương 124-2
- Chương 124-3
- Chương 124-4
- Chương 125-1: Hoàng hậu nắm giữ ấn soái
- Chương 125-2
- Chương 125-3
- Chương 125-4
- Chương 126-1: Điểm binh ra trận
- Chương 126-2
- Chương 126-3
- Chương 126-4
- Chương 127-1: Thủ chiến đại tiệp
- Chương 127-2
- Chương 127-3
- Chương 127-4
- Chương 128-1: Ai chết bởi tay ai
- Chương 128-2
- Chương 128-3
- Chương 128-4
- Chương 129-1: Đại phá Trần Đường Quan
- Chương 129-2
- Chương 129-3
- Chương 130-1: Binh bại như sơn đảo
- Chương 130-2
- Chương 130-3
- Chương 130-4
- Chương 131-1: Tuyệt sắc nguyên soái
- Chương 131-2
- Chương 131-3
- Chương 131-4
- Chương 131-5
- Chương 131-6
- Chương 132-1: Nhất thương giết ngươi
- Chương 132-2
- Chương 132-3
- Chương 132-4
- Chương 133-1: Nghi là cố nhân
- Chương 133-2
- Chương 133-3
- Chương 133-4
- Chương 133-5
- Chương 133-6
- Chương 134-1: Nguyên lai là sát khí
- Chương 134-2
- Chương 134-3
- Chương 134-4
- Chương 135-1: Kinh thành phong nguyệt
- Chương 135-2
- Chương 135-3
- Chương 135-4
- Chương 136-1: Tiến cung
- Chương 136-2
- Chương 136-3
- Chương 136-4
- Chương 136-5
- Chương 137-1: Cung biến
- Chương 137-2
- Chương 137-3
- Chương 137-4
- Chương 138-1: Chân tướng
- Chương 138-2
- Chương 138-3
- Chương 138-4
- Chương 138-5
- Chương 139-1: Giận đánh chúng phi
- Chương 139-2
- Chương 139-3
- Chương 139-4
- Chương 139-5
- Chương 140: Hoán tẩy cục
- Chương 141: Bất ly Bất khí
- Chương 142: Tây Môn Tân Nguyệt bị đánh
- Chương 143: Tâm kế động
- Chương 144: Nhất hôn chế ma
- Chương 145: Ân ái
- Chương 146: Mộng hồi kiếp trước
- Chương 147-1: Kỳ duyên có một không hai
- Chương 147-2
- Chương 147-3