Thiên Giới Hoàng Hậu - Chương 114-3
Chương trước- Chương 1: Tiết tử
- Chương 2: Trùng sinh nữ nhi Thừa tướng
- Chương 3: Đệ Nhất Đế
- Chương 4: Trầm Ngư Lạc Nhạn Chi Tư
- Chương 5: Mộc Phủ Tam Đóa Hoa
- Chương 6: Tuệ tinh hiện, phượng lâm thiên hạ
- Chương 7: Đế tâm, thận trọng
- Chương 8: Khuynh Thành Mạo, Khác Nhau Một Trời Một Vực
- Chương 9: Tứ Lạng Bạt Thiên Cân
- Chương 10: Cự hôn, chỉ nguyện tự do
- Chương 11: Bắc Tân Vương Mộ Dung Lưu Mạch
- Chương 12: Xuất phủ
- Chương 13: Chẳng qua không muốn có người chết
- Chương 14: Minh Phượng Lâu
- Chương 15: Thưởng Thức Trà Gặp Cừu Nhân
- Chương 16: Yêu Nam Thử Thật Giả
- Chương 17: Thử Công
- Chương 18: Người Đẹp Hơn Hoa
- Chương 19: Tiến Cung
- Chương 20: Kiến Giá
- Chương 21: Vui Vẻ Là Dược Rồi!
- Chương 22: Thủy Tinh Cầu Vỡ
- Chương 23: Lập Hậu Phong Ba
- Chương 24: Long Phượng Đấu
- Chương 25: Long Phượng Đấu
- Chương 26: Cung Môn Đấu
- Chương 27: Càng Gia Pháp Hầu Hạ
- Chương 28: Ân Cứu Mạng
- Chương 29: Mua Tỳ
- Chương 30: Hầu Gái Không Thấp Tiện
- Chương 31: Thứ Khách
- Chương 32: Hữu Duyên Tái Tụ
- Chương 33: Tỷ Muội Tâm Sự
- Chương 34: Lời Tiểu Thư Nói Vĩnh Viễn Là Đúng
- Chương 35: Nơi Chốn Có Huyền Cơ
- Chương 36: Âm Thầm Bảo Hộ
- Chương 37: Phụ Ái Như Tửu
- Chương 38: Thánh chỉ đến!
- Chương 39: Không Biết Tiền Đồ
- Chương 40: Thiên Hạ Kỳ Văn
- Chương 41: Trùng Thiên Một Kích
- Chương 42: Muốn Làm Kỳ Thủ
- Chương 43: Thiên Ngoại Đến Tiên
- Chương 44: Đêm Xinh Dẹp
- Chương 45: Thông Minh Quá Sẽ Bị Thông Minh Hại
- Chương 46: Cơm có thể ăn nhiều. Nói, thì nên nói ít
- Chương 47: Ngày vui vẻ
- Chương 48: Thanh La quốc thái tử
- Chương 49: Không Báo Thù Này, Thề Không Làm Người
- Chương 50: Đánh Nam An vương
- Chương 51: Công Chúa Không Thấy
- Chương 52: Hắc Y Thích Khách
- Chương 53: Canh Hai Đến
- Chương 54: Nữ Nhân Kia Ta Nhận
- Chương 55: Vô Tình Gặp Gỡ Bắc Tân Vương
- Chương 56: Kế Trúng Kế
- Chương 57: Kế Điệu Hổ Ly Sơn
- Chương 58: Kế Cao Nhất Trù
- Chương 59: Đêm Buồn Trướng, Tư Thân Nhân
- Chương 60: Tiểu Hồ Ly Khả Ái
- Chương 61: Dụng Tâm Kín Đáo
- Chương 62: Thái Hậu Nổi Giận
- Chương 63-1: Đại Hôn
- Chương 63-2
- Chương 63-3: Liễn xa bình ổn chạy tới phía trước …
- Chương 63-4
- Chương 63-5
- Chương 63-6
- Chương 63-7
- Chương 63-8
- Chương 64-1: Thái hậu thế tới hung hãn
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 64-5
- Chương 64-6
- Chương 64-7
- Chương 65-1: Bản cung muốn thu hồi phượng tỳ
- Chương 65-2
- Chương 65-3
- Chương 65-4
- Chương 65-5
- Chương 65-6
- Chương 66-1: Lục quốc sứ thần
- Chương 66-2
- Chương 66-3
- Chương 66-4
- Chương 66-5
- Chương 67-1: Vũ khí quân sự
- Chương 67-2
- Chương 67-3
- Chương 67-4
- Chương 67-5
- Chương 67-6
- Chương 68-1: Giết gà dọa khỉ
- Chương 68-2
- Chương 68-3
- Chương 68-4
- Chương 68-5
- Chương 69-1: Nam An vương nhập ngục
- Chương 69-2
- Chương 69-3
- Chương 69-4
- Chương 69-5
- Chương 69-6
- Chương 70-1: Ném đá xuống giếng
- Chương 70-2
- Chương 70-3
- Chương 70-4
- Chương 70-5
- Chương 70-6
- Chương 71-1: Dã Tâm. Tính Kế
- Chương 71-2
- Chương 71-3
- Chương 71-4
- Chương 71-5
- Chương 71-6
- Chương 72-1: Thiên Hạ Năng Giả Cư Chi
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 72-5
- Chương 73-1: Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với bản thân
- Chương 73-2
- Chương 73-3
- Chương 73-4
- Chương 73-5
- Chương 73-6
- Chương 74-1: Các Hoài Tâm Kế
- Chương 74-2
- Chương 74-3
- Chương 74-4
- Chương 74-5
- Chương 75-1: Một Hòn Đá Hạ Ba Con Chim
- Chương 75-2
- Chương 75-3
- Chương 75-4
- Chương 75-5
- Chương 76-1: Tam tỷ muội đoàn kết một lòng đối ngoại địch
- Chương 76-2
- Chương 76-3
- Chương 76-4
- Chương 76-5
- Chương 77-1: Đế Tâm Khó Dò
- Chương 77-2
- Chương 77-3
- Chương 77-4
- Chương 77-5
- Chương 77-6
- Chương 78: Thưởng Hoa Yến, Tứ Hôn
- Chương 79: Hoàng Thất Gièm Pha
- Chương 80-1: Trừng Phạt Công Chúa
- Chương 80-2
- Chương 80-3
- Chương 81-1: Bắt Giữ Tần Hạo
- Chương 81-2
- Chương 81-3
- Chương 81-4
- Chương 82-1: Thiên Kim Bất Hoán
- Chương 82-2
- Chương 82-3
- Chương 82-4
- Chương 83-1: Huyền Đế Động Tâm
- Chương 83-2
- Chương 83-3
- Chương 83-4
- Chương 84-1: Sóng Ngầm Tuôn. Bắt Cóc
- Chương 84-2
- Chương 84-3
- Chương 84-4
- Chương 84-5
- Chương 84-6
- Chương 85-1: Đêm Cứu Hoàng Hậu
- Chương 85-2
- Chương 85-3
- Chương 85-4
- Chương 85-5
- Chương 85-6
- Chương 86-1: Cửu cung hoàn
- Chương 86-2
- Chương 86-3
- Chương 86-4
- Chương 86-5
- Chương 87-1: Đây Là Lần Đầu Tiên
- Chương 87-2
- Chương 87-3
- Chương 87-4
- Chương 88-1: Trừng Phạt Thái Hậu
- Chương 88-2
- Chương 88-3
- Chương 88-4
- Chương 89-1: Hoàng Hậu Phát Uy
- Chương 89-2
- Chương 89-3
- Chương 89-4
- Chương 90-1: Tội Hành Thích
- Chương 90-2
- Chương 90-3
- Chương 90-4
- Chương 90-5
- Chương 90-6
- Chương 91-1: Từng Bước Vì Cục
- Chương 91-2
- Chương 91-3
- Chương 91-4
- Chương 91-5
- Chương 92-1: Lời Đồn, Đánh Tây Môn Tân Nguyệt
- Chương 92-2
- Chương 92-3
- Chương 92-4
- Chương 92-5
- Chương 93-1: Cứu Người, Cung Tâm Sách
- Chương 93-2
- Chương 93-3
- Chương 94-1: Xuất Cung
- Chương 94-2
- Chương 94-3
- Chương 94-4
- Chương 95-1: Trừng Trị Trẻ Hư
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 95-5
- Chương 95-6
- Chương 96-1: Đông cung thái tử phi?
- Chương 96-2
- Chương 96-3
- Chương 96-4
- Chương 96-5
- Chương 96-6
- Chương 97-1: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 97-2
- Chương 97-3
- Chương 97-4
- Chương 97-5
- Chương 97-6
- Chương 98-1: Cung Yến
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 98-5
- Chương 99-1: Vô Tình Cốc
- Chương 99-2
- Chương 99-3
- Chương 100-1: Học Nghệ
- Chương 100-2
- Chương 100-3
- Chương 100-4
- Chương 101-1: Sinh con gái· Tiểu Ngư nhi
- Chương 101-2
- Chương 101-3
- Chương 101-4
- Chương 101-5
- Chương 102-1: Hoàng vĩ cầm thị huyết
- Chương 102-2
- Chương 102-3
- Chương 102-4
- Chương 102-5
- Chương 103-1: Xuất cốc
- Chương 103-2
- Chương 103-3
- Chương 103-4
- Chương 103-5
- Chương 104-1: Thanh Lâu kỳ quán
- Chương 104-2
- Chương 104-3
- Chương 104-4
- Chương 104-5
- Chương 104-6
- Chương 105-1: Hoa Khôi Đại Tái
- Chương 105-2
- Chương 105-3
- Chương 105-4
- Chương 105-5
- Chương 105-6
- Chương 105-7
- Chương 106-1: Lạt Sát. Vô Tình Xuất Hiện
- Chương 106-2
- Chương 106-3
- Chương 106-4
- Chương 106-5
- Chương 106-6
- Chương 107-1: Tâm Động Sao?
- Chương 107-2
- Chương 107-3
- Chương 107-4
- Chương 108-1: Nàng là mệnh của Công Tử
- Chương 109-1: Kẻ Trộm Tham Hoa
- Chương 110-1: Bố Cục Giết Người
- Chương 110-4
- Chương 110-5
- Chương 111-1: Gặp Lại
- Chương 111-2
- Chương 111-3
- Chương 111-4
- Chương 112-1: Ma nữ Tiểu Ngư Nhi
- Chương 112-2
- Chương 112-3
- Chương 113-1: Vũ Điệu Đàn Xà. Lựu Đạn Hiện Thế
- Chương 113-2
- Chương 113-3
- Chương 113-4
- Chương 114-1: Thế Lực Vũ Trang Bí Mật
- Chương 114-2
- Chương 114-3
- Chương 115-1: Đoạn Trường Tán- Mãnh Thú Hiện
- Chương 115-2
- Chương 115-3
- Chương 115-4
- Chương 116-1: Huyết Hàn · Ác Nhân Đảo
- Chương 116-2
- Chương 116-3
- Chương 116-4
- Chương 116-5
- Chương 116-6
- Chương 117-1: Hoa Hàng Tộc · Người Thần Bí
- Chương 117-2
- Chương 117-3
- Chương 117-4
- Chương 117-5
- Chương 118-1: Sinh Tử Tướng Bác
- Chương 118-2
- Chương 118-3
- Chương 118-4
- Chương 119-1: Lưu Tôn Vào Cốc
- Chương 120-1: Giải Dược
- Chương 121-1: Hồi Kinh
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 122-1: Sứ Thần
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 123-1: Đường Lang Bộ Thiền Hoàng Tước ở Phía Sau
- Chương 123-2
- Chương 123-3
- Chương 123-4
- Chương 124-1: Liên hoàn kế. Nhất cử tam dắc
- Chương 124-2
- Chương 124-3
- Chương 124-4
- Chương 125-1: Hoàng hậu nắm giữ ấn soái
- Chương 125-2
- Chương 125-3
- Chương 125-4
- Chương 126-1: Điểm binh ra trận
- Chương 126-2
- Chương 126-3
- Chương 126-4
- Chương 127-1: Thủ chiến đại tiệp
- Chương 127-2
- Chương 127-3
- Chương 127-4
- Chương 128-1: Ai chết bởi tay ai
- Chương 128-2
- Chương 128-3
- Chương 128-4
- Chương 129-1: Đại phá Trần Đường Quan
- Chương 129-2
- Chương 129-3
- Chương 130-1: Binh bại như sơn đảo
- Chương 130-2
- Chương 130-3
- Chương 130-4
- Chương 131-1: Tuyệt sắc nguyên soái
- Chương 131-2
- Chương 131-3
- Chương 131-4
- Chương 131-5
- Chương 131-6
- Chương 132-1: Nhất thương giết ngươi
- Chương 132-2
- Chương 132-3
- Chương 132-4
- Chương 133-1: Nghi là cố nhân
- Chương 133-2
- Chương 133-3
- Chương 133-4
- Chương 133-5
- Chương 133-6
- Chương 134-1: Nguyên lai là sát khí
- Chương 134-2
- Chương 134-3
- Chương 134-4
- Chương 135-1: Kinh thành phong nguyệt
- Chương 135-2
- Chương 135-3
- Chương 135-4
- Chương 136-1: Tiến cung
- Chương 136-2
- Chương 136-3
- Chương 136-4
- Chương 136-5
- Chương 137-1: Cung biến
- Chương 137-2
- Chương 137-3
- Chương 137-4
- Chương 138-1: Chân tướng
- Chương 138-2
- Chương 138-3
- Chương 138-4
- Chương 138-5
- Chương 139-1: Giận đánh chúng phi
- Chương 139-2
- Chương 139-3
- Chương 139-4
- Chương 139-5
- Chương 140: Hoán tẩy cục
- Chương 141: Bất ly Bất khí
- Chương 142: Tây Môn Tân Nguyệt bị đánh
- Chương 143: Tâm kế động
- Chương 144: Nhất hôn chế ma
- Chương 145: Ân ái
- Chương 146: Mộng hồi kiếp trước
- Chương 147-1: Kỳ duyên có một không hai
- Chương 147-2
- Chương 147-3
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thiên Giới Hoàng Hậu
Chương 114-3
Vô tình một kích đánh qua, cả người nhảy lên cao, Thiên Tàm ti gào thét lướt qua, mang theo sát khi sắc bén, Văn Ngọc bay vọt lên, tránh khỏi thiên tàm ti công kích, thiên tàm ti là binh khí mềm dẻo trân quý, trong các loại binh khí thì nó cực kỳ chiếm ưu thế, vì thế kiếm của hắn căn bản không phải đối thủ, Văn Ngọc không ngừng tránh né.
Vô tình dùng thiên tàm ti chỉ để tung ra hư chiêu, mắt thấy Văn Ngọc rơi vào quái chiêu của thiên tàm ti, thân hình đột nhiên biến hóa, đây chỉ là chuyện trong nháy mắt, bàn tay theo sát thiên tàm ti lúc nó đánh đến, hắn liền giương tay lên đánh thẳng vào ngực Văn Ngọc, một chưởng hạ xuống.
Văn ngọc chỉ cảm thấy trong lòng bắt đầu quằn quại, cả người dường như chịu không nổi rút lui hai bước rồi đứng lại, ánh mắt âm ngao, chẳng lẽ hôm nay hắn thực sự phải chết nơi này.
Thế nhưng Vô Tình lại đột nhiên thu hồi thiên tàm ti, lạnh lùng từ giữa không trung hạ xuống, ngồi ngay ngắn trên xe đẩy, trầm giọng mệnh lệnh Thanh Phong: “Đem tam hoàng tử đưa đi.”
Văn Ngọc sửng sốt, không nghĩ tới vô tình dĩ nhiên thả hắn một con ngựa, lập tức ôm quyền: “Cám ơn.”
“Bởi vì ngươi là khách nhân ta mời vào, nhưng ngày khác lại gặp lại, ta và ngươi sẽ là cừu nhân.”
Văn ngọc không nói cái gì nữa, chỉ là đem tầm mắt vội vã quét về phía Thanh Dao, chỉ thấy Thanh Dao nhàn nhạt nhìn hắn, nhưng cái gì cũng chưa nói, thần sắc cực kỳ lạnh lùng.
Văn ngọc lại không chịu đựng lâu được, bởi vì trúng của Vô Tình một chưởng, vốn đã bị thương, hiện tại lại nhìn thấy mâu quang Thanh Dao lạnh lùng băng hàn như vậy, rốt cuộc chịu khôngnổi phun ra một búng máu, mà thủ hạ phía sau hắn, sợ hãi tiến lên một bước đỡ lấy chủ tử, ngước mắt căm tức nhìn vài người đối diện, bất quá hắn cũng không dám nói thêm cái gì.
Thanh Phong thân hình di chuyển, chủ tớ Văn Ngọc theo sát phía sau hắn ra ngoài cốc.
Đào hoa lâm quy về vắng vẻ, Thanh Dao cùng Vô Tình lấy đèn lồng trên cây đào, chậm rãi đi ra ngoài.
Minh Nguyệt tiếp nhận đèn lồng trong tay Thanh Dao cùng Vô Tình, thân hình nhúng một cái như linh động chim tước, đem đèn lồng treo ở trên cây cột hành lang như trước, làm nó nhè nhẹ lay động, hắn đẩy xe cho công tử chuẩn bị rời đi.
“Công tử, đi thôi.”
“Được ” vô tình quay đầu lại liếc mắt nhìn Thanh Dao một cái, hai người bèn cười, xoay người đều tự trở về phòng mình.
Trong phòng Thanh Dao.
Mạc Sầu lôi kéo Tiểu Ngư nhi trên dưới kiểm tra một chút, lòng còn sợ hãi mở miệng: “Ngươi a, lá gan quá lớn rồi, tối hôm nay thiếu chút nữa đã hù chết chúng ta.”
“Đúng vậy, ở trong tình trạng đó còn chọc tức hắn, cũng không phải biện pháp tốt, đêm nay hành vi của Văn Ngọc tuy rằng đê tiện, nhưng tốt xấu gì hắn cũng không cái loại người thủ đoạn độc ác, bằng không ngươi xác định vững chắc không may.”
Thanh Dao lạnh lùng cảnh cáo nha đầu ở bên cạnh, lúc trước nàng đúng là tim bị treo ngược lên, nha đầu này thật biết hù dọa người.
Tiểu Ngư nhi nhìn Thanh Dao cùng Mạc Sầu dáng vẻ vì nàng mà lo lắng, trong lòng thấy ấm áp, rất nhanh chạy đến bên cạnh Thanh Dao, vươn tay ôm cổ của nàng, từng chữ từng hồi mở miệng: “Các ngươi yên tâm, sau này ta nhất định sẽ cẩn thận, không giống khuya hôm nay lớn gan như vậy.”
“Ân, ” Thanh Dao gật đầu, dường như nhớ tới cái gì, ngẩng đầu nhìn Mạc Sầu.
“Mạc Sầu, bắt đầu từ ngày mai, ngươi dạy Tiểu Ngư nhi tập võ công, bắt đầu từ những thứ cơ bản nhất.”
“Dạ, tiểu thư, ” Mạc Sầu gật đầu, Tiểu Ngư nhi đôi mi dài nhỏ cau lại một chút, có điểm không vui, nàng không thích học võ công: “Nương, người ta không muốn học.”
Thanh Dao sắc mặt trầm xuống, không cho thương lượng: “Nếu như ngươi không học, đến lúc đó chúng ta ra ngoài cốc, ngươi cũng đừng có đòi theo chúng ta.”
Tiểu Ngư nhi cũng không cảm nhiều lời thêm một chữ, nàng vẫn tính toán phải ra khỏi cốc đi chơi mà, nếu đã như vậy thì học thôi, tuy rằng nghĩ đến việc này, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn rất mất hứng, bởi vì học võ là một việc khổ cở nào a, còn phải quanh năm suốt tháng kiên trì luyện tập mới được.
“Được rồi.”
Giọng nói mang vẻ “cố mà làm”, nhưng Thanh Dao cũng không để ý tới nàng nữa, một bên Mạc Sầu nhìn một chút bóng đêm ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng nhắc nhở các nàng: “Đêm đã khuya, nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
“Ân ” mẹ con hai người song song gật đầu, Tiểu Ngư nhi cười tủm tỉm hướng trên giường bò lên, Thanh Dao vẫn không nhúc nhích nhìn nàng: “Tiểu Ngư nhi, phòng ngươi ở đâu?”
“Đêm nay ngủ với nương a ” nha đầu kia nói xong, còn quay lại… Chớp đôi mắt to ngập nước, giọng nói giả vờ như hao tổn tinh thần: “Trong lòng tịch mịch hai nữ nhân hãy làm bạn đi.”
“Ngươi a, ” Thanh Dao biết nàng chơi xấu, cũng không thèm cùng nàng tính toán: “Chỉ đêm nay, không cho phép mỗi ngày đều kiếm cớ.”
“Dạ, ” Tiểu Ngư nhi cười rộ lên, yên tâm thoải mái bò lên giường nghỉ ngơi, Thanh Dao cũng rửa mặt một phen rồi đi ngủ.
Ngày thứ hai, Tiểu Ngư nhi bắt đầu theo Mạc Sầu tập võ, bởi vì người nhỏ, tư thái mềm mại, học cái gì cũng đều rất dễ, quan trọng nhất làMạc Sầu cũng không dám khó xử nàng, vì thế chương trình học mỗi ngày cũng không phải quá mệt.
Trong cốc lần thứ hai an tĩnh lại, bởi vì có thêm mười mấy tiểu khất cái, cùng Tiểu Ngư nhi kiêu ngạo nên mỗi ngày đều vô cùng – náo nhiệt.
Vô tình rất vui vẻ, đây mới là cuộc sống bình thường mà trong lòng hắn nghĩ tới.
Trong những ngày yên ổn bình thường này, mọi người nghênh đón sinh nhật một tuổi của Tiểu Ngư nhi.
Hôm nay, sáng sớm vô tình cốc liền bao phủ bầu không khí vui vẻ, thọ tinh Tiểu Ngư nhi ăn mặc thật xinh đẹp giống như một con bướm, nghênh đón rất nhiều người chúc mừng, còn nhận được rất nhiều lễ vật. Mở hai hai buổi tiệc luôn, bắt đầu từ buổi trưa vẫn náo nhiệt đến tối, ngay cả mười mấy đứa nhỏ càng hài lòng.
Tiếng cười bay cao, thổi qua trong thanh sơn lục thủy.
Buổi tối, bọn nhỏ đều đi trở về, Tiểu Ngư nhi cũng mệt mỏi, Thanh Dao phân phó Mạc Sầu mang nàng đi ngủ, trên mảnh đất trống rộng lớn, chỉ có Thanh Dao cùng vô tình ngồi ở một chỗ, hai người bèn nhìn nhau cười, lúc này, Vô Tình chậm rãi mở miệng.
“Thanh Dao, ta dẫn ngươi đi xem nhìn trụ sở bí mật kia, thuận tiện nhận biết một ít người trong tổ chức.”
Tuy rằng trụ sở bí mật này ở phía sau núi, nhưng cái tổ chức kia vốn ở trong góc phòng âm u không bóng dáng, bởi vậy có rất ít người từng gặp bọn họ, buổi tối diễn tập, ban ngày đi ngủ, hơn nữa cách chỗ ở bọn họ có chút xa, vì thế xưa nay không ai biết, trong vô tình cốc, kỳ thực còn ẩn dấu bí mật khác, thậm chí có một nhóm người ở đây thao diễn tập luyện, để ngừa thỉnh thoảng có lúc dùng đến
“Tốt, ta cũng đang muốn xem đây?”
Thanh Dao khóe môi nhất câu cười nhạt, ánh mắt một mảnh tiêu sát, những người đó chỉ sợ không phải là một kẻ đơn giản nhận chủ, cho nên e rằng nàng cần phải phí một phen công phu, Thanh Dao đang nghĩ ngợi, thì Vô Tình ở một bên, nhẹ giọng mở miệng.
“Hôm nay ngươi cần phải xuất ra thực lực để làm cho những người đó tin phục, hơn nữa không cần mềm lòng, càng mạnh tay thì càng làm cho bọn họ tin phục.”
“Ừ”, Thanh Dao gật đầu, quay đầu nhìn trời cao trong bóng đêm, trên gương mặt thanh tươi xinh đẹp bức người, lóe ra sát khí thị huyết, sau đó cúi đầu, đẩy Vô Tình đi về hướng phía sau núi, Vô Tình nhàn nhạt đối diện với Thanh Phong mở miệng.
“Ngươi không cần phải đi.”
“Dạ, công tử, ” hắn trả lời Vô Tình có chút run rẩy, mặc dù biết đây là chuyện sớm muộn sẽ phát sinh, nhưng khi chân chính đối mặt với cục diện như thế, tim của hắn vẫn nhịn không mà đau, nếu như người kia biết chủ tử trực tiếp kháng cự mệnh lệnh của hắn, không biết sẽ nổi trận lôi đình thế nào đây, đến lúc đó sẽ không làm thương tổn đến Mộc cô nương chứ?
Thanh Phong ánh mắt âm ngao, ngẩng đầu nhìn trời, đây thực sự là một hồi nghiệt duyên a, bắt đầu từ khi các nàng xông vào vô tình cốc, số phận đã chuyển động, hết thảy tất cả đã không còn ở quỹ đạo của nó…
Gió mát lạnh lùng, phơ phất quất vào mặt mà đến.
Bên ngoài hiện tại đã là mùa đông, nhưng trong cốc vẫn ấm áp như xuân, bởi vì dưới ao đầm nhiệt độ cao hơn nơi khác, mà vô tình cốc chính là một mãnh đất tốt nhất trong ao đầm có nhiệt độ ấm áp, vì thế ở đây bốn mùa hoa nở chim hót.
Phía sau núi, Vô Tình chỉ huy Thanh Dao một đường đẩy hắn đi qua ruộng dược thảo, vòng qua một rừng cây nhỏ, lại nhìn thấy trong rừng cây, có một cánh cửa sắt chạm khắc đầu sư tử, bên cạnh hòn đá khảm nạm một bộ phận cơ quang, đưa tay xoay trái hai cái, xoay phải hai cái, sau đó sẽ quẹo trái hai cái nữa, thì cửa đá phát ra ầm một tiếng mở ra.
Xuất hiện ở trước mắt chính là một con đường đá kéo dài xuống phía dưới, chờ bọn họ đi vào, cửa đá kia tự động đóng lại, hai bên tường cắm rất nhiều cây đuốc, đem đường hầm chiếu sáng rất rõ ràng.
Thanh Dao một bên đẩy vô tình, một bên quan sát nơi này, trong lòng vừa nhìn vừa suy tư, chỉ thấy hai bên trên vách tường của đường hầm, không chỉ là bùn đất, mà còn có đó chuyên kiến tạo, trên những tảng đá trơn truột còn khắc nhiều bức hoạ miêu tả rất tinh xảo, trên đỉnh đầu là nữa hình tròn bằng thạch. Đồng dạng cũng có khắc biểu đồ hoa văn, chỉ riêng đường hầm này đã to lớn như vậy, thật không biết bên trong còn rộng rãi to lớn đến cỡ nào.
Hai người một đường đi xuống dưới, rất xa đã nghe được có tiếng người nói chuyện, còn có thanh âm binh khí va chạm khi đánh nhau, bọn họ quả nhiên đang thao luyện.
Bất quá cửa đá vừa vang lên đã kinh động người ở bên trong, có một người nam tử cao lớn lãnh mị dẫn hai người đi ra, vừa nhìn thấy Vô Tình, lập tức cung kính cúi đầu kêu một tiếng: “Chủ tử.”
Vô tình cũng không nói chuyện, chỉ gật gật đầu, hơi nghiêng người về phía Thanh Dao, nhẹ giọng giới thiệu: “Đây là Thanh Dao, hổ phù hiện tại do nàng chưởng quản, sau này mọi người các ngươi cần phải nghe lệnh của nàng điều động.”
Nam tử kia ngây ngẩn cả người, trên gương mặt lãnh khốc chợt lóe lên vẻ khó tin rồi biến mất, ngước mắt nhìn về phía nữ tử ở bên người chủ tử, lớn lên một thân thanh tuyệt lãnh diễm, gầy nhỏ mềm mại, tuy rằng thần thái bễ nghễ phóng đãng, nhưng dù thế nào cũng làm cho người ta không cách nào tin được, một nữ tử bức người như vậy, lại muốn chưởng quản một đám nam nhân bọn họ, đừng nói là hắn, ngay cả một đống người phía dưới kia chỉ sợ cũng sẽ không tin phục.
“Chủ tử, này?”
Vô tình giơ tay ngăn cản nam tử kia định mở miệng nói, hắn biết tên này muốn nói cái gì, nên căn bản không cần nhìn mặt hắn ta, mà quay đầu nhìn về phía Thanh Dao, sắc mặt ấm áp giới thiệu cùng nàng
“Đây là Lâm Tư Miểu, hổ phù bên đó ở ngay trên tay hắn, sau này ngươi muốn thuyên chuyển bọn họ, đưa ra hổ phù để cho hắn làm việc, hai người phía sau hắn cũng người có có khả năng cao trong tổ chức, là thủ hạ trực tiếp của hắn, người bên trái gọi là Triệu Hoằng Văn, người bên phải tên Lý Trí Thần, tất cả mọi chuyện bên trong tổ chức, đều do ba người bọn họ quản lý.”
“Ân, ” Thanh Dao khẽ gật đầu, lạnh lùng ngước mắt đảo qua một cái.
Ba tên này, tuy rằng bên ngoài không dám nói thêm cái gì, nhưng đáy mắt lại khinh thường, rõ ràng là coi thường nữ nhân, Thanh Dao đem tầm mắt bức người nghênh đón, đáy mắt dày đặc sát khí thị huyết, còn mang theo thái độ cuồng vọng độc tôn nhất trong thiên địa, khóe môi nhất câu, khẽ nhìn phía dưới.
“Hạnh ngộ.”
Vô tình dùng thiên tàm ti chỉ để tung ra hư chiêu, mắt thấy Văn Ngọc rơi vào quái chiêu của thiên tàm ti, thân hình đột nhiên biến hóa, đây chỉ là chuyện trong nháy mắt, bàn tay theo sát thiên tàm ti lúc nó đánh đến, hắn liền giương tay lên đánh thẳng vào ngực Văn Ngọc, một chưởng hạ xuống.
Văn ngọc chỉ cảm thấy trong lòng bắt đầu quằn quại, cả người dường như chịu không nổi rút lui hai bước rồi đứng lại, ánh mắt âm ngao, chẳng lẽ hôm nay hắn thực sự phải chết nơi này.
Thế nhưng Vô Tình lại đột nhiên thu hồi thiên tàm ti, lạnh lùng từ giữa không trung hạ xuống, ngồi ngay ngắn trên xe đẩy, trầm giọng mệnh lệnh Thanh Phong: “Đem tam hoàng tử đưa đi.”
Văn Ngọc sửng sốt, không nghĩ tới vô tình dĩ nhiên thả hắn một con ngựa, lập tức ôm quyền: “Cám ơn.”
“Bởi vì ngươi là khách nhân ta mời vào, nhưng ngày khác lại gặp lại, ta và ngươi sẽ là cừu nhân.”
Văn ngọc không nói cái gì nữa, chỉ là đem tầm mắt vội vã quét về phía Thanh Dao, chỉ thấy Thanh Dao nhàn nhạt nhìn hắn, nhưng cái gì cũng chưa nói, thần sắc cực kỳ lạnh lùng.
Văn ngọc lại không chịu đựng lâu được, bởi vì trúng của Vô Tình một chưởng, vốn đã bị thương, hiện tại lại nhìn thấy mâu quang Thanh Dao lạnh lùng băng hàn như vậy, rốt cuộc chịu khôngnổi phun ra một búng máu, mà thủ hạ phía sau hắn, sợ hãi tiến lên một bước đỡ lấy chủ tử, ngước mắt căm tức nhìn vài người đối diện, bất quá hắn cũng không dám nói thêm cái gì.
Thanh Phong thân hình di chuyển, chủ tớ Văn Ngọc theo sát phía sau hắn ra ngoài cốc.
Đào hoa lâm quy về vắng vẻ, Thanh Dao cùng Vô Tình lấy đèn lồng trên cây đào, chậm rãi đi ra ngoài.
Minh Nguyệt tiếp nhận đèn lồng trong tay Thanh Dao cùng Vô Tình, thân hình nhúng một cái như linh động chim tước, đem đèn lồng treo ở trên cây cột hành lang như trước, làm nó nhè nhẹ lay động, hắn đẩy xe cho công tử chuẩn bị rời đi.
“Công tử, đi thôi.”
“Được ” vô tình quay đầu lại liếc mắt nhìn Thanh Dao một cái, hai người bèn cười, xoay người đều tự trở về phòng mình.
Trong phòng Thanh Dao.
Mạc Sầu lôi kéo Tiểu Ngư nhi trên dưới kiểm tra một chút, lòng còn sợ hãi mở miệng: “Ngươi a, lá gan quá lớn rồi, tối hôm nay thiếu chút nữa đã hù chết chúng ta.”
“Đúng vậy, ở trong tình trạng đó còn chọc tức hắn, cũng không phải biện pháp tốt, đêm nay hành vi của Văn Ngọc tuy rằng đê tiện, nhưng tốt xấu gì hắn cũng không cái loại người thủ đoạn độc ác, bằng không ngươi xác định vững chắc không may.”
Thanh Dao lạnh lùng cảnh cáo nha đầu ở bên cạnh, lúc trước nàng đúng là tim bị treo ngược lên, nha đầu này thật biết hù dọa người.
Tiểu Ngư nhi nhìn Thanh Dao cùng Mạc Sầu dáng vẻ vì nàng mà lo lắng, trong lòng thấy ấm áp, rất nhanh chạy đến bên cạnh Thanh Dao, vươn tay ôm cổ của nàng, từng chữ từng hồi mở miệng: “Các ngươi yên tâm, sau này ta nhất định sẽ cẩn thận, không giống khuya hôm nay lớn gan như vậy.”
“Ân, ” Thanh Dao gật đầu, dường như nhớ tới cái gì, ngẩng đầu nhìn Mạc Sầu.
“Mạc Sầu, bắt đầu từ ngày mai, ngươi dạy Tiểu Ngư nhi tập võ công, bắt đầu từ những thứ cơ bản nhất.”
“Dạ, tiểu thư, ” Mạc Sầu gật đầu, Tiểu Ngư nhi đôi mi dài nhỏ cau lại một chút, có điểm không vui, nàng không thích học võ công: “Nương, người ta không muốn học.”
Thanh Dao sắc mặt trầm xuống, không cho thương lượng: “Nếu như ngươi không học, đến lúc đó chúng ta ra ngoài cốc, ngươi cũng đừng có đòi theo chúng ta.”
Tiểu Ngư nhi cũng không cảm nhiều lời thêm một chữ, nàng vẫn tính toán phải ra khỏi cốc đi chơi mà, nếu đã như vậy thì học thôi, tuy rằng nghĩ đến việc này, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn rất mất hứng, bởi vì học võ là một việc khổ cở nào a, còn phải quanh năm suốt tháng kiên trì luyện tập mới được.
“Được rồi.”
Giọng nói mang vẻ “cố mà làm”, nhưng Thanh Dao cũng không để ý tới nàng nữa, một bên Mạc Sầu nhìn một chút bóng đêm ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng nhắc nhở các nàng: “Đêm đã khuya, nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
“Ân ” mẹ con hai người song song gật đầu, Tiểu Ngư nhi cười tủm tỉm hướng trên giường bò lên, Thanh Dao vẫn không nhúc nhích nhìn nàng: “Tiểu Ngư nhi, phòng ngươi ở đâu?”
“Đêm nay ngủ với nương a ” nha đầu kia nói xong, còn quay lại… Chớp đôi mắt to ngập nước, giọng nói giả vờ như hao tổn tinh thần: “Trong lòng tịch mịch hai nữ nhân hãy làm bạn đi.”
“Ngươi a, ” Thanh Dao biết nàng chơi xấu, cũng không thèm cùng nàng tính toán: “Chỉ đêm nay, không cho phép mỗi ngày đều kiếm cớ.”
“Dạ, ” Tiểu Ngư nhi cười rộ lên, yên tâm thoải mái bò lên giường nghỉ ngơi, Thanh Dao cũng rửa mặt một phen rồi đi ngủ.
Ngày thứ hai, Tiểu Ngư nhi bắt đầu theo Mạc Sầu tập võ, bởi vì người nhỏ, tư thái mềm mại, học cái gì cũng đều rất dễ, quan trọng nhất làMạc Sầu cũng không dám khó xử nàng, vì thế chương trình học mỗi ngày cũng không phải quá mệt.
Trong cốc lần thứ hai an tĩnh lại, bởi vì có thêm mười mấy tiểu khất cái, cùng Tiểu Ngư nhi kiêu ngạo nên mỗi ngày đều vô cùng – náo nhiệt.
Vô tình rất vui vẻ, đây mới là cuộc sống bình thường mà trong lòng hắn nghĩ tới.
Trong những ngày yên ổn bình thường này, mọi người nghênh đón sinh nhật một tuổi của Tiểu Ngư nhi.
Hôm nay, sáng sớm vô tình cốc liền bao phủ bầu không khí vui vẻ, thọ tinh Tiểu Ngư nhi ăn mặc thật xinh đẹp giống như một con bướm, nghênh đón rất nhiều người chúc mừng, còn nhận được rất nhiều lễ vật. Mở hai hai buổi tiệc luôn, bắt đầu từ buổi trưa vẫn náo nhiệt đến tối, ngay cả mười mấy đứa nhỏ càng hài lòng.
Tiếng cười bay cao, thổi qua trong thanh sơn lục thủy.
Buổi tối, bọn nhỏ đều đi trở về, Tiểu Ngư nhi cũng mệt mỏi, Thanh Dao phân phó Mạc Sầu mang nàng đi ngủ, trên mảnh đất trống rộng lớn, chỉ có Thanh Dao cùng vô tình ngồi ở một chỗ, hai người bèn nhìn nhau cười, lúc này, Vô Tình chậm rãi mở miệng.
“Thanh Dao, ta dẫn ngươi đi xem nhìn trụ sở bí mật kia, thuận tiện nhận biết một ít người trong tổ chức.”
Tuy rằng trụ sở bí mật này ở phía sau núi, nhưng cái tổ chức kia vốn ở trong góc phòng âm u không bóng dáng, bởi vậy có rất ít người từng gặp bọn họ, buổi tối diễn tập, ban ngày đi ngủ, hơn nữa cách chỗ ở bọn họ có chút xa, vì thế xưa nay không ai biết, trong vô tình cốc, kỳ thực còn ẩn dấu bí mật khác, thậm chí có một nhóm người ở đây thao diễn tập luyện, để ngừa thỉnh thoảng có lúc dùng đến
“Tốt, ta cũng đang muốn xem đây?”
Thanh Dao khóe môi nhất câu cười nhạt, ánh mắt một mảnh tiêu sát, những người đó chỉ sợ không phải là một kẻ đơn giản nhận chủ, cho nên e rằng nàng cần phải phí một phen công phu, Thanh Dao đang nghĩ ngợi, thì Vô Tình ở một bên, nhẹ giọng mở miệng.
“Hôm nay ngươi cần phải xuất ra thực lực để làm cho những người đó tin phục, hơn nữa không cần mềm lòng, càng mạnh tay thì càng làm cho bọn họ tin phục.”
“Ừ”, Thanh Dao gật đầu, quay đầu nhìn trời cao trong bóng đêm, trên gương mặt thanh tươi xinh đẹp bức người, lóe ra sát khí thị huyết, sau đó cúi đầu, đẩy Vô Tình đi về hướng phía sau núi, Vô Tình nhàn nhạt đối diện với Thanh Phong mở miệng.
“Ngươi không cần phải đi.”
“Dạ, công tử, ” hắn trả lời Vô Tình có chút run rẩy, mặc dù biết đây là chuyện sớm muộn sẽ phát sinh, nhưng khi chân chính đối mặt với cục diện như thế, tim của hắn vẫn nhịn không mà đau, nếu như người kia biết chủ tử trực tiếp kháng cự mệnh lệnh của hắn, không biết sẽ nổi trận lôi đình thế nào đây, đến lúc đó sẽ không làm thương tổn đến Mộc cô nương chứ?
Thanh Phong ánh mắt âm ngao, ngẩng đầu nhìn trời, đây thực sự là một hồi nghiệt duyên a, bắt đầu từ khi các nàng xông vào vô tình cốc, số phận đã chuyển động, hết thảy tất cả đã không còn ở quỹ đạo của nó…
Gió mát lạnh lùng, phơ phất quất vào mặt mà đến.
Bên ngoài hiện tại đã là mùa đông, nhưng trong cốc vẫn ấm áp như xuân, bởi vì dưới ao đầm nhiệt độ cao hơn nơi khác, mà vô tình cốc chính là một mãnh đất tốt nhất trong ao đầm có nhiệt độ ấm áp, vì thế ở đây bốn mùa hoa nở chim hót.
Phía sau núi, Vô Tình chỉ huy Thanh Dao một đường đẩy hắn đi qua ruộng dược thảo, vòng qua một rừng cây nhỏ, lại nhìn thấy trong rừng cây, có một cánh cửa sắt chạm khắc đầu sư tử, bên cạnh hòn đá khảm nạm một bộ phận cơ quang, đưa tay xoay trái hai cái, xoay phải hai cái, sau đó sẽ quẹo trái hai cái nữa, thì cửa đá phát ra ầm một tiếng mở ra.
Xuất hiện ở trước mắt chính là một con đường đá kéo dài xuống phía dưới, chờ bọn họ đi vào, cửa đá kia tự động đóng lại, hai bên tường cắm rất nhiều cây đuốc, đem đường hầm chiếu sáng rất rõ ràng.
Thanh Dao một bên đẩy vô tình, một bên quan sát nơi này, trong lòng vừa nhìn vừa suy tư, chỉ thấy hai bên trên vách tường của đường hầm, không chỉ là bùn đất, mà còn có đó chuyên kiến tạo, trên những tảng đá trơn truột còn khắc nhiều bức hoạ miêu tả rất tinh xảo, trên đỉnh đầu là nữa hình tròn bằng thạch. Đồng dạng cũng có khắc biểu đồ hoa văn, chỉ riêng đường hầm này đã to lớn như vậy, thật không biết bên trong còn rộng rãi to lớn đến cỡ nào.
Hai người một đường đi xuống dưới, rất xa đã nghe được có tiếng người nói chuyện, còn có thanh âm binh khí va chạm khi đánh nhau, bọn họ quả nhiên đang thao luyện.
Bất quá cửa đá vừa vang lên đã kinh động người ở bên trong, có một người nam tử cao lớn lãnh mị dẫn hai người đi ra, vừa nhìn thấy Vô Tình, lập tức cung kính cúi đầu kêu một tiếng: “Chủ tử.”
Vô tình cũng không nói chuyện, chỉ gật gật đầu, hơi nghiêng người về phía Thanh Dao, nhẹ giọng giới thiệu: “Đây là Thanh Dao, hổ phù hiện tại do nàng chưởng quản, sau này mọi người các ngươi cần phải nghe lệnh của nàng điều động.”
Nam tử kia ngây ngẩn cả người, trên gương mặt lãnh khốc chợt lóe lên vẻ khó tin rồi biến mất, ngước mắt nhìn về phía nữ tử ở bên người chủ tử, lớn lên một thân thanh tuyệt lãnh diễm, gầy nhỏ mềm mại, tuy rằng thần thái bễ nghễ phóng đãng, nhưng dù thế nào cũng làm cho người ta không cách nào tin được, một nữ tử bức người như vậy, lại muốn chưởng quản một đám nam nhân bọn họ, đừng nói là hắn, ngay cả một đống người phía dưới kia chỉ sợ cũng sẽ không tin phục.
“Chủ tử, này?”
Vô tình giơ tay ngăn cản nam tử kia định mở miệng nói, hắn biết tên này muốn nói cái gì, nên căn bản không cần nhìn mặt hắn ta, mà quay đầu nhìn về phía Thanh Dao, sắc mặt ấm áp giới thiệu cùng nàng
“Đây là Lâm Tư Miểu, hổ phù bên đó ở ngay trên tay hắn, sau này ngươi muốn thuyên chuyển bọn họ, đưa ra hổ phù để cho hắn làm việc, hai người phía sau hắn cũng người có có khả năng cao trong tổ chức, là thủ hạ trực tiếp của hắn, người bên trái gọi là Triệu Hoằng Văn, người bên phải tên Lý Trí Thần, tất cả mọi chuyện bên trong tổ chức, đều do ba người bọn họ quản lý.”
“Ân, ” Thanh Dao khẽ gật đầu, lạnh lùng ngước mắt đảo qua một cái.
Ba tên này, tuy rằng bên ngoài không dám nói thêm cái gì, nhưng đáy mắt lại khinh thường, rõ ràng là coi thường nữ nhân, Thanh Dao đem tầm mắt bức người nghênh đón, đáy mắt dày đặc sát khí thị huyết, còn mang theo thái độ cuồng vọng độc tôn nhất trong thiên địa, khóe môi nhất câu, khẽ nhìn phía dưới.
“Hạnh ngộ.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tiết tử
- Chương 2: Trùng sinh nữ nhi Thừa tướng
- Chương 3: Đệ Nhất Đế
- Chương 4: Trầm Ngư Lạc Nhạn Chi Tư
- Chương 5: Mộc Phủ Tam Đóa Hoa
- Chương 6: Tuệ tinh hiện, phượng lâm thiên hạ
- Chương 7: Đế tâm, thận trọng
- Chương 8: Khuynh Thành Mạo, Khác Nhau Một Trời Một Vực
- Chương 9: Tứ Lạng Bạt Thiên Cân
- Chương 10: Cự hôn, chỉ nguyện tự do
- Chương 11: Bắc Tân Vương Mộ Dung Lưu Mạch
- Chương 12: Xuất phủ
- Chương 13: Chẳng qua không muốn có người chết
- Chương 14: Minh Phượng Lâu
- Chương 15: Thưởng Thức Trà Gặp Cừu Nhân
- Chương 16: Yêu Nam Thử Thật Giả
- Chương 17: Thử Công
- Chương 18: Người Đẹp Hơn Hoa
- Chương 19: Tiến Cung
- Chương 20: Kiến Giá
- Chương 21: Vui Vẻ Là Dược Rồi!
- Chương 22: Thủy Tinh Cầu Vỡ
- Chương 23: Lập Hậu Phong Ba
- Chương 24: Long Phượng Đấu
- Chương 25: Long Phượng Đấu
- Chương 26: Cung Môn Đấu
- Chương 27: Càng Gia Pháp Hầu Hạ
- Chương 28: Ân Cứu Mạng
- Chương 29: Mua Tỳ
- Chương 30: Hầu Gái Không Thấp Tiện
- Chương 31: Thứ Khách
- Chương 32: Hữu Duyên Tái Tụ
- Chương 33: Tỷ Muội Tâm Sự
- Chương 34: Lời Tiểu Thư Nói Vĩnh Viễn Là Đúng
- Chương 35: Nơi Chốn Có Huyền Cơ
- Chương 36: Âm Thầm Bảo Hộ
- Chương 37: Phụ Ái Như Tửu
- Chương 38: Thánh chỉ đến!
- Chương 39: Không Biết Tiền Đồ
- Chương 40: Thiên Hạ Kỳ Văn
- Chương 41: Trùng Thiên Một Kích
- Chương 42: Muốn Làm Kỳ Thủ
- Chương 43: Thiên Ngoại Đến Tiên
- Chương 44: Đêm Xinh Dẹp
- Chương 45: Thông Minh Quá Sẽ Bị Thông Minh Hại
- Chương 46: Cơm có thể ăn nhiều. Nói, thì nên nói ít
- Chương 47: Ngày vui vẻ
- Chương 48: Thanh La quốc thái tử
- Chương 49: Không Báo Thù Này, Thề Không Làm Người
- Chương 50: Đánh Nam An vương
- Chương 51: Công Chúa Không Thấy
- Chương 52: Hắc Y Thích Khách
- Chương 53: Canh Hai Đến
- Chương 54: Nữ Nhân Kia Ta Nhận
- Chương 55: Vô Tình Gặp Gỡ Bắc Tân Vương
- Chương 56: Kế Trúng Kế
- Chương 57: Kế Điệu Hổ Ly Sơn
- Chương 58: Kế Cao Nhất Trù
- Chương 59: Đêm Buồn Trướng, Tư Thân Nhân
- Chương 60: Tiểu Hồ Ly Khả Ái
- Chương 61: Dụng Tâm Kín Đáo
- Chương 62: Thái Hậu Nổi Giận
- Chương 63-1: Đại Hôn
- Chương 63-2
- Chương 63-3: Liễn xa bình ổn chạy tới phía trước …
- Chương 63-4
- Chương 63-5
- Chương 63-6
- Chương 63-7
- Chương 63-8
- Chương 64-1: Thái hậu thế tới hung hãn
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 64-5
- Chương 64-6
- Chương 64-7
- Chương 65-1: Bản cung muốn thu hồi phượng tỳ
- Chương 65-2
- Chương 65-3
- Chương 65-4
- Chương 65-5
- Chương 65-6
- Chương 66-1: Lục quốc sứ thần
- Chương 66-2
- Chương 66-3
- Chương 66-4
- Chương 66-5
- Chương 67-1: Vũ khí quân sự
- Chương 67-2
- Chương 67-3
- Chương 67-4
- Chương 67-5
- Chương 67-6
- Chương 68-1: Giết gà dọa khỉ
- Chương 68-2
- Chương 68-3
- Chương 68-4
- Chương 68-5
- Chương 69-1: Nam An vương nhập ngục
- Chương 69-2
- Chương 69-3
- Chương 69-4
- Chương 69-5
- Chương 69-6
- Chương 70-1: Ném đá xuống giếng
- Chương 70-2
- Chương 70-3
- Chương 70-4
- Chương 70-5
- Chương 70-6
- Chương 71-1: Dã Tâm. Tính Kế
- Chương 71-2
- Chương 71-3
- Chương 71-4
- Chương 71-5
- Chương 71-6
- Chương 72-1: Thiên Hạ Năng Giả Cư Chi
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 72-5
- Chương 73-1: Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với bản thân
- Chương 73-2
- Chương 73-3
- Chương 73-4
- Chương 73-5
- Chương 73-6
- Chương 74-1: Các Hoài Tâm Kế
- Chương 74-2
- Chương 74-3
- Chương 74-4
- Chương 74-5
- Chương 75-1: Một Hòn Đá Hạ Ba Con Chim
- Chương 75-2
- Chương 75-3
- Chương 75-4
- Chương 75-5
- Chương 76-1: Tam tỷ muội đoàn kết một lòng đối ngoại địch
- Chương 76-2
- Chương 76-3
- Chương 76-4
- Chương 76-5
- Chương 77-1: Đế Tâm Khó Dò
- Chương 77-2
- Chương 77-3
- Chương 77-4
- Chương 77-5
- Chương 77-6
- Chương 78: Thưởng Hoa Yến, Tứ Hôn
- Chương 79: Hoàng Thất Gièm Pha
- Chương 80-1: Trừng Phạt Công Chúa
- Chương 80-2
- Chương 80-3
- Chương 81-1: Bắt Giữ Tần Hạo
- Chương 81-2
- Chương 81-3
- Chương 81-4
- Chương 82-1: Thiên Kim Bất Hoán
- Chương 82-2
- Chương 82-3
- Chương 82-4
- Chương 83-1: Huyền Đế Động Tâm
- Chương 83-2
- Chương 83-3
- Chương 83-4
- Chương 84-1: Sóng Ngầm Tuôn. Bắt Cóc
- Chương 84-2
- Chương 84-3
- Chương 84-4
- Chương 84-5
- Chương 84-6
- Chương 85-1: Đêm Cứu Hoàng Hậu
- Chương 85-2
- Chương 85-3
- Chương 85-4
- Chương 85-5
- Chương 85-6
- Chương 86-1: Cửu cung hoàn
- Chương 86-2
- Chương 86-3
- Chương 86-4
- Chương 86-5
- Chương 87-1: Đây Là Lần Đầu Tiên
- Chương 87-2
- Chương 87-3
- Chương 87-4
- Chương 88-1: Trừng Phạt Thái Hậu
- Chương 88-2
- Chương 88-3
- Chương 88-4
- Chương 89-1: Hoàng Hậu Phát Uy
- Chương 89-2
- Chương 89-3
- Chương 89-4
- Chương 90-1: Tội Hành Thích
- Chương 90-2
- Chương 90-3
- Chương 90-4
- Chương 90-5
- Chương 90-6
- Chương 91-1: Từng Bước Vì Cục
- Chương 91-2
- Chương 91-3
- Chương 91-4
- Chương 91-5
- Chương 92-1: Lời Đồn, Đánh Tây Môn Tân Nguyệt
- Chương 92-2
- Chương 92-3
- Chương 92-4
- Chương 92-5
- Chương 93-1: Cứu Người, Cung Tâm Sách
- Chương 93-2
- Chương 93-3
- Chương 94-1: Xuất Cung
- Chương 94-2
- Chương 94-3
- Chương 94-4
- Chương 95-1: Trừng Trị Trẻ Hư
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 95-5
- Chương 95-6
- Chương 96-1: Đông cung thái tử phi?
- Chương 96-2
- Chương 96-3
- Chương 96-4
- Chương 96-5
- Chương 96-6
- Chương 97-1: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 97-2
- Chương 97-3
- Chương 97-4
- Chương 97-5
- Chương 97-6
- Chương 98-1: Cung Yến
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 98-5
- Chương 99-1: Vô Tình Cốc
- Chương 99-2
- Chương 99-3
- Chương 100-1: Học Nghệ
- Chương 100-2
- Chương 100-3
- Chương 100-4
- Chương 101-1: Sinh con gái· Tiểu Ngư nhi
- Chương 101-2
- Chương 101-3
- Chương 101-4
- Chương 101-5
- Chương 102-1: Hoàng vĩ cầm thị huyết
- Chương 102-2
- Chương 102-3
- Chương 102-4
- Chương 102-5
- Chương 103-1: Xuất cốc
- Chương 103-2
- Chương 103-3
- Chương 103-4
- Chương 103-5
- Chương 104-1: Thanh Lâu kỳ quán
- Chương 104-2
- Chương 104-3
- Chương 104-4
- Chương 104-5
- Chương 104-6
- Chương 105-1: Hoa Khôi Đại Tái
- Chương 105-2
- Chương 105-3
- Chương 105-4
- Chương 105-5
- Chương 105-6
- Chương 105-7
- Chương 106-1: Lạt Sát. Vô Tình Xuất Hiện
- Chương 106-2
- Chương 106-3
- Chương 106-4
- Chương 106-5
- Chương 106-6
- Chương 107-1: Tâm Động Sao?
- Chương 107-2
- Chương 107-3
- Chương 107-4
- Chương 108-1: Nàng là mệnh của Công Tử
- Chương 109-1: Kẻ Trộm Tham Hoa
- Chương 110-1: Bố Cục Giết Người
- Chương 110-4
- Chương 110-5
- Chương 111-1: Gặp Lại
- Chương 111-2
- Chương 111-3
- Chương 111-4
- Chương 112-1: Ma nữ Tiểu Ngư Nhi
- Chương 112-2
- Chương 112-3
- Chương 113-1: Vũ Điệu Đàn Xà. Lựu Đạn Hiện Thế
- Chương 113-2
- Chương 113-3
- Chương 113-4
- Chương 114-1: Thế Lực Vũ Trang Bí Mật
- Chương 114-2
- Chương 114-3
- Chương 115-1: Đoạn Trường Tán- Mãnh Thú Hiện
- Chương 115-2
- Chương 115-3
- Chương 115-4
- Chương 116-1: Huyết Hàn · Ác Nhân Đảo
- Chương 116-2
- Chương 116-3
- Chương 116-4
- Chương 116-5
- Chương 116-6
- Chương 117-1: Hoa Hàng Tộc · Người Thần Bí
- Chương 117-2
- Chương 117-3
- Chương 117-4
- Chương 117-5
- Chương 118-1: Sinh Tử Tướng Bác
- Chương 118-2
- Chương 118-3
- Chương 118-4
- Chương 119-1: Lưu Tôn Vào Cốc
- Chương 120-1: Giải Dược
- Chương 121-1: Hồi Kinh
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 122-1: Sứ Thần
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 123-1: Đường Lang Bộ Thiền Hoàng Tước ở Phía Sau
- Chương 123-2
- Chương 123-3
- Chương 123-4
- Chương 124-1: Liên hoàn kế. Nhất cử tam dắc
- Chương 124-2
- Chương 124-3
- Chương 124-4
- Chương 125-1: Hoàng hậu nắm giữ ấn soái
- Chương 125-2
- Chương 125-3
- Chương 125-4
- Chương 126-1: Điểm binh ra trận
- Chương 126-2
- Chương 126-3
- Chương 126-4
- Chương 127-1: Thủ chiến đại tiệp
- Chương 127-2
- Chương 127-3
- Chương 127-4
- Chương 128-1: Ai chết bởi tay ai
- Chương 128-2
- Chương 128-3
- Chương 128-4
- Chương 129-1: Đại phá Trần Đường Quan
- Chương 129-2
- Chương 129-3
- Chương 130-1: Binh bại như sơn đảo
- Chương 130-2
- Chương 130-3
- Chương 130-4
- Chương 131-1: Tuyệt sắc nguyên soái
- Chương 131-2
- Chương 131-3
- Chương 131-4
- Chương 131-5
- Chương 131-6
- Chương 132-1: Nhất thương giết ngươi
- Chương 132-2
- Chương 132-3
- Chương 132-4
- Chương 133-1: Nghi là cố nhân
- Chương 133-2
- Chương 133-3
- Chương 133-4
- Chương 133-5
- Chương 133-6
- Chương 134-1: Nguyên lai là sát khí
- Chương 134-2
- Chương 134-3
- Chương 134-4
- Chương 135-1: Kinh thành phong nguyệt
- Chương 135-2
- Chương 135-3
- Chương 135-4
- Chương 136-1: Tiến cung
- Chương 136-2
- Chương 136-3
- Chương 136-4
- Chương 136-5
- Chương 137-1: Cung biến
- Chương 137-2
- Chương 137-3
- Chương 137-4
- Chương 138-1: Chân tướng
- Chương 138-2
- Chương 138-3
- Chương 138-4
- Chương 138-5
- Chương 139-1: Giận đánh chúng phi
- Chương 139-2
- Chương 139-3
- Chương 139-4
- Chương 139-5
- Chương 140: Hoán tẩy cục
- Chương 141: Bất ly Bất khí
- Chương 142: Tây Môn Tân Nguyệt bị đánh
- Chương 143: Tâm kế động
- Chương 144: Nhất hôn chế ma
- Chương 145: Ân ái
- Chương 146: Mộng hồi kiếp trước
- Chương 147-1: Kỳ duyên có một không hai
- Chương 147-2
- Chương 147-3