Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung - Chương 261: Sự tồn tại của tu chân giả?

Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung Chương 261: Sự tồn tại của tu chân giả?
Trong đại điện sa hoa, nữ vương Mỹ Đỗ Toa phát ra những lời này làm cho tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc. Cái gì là tu chân? Tại sao họ chưa từng nghe bao giờ. Đuôi rắn đầy hoa văn và nữ tính dưới người Hoa Xà Nhi khẽ động, nàng tỏ ra tò mò hỏi: “Nữ vương bệ hạ, tại sao thần từ trước đến nay chưa từng nghe nói đến thứ gọi là Tu Chân?”

Thấy được mấy người đều tỏ ra ngạc nhiên nhìn về phía mình, nữ vương Mỹ Đỗ Toa nở một nụ cười tuyệt đẹp, nàng nhìn về phía mấy người thuộc hạ bình thản lên tiếng nói: “Các ngươi không nghe thấy từ này cũng không phải lạ. Những lời này đều thuộc về lời tương truyền giữa các thế hệ nữ vương Mỹ Đỗ Toa với nhau. Ngay từ nhỏ bản vương nghe được những lời này. Họ từng nói thời gian rất lâu trước đây chiếm cứ khắp đại lục đấu khí này cũng không phải thế hệ tu luyện đấu khí mà là những người tu chân. Những người tu chân vô cùng mạnh mẽ họ họ có thể có thần thông quỷ dị, vũ khí mạnh mẽ, trận pháp vô song… Ngay cả luyện dược thuật của bọn họ cũng cực kỳ cao minh! Trong cùng cảnh giới, người tu luyện đấu khí không có cách nào chiến thắng được người tu chân.”

Nghe được những lời này thì đôi mắt xinh đẹp của Hoa Xà Nhi cau lại, nàng tò mò tiếp tục hỏi: “Nữ vương bệ hạ, họ mạnh mẽ như vậy thì tại sao đến thời gian này không có bất kỳ tin tức gì về người tu chân?”

Đầu nhẹ nhàng lắc lắc, đôi môi anh đào trên khuôn mặt xinh đẹp của nữ vương Mỹ Đỗ Toa khẽ mở, một hơi thở dài từ miệng của nàng phả ra. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa đáp lại: “Dường như ta cũng không rõ. Lúc đó ta còn rất nhỏ nếu nhớ không nhầm thì do một cuộc đại chiến nào đó!”

Mấy vị thiếu nữ Đại Song và Tiểu Song đều kinh ngạc nhìn về phía nhau. Hoa Xà Nhi trầm tư cúi đầu một chút sau đó ngước mắt nhìn về phía quyển sách trong tay nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nàng cảm giác được lần này có chút quỷ dị. Hoa Xà Nhi hướng về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa hỏi: “Nữ vương bệ hạ, vậy quyển sách trong tay người thật sự là tu chân gì đó hay sao?”

Đồng tử tràn ngập mị hoặc của nữ vương Mỹ Đỗ Toa lóe lên một chút. Nàng trầm ngâm một cái rồi nói: “Rất có thể đây là một công pháp tu chân mà hắn tìm được từ thời viễn cổ?” Bàn tay xinh đẹp trắng nõn của nữ vương Mỹ Đỗ Toa vuốt nhẹ trên quyển sách.

Thấy được biểu hiện của nữ vương Mỹ Đỗ Toa như vậy thì Hoa Xà Nhi kính cẩn nói: “Nữ vương bệ hạ, liệu có phải tên luyện dược sư kia có ý đồ gì hay không? Mặc dù hắn cũng là người tộc xà nhân nhưng thân phận người này cực kỳ thân bí. Thần đã cho người đi điều tra người thanh niên có tên là Dược Nam nhưng lại không có bất cứ đầu mối nào. Liệu hắn có ý đồ xấu gì với tộc xà nhân của chúng ta hay không?”

Mặc dù trong lòng của nữ vương Mỹ Đỗ Toa đối với Tiêu Sơn đều có nghĩ ngờ. Từng lời nói và hành động của Tiêu Sơn rất hoàn hảo nhưng lại để nhiều chỗ sơ hở tuy nhiên nàng lại tự dối mình và hy vọng hắn không có bất cứ mục đích gì. Sâu trong nội tâm của nàng hy vọng hắn thực sự thành tâm theo đuổi mình. Khe khẽ thở dài một hơi, nữ vương Mỹ Đỗ Toa đột nhiên đáp lại: “Quên đi, dù cho hắn có ý định gì đi nữa thì đối với tộc xà nhân chúng ta cũng không có gì xấu cả. Nếu như công pháp này là thực vậy thì đối với tộc xà nhân chúng ta có được nhiều lợi ích hơn là hại.”

Ánh mắt tràn đầy mê hoặc của nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn về phía hai người Đại Song và Tiểu Song lên tiếng nói: “Đại Song và Tiểu Song…”

“Vâng” Hai thiếu nữ đồng thời hành lễ với nữ vương Mỹ Đỗ Toa.

Nghe được hai người nói như vậy, nữ vương Mỹ Đỗ Toa phất phất tay, nhàn nhạt nói: “Hai người trở về tu luyện công pháp này cho ta!” Bàn tay xinh đẹp của nữ vương Mỹ Đỗ Toa vung ra. Cả quyền bí tịch nhẹ nhàng bay về phía trước mặt hai vị tiểu thị nữ. Nó chạm nhẹ xuống đất mà không có gây ra bất cứ âm thanh gì.

“Vâng!” Hai thiếu nữ đồng thanh khom người.

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng không có ngừng lại mà tiếp tục lên tiếng dặn dò: “Sau khi trở về tuyệt đối không được để lộ việc này với hắn!”

“Nữ vương bệ hạ, chúng ta đã biết!” Hai thiếu nữ nhìn nhau gật đầu nói.

Ánh mắt nhìn về phía hai thiếu nữ, nữ vương Mỹ Đỗ Toa phẩy phẩy nhẹ tay của mình nói: “Các ngươi lui đi!” Hai người tự động khom người hành lệ. Sau đó cả người người lùi lại rồi xoay người rời đi.

Nhìn hai vị thiếu nữ tộc xà nhân rời đi được một lúc, ánh mắt của Hoa Xà Nhi lại chuyển về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Đột nhiên nàng hướng về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa lên tiếng nói: “Nữ vương bệ hạ…”

Đôi lông mày xinh đẹp của nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi nhíu lại, nàng nhìn về phía Hoa Xà Nhi mở miệng hỏi: “Còn có chuyện!?”

Hoa Xà Nhi suy nghĩ một chút sau đó mới nói ra: “Nữ vương bệ hạ, hiện nay khắp trong ngoài tộc xà nhân đều đã truyền về việc một vị luyện dược sư cao cấp là tộc xà nhân trở lại bộ lạc của chúng ta. Ngoài ra, việc vị luyện dược sư cao cấp này đã tỏ lòng ái mộ với nữ vương bệ hạ hiện nay đã truyền khắp trong các bộ lạc. Mấy tên gia hỏa kia hẳn đều nghe được tin này… Thần sợ rằng họ sẽ đến tìm hắn gây rắc rối!”

“Sách Sách” nữ vương Mỹ Đỗ Toa đột nhiên cười nói: “Bản vương thực sự rất coi trọng hắn a. Bản vương cũng rất muốn biết cái tên này sẽ làm sao đối phó được mấy tên kia. Tên này nhiều lúc làm cho bản vương tức chết đi được. Lần này bản vương muốn xem hắn đối diện với mấy tên kia sẽ có biểu hiện như thế nào. Sách, sách… bản vương thực chờ mong a!”

Hoa Xà Nhi nhìn được trong nụ cười của nữ vương Mỹ Đỗ Toa tràn ngập hứng thú và tò mò. Hoa Xà Nhi khe khẽ thở dài. Nàng biết được rằng người thanh niên tộc xà nhân mới tới này đã làm cho nữ vương Mỹ Đỗ Toa xinh ra hứng thú. Phải biết từ trước đến nay nam nhân muốn làm cho nữ vương Mỹ Đỗ Toa có hứng thú chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mà nam nhân có thể khiến cho nàng rung động thì chưa từng có ai. Mức độ hứng thú của nữ vương Mỹ Đỗ Toa dành cho thanh niên này cũng tuyệt không chỉ là bình thường thôi đâu.

Hình ảnh dần dần hiện trong đầu của Hoa Xà Nhi, hiển nhiên nàng cũng là nữ nhân cũng có nam nhân trong mộng. Tiêu Sơn quả thật quá tuấn lãng, tìm khắp tộc xà nhân không phải nói toàn bộ loài người cũng không có được người nào tuấn lãng như hắn. Ngoài ra thân phận hắn cực cao là một cao cấp luyện dược sư thêm tuổi trẻ có tiềm lực vô hạn quả thực chính là tình nhân trong mộng của mọi thiếu nữ. Nói chính xác hắn bị nữ nhân bâu chẳng khác gì ruồi bâu c*t vậy, dù có xua đi kiểu gì cũng không hết.

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa phấy phẩy tay về phía Hoa Xà Nhi nói: “Hoa Xà Nhi, ngươi cũng lui ra đi!”

Nhẹ nhàng khom người, Hoa Xà Nhi cực kỳ cung kính nói: “Vâng, thưa nữ vương bệ hạ!” Đuôi rắn tràn ngập hoa văn huyễn lệ uyển chuyển đem thân thể của Hoa Xà Nhi lui lại. Thân mình của nàng nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Ngồi trong đại điện sa hoa và sang trọng, nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn lên trần nhà, ánh mắt của nàng không khỏi trầm mê mông lung khi nhìn lên bầu trời. Nàng đột nhiên dùng ngón tay chạm nhẹ lên miệng của mình rồi nói: “Sách, sách… hy vọng hắn sẽ giải quyết việc này cho tốt a!...” Đột nhiên nàng không hiểu tại sao trong lòng của mình lại hy vọng hắn sớm có thể tự tay mình đem chiếc khăn che mặt của nàng bỏ xuống.

Trong tộc xà nhân thì với địa vị cao quý của nữ vương Mỹ Đỗ Toa vẫn bị ước thúc bởi quy định nam tôn nữ ti. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa có một tục lệ rằng trước khi gả cho trượng phu của mình đều không thể bỏ xuống khăn che mặt. Mặc dù đến hiện này thì cái tục lệ này cũng dần dần trở nên không cần thiết, luật lệ cũng không có bắt buộc. Tuy nhiên nữ vương Mỹ Đỗ Toa vẫn thường đeo khăn che mặt trong nhiều thời gian trong ngày. Mặc dù luật lệ không có bắt buộc nhưng đây là cách mà nữ vương Mỹ Đỗ Toa thể hiện sự tôn trọng đối với vị trượng phu trong tương lai của mình.

Trong một căn phòng nhỏ, hai vị tiểu thị nữ nhìn về phía sau. Vị nữ tính tộc xà nhân có chiếc đuôi màu đen mê người hướng về phía nữ tính tộc xà nhân có chiếc đuôi màu xanh hỏi: “Tiểu Song, muội nói xem công pháp này thực sự có thể tu luyện sao?”

Tiểu Song chớp chớp một đôi mắt đáng yêu, thân mình uyển chuyển hơi di chuyển nhẹ nhàng. Nàng nhìn về phía quyển sách đang đặt ở trên bàn thì đột nhiên nói: “Tỷ tỷ, muội cũng không biết công pháp này có thể tu luyện hay không nhưng nữ vương bệ hạ đã có lệnh rồi chúng ta không thể không nghe theo. Ngoài ra ta tin tưởng đại nhân sẽ không lừa dối chúng ta!”

Nói đi nói lại thì Đại Song thực sự cũng không hy vọng mình sẽ tu luyện công pháp kỳ lạ này. Dù sao thì nàng từ trước đến nay đối với tu luyện đấu khí cũng tỏ ra cực kỳ cố gắng. Tuy nhiên loại cố gắng này cũng chỉ khiến cho nàng đạt được ba đoạn đấu khí mà thôi. Thiến phú của nàng quả thực có chút tệ. Mặc dù ba đoạn đấu khí chẳng là gì nhưng chúng chính là thành quả cố gắng bao nhiêu năm của các nàng. Bây giờ bắt các nàng hủy bỏ đấu khí tu luyện lại từ đầu các nàng tuyệt đối không chịu.

Đại Song nhìn cuốn bí tịch một cái rồi khe khẽ gật đầu nói: “Hy vọng công pháp này thực sự thần kỳ như nó giới thiệu!”

Tiểu Song hít một hơi thật sâu, bàn tay nàng đưa lên nhẹ nhàng vỗ lên đan điền của mình. Đại Song không ngờ muội muội của mình lại có thể quả quyết như thế. Từ trước đến nay Đại Song đều là người quả quyết cùng với ra mặt nói nhiều trong khi Tiểu Song ít nói nhưng lần này nàng không ngờ muội muội mình lại trực tiếp động thủ đem đấu khí tu luyện được bao nhiêu năm hủy đi. Đại Song kinh hô lên nói: “Muội muội!”

Tiểu Song cắn chặt hai hàm răng, từ trên chiếc trán đang nhăn lại. Từng giọt mồ hôi lăn tăn trên trán nàng. Chỉ trong một phút chốc toàn bộ đấu khí trong cơ thể nàng thất thoát ra bên ngoài. Đan điền hoàn toàn trở nên rỗng không, nó không có chứa bất cứ đấu khí nào cả. Bàn tay mềm mại nắm trong tay chiếc khăn trắng nõn, Tiểu Song lau đi mồ hôi trên mặt của mình, nàng thở ra một hơi nói: “Đại tỷ, muội không sao?”

Nói xong nàng kiếm một khu vực khá thoáng mát và rộng rãi ở trên giường. Tiểu Song đã học thuộc lòng công pháp ban đầu. Nàng trực tiếp khoanh tay lại bắt đầu dựa theo công pháp ở trên ghi lại mà cảm nhận được thiên địa linh khí.

Ánh mắt Đại Song quét về phía Tiểu Song, nàng hít một hơi sau đó cũng trực tiếp đưa bàn tay vỗ lên đan điền của mình đem đấu khí giải phóng. Đan điền của nàng trở nên trống không. Cả người Đại Song cũng tràn đầy mồ hôi. Nàng đem chiếc khăn tay lên lau sạch mồ hôi của mình. Ánh mắt quét về phía Tiểu Song thấy được nàng đang chăm chú ngồi ở đó thì Đại Song cũng trực tiếp kiếm một chỗ ngồi. Nàng ngồi đả tọa cũng bắt đầu dựa theo công pháp ở trên ghi lại bắt đầu cảm nhận thiên địa.

Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ… Hai người đều nhắm mắt lại. Ban đầu họ không có cảm giác được bất cứ thứ gì cả. Dần dần sau đó họ còn cảm nhận được một tia gì đó nhưng thủy chung vẫn không có bắt được. Sau đó dần dận họ cảm nhận về thứ này càng ngày càng rõ.

Sau sáu cánh giờ đột nhiên tất cả lỗ chân lông cùng với vảy rắn trên người Tiểu Song đều dựng lên. Vài phút sau thì trên người Đại Song cũng có hiện tượng y hệt như vậy. Hai người cảm giác được trong thiên địa ngoài năng lượng đấu khí ra thì còn tràn ngập một loại năng lượng khác. Loại năng lượng này là thiên địa linh khí. Loại năng lượng này không thể dùng màu mà phân tích được chỉ có thể cảm nhận được bằng cảm giác.

Từng tia thiên địa linh khí lọt vào trong cơ thể của Tiểu Song khiên cho cả khuôn mặt của nàng trở nên vặn vẹo và đau đớn. Đây là cảm giác ban đầu khi để cho thiên địa linh khí tràn vào cơ thể của nàng. Đại Song cũng có biểu hiện giống như thế. Cả hai nàng đều cắn răng chịu đựng điểu khiển tia thiên địa linh khí này lọt vào cơ thể đem nó dựa theo công pháp mà vận chuyển.

Khi tia thiên địa linh khí đi một vòng thì ngay lập tức nó chuyển hóa thành một tia khí lưu màu bàng bạc sau đó lọt vào trong đan điền nằm ở trong đan điền. Một tia chân khí lại được dẫn động ra bên ngoài. Tia chân khí này di chuyển một chuyển thì nó cũng đồng thời hấp thụ thiên địa linh khí ở bên ngoài dung nhập vào tự thân khiến cho nó dần dần lớn mạnh.

Một chu thiên, hai chu thiên, ba chu thiên…

Cảm giác đau đớn rõ ràng dần dần biến ít đi. Thay vì cảm giác đau đớn thì có một cảm giác thư thái. Toàn thân các nàng giống như ngâm trong một bồn suối nước nóng, có một bàn tay mơn trớn khắp cơ thể của các nàng khiến cho các nàng cực kỳ thư giãn.

Phù…

Cả hai nàng đều đồng thời phả ra một hơi. Trong hơi thở của hai người mang theo một ngụm trọc khí. Hai thiếu nữ chớp chớp đôi mắt nhìn về phía nhau. Hai người nhìn nhau, trên khuôn mặt của họ tràn ngập vui mừng. Đại Song lên tiếng hỏi: “Muội muội, ngươi thành công sao?”

“Ừ” Tiểu Song không nhịn được vui mừng mà gật đầu. Nàng lên tiếng nói: “Muội thành công, tỷ tỷ cũng thành công sao?”

“Ừm” Đại Song cũng không nhịn được vui mừng mà gật đầu xác nhận. Vẻ mặt của nàng tràn đầy hạnh phúc nói: “Công pháp này thực sự có thể tu luyện a. Nó tu luyện còn nhanh hơn so với tu luyện đấu khí không biết bao nhiêu lần đây. Xem ra đại nhân thực sự không có đem công pháp giả cho chúng ta a!”

Tiểu Song gật đầu đồng ý nàng lên tiếng nói: “Đại nhân xác thực đối với chúng ta rất tốt a!”

Nghe được lời Tiểu Song thì hai hàng lông mày của Đại Song cau lại, nàng cười khanh khách giống như chuông bạc nói: “Muội muội, chẳng lẽ muội đối với đại nhân có ý tứ hay sao?”

Hai má Tiểu Song đỏ ửng, nàng vội vã phản bác nói: “Đại tỷ, ngươi nói gì vậy! Ta nào có!”

Đôi mắt Đại Song híp lại nói: “Còn nói không có?”

Tiểu Song cuống quýt trả lời: “Không có! Đại tỷ ngươi đừng suy nghĩ linh tinh!”

Nghe thấy những lời này thì Đại Song vẫn tiếp tục trêu trọc vị muội muội của mình. Tiểu Song sau khi nói chuyện một lúc thì nàng khe khẽ thở dài nói: “Đại nhân đâu phải chúng ta có thể nghĩ đến. Người tài giỏi như đại nhân thì chỉ có nữ vương bệ hạ mới có thể xứng mà thôi!”

Nghe được lời này của Tiểu Song, con mắt của Đại Song cũng không khỏi thoáng qua có chút u buồn. Nàng gật đầu xác nhận nói: “Phải rồi! Chỉ có nữ nhân như nữ vương bệ hạ mới có thể xứng với đại nhân mà thôi!”

Nhất thời hai vị thiếu nữ rơi vào trầm tư. Đột nhiên thấy ngoài trời thì hai người cực kỳ kinh hãi hô lên: “Thế nào mà trời đã sáng rồi. Không phải lúc đó chúng ta đang là ở giữa trưa hay sao?” Hai người phát hiện được tự nhiên mình tu luyện từ giữa trưa đến tận bây giờ. Hiển nhiên điều này làm họ cực kỳ kinh ngạc.

Tiểu Song trở nên cuống quýt: “Đại tỷ, bữa tối, bữa sáng… A hiện giờ bữa trưa nữa chúng ta cũng không có chuẩn bị. Đại tỷ chúng ta mau mau đến xem đại nhân!”

“A” Đột nhiên hai người ngạc nhiên vì phát hiện được cả người mình bốc ra một cái mùi gì đó cực kỳ tởm lởm. Vừa rồi bởi vì vui mừng quá trớn mà không có ai để ý đến mấy thứ này. Bao phủ trên cả người các nàng là một đám tạp chất nhớp nháp dinh dính. Mùi vị cực kỳ ghê tởm. Hiển nhiên hai người cũng không có quá phản cảm bởi vì trong quá trình này dịch tiết ra từ từ khiến cho các nàng dần quen thuộc.

Đối với người khác vào đây sẽ bị chết ngạt vì mùi thối trên cơ thể của các nàng nhưng đối với các nàng thì đây là mùi thối bình thường mà thôi. Hai người hốt hoảng vội vã chạy đi tìm phòng tắm đem một thân toàn mùi thối và dịch nhớp làm cho sạch sẽ.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ thì hai người mới hốt hoảng đem thức ăn nấu nhanh chóng sau đó rời đi tiến tới trong căn phòng của Tiêu Sơn. Hai người gõ cửa nhè nhẹ nhưng không có ai trả lời. Đột nhiên hai người mở nhẹ cánh cửa thì phát hiện được hắn đang nhắm mắt lại ngồi đả tọa.

Hai vị thiếu nữ khe khẽ thở dài một hơi. Cả hai người đem thức ăn đặt ở trên bàn. Hai người hiện giờ phát hiện được một điều kỳ thú đó chính là cơ thể của vị đại nhân này dường như cũng đang hấp thu năng lượng. Mà loại năng lượng này các nàng vô cùng quen thuộc chính là công pháp mà các nàng đang tu luyện. Chính xác thì loại năng lượng này rất giống.

Tiểu Song nói nhỏ với Đại Song: “Đại tỷ ngươi có nhìn thấy được không?”

Nhẹ nhàng gật đầu, Đại Song lên tiếng nói: “Dường như đại nhân tu luyện công pháp cũng giống như chúng ta!”

Sau hơn nửa tiếng, đôi mắt đang nhắm nghiền của thanh niên kia mới mở ra ngoài. Hắn nhìn về phía hai vị thiếu nữ lên tiếng nói: “Đại Song và Tiểu Song…”

“Đại nhân” Hai vị nữ tính tộc xà nhân cung kính gọi tên hắn. Hai nàng có chút hốt hoảng nói: “Đại nhân xin lỗi vì chúng ta không có làm thức ăn cho đại nhân. Hẳn ngài đã rất đói!”

“Phì” Tiêu Sơn phì cười một tiếng. Hắn nhún nhún vai sau đó nhìn về phía hai vị thiếu nữ lên tiếng nói: “Không sao ta thường ngày có thể tự mình nấu cơm. Đúng rồi, hai người các ngươi thành công rồi sao!”

“A” Không hẹn mà đồng thời kêu lên, ánh mắt hai thiếu nữ nhìn về phía nhau rồi gật đầu. Đại Song lên tiếng nói: “Đại nhân, chúng ta thực sự có thể tu luyện công pháp Thiên Xà Thái Âm bí điển mà đại nhân đã đưa cho chúng ta!”

“Ừm” Tiêu Sơn mỉm cười nói: “Vậy là tốt rồi!”

Đột nhiên hắn nghe được Tiểu Song nói, trong giọng nói của nàng hơi ấp úng: “Đại nhân… ngài… có phải hay không cũng tu luyện công pháp giống chúng ta!?”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận