Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung - Chương 269: Cưỡng hiếp nữ vương Mỹ Đỗ Toa

Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung Chương 269: Cưỡng hiếp nữ vương Mỹ Đỗ Toa
Một cái đuôi rắn màu tím uyển chuyển ở trong phòng một căn phòng sang trọng và hoa lệ. Thân thể nàng hoàn toàn lõa thể. Quả thực thân thể của nàng cực kỳ mê ngươi. Khuôn mặt của nàng cực kỳ khẩn trương, nàng đem những y phục xinh đẹp nhất liên tục ướm lên người. Sau đó nàng quay sang về phía hai tiểu thị nữ hỏi: “Đại Song, Tiểu Song, hai người các ngươi thấy bộ y phục này thế nào?”

Ngay lập tức thiếu nữ gọi là Đại Song kia mỉm cười lên tiếng nói: “Nữ vương bệ hạ, ngài xinh đẹp nhất không có bất cứ ai có thể sánh được với vẻ đẹp của ngài. Nữ vương bệ hạ ngài mặc bất cứ cái gì vào cũng đều đẹp cả!”

Nghe thấy vậy thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Đại Song ngươi thật biết nói chuyện. Ngươi đến đây giúp ta chọn mấy bộ y phục này đi!”

“Vâng!” Đại Song ngay lập tức khom người hành lễ tiến về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nàng giúp nữ vương chọn đồ. Bởi vì lát nữa nàng muốn ăn tối riêng vỡi Tiêu Sơn nên nàng không thể không khẩn trương được. Nàng nhất định phải ăn mặc mấy món đồ sang trọng và xinh đẹp nhất. Chỉ có như vậy thì mới có tự tin đứng trước mắt hắn. Mặc dù tên đó quả thực rất đáng ghét lần nào gặp hắn cũng chọc tức nàng nhưng nếu như không đi gặp hắn vậy thì trong lòng nàng lại nhớ nhung khôn kể.

Sau đo mặc lên những trang phục sinh đẹp nhất. Một thân quần áo màu tím nhạt, tà áo thướt tha cùng với nhiều trang sức cực kỳ lộng lấy. Nàng lấy ra một chiếc son màu đỏ màu sắc tươi tắn mà sản phẩm chính là gia tộc Mễ Đặc Nhĩ bán ra gần đầy. Tuy nhiên khi nàng nang lên môi đỏ hồng mềm mại muốn đem son môi tô lên thì nàng giật mình phát hiện. Ở phía trên môi của nàng xuất hiện vết màu nhàn nhạt.

Bàn tay sờ sờ lên môi sau đó khuôn mặt nàng đỏ bừng, khóe miệng nàng cong lên một nụ cười hạnh phục nói: “Tên đáng ghét!” Nàng không có dùng tấm khăn mùi soa xoa sạch sẽ đi vết máu mà dùng chiếc lưỡi thơm tho mê người kia đem vết máu liếm được sạch sẽ. Nàng muốn đem vết máu của hắn nuốt vào bụng như vậy có thể nhớ mùi hương trên cơ thể hắn nhiều hơn một chút.

Tuy nhiên khi nàng liếm đôi môi của nàng một chút thì nàng giật mình cả người. Nàng hít một hơi lại sau đó nhớ đến cái gì đó. Toàn thân nàng trong phút chốc đờ đỡn. Sau đó hai hàm răng nàng cắn chặt một cái sau đó chiếc lưỡi thơm tho mềm mại lại trực tiếp liếm lại lần nữa. Lúc này thân nàng run lên, cả người giống như rơi vào trong hầm băng.

Sau hơn nửa ngày thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa ngơ ngẩn trước gương thì hai vị thị nữ vôi vàng đánh thức nàng dậy. Hai người hốt hoảng hô lên: “Nữ vương bệ hạ, nữ vương bệ hạ…”

“A” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa giật mình tỉnh lại từ cơn mê. Thông qua gương nàng thấy được khuôn mặt hốt hoảng của hai vị tiểu thị nữ Đại Song và Tiểu Song. Trong thoáng chốc nàng hít một hơi khí lạnh vào sau đó khuôn mặt trở nên bình tĩnh nói: “Ta không sao? Hai người các ngươi ra bên ngoài chờ đợi. Ta cần một chút yên tĩnh!”

Hai vị tiểu thị nữ Đại Song và Tiểu Song nhìn nhau một chút. Hai người không có nói gì chỉ khom người hành lễ. Hai vị thiếu nữ lên tiếng nói: “Vâng!” Sau đó hai người lẳng lặng lui về phía sau.

Khuôn mặt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa trở nên ảm đạm. Nàng ngồi lẳng lặng trước gương nhìn một chút sau đó mới chán nản thở ra một hơi: “Dược Nam, ngươi rốt cuộc là ai?”

Tại trong một căn phòng khác, Tiêu Sơn lẳng lặng đứng dậy. Toàn thân của hắn cực kỳ thư sướng. Hắn cảm giác được thân thể của mình giống như đang ngâm trong nước ấm. Hiện giờ tất cả lỗ chân lông mở ra tham lam hít vào thở ra thiên địa tinh hoa. Hắn nhẹ nhàng vươn ngươi, một luồng lửa bao bọc toàn thân của hắn khiến cho toàn bộ hơi nước trên người hắn bốc hơi sạch sẽ.

Nhìn thấy một đống y phục ở trên giá sạch đã được chuẩn bị sạch sẽ, khóe miệng của Tiêu Sơn cong lên xuất hiện một nụ cười nhẹ nhàng. Hắn đem y phục của tộc xà nhân mặc trên người. Quả thật mấy loại y phục của tộc xà nhân cũng không khác so với con người nắm duy chỉ có cái quần khá là khác biệt. Hắn đem chiếc quần xỏ qua cái đuôi sau đó đeo lên phần mông của mình.

Một thân quần áo quý tộc xà nhân được mặc lên người hắn. Cả người hắn khí chất thay đổi trở nên quý phái hơn nhiều. Khuôn mặt của hắn cực kỳ tuấn lãng, thân thể cực kỳ hoàn mỹ khiến cho bất cứ cử động nào của hắn cũng làm cho hắn trở nên dụ hoặc.

Hắn mở cửa ra thì thấy được hai vị tiểu thị nữ tộc xà nhân đã chờ ở ngoài cửa rồi. Thấy được Tiêu Sơn mở cửa đi ra ngoài thì hai vị tiểu thị nữ vội vàng cung kính đáp lại: “Đại nhân, ngươi đã tắm rửa xong!?”

Trên khuôn mặt của Tiêu Sơn xuất hiện một nụ cười phong hoa tuyết nguyệt tuyệt đại mỹ nam tử khiến cho hai vị thiếu nữ tộc xà nhân đều ửng đỏ mặt. Tiêu Sơn mỉm cười lên tiếng nói: “Cảm phiền hại vị muội muội dẫn đường a!”

“A” Hai vị thiếu nữ giật mình tỉnh lại. Sau đó hai người lên tiếng nói: “Mời đại nhân đi theo chúng ta!”Hai người trực tiếp dẫn đường theo Tiêu Sơn tiến tới khu vực phía bên trong. Khu vực mà nữ vương Mỹ Đỗ Toa sẽ thiết đãi anh hùng là một trong căn phòng rộng lớn cực kỳ sang trọng. Nơi này có lẽ được dùng để tổ chức yến tiệc cho các bậc cao tầng của tộc xà nhân, Trên trần nhà có thể thấy được khảm nạm nhưng viên ngọc quý giá và sáng lấp lánh. Nó không ngờ tạo ra một cảnh quan tuyệt đẹp do các viên đá phát ra.

Mấy cây đèn sáng lấp lánh do mấy viên đá phát sáng được đặt lên trên một cái bàn cực kỳ lớn. Trên chiếc bàn lúc này đã để một đám thức ăn bốc ra khói nghi ngút. Chúng được bảo quản rất kỹ bởi hai vị tiểu thị nữ khác. Một vị tiểu thị nữ dấn đường đưa tay mời Tiêu Sơn tiến vào ghế ngồi. Một vị tiểu thị nữ mỉm cười đáp lại: “Nữ vương bệ hạ còn đang thay y phục! Phiền đại nhân chờ trong giây lát.”

Tiêu Sơn nhẹ nhàng gật đầu. Dù sao nữ giới trong việc ăn mặc cực kỳ cẩn thân và coi trọng. Các nàng có thể mất hành giờ chỉ để chọn một bộ trang phục mà thôi. Một nam nhân chân chính là phải biết nhịn chờ đợi. Mặc dù chờ đợi còn rất khó chịu nhưng luyện nhiều sẽ thành quen mà thôi.

Từng giây từng phút chôi qua, mái đến thức ăn nguội lạnh thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa mới mặc theo một thân quần áo xinh đẹp màu tím bước dưới con đường mưa. Tuy nhiên lớp đấu khí bao bọc cơ thể của nàng khiến cho bất cứ giọt mưa cũng không thể tiếp xúc trên thân thể của nàng. Duy chỉ có hai vị tiểu thị nữ Đại Song và Tiểu Song phải mang theo một cây dù. Hắn cứ nghĩ hai nàng đã trở về không nghĩ đến hai nàng còn vẫn tới nơi này.

Câu đầu tiên mà nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói với hắn là: “Ngươi chờ đợi có lâu hay không?”

Thấy được thân mình uyển chuyển của nữ vương Mỹ Đỗ Toa như vậy thì Tiêu Sơn không nhịn được lại ngây ngẩn nhìn về phía nàng lâu hơn một chút. Đến khi nàng hô lên thì hắn mới tỉnh lại. Khóe miệng Tiêu Sơn xuất hiện một nụ cười. Hắn mỉm cười nhàn nhạt đáp lại lời của nàng nói: “Không, không có gì!” Đuôi rắn màu đen nhẹ nhàng nâng thân mình của hắn lên. Hắn đem chiếc ghế của nữ vương Mỹ Đỗ Toa ngồi kéo lên. Sau đó hắn bình thản đáp lại nàng nói: “Lung Linh, ngồi đi!”

“Cảm ơn!” Trong lời nói của nữ vương Mỹ Đỗ Toa tràn ngập nặng nề. Tuy nhiên thân rắn uyển chuyển của nàng vẫn nâng đỡ cơ thể của nàng. Nàng cảm giác được thân mình của nàng ngồi xuống hết sức khó khăn. Trong lòng nàng tràn đầy nghi vấn muốn hỏi rõ nhưng nàng lại sợ.

Sau khi nữ vương Mỹ Đỗ Toa ngồi xuống hắn cũng quay trở lại ngồi về phía ghế của mình đối mặt với nàng. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy thức ăn đã lạnh nhạt thì lên tiếng nói: “Xin lỗi ngươi đã để ngươi chờ đợi như vậy. Để ta nói với đầu bếp nấu thêm món mới!”

“A” Tiêu Sơn nghe thấy thế thì mỉm cười nói: “Không cần đâu!” Bàn tay của hắn vươn ra, một con hỏa lòng màu vàng kim bắn về phía đám thức ăn. Chỉ chưa đầy một phút cả đám thức ăn đã bốc lên hơi nóng. Ngoài ra thức ăn trên bàn còn bốc ra mùi thơm nức không giống như là vừa mới nấu lại. Hắn mỉm cười nói: “Bây giờ chúng ta có thể bắt đầu bữa tiệc được rồi chứ?”

Bàn tay trắng nõn của nữ vương Mỹ Đỗ Toa đưa ra phất phất tay nói: “Các ngươi rời đi nơi này đi. Để một mình bản vương cùng với hắn ở lại đây là được! Không có lệnh của bản vương cho dù có chuyện gì đi nữa bất cứ ai cũng không được tiến tới nơi này! Kẻ trái lệnh giết không tha…”

Máy vị tiểu thị nữ cực kỳ kinh hãi. Cả người họ run lên. Mấy vị thiếu nữ vội vàng cúi đầu khom người nói: “Vâng!” Sau đó toàn bộ các vị tiểu thị nữ nhanh chóng rời đi. Để mình hai người ở lại đó. Dưới khung cảnh trời mưa quả thực có một chút phong vị riêng.

Tiêu Sơn mỉm cười hướng về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa mở miệng trêu trọc nói: “Ha… nàng có việc gì mà nghiêm trọng như vậy? Nàng để toàn bộ đám thị nữ rời đi như vậy không sợ ta đối với nàng có ý đồ bất chính sao? Ta nhưng chính là một nam tính xà nhân rất háo sắc đó nha!?” ánh mắt của hắn tràn đầy dâm đãng nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Hắn rất muốn trêu trọc nàng khiến cho nàng nổi giận.

Tuy nhiên lần này nữ vương Mỹ Đỗ Toa đột nhiên lại không có chút nào phản ứng. Nàng đôi môi hơi mím sau đó nhìn về phía hắn nói: “Dược Nam, ngươi thật sự yêu thích bản vương sao?”

“A” Khuôn mặt Tiêu Sơn xuất hiện sự ngạc nhiên. Hắn cảm giác được ngày hôm nay tại sao nữ vương Mỹ Đỗ Toa lại biểu hiện như vậy. Vừa rồi nàng hết sức bình thường mà hiện giờ nàng hoàn toàn khác biệt theo như hắn biết. Hai hàng lông mày của Tiêu Sơn cau lại sau đó hắn chỉ bình thản trả lời nói: “Sao nàng lại nói như vậy. Ta thật sự yêu thích nàng.” Hắn nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa lên tiếng nói: “Lung Linh, nàng hôm nay thật sự rất đẹp a!”

Khuôn mặt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa thoáng xuất hiện rất nhiều các cảm xúc nghi hoặc, vui mừng, đau buồn, tức giận… Sau đó khuôn mặt của nàng lạnh như băng lên tiếng nói: “Ngươi… ngươi có thể hay không hôn bản vương một nụ hôn!?”

Nghe thấy vậy thì Tiêu Sơn hoàn toàn ngây người. Lần này nàng hoàn toàn có biểu hiện khác lạ. Tuy nhiên Tiêu Sơn cho rằng có vẻ như nữ vương Mỹ Đỗ Toa hình như đang chơi trò gì đó. Chẳng lẽ nàng muốn trêu chọc Tiêu Sơn. Tiêu Sơn nghĩ như thế thì thầm cười lạnh trong lòng nói: “Xem tiểu ny tử này, nàng rõ ràng muốn trêu chọc ta đây mà. Được rồi, xem ai đầu hàng trước!” Hắn tuyệt đối không tin nàng có thể thắng hắn trong việc này.

Đầu nhẹ nhàng gật xuống, hắn mỉm cười nói: “Được a!” Hắn tiến về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Sau đó bàn tay vươn ra kéo nàng lên. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa có chút giật mình về hành động này. Bàn tay của hắn nâng lưng nàng lên.Tay kia gạt ra máu tóc dài của nàng. Đôi môi đỏ mọng trực tiếp áp lên đôi môi của nữ vương Mỹ Đỗ Toa.

Lần này hắn thực sự bá đạo hôn một nụ hôn sâu lên đôi môi của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Chiếc lưỡi của hắn chui tọt vào miệng của nàng. Nó mút lấy cuốn hút lấy chiếc lưỡi thơm tho mềm mại của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nàng chỉ cảm giác được chiếc lưỡi của mình tê dại truyền đến những cảm xúc đê mê. Tiêu Sơn cảm giác được đó là một vị thơm và ngọt. Không những hương thơm của cơ thể của nàng mà ngay cả nước bọt của nàng cũng có vị thơm và ngọt. Mặc dù có chút độc dược nhưng những thứ này đối với hắn không đáng ngại chút nào.

Hắn không những vừa hôn mà ngay lập tức còn lớn mật chộp lên bộ nhu phong cáo ngất của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nàng cảm giác được bộ ngực của nàng bị hắn vân vê hắn tham lam bóp vú của nàng giống như một tiểu hài tử tham lam nghịch vú vậy. Bộ ngực cao ngất của nàng bị hắn lặn bóp biến đủ mọi hình dáng. Bộ ngực của nàng phát ra cảm giác tê dại. Nàng khe khẽ rên lên, nàng cảm giác được dưới hạ thể bắt đầu nóng lên ướt át và ngứa ngáy. Còn về phần Tiêu Sơn đó chính là thật lớn, thật mềm mại và săn chắc. Nếu như được úp mặt hoặc bú mút khi nàng không mặc áo ngực thật là tuyệt.

Hai người trong phút chốc đắm chìm trong tình mê ý loạn. Sau khi hai người dứt ra thì cả hai người khuôn mặt đều đỏ bừng. Phía trên miệng của hai người đều dính nhớp nháp keo trắng. Trên miệng Tiêu Sơn chứa đầy son môi. Miệng nữ vương Mỹ Đỗ Toa rên lên hư hử: “A, ư…” Tuy nhiên ngay sau đó bàn tay của hắn bị nàng nắm chặt lấy.

Mặc dù cánh tay bị nàng nắm chặt lấy Tiêu Sơn không có ý định ngừng lại má cực kỳ ôn nhu nói: “Lung Linh trở thành nữ nhân của ta đi! Ta nhất định sẽ yêu thương bảo vệ nàng cả đời!” Nói xong hắn muốn bắt đầu bú mút cổ và vành tai của nữ vương Mỹ Đỗ Toa ai ngờ ngay lập tức một cánh tay đặt lên mồm của hắn. Trong nhất thời hai người có chút ngây ngẩn nhìn về phía nhau.

Tiêu Sơn tò mò lên tiếng hỏi: “Lung Linh nàng sao vậy!?”

Đôi môi đỏ mỏng mê người của nữ vương Mỹ Đỗ Toa chứa đầy son môi bị phai ra, Nàng hơi mím lại sau đó tiếp tục hỏi: “Ngươi thực sự yêu thích ta sao?” Nàng lúc này xưng là ta mà không phải bản vương.

Đầu Tiêu Sơn nhẹ nhàng gật xuống, hắn mỉm cười nói: “Lung Linh gả cho ta thế nào?”

Hai hàm răng nữ vương Mỹ Đỗ Toa cắn lại nói: “Nếu ngươi muốn ta gả cho người trước hay trả lời câu hỏi của ta đã?”

Đôi mắt Tiêu Sơn chớp chớp nhìn về phía nàng. Sau đó hắn đáp lại: “Nàng muốn hỏi cái gì?”

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa hít một hơi khí lạnh cố gắng lấy lại bình tĩnh nói: “Ngươi thực sự là ai? Thân phận của ngươi là gì? Ý đồ của ngươi đến tộc xà nhân này là gì?”

‘A’ Tiêu Sơn hoàn toàn có chút ngạc nhiên. Hắn cực kỳ kinh hãi vì không biết tại sao nữ vương Mỹ Đỗ Toa lại hỏi hắn như vậy. Trong mắt hắn thoáng có chút tránh né ánh mắt chăm chú của nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn về phía hắn. Hắn mỉm cười nói: “Nàng sao lại hỏi ngốc nghếch vậy. Ta chính là Dược Nam một người tộc xà nhân sống ở lâu thế giới loài người. Hiển nhiên lần này ta trở về tộc xà nhân chúng ta để giúp tộc xà nhân rồi!”

Nghe được câu trả lời của Tiêu Sơn thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa hoàn toàn không vui mừng mà khuôn mặt của nàng trở nên xám xịt lại. Nàng cắn hai hàm răng sau đó lên tiếng nói: “Không, ngươi không phải tộc xà nhân ngươi vốn là loại người!”

Tiêu Sơn nghe thấy vậy thì trong lòng xuất hiện sóng to gió lơn nhưng khuôn mặt của hắn vẫn bình thản như không. Hắn mỉm cười giống như người vô tội nói: “Lung Linh nàng nói ngốc nghếch gì thế. Ta chính là xà nhân a! Ta làm sao mà là loài người được!”

“Đến bây giờ ngươi vẫn nói dối ta sao?” Khuôn mặt nữ vương Mỹ Đỗ Toa trở nên ảm đạm. Sau đó nàng lên tiếng nói: “Máu của tộc xà nhân từ trước đến nay vốn âm hàn nhưng máu của ngươi lại nóng hổi khác hoàn toàn so với tộc xà nhân. Ngoài ra mùi vị của nó không giống như mùi rắn mà giống như mùi của nhân loài hơn. Nước bót của tộc xà nhân chúng ta từ trước đến nay đều mát lạnh đồng thời có thêm vị dịch độc nhưng ngươi thì khác. Nước bọt của ngươi nóng hổi đồng thời lại không có chút dịch vị độc nào khác hẳn với tộc xà nhân. Hai tính chất này chỉ nhân loài mới có thể có. Ta cũng đã từng nghĩ đến ma thú hóa hình nhưng muốn ma thú trở thành một luyện dược sư cực kỳ khó khăn vì thần hồn của chúng cực kỳ yếu đuối. Chỉ có con người mới dễ dàng trở thành luyện dược sư nhất. Ta cũng không hiểu tại sao ngươi có thể biến hóa giống với tộc xà nhân như thế. Ngoài ra ngay cả mùi, hơi thở ngươi cũng có thể giả dạng được…”

“ngươi rốt cuộc là ai?” Nói đến đây nữ vương Mỹ Đỗ Toa đã gằn giọng lại nói tiếp: “Ngươi đi vào tộc xà nhân tiếp cận ta là có mục đích gì?”

Tiêu Sơn nghe thấy vậy cười khổ. Hắn không nghĩ rẳng trăm tính ngàn tính lại sai sót trong lúc này. Bàn tay của hắn đưa lên sờ đầu của mình che đi cả mắt của hắn. Hắn thở ra một hơi lên tiếng nói: “Có lẽ lúc này ta nói gì nàng cũng không tin phải không?” Hắn thấy được ánh mắt mang theo oán hận của nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn về phía mình. Hắn thở ra một hơi nói: “Không sai ta là nhân loài!”

Ánh sáng lóe quanh thân thể của Tiêu Sơn, có một màn khói nho nhỏ. Một thanh niên tuấn tú xuất hiện. Tuy nhiên nếu như trước đây nàng gặp khuôn mặt này sẽ cho rằng hắn khá là tuấn lãng nhưng sau khi quen biết khuôn mặt kia của Tiêu Sơn thì hiện giờ nhìn thấy khuôn mặt này thì có cảm giác hết sức bình thường. Hắn cười khổ nói: “Ngàn tính vạn tính cũng không nghĩ được ta tính toán lại sai sót ở bước này. Ta không nghĩ được nàng lại sớm nhận ra được ta là nhân loại như vậy!”

Hai hàm răng của nữ vương Mỹ Đỗ Toa cắn lại, sau đó nàng lên tiếng cười, nụ cười cực kỳ chua chát sau đó hỏi: “A, a, a…Đây mới là bộ mặt thật của ngươi sao hay là một bộ mặt nào khác? Với thân phận địa vị của ngươi thì tộc xà nhân nhỏ nhoi này của ta đâu đáng được ngươi chú ý? Ngươi vì sao lại muốn tiếp cận ta, muốn tiến vào tộc xà nhân chúng ta? Ngươi đến cùng là đang có ý đồ gì?”

Thấy được khuôn mặt tràn đầy oán độc và tức giận của nàng nhìn về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn cười khổ đưa tay ra tiến vào gần nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói: “Nghe ta giải thích được hay không?” Tiêu Sơn đưa bàn tay ra nắm lấy tay của nữ vương ai ngờ tay hắn bị đánh bay. Hắn cảm giác được bàn tay tê dại

Ba!

Đồng thời một cái tát rất mạnh lên má của hắn. Trên má nóng phừng phừng xuất hiện một dấu tay cực lớn. Không ngờ nữ vương Mỹ Đỗ Toa lại là người rất dễ bị tổn thương. Hai mắt của nàng đỏ lên, nàng giống như sắp khóc. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa kiên định nói: “Ngươi vẫn muốn lừa ta!”

Hai ngón tay đưa lên day day mắt của mình. Tiêu Sơn ngẩng đầu nhìn về phía nàng sau đó hắn cắn hai hàm răng lại lên tiếng nói: “Nàng nghe ta giải thích được một chút có được hay không?”

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cắn lấy hai hàm răng sau đó nhìn về phía hắn cực kỳ tức giận, trong con mắt tràn ngập oán hận và đau khổ nói: “Được! Được! Bản vương muốn nghe một câu giải thích của ngươi!”

Tiêu Sơn nhìn thấy vẻ mặt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa hắn biết rõ dù có giải thích gì đi nữa thì nàng cũng không tin lời của hắn nói. Hắn hít một hơi khí lạnh lên tiếng nói: “Vậy ta nói ta yêu thương nàng muốn kêt hôn nàng làm thê tử nàng sẽ tin tưởng ta sao?”

Khuôn mặt nữ vương Mỹ Đỗ Toa xuất hiện sự cười lạnh nói: “Bây giờ ngươi vẫn còn muốn nói dối bản vương!? Ngươi vẫn cho rằng bản vương là trẻ nít dễ bị lừa hay sao?”

Hai hàm răng Tiêu Sơn cắn chặt lại. Hắn trực tiếp chộp lấy bả vai của nữ vương Mỹ Đỗ Toa sau đó ôm chặt nàng lại. Ngay lập tức nữ vương Mỹ Đỗ Toa dãy dụa, nàng giận giữ quát lên: “Buông ra! Nếu như ngươi không buông bản vương ra đừng trách bản vương không khách khí!”

“Đáng đi!” Tiêu Sơn rít lên nói: “nếu như đánh ta có thể giúp cho nàng cảm giác nhẹ nhõm ta sẽ để cho nàng đánh chết cũng được.”

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa không thể làm gì hơn nàng liên tục dãy dụa nhưng nàng không có dùng chút đấu khí nào mà hoàn toàn bị hắn ôm chặt trong lòng. Dù nàng có dãy dụa thế nào cũng không tránh thoát được vòng tay hắn ôm chặt lấy nãng. Thân thể của nàng liên tục dãy dụa nói: “Buông, mau buông bản vương ra!” Thân mình nàng giống như không có chút sức mạnh nào. Thân mình nàng liên tục cọ sát vào hắn khiến cho nàng cảm giác càng nóng hơn. Thân thể của hắn tỏa ra mùi hương khiến nàng cực kỳ mê mẩn. Hắn giống như khắc tinh của nàng khiến cho nàng không có bất cứ phản kháng nào có thể làm được.

Bất chợt hắn nầng cằm nàng lên sau đó hôn một nụ hôn thật sâu lên môi của nàng. Đồng thời Tiêu Sơn cũng thúc dục thiên hà nguyên lực đem thân thể của hắn tiết ra loại hoocmon có tính kích dục cực mạnh. Bị hôn trực tiếp lên đôi môi nữ vương Mỹ Đỗ Toa chỉ kinh hãi hô lên một tiếng: “A…” Tuy nhiên sau đó nàng dãy dụa ngày một ít dần. Chống cự cũng nhỏ dần.

Bàn tay của hắn gạt một cái toàn bộ thức ăn trên bàn bị hất tung xuống san. Trên bản dài một mảng bóng loáng không có dây chút thức ăn nào trên đó. Tiêu Sơn hoàn toàn bá đáo đem nữ vương Mỹ Đỗ Toa hoàn toàn đặt lên trên đó. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cực kỳ kinh hãi hô lên: “Ngươi… ngươi muốn làm gì?” Đuôi rắn của nàng trực tiếp quấn lên hông của Tiêu Sơn.

Hắn không có trả lời nàng mà trực tiếp hôn sâu lên đôi môi của nàng. Bàn tay kia trực tiếp chộp lấy bộ ngực của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa vừa sợ lại vừa chờ mong. Mùi trên cơ thể của Tiêu Sơn giống như thuốc kích dục cực mạnh khiến cho tâm trí nàng mụ mẫm. Ngay cả đấu khí cũng không có dùng ra.

“A, a, ư…” Hắn trực tiếp hôn lên vàng tai cùng với cổ của nàng. Hắn phả hơi nóng vào cổ của nàng khiến cho nàng hoàn toàn đê mê: “Lung Linh, ta yêu nàng!” Sau đó hắn bắt đầu hôn hít lên cổ. Dường như hắn nhận thấy được vùng mẫn cảm nhất trên vàng tai của nàng. Hắn tham lam bú mút nơi này khiên cho toàn thân nữ vương Mỹ Đỗ Toa hoàn toàn rơi vào mê say. Cảm giác tê tái từ tai truyền tới khiến cho nàng hoàn toàn có cảm giác được say đắm.

Đôi môi đỏ mọng mê người của nữ vương Mỹ Đỗ Toa mở ra phát ra những âm thanh rên rỉ cực kỳ dâm đãng: “Hư, hư… ha… ư…”

Roạt!

Một âm thanh rách ra, hắn trực tiếp đem áo của hắn xé rách để hở ra một thân trắng nõn mềm mại và săn chắc. Đôi mắt của hắn đỏ bừng. Nàng cũng biết hắn muốn làm gì nhưng nàng không biết từ bao giờ đã thực sự yêu hắn. Hiện giờ nàng toàn thân vô lực chỉ có cảm xúc muốn cùng hắn ân ái mà thôi. Mặc dù tâm trí của nàng luôn tự nhủ: “Không được, hắn là nhân loài… tuyệt đối không được!”

Hắn rất bá đạo mà mở miệng: “Lunh Linh, nàng là của ta!” Nói xong bàn tay của hắn chộp lên áo của nàng sau đó mạnh mé xé mở. Một thân hình truyệt mỹ của nữ vương Mỹ Đỗ Toa xuất hiện trước mặt của Tiêu Sơn. Thân hình mạn diều động thời cực kỳ mê người. Cái áo lót màu tím quả thực cực kỳ hấp dẫn. Hắn tham lam đem chiếc áo lót kéo lên. Hai tay của nữ vương Mỹ Đỗ Toa rõ ràng chống chế nhưng nàng dường như làm cho có mà thôi.

Một bộ ngực lớn cao vút mềm mại trắng nõn rung rinh trong không khí. Hai hạt ánh đào đỏ bừng đập vào mắt Tiêu Sơn. Hắn không nhịn được trực tiếp cúi xuống há miệng ngậm lấy hạt anh đào. Đồng thời tay kia chộp lấy bộ ngực lớn của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Lần này hắn hết sức vô sỉ đem thiên hà nguyên lực rót vào những bộ phận mẫn cảm của nàng kích thích chúng mạnh nhất.

“Ư, ứ…” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cảm giác được toàn thân tê dại. Nàng giống như cả người vô lực. Nàng chưa bao giờ cảm giác được cái cảm xúc tê dại đến như vậy. Nàng thấy được hắn tham lam bú mút bộ ngực của nàng. Bên kia thì bị hắn liên tục vân vê thành đủ mọi hình dáng. Nàng muốn đem hắn rằng ra không cho hắn bú ngực nàng nữa ai dè thành ấn hắn vào ngực nàng. Hai tay liên tục xoa đầu của hắn sợ hắn sẽ rời đi bộ ngực của nàng.

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa rên rỉ càng ngày càng lớn: “Ư, ư… ha… ha…” Miệng của nàng phát ra những âm thanh dâm đãng nhất. Làn da của nàng đã trở nên hồng hào. Toàn thân nàng giống như được đưa vào lò lửa trở nên nóng ran. Nàng cảm giác được phía dưới hạ thể nóng ẩm ướt ngứa và có cảm giác giống như thiếu thứ gì đó.

Thân mình nàng run lên bởi vì một tay của hắn đã chuyển qua vòng lấy ôm nàng túm chặt lấy cánh tảy của nàng. Miệng hắn vẫn bú mốt một bên ngực khác của nàng. Còn tay kia đã luồn về phía khu vực thần bí. Nàng biết hắn muốn làm gì, nàng không hiểu tại sao lại vừa muốn kháng cực lại vừa muốn hắn tiến tới. Toàn thân nàng tê dại. Nàng cảm giác được ngón tay đang miệt cùng xoa bóp khu vực thần bí nhất của nàng. Ngón tay của hắn còn trực tiếp liên tục gẩy gẩy hạt cứng của nàng.

“Ư, ư…” Miệng nàng rên rỉ rất lớn. Nàng dãy dụa nhưng khí nam tử phả vào mũi của nàng khiến cho nàng hoàn toàn mê man. Toàn thân nàng giống như không sử dụng được chút sức lực nào vậy. Nàng thực sự hoàn toàn bại.

Bất chợt một âm thanh lên tiếng nói: “Lung Linh ta yêu nàng!” Thân mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa run lên, chiếc đuôi của Mỹ Đỗ Toa xoắn xít cuốn chặt lấy eo của Tiêu Sơn. Tiêu Sơn thấy vậy thì cười khổ trong lòng.

Bàn tay hắn vươn ra đem mấy chỗ thân rắn miết miết nhẹ nhàng. Thân mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa run lên, toàn bộ chiếc đuôi nhanh chóng buông lỏng. Thấy vậy Tiêu Sơn cười gằn một tiếng ngay lập tức dùng bàn tay xé toạc ngay cả quần cũng quần lót của nàng. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa giật mình kinh hãi hô lên: “A…” Nàng muốn phản kháng thì Tiêu Sơn đã không cho nàng hành động. Hai tay của hắn trực tiếp ôm lấy mông của nàng. Mặt hắn rúi luôn vào nơi này của nàng.

Chiếc lưỡi nhanh nhẹn liếm lên nơi này thật mạnh. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa ngửa đầu. Hai tay chống lên bàn nhìn về phía hắn. Không ngờ tên này dám liếm nơi này của nàng. Nàng chỉ thấy toàn thân run rẩy. Đó là cảm giác đê mê, nóng rực… Nơi đó tiết ra dịch càng ngày càng nhiều. Tên kia rõ ràng dùng chiếc lưỡi đang mơn trớn những phần nhạy cảm nhất nơi hạ thể của nàng. Giờ nàng có thể dễ dàng tấn công hắn nhưng là nàng không làm được.

Miệng của nàng phát ra những âm thanh rên rỉ. Nàng ngửa đầu lên thở ra hồng hộc mặc kệ hắn đang tham lam bú mút nơi đó của nàng. Hắn dùng nơi đó giống như nơi tư mật của nàng là của riêng hắn mà không phải của nàng để cho hắn muốn làm gì thì làm vậy.

“Ư, ư… ứ… a…” Tóa dài của nữ vương Mỹ Đỗ Toa xõa ra. Nàng phát ra những âm thanh cực kỳ dâm đãng. Hai má đó bừng, ánh mắt có chút mê ly tràn đầy nước mắt.

Vị dịch âm thể của nữ vương Mỹ Đỗ Toa không ngờ không có mùi giống nữ nhân khác mà lại có vị thơm nhè nhẹ khá giống với Nhã Phi và Tiểu Y Tiên. Mùi thơm ngát. Chiếc lưỡi vừa liếm hắn còn chu cái mỏ ra tham lam hút lấy chiếc hột thịt be bé đáng yêu hồng hào của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Mu của nữ vương Mỹ Đỗ Toa khá cao, hai thành thịt béo mập hồng hào mà đáng yêu. Chiếc lưỡi tách hai hàng thịt trực tiếp trọc vào bên trong. Đó là một nơi nóng dịch keo cùng nhớp nháp.

Roạt! Lại một âm thanh vải rách vang lên. Một cây côn thịt to lù lù xuất hiện trong không khí.

Tiêu Sơn trực tiếp đè thân thể nữ vương Mỹ Đỗ Toa xuống phía dưới. Đuôi rắn xinh đẹp của nàng liên tục ngoe ngẩy. Ánh mắt của nàng tràn đầy mê mang. Tiêu Sơn nói: “Lung Linh ta yêu nàng!” Nói xong hắn trực tiếp hôn lên đôi môi của nữ vương Mỹ Đỗ Toa.

Thân mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi run lên. Nàng cảm giác được có cái đầu toa tướng đang mơn trớn trước cửa động của nàng. Nó đem hai cánh hoa tách ra sau đó đâm mạnh vào phía trong. Ban đầu đó chính là cảm giác tê dại cùng sung sướng. Sau đó là đau đớn, rồi cây côn thịt đâm ngập nút hắn đâm tận vào thành thịt phía trong của nàng. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa rên lên một tiếng cực kỳ lớn: “Aaa…”

Tiêu Sơn hơi ngẩn người vì cây côn thịt của hắn đâm sâu vào nơi này. Một nơi co bóp cực mạnh. Hai thành thịt thiết chặt lấy cây côn thịt của hắn. Một cảm giác tê tái lan tràn toàn thân của Tiêu Sơn. Hắn cảm giác được đê mê trong cái hạnh phúc này. Tuy nhiên hắn giật mình bởi vì khi đâm vào nơi này rõ ràng nữ vương Mỹ Đỗ Toa không có chảy máu.

Tuy nhiên thành thịt điên cuồng co bóp cùng với biểu hiện đau đớn của nàng thì rõ ràng nàng đây là lần đầu. Ngoài ra hang động đáng yêu của nữ vương Mỹ Đỗ Toa tràn ngập xử nữ nguyên âm. Rõ ràng nàng chính là thân thể xử nữ. Tiêu Sơn vội vã nhanh chóng điều hành song tu.

Nữ vương chỉ cảm giác được có vật tho to đâm ngập cán chạm cả vào thành thịt sâu phía trong của mình. Nàng chưa bao giờ cảm giác được cái cảm giác này. Hai bàn tay nàng bấu lên vai của Tiêu Sơn khiến cho trên vai của hắn in một dấu ấn cực lớn. Hơi thở của nàng liên tục đứt quang cùng thở dốc. Nàng không biết đem thất thân cho hắn là một việc đúng còn là sai. Nàng nhớ hình như quen biêt hắn chưa lâu a.

Đột nhiên nàng cảm giác được thân thể của nàng nơi nóng rát đó xuất hiện dòng nước ấm. Dòng nước này bắt đầu xoay chuyển sau đó tiến vào trong đan điền của nàng. Nàng cực kỳ kinh hãi vội vã xem một chút. Tuy nhiên ngay sau đó nàng phát hiện được bình cảnh của nàng dường như dãn ra một chút.

Đột nhiên nàng cảm giác được hai thành thịt bị tách ra, cảm giác ngứa, tê dại sướng và đau từ nơi đó truyền tới. Đó là một cảm giác ngập đầy cũng thõng trướng, trống rỗng. Cây côn thịt đã rút ra sau đó lại đâm vào nơi tư mật của nàng. Hiện giờ đây là lần đầu tiên nàng cảm giác được cái cảm giác đê mê hoan ái giữa nam và nữ.

Miệng nàng ngửa lên trời, toàn thân của nàng tràn đầy mô hồi: “Ư, ư, a…”

Đôi mắt của hắn tràn đầy nhu tình nhìn về phía nàng. Mặc dù hông của hắn thì liên tục truyền động mặc cho nàng có đồng ý hay không. Hắn thở dốc, ánh mắt nhìn về phía nàng đầy yêu thương và nóng bỏng. Hắn bắt đầu cúi xuống ôm lấy thân thể của nàng, cây côn thịt của hắn rõ ràng rút ra sau đó đâm vào tận ngập cán nơi tư mật của nàng. Nàng chỉ chết lặng mà thôi.

Hai hàng nước mắt từ trên đôi mắt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa chảy xuống. Tiêu Sơn vừa thở dốc vừa không ngừng dùng cây côn thịt đâm vào rồi rút ra nơi tư mật của nàng. Nó xem nơi này như hoa viên nhà nó muốn ra thì ra muốn vào thì vào mặc cho nữ vương Mỹ Đỗ Toa có đồng ý hay không.

Tiêu Sơn thở ra hồng hộc. Hắn thấy được hai hàng lệ trên mắt nàng vội vã hôn lên. Hắn nhanh chóng nói: “Xin lỗi! Sau này ta tuyệt đối sẽ không để cho nàng vì ta mà khóc nữa. Thật xin lỗi Lung Linh! Sau này ta tuyệt đối sẽ không phụ bạc nàng!”

Cây côn thịt to tướng đỏ bừng tách ra hai cánh hoa, mỗi lần rút ra nó đều vảy ra một chút nước. Nước dịch chảy dọc theo đuôi của nữ vương Mỹ Đỗ Toa rơi xuống đât. Tiêu Sơn cũng chưa bao giờ quan hệ với nữ tính xà nhân. Hắn không nghĩ các nàng lại ra nhiều nước như thế. Miệng của nữ vương Mỹ Đỗ Toa liên tục rên rỉ: “A, ư, ư…” Nàng không có đáp lại lời của hắn chỉ nhắm hai mắt lại mà thôi.

Chỉ khoảng mười năm phút sau thì cả người nữ vương Mỹ Đỗ Toa run lên bần bật. Sau đó Tiêu Sơn cảm giác được cả hang động của nàng liên tục co bóp sau đó từ sâ bên trong vọt ra một lượng nước cực kỳ lớn tưới lên cả cây côn thịt của hắn. Tuy nhiên Tiêu Sơn cũng không có dừng lại. Đến lần thứ ba nữ vương Mỹ Đỗ Toa đạt cực sướng hắn mới phun một lần tinh hoa vào người nàng.

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa chỉ cảm nhận được một dòng suối nóng bỏng bắn vào sâu trong bụng của nàng. Tuy nhiên thể chất Tiêu Sơn vốn cực kỳ mạnh mẽ. Đến lần thứ mười khi nàng đạt cực sướng nàng cảm giác hắn phun là lần thứ ba vào bụng của nàng thì nàng mới hôn mê đi. Không biết nàng hôn mê vì quá mệt mỏi còn vì quá sung sướng đây. Đuôi rắn của nàng hoàn toàn thõng thoài không còn chút lực nào.

Tiêu Sơn rút ra cây côn thịt, cây côn thịt toàn bộ dính đầy nước nhớp nháp. Hắn không ngờ cây côn thịt lại có dấu hiệu mềm đi. Hắn phun tổng cộng là bốn lần vào trong bụng nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Hắn không nghĩ được có nữ nhân nào khiến hắn phun ra được nhiều như vậy trong thời gian ngắn. Đôi môi của hắn nhẹ nhàng hôn lên má của nữ vương Mỹ Đỗ Toa.

Nhìn thân thể đỏ bừng đang bị tàn phá của nàng, Tiêu Sơn cười khổ một tiếng không biết nói thế nào cho phải. Toàn thân của hắn xuất hiện một con thủy long đem đam tạp chất rửa sạch. Đồng thời một con thủy long khác quấn lên thân thể của nữ vương Mỹ Đỗ Toa đồng thời chui vào nơi tư mật của nàng luôn. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa khẽ run lên: “Ư…” Hắn đem nữ vương Mỹ Đỗ Toa hoàn toàn tắm rửa sạch sẽ.

Thân mình hắn lóe sáng, bộ dáng tộc xà nhân tuấn mỹ của hắn lại trở lại. Nhìn mấy đồ lót ướt át kia. Tiêu Sơn trực tiếp đem chúng thu vào trong không gian trữ vật của mình. Ánh mắt của hắn nhìn về phía khuôn mặt hồng hào tràn đầy hạnh phúc của nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì cười khổ một tiếng. Hắn lấy ra một cái khăn cực lớn choàng lên người của nữ vương Mỹ Đỗ Toa sau đó trực tiếp bế nàng lên.

Bàn tay hắn đem cánh cửa mở ra. Không biết lúc nào ở hai bên thì mấy vị thị nữ khuôn mặt đã đỏ bừng. Khóe miệng Tiêu Sơn giật giật không biết họ nghe được chuyện của hai người thế nào. Ban đầu thân phận loài người của hắn không bị phát giác nhưng sau khi hắn đem thức ăn đánh đổ bắt đầu từ đoạn đó chính là mấy tiểu nữ quỷ này rình coi. Hiển nhiên tiết mục người lớn không thích hợp với tiểu hài tử rồi.

Thấy được Tiêu Sơn bế lên nữ vương Mỹ Đỗ Toa còn đang hôn mê, hai má nàng hồng hào, trên đôi lông mày còn sương sớm. Hiển nhiên hai người vừa ân ái kết thúc. Tiêu Sơn cười khổ trong lòng không biết nói sao cho phải. Hắn ho khan vài tiếng sau đó mở lời nói: “Được rồi, các ngươi vào bên trong dọn dẹp. Đại Song và Tiểu Song, phòng nữ vương bệ hạ ở chỗ nào dẫn ta đi!”

“A” Hai thiếu nữ kinh hãi vội vàng gật đầu nói: “Đại nhân ngài đi theo chúng ta!”

Khi Tiêu Sơn bế theo nữ vương Mỹ Đỗ Toa tiến về phía bên trong đường. Hắn không ngờ gặp phải mấy lão già trưởng lão đều đánh ánh mắt cực kỳ thân thiện về phía hắn. Lão già Âm Thế ho khan vài tiếng sau đó lên tiếng nói: “Ngươi trẻ tuổi nên biết tiết chế một điểm a! Đối với sức khỏe không tốt chút nào!”

Mấy lào già gật đầu như gà mổ thóc nói: “Phải phải…”

Tiêu Sơn đỏ bừng mặt. Hắn thầm mắng mấy tên lão già này già rồi còn không kính. Hắn trực tiếp bê lên nữ vương Mỹ Đỗ Toa tiến vào trong phòng của nàng. Phòng của nữ vương Mỹ Đỗ Toa cực kỳ trang nhã cùng xinh đẹp. Cả phòng toát ra mùi hương thơm nức của nữ nhân. Chẳng giống như phòng Tiêu Sơn sống trước đây. Lúc trước hắn có một mình thì để phòng bẩn thỉu kinh người.

Hắn trực tiếp đem nữ vương Mỹ Đỗ Toa đặt lên giường sau đó hướng về phía mấy thị nữ nói: “Được rồi! Các ngươi rời đi đi!”

“A” Mấy thị nữ nhìn về phía nhau sau đó gật đầu nói: “Vâng!”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận