Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé - Chương 185: Từ nay về sau chúng ta tuyệt giao
Chương trước- Chương 1: Mang Thai Rồi
- Chương 2: Ly Hôn
- Chương 3: Lấy Cô Vì Trách Nhiệm
- Chương 4: Hợp Đồng Trước Hôn Nhân
- Chương 5: Tâm Tình Không Được Tốt
- Chương 6: Trợ Lí Đặc Biệt
- Chương 7: " Tiểu Tam " Vào Bếp
- Chương 8: Ăn Cái Đầu Của Anh Ấy !!
- Chương 9: Gặp Lại Trần Phong
- Chương 10: Chồng Cũ Ghen
- Chương 11: Không Ngại Cho Anh Đoạn Tử Tuyệt Tôn
- Chương 12: Tửu Lượng Kém
- Chương 13: Cô Cũng Có Thể Làm Hắn Đau Tim
- Chương 14: Nụ Hôn Không Ý Vị
- Chương 15: Hắn Bắt Đầu Quan Tâm Cô Rồi
- Chương 16: Một Mình Đi Khám Thai
- Chương 17: Ngu Rồi Còn Tỏ Ra Nguy Hiểm
- Chương 18: Quá Khứ Của Từ Lạc
- Chương 19: Đã Biết Quan Tâm
- Chương 20: Có Tiền Liền Có Quyền Phát Biểu
- Chương 21: Hôn Ước Bị Ép Buộc
- Chương 22: Rõ Ràng Khôn Ngoan, Nhưng Lại Là Ngu Ngốc
- Chương 23: Tương Tư
- Chương 24: Bạn Thân
- Chương 25: Bao Lời Muốn Nói
- Chương 26: Anh Đang Ghen
- Chương 27: Xé Rách Cái Thể Diện
- Chương 28: Tìm Trai Từ Tiệc Tình Thú
- Chương 29: Trùng Hợp
- Chương 30: Chẳng Có Quan Hệ Nào Cả
- Chương 31: Kịch Vui
- Chương 32: Ngôi Sao Hạng A
- Chương 33: Oán Tôi? Tôi TrỊ Cô!
- Chương 34: Khí Chất Toát Lên Đầy Hào Quang
- Chương 35: Rung Động Kỳ Diệu
- Chương 36: Linh Tính Giống Nhau Sao?
- Chương 37: Bọn Họ Có Gian Tình Khi Nào?
- Chương 38: Duyên Cha Con Đến Đây Là Hết
- Chương 39: Lòng Tham Vô Đáy
- Chương 40: Thai Nhi Gặp Nguy HIểm Rồi Chăng?
- Chương 41: Ép Hôn Với Nam Nhân Ngốc
- Chương 42: Không Tồn Tại, Sẽ Không Phải Gánh Những Đau Đớn
- Chương 43: Vì Cô Vẫn Luôn Là Vợ Hắn
- Chương 44: Trong Cái Rủi, Có Cái May
- Chương 45: Bắt Bọn Họ Nếm Đau Khổ Gấp Trăm Lần
- Chương 46: Dám Đụng Đến Vợ Tao, Chết !!
- Chương 47: Định Tội, Cuộc Sống Khổ Như Địa Ngục,...
- Chương 48: Đơn Ly Hôn, Tôi Chưa Ký, Nên Em Vẫn Là Vợ Tôi
- Chương 49
- Chương 50: Hắn Muốn Đối Tốt Với Cô
- Chương 51: Tự Lập
- Chương 52: Bảo Bảo, Mẹ Và Con Cùng Cố Lên !
- Chương 53: Quyết Tâm Rời Đi
- Chương 54: Một Sự Thất Tín, Vạn Sự Chẳng Tin
- Chương 55: Thật Sự Không Buồn
- Chương 56: Hắn Đúng Là Âm Hồn Không Tan
- Chương 57: Anh Ở Cách Vách Với Em
- Chương 58
- Chương 59: Càng Ngày Càng Mong Chờ Bảo Bảo
- Chương 60: Sweet Happy (Hạnh Phúc Ngọt Ngào)
- Chương 61: Vụ Này Coi Bộ Không Đơn Giản
- Chương 62: Bị Người Ta Tát Một Cái
- Chương 63: Nhắm Vào Tôi, Tôi Đấu Với Các Người Đến Cùng
- Chương 64: Bọn Họ Xem Chỉ Là Không Khí
- Chương 65: Dạy Dỗ Từng Người Một
- Chương 66: Dạy Dỗ Lưu Tiểu Tam
- Chương 67: Gặp Lại Vũ Minh Thiên
- Chương 68: Lời Cảnh Cáo Của Diệp Thành
- Chương 69: Hắn Muốn Làm Chỗ Dựa Cho Cô
- Chương 70: Tâm Sự Của Diệp Thành
- Chương 71: Bị Quăng Cẩu Lương Ngập Mặt
- Chương 72: Hợp Đồng Thỏa Thuận Nuôi Con
- Chương 73: Trần Phong Là Của Tớ, Người Khác Đừng Hòng!
- Chương 74: Bị " Đá" !!
- Chương 75: Đi Tìm Đáp Án Trong Lòng
- Chương 76: Anh Chỉ Muốn Ôm Em Một Lát
- Chương 77: Nhận Lỗi, Nhận Thua !
- Chương 78
- Chương 79: Muốn Hiểu Rõ Trái Tim Mình
- Chương 80: Anh Chính Là....Cái Tên Vô Liêm Sỉ Nhất
- Chương 81: Thật Sự Không Quan Tâm Chút Nào Sao
- Chương 82: Uy Hiếp Trong Bóng Tối
- Chương 83: Chuyện Của Vợ Tôi, Tôi Tự Lo
- Chương 84: Sợ
- Chương 85: Anh Tình Nguyện Để Em Trút Giận
- Chương 86: Hối Hận Vì Đã Buông Tay Em
- Chương 87: Ở Cùng Bác Sĩ
- Chương 88
- Chương 89: Tôi Không Muốn Thấy Mặt Cô, Một Chút Cũng Không Muốn
- Chương 90: Thay Tên Đổi Họ, Cuốn Xéo Khỏi Diệp Gia
- Chương 91: Ranh giới
- Chương 92: Tâm Ý Của Diệp Thành
- Chương 93: Biến Cố Bất Ngờ Xảy Đến
- Chương 94: Dã Tâm
- Chương 95: Bức Tâm Thư
- Chương 96: Anh Ấy Vẫn Còn Sống
- Chương 97: Nếu Như Tất Cả Có Thể Làm Lại
- Chương 98: Để Anh Yêu Em Một Ngàn Lần
- Chương 99: Hai Người Đàn Ông Giáp Mặt Một Chỗ, Liệu Có Ổn?
- Chương 100: Bạn Tri Kỉ
- Chương 101: Muốn Đón Năm Mới Với Em
- Chương 102: Cơm Giao Thừa Chan Dấm
- Chương 103: Tôi Thật Ra...Đã Thích Em Ấy
- Chương 104: Muốn Cho Cô Ấy Một Gia Đình
- Chương 105: Đích thân mua quà sinh nhật cho vợ
- Chương 106: Con Trai Ra Đời Bình An
- Chương 107: Tôi Thật Sự Rất Yêu Cô Ấy !
- Chương 108: Cảm Tạ Trời Xanh, Cảm Ơn Em
- Chương 109
- Chương 110: Sủng Ái Con Như Một Tiểu Vương Tử
- Chương 111: Ác Mộng
- Chương 112: Anh muốn theo đuổi em lại một lần nữa
- Chương 113
- Chương 114: Sẽ Không Bao Giờ Tha Thứ Cho Anh
- Chương 115: Ông Chú Xấu Xa Từ Đâu Xuất Hiện
- Chương 116: Ai Cũng Đừng Hòng Mang Bảo Bối Đi
- Chương 117
- Chương 118: Không đáp ứng
- Chương 119: Em Và Con Cùng Ra Nước Ngoài Tránh Gió Đi
- Chương 120: Chờ Ngày Trở Về
- Chương 121: Thời khắc đều nghĩ tới cô ấy
- Chương 122: Nếu như có thể có được cô ấy
- Chương 123: Nhớ cô đến phát điên
- Chương 124
- Chương 125: Chúng ta chỉ nên là bạn bè thôi
- Chương 126: Rất nhanh anh có thể nhìn thấy em rồi
- Chương 127: Chỉ Muốn Nhìn Thấy Cô Và Con Trai Anh
- Chương 128: Có Mất Đi Rồi Mới Biết Trân Quý
- Chương 129: Nhất Định Sẽ Cho Con Một Gia Đình Hoàn Chỉnh
- Chương 130: Trở Về
- Chương 131: Tiếng động nửa đêm kì dị
- Chương 132: Đừng sợ!! Có anh ở đây rồi!
- Chương 133: Chỉ Cần Em Trở Về, Mọi Thứ Anh Đều Chấp Nhận
- Chương 134: Anh Ở Bên Em, Là Nghiêm Túc !
- Chương 135: Anh Nhất Định Phải Sủng Em
- Chương 136: Sự Kiên Trì Vì Tình Yêu
- Chương 137: Để anh dạy em kỹ thuật hôn
- Chương 138: Pháo hoa rực rỡ trong tim
- Chương 139: Sẽ không buông tay
- Chương 140: Cùng lắm thì nuôi anh ấy cả đời
- Chương 141: Ai cũng đều sẽ rời đi phải không?
- Chương 142: Em Vẫn Còn Có Anh
- Chương 143: Vợ Ơi, Cùng Anh Yêu Lại Nhé !
- Chương 144: Xem Như Là Mơ Một Giấc Mơ Đẹp
- Chương 145: Giam Giữ Trái Tim Em Một Lần Nữa
- Chương 146: Càng ngày càng khiến cô tâm phiền ý loạn
- Chương 147: Trở Thành Đôi Mắt Cho Cô Ấy
- Chương 148: Anh đã biết được bí mật của cô
- Chương 149: Nếu trong lòng em còn có anh
- Chương 150: Lần Đầu Tiên Anh Khóc
- Chương 151: Sẽ Cho Anh Một Cơ Hội Cuối Cùng
- Chương 152: Như vậy cũng đã có chút ngọt ngào
- Chương 153: Tạo Cho Cô Một Sự An Tâm Và Tin Tưởng Tuyệt Đối
- Chương 154: Anh Sợ....Sợ Rất Nhiều
- Chương 155: Muốn Lấy Lại Tất Cả Tâm Ý Của Cô Ấy Bằng Mọi Giá
- Chương 156: Chỉ mong nó sớm truy người về như cũ
- Chương 157: Cùng em đi ngắm mặt trời mọc
- Chương 158: Muốn quang minh chính đại hôn em
- Chương 159: Buổi sáng hôm nay, thật đáng giá
- Chương 160: Trước Kia Từng Xưng Hô Thân Mật Cỡ Nào
- Chương 161: Mình Là Bạn Thân Nhất Của Cậu Đấy
- Chương 162: Không Phải Quá Muốn Chúc Phúc Cho Anh
- Chương 163: Sẽ không nhường cô ấy cho bất kỳ ai
- Chương 164: Không yêu sẽ không để hôn môi
- Chương 165: Gặp nữ nhân lạ trong buổi tiệc
- Chương 166: Dưới Gầm Bàn Có "Cẩu" Đê Tiện
- Chương 167: Chỉ chung thủy với vợ tôi
- Chương 168: Đều là những kẻ siêu thủ đoạn
- Chương 169: Dọn Vào Chung Phòng Với Anh Nhé
- Chương 170: Dường Như Trở Lại Năm Đó
- Chương 171: Lại được ôm vợ ngủ mỗi đêm
- Chương 172: Gặp lại nhau, là một thay đổi kinh ngạc
- Chương 173: Anh ngồi cùng em một lát nhé!
- Chương 174: Yêu lại như một đôi tình nhân tiêu chuẩn
- Chương 175: Cả đời anh, nếu không là em thì không là ai khác
- Chương 176: Đích Thân Nấu Bữa Sáng Cho Anh
- Chương 177: Vòng ngọc xác định thân phận
- Chương 178: Hắn có từng có bệnh án tâm thần
- Chương 179: Làm đầu bếp không đơn giản
- Chương 180: Nguyện ý chịu phạt cả đời
- Chương 181: Du thuyền xa hoa khởi hành
- Chương 182: Tình yêu như bầu trời đầy sao
- Chương 183: Tâm sự hai người đàn ông
- Chương 184: Giống như lại ăn đường ăn mật
- Chương 185: Từ nay về sau chúng ta tuyệt giao
- Chương 186: Họ chính là một đôi oan gia
- Chương 187: Mối đe dọa ngầm
- Chương 188: Hỏa Hoạn Bất Ngờ Trên Du Thuyền
- Chương 189: Chết cũng phải kéo theo người chết cùng
- Chương 190: Cả đời này có phải sẽ không bao giờ gặp lại?
- Chương 191: Tỉnh lại người đầu tiên nghĩ đến là anh
- Chương 192: Chúng ta vợ chồng đề huề
- Chương 193: Anh tin chúng ta nhất định sẽ quay về được
- Chương 194: Bầu trời diệp thị sắp thay đổi
- Chương 195: Sau tất cả lại trở về bên nhau
- Chương 196: Em là thời gian đẹp nhất của anh
- Chương 197: Một nhà ba người đoàn tụ
- Chương 198: Cả đời này, cưng chiều em! cũng sẽ "làm" em đến cùng
- Chương 199: Cuộc sống mới chồng chồng, vợ vợ!
- Chương 200: Cảm ơn em đã cho anh tình yêu như thế
- Chương 201: Phiên Ngoại (1)
- Chương 202: Phiên Ngoại (2)
- Chương 203: Phiên Ngoại (3)
- Chương 204: Phiên Ngoại (4)
- Chương 205: Phiên Ngoại (5)
- Chương 206: Phiên Ngoại (6)
- Chương 207: Phiên Ngoại (7)
- Chương 208: Phiên Ngoại (8)
- Chương 209: Phiên Ngoại (9)
- Chương 210: Phiên Ngoại (10)
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé
Chương 185: Từ nay về sau chúng ta tuyệt giao
Buổi sáng, chỗ bên ngoài mọi người đều vui vẻ không thôi. Ồn ào náo nhiệt. Duy chỉ có phòng của Vũ Minh Thiên là an tĩnh.
Trên giường, Vũ Minh Thiên vẫn ngủ say. Mà người bên cạnh, Quách Vân cũng đang nằm gần anh. Tối hôm qua, cô chính là bị Vũ Minh Thiên cưỡng giữ lại.
Cả hai người họ vẫn ngủ, chưa ai tỉnh.
Lúc này trên giường đều là ngổn ngang áo váy, tây trang của đàn ông và phụ nữ. Trong không khí tràn ngập mùi ái muội, trong lúc nhất thời khiến cho người ta không hiểu đã xảy chuyện gì.
Ánh nắng gắt bên ngoài chiếu vào làm tỉnh Quách Vân.
Cô đứng dậy chỉ cảm thấy cổ họng khô đến đau, vội vàng muốn bưng nước đầu giường uống một hớp.
Nhưng là vừa động người, chỉ cảm thấy toàn thân đau đến co giật.
Nhất là....nơi tư mật của cô.
Ký ức của Quách Vân dần hồi tỉnh, cô đột nhiên nghĩ tới chuyện tối qua, cả người chấn động suýt chút thì té khỏi giường.
Quách Vân cố gắng đứng dậy, hai chân run run, cô biết bản thân thật sự không còn đường lui nữa, ngay từ lúc biết được tình cảm của mình đối với Vũ Minh Thiên, thì đã là không thể lui nữa.
Vào phòng tắm, cô thả mình vào bồn nước ấm, nghĩ đến lần đầu tiên của cô trao cho Vũ Minh Thiên, vừa vui nhưng lại oán hận. Quách Vân ngồi ngây tại chỗ.
Cô đã từng tin, vận mệnh sẽ không bao giờ bạc đãi một bé gái lạc quan, thẳng thắn và hay thích cười như cô, nhưng chẳng ngờ rằng chỉ trong nháy mắt, ông trời liền tặng cô một chiêu ngũ lôi oanh đỉnh.
Cảm giác đau rát từ nơi kia thực vẫn còn. Mặc dù ngâm trong nước ấm, nhưng rõ ràng, cảm giác là thật, rất đau xót. Tối qua thật sự là cô và Vũ Minh Thiên triền miên trong tình ái.
Ngâm mình xong, cô mặc đồ sạch sẽ lại, lúc này Vũ Minh Thiên vẫn chưa tỉnh.
Đi ra khỏi phòng tắm, Quách Vân nhìn tới giường, chỉ thấy Vũ Minh Thiên không mảnh vải trên người, chân thon dài lộ ra ngoài, cơ ngực cũng phơi ra trước mắt cô, từng vết cắn, vết cào còn lưu đầy nơi cổ anh, điều đó chứng tỏ hai người bọn họ đêm qua đã kịch liệt cỡ nào.
Càng xem càng thấy hoang đường.
Không thể nào?
Cô và Vũ Minh Thiên là bạn tốt đó! Cho dù cô thích anh, nhưng anh không thích cô, chuyện kia xảy ra, bọn họ sẽ đối mặt thế nào đây?
Quách Vân không thể bình tĩnh nổi, cả người lạnh run, trong nháy mắt cảm thấy cô sắp xong đời ở đây.
Nhưng càng sợ thì cô lại càng uất ức, vì cớ gì mà mà tên kia lại lầm tưởng bạn thân của hắn mà làm cô. Cô không phải đồ chơi của hắn, mà là bạn thân của hắn mà?
Mẹ kiếp...Quách Vân nghiến răng, đi tới trước giường, nhìn Tưởng Hạo vẫn đang mê ngủ, dùng hết lực, táng cho anh một cái từ trong mơ, "Vũ Minh Thiên, thằng bạn đểu này....dậy ngay cho mình!!?"
Vũ Minh Thiên đang trong mộng, bị giáng một cái tát muốn nổ đom đóm, từ trong mơ choàng tỉnh.
Lúc anh mở mắt liền nhìn thấy Quách Vân đứng trước mặt mình, cả người run rẩy, cắn chắt môi, hai mắt đó ngầu, ầng ậng nước. Trông bộ dạng hung dữ chưa từng thấy, nhưng lại không khiên người ta sợ hãi chút nào.
Anh sờ tay lên mặt, bên má phải một mảng đỏ, có chút đau rát, "Vân, cậu làm gì mình?"
"Làm gì sao?" Quách Vân tức giận hét lớn, "Mình đánh chết cậu, tên khốn này."
Dứt lời, cô nhào vào Vũ Minh Thiên vừa đánh anh túi bụi, vừa khóc vừa chửi, "Cậu đã làm gì mình, hả...hức..hức...cậu đã làm gì? Cậu còn không nhớ?" Hai hàng nước mắt Quách Vân trào ra..hai tay cũng vô khí lực, đánh Vũ Minh Thiên nhưng anh lại không đau chút nào.
Vũ Minh Thiên bị đánh, lại thấy Quách Vân khóc, mông lung khó hiểu, mãi lâu...mới thốt ra được ba chữ, "Mình làm...cậu?"
Quách Vân càng khó chịu hơn, khóc càng lớn, "Vũ Minh Thiên, cậu là thằng khốn, cậu đã làm mình, cướp đi của mình đấy, mình là bạn cậu đấy...!!"
Lần này, Vũ Minh Thiên mới triệt để tỉnh táo, anh nhớ ra.
Tối qua anh uống rượu say, Quách Vân đỡ anh về phòng. Về đến phòng, anh không hiểu sao mình lại nổi dục vọng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Quách Vân, càng nhìn lại càng cảm thấy quen mắt lẫn câu người, lập tức lý trí bị đập thành mảnh vụn, chỉ còn dục tính đầy não, và sau đó... một phát làm điên cuồng đến cuối cùng.
Chết tiệt...
Vũ Minh Thiên chửi trong lòng. Anh nhìn Quách Vân như con thỏ xù lông trước mắt mình, bỗng chốc rơi vào lúng túng...
Nói thế nào thì Quách Vân cũng là bạn thân của anh từ thời đại học đến giờ, thân còn hơn cả bạn thân, chỉ thiếu cái là không yêu như tình yêu nam nữ. Đó là một tình bạn thuần khiết.
Giờ thì hay rồi, anh một chốc hồ đồ, tình bạn thuần khiết bị anh đạp đổ.
"Vân...mình...xin lỗi, mình không.." Vũ Minh Thiên muốn mở miệng giải thích.
"Cậu cút đi." Quách Vân quệt nước mắt, "Lần trước, cậu đã xém vượt rào, mình đã bỏ qua cho cậu, vậy mà tối qua, cậu lại, cậu là thằng khốn...hức hức..." Cô lại khóc.
Vũ Minh Thiên cuống quýt vội vàng đứng dậy, nhưng anh quên là mình đang không mặc cái gì trên người, thế là anh cứ như vậy mà lõa thân hết trước mắt Quách Vân.
Vừa sáng sớm, đàn ông luôn luôn sẽ có một chút phản ứng sinh lý.
Quách Vân nhìn đến thứ kia đang dựng thẳng đã đâm vào cô tối qua của Vũ Minh Thiên, cô ghét bỏ không thôi.
Chính là cái đó đã lấy đi lần đầu tiên của cô.
Tên khốn Vũ Minh Thiên.
Quách Vân tàn bạo nhìn vẻ mặt khó xử của Vũ Minh Thiên, sau đó hít một hơi sâu, "Đừng nói thêm gì nữa, mình không hận cậu, nhưng từ nay trở đi, chúng ta tuyệt giao."
Dứt lời trực tiếp xoay người đi thẳng ra cửa.
"Vân, Vân à, nghe mình giải thích được không? Vân à, Quách Vân!!" Vũ Minh Tjieen vốn định đuổi theo ra ngoài, nhưng nhìn đến cơ thể không mảnh vải của mình. Anh chỉ có thể bất lực, ảo não vỗ đầu.
Mẹ nó chứ, khôn ba năm ngu một giờ.
Anh thật là vô sỉ, sao mà có thể làm loại chuyện đó với Quách Vân. Càng nghĩ càng hận bản thân mình ngu.
Tìm ai phát tiết không tìm, lại tìm Quách Vân.
Anh coi cô như tri kỷ, không hơn không kém, ngoài phản bội, chuyện gì cũng có thể tha thứ, nhưng bây giờ, lại thêm một cái nữa, bạn bè lại lên giường, vậy thì quan hệ đã không còn có thể xem là như lúc trước được nữa.
Vũ Minh Thiên day day trán, gạt đi mơ màng trong đầu, mặc đồ lại hẳn hoi, sau đó đến phòng tắm rửa mặt đơn giản cho tỉnh táo, rồi vội vàng đuổi theo Quách Vân.
Trên giường, Vũ Minh Thiên vẫn ngủ say. Mà người bên cạnh, Quách Vân cũng đang nằm gần anh. Tối hôm qua, cô chính là bị Vũ Minh Thiên cưỡng giữ lại.
Cả hai người họ vẫn ngủ, chưa ai tỉnh.
Lúc này trên giường đều là ngổn ngang áo váy, tây trang của đàn ông và phụ nữ. Trong không khí tràn ngập mùi ái muội, trong lúc nhất thời khiến cho người ta không hiểu đã xảy chuyện gì.
Ánh nắng gắt bên ngoài chiếu vào làm tỉnh Quách Vân.
Cô đứng dậy chỉ cảm thấy cổ họng khô đến đau, vội vàng muốn bưng nước đầu giường uống một hớp.
Nhưng là vừa động người, chỉ cảm thấy toàn thân đau đến co giật.
Nhất là....nơi tư mật của cô.
Ký ức của Quách Vân dần hồi tỉnh, cô đột nhiên nghĩ tới chuyện tối qua, cả người chấn động suýt chút thì té khỏi giường.
Quách Vân cố gắng đứng dậy, hai chân run run, cô biết bản thân thật sự không còn đường lui nữa, ngay từ lúc biết được tình cảm của mình đối với Vũ Minh Thiên, thì đã là không thể lui nữa.
Vào phòng tắm, cô thả mình vào bồn nước ấm, nghĩ đến lần đầu tiên của cô trao cho Vũ Minh Thiên, vừa vui nhưng lại oán hận. Quách Vân ngồi ngây tại chỗ.
Cô đã từng tin, vận mệnh sẽ không bao giờ bạc đãi một bé gái lạc quan, thẳng thắn và hay thích cười như cô, nhưng chẳng ngờ rằng chỉ trong nháy mắt, ông trời liền tặng cô một chiêu ngũ lôi oanh đỉnh.
Cảm giác đau rát từ nơi kia thực vẫn còn. Mặc dù ngâm trong nước ấm, nhưng rõ ràng, cảm giác là thật, rất đau xót. Tối qua thật sự là cô và Vũ Minh Thiên triền miên trong tình ái.
Ngâm mình xong, cô mặc đồ sạch sẽ lại, lúc này Vũ Minh Thiên vẫn chưa tỉnh.
Đi ra khỏi phòng tắm, Quách Vân nhìn tới giường, chỉ thấy Vũ Minh Thiên không mảnh vải trên người, chân thon dài lộ ra ngoài, cơ ngực cũng phơi ra trước mắt cô, từng vết cắn, vết cào còn lưu đầy nơi cổ anh, điều đó chứng tỏ hai người bọn họ đêm qua đã kịch liệt cỡ nào.
Càng xem càng thấy hoang đường.
Không thể nào?
Cô và Vũ Minh Thiên là bạn tốt đó! Cho dù cô thích anh, nhưng anh không thích cô, chuyện kia xảy ra, bọn họ sẽ đối mặt thế nào đây?
Quách Vân không thể bình tĩnh nổi, cả người lạnh run, trong nháy mắt cảm thấy cô sắp xong đời ở đây.
Nhưng càng sợ thì cô lại càng uất ức, vì cớ gì mà mà tên kia lại lầm tưởng bạn thân của hắn mà làm cô. Cô không phải đồ chơi của hắn, mà là bạn thân của hắn mà?
Mẹ kiếp...Quách Vân nghiến răng, đi tới trước giường, nhìn Tưởng Hạo vẫn đang mê ngủ, dùng hết lực, táng cho anh một cái từ trong mơ, "Vũ Minh Thiên, thằng bạn đểu này....dậy ngay cho mình!!?"
Vũ Minh Thiên đang trong mộng, bị giáng một cái tát muốn nổ đom đóm, từ trong mơ choàng tỉnh.
Lúc anh mở mắt liền nhìn thấy Quách Vân đứng trước mặt mình, cả người run rẩy, cắn chắt môi, hai mắt đó ngầu, ầng ậng nước. Trông bộ dạng hung dữ chưa từng thấy, nhưng lại không khiên người ta sợ hãi chút nào.
Anh sờ tay lên mặt, bên má phải một mảng đỏ, có chút đau rát, "Vân, cậu làm gì mình?"
"Làm gì sao?" Quách Vân tức giận hét lớn, "Mình đánh chết cậu, tên khốn này."
Dứt lời, cô nhào vào Vũ Minh Thiên vừa đánh anh túi bụi, vừa khóc vừa chửi, "Cậu đã làm gì mình, hả...hức..hức...cậu đã làm gì? Cậu còn không nhớ?" Hai hàng nước mắt Quách Vân trào ra..hai tay cũng vô khí lực, đánh Vũ Minh Thiên nhưng anh lại không đau chút nào.
Vũ Minh Thiên bị đánh, lại thấy Quách Vân khóc, mông lung khó hiểu, mãi lâu...mới thốt ra được ba chữ, "Mình làm...cậu?"
Quách Vân càng khó chịu hơn, khóc càng lớn, "Vũ Minh Thiên, cậu là thằng khốn, cậu đã làm mình, cướp đi của mình đấy, mình là bạn cậu đấy...!!"
Lần này, Vũ Minh Thiên mới triệt để tỉnh táo, anh nhớ ra.
Tối qua anh uống rượu say, Quách Vân đỡ anh về phòng. Về đến phòng, anh không hiểu sao mình lại nổi dục vọng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Quách Vân, càng nhìn lại càng cảm thấy quen mắt lẫn câu người, lập tức lý trí bị đập thành mảnh vụn, chỉ còn dục tính đầy não, và sau đó... một phát làm điên cuồng đến cuối cùng.
Chết tiệt...
Vũ Minh Thiên chửi trong lòng. Anh nhìn Quách Vân như con thỏ xù lông trước mắt mình, bỗng chốc rơi vào lúng túng...
Nói thế nào thì Quách Vân cũng là bạn thân của anh từ thời đại học đến giờ, thân còn hơn cả bạn thân, chỉ thiếu cái là không yêu như tình yêu nam nữ. Đó là một tình bạn thuần khiết.
Giờ thì hay rồi, anh một chốc hồ đồ, tình bạn thuần khiết bị anh đạp đổ.
"Vân...mình...xin lỗi, mình không.." Vũ Minh Thiên muốn mở miệng giải thích.
"Cậu cút đi." Quách Vân quệt nước mắt, "Lần trước, cậu đã xém vượt rào, mình đã bỏ qua cho cậu, vậy mà tối qua, cậu lại, cậu là thằng khốn...hức hức..." Cô lại khóc.
Vũ Minh Thiên cuống quýt vội vàng đứng dậy, nhưng anh quên là mình đang không mặc cái gì trên người, thế là anh cứ như vậy mà lõa thân hết trước mắt Quách Vân.
Vừa sáng sớm, đàn ông luôn luôn sẽ có một chút phản ứng sinh lý.
Quách Vân nhìn đến thứ kia đang dựng thẳng đã đâm vào cô tối qua của Vũ Minh Thiên, cô ghét bỏ không thôi.
Chính là cái đó đã lấy đi lần đầu tiên của cô.
Tên khốn Vũ Minh Thiên.
Quách Vân tàn bạo nhìn vẻ mặt khó xử của Vũ Minh Thiên, sau đó hít một hơi sâu, "Đừng nói thêm gì nữa, mình không hận cậu, nhưng từ nay trở đi, chúng ta tuyệt giao."
Dứt lời trực tiếp xoay người đi thẳng ra cửa.
"Vân, Vân à, nghe mình giải thích được không? Vân à, Quách Vân!!" Vũ Minh Tjieen vốn định đuổi theo ra ngoài, nhưng nhìn đến cơ thể không mảnh vải của mình. Anh chỉ có thể bất lực, ảo não vỗ đầu.
Mẹ nó chứ, khôn ba năm ngu một giờ.
Anh thật là vô sỉ, sao mà có thể làm loại chuyện đó với Quách Vân. Càng nghĩ càng hận bản thân mình ngu.
Tìm ai phát tiết không tìm, lại tìm Quách Vân.
Anh coi cô như tri kỷ, không hơn không kém, ngoài phản bội, chuyện gì cũng có thể tha thứ, nhưng bây giờ, lại thêm một cái nữa, bạn bè lại lên giường, vậy thì quan hệ đã không còn có thể xem là như lúc trước được nữa.
Vũ Minh Thiên day day trán, gạt đi mơ màng trong đầu, mặc đồ lại hẳn hoi, sau đó đến phòng tắm rửa mặt đơn giản cho tỉnh táo, rồi vội vàng đuổi theo Quách Vân.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mang Thai Rồi
- Chương 2: Ly Hôn
- Chương 3: Lấy Cô Vì Trách Nhiệm
- Chương 4: Hợp Đồng Trước Hôn Nhân
- Chương 5: Tâm Tình Không Được Tốt
- Chương 6: Trợ Lí Đặc Biệt
- Chương 7: " Tiểu Tam " Vào Bếp
- Chương 8: Ăn Cái Đầu Của Anh Ấy !!
- Chương 9: Gặp Lại Trần Phong
- Chương 10: Chồng Cũ Ghen
- Chương 11: Không Ngại Cho Anh Đoạn Tử Tuyệt Tôn
- Chương 12: Tửu Lượng Kém
- Chương 13: Cô Cũng Có Thể Làm Hắn Đau Tim
- Chương 14: Nụ Hôn Không Ý Vị
- Chương 15: Hắn Bắt Đầu Quan Tâm Cô Rồi
- Chương 16: Một Mình Đi Khám Thai
- Chương 17: Ngu Rồi Còn Tỏ Ra Nguy Hiểm
- Chương 18: Quá Khứ Của Từ Lạc
- Chương 19: Đã Biết Quan Tâm
- Chương 20: Có Tiền Liền Có Quyền Phát Biểu
- Chương 21: Hôn Ước Bị Ép Buộc
- Chương 22: Rõ Ràng Khôn Ngoan, Nhưng Lại Là Ngu Ngốc
- Chương 23: Tương Tư
- Chương 24: Bạn Thân
- Chương 25: Bao Lời Muốn Nói
- Chương 26: Anh Đang Ghen
- Chương 27: Xé Rách Cái Thể Diện
- Chương 28: Tìm Trai Từ Tiệc Tình Thú
- Chương 29: Trùng Hợp
- Chương 30: Chẳng Có Quan Hệ Nào Cả
- Chương 31: Kịch Vui
- Chương 32: Ngôi Sao Hạng A
- Chương 33: Oán Tôi? Tôi TrỊ Cô!
- Chương 34: Khí Chất Toát Lên Đầy Hào Quang
- Chương 35: Rung Động Kỳ Diệu
- Chương 36: Linh Tính Giống Nhau Sao?
- Chương 37: Bọn Họ Có Gian Tình Khi Nào?
- Chương 38: Duyên Cha Con Đến Đây Là Hết
- Chương 39: Lòng Tham Vô Đáy
- Chương 40: Thai Nhi Gặp Nguy HIểm Rồi Chăng?
- Chương 41: Ép Hôn Với Nam Nhân Ngốc
- Chương 42: Không Tồn Tại, Sẽ Không Phải Gánh Những Đau Đớn
- Chương 43: Vì Cô Vẫn Luôn Là Vợ Hắn
- Chương 44: Trong Cái Rủi, Có Cái May
- Chương 45: Bắt Bọn Họ Nếm Đau Khổ Gấp Trăm Lần
- Chương 46: Dám Đụng Đến Vợ Tao, Chết !!
- Chương 47: Định Tội, Cuộc Sống Khổ Như Địa Ngục,...
- Chương 48: Đơn Ly Hôn, Tôi Chưa Ký, Nên Em Vẫn Là Vợ Tôi
- Chương 49
- Chương 50: Hắn Muốn Đối Tốt Với Cô
- Chương 51: Tự Lập
- Chương 52: Bảo Bảo, Mẹ Và Con Cùng Cố Lên !
- Chương 53: Quyết Tâm Rời Đi
- Chương 54: Một Sự Thất Tín, Vạn Sự Chẳng Tin
- Chương 55: Thật Sự Không Buồn
- Chương 56: Hắn Đúng Là Âm Hồn Không Tan
- Chương 57: Anh Ở Cách Vách Với Em
- Chương 58
- Chương 59: Càng Ngày Càng Mong Chờ Bảo Bảo
- Chương 60: Sweet Happy (Hạnh Phúc Ngọt Ngào)
- Chương 61: Vụ Này Coi Bộ Không Đơn Giản
- Chương 62: Bị Người Ta Tát Một Cái
- Chương 63: Nhắm Vào Tôi, Tôi Đấu Với Các Người Đến Cùng
- Chương 64: Bọn Họ Xem Chỉ Là Không Khí
- Chương 65: Dạy Dỗ Từng Người Một
- Chương 66: Dạy Dỗ Lưu Tiểu Tam
- Chương 67: Gặp Lại Vũ Minh Thiên
- Chương 68: Lời Cảnh Cáo Của Diệp Thành
- Chương 69: Hắn Muốn Làm Chỗ Dựa Cho Cô
- Chương 70: Tâm Sự Của Diệp Thành
- Chương 71: Bị Quăng Cẩu Lương Ngập Mặt
- Chương 72: Hợp Đồng Thỏa Thuận Nuôi Con
- Chương 73: Trần Phong Là Của Tớ, Người Khác Đừng Hòng!
- Chương 74: Bị " Đá" !!
- Chương 75: Đi Tìm Đáp Án Trong Lòng
- Chương 76: Anh Chỉ Muốn Ôm Em Một Lát
- Chương 77: Nhận Lỗi, Nhận Thua !
- Chương 78
- Chương 79: Muốn Hiểu Rõ Trái Tim Mình
- Chương 80: Anh Chính Là....Cái Tên Vô Liêm Sỉ Nhất
- Chương 81: Thật Sự Không Quan Tâm Chút Nào Sao
- Chương 82: Uy Hiếp Trong Bóng Tối
- Chương 83: Chuyện Của Vợ Tôi, Tôi Tự Lo
- Chương 84: Sợ
- Chương 85: Anh Tình Nguyện Để Em Trút Giận
- Chương 86: Hối Hận Vì Đã Buông Tay Em
- Chương 87: Ở Cùng Bác Sĩ
- Chương 88
- Chương 89: Tôi Không Muốn Thấy Mặt Cô, Một Chút Cũng Không Muốn
- Chương 90: Thay Tên Đổi Họ, Cuốn Xéo Khỏi Diệp Gia
- Chương 91: Ranh giới
- Chương 92: Tâm Ý Của Diệp Thành
- Chương 93: Biến Cố Bất Ngờ Xảy Đến
- Chương 94: Dã Tâm
- Chương 95: Bức Tâm Thư
- Chương 96: Anh Ấy Vẫn Còn Sống
- Chương 97: Nếu Như Tất Cả Có Thể Làm Lại
- Chương 98: Để Anh Yêu Em Một Ngàn Lần
- Chương 99: Hai Người Đàn Ông Giáp Mặt Một Chỗ, Liệu Có Ổn?
- Chương 100: Bạn Tri Kỉ
- Chương 101: Muốn Đón Năm Mới Với Em
- Chương 102: Cơm Giao Thừa Chan Dấm
- Chương 103: Tôi Thật Ra...Đã Thích Em Ấy
- Chương 104: Muốn Cho Cô Ấy Một Gia Đình
- Chương 105: Đích thân mua quà sinh nhật cho vợ
- Chương 106: Con Trai Ra Đời Bình An
- Chương 107: Tôi Thật Sự Rất Yêu Cô Ấy !
- Chương 108: Cảm Tạ Trời Xanh, Cảm Ơn Em
- Chương 109
- Chương 110: Sủng Ái Con Như Một Tiểu Vương Tử
- Chương 111: Ác Mộng
- Chương 112: Anh muốn theo đuổi em lại một lần nữa
- Chương 113
- Chương 114: Sẽ Không Bao Giờ Tha Thứ Cho Anh
- Chương 115: Ông Chú Xấu Xa Từ Đâu Xuất Hiện
- Chương 116: Ai Cũng Đừng Hòng Mang Bảo Bối Đi
- Chương 117
- Chương 118: Không đáp ứng
- Chương 119: Em Và Con Cùng Ra Nước Ngoài Tránh Gió Đi
- Chương 120: Chờ Ngày Trở Về
- Chương 121: Thời khắc đều nghĩ tới cô ấy
- Chương 122: Nếu như có thể có được cô ấy
- Chương 123: Nhớ cô đến phát điên
- Chương 124
- Chương 125: Chúng ta chỉ nên là bạn bè thôi
- Chương 126: Rất nhanh anh có thể nhìn thấy em rồi
- Chương 127: Chỉ Muốn Nhìn Thấy Cô Và Con Trai Anh
- Chương 128: Có Mất Đi Rồi Mới Biết Trân Quý
- Chương 129: Nhất Định Sẽ Cho Con Một Gia Đình Hoàn Chỉnh
- Chương 130: Trở Về
- Chương 131: Tiếng động nửa đêm kì dị
- Chương 132: Đừng sợ!! Có anh ở đây rồi!
- Chương 133: Chỉ Cần Em Trở Về, Mọi Thứ Anh Đều Chấp Nhận
- Chương 134: Anh Ở Bên Em, Là Nghiêm Túc !
- Chương 135: Anh Nhất Định Phải Sủng Em
- Chương 136: Sự Kiên Trì Vì Tình Yêu
- Chương 137: Để anh dạy em kỹ thuật hôn
- Chương 138: Pháo hoa rực rỡ trong tim
- Chương 139: Sẽ không buông tay
- Chương 140: Cùng lắm thì nuôi anh ấy cả đời
- Chương 141: Ai cũng đều sẽ rời đi phải không?
- Chương 142: Em Vẫn Còn Có Anh
- Chương 143: Vợ Ơi, Cùng Anh Yêu Lại Nhé !
- Chương 144: Xem Như Là Mơ Một Giấc Mơ Đẹp
- Chương 145: Giam Giữ Trái Tim Em Một Lần Nữa
- Chương 146: Càng ngày càng khiến cô tâm phiền ý loạn
- Chương 147: Trở Thành Đôi Mắt Cho Cô Ấy
- Chương 148: Anh đã biết được bí mật của cô
- Chương 149: Nếu trong lòng em còn có anh
- Chương 150: Lần Đầu Tiên Anh Khóc
- Chương 151: Sẽ Cho Anh Một Cơ Hội Cuối Cùng
- Chương 152: Như vậy cũng đã có chút ngọt ngào
- Chương 153: Tạo Cho Cô Một Sự An Tâm Và Tin Tưởng Tuyệt Đối
- Chương 154: Anh Sợ....Sợ Rất Nhiều
- Chương 155: Muốn Lấy Lại Tất Cả Tâm Ý Của Cô Ấy Bằng Mọi Giá
- Chương 156: Chỉ mong nó sớm truy người về như cũ
- Chương 157: Cùng em đi ngắm mặt trời mọc
- Chương 158: Muốn quang minh chính đại hôn em
- Chương 159: Buổi sáng hôm nay, thật đáng giá
- Chương 160: Trước Kia Từng Xưng Hô Thân Mật Cỡ Nào
- Chương 161: Mình Là Bạn Thân Nhất Của Cậu Đấy
- Chương 162: Không Phải Quá Muốn Chúc Phúc Cho Anh
- Chương 163: Sẽ không nhường cô ấy cho bất kỳ ai
- Chương 164: Không yêu sẽ không để hôn môi
- Chương 165: Gặp nữ nhân lạ trong buổi tiệc
- Chương 166: Dưới Gầm Bàn Có "Cẩu" Đê Tiện
- Chương 167: Chỉ chung thủy với vợ tôi
- Chương 168: Đều là những kẻ siêu thủ đoạn
- Chương 169: Dọn Vào Chung Phòng Với Anh Nhé
- Chương 170: Dường Như Trở Lại Năm Đó
- Chương 171: Lại được ôm vợ ngủ mỗi đêm
- Chương 172: Gặp lại nhau, là một thay đổi kinh ngạc
- Chương 173: Anh ngồi cùng em một lát nhé!
- Chương 174: Yêu lại như một đôi tình nhân tiêu chuẩn
- Chương 175: Cả đời anh, nếu không là em thì không là ai khác
- Chương 176: Đích Thân Nấu Bữa Sáng Cho Anh
- Chương 177: Vòng ngọc xác định thân phận
- Chương 178: Hắn có từng có bệnh án tâm thần
- Chương 179: Làm đầu bếp không đơn giản
- Chương 180: Nguyện ý chịu phạt cả đời
- Chương 181: Du thuyền xa hoa khởi hành
- Chương 182: Tình yêu như bầu trời đầy sao
- Chương 183: Tâm sự hai người đàn ông
- Chương 184: Giống như lại ăn đường ăn mật
- Chương 185: Từ nay về sau chúng ta tuyệt giao
- Chương 186: Họ chính là một đôi oan gia
- Chương 187: Mối đe dọa ngầm
- Chương 188: Hỏa Hoạn Bất Ngờ Trên Du Thuyền
- Chương 189: Chết cũng phải kéo theo người chết cùng
- Chương 190: Cả đời này có phải sẽ không bao giờ gặp lại?
- Chương 191: Tỉnh lại người đầu tiên nghĩ đến là anh
- Chương 192: Chúng ta vợ chồng đề huề
- Chương 193: Anh tin chúng ta nhất định sẽ quay về được
- Chương 194: Bầu trời diệp thị sắp thay đổi
- Chương 195: Sau tất cả lại trở về bên nhau
- Chương 196: Em là thời gian đẹp nhất của anh
- Chương 197: Một nhà ba người đoàn tụ
- Chương 198: Cả đời này, cưng chiều em! cũng sẽ "làm" em đến cùng
- Chương 199: Cuộc sống mới chồng chồng, vợ vợ!
- Chương 200: Cảm ơn em đã cho anh tình yêu như thế
- Chương 201: Phiên Ngoại (1)
- Chương 202: Phiên Ngoại (2)
- Chương 203: Phiên Ngoại (3)
- Chương 204: Phiên Ngoại (4)
- Chương 205: Phiên Ngoại (5)
- Chương 206: Phiên Ngoại (6)
- Chương 207: Phiên Ngoại (7)
- Chương 208: Phiên Ngoại (8)
- Chương 209: Phiên Ngoại (9)
- Chương 210: Phiên Ngoại (10)