Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé - Chương 27: Xé Rách Cái Thể Diện
Chương trước- Chương 1: Mang Thai Rồi
- Chương 2: Ly Hôn
- Chương 3: Lấy Cô Vì Trách Nhiệm
- Chương 4: Hợp Đồng Trước Hôn Nhân
- Chương 5: Tâm Tình Không Được Tốt
- Chương 6: Trợ Lí Đặc Biệt
- Chương 7: " Tiểu Tam " Vào Bếp
- Chương 8: Ăn Cái Đầu Của Anh Ấy !!
- Chương 9: Gặp Lại Trần Phong
- Chương 10: Chồng Cũ Ghen
- Chương 11: Không Ngại Cho Anh Đoạn Tử Tuyệt Tôn
- Chương 12: Tửu Lượng Kém
- Chương 13: Cô Cũng Có Thể Làm Hắn Đau Tim
- Chương 14: Nụ Hôn Không Ý Vị
- Chương 15: Hắn Bắt Đầu Quan Tâm Cô Rồi
- Chương 16: Một Mình Đi Khám Thai
- Chương 17: Ngu Rồi Còn Tỏ Ra Nguy Hiểm
- Chương 18: Quá Khứ Của Từ Lạc
- Chương 19: Đã Biết Quan Tâm
- Chương 20: Có Tiền Liền Có Quyền Phát Biểu
- Chương 21: Hôn Ước Bị Ép Buộc
- Chương 22: Rõ Ràng Khôn Ngoan, Nhưng Lại Là Ngu Ngốc
- Chương 23: Tương Tư
- Chương 24: Bạn Thân
- Chương 25: Bao Lời Muốn Nói
- Chương 26: Anh Đang Ghen
- Chương 27: Xé Rách Cái Thể Diện
- Chương 28: Tìm Trai Từ Tiệc Tình Thú
- Chương 29: Trùng Hợp
- Chương 30: Chẳng Có Quan Hệ Nào Cả
- Chương 31: Kịch Vui
- Chương 32: Ngôi Sao Hạng A
- Chương 33: Oán Tôi? Tôi TrỊ Cô!
- Chương 34: Khí Chất Toát Lên Đầy Hào Quang
- Chương 35: Rung Động Kỳ Diệu
- Chương 36: Linh Tính Giống Nhau Sao?
- Chương 37: Bọn Họ Có Gian Tình Khi Nào?
- Chương 38: Duyên Cha Con Đến Đây Là Hết
- Chương 39: Lòng Tham Vô Đáy
- Chương 40: Thai Nhi Gặp Nguy HIểm Rồi Chăng?
- Chương 41: Ép Hôn Với Nam Nhân Ngốc
- Chương 42: Không Tồn Tại, Sẽ Không Phải Gánh Những Đau Đớn
- Chương 43: Vì Cô Vẫn Luôn Là Vợ Hắn
- Chương 44: Trong Cái Rủi, Có Cái May
- Chương 45: Bắt Bọn Họ Nếm Đau Khổ Gấp Trăm Lần
- Chương 46: Dám Đụng Đến Vợ Tao, Chết !!
- Chương 47: Định Tội, Cuộc Sống Khổ Như Địa Ngục,...
- Chương 48: Đơn Ly Hôn, Tôi Chưa Ký, Nên Em Vẫn Là Vợ Tôi
- Chương 49
- Chương 50: Hắn Muốn Đối Tốt Với Cô
- Chương 51: Tự Lập
- Chương 52: Bảo Bảo, Mẹ Và Con Cùng Cố Lên !
- Chương 53: Quyết Tâm Rời Đi
- Chương 54: Một Sự Thất Tín, Vạn Sự Chẳng Tin
- Chương 55: Thật Sự Không Buồn
- Chương 56: Hắn Đúng Là Âm Hồn Không Tan
- Chương 57: Anh Ở Cách Vách Với Em
- Chương 58
- Chương 59: Càng Ngày Càng Mong Chờ Bảo Bảo
- Chương 60: Sweet Happy (Hạnh Phúc Ngọt Ngào)
- Chương 61: Vụ Này Coi Bộ Không Đơn Giản
- Chương 62: Bị Người Ta Tát Một Cái
- Chương 63: Nhắm Vào Tôi, Tôi Đấu Với Các Người Đến Cùng
- Chương 64: Bọn Họ Xem Chỉ Là Không Khí
- Chương 65: Dạy Dỗ Từng Người Một
- Chương 66: Dạy Dỗ Lưu Tiểu Tam
- Chương 67: Gặp Lại Vũ Minh Thiên
- Chương 68: Lời Cảnh Cáo Của Diệp Thành
- Chương 69: Hắn Muốn Làm Chỗ Dựa Cho Cô
- Chương 70: Tâm Sự Của Diệp Thành
- Chương 71: Bị Quăng Cẩu Lương Ngập Mặt
- Chương 72: Hợp Đồng Thỏa Thuận Nuôi Con
- Chương 73: Trần Phong Là Của Tớ, Người Khác Đừng Hòng!
- Chương 74: Bị " Đá" !!
- Chương 75: Đi Tìm Đáp Án Trong Lòng
- Chương 76: Anh Chỉ Muốn Ôm Em Một Lát
- Chương 77: Nhận Lỗi, Nhận Thua !
- Chương 78
- Chương 79: Muốn Hiểu Rõ Trái Tim Mình
- Chương 80: Anh Chính Là....Cái Tên Vô Liêm Sỉ Nhất
- Chương 81: Thật Sự Không Quan Tâm Chút Nào Sao
- Chương 82: Uy Hiếp Trong Bóng Tối
- Chương 83: Chuyện Của Vợ Tôi, Tôi Tự Lo
- Chương 84: Sợ
- Chương 85: Anh Tình Nguyện Để Em Trút Giận
- Chương 86: Hối Hận Vì Đã Buông Tay Em
- Chương 87: Ở Cùng Bác Sĩ
- Chương 88
- Chương 89: Tôi Không Muốn Thấy Mặt Cô, Một Chút Cũng Không Muốn
- Chương 90: Thay Tên Đổi Họ, Cuốn Xéo Khỏi Diệp Gia
- Chương 91: Ranh giới
- Chương 92: Tâm Ý Của Diệp Thành
- Chương 93: Biến Cố Bất Ngờ Xảy Đến
- Chương 94: Dã Tâm
- Chương 95: Bức Tâm Thư
- Chương 96: Anh Ấy Vẫn Còn Sống
- Chương 97: Nếu Như Tất Cả Có Thể Làm Lại
- Chương 98: Để Anh Yêu Em Một Ngàn Lần
- Chương 99: Hai Người Đàn Ông Giáp Mặt Một Chỗ, Liệu Có Ổn?
- Chương 100: Bạn Tri Kỉ
- Chương 101: Muốn Đón Năm Mới Với Em
- Chương 102: Cơm Giao Thừa Chan Dấm
- Chương 103: Tôi Thật Ra...Đã Thích Em Ấy
- Chương 104: Muốn Cho Cô Ấy Một Gia Đình
- Chương 105: Đích thân mua quà sinh nhật cho vợ
- Chương 106: Con Trai Ra Đời Bình An
- Chương 107: Tôi Thật Sự Rất Yêu Cô Ấy !
- Chương 108: Cảm Tạ Trời Xanh, Cảm Ơn Em
- Chương 109
- Chương 110: Sủng Ái Con Như Một Tiểu Vương Tử
- Chương 111: Ác Mộng
- Chương 112: Anh muốn theo đuổi em lại một lần nữa
- Chương 113
- Chương 114: Sẽ Không Bao Giờ Tha Thứ Cho Anh
- Chương 115: Ông Chú Xấu Xa Từ Đâu Xuất Hiện
- Chương 116: Ai Cũng Đừng Hòng Mang Bảo Bối Đi
- Chương 117
- Chương 118: Không đáp ứng
- Chương 119: Em Và Con Cùng Ra Nước Ngoài Tránh Gió Đi
- Chương 120: Chờ Ngày Trở Về
- Chương 121: Thời khắc đều nghĩ tới cô ấy
- Chương 122: Nếu như có thể có được cô ấy
- Chương 123: Nhớ cô đến phát điên
- Chương 124
- Chương 125: Chúng ta chỉ nên là bạn bè thôi
- Chương 126: Rất nhanh anh có thể nhìn thấy em rồi
- Chương 127: Chỉ Muốn Nhìn Thấy Cô Và Con Trai Anh
- Chương 128: Có Mất Đi Rồi Mới Biết Trân Quý
- Chương 129: Nhất Định Sẽ Cho Con Một Gia Đình Hoàn Chỉnh
- Chương 130: Trở Về
- Chương 131: Tiếng động nửa đêm kì dị
- Chương 132: Đừng sợ!! Có anh ở đây rồi!
- Chương 133: Chỉ Cần Em Trở Về, Mọi Thứ Anh Đều Chấp Nhận
- Chương 134: Anh Ở Bên Em, Là Nghiêm Túc !
- Chương 135: Anh Nhất Định Phải Sủng Em
- Chương 136: Sự Kiên Trì Vì Tình Yêu
- Chương 137: Để anh dạy em kỹ thuật hôn
- Chương 138: Pháo hoa rực rỡ trong tim
- Chương 139: Sẽ không buông tay
- Chương 140: Cùng lắm thì nuôi anh ấy cả đời
- Chương 141: Ai cũng đều sẽ rời đi phải không?
- Chương 142: Em Vẫn Còn Có Anh
- Chương 143: Vợ Ơi, Cùng Anh Yêu Lại Nhé !
- Chương 144: Xem Như Là Mơ Một Giấc Mơ Đẹp
- Chương 145: Giam Giữ Trái Tim Em Một Lần Nữa
- Chương 146: Càng ngày càng khiến cô tâm phiền ý loạn
- Chương 147: Trở Thành Đôi Mắt Cho Cô Ấy
- Chương 148: Anh đã biết được bí mật của cô
- Chương 149: Nếu trong lòng em còn có anh
- Chương 150: Lần Đầu Tiên Anh Khóc
- Chương 151: Sẽ Cho Anh Một Cơ Hội Cuối Cùng
- Chương 152: Như vậy cũng đã có chút ngọt ngào
- Chương 153: Tạo Cho Cô Một Sự An Tâm Và Tin Tưởng Tuyệt Đối
- Chương 154: Anh Sợ....Sợ Rất Nhiều
- Chương 155: Muốn Lấy Lại Tất Cả Tâm Ý Của Cô Ấy Bằng Mọi Giá
- Chương 156: Chỉ mong nó sớm truy người về như cũ
- Chương 157: Cùng em đi ngắm mặt trời mọc
- Chương 158: Muốn quang minh chính đại hôn em
- Chương 159: Buổi sáng hôm nay, thật đáng giá
- Chương 160: Trước Kia Từng Xưng Hô Thân Mật Cỡ Nào
- Chương 161: Mình Là Bạn Thân Nhất Của Cậu Đấy
- Chương 162: Không Phải Quá Muốn Chúc Phúc Cho Anh
- Chương 163: Sẽ không nhường cô ấy cho bất kỳ ai
- Chương 164: Không yêu sẽ không để hôn môi
- Chương 165: Gặp nữ nhân lạ trong buổi tiệc
- Chương 166: Dưới Gầm Bàn Có "Cẩu" Đê Tiện
- Chương 167: Chỉ chung thủy với vợ tôi
- Chương 168: Đều là những kẻ siêu thủ đoạn
- Chương 169: Dọn Vào Chung Phòng Với Anh Nhé
- Chương 170: Dường Như Trở Lại Năm Đó
- Chương 171: Lại được ôm vợ ngủ mỗi đêm
- Chương 172: Gặp lại nhau, là một thay đổi kinh ngạc
- Chương 173: Anh ngồi cùng em một lát nhé!
- Chương 174: Yêu lại như một đôi tình nhân tiêu chuẩn
- Chương 175: Cả đời anh, nếu không là em thì không là ai khác
- Chương 176: Đích Thân Nấu Bữa Sáng Cho Anh
- Chương 177: Vòng ngọc xác định thân phận
- Chương 178: Hắn có từng có bệnh án tâm thần
- Chương 179: Làm đầu bếp không đơn giản
- Chương 180: Nguyện ý chịu phạt cả đời
- Chương 181: Du thuyền xa hoa khởi hành
- Chương 182: Tình yêu như bầu trời đầy sao
- Chương 183: Tâm sự hai người đàn ông
- Chương 184: Giống như lại ăn đường ăn mật
- Chương 185: Từ nay về sau chúng ta tuyệt giao
- Chương 186: Họ chính là một đôi oan gia
- Chương 187: Mối đe dọa ngầm
- Chương 188: Hỏa Hoạn Bất Ngờ Trên Du Thuyền
- Chương 189: Chết cũng phải kéo theo người chết cùng
- Chương 190: Cả đời này có phải sẽ không bao giờ gặp lại?
- Chương 191: Tỉnh lại người đầu tiên nghĩ đến là anh
- Chương 192: Chúng ta vợ chồng đề huề
- Chương 193: Anh tin chúng ta nhất định sẽ quay về được
- Chương 194: Bầu trời diệp thị sắp thay đổi
- Chương 195: Sau tất cả lại trở về bên nhau
- Chương 196: Em là thời gian đẹp nhất của anh
- Chương 197: Một nhà ba người đoàn tụ
- Chương 198: Cả đời này, cưng chiều em! cũng sẽ "làm" em đến cùng
- Chương 199: Cuộc sống mới chồng chồng, vợ vợ!
- Chương 200: Cảm ơn em đã cho anh tình yêu như thế
- Chương 201: Phiên Ngoại (1)
- Chương 202: Phiên Ngoại (2)
- Chương 203: Phiên Ngoại (3)
- Chương 204: Phiên Ngoại (4)
- Chương 205: Phiên Ngoại (5)
- Chương 206: Phiên Ngoại (6)
- Chương 207: Phiên Ngoại (7)
- Chương 208: Phiên Ngoại (8)
- Chương 209: Phiên Ngoại (9)
- Chương 210: Phiên Ngoại (10)
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé
Chương 27: Xé Rách Cái Thể Diện
Thu Lan tiếp tục nói " Bên nhà em nói, gọi điện cho em không được, cho nên gọi đến phòng làm việc của chúng ta."
Từ Lạc phiền muộn mà ừ một tiếng, " em biết rồi."
Thu Lan nghiêng đầu nhìn cô, tiếp lời, " chị nghe giọng điệu bà kia hình như rất hung, có vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống người ta á, rốt cuộc là có chuyện gì với em vậy."
Từ Lạc khua khua tay, " không sao đâu, em tự lo được."
Đoạn cô đứng dậy đi tới ban công ở sát văn phòng.
Mở điện thoại ra, có tới mấy cuộc gọi nhỡ. Ban nãy, cô để chế độ im lặng, nên cũng không nhận được.
Từ Lạc nhìn màn hình điện thoại, do dự một lát, liền gọi lại.
Bên kia hình như đang đợi cuộc gọi của cô, mới đổ chuông một tiếng, đã bắt máy.
Không cho Từ Lạc mở miệng, tiếng chửi rủa liền vang lên, [Lý Từ Lạc, tao gọi điện thoại cho mày, mày cũng không nhận? Mày ở bên ngoài sống sung sướng quá, liền khinh thường thân thích chúng tao phải không?]
Sắc mặt Từ Lạc trùng xuống, " dì, có chuyện gì?"
[Tao hỏi mày, tiền tháng này, mày đã gửi chưa?] Người đàn bà kia gắt lên.
"Chưa gởi." Từ Lạc lạnh lùng đáp.
Bà dì bên kia cười lạnh một tiếng, [ba mày hiện tại nằm trên giường bệnh, mày không gửi tiền tới, mày muốn ông ta chết phải không? Bà ngoại mày và em họ mày cần tiền gấp, mày cũng định làm lơ?]
Từ Lạc siết chặt điện thoại. " Dì à, từ ban đầu, dì nói với tôi, ba tôi bị bệnh, tôi đã gửi qua cả gần 100 triệu (vnd). Ông ta từ khi tôi còn nhỏ đã bạo hành gia đình, coi tôi và mẹ tôi không khác nào súc sinh...
" ông ta bị bệnh, tôi nể tình huyết nhục mà gửi tiền cho ông ta đã là tận tình tận nghĩa, các người còn muốn sao?"
Bà dì bên kia cứng họng, bà ta không có nghĩ đến, Từ Lạc vẫn luôn dễ nói chuyện lại dám trực tiếp lớn lối với trưởng bối là bà ta như vậy, nhất thời tức điên lên, cười lạnh,
[Ai dô, xem ra, ở thành đô, lăn lộn được thành tựu rồi, dám trực tiếp lên giọng với người trên như vậy? Trong mắt mày còn có trên dưới hay không? Còn biết hiếu thuận hay không?]
Sắc mặt Từ Lạc lạnh tới dọa người.
Nhớ lại chuyện năm đó, cô không khỏi oán hận. Cha cô năm xưa, ông ta bạo hành gia đình, đánh mẹ cô, đập con gái là cô, dùng dao mà cứa cổ cô, lại còn đem gái về nhà chơi, mẹ cô muốn ly hôn, nhưng cái đám thân thích kia lại một mực ép bà không được ly hôn.
Nào là nói, phụ nữ phải nhẫn nhịn, cho gia đình hạnh phúc, phải giữ thể diện cho gia đình, ly hôn sẽ mất mặt bọn họ.
Vậy mà mỗi lần mẹ cô bị đánh cho mặt đầy tím bầm, đến lết đi còn không nổi, đám người gọi là thân thích kia, đã đứng ra mà ngăn cản một lần nào hay chưa?
Sau khi mẹ mất, cái đám khốn nạn này lại quăng ánh mắt về phía cô, lấy cớ người cha bệnh tật kia, mà vòi tiền cô. Loading...
Mà tiền cô gửi về, ai là người sài, chỉ có đám khốn nạn đó là biết.
Một đám thân thích khốn nạn, bạch nhãn lang, chỉ biết tư lợi.
Từ Lạc giận tới mức phải cười lạnh một tiếng, ngày hôm nay, cô nhất quyết phải xé rách cái thể diện với những đám khốn nạn này, " ha, bà cảm thấy tôi không có hiếu cũng không sao. Tôi không quan tâm. Ba tôi năm sưa, ông ta đối xử với tôi và mẹ tôi thế nào, hiện tại còn muốn tôi báo hiếu? Thôi đi, Từ Lạc tôi vốn không có cha, chỉ có mẹ, Tôi mang họ Từ, không phải họ Lý."
Ngừng một lát, cô nói tiếp, " còn về em họ, dì à, dì không thấy mình nực cười lắm sao? Ồ, hay là dì cố tình không hiểu, nó là con trai dì, nó thiếu tiền thì dì lo chứ, dựa vào cái gì mà lại đòi tiền tôi."
Đầu dây bên kia, bà dì kia dường như là kinh hãi, bà ta không có ngờ tự mình gọi điện đến đòi tiền lại bị từ chối thẳng thắn, [Lý Từ Lạc, mày có biết thế nào là đối nhân xử thế hay không? Được, nếu mày không gửi tiền thì cả gia đình sẽ xóa tên mày khỏi Lý Gia.]
"Buồn cười, tôi sớm đã không còn là người của Lý Gia, Lý Gia đều là cái thứ phế vật như các người, tôi thật sự còn không muốn làm người nhà Lý Gia đâu, thứ mất mặt." Từ Lạc khinh bỉ mà gằn lên vào điện thoại.
Bên kia, bà dì hung tợn mà quát lên, [ tao cho mày một cơ hội cuối cùng, mày có gửi tiền về hay không?]
Từ Lạc cười lạnh, " haha, tiền polime thì tôi chả có đâu, nhưng mà tiền âm phủ thì nhiều lắm đấy! Bà có muốn lấy không?"
[Mày....] Bà dì còn chưa kịp nói thêm lời nào thì Từ Lạc đã cúp điện thoại.
Đám khốn nạn này, còn muốn dùng huyết thống để vòi tiền cô, xem cô là ATM tự động, muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu sao?
Lũ khốn nạn.
Không mang họ Lý thì không mang, dù sao thì cô cũng không ưa gì cái họ kia. Từ Lạc cô hiện tại không cha không mẹ, đám thân thích này, với cô mà nói, chỉ là người dưng, khác máu thì tăn lòng, vì cớ gì mà cô phải quan tâm quản chi bọn họ..
Từ giờ cô là Từ Lạc, sống cho bản thân, cho bảo bảo của cô.
Không sống cho một ai khác nữa cả.
Từ Lạc phiền muộn mà ừ một tiếng, " em biết rồi."
Thu Lan nghiêng đầu nhìn cô, tiếp lời, " chị nghe giọng điệu bà kia hình như rất hung, có vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống người ta á, rốt cuộc là có chuyện gì với em vậy."
Từ Lạc khua khua tay, " không sao đâu, em tự lo được."
Đoạn cô đứng dậy đi tới ban công ở sát văn phòng.
Mở điện thoại ra, có tới mấy cuộc gọi nhỡ. Ban nãy, cô để chế độ im lặng, nên cũng không nhận được.
Từ Lạc nhìn màn hình điện thoại, do dự một lát, liền gọi lại.
Bên kia hình như đang đợi cuộc gọi của cô, mới đổ chuông một tiếng, đã bắt máy.
Không cho Từ Lạc mở miệng, tiếng chửi rủa liền vang lên, [Lý Từ Lạc, tao gọi điện thoại cho mày, mày cũng không nhận? Mày ở bên ngoài sống sung sướng quá, liền khinh thường thân thích chúng tao phải không?]
Sắc mặt Từ Lạc trùng xuống, " dì, có chuyện gì?"
[Tao hỏi mày, tiền tháng này, mày đã gửi chưa?] Người đàn bà kia gắt lên.
"Chưa gởi." Từ Lạc lạnh lùng đáp.
Bà dì bên kia cười lạnh một tiếng, [ba mày hiện tại nằm trên giường bệnh, mày không gửi tiền tới, mày muốn ông ta chết phải không? Bà ngoại mày và em họ mày cần tiền gấp, mày cũng định làm lơ?]
Từ Lạc siết chặt điện thoại. " Dì à, từ ban đầu, dì nói với tôi, ba tôi bị bệnh, tôi đã gửi qua cả gần 100 triệu (vnd). Ông ta từ khi tôi còn nhỏ đã bạo hành gia đình, coi tôi và mẹ tôi không khác nào súc sinh...
" ông ta bị bệnh, tôi nể tình huyết nhục mà gửi tiền cho ông ta đã là tận tình tận nghĩa, các người còn muốn sao?"
Bà dì bên kia cứng họng, bà ta không có nghĩ đến, Từ Lạc vẫn luôn dễ nói chuyện lại dám trực tiếp lớn lối với trưởng bối là bà ta như vậy, nhất thời tức điên lên, cười lạnh,
[Ai dô, xem ra, ở thành đô, lăn lộn được thành tựu rồi, dám trực tiếp lên giọng với người trên như vậy? Trong mắt mày còn có trên dưới hay không? Còn biết hiếu thuận hay không?]
Sắc mặt Từ Lạc lạnh tới dọa người.
Nhớ lại chuyện năm đó, cô không khỏi oán hận. Cha cô năm xưa, ông ta bạo hành gia đình, đánh mẹ cô, đập con gái là cô, dùng dao mà cứa cổ cô, lại còn đem gái về nhà chơi, mẹ cô muốn ly hôn, nhưng cái đám thân thích kia lại một mực ép bà không được ly hôn.
Nào là nói, phụ nữ phải nhẫn nhịn, cho gia đình hạnh phúc, phải giữ thể diện cho gia đình, ly hôn sẽ mất mặt bọn họ.
Vậy mà mỗi lần mẹ cô bị đánh cho mặt đầy tím bầm, đến lết đi còn không nổi, đám người gọi là thân thích kia, đã đứng ra mà ngăn cản một lần nào hay chưa?
Sau khi mẹ mất, cái đám khốn nạn này lại quăng ánh mắt về phía cô, lấy cớ người cha bệnh tật kia, mà vòi tiền cô. Loading...
Mà tiền cô gửi về, ai là người sài, chỉ có đám khốn nạn đó là biết.
Một đám thân thích khốn nạn, bạch nhãn lang, chỉ biết tư lợi.
Từ Lạc giận tới mức phải cười lạnh một tiếng, ngày hôm nay, cô nhất quyết phải xé rách cái thể diện với những đám khốn nạn này, " ha, bà cảm thấy tôi không có hiếu cũng không sao. Tôi không quan tâm. Ba tôi năm sưa, ông ta đối xử với tôi và mẹ tôi thế nào, hiện tại còn muốn tôi báo hiếu? Thôi đi, Từ Lạc tôi vốn không có cha, chỉ có mẹ, Tôi mang họ Từ, không phải họ Lý."
Ngừng một lát, cô nói tiếp, " còn về em họ, dì à, dì không thấy mình nực cười lắm sao? Ồ, hay là dì cố tình không hiểu, nó là con trai dì, nó thiếu tiền thì dì lo chứ, dựa vào cái gì mà lại đòi tiền tôi."
Đầu dây bên kia, bà dì kia dường như là kinh hãi, bà ta không có ngờ tự mình gọi điện đến đòi tiền lại bị từ chối thẳng thắn, [Lý Từ Lạc, mày có biết thế nào là đối nhân xử thế hay không? Được, nếu mày không gửi tiền thì cả gia đình sẽ xóa tên mày khỏi Lý Gia.]
"Buồn cười, tôi sớm đã không còn là người của Lý Gia, Lý Gia đều là cái thứ phế vật như các người, tôi thật sự còn không muốn làm người nhà Lý Gia đâu, thứ mất mặt." Từ Lạc khinh bỉ mà gằn lên vào điện thoại.
Bên kia, bà dì hung tợn mà quát lên, [ tao cho mày một cơ hội cuối cùng, mày có gửi tiền về hay không?]
Từ Lạc cười lạnh, " haha, tiền polime thì tôi chả có đâu, nhưng mà tiền âm phủ thì nhiều lắm đấy! Bà có muốn lấy không?"
[Mày....] Bà dì còn chưa kịp nói thêm lời nào thì Từ Lạc đã cúp điện thoại.
Đám khốn nạn này, còn muốn dùng huyết thống để vòi tiền cô, xem cô là ATM tự động, muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu sao?
Lũ khốn nạn.
Không mang họ Lý thì không mang, dù sao thì cô cũng không ưa gì cái họ kia. Từ Lạc cô hiện tại không cha không mẹ, đám thân thích này, với cô mà nói, chỉ là người dưng, khác máu thì tăn lòng, vì cớ gì mà cô phải quan tâm quản chi bọn họ..
Từ giờ cô là Từ Lạc, sống cho bản thân, cho bảo bảo của cô.
Không sống cho một ai khác nữa cả.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mang Thai Rồi
- Chương 2: Ly Hôn
- Chương 3: Lấy Cô Vì Trách Nhiệm
- Chương 4: Hợp Đồng Trước Hôn Nhân
- Chương 5: Tâm Tình Không Được Tốt
- Chương 6: Trợ Lí Đặc Biệt
- Chương 7: " Tiểu Tam " Vào Bếp
- Chương 8: Ăn Cái Đầu Của Anh Ấy !!
- Chương 9: Gặp Lại Trần Phong
- Chương 10: Chồng Cũ Ghen
- Chương 11: Không Ngại Cho Anh Đoạn Tử Tuyệt Tôn
- Chương 12: Tửu Lượng Kém
- Chương 13: Cô Cũng Có Thể Làm Hắn Đau Tim
- Chương 14: Nụ Hôn Không Ý Vị
- Chương 15: Hắn Bắt Đầu Quan Tâm Cô Rồi
- Chương 16: Một Mình Đi Khám Thai
- Chương 17: Ngu Rồi Còn Tỏ Ra Nguy Hiểm
- Chương 18: Quá Khứ Của Từ Lạc
- Chương 19: Đã Biết Quan Tâm
- Chương 20: Có Tiền Liền Có Quyền Phát Biểu
- Chương 21: Hôn Ước Bị Ép Buộc
- Chương 22: Rõ Ràng Khôn Ngoan, Nhưng Lại Là Ngu Ngốc
- Chương 23: Tương Tư
- Chương 24: Bạn Thân
- Chương 25: Bao Lời Muốn Nói
- Chương 26: Anh Đang Ghen
- Chương 27: Xé Rách Cái Thể Diện
- Chương 28: Tìm Trai Từ Tiệc Tình Thú
- Chương 29: Trùng Hợp
- Chương 30: Chẳng Có Quan Hệ Nào Cả
- Chương 31: Kịch Vui
- Chương 32: Ngôi Sao Hạng A
- Chương 33: Oán Tôi? Tôi TrỊ Cô!
- Chương 34: Khí Chất Toát Lên Đầy Hào Quang
- Chương 35: Rung Động Kỳ Diệu
- Chương 36: Linh Tính Giống Nhau Sao?
- Chương 37: Bọn Họ Có Gian Tình Khi Nào?
- Chương 38: Duyên Cha Con Đến Đây Là Hết
- Chương 39: Lòng Tham Vô Đáy
- Chương 40: Thai Nhi Gặp Nguy HIểm Rồi Chăng?
- Chương 41: Ép Hôn Với Nam Nhân Ngốc
- Chương 42: Không Tồn Tại, Sẽ Không Phải Gánh Những Đau Đớn
- Chương 43: Vì Cô Vẫn Luôn Là Vợ Hắn
- Chương 44: Trong Cái Rủi, Có Cái May
- Chương 45: Bắt Bọn Họ Nếm Đau Khổ Gấp Trăm Lần
- Chương 46: Dám Đụng Đến Vợ Tao, Chết !!
- Chương 47: Định Tội, Cuộc Sống Khổ Như Địa Ngục,...
- Chương 48: Đơn Ly Hôn, Tôi Chưa Ký, Nên Em Vẫn Là Vợ Tôi
- Chương 49
- Chương 50: Hắn Muốn Đối Tốt Với Cô
- Chương 51: Tự Lập
- Chương 52: Bảo Bảo, Mẹ Và Con Cùng Cố Lên !
- Chương 53: Quyết Tâm Rời Đi
- Chương 54: Một Sự Thất Tín, Vạn Sự Chẳng Tin
- Chương 55: Thật Sự Không Buồn
- Chương 56: Hắn Đúng Là Âm Hồn Không Tan
- Chương 57: Anh Ở Cách Vách Với Em
- Chương 58
- Chương 59: Càng Ngày Càng Mong Chờ Bảo Bảo
- Chương 60: Sweet Happy (Hạnh Phúc Ngọt Ngào)
- Chương 61: Vụ Này Coi Bộ Không Đơn Giản
- Chương 62: Bị Người Ta Tát Một Cái
- Chương 63: Nhắm Vào Tôi, Tôi Đấu Với Các Người Đến Cùng
- Chương 64: Bọn Họ Xem Chỉ Là Không Khí
- Chương 65: Dạy Dỗ Từng Người Một
- Chương 66: Dạy Dỗ Lưu Tiểu Tam
- Chương 67: Gặp Lại Vũ Minh Thiên
- Chương 68: Lời Cảnh Cáo Của Diệp Thành
- Chương 69: Hắn Muốn Làm Chỗ Dựa Cho Cô
- Chương 70: Tâm Sự Của Diệp Thành
- Chương 71: Bị Quăng Cẩu Lương Ngập Mặt
- Chương 72: Hợp Đồng Thỏa Thuận Nuôi Con
- Chương 73: Trần Phong Là Của Tớ, Người Khác Đừng Hòng!
- Chương 74: Bị " Đá" !!
- Chương 75: Đi Tìm Đáp Án Trong Lòng
- Chương 76: Anh Chỉ Muốn Ôm Em Một Lát
- Chương 77: Nhận Lỗi, Nhận Thua !
- Chương 78
- Chương 79: Muốn Hiểu Rõ Trái Tim Mình
- Chương 80: Anh Chính Là....Cái Tên Vô Liêm Sỉ Nhất
- Chương 81: Thật Sự Không Quan Tâm Chút Nào Sao
- Chương 82: Uy Hiếp Trong Bóng Tối
- Chương 83: Chuyện Của Vợ Tôi, Tôi Tự Lo
- Chương 84: Sợ
- Chương 85: Anh Tình Nguyện Để Em Trút Giận
- Chương 86: Hối Hận Vì Đã Buông Tay Em
- Chương 87: Ở Cùng Bác Sĩ
- Chương 88
- Chương 89: Tôi Không Muốn Thấy Mặt Cô, Một Chút Cũng Không Muốn
- Chương 90: Thay Tên Đổi Họ, Cuốn Xéo Khỏi Diệp Gia
- Chương 91: Ranh giới
- Chương 92: Tâm Ý Của Diệp Thành
- Chương 93: Biến Cố Bất Ngờ Xảy Đến
- Chương 94: Dã Tâm
- Chương 95: Bức Tâm Thư
- Chương 96: Anh Ấy Vẫn Còn Sống
- Chương 97: Nếu Như Tất Cả Có Thể Làm Lại
- Chương 98: Để Anh Yêu Em Một Ngàn Lần
- Chương 99: Hai Người Đàn Ông Giáp Mặt Một Chỗ, Liệu Có Ổn?
- Chương 100: Bạn Tri Kỉ
- Chương 101: Muốn Đón Năm Mới Với Em
- Chương 102: Cơm Giao Thừa Chan Dấm
- Chương 103: Tôi Thật Ra...Đã Thích Em Ấy
- Chương 104: Muốn Cho Cô Ấy Một Gia Đình
- Chương 105: Đích thân mua quà sinh nhật cho vợ
- Chương 106: Con Trai Ra Đời Bình An
- Chương 107: Tôi Thật Sự Rất Yêu Cô Ấy !
- Chương 108: Cảm Tạ Trời Xanh, Cảm Ơn Em
- Chương 109
- Chương 110: Sủng Ái Con Như Một Tiểu Vương Tử
- Chương 111: Ác Mộng
- Chương 112: Anh muốn theo đuổi em lại một lần nữa
- Chương 113
- Chương 114: Sẽ Không Bao Giờ Tha Thứ Cho Anh
- Chương 115: Ông Chú Xấu Xa Từ Đâu Xuất Hiện
- Chương 116: Ai Cũng Đừng Hòng Mang Bảo Bối Đi
- Chương 117
- Chương 118: Không đáp ứng
- Chương 119: Em Và Con Cùng Ra Nước Ngoài Tránh Gió Đi
- Chương 120: Chờ Ngày Trở Về
- Chương 121: Thời khắc đều nghĩ tới cô ấy
- Chương 122: Nếu như có thể có được cô ấy
- Chương 123: Nhớ cô đến phát điên
- Chương 124
- Chương 125: Chúng ta chỉ nên là bạn bè thôi
- Chương 126: Rất nhanh anh có thể nhìn thấy em rồi
- Chương 127: Chỉ Muốn Nhìn Thấy Cô Và Con Trai Anh
- Chương 128: Có Mất Đi Rồi Mới Biết Trân Quý
- Chương 129: Nhất Định Sẽ Cho Con Một Gia Đình Hoàn Chỉnh
- Chương 130: Trở Về
- Chương 131: Tiếng động nửa đêm kì dị
- Chương 132: Đừng sợ!! Có anh ở đây rồi!
- Chương 133: Chỉ Cần Em Trở Về, Mọi Thứ Anh Đều Chấp Nhận
- Chương 134: Anh Ở Bên Em, Là Nghiêm Túc !
- Chương 135: Anh Nhất Định Phải Sủng Em
- Chương 136: Sự Kiên Trì Vì Tình Yêu
- Chương 137: Để anh dạy em kỹ thuật hôn
- Chương 138: Pháo hoa rực rỡ trong tim
- Chương 139: Sẽ không buông tay
- Chương 140: Cùng lắm thì nuôi anh ấy cả đời
- Chương 141: Ai cũng đều sẽ rời đi phải không?
- Chương 142: Em Vẫn Còn Có Anh
- Chương 143: Vợ Ơi, Cùng Anh Yêu Lại Nhé !
- Chương 144: Xem Như Là Mơ Một Giấc Mơ Đẹp
- Chương 145: Giam Giữ Trái Tim Em Một Lần Nữa
- Chương 146: Càng ngày càng khiến cô tâm phiền ý loạn
- Chương 147: Trở Thành Đôi Mắt Cho Cô Ấy
- Chương 148: Anh đã biết được bí mật của cô
- Chương 149: Nếu trong lòng em còn có anh
- Chương 150: Lần Đầu Tiên Anh Khóc
- Chương 151: Sẽ Cho Anh Một Cơ Hội Cuối Cùng
- Chương 152: Như vậy cũng đã có chút ngọt ngào
- Chương 153: Tạo Cho Cô Một Sự An Tâm Và Tin Tưởng Tuyệt Đối
- Chương 154: Anh Sợ....Sợ Rất Nhiều
- Chương 155: Muốn Lấy Lại Tất Cả Tâm Ý Của Cô Ấy Bằng Mọi Giá
- Chương 156: Chỉ mong nó sớm truy người về như cũ
- Chương 157: Cùng em đi ngắm mặt trời mọc
- Chương 158: Muốn quang minh chính đại hôn em
- Chương 159: Buổi sáng hôm nay, thật đáng giá
- Chương 160: Trước Kia Từng Xưng Hô Thân Mật Cỡ Nào
- Chương 161: Mình Là Bạn Thân Nhất Của Cậu Đấy
- Chương 162: Không Phải Quá Muốn Chúc Phúc Cho Anh
- Chương 163: Sẽ không nhường cô ấy cho bất kỳ ai
- Chương 164: Không yêu sẽ không để hôn môi
- Chương 165: Gặp nữ nhân lạ trong buổi tiệc
- Chương 166: Dưới Gầm Bàn Có "Cẩu" Đê Tiện
- Chương 167: Chỉ chung thủy với vợ tôi
- Chương 168: Đều là những kẻ siêu thủ đoạn
- Chương 169: Dọn Vào Chung Phòng Với Anh Nhé
- Chương 170: Dường Như Trở Lại Năm Đó
- Chương 171: Lại được ôm vợ ngủ mỗi đêm
- Chương 172: Gặp lại nhau, là một thay đổi kinh ngạc
- Chương 173: Anh ngồi cùng em một lát nhé!
- Chương 174: Yêu lại như một đôi tình nhân tiêu chuẩn
- Chương 175: Cả đời anh, nếu không là em thì không là ai khác
- Chương 176: Đích Thân Nấu Bữa Sáng Cho Anh
- Chương 177: Vòng ngọc xác định thân phận
- Chương 178: Hắn có từng có bệnh án tâm thần
- Chương 179: Làm đầu bếp không đơn giản
- Chương 180: Nguyện ý chịu phạt cả đời
- Chương 181: Du thuyền xa hoa khởi hành
- Chương 182: Tình yêu như bầu trời đầy sao
- Chương 183: Tâm sự hai người đàn ông
- Chương 184: Giống như lại ăn đường ăn mật
- Chương 185: Từ nay về sau chúng ta tuyệt giao
- Chương 186: Họ chính là một đôi oan gia
- Chương 187: Mối đe dọa ngầm
- Chương 188: Hỏa Hoạn Bất Ngờ Trên Du Thuyền
- Chương 189: Chết cũng phải kéo theo người chết cùng
- Chương 190: Cả đời này có phải sẽ không bao giờ gặp lại?
- Chương 191: Tỉnh lại người đầu tiên nghĩ đến là anh
- Chương 192: Chúng ta vợ chồng đề huề
- Chương 193: Anh tin chúng ta nhất định sẽ quay về được
- Chương 194: Bầu trời diệp thị sắp thay đổi
- Chương 195: Sau tất cả lại trở về bên nhau
- Chương 196: Em là thời gian đẹp nhất của anh
- Chương 197: Một nhà ba người đoàn tụ
- Chương 198: Cả đời này, cưng chiều em! cũng sẽ "làm" em đến cùng
- Chương 199: Cuộc sống mới chồng chồng, vợ vợ!
- Chương 200: Cảm ơn em đã cho anh tình yêu như thế
- Chương 201: Phiên Ngoại (1)
- Chương 202: Phiên Ngoại (2)
- Chương 203: Phiên Ngoại (3)
- Chương 204: Phiên Ngoại (4)
- Chương 205: Phiên Ngoại (5)
- Chương 206: Phiên Ngoại (6)
- Chương 207: Phiên Ngoại (7)
- Chương 208: Phiên Ngoại (8)
- Chương 209: Phiên Ngoại (9)
- Chương 210: Phiên Ngoại (10)