9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài - Chương 1258

9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài Chương 1258
Đào nhỏ ngẩng đầu, không khóc nữa nhìn cậu cười: “Thật không?

Vậy cháu không muốn con chuột nhỏ, cháu muốn khủng long nhỏ.

“Được rồi, khủng long nhỏ, mua khủng long nhỏ cho Đào nhỏ!” Nói, Lục Vũ Tháp nhanh chóng ôm Đào nhỏ đến phạm vi an toàn trên ghế sô pha.

“Đào nhỏ, cháu muốn xem phim hoạt hình gì, chú nhỏ chọn cho cháu” Lục Vũ Tháp cầm điều khiển từ xa thân thiết hỏi.

Đào nhỏ nghiêng cúi đầu nghĩ: “Gấu xuất hiện. Đào nhỏ muốn nhìn tên đầu trọc bị đánh!”

Trong phòng khách, hai đứa nhỏ ở chung ấm áp hài hòa.

Trong phòng ăn, cặp mắt đáng yêu của Nhị Bảo Lục Vũ Lý xoay quanh, thừa cơ cất ước đi về phía phòng khách: “Em gái Đào nhỏ vẻ ngoài đáng yêu dễ thương, tại sao lại muốn xem phim hoạt hình bạo lực.

vậy nhỉ! Anh cảm thấy ở tuổi này của em nen xem mấy bộ phim giống như em bé vườn hoa mới thích hợp”

“Nhị bảo, con đang muốn đi đâu đó?” Lục Khải Vũ đưa tay kéo con trai lại.

Đám nhóc con này bối phận thật là loạn, Đào nhỏ gọi Tứ bảo là chú nhỏ, Nhị bảo gọi Đào nhỏ là em gái. Thật là khiến người ta đau đầu mài!

Còn có Nhị bảo, tròng mắt xoay tròn lúc nấy, rõ ràng chính là muốn mượn cơ hội sẽ trốn tránh trách nhiệm.

“Mặc dù là đi nhặt đồ chơi bằng điện giúp cho Đào nhỏ, thế nhưng bình hoa làm sao mà đổ được?” Lục Khải Vũ tiếp cận hắn hỏi.

Lục Vũ Lý chỉ chỉ Lục Tấn Khang: “Cái này, bố hỏi Ngũ bảo đi, chúng con chỉ là nhẹ nhàng kéo lấy một chút, không nghĩ tới cái này giàn trồng hoa đột nhiên ngã, điều này nói rõ cái này giàn trồng hoa chính là hàng nhái”

Ngũ bảo Lục Tấn Khang đi tới, ngẩng đầu lên nói: “Anh hai nói rất đúng, mẹ, thiết kế này của mẹ vốn không hợp lý, nhà chúng ta bình thường tổng cộng mười mấy nhân khẩu, lúc ăn cơm, vốn là phòng ăn đã không rộng rãi lắm, vậy mà mẹ còn muốn đặt một giàn trồng hoa ở đây.

Căn bản chính là một tai họa ngầm đó ạ”

“Hơn nữa, nhóm bọn con cũng chưa động vào chút nào, chính là muốn giúp em gái Đào nhỏ lấy con chuột đã chuôi xuống giàn hoa ra mà thôi, chúng con cũng chỉ là tốt bụng mà thôi, ai biết nhẹ nhàng đụng một cái, nó liền ngã. Mẹ, anh hai anh ấy nói rất đúng, cái giàn trông hoa này chỉ là hàng nhái mà thôi. Chất lượng quá kém”

Mạc Hân Hy lại gần con trai, chỉ chỉ vào phòng ăn nhà bọn họ gần mười năm mét vuông, rộng rãi sáng tỏ: “Ngũ bảo, con nói phòng ăn không rộng lắm?”

Lục Tấn Khang nhẹ gật đầu: “Đúng vậy ạ, so với phòng ăn ở biệt thự nhà cũ, cái này cũng đâu có rộng lắm đâu!”

Miệng của đám nhóc con này đầy lời ngụy biện, Mạc Hân Hy chỉ có thể hít sâu một hơi, bình phục một chút tâm tình của mình: “Tốt, rất tốt.

Nếu như đám các con cảm thấy giàn hoa này đặt ở đây chỉ thêm vướng víu. Vậy liền dứt khoát dỡ bỏ, mấy thứ hoa cỏ rơi trên mặt đất cho các con phụ trách dọn dẹp sạch sẽ”

“Vì sao chứ? Anh em tốt có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, mấy người bọn họ cũng phải đến giúp đỡ”. Lục Vũ Lý chỉ chỉ trên ghế sa lon ngồi tứ bảo, còn có đứa đang trốn ở trên ban công xem náo nhiệt Lục bảo cùng ba cô em gái.

Vũ Tuệ nhảy ra đầy bất mãn nói: “Anh hai, rõ ràng là các anh làm sai, †ại sao muốn kéo thêm chúng em vào chứ?”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận