9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài - Chương 252

9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài Chương 252
“Muốn cắt bên nào trước đây?”

“Chỗ nào cũng được, anh cảm thấy chỗ nào thuận tay cứ cắt chỗ đó đi.”

Người đàn ông bị trói chéo tay vừa nhìn thấy đối phương chẳng nói chẳng rằng liền muốn cắt đứt hai lỗ tay của mình, nhất thời bị dọa cho sợ đến nỗi tè ra quần.

Chương 252

“Muốn cắt bên nào trước đây?”

“Chỗ nào cũng được, anh cảm thấy chỗ nào thuận tay cứ cắt chỗ đó đi.”

Người đàn ông bị trói chéo tay vừa nhìn thấy đối phương chẳng nói chẳng rằng liền muốn cắt đứt hai lỗ tay của mình, nhất thời bị dọa cho sợ đến nỗi tè ra quần.

“Đừng đừng đừng, tôi nói, tôi nói.”

Lục Khải Vũ quay đầu lại ánh mắt sắc lạnh: “Nói”

“Đó là một người phụ nữ gọi điện thoại cho tôi, nói là sau khi hoàn thành chuyện này, cô ta sẽ cho tôi một tỷ bảy trăm triệu đồng làm tiền thù lao, tôi cũng là bị tiền làm cho mờ con mặt nên mới nhận mối làm ăn này, cầu xin các người hãy buông tha cho tôi đi.”

“Người phụ nữ đó trông như thế nào?”

“Không, tôi không nhìn thấy.”

“Vậy sao? Không chịu nói thật phải không?” Con dao gọt hoa quả của Lý Duy Lộc trực tiếp đâm vào lỗ tai anh ta, một vết máu dọc theo cổ anh ta chảy xuống.

“Tôi nói, tôi nói.” Người đàn ông bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.

Anh ta chẳng qua chỉ là một tên lưu manh trong tiểu khu của đường phố mà thôi, thường ngày chỉ tham gia vào các giao dịch trộm cắp nhỏ, nào đầu bắt gặp được những cảnh tượng máu me thật sự như vậy.

“Nói.” Lý Duy Lộc nhịn không được đá anh ta một cước.

“Tôi nói, tôi nói. Ba ngày trước, vào khoảng mười giờ tối, một người phụ nữ có mái tóc gợn sóng lớn mặc váy bó sát màu đỏ tìm đến đàn em của tôi, nói rằng có một vụ làm ăn lớn, yêu cầu chúng tôi tạo ra một vụ tai nạn xe cộ ở ngã tư Phong Bạch”

“Người phụ nữ đó cầm một chiếc ô lớn màu đen, ánh đèn quá mờ nên tôi không thể nhìn thấy rõ được khuôn mặt của cô ta. Tuy nhiên, khi cô ta bước đi, tôi hình như nghe thấy người trong xe gọi cô ta là Hồng Vi

“Hồng Vi?” Lý Duy Lộc và Lục Khải Vũ đều đồng thời sửng sốt.

“Anh có chắc đối phương gọi cô ta là Hồng Vi không?” Lý Duy Lộc hỏi lại một lần nữa.

Người đàn ông gật đầu: “Tôi chắc chắn. Nếu các anh không tin tôi, các anh có thể hỏi những đàn em của tôi, lúc đó bọn chúng đều có mặt ở đó, hẳn là đều nghe thấy được.

Lý Duy Lộc nhìn về phía Lục Khải Vũ trong giọng nói có chút không xác định: “Hồng Vi mà anh ta đang nói đến là ca sĩ gần đây mới nổi lên của công ty truyền thông Nguyệt Tú Media, người yêu mới của em trai anh?”

Lục Khải Vũ nhíu mày trầm tư một lúc lâu, rồi hỏi anh ấy: “Anh có thể điều tra được camera giám sát của đoạn đường đó không?”

Anh cũng có chút không xác định, gần đây Khải Dã vì chuyện của Diệp Lan Chi, mà vẫn rất hiếm khi trở về nhà.

Nhưng Hồng Vi hẳn chính là người yêu mới của anh ta, bởi vì mấy ngày trước mẹ còn không yên tâm mà đi đến căn hộ tìm anh ta, mà bà ta cũng quả thật là bắt gặp được Hồng Vi vẫn còn đang mặc bộ đồ ngủ ở đó. Sau khi trở về nhà, bà ta cũng tức giận suốt một thời gian dài.

Nhưng Hồng Vi và Hân Hy căn bản chưa từng tiếp xúc với nhau, tại sao cô ta lại làm như vậy?

Lý Duy Lộc bất mãn liếc nhìn anh một cái: “Tại sao anh lại tìm tôi đi điều tra camera giám sát hả, con trai anh là cao thủ đó, anh đi tìm cậu bé cũng làm được thôi, tôi không phải là người hầu của nhà các người.”

“Minh Húc? Cậu bé vẫn còn nhỏ, tôi không muốn cậu bé tiếp xúc quá sớm với nhiều chuyện phức tạp như vậy.” Lục Khải Vũ ra vẻ như một người bố già đang bảo vệ cho con của mình.

“Xì, anh đừng ra vẻ nữa, tên nhóc đó sớm đã theo Hân Hy làm không ít chuyện xấu rồi. Nó đã nhiều lần xâm nhập vào camera giám sát của nhà các người, khách sạn Nguyệt Tú, và còn có cả trụ sở chính của công ty của các người nữa.

“Anh đừng coi thường cậu bé, mấy chuyện còn con này, anh không thể giấu được nó đâu.” Lý Duy Lộc rất không trượng nghĩa mà nói ra lời bán đứng Mạc Minh Húc.

“Nếu đã như vậy, thì quên đi. Tôi đi đây, anh nhớ tìm người phân tích kỹ thuật của những bức ảnh đó, tốt nhất là người có uy tín.

Nói xong, Lục Khải Vũ không hề nhìn anh ấy, mà xoay người bước đi.

“Này, chủ tịch Lục, không ai chơi như vậy cả, anh chính là điển hình của việc qua cầu rút ván đấy biết không hả.” Lý Duy Lộc ở phía sau anh tức giận giậm chân.

Thuộc hạ phía sau anh ấy thận trọng chỉ vào người đàn ông bị trói chặt hỏi: “Chủ tịch Lý, người này phải xử lý thế nào đây?”

“Đánh một trận, rồi mới giao cho anh trai tôi, ông ấy sẽ xử lý theo pháp luật”

“Đừng đừng đừng, tôi nói, tôi nói.”

Lục Khải Vũ quay đầu lại ánh mắt sắc lạnh: “Nói”

“Đó là một người phụ nữ gọi điện thoại cho tôi, nói là sau khi hoàn thành chuyện này, cô ta sẽ cho tôi một tỷ bảy trăm triệu đồng làm tiền thù lao, tôi cũng là bị tiền làm cho mờ con mặt nên mới nhận mối làm ăn này, cầu xin các người hãy buông tha cho tôi đi.”

“Người phụ nữ đó trông như thế nào?”

“Không, tôi không nhìn thấy.”

“Vậy sao? Không chịu nói thật phải không?” Con dao gọt hoa quả của Lý Duy Lộc trực tiếp đâm vào lỗ tai anh ta, một vết máu dọc theo cổ anh ta chảy xuống.

“Tôi nói, tôi nói.” Người đàn ông bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.

Anh ta chẳng qua chỉ là một tên lưu manh trong tiểu khu của đường phố mà thôi, thường ngày chỉ tham gia vào các giao dịch trộm cắp nhỏ, nào đầu bắt gặp được những cảnh tượng máu me thật sự như vậy.

“Nói.” Lý Duy Lộc nhịn không được đá anh ta một cước.

“Tôi nói, tôi nói. Ba ngày trước, vào khoảng mười giờ tối, một người phụ nữ có mái tóc gợn sóng lớn mặc váy bó sát màu đỏ tìm đến đàn em của tôi, nói rằng có một vụ làm ăn lớn, yêu cầu chúng tôi tạo ra một vụ tai nạn xe cộ ở ngã tư Phong Bạch”

“Người phụ nữ đó cầm một chiếc ô lớn màu đen, ánh đèn quá mờ nên tôi không thể nhìn thấy rõ được khuôn mặt của cô ta. Tuy nhiên, khi cô ta bước đi, tôi hình như nghe thấy người trong xe gọi cô ta là Hồng Vi

“Hồng Vi?” Lý Duy Lộc và Lục Khải Vũ đều đồng thời sửng sốt.

“Anh có chắc đối phương gọi cô ta là Hồng Vi không?” Lý Duy Lộc hỏi lại một lần nữa.

Người đàn ông gật đầu: “Tôi chắc chắn. Nếu các anh không tin tôi, các anh có thể hỏi những đàn em của tôi, lúc đó bọn chúng đều có mặt ở đó, hẳn là đều nghe thấy được.

Lý Duy Lộc nhìn về phía Lục Khải Vũ trong giọng nói có chút không xác định: “Hồng Vi mà anh ta đang nói đến là ca sĩ gần đây mới nổi lên của công ty truyền thông Nguyệt Tú Media, người yêu mới của em trai anh?”

Lục Khải Vũ nhíu mày trầm tư một lúc lâu, rồi hỏi anh ấy: “Anh có thể điều tra được camera giám sát của đoạn đường đó không?”

Anh cũng có chút không xác định, gần đây Khải Dã vì chuyện của Diệp Lan Chi, mà vẫn rất hiếm khi trở về nhà.

Nhưng Hồng Vi hẳn chính là người yêu mới của anh ta, bởi vì mấy ngày trước mẹ còn không yên tâm mà đi đến căn hộ tìm anh ta, mà bà ta cũng quả thật là bắt gặp được Hồng Vi vẫn còn đang mặc bộ đồ ngủ ở đó. Sau khi trở về nhà, bà ta cũng tức giận suốt một thời gian dài.

Nhưng Hồng Vi và Hân Hy căn bản chưa từng tiếp xúc với nhau, tại sao cô ta lại làm như vậy?

Lý Duy Lộc bất mãn liếc nhìn anh một cái: “Tại sao anh lại tìm tôi đi điều tra camera giám sát hả, con trai anh là cao thủ đó, anh đi tìm cậu bé cũng làm được thôi, tôi không phải là người hầu của nhà các người.”

“Minh Húc? Cậu bé vẫn còn nhỏ, tôi không muốn cậu bé tiếp xúc quá sớm với nhiều chuyện phức tạp như vậy.” Lục Khải Vũ ra vẻ như một người bố già đang bảo vệ cho con của mình.

“Xì, anh đừng ra vẻ nữa, tên nhóc đó sớm đã theo Hân Hy làm không ít chuyện xấu rồi. Nó đã nhiều lần xâm nhập vào camera giám sát của nhà các người, khách sạn Nguyệt Tú, và còn có cả trụ sở chính của công ty của các người nữa.

“Anh đừng coi thường cậu bé, mấy chuyện còn con này, anh không thể giấu được nó đâu.” Lý Duy Lộc rất không trượng nghĩa mà nói ra lời bán đứng Mạc Minh Húc.

“Nếu đã như vậy, thì quên đi. Tôi đi đây, anh nhớ tìm người phân tích kỹ thuật của những bức ảnh đó, tốt nhất là người có uy tín.

Nói xong, Lục Khải Vũ không hề nhìn anh ấy, mà xoay người bước đi.

“Này, chủ tịch Lục, không ai chơi như vậy cả, anh chính là điển hình của việc qua cầu rút ván đấy biết không hả.” Lý Duy Lộc ở phía sau anh tức giận giậm chân.

Thuộc hạ phía sau anh ấy thận trọng chỉ vào người đàn ông bị trói chặt hỏi: “Chủ tịch Lý, người này phải xử lý thế nào đây?”

“Đánh một trận, rồi mới giao cho anh trai tôi, ông ấy sẽ xử lý theo pháp luật”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận