Em Là Người Thứ Tư, Lại Là Người Đầu Tiên - Chương 65 : Hồng nào mà chẳng có gai
Chương trước- Chương 1:Con hẻm định mệnh, anh ta định làm gì mình?
- Chương 2:Cô biết võ. Được, cô là người thứ tư
- Chương 3:Cô làm gì mà nhìn chằm chằm vào tôi vậy? Thích tôi rồi à?
- Chương 4:Tôi đã để mắt tới cô
- Chương 5:Vô dụng
- Chương 6:Là giả ngốc hay ngốc nghếch đến nỗi không biết dùng não?
- Chương 7:Tôi bao
- Chương 8:Vậy em muốn tôi ngủ với em à?
- Chương 9:Tại sao lại mang họ Phỉ?
- Chương 10:Tên của mẹ anh là gì?
- Chương 11:Cậu chủ, chỉ cần một ngày
- Chương 12:Đi nhanh đi, trễ học rồi
- Chương 13:Xả súng
- Chương 14:Tò mò thì được, nhưng không có cửa đụng vào
- Chương 15:Cháu sẽ vòng lại xin của hồi môn
- Chương 16:Tuesday xuất hiện
- Chương 17:Con sẽ đợi mẹ đi tìm vợ về cho con
- Chương 18:Nếu ba ham cháu, con sẽ nhanh chóng tìm cách bồng về
- Chương 19:Em có thể nói yêu tôi trước mặt mọi người mà
- Chương 20:Quá khứ của Hắc Long
- Chương 21:Bể kế hoạch
- Chương 22:Thích em thì có, nhưng không ghen
- Chương 23:Bị Trần Thụy Ly hãm hại
- Chương 24:Bây giờ còn gọi con bé là Lão Tứ được thì tranh thủ đi
- Chương 25:Bị bắt cóc
- Chương 26:Độc tính phát tán
- Chương 27:Bao giờ tỉnh lại thì... tôi không chắc
- Chương 28:Sự ân cần
- Chương 29:Thiên, lâu rồi mới gặp
- Chương 30:Hâm nóng tình cảm ở khu giải trí
- Chương 31:Chiếc nhẫn hồng ngọc xanh hôm ở khu mua bán trang sức, đến lúc dùng
- Chương 32:Thật háo hức mong chờ đến ngày gặp con chó săn của anh
- Chương 33:Tôi nhất định phải có được cô
- Chương 34:Đồ xấu xa
- Chương 35:Lên nhầm xe
- Chương 36:Đi tìm Lạc Xuyên Kha
- Chương 37:Đe Dọa
- Chương 38:Cứu tinh đến
- Chương 39:Tắm đi, tôi dắt cô đi mua sắm
- Chương 40:Hắc Lam, đợi tôi
- Chương 41:Hai tiếng súng
- Chương 42:Dương Hoa Điền - vĩnh biệt
- Chương 43:Vợ chưa cưới của Vương Dịch Thiên
- Chương 44:Trò vui bây giờ mới bắt đầu
- Chương 45:120 quả bom hẹn giờ
- Chương 46:Vợ yêu
- Chương 47:Kiếp sau
- Chương 48:Để có người phát ghen
- Chương 49:Tôi thích làm điều khiến em vui
- Chương 50:Xuất hiện những âm thanh kì lạ
- Chương 51:Bắt đầu có hiện tượng bị dốc ngược
- Chương 52:Thoát thân
- Chương 53:Lây bệnh
- Chương 54:Ôm em ngủ
- Chương 55:Chị sắp đi lấy chồng rồi
- Chương 56:Thiên, mẹ muốn về nhà chính
- Chương 57:Đủ tuổi làm con dâu mẹ anh
- Chương 58:Con dâu của tôi, phải do tôi chọn
- Chương 59:Thỉnh về thêm một địch thủ
- Chương 60:Hợp tác
- Chương 61:Chỉ có ý đồ với mỗi em thôi
- Chương 62:Giả tạo
- Chương 63:Vu oan giá họa
- Chương 64:Cuộc điện thoại bí ẩn
- Chương 65 : Hồng nào mà chẳng có gai
- Chương 66 : Bị trúng thuốc
- Chương 67 : Cứu nguy
- Chương 68
- Chương 69 : Phải phẫu thuật
- Chương 70: Được, chị tên là Lam Lam, em nhớ rồi
- Chương 71: Lộ tẩy
- Chương 72: Kí ức trở lại
- Chương 73: Em rất thích anh
- Chương 74: Thiên, cho mượn địa bàn làm đám cưới
- Chương 75: Cái kết
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Em Là Người Thứ Tư, Lại Là Người Đầu Tiên
Chương 65 : Hồng nào mà chẳng có gai
Sáng hôm sau, một người đàn ông mặc vest đen thanh lịch bước vào đại sảnh nhà chính một cách hiên ngang, tay cầm túi xách đen.
Phỉ Thục Mỹ đang uống trà thì dừng lại, cau mày quay sang Trần Lập Thy: “Mang thêm ai về nữa vậy?”
Trần Lập Thy cũng hỏi ngược lại: “Tôi tưởng là chị mang về?”
Mọi người đều nhìn nhau thắc mắc. Phía trên có tiếng nói vọng xuống: “Là bác sĩ Tô.”
Mọi người nhìn lên thấy Vương lão gia ngồi trên xe lăn, là Viên Thiếp Ảnh đưa ông ấy xuống. Cô ta đưa ông vào thang máy, tích tắc đã xuống đến đại sảnh.
Phỉ Thục Mỹ cau mày với ông: “Một bác sĩ chưa đủ banh nhà sao? Tôi bôn ba ngoài đời hai mươi năm, già cả về nhà cũng không yên.”
“Thục Mỹ à, là Thiếp Ảnh nói con bé là bác sĩ chuyên khám tổng quát, nên có thêm một bác sĩ nữa chuyên về chứng tai biến của tôi.”
Trần Thụy Ly vừa nhâm nhi ly trà nóng vừa mỉa mai: “Ra là không có đủ trình độ nên mới cần thêm người giúp nhỉ.”
Viên Thiếp Ảnh cười nhếch mép không nói tiếng nào. Người đàn ông mặc vest đen đứng im nãy giờ mới lên tiếng: “Tôi là Tô Sở, mong được mọi người giúp đỡ.” - Cử chỉ của anh ta vô cùng nhẹ nhàng, tử tế, không lộ một chút sơ hở gì. Nếu nhìn bề ngoài có thể xem là một người đàng hoàng, còn bên trong thì chưa chắc.
Viên Thiếp Ảnh cười với anh ta: “Anh đến đúng lúc lắm, cùng tôi khám bệnh cho bác trai.”
Phỉ Thục Mỹ nghe xong hai chữ bác trai ho liền một cái: “Đình Chương, hai chữ bác trai để gọi ông còn nhẹ hơn bông gòn.”
Vương lão gia chỉ thở dài không nói tiếng nào, ông không có quyền tranh chấp với bà.
...----------------...
Buổi trưa, sau khi ăn xong Phỉ Phùng Lam quyết định trổ tài nữ công gia chánh, tự tay làm bánh quy cho Vương Dịch Thiên. Cô đọc công thức trên mạng, mày mò nhồi bột, làm bánh rồi đem đi nướng.
Cô còn mặc tạp dề, vừa uống nước cam vừa nhìn vào cái lò nướng chờ đợi thành quả. Đột nhiên cô nghe tiếng bước chân, là bước chân của đàn ông, tiếng bước chân lạ.
“Hắc Lam tiểu thư, rất vui được làm quen.” - Tô Sở cười tươi đưa tay ra trước mặt Phỉ Phùng Lam. Cô đáp lại bằng một giọng không hề quan tâm: “Không phải lúc sáng chào rồi à?”
Anh ta tiếp tục cười: “Nhưng vì muốn gây ấn tượng với cô nên tôi mới chào thêm lần nữa.”
Từ đầu tới cuối Phỉ Phùng Lam còn không thèm nhìn vào mặt anh ta, cô không nói tiếng nào chăm chăm nhìn vào số đếm trên lò nướng.
“Ting.” - lò kêu một tiếng báo hiệu bánh chín, cô vội bỏ ly nước cam xuống bước đến mở lò ra, vẫn không quan tâm đến người bên cạnh.
“Để tôi giúp cô.” - Tô Sở vừa nói vừa bước tới định lấy khây bánh giúp cô, nhưng cô đã lấy ra trước một bước: “Không cần.”
“Thôi mà, để tôi giúp.” - Anh ta vẫn còn muốn lôi thôi, tay đặt lung tung trúng vào phần dẫn nhiệt liền giật mình như muốn nhảy cẫng lên, thật sự rất nóng.
Tô Sở làm giọng mè nheo: “Hắc Lam tiểu thư, tôi định giúp cô ai ngờ bị phỏng tay rồi.”
Cô vừa lấy bánh ra khỏi khây xong liền nói: “Đáng đời.” - Rồi cô cầm đĩa bánh thơm phức đi một mạch lên lầu.
Tô Sở nhìn theo bóng dáng kiều diễm của cô, cười gian tà: “Đúng là hồng nào mà chẳng có gai. Nhưng không sao, rất kích thích.”
...----------------...
Phỉ Phùng Lam mang bánh qua phòng Vương Dịch Thiên, thấy anh đang làm việc trên máy tính.
“E hèm, có bánh ngon không biết ai muốn ăn không đây.”
Anh nhìn cô cười cười, bóc thử một miếng cho vào miệng: “Cũng ngon đó, nhưng mà chắc người làm nó ngon hơn.”
Cô vỗ vào mặt anh: “Đồ biến thái.”
Anh cười rồi lại chăm chú vào màn hình. Cô nhớ lại chuyện lúc nãy, cau mày kể lại hết cho anh nghe.
“Hắn có đụng đến người em không?”
“Không có.”
“Vậy thì tốt. Hắn dám dùng tay đụng vào người em thì chính anh sẽ bẻ gãy tay hắn, còn dùng chân đụng vào, thì anh bẻ chân.” - Giọng nói của Vương Dịch Thiên cực kì uy nghiêm, mặt anh cũng rất nghiêm túc, cô thấy vậy liền cảm thấy rất vui.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Con hẻm định mệnh, anh ta định làm gì mình?
- Chương 2:Cô biết võ. Được, cô là người thứ tư
- Chương 3:Cô làm gì mà nhìn chằm chằm vào tôi vậy? Thích tôi rồi à?
- Chương 4:Tôi đã để mắt tới cô
- Chương 5:Vô dụng
- Chương 6:Là giả ngốc hay ngốc nghếch đến nỗi không biết dùng não?
- Chương 7:Tôi bao
- Chương 8:Vậy em muốn tôi ngủ với em à?
- Chương 9:Tại sao lại mang họ Phỉ?
- Chương 10:Tên của mẹ anh là gì?
- Chương 11:Cậu chủ, chỉ cần một ngày
- Chương 12:Đi nhanh đi, trễ học rồi
- Chương 13:Xả súng
- Chương 14:Tò mò thì được, nhưng không có cửa đụng vào
- Chương 15:Cháu sẽ vòng lại xin của hồi môn
- Chương 16:Tuesday xuất hiện
- Chương 17:Con sẽ đợi mẹ đi tìm vợ về cho con
- Chương 18:Nếu ba ham cháu, con sẽ nhanh chóng tìm cách bồng về
- Chương 19:Em có thể nói yêu tôi trước mặt mọi người mà
- Chương 20:Quá khứ của Hắc Long
- Chương 21:Bể kế hoạch
- Chương 22:Thích em thì có, nhưng không ghen
- Chương 23:Bị Trần Thụy Ly hãm hại
- Chương 24:Bây giờ còn gọi con bé là Lão Tứ được thì tranh thủ đi
- Chương 25:Bị bắt cóc
- Chương 26:Độc tính phát tán
- Chương 27:Bao giờ tỉnh lại thì... tôi không chắc
- Chương 28:Sự ân cần
- Chương 29:Thiên, lâu rồi mới gặp
- Chương 30:Hâm nóng tình cảm ở khu giải trí
- Chương 31:Chiếc nhẫn hồng ngọc xanh hôm ở khu mua bán trang sức, đến lúc dùng
- Chương 32:Thật háo hức mong chờ đến ngày gặp con chó săn của anh
- Chương 33:Tôi nhất định phải có được cô
- Chương 34:Đồ xấu xa
- Chương 35:Lên nhầm xe
- Chương 36:Đi tìm Lạc Xuyên Kha
- Chương 37:Đe Dọa
- Chương 38:Cứu tinh đến
- Chương 39:Tắm đi, tôi dắt cô đi mua sắm
- Chương 40:Hắc Lam, đợi tôi
- Chương 41:Hai tiếng súng
- Chương 42:Dương Hoa Điền - vĩnh biệt
- Chương 43:Vợ chưa cưới của Vương Dịch Thiên
- Chương 44:Trò vui bây giờ mới bắt đầu
- Chương 45:120 quả bom hẹn giờ
- Chương 46:Vợ yêu
- Chương 47:Kiếp sau
- Chương 48:Để có người phát ghen
- Chương 49:Tôi thích làm điều khiến em vui
- Chương 50:Xuất hiện những âm thanh kì lạ
- Chương 51:Bắt đầu có hiện tượng bị dốc ngược
- Chương 52:Thoát thân
- Chương 53:Lây bệnh
- Chương 54:Ôm em ngủ
- Chương 55:Chị sắp đi lấy chồng rồi
- Chương 56:Thiên, mẹ muốn về nhà chính
- Chương 57:Đủ tuổi làm con dâu mẹ anh
- Chương 58:Con dâu của tôi, phải do tôi chọn
- Chương 59:Thỉnh về thêm một địch thủ
- Chương 60:Hợp tác
- Chương 61:Chỉ có ý đồ với mỗi em thôi
- Chương 62:Giả tạo
- Chương 63:Vu oan giá họa
- Chương 64:Cuộc điện thoại bí ẩn
- Chương 65 : Hồng nào mà chẳng có gai
- Chương 66 : Bị trúng thuốc
- Chương 67 : Cứu nguy
- Chương 68
- Chương 69 : Phải phẫu thuật
- Chương 70: Được, chị tên là Lam Lam, em nhớ rồi
- Chương 71: Lộ tẩy
- Chương 72: Kí ức trở lại
- Chương 73: Em rất thích anh
- Chương 74: Thiên, cho mượn địa bàn làm đám cưới
- Chương 75: Cái kết
- bình luận