Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ - Quyển 5 - Chương 117: Ban ngày ban mặt cướp người, thế này còn chịu nổi sao?
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Nam chủ ngước luyến tình thâm bị đào thải - Xin chào nam chính, gặp lại nam chính
- Quyển 1 - Chương 2: Nam phụ điên rồ
- Quyển 1 - Chương 3: Người qua đường Giáp bị mê đảo?
- Quyển 1 - Chương 4: Hắn có bị bệnh không?
- Quyển 1 - Chương 5: Còn đánh giá thấp bệnh tình của hắn
- Quyển 1 - Chương 6: Yếu ớt đáng thương lại bất lực
- Quyển 1 - Chương 7: Kịch bản chính là không có kịch bản
- Quyển 1 - Chương 8: Liêu Đình Nhạn: Bệ hạ thật là xấu
- Quyển 1 - Chương 9: Ban đêm nguy hiểm
- Quyển 1 - Chương 10: Nàng đến chủ động hôn ta
- Quyển 1 - Chương 11: Nam chính nguyên tác: Đây là? ? ?
- Quyển 1 - Chương 12: Bệ hạ, nếu huyết mạch không kéo dài, quốc gia bất ổn a!
- Quyển 1 - Chương 13: Đại thần: Ta cảm thấy Quý phi mang thai
- Quyển 1 - Chương 14: Huyết mạch của bệ hạ, thế nhưng là cấm kỵ. . .
- Quyển 1 - Chương 15: Định luật nghe thấy bí mật nhất định bị người ta phát hiện
- Quyển 1 - Chương 16: A, không phải chỉ là làm nũng sao, nàng cũng biết
- Quyển 1 - Chương 17: Lãnh diệp phiêu dật rải đầy mặt ta
- Quyển 1 - Chương 18: Không nói dối gạt người, ta có chứng sợ độ cao
- Quyển 1 - Chương 19: Thật là một hiện trường liếm cẩu cỡ lớn
- Quyển 1 - Chương 20: Quý phi: Đường cong cứu quốc
- Quyển 1 - Chương 21: Có ta ở đây, cái gì nàng cũng không cần lo lắng
- Quyển 1 - Chương 22: Đều là Quý phi dạy thật tốt a
- Quyển 1 - Chương 23: Trời có mây gió bất trắc
- Quyển 1 - Chương 24: Nhắc nhở, kịch bản đi chếch!
- Quyển 1 - Chương 25: Liêu Đình Nhạn: Ta, Quý phi, đánh trước
- Quyển 1 - Chương 26: Cảm ơn ngươi lộ kịch bản?
- Quyển 1 - Chương 27: Không nhanh mang nàng về, khả năng eo sắp gầy đến không còn gì
- Quyển 1 - Chương 28: Không có khả năng, sao hắn lại xuất hiện ở đây!
- Quyển 1 - Chương 29: Động tác vừa rồi của nàng có ý gì?
- Quyển 1 - Chương 30: Lao ra
- Quyển 1 - Chương 31: Liêu Đình Nhạn: Đây là, ta lại thăng cấp?
- Quyển 1 - Chương 32: Chuyện xưa xong
- Quyển 2 - Chương 33: Nam chính nhớ thương bạch nguyệt quang bị đào thải - Nói ngắn gọn, nàng xuyên qua rồi
- Quyển 2 - Chương 34: Tốn Nô
- Quyển 2 - Chương 35: Có gì ăn ngon không?
- Quyển 2 - Chương 36: Ta chắc chắn sẽ bảo hộ nàng thật tốt
- Quyển 2 - Chương 37: Tuyến kịch bản cùng với tuyến tình cảm đều xuất hiện chếch đi
- Quyển 2 - Chương 38: Tình cảm thật sự rất tốt, vừa mới thành thân a?
- Quyển 2 - Chương 39: Lòng ta có nàng, muốn bảo hộ nàng
- Quyển 2 - Chương 40: Vậy chúng ta cùng chung mộng đẹp
- Quyển 2 - Chương 41: Không ngờ rằng, ngươi lại vi tình mà có một ngày này
- Quyển 2 - Chương 42: Chỉ cần nàng không rời đi, ta có thể vì nàng làm bất kì điều gì
- Quyển 2 - Chương 43: Nếu có một ngày ngươi hiểu, thì đã không còn là "Tốn Nô"...
- Quyển 2 - Chương 44: Không biết bây giờ Tốn Nô của nàng có ổn không
- Quyển 2 - Chương 45: Thúc phụ, ta muốn tự mình đi Đông thành xin thuốc
- Quyển 2 - Chương 46: Vị mĩ nhân này tựa như hoa lê trên cành
- Quyển 2 - Chương 47: Không hề biết từng có một người đứng bên cạnh
- Quyển 2 - Chương 48: Ta là Đường Lê, không lừa chàng
- Quyển 2 - Chương 49: Chuyện lúng túng này
- Quyển 2 - Chương 50: Đao khách sẽ không béo
- Quyển 2 - Chương 51: Đơn giản mà nói, chính là huynh cần trị liệu, thực liệu là được
- Quyển 2 - Chương 52: Chuyện xưa xong
- Quyển 3 - Chương 53: Bạch Lăng: Đại huynh đệ, ngươi thật là một người tốt - Lục Lâm Sinh
- Quyển 3 - Chương 54: Đêm hôm ấy, hắn lặng yên không một tiếng động chết đi
- Quyển 3 - Chương 55: Vậy các người còn nhận đệ tử không?
- Quyển 3 - Chương 56: Ta cảm thấy rèn sắt không tệ
- Quyển 3 - Chương 57: Yếu đến đáng thương
- Quyển 3 - Chương 58: Kết nối thành công, nhân cách bên trong thức tỉnh thành công
- Quyển 3 - Chương 59: Ta biết bay
- Quyển 3 - Chương 60: Ta… là Lục… Lâm Sinh…
- Quyển 3 - Chương 61: Nôn ---
- Quyển 3 - Chương 62: Yêu quái này thật ngoan nha
- Quyển 3 - Chương 63: Ta biết hắn
- Quyển 3 - Chương 64: Có phải ngươi vừa ăn cái gì không
- Quyển 3 - Chương 65: Những cái này cũng tặng cho ngươi, cái màu vàng càng đẹp
- Quyển 3 - Chương 66: Tốt, chúc ngươi thuận lợi
- Quyển 3 - Chương 67: Không có gì long tộc không dám làm
- Quyển 3 - Chương 68: Ngươi bọc lấy ta là có ý gì
- Quyển 3 - Chương 69: Oành oành
- Quyển 3 - Chương 70: Ừ, ta có chút đói
- Quyển 3 - Chương 71: Bây giờ ta có một ý tưởng
- Quyển 3 - Chương 72: Ngươi thấy ta đập đập thì chớ đến
- Quyển 3 - Chương 73: A a a ——
- Quyển 3 - Chương 74: Tìm kiếm thất bại, không thể tìm được ngọn nguồn dị biến
- Quyển 3 - Chương 75: Hỏng thì gõ gõ, gõ hai lần là có thể tốt rồi
- Quyển 3 - Chương 76: Ta và hắn hoàn toàn không giống nhau, hắn cũng xem như là ta sao?
- Quyển 3 - Chương 77: Lão vỏ sò nhìn không nổi, vỏ sò khép lại, tự bế
- Quyển 3 - Chương 78: Xin ngài yên tâm
- Quyển 3 - Chương 79: Chuyện xưa thứ 3 xong
- Quyển 4 - Chương 80: Khương Vũ Triều: Ca ca yên tâm bay, fan độc vĩnh viễn đi theo- Vương gia bá đạo – Phế phi đặc công
- Quyển 4 - Chương 81: Nếu thân thể có bệnh, không thể giấu bệnh sợ thầy thuốc
- Quyển 4 - Chương 82: Muội muội, muội nhìn cái lá tùng này
- Quyển 4 - Chương 83: Muội muội, muội nhìn con chó này
- Quyển 4 - Chương 84: Thiếu Nguyên lão công?!
- Quyển 4 - Chương 85: Sao giống cẩu nam nữ hò hẹn dưới ánh trăng như thế?
- Quyển 4 - Chương 86: Muốn mua cho hắn thật nhiều trang phục quần áo đẹp mắt
- Quyển 4 - Chương 87: Dám đoạt người với Vương gia nhà chúng ta, muốn chết
- Quyển 4 - Chương 88: Dục vương vẫn nên nói năng cẩn thận cho thỏa đáng
- Quyển 4 - Chương 89: Trời ạ, đây là Idol thần tiên gì
- Quyển 4 - Chương 90: Em làm là được, để em
- Quyển 4 - Chương 91: Nhớ ra rồi, Sinh Khương Lão Tửu
- Quyển 4 - Chương 92: Vậy ta đây cũng xuống tham gia
- Quyển 4 - Chương 93: Không xong, Thuần Hi quận chúa xảy ra chuyện rồi
- Quyển 4 - Chương 94: Ngọc Lăng vương tức giận
- Quyển 4 - Chương 95: Cho em thêm thời gian mười giây đồng hồ để bình tĩnh
- Quyển 4 - Chương 96: Ừ, một ngày cũng không chờ nổi
- Quyển 4 - Chương 97: Nhìn ca ca đây trí thông minh có vẻ giảm xuống, đáng yêu đến thế nào a
- Quyển 4 - Chương 98: Danh nghĩa là vương phi, thật ra là trợ lý
- Quyển 4 - Chương 99: Lại bắt đầu suy nghĩ phương pháp chia rẽ hai người
- Quyển 4 - Chương 100: Nào có vợ chồng như vậy
- Quyển 4 - Chương 101: Chuẩn bị nghênh đón trận chiến mới
- Quyển 4 - Chương 102: Quả thật là một đôi trời sinh a
- Quyển 4 - Chương 103: Tôi bị bệnh, sức chống cự không cao
- Quyển 4 - Chương 104: Không phải anh ấy ngủ thiếp đi
- Quyển 4 - Chương 105: Ngoài cửa sổ ngựa xe như nước, lầu cao san sát
- Quyển 4 - Chương 106: Chuyện xưa thứ 4 xong
- Quyển 5 - Chương 107: Bảo bối thiên tài, mummy mang bầu chạy
- Quyển 5 - Chương 108: Là con trai siêu nhân của mẹ, con có thể mua quần da không?
- Quyển 5 - Chương 109: Buông váy xuống, lại là tiểu thư khuê các đoan trang
- Quyển 5 - Chương 110: Buông váy xuống, lại là tiểu thư khuê các đoan trang
- Quyển 5 - Chương 111: Trời giá rét, nên để Ngụy thị phá sản
- Quyển 5 - Chương 112: Tôi còn muốn hai chai bia ướp lạnh
- Quyển 5 - Chương 113: Tương lai của hai mẹ con chúng tôi đều giao vào tay anh, lão bản
- Quyển 5 - Chương 114: Ba ba còn thiếu con gái nuôi sao?
- Quyển 5 - Chương 115: Tôi cũng muốn tặng anh lễ vật
- Quyển 5 - Chương 116: Bé trai không thể mặc váy sao?
- Quyển 5 - Chương 117: Ban ngày ban mặt cướp người, thế này còn chịu nổi sao?
- Quyển 5 - Chương 118: Đúng, tôi muốn cô yêu tôi
- Quyển 5 - Chương 119: Cô bạn, cô ổn chứ, còn nhớ tôi là nam hay nữ không
- Quyển 5 - Chương 120: Không được nhúc nhích! Làm cái gì?
- Quyển 5 - Chương 121: Đang trên đường chạy tới
- Quyển 5 - Chương 122: Chúng ta theo ở phía sau, chờ bọn họ bị lạc lại nói
- Quyển 5 - Chương 123: Cái này của ai?
- Quyển 5 - Chương 124: Đây là thứ yêu ma quỷ quái gì?
- Quyển 5 - Chương 125: Trong ba tháng tới cô sẽ kết hôn
- Quyển 5 - Chương 126: Phát xong rồi kéo đen hắn
- Quyển 5 - Chương 127: Chuyện xưa thứ 5 xong
- Quyển 6 - Chương 128: Ân Như Hứa: Huynh chính là chân hương - Nếu phiền phức, ta liền đuổi nàng đi chăn cừu!
- Quyển 6 - Chương 129: Rốt cục nàng có thể cùng hắn nhìn về một phía
- Quyển 6 - Chương 130: Công chúa, nàng có muốn đi xem sói không?
- Quyển 6 - Chương 131: Ta đã thích, có gì không thể làm
- Quyển 6 - Chương 132: Nhân vật nữ chính từ đầu nên thuộc về hắn
- Quyển 6 - Chương 133: Đóa hoa chân chính nở rực rỡ ở nơi sơn dã
- Quyển 6 - Chương 134: Hắn không thay đổi, là một chuyện làm cho nàng tan nát cõi lòng nhất
- Quyển 6 - Chương 135: Thương đội mà thôi, ta muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu
- Quyển 6 - Chương 136: Lang Thần trên Tuyết sơn sẽ bảo hộ con trai của Lang Thần
- Quyển 6 - Chương 137: Đó là một nơi xinh đẹp lại tàn khốc
- Quyển 6 - Chương 138: Ha ha ha ha nàng quả thực như con chuột lười!
- Quyển 6 - Chương 139: Hoặc là một đám mây
- Quyển 6 - Chương 140: Người nào làm nàng sợ hãi như thế?
- Quyển 6 - Chương 141: Thế nào, đếm rõ ràng bao nhiêu con dê sao?
- Quyển 6 - Chương 142: Bọn họ muốn di chuyển đi một nơi khác
- Quyển 6 - Chương 143: Ngủ bên cạnh chàng càng an tâm
- Quyển 6 - Chương 144: Nói không chừng có gấu ở gần đây
- Quyển 6 - Chương 145: Ai nói ta mất đi khí vận của thế giới thì cũng chỉ có thể thất bại?
- Quyển 6 - Chương 146: Đã hơn tám năm trôi qua
- Quyển 6 - Chương 147: Bỗng Nhiên Có Chút Nhớ Chàng
- Quyển 6 - Chương 148: Chuyện Xưa Thứ 6 Xong
- Quyển 6 - Chương 149: Từ Bây Giờ Gọi Là Tân Tiểu Lộ
- Quyển 7 - Chương 150: Có một túm tóc màu đen bị đào ra từ trong đất bùn
- Quyển 7 - Chương 151: Học sinh tiểu học là phải làm bài tập
- Quyển 7 - Chương 152: Có phải các bạn đang khi dễ người khác không?
- Quyển 7 - Chương 153: Tiểu ca ca sữa bò
- Quyển 7 - Chương 154: Cái gì mà học sinh chuyển trường, liên quan quỷ gì đến nàng
- Quyển 7 - Chương 155: Uống hồng trà sữa đá, xem phim kinh dị
- Quyển 7 - Chương 156: Xin hỏi loại ca ca này nhận ở đâu? Trường học phát đồng loạt sao?
- Quyển 7 - Chương 157: Vậy đại khái chính là phiền não tuổi dậy thì đi
- Quyển 7 - Chương 158: Không thể yêu sớm
- Quyển 7 - Chương 159: Nàng thậm chí cũng không phải là người
- Quyển 7 - Chương 160: Ai cũng không thể miễn cưỡng nàng
- Quyển 7 - Chương 161: Anh có thể xếp hàng trước nhất không?
- Quyển 7 - Chương 162: Còn có ánh nắng đặc biệt xán lạn
- Quyển 7 - Chương 163: Cái này, vị sữa bò
- Quyển 7 - Chương 164: Nhìn đáng thương lại đáng yêu
- Quyển 7 - Chương 165: Khuyết điểm duy nhất chính là quá thích học tập
- Quyển 7 - Chương 166: Bây giờ rất muốn đi trường học, gấp không chờ nổi muốn đi
- Quyển 7 - Chương 167: Mặt trời hoàn toàn lặn hẳn, trời tối
- Quyển 7 - Chương 168: Đây là một giấc mộng mà thôi
- Quyển 7 - Chương 169: Anh sẽ mang em rời khỏi nơi này
- Quyển 7 - Chương 170: Trở lại nhân gian
- Quyển 7 - Chương 171: Chuyện xưa thứ 7 xong
- Quyển 8 - Chương 172: Liễu Thanh Bích
- Quyển 8 - Chương 173: Trên thế giới này, có một hắn là đủ rồi
- Quyển 8 - Chương 174: Thiếu
- Quyển 8 - Chương 175: Đến lúc đó, giờ chết của ngươi cũng tới rồi
- Quyển 8 - Chương 176: Ngậm miệng, biến mất
- Quyển 8 - Chương 177: Thế giới ban đầu kết thúc
- Quyển 8 - Chương 178: Bởi vì hắn đã không phải là nam nhân
- Quyển 8 - Chương 179: Giết người
- Quyển 8 - Chương 180: Cầu hôn
- Quyển 8 - Chương 181: Cách cái chết không xa
- Quyển 8 - Chương 182: Đồ Vật càng xinh đẹp thì càng có độc
- Quyển 8 - Chương 183: Quăng người xuống một thế giới
- Quyển 8 - Chương 184: Hắn cười ha ha rời đi
- Quyển 8 - Chương 185: Chính văn hoàn
- Quyển 9 - Chương 186: Toàn bộ nữ chính 1
- Quyển 9 - Chương 187: Toàn bộ nữ chính 2
- Quyển 9 - Chương 188: Toàn bộ nữ chính 3
- Quyển 9 - Chương 189: Toàn bộ nữ chính 4
- Quyển 9 - Chương 190: Toàn bộ nữ chính 5
- Quyển 9 - Chương 191: Đường Lê – Tốn Nô (hiện đại)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Quyển 5 - Chương 117: Ban ngày ban mặt cướp người, thế này còn chịu nổi sao?
Quách Nhung nghỉ cuối tuần cũng thích ngâm mình ở phòng làm việc, bởi vì phòng làm việc máy tính không chỉ nhanh hơn cửa hàng internet còn miễn phí, hơn nữa cung cấp đồ uống đồ ăn vặt, cho nên nàng chính là nhân viên ‘tăng ca’ dài nhất, số lần nhiều nhất trong phòng làm việc.
Thuần Vu Tức quản lý tương đối tùy ý, chỉ cần hoàn thành công tác mỗi ngày, bọn họ tùy ý làm gì cũng được, vì thế các đồng sự khác mỗi ngày vây quanh nhìn lão Quách kiếm thêm thu nhập.
“Thành phố lớn chi tiêu nhiều như vậy, một cây kem còn đắt gấp ba lần chỗ chúng tôi ở lúc trước, tiền tiết kiệm được đã tiêu gần hết rồi, không kiếm thêm thì sống thế nào!” Quách Nhung cảm khái cuộc sống gian khổ, tiếp tục làm công việc lúc trước—— bồi chơi trò chơi.
không thể không nói Quách Nhung tuy rằng sống qua ngày nhốn nháo, đều là đối phó, nhưng thái độ công tác vẫn thực không tồi, các đồng sự vây xem nàng dẫn những ‘lão bản’ trên mạng chơi trò chơi, sôi nổi kinh ngạc đến ngây người, kinh hô: “Thanh âm điềm mỹ này! bảo hộ tri kỷ này! phục vụ chu đáo này! Là lão Quách lưu manh ngày thường chúng ta quen biết sao? Quả thực chính là một người khác!”
Quách Nhung cười thần bí với các đồng sự không tiết tháo đó: “Các lão bản, nếu không thử một phen? Đồng sự có giá hữu nghị, một giờ một trăm đồng, bảo đảm các cậu chơi đến thư thái, chơi đến thả lỏng.”
Mắt kính: “Tôi tôi tôi! Để tôi tới thử trước cho mọi người!”
Chơi một giờ xong, mắt kính vô ngữ cứng họng, ánh mắt hắn ai oán mà nhìn Quách Nhung không có dáng tử tế, như một ông chú suy sút, “Vừa rồi một giờ này thiếu chút nữa tôi quên mất chị gái nhỏ ngọt ngào dẫn tôi là lão Quách, thậm chí đã vì nàng ôn nhu nhắc nhở và tri kỷ chiếu cố mà luân hãm một trái tim thiếu nam.” Đương nhiên là một vở diễn, nhìn thấy Quách Nhung, mộng đẹp liền tan biến.
Áo ô vuông: “Cho nên nói internet là phi thường đáng sợ, đừng tưởng rằng thanh âm ngọt ngào bên kia chính là một em gái ngây thơ mắt to mặc váy hồng, cũng có khả năng là nữ lưu manh moi chân như lão Quách, thậm chí còn có khả năng là đàn ông.”
Mắt kính: “không, tôi muốn đi tìm chị gái nhỏ khác bồi chơi, chỉ cần không quen biết người thật, mộng đẹp sẽ không rách nát.”
Quách Nhung: “Xùy, nhìn xem tôi có đáng đánh giá năm sao không, cậu cho rằng chị gái nhỏ bồi chơi nào có năng lực như tôi, có thể làm các lão bản như tắm mình trong gió xuân à.”
Nàng vừa nói chuyện phiếm cùng các đồng sự, tay còn không ngừng, đang mang theo lão bản trong trò chơi qua sông. Lão bản này nói năng cợt nhả hết bài này đến bài khác, kỹ thuạt lại thối nát, mắt thấy một chuyện qua sông đơn giản như vậy còn suýt làm hắn chết đuối, Quách Nhung mắt trợn trắng mắng: “ĐM cái đồ ngốc bức, chỉ ở đó bức bức, người đã sắp chết đuối, chết đi rồi chờ lát nữa lại bắt lão nương đi cứu!”
Mắng xong nàng chuyển mạch, một giây đồng hồ đã biến thành em gái ôn nhu, nhắc nhở: “Lão bản, sông này rất nguy hiểm, anh phải cẩn thận nha, bị cuốn vào thì làm thế nào nha, tới, anh kéo tay của em, em đưa anh qua a ~ đừng sợ, đừng sợ chỗ em có túi dưỡng khí, anh gõ vào hít một ngụm là có thể qua được bờ bên kia.”
Các đồng sự: Lão quách này kỹ thuật biến âm thật là nhất tuyệt, đổi thái độ quá thần tốc, thật làm người ta không kịp phản ứng, nghe đến sắp phân liệt.
một đám người đã quen thuộc, với lão Quách, tất cả mọi người đều trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, coi nàng là lão bản nương. Nàng và lão đại đều gọi bạn nhỏ Tiền Tiền là con, bạn nhỏ Tiền Tiền gọi hai người một là mẹ, một là ba, lão đại còn thường xuyên phụ trách đi đón đứa bé, hai người ngẫu nhiên cùng đi tham gia họp phụ huynh gì đó, vậy còn không rõ ràng?
Như mắt kính nói, hai người đó nếu không có gian tình, tự hắn sẽ nuốt sống mắt kính.
Quách Nhung cũng đã từng giải thích việc này, nàng nói cho các đồng sự, mình và lão đại Thuần Vu Tức chỉ có tình chị em, nhưng tất cả mọi người đều không tin, cũng chỉ có thể mặc kệ.
Quách Nhung không có gì ảnh hưởng, Thuần Vu Tức bên kia lại có phiền toái nhỏ. Cha hắn gọi hắn về, trực tiếp hỏi: “Sao ta nghe nói gần đây con có đứa con trai? Là con ruột của con sao?”
Thuần Vu Tức mỗi lần đi gặp cha đều là nữ trang, ban đầu cha hắn tức đến nhất Phật xuất thế nhị Phật thăng thiên, sau đó liền nhắm mắt làm ngơ.
Thuần Vu Tức: “không phải con ruột.”
hắn ba cả giận nói: “không phải con ruột, con giúp người khác nuôi cái gì?!”
Thuần Vu Tức không nhanh không chậm: “Tôi lại không giống như ngài chỉ coi trọng huyết mạch, là cảm thấy đứa bé đó không tồi.”
Cha hắn có tâm uy hiếp hắn, nhưng hiện giờ cánh đã cứng, chỉ vào hắn nửa ngày nói không nên lời, cuối cùng nói: “Ta sẽ không để nữ nhân đó vào cửa nhà Thuần Vu chúng ta!”
Thuần Vu Tức: “Tôi thấy ngài nghĩ quá nhiều, người ta căn bản là không muốn vào cửa nhà Thuần Vu, lại không phải có ngôi vị hoàng đế để kế thừa, ngài nghĩ người ta muốn sao?”
Chọc tức xong cha đẻ, Thuần Vu Tức đi đón con nuôi. Hôm nay là sinh nhật Quách Tiền, bọn họ đã hẹn người một nhà đi ra ngoài ăn một bữa cơm, hắn đi trước đón con, lại vòng đi công ty đón mẹ nó đang trầm mê ‘công tác’.
Có đôi khi ngẫm lại, hắn cũng cảm thấy tình huống này hình như có chút kì quái, nhưng không thể hiểu được lại biến thành người một nhà ở chung thế này, hắn không cảm thấy bài xích nên cũng cứ thuận theo tự nhiên.
Quách Tiền trong thời gian này đã thích cảm giác đi học, mỗi ngày ở trường học làm các loại tổ nhóm, cái gì tổ công lược trò chơi, cái gì tổ thiết kế trang phục phối hợp kiểu tóc, cái gì tổ cầu lông trên nước vân vân. hiện tại trừ trò chơi, tiểu tử này yêu thích càng rộng khắp, còn nhỏ tuổi cũng không biết đâu ra nhiều tinh lực như vậy, cả đám bạn cùng lớp đều thích đi theo nó làm bậy, mấy lớp khác cũng có xu hướng bị nó lôi kéo theo. Học trưởng của Thuần Vu Tức luôn giao lưu với hắn về chuyện của đứa nhỏ Quách Tiền này.
“Phi thường ưu tú, là đứa bé có ý tưởng rất thú vị.” Học trưởng đó nói như vậy.
Thuần Vu Tức từng nghĩ đứa nhỏ này thông minh như vậy, lớn lên lại đẹp, phỏng chừng cha ruột cũng không phải người thường, nhưng Quách Nhung có một lần cùng hắn uống rượu nói chuyện phiếm, nói không nhớ rõ cha đứa bé là ai. Lời này Thuần Vu Tức không quá tin, hắn cảm thấy cha ruột Quách Tiền có thể là tên cặn bã, cho nên Quách Nhung mới tránh không đáp.
hắn ở cổng trường học chờ Quách Tiền đi ra, hoàn toàn không biết, tên cặn bã trong tưởng tượng ở cách đó không xa, trên một chiếc trên xe, cùng nhìn về hướng cổng trường.
Lệ Dạ tổng tài tập đoàn Lệ Thị, sau mấy tháng bị bắt buộc cuốn vào thương chiến, rốt cuộc tìm được tin tức nữ chính và con trai. Thế giới lớn như vậy, muốn tìm hai người đương nhiên là rất khó, đặc biệt là dưới tình huống tên không đúng, cuối cùng vẫn là hắn cho người tra từ phía nam phụ, mới xác định một đôi mẹ con là Quách Nhung và Quách Tiền.
Lệ Dạ trăm phần trăm xác định đó là nữ chính và con trai, nhưng hắn không rõ nữ chính vì sao lại đổi tên, có dự cảm thật không tốt. Vì thế, hắn không thể không từ bỏ một hợp đồng lớn, tạm thời thoát thân khỏi thương chiến, trực tiếp tới trường học này chờ con trai.
Vị bá đạo nhớ ăn không nhớ đánh luôn nghĩ như vậy, hắn cảm thấy thu phục con trước, nữ chính đương nhiên sẽ suy xét vì con, nguyện ý trở lại bên hắn. Con trai nguyện ý trở về với hắn đương nhiên là tốt, không muốn thì hắn cũng chỉ có thể dùng chút thủ đoạn đặc thù trước. Tình thế nguy cấp, làm hắn không tự giác thêm vài phần nôn nóng.
Quách Tiền từ cổng trường đi ra, nhìn xung quanh một chút, thấy Thuần Vu Tức, tươi cười rạng rỡ chạy tới ôm lấy đùi!
Lệ Dạ ngồi ở trong xe cũng thấy Quách Tiền. Con hắn và bản thân hắn lớn lên rất giống nhau, liếc mắt một cái là có thể nhận ra, bất quá, nữ nhân bên cạnh kia là ai?
Lệ Dạ không quen biết Thuần Vu Tức nữ trang. Bởi vì trong nguyên tác, hắn chưa thấy Thuần Vu Tức nữ trang, mà thế giới này nam phụ Thuần Vu Tức ở trong ấn tượng của hắn không có cảm giác tồn tại, hoàn toàn không đáng kể, độ chú ý không cao. Kỹ xảo hoá trang cao siêu của Thuần Vu Tức ngay lúc này cũng phát huy tác dụng.
Lệ Dạ ý bảo tài xế lại xe qua, hắn ngồi trên xe, hạ cửa sổ xuống.
“Quách Tiền?” Lệ Dạ gọi ra tên này cảm giác thực không thoải mái, con hắn vì sao bị sửa lại thành cái tên tục khí như vậy?
Quách Tiền vừa quay đầu, thấy mặt Lệ Dạ, nó sửng sốt, lập tức cảnh giác. Nam nhân này trông giống như nó, dựa theo nó phỏng đoán, rất có khả năng là cha ruột. Kỳ quái, cha ruột không phải đang ở trong tù sao, sao lại ra đây?
Lệ Dạ: “Ta là cha ruột con, ta tới đón con về.”
Quách Tiền trốn về phía sau Thuần Vu Tức, Thuần Vu Tức đứng ở trước mặt đứa bé, đánh giá Lệ Dạ, trong đầu ý niệm thứ nhất chính là: “Tới cướp con!”
Lệ Dạ nhíu mày: “cô là ai?”
Quách Tiền thò cái đầu ra, lớn tiếng nói: “Đây là mẹ tôi!”
Lệ Dạ sửng sốt, mẹ Quách Tiền không phải là nữ chính Quách Quỳnh sao, cũng chính là người cải danh thành Quách Nhung? Nữ nhân này lại từ nơi nào nhảy ra?
“cô là Quách Nhung?” hắn cẩn thận hỏi. Lệ Dạ đã trải qua vài thế giới tan vỡ, thấy nhiều nữ chính ra bài không theo lẽ thường, biết rõ các nữ nhân này không phải nữ chủ nguyên tác, là một đám chuyện gì cũng có thể làm ra được, cho nên giờ phút này hắn nhìn đến thấy nữ chính kia bề ngoài không giống ‘ Quách Nhung ’, cũng không dám kết luận ngay đến tột cùng nàng có đúng hay không, vạn nhất nàng đi chỉnh dung, chỉnh thành bộ dáng càng xinh đẹp này.
Thuần Vu Tức nhìn Quách Tiền, nhìn thấy đôi mắt sắc của nó, tức khắc minh bạch. Tiểu gia hỏa này là cảnh giác với nam nhân trước mặt, không muốn hắn ta gặp Quách Nhung. trên thực tế hắn cũng cảm thấy rất kỳ quái, nếu dựa theo người nam nhân này nói, hắn ta là cha ruột Quách Tiền, vậy hẳn là phải biết Quách Nhung mới đúng, nhưng vì sao hắn ta hình như hoàn toàn xa lạ với bộ dáng của Quách Nhung?
thật là khả nghi.
Thuần Vu Tức cũng cảm thấy nam nhân trước mặt này không dễ ở chung, khí thế quá sắc bén, bá đạo, nếu để hắn ta đi tìm Quách Nhung, Quách Nhung không nhất định có thể đối phó nổi.
Qua đủ loại suy xét, Thuần Vu Tức gật gật đầu, cam chịu thân phận ‘Quách Nhung’ này, muốn nhìn một chút đối phương sẽ có phản ứng gì.
Lệ Dạ nhẫn nại lửa giận đáy lòng, cuối cùng hỏi ra câu: “cô đi Hàn Quốc?” Quả nhiên là đi chỉnh dung?
Thuần Vu Tức không biết tư duy hắn ta nhảy tới chỗ nào, nhưng xác thật hắn từng đi Hàn Quốc, đi bàn chuyện làm ăn. hắn lại gật đầu.
Lệ Dạ: “……” Nữ nhân này sao lại thế? không chỉ đổi tên còn chỉnh dung, chỉnh thành bộ dáng hoàn toàn bất đồng trước kia, chẳng lẽ là vì tránh hắn?
hắn đẩy cửa xe ra, giơ tay chuẩn bị kéo ‘Quách Nhung’, “Trở về với tôi.” Vươn tay rồi đồng thời phát hiện không đúng, Quách Nhung cao như vậy sao? Hay là do giày cao gót?
hắn cúi đầu nhìn chân ‘Quách Nhung’, còn Thuần Vu Tức thấy hắn thế nhưng trực tiếp xông lên động tay động chân, nháy mắt khởi động hình thức gặp phải sắc lang biến thái, nhấc chân làm một cái lên gối, khiến cho Lệ Dạ rên một tiếng, trực tiếp bị đạp trở lại trong xe.
Lệ Dạ làm sao ngờ được người ta một câu không nói, trực tiếp đánh như vậy, hơn nữa lực đạo này cũng quá lớn, quả thực không giống một nữ nhân. hắn bị đánh đến đầu váng mắt hoa, cũng bất chấp nghi hoặc lúc trước, trực tiếp thi triển kế hoạch của mình, nói với hai bảo tiêu bên trong xe: “Bắt lấy cô ta và đứa bé, mang về biệt thự cho ta.”
Làm bá tổng, bảo tiêu của Lệ Dạ rất chuyên nghiệp, phi thường lợi hại, trong đó một người tiến lên đánh Thuần Vu Tức hôn mê. Trước khi Thuần Vu Tức ngất xỉu đi cũng chưa kịp nói gì, trong lòng chỉ có miêu tả sinh động một chữ ‘ Đéo ’.
Quách Tiền tuy thông minh, nhưng rốt cuộc tuổi còn nhỏ, đột nhiên gặp được loại chuyện này, nó sửng sốt, xoay người chạy vào cổng trường học, muốn tìm người hỗ trợ. Nhưng chân nó ngắn nhỏ chạy không xa, mới vừa há mồm kêu hai tiếng đã bị một gã to lớn che miệng mang lên xe.
Lệ Dạ bụm mặt, trong miệng tê tê hút khí, “đi.”
Xe nhanh chóng rời đi.
hắn tính toán thực tốt, mẹ con Quách Nhung không có quan hệ thâm hậu, sẽ không có ai mất công tìm nàng, dù nam phụ đi tìm, hắn làm cha ruột của đứa bé, cũng chiếm vị trí có lợi. Nhưng hắn không nghĩ tới, mình chuẩn bị mang về làm ‘PLAY bá tổng tù sủng’ lại không phải nữ chính, mà là một nam phụ giả mạo nữ chính.
Hơn nữa, một màn Thuần Vu Tức và Quách Tiền bị người ta mạnh mẽ kéo lên xe đã bị người khác thấy được, không phải người qua đường lười lo chuyện bao đồng, vừa lúc là học trưởng của Thuần Vu Tức, cũng là hiệu trưởng của Quách Tiền.
Ban ngày ban mặt đoạt người, còn thật lợi hại?! hắn nhìn từ xa không kịp ngăn cản, chỉ có thể ghi nhớ biển số xe, sau đó nhanh chóng gọi điện thoại tìm quan hệ đi cứu người.
Vì thế Lệ Dạ chân trước đưa hai người một lớn một nhỏ đến biệt thự của mình, sau lưng cảnh sát đã tìm tới cửa.
Lệ Dạ tổng tài Lệ thị, bởi vì phạm tội giam cầm phi pháp, tạm thời bị bắt giữ.
Thuần Vu Tức quản lý tương đối tùy ý, chỉ cần hoàn thành công tác mỗi ngày, bọn họ tùy ý làm gì cũng được, vì thế các đồng sự khác mỗi ngày vây quanh nhìn lão Quách kiếm thêm thu nhập.
“Thành phố lớn chi tiêu nhiều như vậy, một cây kem còn đắt gấp ba lần chỗ chúng tôi ở lúc trước, tiền tiết kiệm được đã tiêu gần hết rồi, không kiếm thêm thì sống thế nào!” Quách Nhung cảm khái cuộc sống gian khổ, tiếp tục làm công việc lúc trước—— bồi chơi trò chơi.
không thể không nói Quách Nhung tuy rằng sống qua ngày nhốn nháo, đều là đối phó, nhưng thái độ công tác vẫn thực không tồi, các đồng sự vây xem nàng dẫn những ‘lão bản’ trên mạng chơi trò chơi, sôi nổi kinh ngạc đến ngây người, kinh hô: “Thanh âm điềm mỹ này! bảo hộ tri kỷ này! phục vụ chu đáo này! Là lão Quách lưu manh ngày thường chúng ta quen biết sao? Quả thực chính là một người khác!”
Quách Nhung cười thần bí với các đồng sự không tiết tháo đó: “Các lão bản, nếu không thử một phen? Đồng sự có giá hữu nghị, một giờ một trăm đồng, bảo đảm các cậu chơi đến thư thái, chơi đến thả lỏng.”
Mắt kính: “Tôi tôi tôi! Để tôi tới thử trước cho mọi người!”
Chơi một giờ xong, mắt kính vô ngữ cứng họng, ánh mắt hắn ai oán mà nhìn Quách Nhung không có dáng tử tế, như một ông chú suy sút, “Vừa rồi một giờ này thiếu chút nữa tôi quên mất chị gái nhỏ ngọt ngào dẫn tôi là lão Quách, thậm chí đã vì nàng ôn nhu nhắc nhở và tri kỷ chiếu cố mà luân hãm một trái tim thiếu nam.” Đương nhiên là một vở diễn, nhìn thấy Quách Nhung, mộng đẹp liền tan biến.
Áo ô vuông: “Cho nên nói internet là phi thường đáng sợ, đừng tưởng rằng thanh âm ngọt ngào bên kia chính là một em gái ngây thơ mắt to mặc váy hồng, cũng có khả năng là nữ lưu manh moi chân như lão Quách, thậm chí còn có khả năng là đàn ông.”
Mắt kính: “không, tôi muốn đi tìm chị gái nhỏ khác bồi chơi, chỉ cần không quen biết người thật, mộng đẹp sẽ không rách nát.”
Quách Nhung: “Xùy, nhìn xem tôi có đáng đánh giá năm sao không, cậu cho rằng chị gái nhỏ bồi chơi nào có năng lực như tôi, có thể làm các lão bản như tắm mình trong gió xuân à.”
Nàng vừa nói chuyện phiếm cùng các đồng sự, tay còn không ngừng, đang mang theo lão bản trong trò chơi qua sông. Lão bản này nói năng cợt nhả hết bài này đến bài khác, kỹ thuạt lại thối nát, mắt thấy một chuyện qua sông đơn giản như vậy còn suýt làm hắn chết đuối, Quách Nhung mắt trợn trắng mắng: “ĐM cái đồ ngốc bức, chỉ ở đó bức bức, người đã sắp chết đuối, chết đi rồi chờ lát nữa lại bắt lão nương đi cứu!”
Mắng xong nàng chuyển mạch, một giây đồng hồ đã biến thành em gái ôn nhu, nhắc nhở: “Lão bản, sông này rất nguy hiểm, anh phải cẩn thận nha, bị cuốn vào thì làm thế nào nha, tới, anh kéo tay của em, em đưa anh qua a ~ đừng sợ, đừng sợ chỗ em có túi dưỡng khí, anh gõ vào hít một ngụm là có thể qua được bờ bên kia.”
Các đồng sự: Lão quách này kỹ thuật biến âm thật là nhất tuyệt, đổi thái độ quá thần tốc, thật làm người ta không kịp phản ứng, nghe đến sắp phân liệt.
một đám người đã quen thuộc, với lão Quách, tất cả mọi người đều trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, coi nàng là lão bản nương. Nàng và lão đại đều gọi bạn nhỏ Tiền Tiền là con, bạn nhỏ Tiền Tiền gọi hai người một là mẹ, một là ba, lão đại còn thường xuyên phụ trách đi đón đứa bé, hai người ngẫu nhiên cùng đi tham gia họp phụ huynh gì đó, vậy còn không rõ ràng?
Như mắt kính nói, hai người đó nếu không có gian tình, tự hắn sẽ nuốt sống mắt kính.
Quách Nhung cũng đã từng giải thích việc này, nàng nói cho các đồng sự, mình và lão đại Thuần Vu Tức chỉ có tình chị em, nhưng tất cả mọi người đều không tin, cũng chỉ có thể mặc kệ.
Quách Nhung không có gì ảnh hưởng, Thuần Vu Tức bên kia lại có phiền toái nhỏ. Cha hắn gọi hắn về, trực tiếp hỏi: “Sao ta nghe nói gần đây con có đứa con trai? Là con ruột của con sao?”
Thuần Vu Tức mỗi lần đi gặp cha đều là nữ trang, ban đầu cha hắn tức đến nhất Phật xuất thế nhị Phật thăng thiên, sau đó liền nhắm mắt làm ngơ.
Thuần Vu Tức: “không phải con ruột.”
hắn ba cả giận nói: “không phải con ruột, con giúp người khác nuôi cái gì?!”
Thuần Vu Tức không nhanh không chậm: “Tôi lại không giống như ngài chỉ coi trọng huyết mạch, là cảm thấy đứa bé đó không tồi.”
Cha hắn có tâm uy hiếp hắn, nhưng hiện giờ cánh đã cứng, chỉ vào hắn nửa ngày nói không nên lời, cuối cùng nói: “Ta sẽ không để nữ nhân đó vào cửa nhà Thuần Vu chúng ta!”
Thuần Vu Tức: “Tôi thấy ngài nghĩ quá nhiều, người ta căn bản là không muốn vào cửa nhà Thuần Vu, lại không phải có ngôi vị hoàng đế để kế thừa, ngài nghĩ người ta muốn sao?”
Chọc tức xong cha đẻ, Thuần Vu Tức đi đón con nuôi. Hôm nay là sinh nhật Quách Tiền, bọn họ đã hẹn người một nhà đi ra ngoài ăn một bữa cơm, hắn đi trước đón con, lại vòng đi công ty đón mẹ nó đang trầm mê ‘công tác’.
Có đôi khi ngẫm lại, hắn cũng cảm thấy tình huống này hình như có chút kì quái, nhưng không thể hiểu được lại biến thành người một nhà ở chung thế này, hắn không cảm thấy bài xích nên cũng cứ thuận theo tự nhiên.
Quách Tiền trong thời gian này đã thích cảm giác đi học, mỗi ngày ở trường học làm các loại tổ nhóm, cái gì tổ công lược trò chơi, cái gì tổ thiết kế trang phục phối hợp kiểu tóc, cái gì tổ cầu lông trên nước vân vân. hiện tại trừ trò chơi, tiểu tử này yêu thích càng rộng khắp, còn nhỏ tuổi cũng không biết đâu ra nhiều tinh lực như vậy, cả đám bạn cùng lớp đều thích đi theo nó làm bậy, mấy lớp khác cũng có xu hướng bị nó lôi kéo theo. Học trưởng của Thuần Vu Tức luôn giao lưu với hắn về chuyện của đứa nhỏ Quách Tiền này.
“Phi thường ưu tú, là đứa bé có ý tưởng rất thú vị.” Học trưởng đó nói như vậy.
Thuần Vu Tức từng nghĩ đứa nhỏ này thông minh như vậy, lớn lên lại đẹp, phỏng chừng cha ruột cũng không phải người thường, nhưng Quách Nhung có một lần cùng hắn uống rượu nói chuyện phiếm, nói không nhớ rõ cha đứa bé là ai. Lời này Thuần Vu Tức không quá tin, hắn cảm thấy cha ruột Quách Tiền có thể là tên cặn bã, cho nên Quách Nhung mới tránh không đáp.
hắn ở cổng trường học chờ Quách Tiền đi ra, hoàn toàn không biết, tên cặn bã trong tưởng tượng ở cách đó không xa, trên một chiếc trên xe, cùng nhìn về hướng cổng trường.
Lệ Dạ tổng tài tập đoàn Lệ Thị, sau mấy tháng bị bắt buộc cuốn vào thương chiến, rốt cuộc tìm được tin tức nữ chính và con trai. Thế giới lớn như vậy, muốn tìm hai người đương nhiên là rất khó, đặc biệt là dưới tình huống tên không đúng, cuối cùng vẫn là hắn cho người tra từ phía nam phụ, mới xác định một đôi mẹ con là Quách Nhung và Quách Tiền.
Lệ Dạ trăm phần trăm xác định đó là nữ chính và con trai, nhưng hắn không rõ nữ chính vì sao lại đổi tên, có dự cảm thật không tốt. Vì thế, hắn không thể không từ bỏ một hợp đồng lớn, tạm thời thoát thân khỏi thương chiến, trực tiếp tới trường học này chờ con trai.
Vị bá đạo nhớ ăn không nhớ đánh luôn nghĩ như vậy, hắn cảm thấy thu phục con trước, nữ chính đương nhiên sẽ suy xét vì con, nguyện ý trở lại bên hắn. Con trai nguyện ý trở về với hắn đương nhiên là tốt, không muốn thì hắn cũng chỉ có thể dùng chút thủ đoạn đặc thù trước. Tình thế nguy cấp, làm hắn không tự giác thêm vài phần nôn nóng.
Quách Tiền từ cổng trường đi ra, nhìn xung quanh một chút, thấy Thuần Vu Tức, tươi cười rạng rỡ chạy tới ôm lấy đùi!
Lệ Dạ ngồi ở trong xe cũng thấy Quách Tiền. Con hắn và bản thân hắn lớn lên rất giống nhau, liếc mắt một cái là có thể nhận ra, bất quá, nữ nhân bên cạnh kia là ai?
Lệ Dạ không quen biết Thuần Vu Tức nữ trang. Bởi vì trong nguyên tác, hắn chưa thấy Thuần Vu Tức nữ trang, mà thế giới này nam phụ Thuần Vu Tức ở trong ấn tượng của hắn không có cảm giác tồn tại, hoàn toàn không đáng kể, độ chú ý không cao. Kỹ xảo hoá trang cao siêu của Thuần Vu Tức ngay lúc này cũng phát huy tác dụng.
Lệ Dạ ý bảo tài xế lại xe qua, hắn ngồi trên xe, hạ cửa sổ xuống.
“Quách Tiền?” Lệ Dạ gọi ra tên này cảm giác thực không thoải mái, con hắn vì sao bị sửa lại thành cái tên tục khí như vậy?
Quách Tiền vừa quay đầu, thấy mặt Lệ Dạ, nó sửng sốt, lập tức cảnh giác. Nam nhân này trông giống như nó, dựa theo nó phỏng đoán, rất có khả năng là cha ruột. Kỳ quái, cha ruột không phải đang ở trong tù sao, sao lại ra đây?
Lệ Dạ: “Ta là cha ruột con, ta tới đón con về.”
Quách Tiền trốn về phía sau Thuần Vu Tức, Thuần Vu Tức đứng ở trước mặt đứa bé, đánh giá Lệ Dạ, trong đầu ý niệm thứ nhất chính là: “Tới cướp con!”
Lệ Dạ nhíu mày: “cô là ai?”
Quách Tiền thò cái đầu ra, lớn tiếng nói: “Đây là mẹ tôi!”
Lệ Dạ sửng sốt, mẹ Quách Tiền không phải là nữ chính Quách Quỳnh sao, cũng chính là người cải danh thành Quách Nhung? Nữ nhân này lại từ nơi nào nhảy ra?
“cô là Quách Nhung?” hắn cẩn thận hỏi. Lệ Dạ đã trải qua vài thế giới tan vỡ, thấy nhiều nữ chính ra bài không theo lẽ thường, biết rõ các nữ nhân này không phải nữ chủ nguyên tác, là một đám chuyện gì cũng có thể làm ra được, cho nên giờ phút này hắn nhìn đến thấy nữ chính kia bề ngoài không giống ‘ Quách Nhung ’, cũng không dám kết luận ngay đến tột cùng nàng có đúng hay không, vạn nhất nàng đi chỉnh dung, chỉnh thành bộ dáng càng xinh đẹp này.
Thuần Vu Tức nhìn Quách Tiền, nhìn thấy đôi mắt sắc của nó, tức khắc minh bạch. Tiểu gia hỏa này là cảnh giác với nam nhân trước mặt, không muốn hắn ta gặp Quách Nhung. trên thực tế hắn cũng cảm thấy rất kỳ quái, nếu dựa theo người nam nhân này nói, hắn ta là cha ruột Quách Tiền, vậy hẳn là phải biết Quách Nhung mới đúng, nhưng vì sao hắn ta hình như hoàn toàn xa lạ với bộ dáng của Quách Nhung?
thật là khả nghi.
Thuần Vu Tức cũng cảm thấy nam nhân trước mặt này không dễ ở chung, khí thế quá sắc bén, bá đạo, nếu để hắn ta đi tìm Quách Nhung, Quách Nhung không nhất định có thể đối phó nổi.
Qua đủ loại suy xét, Thuần Vu Tức gật gật đầu, cam chịu thân phận ‘Quách Nhung’ này, muốn nhìn một chút đối phương sẽ có phản ứng gì.
Lệ Dạ nhẫn nại lửa giận đáy lòng, cuối cùng hỏi ra câu: “cô đi Hàn Quốc?” Quả nhiên là đi chỉnh dung?
Thuần Vu Tức không biết tư duy hắn ta nhảy tới chỗ nào, nhưng xác thật hắn từng đi Hàn Quốc, đi bàn chuyện làm ăn. hắn lại gật đầu.
Lệ Dạ: “……” Nữ nhân này sao lại thế? không chỉ đổi tên còn chỉnh dung, chỉnh thành bộ dáng hoàn toàn bất đồng trước kia, chẳng lẽ là vì tránh hắn?
hắn đẩy cửa xe ra, giơ tay chuẩn bị kéo ‘Quách Nhung’, “Trở về với tôi.” Vươn tay rồi đồng thời phát hiện không đúng, Quách Nhung cao như vậy sao? Hay là do giày cao gót?
hắn cúi đầu nhìn chân ‘Quách Nhung’, còn Thuần Vu Tức thấy hắn thế nhưng trực tiếp xông lên động tay động chân, nháy mắt khởi động hình thức gặp phải sắc lang biến thái, nhấc chân làm một cái lên gối, khiến cho Lệ Dạ rên một tiếng, trực tiếp bị đạp trở lại trong xe.
Lệ Dạ làm sao ngờ được người ta một câu không nói, trực tiếp đánh như vậy, hơn nữa lực đạo này cũng quá lớn, quả thực không giống một nữ nhân. hắn bị đánh đến đầu váng mắt hoa, cũng bất chấp nghi hoặc lúc trước, trực tiếp thi triển kế hoạch của mình, nói với hai bảo tiêu bên trong xe: “Bắt lấy cô ta và đứa bé, mang về biệt thự cho ta.”
Làm bá tổng, bảo tiêu của Lệ Dạ rất chuyên nghiệp, phi thường lợi hại, trong đó một người tiến lên đánh Thuần Vu Tức hôn mê. Trước khi Thuần Vu Tức ngất xỉu đi cũng chưa kịp nói gì, trong lòng chỉ có miêu tả sinh động một chữ ‘ Đéo ’.
Quách Tiền tuy thông minh, nhưng rốt cuộc tuổi còn nhỏ, đột nhiên gặp được loại chuyện này, nó sửng sốt, xoay người chạy vào cổng trường học, muốn tìm người hỗ trợ. Nhưng chân nó ngắn nhỏ chạy không xa, mới vừa há mồm kêu hai tiếng đã bị một gã to lớn che miệng mang lên xe.
Lệ Dạ bụm mặt, trong miệng tê tê hút khí, “đi.”
Xe nhanh chóng rời đi.
hắn tính toán thực tốt, mẹ con Quách Nhung không có quan hệ thâm hậu, sẽ không có ai mất công tìm nàng, dù nam phụ đi tìm, hắn làm cha ruột của đứa bé, cũng chiếm vị trí có lợi. Nhưng hắn không nghĩ tới, mình chuẩn bị mang về làm ‘PLAY bá tổng tù sủng’ lại không phải nữ chính, mà là một nam phụ giả mạo nữ chính.
Hơn nữa, một màn Thuần Vu Tức và Quách Tiền bị người ta mạnh mẽ kéo lên xe đã bị người khác thấy được, không phải người qua đường lười lo chuyện bao đồng, vừa lúc là học trưởng của Thuần Vu Tức, cũng là hiệu trưởng của Quách Tiền.
Ban ngày ban mặt đoạt người, còn thật lợi hại?! hắn nhìn từ xa không kịp ngăn cản, chỉ có thể ghi nhớ biển số xe, sau đó nhanh chóng gọi điện thoại tìm quan hệ đi cứu người.
Vì thế Lệ Dạ chân trước đưa hai người một lớn một nhỏ đến biệt thự của mình, sau lưng cảnh sát đã tìm tới cửa.
Lệ Dạ tổng tài Lệ thị, bởi vì phạm tội giam cầm phi pháp, tạm thời bị bắt giữ.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Nam chủ ngước luyến tình thâm bị đào thải - Xin chào nam chính, gặp lại nam chính
- Quyển 1 - Chương 2: Nam phụ điên rồ
- Quyển 1 - Chương 3: Người qua đường Giáp bị mê đảo?
- Quyển 1 - Chương 4: Hắn có bị bệnh không?
- Quyển 1 - Chương 5: Còn đánh giá thấp bệnh tình của hắn
- Quyển 1 - Chương 6: Yếu ớt đáng thương lại bất lực
- Quyển 1 - Chương 7: Kịch bản chính là không có kịch bản
- Quyển 1 - Chương 8: Liêu Đình Nhạn: Bệ hạ thật là xấu
- Quyển 1 - Chương 9: Ban đêm nguy hiểm
- Quyển 1 - Chương 10: Nàng đến chủ động hôn ta
- Quyển 1 - Chương 11: Nam chính nguyên tác: Đây là? ? ?
- Quyển 1 - Chương 12: Bệ hạ, nếu huyết mạch không kéo dài, quốc gia bất ổn a!
- Quyển 1 - Chương 13: Đại thần: Ta cảm thấy Quý phi mang thai
- Quyển 1 - Chương 14: Huyết mạch của bệ hạ, thế nhưng là cấm kỵ. . .
- Quyển 1 - Chương 15: Định luật nghe thấy bí mật nhất định bị người ta phát hiện
- Quyển 1 - Chương 16: A, không phải chỉ là làm nũng sao, nàng cũng biết
- Quyển 1 - Chương 17: Lãnh diệp phiêu dật rải đầy mặt ta
- Quyển 1 - Chương 18: Không nói dối gạt người, ta có chứng sợ độ cao
- Quyển 1 - Chương 19: Thật là một hiện trường liếm cẩu cỡ lớn
- Quyển 1 - Chương 20: Quý phi: Đường cong cứu quốc
- Quyển 1 - Chương 21: Có ta ở đây, cái gì nàng cũng không cần lo lắng
- Quyển 1 - Chương 22: Đều là Quý phi dạy thật tốt a
- Quyển 1 - Chương 23: Trời có mây gió bất trắc
- Quyển 1 - Chương 24: Nhắc nhở, kịch bản đi chếch!
- Quyển 1 - Chương 25: Liêu Đình Nhạn: Ta, Quý phi, đánh trước
- Quyển 1 - Chương 26: Cảm ơn ngươi lộ kịch bản?
- Quyển 1 - Chương 27: Không nhanh mang nàng về, khả năng eo sắp gầy đến không còn gì
- Quyển 1 - Chương 28: Không có khả năng, sao hắn lại xuất hiện ở đây!
- Quyển 1 - Chương 29: Động tác vừa rồi của nàng có ý gì?
- Quyển 1 - Chương 30: Lao ra
- Quyển 1 - Chương 31: Liêu Đình Nhạn: Đây là, ta lại thăng cấp?
- Quyển 1 - Chương 32: Chuyện xưa xong
- Quyển 2 - Chương 33: Nam chính nhớ thương bạch nguyệt quang bị đào thải - Nói ngắn gọn, nàng xuyên qua rồi
- Quyển 2 - Chương 34: Tốn Nô
- Quyển 2 - Chương 35: Có gì ăn ngon không?
- Quyển 2 - Chương 36: Ta chắc chắn sẽ bảo hộ nàng thật tốt
- Quyển 2 - Chương 37: Tuyến kịch bản cùng với tuyến tình cảm đều xuất hiện chếch đi
- Quyển 2 - Chương 38: Tình cảm thật sự rất tốt, vừa mới thành thân a?
- Quyển 2 - Chương 39: Lòng ta có nàng, muốn bảo hộ nàng
- Quyển 2 - Chương 40: Vậy chúng ta cùng chung mộng đẹp
- Quyển 2 - Chương 41: Không ngờ rằng, ngươi lại vi tình mà có một ngày này
- Quyển 2 - Chương 42: Chỉ cần nàng không rời đi, ta có thể vì nàng làm bất kì điều gì
- Quyển 2 - Chương 43: Nếu có một ngày ngươi hiểu, thì đã không còn là "Tốn Nô"...
- Quyển 2 - Chương 44: Không biết bây giờ Tốn Nô của nàng có ổn không
- Quyển 2 - Chương 45: Thúc phụ, ta muốn tự mình đi Đông thành xin thuốc
- Quyển 2 - Chương 46: Vị mĩ nhân này tựa như hoa lê trên cành
- Quyển 2 - Chương 47: Không hề biết từng có một người đứng bên cạnh
- Quyển 2 - Chương 48: Ta là Đường Lê, không lừa chàng
- Quyển 2 - Chương 49: Chuyện lúng túng này
- Quyển 2 - Chương 50: Đao khách sẽ không béo
- Quyển 2 - Chương 51: Đơn giản mà nói, chính là huynh cần trị liệu, thực liệu là được
- Quyển 2 - Chương 52: Chuyện xưa xong
- Quyển 3 - Chương 53: Bạch Lăng: Đại huynh đệ, ngươi thật là một người tốt - Lục Lâm Sinh
- Quyển 3 - Chương 54: Đêm hôm ấy, hắn lặng yên không một tiếng động chết đi
- Quyển 3 - Chương 55: Vậy các người còn nhận đệ tử không?
- Quyển 3 - Chương 56: Ta cảm thấy rèn sắt không tệ
- Quyển 3 - Chương 57: Yếu đến đáng thương
- Quyển 3 - Chương 58: Kết nối thành công, nhân cách bên trong thức tỉnh thành công
- Quyển 3 - Chương 59: Ta biết bay
- Quyển 3 - Chương 60: Ta… là Lục… Lâm Sinh…
- Quyển 3 - Chương 61: Nôn ---
- Quyển 3 - Chương 62: Yêu quái này thật ngoan nha
- Quyển 3 - Chương 63: Ta biết hắn
- Quyển 3 - Chương 64: Có phải ngươi vừa ăn cái gì không
- Quyển 3 - Chương 65: Những cái này cũng tặng cho ngươi, cái màu vàng càng đẹp
- Quyển 3 - Chương 66: Tốt, chúc ngươi thuận lợi
- Quyển 3 - Chương 67: Không có gì long tộc không dám làm
- Quyển 3 - Chương 68: Ngươi bọc lấy ta là có ý gì
- Quyển 3 - Chương 69: Oành oành
- Quyển 3 - Chương 70: Ừ, ta có chút đói
- Quyển 3 - Chương 71: Bây giờ ta có một ý tưởng
- Quyển 3 - Chương 72: Ngươi thấy ta đập đập thì chớ đến
- Quyển 3 - Chương 73: A a a ——
- Quyển 3 - Chương 74: Tìm kiếm thất bại, không thể tìm được ngọn nguồn dị biến
- Quyển 3 - Chương 75: Hỏng thì gõ gõ, gõ hai lần là có thể tốt rồi
- Quyển 3 - Chương 76: Ta và hắn hoàn toàn không giống nhau, hắn cũng xem như là ta sao?
- Quyển 3 - Chương 77: Lão vỏ sò nhìn không nổi, vỏ sò khép lại, tự bế
- Quyển 3 - Chương 78: Xin ngài yên tâm
- Quyển 3 - Chương 79: Chuyện xưa thứ 3 xong
- Quyển 4 - Chương 80: Khương Vũ Triều: Ca ca yên tâm bay, fan độc vĩnh viễn đi theo- Vương gia bá đạo – Phế phi đặc công
- Quyển 4 - Chương 81: Nếu thân thể có bệnh, không thể giấu bệnh sợ thầy thuốc
- Quyển 4 - Chương 82: Muội muội, muội nhìn cái lá tùng này
- Quyển 4 - Chương 83: Muội muội, muội nhìn con chó này
- Quyển 4 - Chương 84: Thiếu Nguyên lão công?!
- Quyển 4 - Chương 85: Sao giống cẩu nam nữ hò hẹn dưới ánh trăng như thế?
- Quyển 4 - Chương 86: Muốn mua cho hắn thật nhiều trang phục quần áo đẹp mắt
- Quyển 4 - Chương 87: Dám đoạt người với Vương gia nhà chúng ta, muốn chết
- Quyển 4 - Chương 88: Dục vương vẫn nên nói năng cẩn thận cho thỏa đáng
- Quyển 4 - Chương 89: Trời ạ, đây là Idol thần tiên gì
- Quyển 4 - Chương 90: Em làm là được, để em
- Quyển 4 - Chương 91: Nhớ ra rồi, Sinh Khương Lão Tửu
- Quyển 4 - Chương 92: Vậy ta đây cũng xuống tham gia
- Quyển 4 - Chương 93: Không xong, Thuần Hi quận chúa xảy ra chuyện rồi
- Quyển 4 - Chương 94: Ngọc Lăng vương tức giận
- Quyển 4 - Chương 95: Cho em thêm thời gian mười giây đồng hồ để bình tĩnh
- Quyển 4 - Chương 96: Ừ, một ngày cũng không chờ nổi
- Quyển 4 - Chương 97: Nhìn ca ca đây trí thông minh có vẻ giảm xuống, đáng yêu đến thế nào a
- Quyển 4 - Chương 98: Danh nghĩa là vương phi, thật ra là trợ lý
- Quyển 4 - Chương 99: Lại bắt đầu suy nghĩ phương pháp chia rẽ hai người
- Quyển 4 - Chương 100: Nào có vợ chồng như vậy
- Quyển 4 - Chương 101: Chuẩn bị nghênh đón trận chiến mới
- Quyển 4 - Chương 102: Quả thật là một đôi trời sinh a
- Quyển 4 - Chương 103: Tôi bị bệnh, sức chống cự không cao
- Quyển 4 - Chương 104: Không phải anh ấy ngủ thiếp đi
- Quyển 4 - Chương 105: Ngoài cửa sổ ngựa xe như nước, lầu cao san sát
- Quyển 4 - Chương 106: Chuyện xưa thứ 4 xong
- Quyển 5 - Chương 107: Bảo bối thiên tài, mummy mang bầu chạy
- Quyển 5 - Chương 108: Là con trai siêu nhân của mẹ, con có thể mua quần da không?
- Quyển 5 - Chương 109: Buông váy xuống, lại là tiểu thư khuê các đoan trang
- Quyển 5 - Chương 110: Buông váy xuống, lại là tiểu thư khuê các đoan trang
- Quyển 5 - Chương 111: Trời giá rét, nên để Ngụy thị phá sản
- Quyển 5 - Chương 112: Tôi còn muốn hai chai bia ướp lạnh
- Quyển 5 - Chương 113: Tương lai của hai mẹ con chúng tôi đều giao vào tay anh, lão bản
- Quyển 5 - Chương 114: Ba ba còn thiếu con gái nuôi sao?
- Quyển 5 - Chương 115: Tôi cũng muốn tặng anh lễ vật
- Quyển 5 - Chương 116: Bé trai không thể mặc váy sao?
- Quyển 5 - Chương 117: Ban ngày ban mặt cướp người, thế này còn chịu nổi sao?
- Quyển 5 - Chương 118: Đúng, tôi muốn cô yêu tôi
- Quyển 5 - Chương 119: Cô bạn, cô ổn chứ, còn nhớ tôi là nam hay nữ không
- Quyển 5 - Chương 120: Không được nhúc nhích! Làm cái gì?
- Quyển 5 - Chương 121: Đang trên đường chạy tới
- Quyển 5 - Chương 122: Chúng ta theo ở phía sau, chờ bọn họ bị lạc lại nói
- Quyển 5 - Chương 123: Cái này của ai?
- Quyển 5 - Chương 124: Đây là thứ yêu ma quỷ quái gì?
- Quyển 5 - Chương 125: Trong ba tháng tới cô sẽ kết hôn
- Quyển 5 - Chương 126: Phát xong rồi kéo đen hắn
- Quyển 5 - Chương 127: Chuyện xưa thứ 5 xong
- Quyển 6 - Chương 128: Ân Như Hứa: Huynh chính là chân hương - Nếu phiền phức, ta liền đuổi nàng đi chăn cừu!
- Quyển 6 - Chương 129: Rốt cục nàng có thể cùng hắn nhìn về một phía
- Quyển 6 - Chương 130: Công chúa, nàng có muốn đi xem sói không?
- Quyển 6 - Chương 131: Ta đã thích, có gì không thể làm
- Quyển 6 - Chương 132: Nhân vật nữ chính từ đầu nên thuộc về hắn
- Quyển 6 - Chương 133: Đóa hoa chân chính nở rực rỡ ở nơi sơn dã
- Quyển 6 - Chương 134: Hắn không thay đổi, là một chuyện làm cho nàng tan nát cõi lòng nhất
- Quyển 6 - Chương 135: Thương đội mà thôi, ta muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu
- Quyển 6 - Chương 136: Lang Thần trên Tuyết sơn sẽ bảo hộ con trai của Lang Thần
- Quyển 6 - Chương 137: Đó là một nơi xinh đẹp lại tàn khốc
- Quyển 6 - Chương 138: Ha ha ha ha nàng quả thực như con chuột lười!
- Quyển 6 - Chương 139: Hoặc là một đám mây
- Quyển 6 - Chương 140: Người nào làm nàng sợ hãi như thế?
- Quyển 6 - Chương 141: Thế nào, đếm rõ ràng bao nhiêu con dê sao?
- Quyển 6 - Chương 142: Bọn họ muốn di chuyển đi một nơi khác
- Quyển 6 - Chương 143: Ngủ bên cạnh chàng càng an tâm
- Quyển 6 - Chương 144: Nói không chừng có gấu ở gần đây
- Quyển 6 - Chương 145: Ai nói ta mất đi khí vận của thế giới thì cũng chỉ có thể thất bại?
- Quyển 6 - Chương 146: Đã hơn tám năm trôi qua
- Quyển 6 - Chương 147: Bỗng Nhiên Có Chút Nhớ Chàng
- Quyển 6 - Chương 148: Chuyện Xưa Thứ 6 Xong
- Quyển 6 - Chương 149: Từ Bây Giờ Gọi Là Tân Tiểu Lộ
- Quyển 7 - Chương 150: Có một túm tóc màu đen bị đào ra từ trong đất bùn
- Quyển 7 - Chương 151: Học sinh tiểu học là phải làm bài tập
- Quyển 7 - Chương 152: Có phải các bạn đang khi dễ người khác không?
- Quyển 7 - Chương 153: Tiểu ca ca sữa bò
- Quyển 7 - Chương 154: Cái gì mà học sinh chuyển trường, liên quan quỷ gì đến nàng
- Quyển 7 - Chương 155: Uống hồng trà sữa đá, xem phim kinh dị
- Quyển 7 - Chương 156: Xin hỏi loại ca ca này nhận ở đâu? Trường học phát đồng loạt sao?
- Quyển 7 - Chương 157: Vậy đại khái chính là phiền não tuổi dậy thì đi
- Quyển 7 - Chương 158: Không thể yêu sớm
- Quyển 7 - Chương 159: Nàng thậm chí cũng không phải là người
- Quyển 7 - Chương 160: Ai cũng không thể miễn cưỡng nàng
- Quyển 7 - Chương 161: Anh có thể xếp hàng trước nhất không?
- Quyển 7 - Chương 162: Còn có ánh nắng đặc biệt xán lạn
- Quyển 7 - Chương 163: Cái này, vị sữa bò
- Quyển 7 - Chương 164: Nhìn đáng thương lại đáng yêu
- Quyển 7 - Chương 165: Khuyết điểm duy nhất chính là quá thích học tập
- Quyển 7 - Chương 166: Bây giờ rất muốn đi trường học, gấp không chờ nổi muốn đi
- Quyển 7 - Chương 167: Mặt trời hoàn toàn lặn hẳn, trời tối
- Quyển 7 - Chương 168: Đây là một giấc mộng mà thôi
- Quyển 7 - Chương 169: Anh sẽ mang em rời khỏi nơi này
- Quyển 7 - Chương 170: Trở lại nhân gian
- Quyển 7 - Chương 171: Chuyện xưa thứ 7 xong
- Quyển 8 - Chương 172: Liễu Thanh Bích
- Quyển 8 - Chương 173: Trên thế giới này, có một hắn là đủ rồi
- Quyển 8 - Chương 174: Thiếu
- Quyển 8 - Chương 175: Đến lúc đó, giờ chết của ngươi cũng tới rồi
- Quyển 8 - Chương 176: Ngậm miệng, biến mất
- Quyển 8 - Chương 177: Thế giới ban đầu kết thúc
- Quyển 8 - Chương 178: Bởi vì hắn đã không phải là nam nhân
- Quyển 8 - Chương 179: Giết người
- Quyển 8 - Chương 180: Cầu hôn
- Quyển 8 - Chương 181: Cách cái chết không xa
- Quyển 8 - Chương 182: Đồ Vật càng xinh đẹp thì càng có độc
- Quyển 8 - Chương 183: Quăng người xuống một thế giới
- Quyển 8 - Chương 184: Hắn cười ha ha rời đi
- Quyển 8 - Chương 185: Chính văn hoàn
- Quyển 9 - Chương 186: Toàn bộ nữ chính 1
- Quyển 9 - Chương 187: Toàn bộ nữ chính 2
- Quyển 9 - Chương 188: Toàn bộ nữ chính 3
- Quyển 9 - Chương 189: Toàn bộ nữ chính 4
- Quyển 9 - Chương 190: Toàn bộ nữ chính 5
- Quyển 9 - Chương 191: Đường Lê – Tốn Nô (hiện đại)