Quân Hôn: Tham Mưu Trưởng Làm Ngọt Thê Tức Giận - Chương 28: Lần đầu tiên thân mật tiếp xúc 1
Chương trước- Chương 1: Một hồi trò hay
- Chương 2: Chúng ta chia tay
- Chương 3: Có thể cướp đi người đàn ông không thuộc về mình
- Chương 4: Người ảnh hưởng đến bộ mặt của thành phố
- Chương 5: Không nhớ rõ tôi sao
- Chương 6: Hối hận
- Chương 7: Có thai?
- Chương 8: Chúng ta lúc đó không xa lạ như vậy
- Chương 9: Chờ tôi, vật nhỏ
- Chương 10: Tôi sắp kết hôn
- Chương 11: Không uống được cà phê?
- Chương 12: Thiên vị con của bà
- Chương 13: Không muốn để cho Cố Niệm Hề khinh thường
- Chương 14: Vật nhỏ cũng ở đây?
- Chương 15: Khách làng chơi cùng kỹ nữ
- Chương 16: Chưa kết hôn
- Chương 17: Giống như con chuột
- Chương 18: Chưa từng nghĩ sẽ quay về bên cạnh anh ta
- Chương 19: Cuộc sống thay đổi, đều dựa vào hành động
- Chương 20: Trời sinh yêu nghiệt
- Chương 21: Đứa nhỏ không có việc gì
- Chương 22: Chúng ta kết hôn đi
- Chương 23: Không đảm đương được lão bà, coi như làm chị dâu
- Chương 24: Kết hôn đi
- Chương 25: Lừa gạt đến cục dân chính
- Chương 26: Quân hôn chân chính bắt đầu
- Chương 27: Đêm tân hôn
- Chương 28: Lần đầu tiên thân mật tiếp xúc 1
- Chương 29: Vấn đề nghiêm túc chuyện ân ân ái ái
- Chương 30: Lần đầu tiên thân mật tiếp xúc 2
- Chương 31: Một người không thể diễn
- Chương 32: Thiếu cô sẽ là hối tiếc lớn nhất trong đời
- Chương 33: Anh dũng lưu manh
- Chương 34: Đàm Dật Trạch rất cô đơn
- Chương 35: Đáp ứng tôi một điều kiện
- Chương 36: Tôi không nguyền rủa hai người xem như đã tốt rồi
- Chương 37: Vợ có thể nhẫn nhưng chồng không thể nhẫn
- Chương 38: Niệm Hề cần gì phải như vậy
- Chương 39: Thực xin lỗi, tôi cho đến bây giờ cũng không nhớ quá kỹ anh
- Chương 40: Nụ hôn đầu bị cường
- Chương 41: Đây là nụ hôn đầu của tôi, nên cùng tôi bồi thường
- Chương 42: Thu hồi kỹ xảo
- Chương 43: Bà không có tư cách chỉ trích phụ mẫu ta
- Chương 44: Bước lên thuyền giặc
- Chương 45: Cô dám lừa gạt tôi
- Chương 46: Quyền lợi của tôi, nghĩa vụ của tôi
- Chương 47: Sở Đông Ly tới chơi
- Chương 48: Đàm Dật Trạch rất không vui
- Chương 49: Anh ấy là người cùng em đăng ký kết hôn
- Chương 50: Có anh ở đây không ai dám tổn thương em
- Chương 51: Niệm Hề, chúng ta nói chuyện đi
- Chương 52: Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng
- Chương 53: Đáng giận nhất không phải tiểu tam, mà là khinh người không thể vượt qua được sự dụ dỗ
- Chương 54: Hôn nhân không có tình yêu
- Chương 55: Tình huống luống cuống
- Chương 56: Cố Niệm Hề rốt cuộc là cái loại mặt hàng gì
- Chương 57: Hôn lễ
- Chương 58: Biết anh sống không tốt, tôi an tâm
- Chương 59: Lần sau gặp, nhớ gọi chị dâu
- Chương 60: Vận động sau khi ăn, là thời điểm tăng tiến tình cảm tốt nhất
- Chương 61: Anh sẽ ngay lập tức biến hắn thành tàn phế
- Chương 62: Em không có hứng thú cũng không sao, chỉ cần anh có hứng thú là được
- Chương 63: Sự uy hiếp của Cố Niệm Hề
- Chương 64: Đàm Dật Nam thất thố
- Chương 65: Hoắc Tư Vũ kể lể
- Chương 66: Vật nhỏ em là của anh
- Chương 67: Anh sẽ vì em chống đỡ cả bầu trời
- Chương 68: Bí mật bại lộ
- Chương 69: Giả mèo khóc chuột
- Chương 70: Vật nhỏ, anh sẽ đau lòng
- Chương 71: Cô phát hiện, cô càng ngày càng yêu hắn nhiều hơn
- Chương 72: Đàm Dật Trạch ghen
- Chương 73: Đàm Dật Trạch muốn thưởng
- Chương 74: Bức ảnh
- Chương 75: Bán ai cũng không thể bán em
- Chương 76: Vật nhỏ vẫn là quan tâm hắn nhất
- Chương 77: Lăng nhị gia Lăng Thần
- Chương 78: Cố Niệm Hề không phải là người lương thiện
- Chương 79: Đàm Dật Nam cùng Cố thị trưởng có quen biết
- Chương 80: Cãi nhau
- Chương 81: Phí phục vụ
- Chương 82: Dã thú cũng nên dừng lại
- Chương 83: Mộ Dương động tâm
- Chương 84: Cảm giác có chút bất ngờ
- Chương 85: Sấm sét giữa trời quang, cô ta không có đứa nhỏ
- Chương 86: Theo ý của em
- Chương 87: Lão công, em phát hiện người ta dường như rất thích anh!
- Chương 88: Mộ Dương khó chịu
- Chương 89: Vật nhỏ, chúng ta sinh con đi
- Chương 90: Lão già kia, anh là của em
- Chương 91: Mau chóng sinh tiểu bảo bảo cho anh
- Chương 92: Vật nhỏ, chúng ta chơi thổi khí đi
- Chương 93: Uyên ương hoang dã
- Chương 93-2: Cô ta thật sự có
- Chương 94-1: Bác dạ triệt
- Chương 94-2: Lão bà yêu kiều
- Chương 95-1: Vật nhỏ, em không bao giờ... Chỉ có một mình
- Chương 95-2: Người đàn ông của cô rất hoàn mỹ
- Chương 96-1: Vật nhỏ, anh rất nhớ em
- Chương 96-2: Sở Đông Ly
- Chương 97-1: Sự đụng độ của hai người đàn ông
- Chương 97-2: Làm lãng mạn?
- Chương 98-1: Đàm Dật Trạch tại sao anh lại hư hỏng như vậy?
- Chương 98-2: Bị gãy xương
- Chương 99-1: Trở về thành phố D
- Chương 99-2: Lừa gạt rời đi
- Chương 100-1: Đàm Dật Trạch trở về
- Chương 100-2: Không phải bận sao, còn tới làm gì?
- Chương 101-1: Mùa xuân động dục
- Chương 101-2: Đàm Dật Trạch bị gây khó dễ
- Chương 102-1: Lão già kia, anh ức hiếp em
- Chương 102-2: Sở Đông Ly lại tới
- Chương 103-1: Đại chiến gọt táo
- Chương 103-2: Vợ chồng son ẩu đả
- Chương 104-1: Đàm đại gia nghiệm chứng thuyết minh
- Chương 104-2: Cô gái, mau buông cầm thú kia ra!
- Chương 105-1: Nam tài nữ mạo
- Chương 105-2: Ai dám nói lão bà của tôi là dã nha đầu
- Chương 106-1: Người đàn ông đó là tham mưu trưởng
- Chương 106-2: Hình như mang thai
- Chương 107-1: Cố Niệm Hề nghi ngờ
- Chương 107-2: Hắn sẽ đòi lại
- Chương 108-1: Đêm nay cho em chút ngọt
- Chương 108-2: Đặc quyền chỉ Tô Du Du mới có
- Chương 109: Kẻ trộm, cha mẹ chồng
- Chương 110: Gả cho lão lưu manh
- Chương 111: Lão lưu manh văn minh
- Chương 112: Mau sinh sói con cho anh
- Chương 113: Hắn không muốn tiểu bảo bảo?
- Chương 114: Ngoại tình
- Chương 115: Lão già kia, anh thật tốt!
- Chương 116: Vật nhỏ thật lưu manh!!
- Chương 117: Lưu manh rất xứng đôi với yêu tinh!
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Quân Hôn: Tham Mưu Trưởng Làm Ngọt Thê Tức Giận
Chương 28: Lần đầu tiên thân mật tiếp xúc 1
Đợi đến khi Cố Niệm Hề tắm xong, Đàm Dật Trạch vẫn đang ngồi trên ghế sa lon xem ti vi
"Quần áo này rất thích hợp với em" Đánh giá Cố Niệm Hề một lượt, hắn liền mở miệng nói
Nghe hắn nói như vậy, Cố Niệm Hề có chút vui mừng
Dù sao, phụ nữ cũng rất thích được khen
Mà đây cũng là lần đầu tiên cô nghe được, lão công của mình khen ngợi
Hắn đứng dậy, nhích thân thể to lớn về phía cô, càng làm cho cô hoảng hốt đỏ mặt, hắn đưa tay đặt ở trên cằm của cô. Trong nháy mắt Cố Niệm Hề không biết nên phải phản ứng như thế nào
Bởi vì tình cảnh như vậy, cực kỳ giống như trong phim
Có thể giây tiếp theo, hắn sẽ hôn lên mặt cô hay không?
Nhìn hắn ngày càng tiến sát đến khuôn mặt cô, Cố Niệm Hề bối rối, không biết nên đặt tay của mình ở nơi nào
Nhưng hắn lại ghé sát tai cô nói một câu, làm cho cô nghiến răng nghiến lợi! Hắn nói: "Quần áo bên trong, quần cũng có thể không cần mặc!"
Nói xong, hắn liền bước vào phòng tắm
Cố Niệm Hề đứng ở một chỗ tức giận nghiến răng nghiến lợi, gào thét...
Người đàn ông này, là muốn châm chọc cô thấp bé sao?
Quần áo của hắn cô mặc tất nhiên là rộng thùng thình, mặc ở trên người giống như là trẻ con mặc đồ của người lớn. Hơn nữa hắn cao đến một mét chín. Phỏng chừng trong thành phố này, cũng có rất ít người cao được như hắn
Đợi Đàm Dật Trạch tắm xong, cô sẽ cùng hắn thương lượng một chút, cô sẽ chọn phòng làm việc kia. Dù sao, cô bây giờ cũng không cảm thấy mình chính là nữ chủ nhân của căn nhà này
Nhưng cũng may, ở phòng làm việc có một cái giường, xem ra cũng rất thoải mái và ấm áp
Cô đi vào, Đàm Dật Trạch liền giúp cô mở điều hòa ở nhiệt độ hai mươi năm độ xê
Sau khi vào phòng, Cố Niệm Hề khóa cửa lại. Tuy rằng trên danh nghĩa bọn họ hiện tại đã là vợ chồng, nhưng Cố Niệm Hề vẫn cảm thấy cảm giác xa lạ không thể thích ứng được. Khóa trái cửa xong, Cố Niệm Hề vẫn chưa thấy
an toàn, sau đó kê bàn cùng ghế dựa ngăn ở trước cửa. Những thứ này tuy rằng không thể ngăn được người đàn ông kia, nhưng cũng có thể phát ra tiếng động nếu như hắn đẩy cửa ra. Điều này có thể làm cho mình có chút phòng bị
Làm xong mọi thứ, Cố Niệm Hề liền lên giường đi ngủ, dù sao từ lúc rời nhà trốn đi, cô cũng chưa có thể nằm một nơi thoải mái như vậy để ngủ
Mà Đàm Dật Trạch nhìn chằm chằm cánh cửa phòng làm việc, hắn nghe thấy được tiếng vang từ đó phát ra, sau đó gợi lên nụ cười nhẹ
Xem ra, vật nhỏ đối với mình vẫn còn tồn tại đề phòng
Nhưng cô có lẽ không biết, mặc kệ ở phía sau cửa có chèn bao nhiêu vật nặng, hắn cũng đều có thể tiến được vào gian phòng của cô. Chẳng qua cuộc sống hôn nhân của bọn họ vừa mới bắt đầu, hắn cũng không muốn cho cô không thích ứng được, liền cho cô một vài kích thích
Nhưng về sau, đợi cô thích ứng được, vậy cũng không liền do cô...
___
Một tuần sau, kể từ lúc cô cùng Đàm Dật Trạch chung sống hòa bình, mỗi khi đi làm về cô sẽ ở trong bếp nấu ăn
Đây cũng là việc không khó với cô
Nhưng ở đây hai ngày, cô liền phát hiện được một ngày làm việc của Đàm Dật Trạch không giống như những người đàn ông bình thường khác. Mỗi buổi sáng, khi cô còn chưa rời giường, hắn đã rời đi. Nếu không phải buổi tối hắn đều trở về nhà ngủ, Cố Niệm Hề nghĩ đến chỗ ở này giống như chỉ có một mình cô vậy
Hơn nữa, Đàm Dật Trạch mỗi ngày đều không ăn cơm ở nhà
Hai ngày đầu, Cố Niệm Hề đều nấu nhiều cơm hơn một chút, muốn nhìn xem hắn có ăn hay không
Dù sao hiện tại những thứ cô đang dùng cũng là của hắn. Không đến mức, ngay cả nấu cơm cho hắn cũng không làm được đi
Liên tục vài ngày, cô đều nấu nhiều một chút cho Đàm Dật Trạch. Dần dần cũng thành thói quen
Nhưng hôm nay không biết tại sao, đang nấu cơm, lại cảm thấy sau lưng lạnh lẽo...
Giống như có người ở sau lưng mình nhìn chằm chằm vậy
"Anh.. về khi nào!"
Cô Niệm Hề xoay người, liền nhìn thấy được hắn đang đứng ở cửa phòng bếp
Hắn thật sự rất cao. Đứng ở nơi đó, liền như muốn chắn đi ánh sáng
Vẫn là quân phục xanh biếc. Mặc ở trên người hắn thật thích hợp biết bao
Hắn vào cửa từ lúc nào, Cố Niệm Hề thật sự không biết
Người đàn ông này, rốt cuộc là cái dạng gì, tại sao đi đến lại không có tiếng động?
"Từ lúc em đem rau đi rửa" Thanh âm của hắn trầm thấp mà ấm áp, nghe rất êm tai
"Ân?"
Đó là việc đầu tiên cô đến phòng bếp, thời điểm đó hắn đã tới rồi?
Vậy hắn, không phải đã đứng ở đằng sau rất lâu sao?
Tại sao cô lại không phát hiện được
Cố Niệm Hề có chút ngạc nhiên nhìn về phía hắn, mắt to xinh đẹp có chút sương mù
Mà nhìn đến người phụ nữ trước mắt, khóe môi của hắn cười ảm đạm
Trong đôi mắt có tia sáng rọi, giống như trong chốc lát làm cho thế giới rơi vào trạng thái ngừng hoạt động
Cũng làm cho Cố Niệm Hề nhìn có chút si mê...
Mà điều này cũng làm cho cô quên, giờ phút này hắn đã tiến sát về phía cô
Đợi đến khi cô hồi phục tinh thần, hắn đã sớm đưa tay ôm lấy eo của cô
Đàm Dật Trạch thực sự rất cao
Cho dù Cố Niệm Hề cũng không phải là một cô gái quá thấp, nhưng lúc này đứng ở trước mặt hắn, cô cũng chỉ cao đến bả vai của Đàm Dật Trạch
Giờ phút này, Đàm Dật Trạch rất gần cô
Gần đến mức, Cố Niệm Hề có thể cảm nhận được hơi thở của hắn...
Tư thế này thật sự rất mờ ám nha
Giống như bọn họ đang chuẩn bị...
"Quần áo này rất thích hợp với em" Đánh giá Cố Niệm Hề một lượt, hắn liền mở miệng nói
Nghe hắn nói như vậy, Cố Niệm Hề có chút vui mừng
Dù sao, phụ nữ cũng rất thích được khen
Mà đây cũng là lần đầu tiên cô nghe được, lão công của mình khen ngợi
Hắn đứng dậy, nhích thân thể to lớn về phía cô, càng làm cho cô hoảng hốt đỏ mặt, hắn đưa tay đặt ở trên cằm của cô. Trong nháy mắt Cố Niệm Hề không biết nên phải phản ứng như thế nào
Bởi vì tình cảnh như vậy, cực kỳ giống như trong phim
Có thể giây tiếp theo, hắn sẽ hôn lên mặt cô hay không?
Nhìn hắn ngày càng tiến sát đến khuôn mặt cô, Cố Niệm Hề bối rối, không biết nên đặt tay của mình ở nơi nào
Nhưng hắn lại ghé sát tai cô nói một câu, làm cho cô nghiến răng nghiến lợi! Hắn nói: "Quần áo bên trong, quần cũng có thể không cần mặc!"
Nói xong, hắn liền bước vào phòng tắm
Cố Niệm Hề đứng ở một chỗ tức giận nghiến răng nghiến lợi, gào thét...
Người đàn ông này, là muốn châm chọc cô thấp bé sao?
Quần áo của hắn cô mặc tất nhiên là rộng thùng thình, mặc ở trên người giống như là trẻ con mặc đồ của người lớn. Hơn nữa hắn cao đến một mét chín. Phỏng chừng trong thành phố này, cũng có rất ít người cao được như hắn
Đợi Đàm Dật Trạch tắm xong, cô sẽ cùng hắn thương lượng một chút, cô sẽ chọn phòng làm việc kia. Dù sao, cô bây giờ cũng không cảm thấy mình chính là nữ chủ nhân của căn nhà này
Nhưng cũng may, ở phòng làm việc có một cái giường, xem ra cũng rất thoải mái và ấm áp
Cô đi vào, Đàm Dật Trạch liền giúp cô mở điều hòa ở nhiệt độ hai mươi năm độ xê
Sau khi vào phòng, Cố Niệm Hề khóa cửa lại. Tuy rằng trên danh nghĩa bọn họ hiện tại đã là vợ chồng, nhưng Cố Niệm Hề vẫn cảm thấy cảm giác xa lạ không thể thích ứng được. Khóa trái cửa xong, Cố Niệm Hề vẫn chưa thấy
an toàn, sau đó kê bàn cùng ghế dựa ngăn ở trước cửa. Những thứ này tuy rằng không thể ngăn được người đàn ông kia, nhưng cũng có thể phát ra tiếng động nếu như hắn đẩy cửa ra. Điều này có thể làm cho mình có chút phòng bị
Làm xong mọi thứ, Cố Niệm Hề liền lên giường đi ngủ, dù sao từ lúc rời nhà trốn đi, cô cũng chưa có thể nằm một nơi thoải mái như vậy để ngủ
Mà Đàm Dật Trạch nhìn chằm chằm cánh cửa phòng làm việc, hắn nghe thấy được tiếng vang từ đó phát ra, sau đó gợi lên nụ cười nhẹ
Xem ra, vật nhỏ đối với mình vẫn còn tồn tại đề phòng
Nhưng cô có lẽ không biết, mặc kệ ở phía sau cửa có chèn bao nhiêu vật nặng, hắn cũng đều có thể tiến được vào gian phòng của cô. Chẳng qua cuộc sống hôn nhân của bọn họ vừa mới bắt đầu, hắn cũng không muốn cho cô không thích ứng được, liền cho cô một vài kích thích
Nhưng về sau, đợi cô thích ứng được, vậy cũng không liền do cô...
___
Một tuần sau, kể từ lúc cô cùng Đàm Dật Trạch chung sống hòa bình, mỗi khi đi làm về cô sẽ ở trong bếp nấu ăn
Đây cũng là việc không khó với cô
Nhưng ở đây hai ngày, cô liền phát hiện được một ngày làm việc của Đàm Dật Trạch không giống như những người đàn ông bình thường khác. Mỗi buổi sáng, khi cô còn chưa rời giường, hắn đã rời đi. Nếu không phải buổi tối hắn đều trở về nhà ngủ, Cố Niệm Hề nghĩ đến chỗ ở này giống như chỉ có một mình cô vậy
Hơn nữa, Đàm Dật Trạch mỗi ngày đều không ăn cơm ở nhà
Hai ngày đầu, Cố Niệm Hề đều nấu nhiều cơm hơn một chút, muốn nhìn xem hắn có ăn hay không
Dù sao hiện tại những thứ cô đang dùng cũng là của hắn. Không đến mức, ngay cả nấu cơm cho hắn cũng không làm được đi
Liên tục vài ngày, cô đều nấu nhiều một chút cho Đàm Dật Trạch. Dần dần cũng thành thói quen
Nhưng hôm nay không biết tại sao, đang nấu cơm, lại cảm thấy sau lưng lạnh lẽo...
Giống như có người ở sau lưng mình nhìn chằm chằm vậy
"Anh.. về khi nào!"
Cô Niệm Hề xoay người, liền nhìn thấy được hắn đang đứng ở cửa phòng bếp
Hắn thật sự rất cao. Đứng ở nơi đó, liền như muốn chắn đi ánh sáng
Vẫn là quân phục xanh biếc. Mặc ở trên người hắn thật thích hợp biết bao
Hắn vào cửa từ lúc nào, Cố Niệm Hề thật sự không biết
Người đàn ông này, rốt cuộc là cái dạng gì, tại sao đi đến lại không có tiếng động?
"Từ lúc em đem rau đi rửa" Thanh âm của hắn trầm thấp mà ấm áp, nghe rất êm tai
"Ân?"
Đó là việc đầu tiên cô đến phòng bếp, thời điểm đó hắn đã tới rồi?
Vậy hắn, không phải đã đứng ở đằng sau rất lâu sao?
Tại sao cô lại không phát hiện được
Cố Niệm Hề có chút ngạc nhiên nhìn về phía hắn, mắt to xinh đẹp có chút sương mù
Mà nhìn đến người phụ nữ trước mắt, khóe môi của hắn cười ảm đạm
Trong đôi mắt có tia sáng rọi, giống như trong chốc lát làm cho thế giới rơi vào trạng thái ngừng hoạt động
Cũng làm cho Cố Niệm Hề nhìn có chút si mê...
Mà điều này cũng làm cho cô quên, giờ phút này hắn đã tiến sát về phía cô
Đợi đến khi cô hồi phục tinh thần, hắn đã sớm đưa tay ôm lấy eo của cô
Đàm Dật Trạch thực sự rất cao
Cho dù Cố Niệm Hề cũng không phải là một cô gái quá thấp, nhưng lúc này đứng ở trước mặt hắn, cô cũng chỉ cao đến bả vai của Đàm Dật Trạch
Giờ phút này, Đàm Dật Trạch rất gần cô
Gần đến mức, Cố Niệm Hề có thể cảm nhận được hơi thở của hắn...
Tư thế này thật sự rất mờ ám nha
Giống như bọn họ đang chuẩn bị...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Một hồi trò hay
- Chương 2: Chúng ta chia tay
- Chương 3: Có thể cướp đi người đàn ông không thuộc về mình
- Chương 4: Người ảnh hưởng đến bộ mặt của thành phố
- Chương 5: Không nhớ rõ tôi sao
- Chương 6: Hối hận
- Chương 7: Có thai?
- Chương 8: Chúng ta lúc đó không xa lạ như vậy
- Chương 9: Chờ tôi, vật nhỏ
- Chương 10: Tôi sắp kết hôn
- Chương 11: Không uống được cà phê?
- Chương 12: Thiên vị con của bà
- Chương 13: Không muốn để cho Cố Niệm Hề khinh thường
- Chương 14: Vật nhỏ cũng ở đây?
- Chương 15: Khách làng chơi cùng kỹ nữ
- Chương 16: Chưa kết hôn
- Chương 17: Giống như con chuột
- Chương 18: Chưa từng nghĩ sẽ quay về bên cạnh anh ta
- Chương 19: Cuộc sống thay đổi, đều dựa vào hành động
- Chương 20: Trời sinh yêu nghiệt
- Chương 21: Đứa nhỏ không có việc gì
- Chương 22: Chúng ta kết hôn đi
- Chương 23: Không đảm đương được lão bà, coi như làm chị dâu
- Chương 24: Kết hôn đi
- Chương 25: Lừa gạt đến cục dân chính
- Chương 26: Quân hôn chân chính bắt đầu
- Chương 27: Đêm tân hôn
- Chương 28: Lần đầu tiên thân mật tiếp xúc 1
- Chương 29: Vấn đề nghiêm túc chuyện ân ân ái ái
- Chương 30: Lần đầu tiên thân mật tiếp xúc 2
- Chương 31: Một người không thể diễn
- Chương 32: Thiếu cô sẽ là hối tiếc lớn nhất trong đời
- Chương 33: Anh dũng lưu manh
- Chương 34: Đàm Dật Trạch rất cô đơn
- Chương 35: Đáp ứng tôi một điều kiện
- Chương 36: Tôi không nguyền rủa hai người xem như đã tốt rồi
- Chương 37: Vợ có thể nhẫn nhưng chồng không thể nhẫn
- Chương 38: Niệm Hề cần gì phải như vậy
- Chương 39: Thực xin lỗi, tôi cho đến bây giờ cũng không nhớ quá kỹ anh
- Chương 40: Nụ hôn đầu bị cường
- Chương 41: Đây là nụ hôn đầu của tôi, nên cùng tôi bồi thường
- Chương 42: Thu hồi kỹ xảo
- Chương 43: Bà không có tư cách chỉ trích phụ mẫu ta
- Chương 44: Bước lên thuyền giặc
- Chương 45: Cô dám lừa gạt tôi
- Chương 46: Quyền lợi của tôi, nghĩa vụ của tôi
- Chương 47: Sở Đông Ly tới chơi
- Chương 48: Đàm Dật Trạch rất không vui
- Chương 49: Anh ấy là người cùng em đăng ký kết hôn
- Chương 50: Có anh ở đây không ai dám tổn thương em
- Chương 51: Niệm Hề, chúng ta nói chuyện đi
- Chương 52: Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng
- Chương 53: Đáng giận nhất không phải tiểu tam, mà là khinh người không thể vượt qua được sự dụ dỗ
- Chương 54: Hôn nhân không có tình yêu
- Chương 55: Tình huống luống cuống
- Chương 56: Cố Niệm Hề rốt cuộc là cái loại mặt hàng gì
- Chương 57: Hôn lễ
- Chương 58: Biết anh sống không tốt, tôi an tâm
- Chương 59: Lần sau gặp, nhớ gọi chị dâu
- Chương 60: Vận động sau khi ăn, là thời điểm tăng tiến tình cảm tốt nhất
- Chương 61: Anh sẽ ngay lập tức biến hắn thành tàn phế
- Chương 62: Em không có hứng thú cũng không sao, chỉ cần anh có hứng thú là được
- Chương 63: Sự uy hiếp của Cố Niệm Hề
- Chương 64: Đàm Dật Nam thất thố
- Chương 65: Hoắc Tư Vũ kể lể
- Chương 66: Vật nhỏ em là của anh
- Chương 67: Anh sẽ vì em chống đỡ cả bầu trời
- Chương 68: Bí mật bại lộ
- Chương 69: Giả mèo khóc chuột
- Chương 70: Vật nhỏ, anh sẽ đau lòng
- Chương 71: Cô phát hiện, cô càng ngày càng yêu hắn nhiều hơn
- Chương 72: Đàm Dật Trạch ghen
- Chương 73: Đàm Dật Trạch muốn thưởng
- Chương 74: Bức ảnh
- Chương 75: Bán ai cũng không thể bán em
- Chương 76: Vật nhỏ vẫn là quan tâm hắn nhất
- Chương 77: Lăng nhị gia Lăng Thần
- Chương 78: Cố Niệm Hề không phải là người lương thiện
- Chương 79: Đàm Dật Nam cùng Cố thị trưởng có quen biết
- Chương 80: Cãi nhau
- Chương 81: Phí phục vụ
- Chương 82: Dã thú cũng nên dừng lại
- Chương 83: Mộ Dương động tâm
- Chương 84: Cảm giác có chút bất ngờ
- Chương 85: Sấm sét giữa trời quang, cô ta không có đứa nhỏ
- Chương 86: Theo ý của em
- Chương 87: Lão công, em phát hiện người ta dường như rất thích anh!
- Chương 88: Mộ Dương khó chịu
- Chương 89: Vật nhỏ, chúng ta sinh con đi
- Chương 90: Lão già kia, anh là của em
- Chương 91: Mau chóng sinh tiểu bảo bảo cho anh
- Chương 92: Vật nhỏ, chúng ta chơi thổi khí đi
- Chương 93: Uyên ương hoang dã
- Chương 93-2: Cô ta thật sự có
- Chương 94-1: Bác dạ triệt
- Chương 94-2: Lão bà yêu kiều
- Chương 95-1: Vật nhỏ, em không bao giờ... Chỉ có một mình
- Chương 95-2: Người đàn ông của cô rất hoàn mỹ
- Chương 96-1: Vật nhỏ, anh rất nhớ em
- Chương 96-2: Sở Đông Ly
- Chương 97-1: Sự đụng độ của hai người đàn ông
- Chương 97-2: Làm lãng mạn?
- Chương 98-1: Đàm Dật Trạch tại sao anh lại hư hỏng như vậy?
- Chương 98-2: Bị gãy xương
- Chương 99-1: Trở về thành phố D
- Chương 99-2: Lừa gạt rời đi
- Chương 100-1: Đàm Dật Trạch trở về
- Chương 100-2: Không phải bận sao, còn tới làm gì?
- Chương 101-1: Mùa xuân động dục
- Chương 101-2: Đàm Dật Trạch bị gây khó dễ
- Chương 102-1: Lão già kia, anh ức hiếp em
- Chương 102-2: Sở Đông Ly lại tới
- Chương 103-1: Đại chiến gọt táo
- Chương 103-2: Vợ chồng son ẩu đả
- Chương 104-1: Đàm đại gia nghiệm chứng thuyết minh
- Chương 104-2: Cô gái, mau buông cầm thú kia ra!
- Chương 105-1: Nam tài nữ mạo
- Chương 105-2: Ai dám nói lão bà của tôi là dã nha đầu
- Chương 106-1: Người đàn ông đó là tham mưu trưởng
- Chương 106-2: Hình như mang thai
- Chương 107-1: Cố Niệm Hề nghi ngờ
- Chương 107-2: Hắn sẽ đòi lại
- Chương 108-1: Đêm nay cho em chút ngọt
- Chương 108-2: Đặc quyền chỉ Tô Du Du mới có
- Chương 109: Kẻ trộm, cha mẹ chồng
- Chương 110: Gả cho lão lưu manh
- Chương 111: Lão lưu manh văn minh
- Chương 112: Mau sinh sói con cho anh
- Chương 113: Hắn không muốn tiểu bảo bảo?
- Chương 114: Ngoại tình
- Chương 115: Lão già kia, anh thật tốt!
- Chương 116: Vật nhỏ thật lưu manh!!
- Chương 117: Lưu manh rất xứng đôi với yêu tinh!
- bình luận