"Uy, tôi là Cố Niệm Hề!" Ngắn gọn mà xa cách
Không phải cô không biết là Đàm Dật Nam gọi tới, mà là bởi vì cô cảm thấy được bọn họ vốn không còn gì để nói
'Niệm Hề, là anh" Lời nói này của Đàm Dật Nam, mang theo quyến luyện vô cùng
"Tôi biết, em chồng. Có chuyện gì sao?" Cố Niệm Hề đang ngồi trên phương tiện giao thông công cộng, đúng lúc này trên xe có tiếng nói phát ra từ loa, vừa vặn rơi vào trong tai Đàm Dật Nam
Loa trên ô tô, Đàm Dật Nam nghe qua vô số lần, nhưng lúc này lại làm cho hắn cảm thấy vô cùng chói tai
"Niệm Hề, chúng ta gặp mặt đi, anh có chút việc muốn nói với em!" Bên kia điện thoại, trên tay người đàn ông vẫn còn cầm tập tư liệu
"Chuyện gì, ở trong điện thoại nói thẳng không được sao?"
"Niệm Hề, chúng ta ngay cả gặp mặt đơn giản cũng không được sao?" Giọng nói của hắn, mang theo tiếng khàn khàn. Lúc này đôi mắt đen của hắn vô cùng ảm đạm, không có một tia sáng
Giống như trên thế giới này, không có ánh hào quang nào có thể chiếu đến
"Em chồng, tôi không nghĩ muốn nói chuyện phiếm!" Phiền toái cô phải tận lực tránh
Miễn cho lại bị mẹ hắn nói cô câu dẫn hắn
Còn nữa, Hoắc Tư Vũ hiện tại không phải đang mang thai sao?
Tuy rằng, đứa nhỏ kia vẫn không thể xác định là của Đàm Dật Nam, nhưng người phụ nữ kia nếu biết cô và Đàm Dật Nam gặp nhau, nhất định sẽ nháo đến ngất trời
"Niệm Hề, anh không có ý này! Là chuyện của dự án hợp tác, trong tay anh có một ít tư liệu bí mật. Bí mật của công ty em đều bị tiết lộ!"
Khi hắn nghe được giọng nói của cô trong điện thoại, mắt của hắn đã sớm cúp xuống
Tuy rằng Cố Niệm Hề sẽ không dễ dàng gặp hắn, kết như vậy hắn cũng đã sớm dự liệu, nhưng khi có kết quả, tim của hắn vẫn không chịu được, đau đớn co rút
"Thật sao? Anh đang ở chỗ nào, tôi lập tức đến!"
Đàm Dật Nam nói địa chỉ, lúc sau Cố Niệm Hề liền mau chóng xuất hiện
"Niệm Hề, anh ở chỗ này!"
Cố Niệm Hề đi đến cửa quán cà phê, hắn liếc mắt một cái đã nhìn thấy cô
Hai mươi ba tuổi, hiện tại chính là thời điểm đẹp nhất của một cô gái
Một thân váy trắng đơn giản, làm cho Cố Niệm Hề càng thêm mềm mại giỏi giang cỡ nào. Phía dưới váy bó sát, cũng làm cho đường cong của cô hiện lên triệt để. Mà đôi chân bóng loáng nhẵn nhụi kia, làm cho yết hầu của đàn ông không tự giác dịch chuyển
"Sao lại như vậy?" Thấy Đàm Dật Nam, Cố Niệm Hề lập tức đi vào chủ đề chính. Thực rõ ràng, hiện tại tâm tình của cô một chút cũng không để trên người hắn
Điều này làm cho người đàn ông ngồi đối diện đôi mắt một lần nữa lâm vào ảm đạm
"Là như vậy, buổi sáng có người gọi điện thoại cho anh, nói muốn gặp anh, lúc ấy anh cũng không nghĩ nhiều. Nhưng cô ta lại nói có một văn kiên liên quan đến dự án của công ty Bác Á muốn đưa cho anh. Cho nên, anh mới đến đây!"
Nói xong lời này, hắn liền lấy ra xấp văn kiện kia, đưa đến tay Cố Niệm Hề
"Thứ này, em xem trước đi, có phải là giống văn kiện em làm hay không?"
Nhận lấy văn kiện trên tay Đàm Dật Nam, Cố Niệm Hề cẩn thận xem xét trên dưới
Văn kiện này đến ngay cả nét chữ cũng giống y hệt nhau
Nói cách khác, có người sao chép văn kiện của cô
Người này, đến cuối cùng là ai?
Nghĩ vậy, mi tâm của Cố Niệm Hề khẽ nhíu lại
"Giống nhau sao?" Nhìn sắc mặt của Cố Niệm Hề, Đàm Dật Nam cũng đoán ra vài phần
"Đây là bản phô tô của văn kiện, sao lại như vậy! Là ai đưa văn kiện này cho anh?" Có phải là nhân viên tập đoàn Bác Á!
Bằng không, cô ta sao có khả năng tiếp xúc với văn kiện bí mật như vậy!
"Không biết, anh đến chỗ này, điện thoại liền gọi tới, nói anh đến nơi đây. Sau đó, anh liền phát hiện ra văn kiện. Anh hỏi người bán hàng, bọn họ nói là có một cô gái vừa ngồi chỗ này!"
Nói đến đây, Đàm Dật Nam lại hỏi: "Niệm Hề, em cẩn thận suy nghĩ một chút, công ty gần đây có người nào khả nghi hay không?"
Lấy được văn kiện quan trọng như vậy, còn muốn giao cho công ty đối thủ, nếu không phải Đàm Dật Nam lấy được, chỉ sợ Cố Niệm Hề hiện tại đã khóc không ra nước mắt
"Hình như không có, tôi ở trong công ty cũng không quan hệ thân thiết quá với bất cứ ai, nhưng chưa một lần cùng người nào cãi nhau!"
"Anh cũng hiểu không có khả năng mâu thuẫn, nhưng mà Niệm Hề, mọi chuyện vẫn nên cẩn thận. Hôm nay người kia đưa đến văn kiện này, chắc chắn là muốn hại em. Hôm nay không thành công, còn có thể chuẩn bị biện pháp khác để ra tay"
"Tôi phải làm gì?" Cố Niệm Hề bị Đàm Dật Nam nói như vậy, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống
Dù sao, cô đến thành phố này cũng chưa đến một năm, rất nhiều chuyện cô còn chưa hiểu biết hết
Nhìn cô cúi đầu, tâm tình của Đàm Dật Nam lại cảm thấy khó chịu
Hắn đứng lên, xoa mái tóc của cô, giống như những lần trước cô gặp chuyện không vui, hắn đều yên tĩnh ở bên cạnh cô, xoa mái tóc, an ủi cô
"Dự án này em chưa nộp cho cấp trên chứ?"
"Ân" Cố Niệm Hề gật đầu, có thể hiện tại rất căng thẳng, nên cô cũng không để ý nhiều: "Nhưng mà hai ngày nữa sẽ giao cho cấp trên"
"Được rồi, vẫn còn một chút thời gian, em hai ngày nay suy nghĩ xem có phương án khác hay không, về phần phương diện định giá anh sẽ giúp em! Nhưng mà, trước mắt em phải cất tư liệu này ở một chỗ thật tốt, ngay cả bản ghi trên máy vi tính cũng phải xóa bỏ!"
"Được, cám ơn em chồng!" Ý thức quay trở về, cô tránh được sự đụng chạm của hắn
"Đều là người một nhà, không cần nói cám ơn!"
Đôi mắt của hắn chưa đầy sự chua xót
Hai người không biết, cuộc nói chuyện của hai người đã bị một người phụ nữ chứng kiến hết
Vốn muốn cho Cố Niệm Hề một phần lễ vật
Không nghĩ tới, Cố Niệm Hề lại có năng lực lớn như vậy, ngay cả phó tổng tài tập đoàn Minh Lãng cũng có quen biết, hơn nữa nhìn qua quan hệ của bọn họ rất tốt...
Nhìn một màn cách đó không xa, người phụ nữ âm thầm nắm chặt hai tay
Thừa dịp hai người không để ý, người phụ nữ mau chóng rời đi khỏi quán cà phê...
____
Khi về đến nhà, Cố Niệm Hề ngơ ngác ngồi ở một chỗ
Đàm Dật Trạch vào đến cửa, liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy
Vật nhỏ của hắn, cúi đầu ngồi trên ghế sa lon
Đôi mắt xinh đẹp kia, không nhìn thấy một tia sáng nào
"Vật nhỏ, làm sao vậy?" Hắn thuận thế ngồi xuống ghế, đem đầu nhỏ của cô kéo vào lòng ngực của mình
"Lão già kia, em cảm thấy rất mệt mỏi!" Ngửi được mùi hương quen thuộc trên người Đàm Dật Trạch, chóp mũi của cô không hiểu sao cảm thấy chua xót
Thật sự rất muốn, đem chuyện hôm nay toàn bộ đều nói cho hắn biết. Để hắn chia sẻ một ít đối với cô
Nhưng nghĩ lại, Đàm tham mưu trưởng nhà cô mỗi ngày đều có rất nhiều chuyện phiền não, còn là chuyện của quốc gia. Nếu như cô ngay cả việc nhỏ này cũng tìm Đàm tham mưu trưởng khóc lóc kể lể, không phải là Đàm Dật Trạch của cô sẽ càng mệt mỏi sao?
Nghĩ vậy, yết hầu của Cố Niệm Hề không tự giác nuốt vào
"Sao lại mệt mỏi? Nói đi!" Môi của Đàm Dật Trạch rất mềm, dừng trên trán của Cố Niệm Hề, làm cho tim của cô đập rất nhanh "Anh nói rồi, nếu đánh không lại, có thể mang theo anh!"
"Không có việc gì!" Cố Niệm Hề cọ cọ ở trong lòng của Đàm Dật Trạch tìm tư thế mình thích nhất
"Thật sự không muốn nói?" Nhìn bộ dạng kia của cô, đôi mắt của hắn chợt lóe
"Lão già kia, chỉ cần anh ở bên cạnh em là được rồi!" Tựa ở trong lòng ngực hắn, cô đem hốc mắt đỏ ửng của mình lặng lẽ giấu đi
Mãi cho đến khi ăn cơm xong, Cố Niệm Hề vẫn là một bộ dạng nặng nề tâm sự
Đàm Dật Trạch biết cô không muốn nói, nên cũng không tiếp tục hỏi
Có tiếng của điện thoại di động truyền đến, Cố Niệm Hề liền chui vào phòng, lại tiếp tục làm dự án Xí Hoa kia
Đàm Dật Trạch bất đắc dĩ cười, liền xắn tay áo rửa chén đĩa
Liên tiếp hai ngày, Cố Niệm Hề đều vượt qua
Một bên cố gắng hoàn thành dự án, một bên nói với Đàm Dật Nam để hắn giúp đỡ mình
Sau hai ngày, Cố Niệm Hề cũng làm xong dự án kia
"Chị Niệm Hề, hôm nay là ngày giao hợp đồng phải không? Nếu không để em giúp chị cầm qua!" Vẫn giống như thường ngày, Cố Niệm Hề vào trong phòng liền nhìn thấy Trần Điềm Điềm đang làm việc, giúp đỡ cô sửa sang lại một ít văn kiện, còn có pha cà phê
"Không cần, tôi tự mình đưa đi được! Đúng rồi Điềm Điềm, cô nếu không có việc gì, giúp tôi đem mấy thứ này ra ngoài đi! Đây là thứ hôm qua Trần trưởng phòng giao cho, để cho mọi người xem xem có ý tưởng tốt gì không!"
Nói đến lời này, Cố Niệm Hề chỉ vào chỗ tập văn kiện để ở chỗ mặt bàn, tròng mắt của cô còn có tia lạnh chợt lóe
Trần Điềm Điềm muốn từ mắt của cô nhìn ra thứ gì đó, nhưng Cố Niệm Hề đã mau chóng khôi phục thần sắc
"Được, em hiện tại sẽ cầm ra!" Nói xong Trần Điềm Điềm ôm tập văn kiện ước chừng ba bốn cân đi ra khỏi văn phòng của Cố Niệm Hề
Đóng cửa văn phòng, Trần Điềm Điềm nhìn thoáng qua chỗ nhìn của Cố Niệm Hề
Lần trước, cô đem dự án kia đưa cho công ty đối thủ, đã không đạt được kết quả như ý. Nhưng đương nhiên cũng nhận được không ít chỗ tốt
Theo lý thuyết, hợp đồng Xí Hoa án của Cố Niệm Hề làm đã bị tiết lộ, hắn là phải sốt ruột bất an mới đúng. Nhưng Trần Điềm Điềm lúc này lại vẫn nhìn thấy Cố Niệm Hề nhàn nhã ngồi ở trong văn phòng?
Sẽ không phải, Cố Niệm Hề đã sớm nghĩ ra biện pháp đối phó rồi chứ?
Nhưng hai ngày nay, cô không quan sát được Cố Niệm Hề ở trong phòng làm việc đang làm gì, thậm chí ngay cả máy tính của cô ấy cũng không thấy dấu vết của hợp đồng. Chẳng lẽ, cô ấy có thể viết ra hợp đồng Xí Hoa án trong đầu?
Nếu không nữa thì cũng chỉ có một đáp án
Cố Niệm Hề đã hoài nghi chính Trần Điềm Điềm cô!
Cho nên, mấy ngày hôm nay cô ấy đều cảnh giác!
Nghĩ đến điều này, Trần Điềm Điềm lại cảm thấy được văn kiện trên tay mình nặng trịch...
"Cố tiểu thư, xin hỏi Xí Hoa án này cô giao cho tôi tại sao lại kém đến như vậy?" Người đàn ông liếc mắt nhìn Cố Niệm Hề
Người nọ an vị ngồi trên ghế da, ánh mặt trời xuyên qua tấm thủy tinh. Trên người hắn mặc một bộ tây trang màu đen. Ánh mặt trời dừng ở trên cánh cửa thủy tinh, chiết xạ vào gương mặt hắn, làm cho gương mặt của hắn thoạt nhìn có chút ấm áp
"Bác tổng, là như vậy! Hai ngày trước, giá thầu thấp nhất của Xí Hoa án đã bị tiết lộ. Hiện tại nếu như chúng ta tiếp tục sử dụng phương án kia chỉ sợ khả năng thắng là rất thấp!" Người cùng Cố Niệm Hề nói chuyện chính là tổng tài tập đoàn Bác Á Bác Dạ Triệt!
Tuổi của hắn so với Đàm Dật Trạch không khác biệt là mấy. Đường cong trên gương mặt cũng là đồng dạng hoa mỹ, duy nhất trên người đàn ông này luôn có một cỗ lạnh lẽo
Nghe nói Bác Dạ Triệt xuất thân từ hắc đạo. Hiện tại tới thành phố này phát triển, thành lập tập đoàn Bác Á, chậu vàng rửa tay (Nguyên văn là kim bồn tẩy thủ) tất cả là vì con gái của hắn Ni Nhã
Lúc mới tới công ty, Cố Niệm Hề nghe rất nhiều đồn đại về người đàn ông này. Nhưng mà cô cũng chẳng tin mấy tin đồn kia. Cảm thấy Bác Dạ Triệt cũng là con người bình thường, làm sao có thể là người như vậy? Về phương diện khác, Cố Niệm Hề cảm thấy được, cái gì mà Bác tổng thích con gái của hắn, đều là người ngoài đồn thổi mà thôi. Dù sao cấm kỵ luyến và vân vân thật sự cuộc sống cũng không ít
Chẳng qua tiếp xúc với Bác Dạ Triệt một thời gian, Cố Niệm Hề cũng dần dần tin tưởng tin lời đồn về người đàn ông này. Người đàn ông như vậy, ngạo khí từ trong xương phát ra. Người như vậy làm sao có thể là người bình thường? Còn nữa bởi vì gần đây chuẩn bị Xí Hoa án, cô cũng thường xuyên tiến vào văn phòng làm việc của hắn. Có đôi khi cô sẽ nhìn thấy nữ ma đầu con gái Ni Nhã kia trong truyền thuyết. Tuy rằng chỉ mới mười mấy tuổi, nhưng trong đôi mắt đã toát ra sự kiều mỵ, cũng có thể nói làm cho con người lâm vào trầm mê. Tuy rằng mỗi khi đi vào, Cố Niệm Hề đều thấy hai bọn họ ngồi rất quy củ, nhưng ánh mắt lại có điều làm cho người ta đỏ mặt
Xem ra, lời đồn của người bên ngoài, cũng không phải là tin đồn vô căn cứ
Nhưng mà, đây là việc nhà của bọn họ, Cố Niệm Hề cô sao có thể làm gì?
Cố Niệm Hề biết, công ty xảy ra chuyện như vậy, hắn thân là tổng tài của Bác Á, thông minh như Bác Dạ Triệt sao có thể dễ dàng giấu diếm được?
"Phần văn kiện này, lúc trước rốt cuộc đã qua tay bao nhiêu người?"
Tầm mắt của hắn vẫn dừng trên Xí Hoa án kia, mặc dùng không có động tác gì, nhưng cũng là cho người ta cảm thấy sợ hãi. Con ngươi thâm thúy như biển lớn nhìn lướt qua một lượt
"Tôi và hai trợ lý của tôi" Cố Niệm Hề trả lời, không kiêu ngạo, không siểm nịnh: "Đương nhiên cũng có Bác tổng ngài"
"Cố tiểu thư, cô cũng thật lớn mật, dám hoài nghi cả tôi!" Giọng nói của Bác Dạ Triệt không có phập phồng gì
"Nói đi, chuyện này cô có ý kiến gì không!"
Suy ngẫm một lúc, Bác Dạ Triệt lại mở miệng
"Tôi có một biện pháp đem người tiết lộ văn kiện kia tra ra! Không biết Bác tổng có hứng thú muốn biết người đó là ai hay không, ai ở công ty chúng ta giở trò quỷ?" Cố Niệm Hề can đảm nói ra
"Nói đi!"
Hắn thản nhiên quét mắt liếc nhìn Cố Niệm Hề, khóe miệng lặng lẽ dương lên độ cung tán thưởng
Ngày đó, Cố Niệm Hề không để văn kiện kia trên bàn làm việc của Bác Dạ Triệt
Có Niệm Hề rời khỏi văn phòng làm việc của Bác Dạ Triệt, cô gái vẫn tránh trong phòng nghỉ lúc này mới chậm rãi đi ra
"Cha nuôi, người tin tưởng người phụ nữ kia sao? Có thể chính là cô ta tiết lộ dự án kia!" Cô gái để hai bàn tay trên cổ người đàn ông, không đợi sự chấp thuận của hắn, liền đặt mông lên ngồi vào đùi hắn
Mà đối hành động này của cô, người đàn ông cũng cảm thấy thường như cơm bữa, theo thói quen ôm cô vào lòng ngực mình
Dưới thân vì hành động này mà có phản ứng, đôi mắt của hắn có chút ảm đảm
Mấy ngày nữa, Ni Nhã mười tám tuổi, tức là đã lớn rồi
A... Xem ra nỗi khổ hàng ngày của hắn, cũng sắp chấm dứt!
"Yên tâm, người phụ nữ kia nếu nghĩ muốn chơi, ta đương nhiên nhân cơ hội đó đem cô ta chơi thật tốt..." Từ lần đầu tiên Cố Niệm Hề xuất hiện trước mặt hắn, hắn liền có một chút hiểu biết đối với cô. Đặc biệt cô không cần tốn nhiều sức đã chiếm được sự ưu ái của Đàm tham mưu trưởng, danh chính ngôn thuận trở thành Đàm tham mưu trưởng phu nhân. Lúc đó càng làm cho hắn nhìn cô với cặp mắt khác xưa. Hắn sớm có dự cảm, cô gái này sẽ làm cho người khác ghen tỵ với vị trí của mình. Mà hiện tại...
Nhìn Cố Niệm Hề cố ý che đậy cánh cửa, khóe miệng của hắn hiện lên một độ cung
Xem ra, hắn cùng Ni Nhã đã sớm bị cô phát hiện!