Tổng Tài Sợ Vợ - Chương 47: Âm mưu tranh giành quyền lực
Chương trước- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ tựa như không
- Chương 2: Diễn Quân bị bắt đi
- Chương 3: Khó có thể trốn chạy
- Chương 4: Diễn Quân bỏ trốn không thành
- Chương 5: Tình nguyện ở lại
- Chương 6: Ngắm biển vắng cùng mỹ nhân
- Chương 7: Một cô gái nhỏ cũng biết tức giận
- Chương 8: Nụ hôn bị ép buộc
- Chương 9: Bị vợ tương lai chọc phá
- Chương 10: Xem anh như trai bao
- Chương 11: Ngẩn người trước mỹ nhân
- Chương 12: Không dám chọc giận vợ tương lai
- Chương 13: Diễn Quân tự lấy đá đập chân
- Chương 14: Rung động
- Chương 15: Mộ Thuần bị hạ thuốc
- Chương 16: Cứu người
- Chương 17: Diễn Quân ngốc nghếch
- Chương 18: H nhẹ thôi nhé các bé (1)
- Chương 19: Cuộc yêu nồng thắm
- Chương 20: Sự chăm sóc dịu dàng
- Chương 21: Gặp lại bạn cũ
- Chương 22: Mộ Thuần nổi giận
- Chương 23: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 24: Chạm mặt kẻ đáng ghét
- Chương 25: Chạm mặt
- Chương 26: Ai là bạch nguyệt quang của anh
- Chương 27: Mộ Thuần mất tích
- Chương 28: Trốn chạy
- Chương 29: Tai nạn hy hữu
- Chương 30: Lạc giữa rừng nhiệt đới
- Chương 31: Sinh tồn
- Chương 32: Mộ tiểu thư có ước mơ độc lạ và sợ người khác biết
- Chương 33: Diễn Quân gặp tai nạn
- Chương 34: Bị sói hoang tấn công
- Chương 35: Đuổi cùng giết tận
- Chương 36: Mộ Thuần bị sát hại
- Chương 37: Mộ Thuần tỉnh lại
- Chương 38: Được cứu khỏi rừng mưa nhiệt đới
- Chương 39: Diễn Quân không biết Mộ Thuần là ai
- Chương 40: Được trở về nhà
- Chương 41: Câu dẫn chồng sắp cưới, có gì phải xấu hổ
- Chương 42: Chạm mặt
- Chương 43: Muốn được làm việc
- Chương 44: Mộ Thuần thật sự tức giận
- Chương 45: Tiệc rượu
- Chương 46: Ông cụ Diễn tức giận vì sợ mất cháu dâu
- Chương 47: Âm mưu tranh giành quyền lực
- Chương 48: Sự trợ giúp của Mộ Thuần
- Chương 49: Diễn Quân quyết tìm ra sự thật
- Chương 50: Muốn mời cơm Mộ Thuần nào có dễ
- Chương 51: Làm ơn mắc oán
- Chương 52: Mùi hương quen thuộc
- Chương 53: Mộ Thuần không muốn gặp mặt Diễn Quân
- Chương 54: Nỗi buồn của Diễn Quân
- Chương 55: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 56: Bị bắt cóc
- Chương 57: Chạy thoát
- Chương 58: Cùng vượt qua nguy hiểm
- Chương 59: Nói chuyện nhiều với Diễn Quân chỉ sợ IQ bị giảm mạnh
- Chương 60: Có tin tức của Tào Anh
- Chương 61: Tìm được người để thử bom
- Chương 62: Đưa tình địch đến Tiểu Nam Quốc
- Chương 63: Diễn Quân nhớ lại
- Chương 64: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 65: Tìm gặp Tào Anh
- Chương 66: Diễn Quân bị bắt nạt
- Chương 67: Mộ lão gia rất hiểu con gái
- Chương 68: Bỏ rơi Mộ lão gia
- Chương 69: Diễn Quân mất tích trong ngày cưới
- Chương 70: Diễn Quân bị lưu lạc
- Chương 71: Tìm cách liên lạc với người nhà
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tổng Tài Sợ Vợ
Chương 47: Âm mưu tranh giành quyền lực
*Lão gia cho gọi tôi, không biết có gì dặn dò ?
Mộ lão gia nhìn Dịch Phong Càn và ôn tồn lên tiếng "dạo gần đây tiểu thư của cậu thế nào rồi ?"
*Trong công việc thì tiểu thư làm rất tốt.
Mộ lão gia nhíu mày, con gái của ông vốn thông minh, lại rất có khiếu kinh doanh, điều này ông thừa biết "ý của cậu là Thuần nhi vẫn còn có gì đó không ổn sao".
*Thưa lão gia, đêm qua tại hầm rượu nhà họ Diễn...
'Đã xảy ra chuyện gì ?
*Diễn nhị thiếu gia không ngừng gây sự với tiểu thư.
Mộ lão gia thở dài và khẽ lắc đầu "làm sao có thể trách được Diễn Quân được, thằng bé là đang mất trí nhớ".
*Theo thông tin thu thập được, Diễn nhị thiếu trong lúc đi tìm kiếm tiểu thư, trực thăng của cậu ấy đã đối đầu với lốc xoáy, sau đó thì bị rơi.
'Có chuyện này ?
*Đúng vậy thưa lão gia !
'Nghĩa là Diễn Quân rất có thể là đã bị chấn thương mà mất trí nhớ !
*Đúng vậy lão gia, thuộc hạ không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.
'Rất có thể !
*Nhưng thưa lão gia, tiểu thư lại có suy nghĩ khác.
'Thuần nhi nó nghĩ thế nào ?'
*Tiểu thư lại nghi ngờ là có ai đó đã sử dụng một loại hoá chất nào đó tác động đến não bộ của Diễn nhị thiếu gia, nhằm mục đích xấu.
Mộ lão gia đang chấp tay sau lưng, nghe Dịch Phong Càn nói thế, nắm tay ông liền siết chặt "Thuần nhi quả thật thông minh, suy nghĩ của nó quả không sai, hai nhà Mộ Diễn kết thông gia, cả hai hỗ trợ lẫn nhau... chuyện này...cả hai nhà chúng ta đều có lợi và cũng như hổ thêm cánh. Đương nhiên sẽ không ít kẻ muốn quấy phá".
*Đúng vậy thưa lão gia !
Mộ lão gia lắc đầu "vậy thì là không đúng".
*Lão gia có thể nói rõ hơn không ?
'Cậu nghĩ mà xem, hai nhà Mộ Diễn kết thông gia, cũng chỉ có gia đình hai bên biết chuyện. Cho đến thời điểm hiện tại vẫn còn là một bí mật, có bao nhiêu người biết chuyện này ?
*Lão gia nói đúng, vậy có nghĩa là...kẻ ra tay chỉ có thể là người thân.
'Đúng vậy !
'Dịch Phong Càn
*Lão gia có gì, xin cứ căn dặn !
'Cho người âm thầm điều tra, làm rõ việc này. Cũng cho vài thuộc hạ âm thầm bảo vệ Diễn Quân. Khi sự việc vẫn chưa được rõ ràng, người nhà họ Diễn không ai đáng tin ngoài ông cụ Diễn và ba mẹ Diễn Quân. Nên dùng người của Mộ gia chúng ta, cứ yểm trợ và giúp đỡ Diễn Quân vô điều kiện".
*Thuộc hạ đã rõ !
'Phó tổng !
Diễn Quân bực tức, ngồi xoay chiếc bút máy trên tay. Nghe có người gọi thì nhíu mày "cút"
'Phó tổng, tôi nói xong sẽ cút ngay
"Vậy thì nói đi"
'Vừa nãy tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện của các cổ đông lớn, tất cả bọn họ đều bảo rằng...kỳ bầu chọn chủ mới sắp tới, sẽ ủng hộ Diễn đại thiếu gia.
Diễn Quân cau mày "có cả chuyện này sao ?"
'Tôi nghe rất rõ !
Diễn Quân suy nghĩ một lúc và cười lạnh "Ông nội đã chuyển toàn bộ cổ phần sang tên mình, còn có ba mẹ mình. Tính như thế nào thì số cổ phần trong tay mình vẫn nhiều hơn của Diễn Dung. Nhưng nếu mấy lão già ăn no rảnh rỗi ấy chịu nhường hết số cổ phần của họ cho Diễn Dung thì cũng chỉ bằng mình. Vậy bọn họ lấy đâu ra cái tự tin đó nhỉ !"
// Anh trai !
Kiều Miễu, mẹ ruột Diễn Dung. Sợ con trai mình sẽ thua Diễn Quân, bà tìm về Kiều gia để xin được trợ giúp. Anh trai của bà là ba ruột của Kiều Tâm, ông là Kiều Chính.
*Trở về tìm anh là có chuyện gì ?
Kiều Miễu khóc lóc "anh trai, em đã được gả đến Diễn gia ba mươi năm, trong ba mươi năm này...em chưa từng lấy bất cứ thứ gì của nhà họ Kiều... Hôm nay em..."
*Em cứ nói đi.
// Anh trai, anh có thể bán cho em hai mươi phần trăm cổ phần của Kiều thị không ? Em sẽ không để anh phải chịu thiệt thòi đâu, em mua với giá cao nhất có thể.
Kiều Chính mỉm cười "Chồng em bảo em về tìm anh sao ?"
//Không, anh ấy không có.
*Em gái à ! Em cần cổ phần của Kiều thị để làm gì ?
//Em muốn Diễn Dung trở thành người thừa kế Diễn thị.
Kiều Chính trầm tư một lúc, nói gì thì Diễn Dung cũng là con cháu nhà họ Kiều. Ông cũng không muốn anh ta thua thiệt người đời, hơn nữa thì ông có mỗi một người em gái này, Diễn Dung lại là đứa con trai duy nhất của em gái ông.
*Anh đồng ý, tặng em hai mươi phần trăm cổ phần của Kiều thị.
//Em cảm ơn anh trai, nhưng em sẽ không như thế mà nhận không.
*Nào...em đứng lên trước đã. Mình là người một nhà, không nên quá khách sao như vậy. Anh bảo trợ lý chuẩn bị giấy tờ chuyển nhượng cổ phần sang tên em ngay.
// Anh trai...
*Thôi được rồi, em gái của anh đã sắp năm mươi tuổi rồi, có còn bé bỏng gì nữa mà khóc bù lu bù loa vậy chứ.
//Đáng ghét, chê em già rồi.
Mộ lão gia nhìn Dịch Phong Càn và ôn tồn lên tiếng "dạo gần đây tiểu thư của cậu thế nào rồi ?"
*Trong công việc thì tiểu thư làm rất tốt.
Mộ lão gia nhíu mày, con gái của ông vốn thông minh, lại rất có khiếu kinh doanh, điều này ông thừa biết "ý của cậu là Thuần nhi vẫn còn có gì đó không ổn sao".
*Thưa lão gia, đêm qua tại hầm rượu nhà họ Diễn...
'Đã xảy ra chuyện gì ?
*Diễn nhị thiếu gia không ngừng gây sự với tiểu thư.
Mộ lão gia thở dài và khẽ lắc đầu "làm sao có thể trách được Diễn Quân được, thằng bé là đang mất trí nhớ".
*Theo thông tin thu thập được, Diễn nhị thiếu trong lúc đi tìm kiếm tiểu thư, trực thăng của cậu ấy đã đối đầu với lốc xoáy, sau đó thì bị rơi.
'Có chuyện này ?
*Đúng vậy thưa lão gia !
'Nghĩa là Diễn Quân rất có thể là đã bị chấn thương mà mất trí nhớ !
*Đúng vậy lão gia, thuộc hạ không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.
'Rất có thể !
*Nhưng thưa lão gia, tiểu thư lại có suy nghĩ khác.
'Thuần nhi nó nghĩ thế nào ?'
*Tiểu thư lại nghi ngờ là có ai đó đã sử dụng một loại hoá chất nào đó tác động đến não bộ của Diễn nhị thiếu gia, nhằm mục đích xấu.
Mộ lão gia đang chấp tay sau lưng, nghe Dịch Phong Càn nói thế, nắm tay ông liền siết chặt "Thuần nhi quả thật thông minh, suy nghĩ của nó quả không sai, hai nhà Mộ Diễn kết thông gia, cả hai hỗ trợ lẫn nhau... chuyện này...cả hai nhà chúng ta đều có lợi và cũng như hổ thêm cánh. Đương nhiên sẽ không ít kẻ muốn quấy phá".
*Đúng vậy thưa lão gia !
Mộ lão gia lắc đầu "vậy thì là không đúng".
*Lão gia có thể nói rõ hơn không ?
'Cậu nghĩ mà xem, hai nhà Mộ Diễn kết thông gia, cũng chỉ có gia đình hai bên biết chuyện. Cho đến thời điểm hiện tại vẫn còn là một bí mật, có bao nhiêu người biết chuyện này ?
*Lão gia nói đúng, vậy có nghĩa là...kẻ ra tay chỉ có thể là người thân.
'Đúng vậy !
'Dịch Phong Càn
*Lão gia có gì, xin cứ căn dặn !
'Cho người âm thầm điều tra, làm rõ việc này. Cũng cho vài thuộc hạ âm thầm bảo vệ Diễn Quân. Khi sự việc vẫn chưa được rõ ràng, người nhà họ Diễn không ai đáng tin ngoài ông cụ Diễn và ba mẹ Diễn Quân. Nên dùng người của Mộ gia chúng ta, cứ yểm trợ và giúp đỡ Diễn Quân vô điều kiện".
*Thuộc hạ đã rõ !
'Phó tổng !
Diễn Quân bực tức, ngồi xoay chiếc bút máy trên tay. Nghe có người gọi thì nhíu mày "cút"
'Phó tổng, tôi nói xong sẽ cút ngay
"Vậy thì nói đi"
'Vừa nãy tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện của các cổ đông lớn, tất cả bọn họ đều bảo rằng...kỳ bầu chọn chủ mới sắp tới, sẽ ủng hộ Diễn đại thiếu gia.
Diễn Quân cau mày "có cả chuyện này sao ?"
'Tôi nghe rất rõ !
Diễn Quân suy nghĩ một lúc và cười lạnh "Ông nội đã chuyển toàn bộ cổ phần sang tên mình, còn có ba mẹ mình. Tính như thế nào thì số cổ phần trong tay mình vẫn nhiều hơn của Diễn Dung. Nhưng nếu mấy lão già ăn no rảnh rỗi ấy chịu nhường hết số cổ phần của họ cho Diễn Dung thì cũng chỉ bằng mình. Vậy bọn họ lấy đâu ra cái tự tin đó nhỉ !"
// Anh trai !
Kiều Miễu, mẹ ruột Diễn Dung. Sợ con trai mình sẽ thua Diễn Quân, bà tìm về Kiều gia để xin được trợ giúp. Anh trai của bà là ba ruột của Kiều Tâm, ông là Kiều Chính.
*Trở về tìm anh là có chuyện gì ?
Kiều Miễu khóc lóc "anh trai, em đã được gả đến Diễn gia ba mươi năm, trong ba mươi năm này...em chưa từng lấy bất cứ thứ gì của nhà họ Kiều... Hôm nay em..."
*Em cứ nói đi.
// Anh trai, anh có thể bán cho em hai mươi phần trăm cổ phần của Kiều thị không ? Em sẽ không để anh phải chịu thiệt thòi đâu, em mua với giá cao nhất có thể.
Kiều Chính mỉm cười "Chồng em bảo em về tìm anh sao ?"
//Không, anh ấy không có.
*Em gái à ! Em cần cổ phần của Kiều thị để làm gì ?
//Em muốn Diễn Dung trở thành người thừa kế Diễn thị.
Kiều Chính trầm tư một lúc, nói gì thì Diễn Dung cũng là con cháu nhà họ Kiều. Ông cũng không muốn anh ta thua thiệt người đời, hơn nữa thì ông có mỗi một người em gái này, Diễn Dung lại là đứa con trai duy nhất của em gái ông.
*Anh đồng ý, tặng em hai mươi phần trăm cổ phần của Kiều thị.
//Em cảm ơn anh trai, nhưng em sẽ không như thế mà nhận không.
*Nào...em đứng lên trước đã. Mình là người một nhà, không nên quá khách sao như vậy. Anh bảo trợ lý chuẩn bị giấy tờ chuyển nhượng cổ phần sang tên em ngay.
// Anh trai...
*Thôi được rồi, em gái của anh đã sắp năm mươi tuổi rồi, có còn bé bỏng gì nữa mà khóc bù lu bù loa vậy chứ.
//Đáng ghét, chê em già rồi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ tựa như không
- Chương 2: Diễn Quân bị bắt đi
- Chương 3: Khó có thể trốn chạy
- Chương 4: Diễn Quân bỏ trốn không thành
- Chương 5: Tình nguyện ở lại
- Chương 6: Ngắm biển vắng cùng mỹ nhân
- Chương 7: Một cô gái nhỏ cũng biết tức giận
- Chương 8: Nụ hôn bị ép buộc
- Chương 9: Bị vợ tương lai chọc phá
- Chương 10: Xem anh như trai bao
- Chương 11: Ngẩn người trước mỹ nhân
- Chương 12: Không dám chọc giận vợ tương lai
- Chương 13: Diễn Quân tự lấy đá đập chân
- Chương 14: Rung động
- Chương 15: Mộ Thuần bị hạ thuốc
- Chương 16: Cứu người
- Chương 17: Diễn Quân ngốc nghếch
- Chương 18: H nhẹ thôi nhé các bé (1)
- Chương 19: Cuộc yêu nồng thắm
- Chương 20: Sự chăm sóc dịu dàng
- Chương 21: Gặp lại bạn cũ
- Chương 22: Mộ Thuần nổi giận
- Chương 23: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 24: Chạm mặt kẻ đáng ghét
- Chương 25: Chạm mặt
- Chương 26: Ai là bạch nguyệt quang của anh
- Chương 27: Mộ Thuần mất tích
- Chương 28: Trốn chạy
- Chương 29: Tai nạn hy hữu
- Chương 30: Lạc giữa rừng nhiệt đới
- Chương 31: Sinh tồn
- Chương 32: Mộ tiểu thư có ước mơ độc lạ và sợ người khác biết
- Chương 33: Diễn Quân gặp tai nạn
- Chương 34: Bị sói hoang tấn công
- Chương 35: Đuổi cùng giết tận
- Chương 36: Mộ Thuần bị sát hại
- Chương 37: Mộ Thuần tỉnh lại
- Chương 38: Được cứu khỏi rừng mưa nhiệt đới
- Chương 39: Diễn Quân không biết Mộ Thuần là ai
- Chương 40: Được trở về nhà
- Chương 41: Câu dẫn chồng sắp cưới, có gì phải xấu hổ
- Chương 42: Chạm mặt
- Chương 43: Muốn được làm việc
- Chương 44: Mộ Thuần thật sự tức giận
- Chương 45: Tiệc rượu
- Chương 46: Ông cụ Diễn tức giận vì sợ mất cháu dâu
- Chương 47: Âm mưu tranh giành quyền lực
- Chương 48: Sự trợ giúp của Mộ Thuần
- Chương 49: Diễn Quân quyết tìm ra sự thật
- Chương 50: Muốn mời cơm Mộ Thuần nào có dễ
- Chương 51: Làm ơn mắc oán
- Chương 52: Mùi hương quen thuộc
- Chương 53: Mộ Thuần không muốn gặp mặt Diễn Quân
- Chương 54: Nỗi buồn của Diễn Quân
- Chương 55: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 56: Bị bắt cóc
- Chương 57: Chạy thoát
- Chương 58: Cùng vượt qua nguy hiểm
- Chương 59: Nói chuyện nhiều với Diễn Quân chỉ sợ IQ bị giảm mạnh
- Chương 60: Có tin tức của Tào Anh
- Chương 61: Tìm được người để thử bom
- Chương 62: Đưa tình địch đến Tiểu Nam Quốc
- Chương 63: Diễn Quân nhớ lại
- Chương 64: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 65: Tìm gặp Tào Anh
- Chương 66: Diễn Quân bị bắt nạt
- Chương 67: Mộ lão gia rất hiểu con gái
- Chương 68: Bỏ rơi Mộ lão gia
- Chương 69: Diễn Quân mất tích trong ngày cưới
- Chương 70: Diễn Quân bị lưu lạc
- Chương 71: Tìm cách liên lạc với người nhà
- bình luận