Tổng Tài Sợ Vợ - Chương 71: Tìm cách liên lạc với người nhà
Chương trước- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ tựa như không
- Chương 2: Diễn Quân bị bắt đi
- Chương 3: Khó có thể trốn chạy
- Chương 4: Diễn Quân bỏ trốn không thành
- Chương 5: Tình nguyện ở lại
- Chương 6: Ngắm biển vắng cùng mỹ nhân
- Chương 7: Một cô gái nhỏ cũng biết tức giận
- Chương 8: Nụ hôn bị ép buộc
- Chương 9: Bị vợ tương lai chọc phá
- Chương 10: Xem anh như trai bao
- Chương 11: Ngẩn người trước mỹ nhân
- Chương 12: Không dám chọc giận vợ tương lai
- Chương 13: Diễn Quân tự lấy đá đập chân
- Chương 14: Rung động
- Chương 15: Mộ Thuần bị hạ thuốc
- Chương 16: Cứu người
- Chương 17: Diễn Quân ngốc nghếch
- Chương 18: H nhẹ thôi nhé các bé (1)
- Chương 19: Cuộc yêu nồng thắm
- Chương 20: Sự chăm sóc dịu dàng
- Chương 21: Gặp lại bạn cũ
- Chương 22: Mộ Thuần nổi giận
- Chương 23: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 24: Chạm mặt kẻ đáng ghét
- Chương 25: Chạm mặt
- Chương 26: Ai là bạch nguyệt quang của anh
- Chương 27: Mộ Thuần mất tích
- Chương 28: Trốn chạy
- Chương 29: Tai nạn hy hữu
- Chương 30: Lạc giữa rừng nhiệt đới
- Chương 31: Sinh tồn
- Chương 32: Mộ tiểu thư có ước mơ độc lạ và sợ người khác biết
- Chương 33: Diễn Quân gặp tai nạn
- Chương 34: Bị sói hoang tấn công
- Chương 35: Đuổi cùng giết tận
- Chương 36: Mộ Thuần bị sát hại
- Chương 37: Mộ Thuần tỉnh lại
- Chương 38: Được cứu khỏi rừng mưa nhiệt đới
- Chương 39: Diễn Quân không biết Mộ Thuần là ai
- Chương 40: Được trở về nhà
- Chương 41: Câu dẫn chồng sắp cưới, có gì phải xấu hổ
- Chương 42: Chạm mặt
- Chương 43: Muốn được làm việc
- Chương 44: Mộ Thuần thật sự tức giận
- Chương 45: Tiệc rượu
- Chương 46: Ông cụ Diễn tức giận vì sợ mất cháu dâu
- Chương 47: Âm mưu tranh giành quyền lực
- Chương 48: Sự trợ giúp của Mộ Thuần
- Chương 49: Diễn Quân quyết tìm ra sự thật
- Chương 50: Muốn mời cơm Mộ Thuần nào có dễ
- Chương 51: Làm ơn mắc oán
- Chương 52: Mùi hương quen thuộc
- Chương 53: Mộ Thuần không muốn gặp mặt Diễn Quân
- Chương 54: Nỗi buồn của Diễn Quân
- Chương 55: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 56: Bị bắt cóc
- Chương 57: Chạy thoát
- Chương 58: Cùng vượt qua nguy hiểm
- Chương 59: Nói chuyện nhiều với Diễn Quân chỉ sợ IQ bị giảm mạnh
- Chương 60: Có tin tức của Tào Anh
- Chương 61: Tìm được người để thử bom
- Chương 62: Đưa tình địch đến Tiểu Nam Quốc
- Chương 63: Diễn Quân nhớ lại
- Chương 64: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 65: Tìm gặp Tào Anh
- Chương 66: Diễn Quân bị bắt nạt
- Chương 67: Mộ lão gia rất hiểu con gái
- Chương 68: Bỏ rơi Mộ lão gia
- Chương 69: Diễn Quân mất tích trong ngày cưới
- Chương 70: Diễn Quân bị lưu lạc
- Chương 71: Tìm cách liên lạc với người nhà
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tổng Tài Sợ Vợ
Chương 71: Tìm cách liên lạc với người nhà
Nghe âm thanh lẹt cà lẹt kẹt, Diễn Quân đón chắc mọi người trong làng đang dệt may, còn có cả đoạn đường anh đi từ nãy giờ giống như leo núi "Vậy chứng tỏ nơi này vẫn còn là một vùng quê nghèo nàn, xa xôi hẻo lánh".
"Các bạn trẻ cho tôi hỏi chút chuyện có được không ?"
// Anh muốn hỏi gì ?
"Tôi muốn bạn nói cho tôi biết, đây là đâu ?"
//Đây là làng Ijjoukak.
"Cảm ơn !"
Một cô gái trẻ trong số các cô gái khẽ lên tiếng "phía trước là làng của chúng
tôi".
Diễn Quân gật đầu, anh cũng đoán được cô gái trẻ vừa lên tiếng là một cô gái ít nói và hiền lành. Từ lúc gặp gỡ đến giờ đã hơn hai giờ đồng hồ trôi qua nhưng đây là lần đầu tiên cô lên tiếng.
Sau khi về đến làng Ijjoukak, Diễn Quân được dân làng đón tiếp nồng hậu. Đó cũng là niềm an ủi đối với anh, ít ra thì anh vẫn còn có nơi để nương tựa.
Tuy nhiên, thì không ngày nào anh được vui vì anh luôn nhớ đến Thuần nhi của anh, anh cũng không biết cô có nhớ đến anh như anh đang nhớ đến cô không.
Nghe có tiếng bước chân đang tiến về phía mình, Diễn Quân liền ngưng lại dòng suy nghĩ miên man.
*Sao anh lại ngồi đây ?
Diễn Quân khẽ lên tiếng "vì tôi cảm thấy thoải mái hơn khi ngồi dưới bóng cây này".
*Tên của anh là gì ?
"Tôi tên Diễn Quân. Còn cô...tên cô gọi như thế nào ?"
*Tôi tên Zuhur.
Cô gái giải thích thêm "tên tôi có nghĩa của nó là hoa hồng xinh đẹp".
Diễn Quân mỉm cười "tên cô thật ý nghĩa, cô hẳn là rất xinh đẹp".
Zuhur ngại ngùng ấp úng "không...không, tôi cũng bình thường như bao cô gái khác trong làng".
"Cô có thể giúp tôi một việc được không ?"
*Anh nói đi, giúp được gì cho anh thì tôi sẽ luôn sẵn sàng.
"Cô thật tốt bụng".
Zuhur lắc đầu "Không chỉ có riêng tôi, dân trong làng đều đối xử tốt với anh".
"Cô Zuhur nói đúng, mọi người đều tốt với tôi".
Diễn Quân thầm ghi khắc ân tình của mọi người trong làng, ai cũng quan tâm chăm sóc anh. Họ là những con người lương thiện, thật thà.
*Sao anh không nói.
"À ! Chuyện là..."
Zuhur mong đợi Diễn Quân sẽ nói gì "là sao ạ ?"
"Tôi rất muốn liên lạc với người nhà, họ sẽ rất lo lắng cho tôi vì không có tin tức gì của tôi".
Zuhur gật đầu "Tôi hiểu điều đó, nhưng tôi phải giúp anh như thế nào ?"
"Những gì tôi cần là một chiếc điện thoại".
*Điện thoại sao ? Nó là thứ gì ?
Diễn Quân há hốc mồm "Họ vẫn còn lạc hậu đến vậy sao ? Cũng không thể trách được họ".
Zuhur vẫn rất kiên nhẫn, cô nhìn chằm chằm về phía Diễn Quân "Sao ạ ?"
Diễn Quân lắc đầu "Cô Zuhur có bận gì không ?"
Zuhur lắc đầu "không, việc hôm nay của tôi đã làm xong".
"Vậy hai chúng ta cùng nhau đến Trung tâm thành phố, có được không ?"
Zuhur vui mừng như mở hội "Mình được đi dạo bên cạnh anh ấy rồi, thật hạnh phúc".
"Cô Zuhur!"
*Tôi đây. Được rồi, anh đợi tôi một lúc, tôi cần phải chuẩn bị một chút.
"Tôi sẽ đợi cô Zuhur ở đây !"
Zuhur vui vẻ quay lưng chạy về nhà, cô muốn trang điểm đẹp đẽ và ăn mặc lộng lẫy để đi bên cạnh Diễn Quân.
Dịch Phong Càn hối hả chạy đến tìm Mộ Thuần...
'Tiểu thư !
- Có tin tức gì về Diễn Quân không ?
Dịch Phong Càn lắc đầu "vẫn chưa !"
Reng...
Thấy số gọi đến là số của Hàn Trạch Đông, cô liền nghe máy "Alo.."
*Thuần Thuần, em có bận gì không ?
- Anh khỏe hơn chút nào chưa Hàn Đông ?
*Anh khỏe hơn một chút rồi.
- Anh nghỉ ngơi đi nhé ! Em đang bận việc, mai em sẽ đến thăm anh.
*Em hứa rồi đấy nhé !
- Um !
*Anh sẽ đợi em.
"Các bạn trẻ cho tôi hỏi chút chuyện có được không ?"
// Anh muốn hỏi gì ?
"Tôi muốn bạn nói cho tôi biết, đây là đâu ?"
//Đây là làng Ijjoukak.
"Cảm ơn !"
Một cô gái trẻ trong số các cô gái khẽ lên tiếng "phía trước là làng của chúng
tôi".
Diễn Quân gật đầu, anh cũng đoán được cô gái trẻ vừa lên tiếng là một cô gái ít nói và hiền lành. Từ lúc gặp gỡ đến giờ đã hơn hai giờ đồng hồ trôi qua nhưng đây là lần đầu tiên cô lên tiếng.
Sau khi về đến làng Ijjoukak, Diễn Quân được dân làng đón tiếp nồng hậu. Đó cũng là niềm an ủi đối với anh, ít ra thì anh vẫn còn có nơi để nương tựa.
Tuy nhiên, thì không ngày nào anh được vui vì anh luôn nhớ đến Thuần nhi của anh, anh cũng không biết cô có nhớ đến anh như anh đang nhớ đến cô không.
Nghe có tiếng bước chân đang tiến về phía mình, Diễn Quân liền ngưng lại dòng suy nghĩ miên man.
*Sao anh lại ngồi đây ?
Diễn Quân khẽ lên tiếng "vì tôi cảm thấy thoải mái hơn khi ngồi dưới bóng cây này".
*Tên của anh là gì ?
"Tôi tên Diễn Quân. Còn cô...tên cô gọi như thế nào ?"
*Tôi tên Zuhur.
Cô gái giải thích thêm "tên tôi có nghĩa của nó là hoa hồng xinh đẹp".
Diễn Quân mỉm cười "tên cô thật ý nghĩa, cô hẳn là rất xinh đẹp".
Zuhur ngại ngùng ấp úng "không...không, tôi cũng bình thường như bao cô gái khác trong làng".
"Cô có thể giúp tôi một việc được không ?"
*Anh nói đi, giúp được gì cho anh thì tôi sẽ luôn sẵn sàng.
"Cô thật tốt bụng".
Zuhur lắc đầu "Không chỉ có riêng tôi, dân trong làng đều đối xử tốt với anh".
"Cô Zuhur nói đúng, mọi người đều tốt với tôi".
Diễn Quân thầm ghi khắc ân tình của mọi người trong làng, ai cũng quan tâm chăm sóc anh. Họ là những con người lương thiện, thật thà.
*Sao anh không nói.
"À ! Chuyện là..."
Zuhur mong đợi Diễn Quân sẽ nói gì "là sao ạ ?"
"Tôi rất muốn liên lạc với người nhà, họ sẽ rất lo lắng cho tôi vì không có tin tức gì của tôi".
Zuhur gật đầu "Tôi hiểu điều đó, nhưng tôi phải giúp anh như thế nào ?"
"Những gì tôi cần là một chiếc điện thoại".
*Điện thoại sao ? Nó là thứ gì ?
Diễn Quân há hốc mồm "Họ vẫn còn lạc hậu đến vậy sao ? Cũng không thể trách được họ".
Zuhur vẫn rất kiên nhẫn, cô nhìn chằm chằm về phía Diễn Quân "Sao ạ ?"
Diễn Quân lắc đầu "Cô Zuhur có bận gì không ?"
Zuhur lắc đầu "không, việc hôm nay của tôi đã làm xong".
"Vậy hai chúng ta cùng nhau đến Trung tâm thành phố, có được không ?"
Zuhur vui mừng như mở hội "Mình được đi dạo bên cạnh anh ấy rồi, thật hạnh phúc".
"Cô Zuhur!"
*Tôi đây. Được rồi, anh đợi tôi một lúc, tôi cần phải chuẩn bị một chút.
"Tôi sẽ đợi cô Zuhur ở đây !"
Zuhur vui vẻ quay lưng chạy về nhà, cô muốn trang điểm đẹp đẽ và ăn mặc lộng lẫy để đi bên cạnh Diễn Quân.
Dịch Phong Càn hối hả chạy đến tìm Mộ Thuần...
'Tiểu thư !
- Có tin tức gì về Diễn Quân không ?
Dịch Phong Càn lắc đầu "vẫn chưa !"
Reng...
Thấy số gọi đến là số của Hàn Trạch Đông, cô liền nghe máy "Alo.."
*Thuần Thuần, em có bận gì không ?
- Anh khỏe hơn chút nào chưa Hàn Đông ?
*Anh khỏe hơn một chút rồi.
- Anh nghỉ ngơi đi nhé ! Em đang bận việc, mai em sẽ đến thăm anh.
*Em hứa rồi đấy nhé !
- Um !
*Anh sẽ đợi em.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ tựa như không
- Chương 2: Diễn Quân bị bắt đi
- Chương 3: Khó có thể trốn chạy
- Chương 4: Diễn Quân bỏ trốn không thành
- Chương 5: Tình nguyện ở lại
- Chương 6: Ngắm biển vắng cùng mỹ nhân
- Chương 7: Một cô gái nhỏ cũng biết tức giận
- Chương 8: Nụ hôn bị ép buộc
- Chương 9: Bị vợ tương lai chọc phá
- Chương 10: Xem anh như trai bao
- Chương 11: Ngẩn người trước mỹ nhân
- Chương 12: Không dám chọc giận vợ tương lai
- Chương 13: Diễn Quân tự lấy đá đập chân
- Chương 14: Rung động
- Chương 15: Mộ Thuần bị hạ thuốc
- Chương 16: Cứu người
- Chương 17: Diễn Quân ngốc nghếch
- Chương 18: H nhẹ thôi nhé các bé (1)
- Chương 19: Cuộc yêu nồng thắm
- Chương 20: Sự chăm sóc dịu dàng
- Chương 21: Gặp lại bạn cũ
- Chương 22: Mộ Thuần nổi giận
- Chương 23: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 24: Chạm mặt kẻ đáng ghét
- Chương 25: Chạm mặt
- Chương 26: Ai là bạch nguyệt quang của anh
- Chương 27: Mộ Thuần mất tích
- Chương 28: Trốn chạy
- Chương 29: Tai nạn hy hữu
- Chương 30: Lạc giữa rừng nhiệt đới
- Chương 31: Sinh tồn
- Chương 32: Mộ tiểu thư có ước mơ độc lạ và sợ người khác biết
- Chương 33: Diễn Quân gặp tai nạn
- Chương 34: Bị sói hoang tấn công
- Chương 35: Đuổi cùng giết tận
- Chương 36: Mộ Thuần bị sát hại
- Chương 37: Mộ Thuần tỉnh lại
- Chương 38: Được cứu khỏi rừng mưa nhiệt đới
- Chương 39: Diễn Quân không biết Mộ Thuần là ai
- Chương 40: Được trở về nhà
- Chương 41: Câu dẫn chồng sắp cưới, có gì phải xấu hổ
- Chương 42: Chạm mặt
- Chương 43: Muốn được làm việc
- Chương 44: Mộ Thuần thật sự tức giận
- Chương 45: Tiệc rượu
- Chương 46: Ông cụ Diễn tức giận vì sợ mất cháu dâu
- Chương 47: Âm mưu tranh giành quyền lực
- Chương 48: Sự trợ giúp của Mộ Thuần
- Chương 49: Diễn Quân quyết tìm ra sự thật
- Chương 50: Muốn mời cơm Mộ Thuần nào có dễ
- Chương 51: Làm ơn mắc oán
- Chương 52: Mùi hương quen thuộc
- Chương 53: Mộ Thuần không muốn gặp mặt Diễn Quân
- Chương 54: Nỗi buồn của Diễn Quân
- Chương 55: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 56: Bị bắt cóc
- Chương 57: Chạy thoát
- Chương 58: Cùng vượt qua nguy hiểm
- Chương 59: Nói chuyện nhiều với Diễn Quân chỉ sợ IQ bị giảm mạnh
- Chương 60: Có tin tức của Tào Anh
- Chương 61: Tìm được người để thử bom
- Chương 62: Đưa tình địch đến Tiểu Nam Quốc
- Chương 63: Diễn Quân nhớ lại
- Chương 64: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 65: Tìm gặp Tào Anh
- Chương 66: Diễn Quân bị bắt nạt
- Chương 67: Mộ lão gia rất hiểu con gái
- Chương 68: Bỏ rơi Mộ lão gia
- Chương 69: Diễn Quân mất tích trong ngày cưới
- Chương 70: Diễn Quân bị lưu lạc
- Chương 71: Tìm cách liên lạc với người nhà
- bình luận