Tổng Tài Sợ Vợ - Chương 51: Làm ơn mắc oán
Chương trước- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ tựa như không
- Chương 2: Diễn Quân bị bắt đi
- Chương 3: Khó có thể trốn chạy
- Chương 4: Diễn Quân bỏ trốn không thành
- Chương 5: Tình nguyện ở lại
- Chương 6: Ngắm biển vắng cùng mỹ nhân
- Chương 7: Một cô gái nhỏ cũng biết tức giận
- Chương 8: Nụ hôn bị ép buộc
- Chương 9: Bị vợ tương lai chọc phá
- Chương 10: Xem anh như trai bao
- Chương 11: Ngẩn người trước mỹ nhân
- Chương 12: Không dám chọc giận vợ tương lai
- Chương 13: Diễn Quân tự lấy đá đập chân
- Chương 14: Rung động
- Chương 15: Mộ Thuần bị hạ thuốc
- Chương 16: Cứu người
- Chương 17: Diễn Quân ngốc nghếch
- Chương 18: H nhẹ thôi nhé các bé (1)
- Chương 19: Cuộc yêu nồng thắm
- Chương 20: Sự chăm sóc dịu dàng
- Chương 21: Gặp lại bạn cũ
- Chương 22: Mộ Thuần nổi giận
- Chương 23: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 24: Chạm mặt kẻ đáng ghét
- Chương 25: Chạm mặt
- Chương 26: Ai là bạch nguyệt quang của anh
- Chương 27: Mộ Thuần mất tích
- Chương 28: Trốn chạy
- Chương 29: Tai nạn hy hữu
- Chương 30: Lạc giữa rừng nhiệt đới
- Chương 31: Sinh tồn
- Chương 32: Mộ tiểu thư có ước mơ độc lạ và sợ người khác biết
- Chương 33: Diễn Quân gặp tai nạn
- Chương 34: Bị sói hoang tấn công
- Chương 35: Đuổi cùng giết tận
- Chương 36: Mộ Thuần bị sát hại
- Chương 37: Mộ Thuần tỉnh lại
- Chương 38: Được cứu khỏi rừng mưa nhiệt đới
- Chương 39: Diễn Quân không biết Mộ Thuần là ai
- Chương 40: Được trở về nhà
- Chương 41: Câu dẫn chồng sắp cưới, có gì phải xấu hổ
- Chương 42: Chạm mặt
- Chương 43: Muốn được làm việc
- Chương 44: Mộ Thuần thật sự tức giận
- Chương 45: Tiệc rượu
- Chương 46: Ông cụ Diễn tức giận vì sợ mất cháu dâu
- Chương 47: Âm mưu tranh giành quyền lực
- Chương 48: Sự trợ giúp của Mộ Thuần
- Chương 49: Diễn Quân quyết tìm ra sự thật
- Chương 50: Muốn mời cơm Mộ Thuần nào có dễ
- Chương 51: Làm ơn mắc oán
- Chương 52: Mùi hương quen thuộc
- Chương 53: Mộ Thuần không muốn gặp mặt Diễn Quân
- Chương 54: Nỗi buồn của Diễn Quân
- Chương 55: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 56: Bị bắt cóc
- Chương 57: Chạy thoát
- Chương 58: Cùng vượt qua nguy hiểm
- Chương 59: Nói chuyện nhiều với Diễn Quân chỉ sợ IQ bị giảm mạnh
- Chương 60: Có tin tức của Tào Anh
- Chương 61: Tìm được người để thử bom
- Chương 62: Đưa tình địch đến Tiểu Nam Quốc
- Chương 63: Diễn Quân nhớ lại
- Chương 64: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 65: Tìm gặp Tào Anh
- Chương 66: Diễn Quân bị bắt nạt
- Chương 67: Mộ lão gia rất hiểu con gái
- Chương 68: Bỏ rơi Mộ lão gia
- Chương 69: Diễn Quân mất tích trong ngày cưới
- Chương 70: Diễn Quân bị lưu lạc
- Chương 71: Tìm cách liên lạc với người nhà
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tổng Tài Sợ Vợ
Chương 51: Làm ơn mắc oán
Diễn Quân buồn bực lái xe dạo phố, xe cứ chầm chậm lăn bánh qua khắp mọi nẻo đường, bản thân anh cũng không nhớ rõ mình đã đi như vậy bao lâu, chỉ thấy trên phố càng lúc càng vắng thưa người. Thấy có chiếc siêu xe khá quen mắt từ phía đối diện và cuối cùng lướt qua mặt anh, anh khẽ nhíu mày "chiếc xe kia không phải là xe của Mộ Thuần sao ?"
Liếc nhìn đồng hồ, thấy kim đồng hồ đã điểm 0h, Diễn Quân càng nhíu mày chặt hơn "người phụ nữ này...sao lại lang thang ngoài đường lúc nửa đêm vậy chứ ?"
Suy nghĩ lưỡng lự một lúc, Diễn Quân quyết định quay đầu xe và bám theo xe Mộ Thuần...
Két...két...
Tiếng phanh xe đột ngột, tiếng ma sát giữa bánh xe và mặt đường khiến người khác phải chói tai.
Ầm... ầm...
//Xuống xe.
Mộ Thuần nhìn ra ngoài, thấy có bốn năm tên côn đồ thân hình vạm vỡ, vẻ mặt hung tợn, chặn trước đầu xe của mình.
Ầm...ầm...
//Nhanh cút xuống xe...
Mộ Thuần cười lạnh "muốn mình xuống xe à ? Bọn họ đang mơ sao vậy chứ ?"
Ầm... ầm...
Mặc kệ cho đám côn đồ cứ đập xe, Mộ Thuần chỉ ngồi khoanh tay trước ngực, lưng dựa vào ghế, mắt nhìn đăm đăm về phía bọn côn đồ. Cô rất trầm tĩnh, một chút sợ hãi cũng không có.
//Cô bé...nhanh xuống xe.
Ting...ting...
//Bóp còi inh ỏi thì có tác dụng gì ? Nhanh xuống xe...
Két...
Diễn Quân nhíu mày khi nhìn thấy chiếc xe của Mộ Thuần đỗ giữa đường.
Ting...ting...
Mộ Thuần liếc nhìn kính chiếu hậu và khẽ nhíu mày "Diễn Quân, sao anh ấy lại xuất hiện ở đây chứ ?"
Ting...ting...
//Không liên quan thì nhanh cút.
Diễn Quân bước xuống xe, anh không đối hoài đến tên côn đồ đang chắn trước mặt mình, chỉ nhanh chân đi về phía xe của Mộ Thuần.
Cốc...cốc....
Mộ Thuần nâng mi mắt lên nhìn Diễn Quân đang khom người bên ô cửa xe.
"Mở cửa xe !"
Mộ Thuần gác cằm lên nắm tay, mắt nhìn chằm chằm Diễn Quân.
"Mở cửa đi"
//Bảo mày cút, sao không nhanh cút.?.
Tên côn đồ xông đến túm lấy cổ áo Diễn Quân.
Diễn Quân hất tay tên côn đồ "đừng chạm vào tôi".
//Mày là thằng nào ? Sao lại xen vào chuyện của tụi tao ?
"Tụi bây không xứng để biết tao là ai".
//Phách lối đến vậy.
//Để tao xem miệng mày cứng hay nắm đấm của tao cứng hơn.
Mộ Thuần đỡ trán "Hừ...mình còn đang định chọc phá bọn côn đồ một lúc rồi mới nhấn chân ga. Tên Diễn Quân này lại từ đâu nhảy vào làm anh hùng rơm".
Thấy Diễn Quân đánh nhau với đám côn đồ, nhau mày "trời ạ !"
Cạch...
Diễn Quân kinh ngạc khi nhìn thấy Mộ Thuần bước xuống xe "Sao lại xuống xe ?"
- Xuống xem anh bị đánh thế nào.
Diễn Quân nheo mắt "đây cũng là một cách quan tâm sao ?"
- Tuỳ anh nghĩ.
"Cô nhanh lên xe đi"
//Bắt cô ta lại, không được làm cô ta bị thương.
Mộ Thuần cười lạnh "vậy bọn này muốn gì thì đã hiểu".
Ầm...
Mộ Thuần nhanh nhẹn kéo tay Diễn Quân và đẩy lên xe.
Diễn Quân vẫn còn chưa hoàn hồn, Mộ Thuần đã lao xe vào đường lớn và lái xe với tốc độ cao..
"Vừa nãy...
- Trách tôi đã phá hỏng việc lớn của anh sao ?
"Không ! Ý tôi là sao cô lại có thuốc nổ ?"
- Đang yên đang lành, anh chạy đến đây làm gì ?
"Nếu tôi không đến thì làm sao biết cô gặp nguy hiểm, ai sẽ cứu cô ?"
- Anh đang nghĩ rằng anh đã cứu tôi sao ?
"Quá rõ ràng như vậy rồi còn gì ? Hay cô định qua cầu rút ván ?" (1)
- Thế sao anh không nghĩ rằng...nếu anh không xuất hiện thì tôi sẽ giải quyết bọn họ, một cách dễ dàng và nhanh chóng hơn.
"Tôi đúng là làm ơn mắc oán nên mới dại dột cứu cô. Một lời cảm ơn cũng không có".
Mộ Thuần gãi mũi....
Liếc nhìn đồng hồ, thấy kim đồng hồ đã điểm 0h, Diễn Quân càng nhíu mày chặt hơn "người phụ nữ này...sao lại lang thang ngoài đường lúc nửa đêm vậy chứ ?"
Suy nghĩ lưỡng lự một lúc, Diễn Quân quyết định quay đầu xe và bám theo xe Mộ Thuần...
Két...két...
Tiếng phanh xe đột ngột, tiếng ma sát giữa bánh xe và mặt đường khiến người khác phải chói tai.
Ầm... ầm...
//Xuống xe.
Mộ Thuần nhìn ra ngoài, thấy có bốn năm tên côn đồ thân hình vạm vỡ, vẻ mặt hung tợn, chặn trước đầu xe của mình.
Ầm...ầm...
//Nhanh cút xuống xe...
Mộ Thuần cười lạnh "muốn mình xuống xe à ? Bọn họ đang mơ sao vậy chứ ?"
Ầm... ầm...
Mặc kệ cho đám côn đồ cứ đập xe, Mộ Thuần chỉ ngồi khoanh tay trước ngực, lưng dựa vào ghế, mắt nhìn đăm đăm về phía bọn côn đồ. Cô rất trầm tĩnh, một chút sợ hãi cũng không có.
//Cô bé...nhanh xuống xe.
Ting...ting...
//Bóp còi inh ỏi thì có tác dụng gì ? Nhanh xuống xe...
Két...
Diễn Quân nhíu mày khi nhìn thấy chiếc xe của Mộ Thuần đỗ giữa đường.
Ting...ting...
Mộ Thuần liếc nhìn kính chiếu hậu và khẽ nhíu mày "Diễn Quân, sao anh ấy lại xuất hiện ở đây chứ ?"
Ting...ting...
//Không liên quan thì nhanh cút.
Diễn Quân bước xuống xe, anh không đối hoài đến tên côn đồ đang chắn trước mặt mình, chỉ nhanh chân đi về phía xe của Mộ Thuần.
Cốc...cốc....
Mộ Thuần nâng mi mắt lên nhìn Diễn Quân đang khom người bên ô cửa xe.
"Mở cửa xe !"
Mộ Thuần gác cằm lên nắm tay, mắt nhìn chằm chằm Diễn Quân.
"Mở cửa đi"
//Bảo mày cút, sao không nhanh cút.?.
Tên côn đồ xông đến túm lấy cổ áo Diễn Quân.
Diễn Quân hất tay tên côn đồ "đừng chạm vào tôi".
//Mày là thằng nào ? Sao lại xen vào chuyện của tụi tao ?
"Tụi bây không xứng để biết tao là ai".
//Phách lối đến vậy.
//Để tao xem miệng mày cứng hay nắm đấm của tao cứng hơn.
Mộ Thuần đỡ trán "Hừ...mình còn đang định chọc phá bọn côn đồ một lúc rồi mới nhấn chân ga. Tên Diễn Quân này lại từ đâu nhảy vào làm anh hùng rơm".
Thấy Diễn Quân đánh nhau với đám côn đồ, nhau mày "trời ạ !"
Cạch...
Diễn Quân kinh ngạc khi nhìn thấy Mộ Thuần bước xuống xe "Sao lại xuống xe ?"
- Xuống xem anh bị đánh thế nào.
Diễn Quân nheo mắt "đây cũng là một cách quan tâm sao ?"
- Tuỳ anh nghĩ.
"Cô nhanh lên xe đi"
//Bắt cô ta lại, không được làm cô ta bị thương.
Mộ Thuần cười lạnh "vậy bọn này muốn gì thì đã hiểu".
Ầm...
Mộ Thuần nhanh nhẹn kéo tay Diễn Quân và đẩy lên xe.
Diễn Quân vẫn còn chưa hoàn hồn, Mộ Thuần đã lao xe vào đường lớn và lái xe với tốc độ cao..
"Vừa nãy...
- Trách tôi đã phá hỏng việc lớn của anh sao ?
"Không ! Ý tôi là sao cô lại có thuốc nổ ?"
- Đang yên đang lành, anh chạy đến đây làm gì ?
"Nếu tôi không đến thì làm sao biết cô gặp nguy hiểm, ai sẽ cứu cô ?"
- Anh đang nghĩ rằng anh đã cứu tôi sao ?
"Quá rõ ràng như vậy rồi còn gì ? Hay cô định qua cầu rút ván ?" (1)
- Thế sao anh không nghĩ rằng...nếu anh không xuất hiện thì tôi sẽ giải quyết bọn họ, một cách dễ dàng và nhanh chóng hơn.
"Tôi đúng là làm ơn mắc oán nên mới dại dột cứu cô. Một lời cảm ơn cũng không có".
Mộ Thuần gãi mũi....
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ tựa như không
- Chương 2: Diễn Quân bị bắt đi
- Chương 3: Khó có thể trốn chạy
- Chương 4: Diễn Quân bỏ trốn không thành
- Chương 5: Tình nguyện ở lại
- Chương 6: Ngắm biển vắng cùng mỹ nhân
- Chương 7: Một cô gái nhỏ cũng biết tức giận
- Chương 8: Nụ hôn bị ép buộc
- Chương 9: Bị vợ tương lai chọc phá
- Chương 10: Xem anh như trai bao
- Chương 11: Ngẩn người trước mỹ nhân
- Chương 12: Không dám chọc giận vợ tương lai
- Chương 13: Diễn Quân tự lấy đá đập chân
- Chương 14: Rung động
- Chương 15: Mộ Thuần bị hạ thuốc
- Chương 16: Cứu người
- Chương 17: Diễn Quân ngốc nghếch
- Chương 18: H nhẹ thôi nhé các bé (1)
- Chương 19: Cuộc yêu nồng thắm
- Chương 20: Sự chăm sóc dịu dàng
- Chương 21: Gặp lại bạn cũ
- Chương 22: Mộ Thuần nổi giận
- Chương 23: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 24: Chạm mặt kẻ đáng ghét
- Chương 25: Chạm mặt
- Chương 26: Ai là bạch nguyệt quang của anh
- Chương 27: Mộ Thuần mất tích
- Chương 28: Trốn chạy
- Chương 29: Tai nạn hy hữu
- Chương 30: Lạc giữa rừng nhiệt đới
- Chương 31: Sinh tồn
- Chương 32: Mộ tiểu thư có ước mơ độc lạ và sợ người khác biết
- Chương 33: Diễn Quân gặp tai nạn
- Chương 34: Bị sói hoang tấn công
- Chương 35: Đuổi cùng giết tận
- Chương 36: Mộ Thuần bị sát hại
- Chương 37: Mộ Thuần tỉnh lại
- Chương 38: Được cứu khỏi rừng mưa nhiệt đới
- Chương 39: Diễn Quân không biết Mộ Thuần là ai
- Chương 40: Được trở về nhà
- Chương 41: Câu dẫn chồng sắp cưới, có gì phải xấu hổ
- Chương 42: Chạm mặt
- Chương 43: Muốn được làm việc
- Chương 44: Mộ Thuần thật sự tức giận
- Chương 45: Tiệc rượu
- Chương 46: Ông cụ Diễn tức giận vì sợ mất cháu dâu
- Chương 47: Âm mưu tranh giành quyền lực
- Chương 48: Sự trợ giúp của Mộ Thuần
- Chương 49: Diễn Quân quyết tìm ra sự thật
- Chương 50: Muốn mời cơm Mộ Thuần nào có dễ
- Chương 51: Làm ơn mắc oán
- Chương 52: Mùi hương quen thuộc
- Chương 53: Mộ Thuần không muốn gặp mặt Diễn Quân
- Chương 54: Nỗi buồn của Diễn Quân
- Chương 55: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 56: Bị bắt cóc
- Chương 57: Chạy thoát
- Chương 58: Cùng vượt qua nguy hiểm
- Chương 59: Nói chuyện nhiều với Diễn Quân chỉ sợ IQ bị giảm mạnh
- Chương 60: Có tin tức của Tào Anh
- Chương 61: Tìm được người để thử bom
- Chương 62: Đưa tình địch đến Tiểu Nam Quốc
- Chương 63: Diễn Quân nhớ lại
- Chương 64: Diễn Quân ghen tuông
- Chương 65: Tìm gặp Tào Anh
- Chương 66: Diễn Quân bị bắt nạt
- Chương 67: Mộ lão gia rất hiểu con gái
- Chương 68: Bỏ rơi Mộ lão gia
- Chương 69: Diễn Quân mất tích trong ngày cưới
- Chương 70: Diễn Quân bị lưu lạc
- Chương 71: Tìm cách liên lạc với người nhà
- bình luận