Yêu Thần Lục - Chương 110: Hắc Địa Xà!

Yêu Thần Lục

Chương 110: Hắc Địa Xà!

Khi nó mới ra lò, nhìn ngắm nó thế nào, Trần Vân Thanh hắn cũng là không hiểu cách vận hành, nó là khó khăn hơn Giao Ảnh Kiếm Pháp rất là nhiều, nên Trần Vân Thanh hắn mới để lại bộ Nhất Đóa Tam Ảnh qua một bên, từ từ nghiên cứu, trước tu luyện Giao Ảnh Kiếm Pháp đi cái đã.

Qua bảy ngày thời gian không có tiến triển, vào thời điểm này bỗng nhiên hắn lại có chút thông suốt, kỳ lạ là hắn thông suốt sau khi màu xanh năng lượng của Thần Bí Ngọc Bài này nhập thể chữa trị thương thế.

Trần Vân Thanh hắn có cảm nhận được, dư thừa năng lượng có cải tạo qua toàn thần của mình một lần, nhất là tại bộ não, dù không bao nhiêu, nhưng nó cũng là làm cho hắn thông suốt khá nhiều.

“Nếu thật sự nó có công năng nghịch thiên như thế này, sau này dù có tán gia bại sản ta cũng phải mua Ngọc Thạch cho nó nuốt!” Để lại Thần Bí Ngọc Bài lại bên trong ngực, Trần Vân Thanh gương mặt từng trận kích động lên tiếng.

Cái Thần Bí Ngọc Bài này nếu như chỉ có công năng dung hợp Yêu Kỹ cùng trị thương thôi, nó cũng là một bảo vật vô giá, hiện tại nó lại có thể trợ giúp hắn lĩnh ngộ Yêu Kỹ, Yêu Quyết các loại đến cảnh giới cực cao, nó lại càng là quý giá không thể nào tả.

Như thế dù là phải mất bao nhiêu tiền, hắn cũng là phải để cho Thần Bí Ngọc Bài này ăn một cái no nê mới được, Ngọc Bài khôi phục càng nhiều, lợi ích mang lại cho hắn cũng là nhiều hơn, một chút tiền tài ngoài thân không đáng là gì.

Trước đây thức tỉnh ra cấp thấp Yêu Hồn, dù có Thần Bí Ngọc Bài dung hợp Yêu Kỹ, nhưng hắn đối với lại trở thành cường giả con đường tuy không phải quá mức bi quan, nhưng tin tưởng không nhiều lắm, bây giờ được chứng kiến Thần Bí Ngọc Bài khai mở ra công năng nghịch thiên như thế này, nếu hắn không thể đứng tại đỉnh cao thế giới này, cũng là quá vô dụng đi một chút.

“Hiện tại phải làm hai việc, thứ nhất là đem một môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đến tiểu thành, thứ hai nửa là phải tìm cách tăng lên thực lực của bản thân mình!” Trần Vân Thanh đứng lên, thi triển ra một chút da lông Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ Nhất Đóa Tam Ảnh, nhắm hướng Đại Mộc Lâm khu Trần gia đại môn đi đến.

Dù hôm nay đã đem Thu Tử Thiền mà Nguyệt Ảnh Lâu phái đến đây diệt đi, nhưng Trần Vân Thanh biết đây chỉ là món ăn khai vị, nguy hiểm của mình chưa hề biến mất, mà đây chỉ là mới bắt đầu thôi. Lần thứ ba Nguyệt Ảnh Lâu phái đến sát thủ, đó mới là cuộc chiến sinh tử thật sự.

Như hắn tính không sai, đối thủ lần thứ ba của mình, rất nhiều khả năng sẽ là Yêu Sĩ nhất trọng hậu kỳ cảnh giới, còn là không phải bình thường Yêu Sĩ nhất trọng hậu kỳ, chắc chắn người được phái đến cũng là có tu hành một môn Nhị Giai Yêu Kỹ, không biết cấp bậc như thế nào, cảnh giới đến đâu mà thôi.

Trần Vân Thanh hắn biết tình cảnh hiện tại của bản thân mình, đừng nói Nguyệt Ảnh Lâu phái đến Yêu Sĩ nhất trọng hậu kỳ, dù là Yêu Sĩ nhất trọng trung kỳ, hắn cũng không phải là đối thủ.

Muốn tiếp tục sống sót, trong bảy ngày thời gian này, hắn nhất định phải hoàn thành được hai cái mục tiêu, thứ nhất là phải tu luyện một môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ đến cảnh giới tiểu thành, hai nữa là phải đột phá Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ cảnh giới, thiếu một cũng là không thể nào được.

Trong thời gian này, đột phá không được Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ tiểu thành, như vậy cũng không cần nói, Trần Vân Thanh hắn chắc chắn là phải chết.

Mục tiêu này Trần Vân Thanh hắn khổ công tối đa, cùng với lại sự trợ giúp của Thần Bí Ngọc Bài, có nhiều khả năng hắn có thể làm được, khi bị ép vào đường cùng, con người sẽ phát huy ra tận hai trăm phần trăm khả năng của mình là có thật.

Còn lại là đột phá Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ, theo hắn đây mới thật sự là khó khăn, hắn mới đột phá Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ cách đây ba ngày mà thôi, trong vòng bảy ngày đột phá tiếp Yêu Giả cửu trọng trung kỳ cũng là đã quá sức, đừng có nói đến chuyện đột phá Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ.

Nhưng mà dù có khó khăn đến trình độ nào, dù có là không được, cũng phải được, nguyên nhân dù hắn có thể đem Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ đột phá tiểu thành, nhưng mà không có nội lực hùng hậu để mà thi triển nó ra, cái kia cũng chỉ là để trưng cho đẹp mà thôi, không thể làm gì được.

Chỉ có Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ, mới may ra đủ Nội Lực cho hắn thi triển một lần Giao Ảnh Kiếm Pháp cảnh giới tiểu thành, cho nên bằng bất kỳ giá nào, hắn cũng phải nghĩ cách làm được.

“A...A...!”

“Chuyện gì?”

Đang trên đường tiến về Đại Mộc Lâm khu đại môn, hai cái âm thanh kỳ lạ vang lên không xa làm cho Trần Vân Thanh hắn chú ý đến, cũng là tạm thời dừng lại cước bộ.

Giữa đêm khuya thanh vắng như thế này, loại này âm thanh là hết sức bất thường, hơn nửa thanh âm phát ra vừa rồi của hai người là Trần Vân Thanh hắn có quen, nếu nhớ không nhầm là hai tên trông cửa Đại Mộc Lâm khu thì phải, không lâu trước đây hắn đi ra bên ngoài này diệt sát Thu Tử Thiền, hai người kia còn chào hỏi hắn, hắn đây sẽ không có nghe nhầm.

“Hắc...Địa....Xà..!”

Định thần nhìn kỹ lại, Trần Vân Thanh không khỏi thốt lên ba tiếng.

Trước mắt hắn không xa đây, một con hơn mười hai mét khổng lồ màu đen đại xà đang là cắn nuốt hai tên Yêu Giả tam trọng canh cổng của Đại Mộc Lâm khu là Trần Tĩnh cùng Trần Hằng. Hai tếng kêu la vừa rồi phát ra, chính là do hai người kia bị Hắc Địa Xà tấn công mà phát ra.

Hắc Địa Xà!

Một loại rắn lớn chuyên sinh sống tại phía dưới đại địa, cũng là có thể sống tại trên mặt đất, thiên phú của loại rắn này là có thể biến hóa giống y hệt mặt đất một dạng, làm cho người khác rất khó nhận ra đâu là đất thật, đâu là do Hắc Địa Xà hóa thành.

Nhiều khi đi tại trên đường, đạp trúng phải Hắc Địa Xà, nhưng chúng ta liền là không có nhận ra được đến, vì trông khu vực Hắc Địa Xà nằm hóa trang cùng khu vực khác là hoàn toàn giống nhau.

Đặt điểm của Hắc Địa Xà là chúng nó thường đi một đôi với nhau, sở thích là chuyên ăn thịt người, tu vi đám Yêu Thú này cũng rất khó đoán, có khi là Nhị Giai nhất phẩm, cũng có khi là Nhị Giai cửu phẩm.

Cấp bậc cao nhất của Hắc Địa Xà có thể lên đến Tứ Giai cửu phẩm, tức là tương đương với lại một vị Yêu Tông cửu trọng hậu kỳ cường giả nhân tộc rồi.

Đây cũng là tiến hóa cao nhất của bọn chúng, do bị hạn chế bởi huyết mạch, dường như chưa bao giờ Nam Hoang Chi Địa ghi nhận qua Hắc Địa Xà có thể đột phá Ngũ Giai Yêu Thú cả. Những điều này tin tức Trần Vân Thanh biết được chính là tại Nam Hoang Lục mà tên Trần Kim Tiền trước đây mấy tháng đưa cho hắn.

“Không lẽ là...!” Linh quang lóe lên, Trần Vân Thanh như nghĩ đến chuyện gì, thân hình là rung động mãnh liệt.

Hắn nhớ lại đến chuyện mất tích bí ẩn của đám Ngoại Viện đệ tử của Trần gia thời gian qua, theo quy luật, hôm nay cũng là vừa đủ tròn ba tháng một lần tai kiếp kéo đến, nếu mọi chuyện không có gì khác biệt, có nhiều khả năng Ngoại Viện đệ tử của Trần gia mất tích là do Hắc Địa Xà này làm ra.

Hung thủ lớn nhất chính là Hắc Địa Xà cái này, lợi dụng thiên phú khó có người phát giác của mình, sau đó liền âm thầm xuất hiện đem Yêu Giả cấp nuốt, đúng thật sự là không người nào có thể ngờ đến, nhiều khả năng suốt mấy tháng qua Hắc Địa Xà này vẫn là tại xung quanh Đại Mộc Lâm khu nơi này, thậm chí là nó đã tại bên trong Đại Mộc Lâm khu, nhưng là đám người mình không có phát hiện ra mà thôi.

Nghĩ đến suốt mấy tháng trời nay vẫn luôn cùng tử thần chung sống tại bên cạnh, bất kỳ lúc nào cái mạng của mình cũng có thể ra đi, Trần Vân Thanh trong lòng không khỏi có một tia ớn lạnh.

Nhưng là hắn nghe nói trước đây Hắc Địa Xà hành động rất là cẩn thận, gây án thường sẽ rất nhẹ nhàng cùng không có gây ra bất kỳ tiếng động lớn nào, lần này vì cái gì nó lại khoa trương như thế, với công kích cùng hai tên Trần Hằng phát ra âm thanh vừa rồi, chỉ sợ không được bao lâu nữa, toàn bộ đệ tử của Trần gia tại nơi này cũng là có thể nghe được hết rồi chạy ra nơi đây.

“Nhị Giai nhất phẩm hậu kỳ! Không lẽ đây là nguyên nhân?” Cảm nhận khí tức trên thân Hắc Địa Xà phát ra, Trần Vân Thanh hắn dường như đã có câu trả lời.

Có nhiều khả năng mấy tháng qua nuốt không ít Trần gia đệ tử, Hắc Địa Xà này tu vi cũng là đã có đại đột phá, nó đã là Nhị Giai Yêu Thú, không còn là Nhất Giai Yêu Thú nữa, thế nên nó không cần kiên kỵ cái gì, làm việc khoa trương hơn trước nhiều. Dù chỉ là suy đoán, nhưng mà Trần Vân Thanh nghĩ, có đến tám mươi phần trăm liền là đúng sự thật rồi.

“Khè...Khè..!”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận