Yêu Thần Lục - Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
Chương trước- Chương 1: Thanh Bang!
- Chương 2: Ma Túy!
- Chương 3: Diêm Vương Sầu!
- Chương 4: Conan cùng Mori!
- Chương 5: Tu Luyện Giả!
- Chương 6: Bồi Khí Đan!
- Chương 7: Thần Bí Ngọc Bài!
- Chương 8: Công Dụng!
- Chương 9: Lựa Chọn!
- Chương 10: Long Tổ!
- Chương 11: Ảnh Sát!
- Chương 12: Hắc Đạo Quy Tắc!
- Chương 13: Nam Thịnh!Bắc Phát!
- Chương 14: Quá Tham!
- Chương 15: Âm Mưu!
- Chương 16: Trần Gia Nội Chiến!
- Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
- Chương 18: Chân Hung Lộ Diện!
- Chương 19: Ma Tinh Giáng Thế!
- Chương 20: Giác Hồn Đài!
- Chương 21: Hoàng Giai Thất Phẩm!
- Chương 22: Nhân Trung Chi Long!
- Chương 23: Hoang Giai Bát Phẩm!
- Chương 24: Yêu Hồn Diệu Dụng!
- Chương 25: Luật Rừng Bên Trong!
- Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
- Chương 27: Nam Hồng Viện!
- Chương 28: Thù Oán Tìm Đến!
- Chương 29: Nhất Chiêu Diệt Sát!
- Chương 30: Toàn Quân Bị Diệt!
- Chương 31: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 32: Liệu Thương Đan!
- Chương 33: Nội Khí Đan!
- Chương 34: Đuổi Như Đuổi Tà!
- Chương 35: Đoạn Tử Tuyệt Tôn!
- Chương 36: Một Đêm Làm Cướp!
- Chương 37: Lòng Tham Vô Đáy!
- Chương 38: Thiếu Gia Thay Đổi!
- Chương 39: Lá Gan Quá Lớn!
- Chương 40: Đại Chiến Trần Khánh Ly!
- Chương 41: Chết Không Thấy Thi!
- Chương 42: Khôi Phục Tu Vi!
- Chương 43: Đại Hành Huyền Khí Kinh!
- Chương 44: Trần Gia Thiết Luật!
- Chương 45: Trần Trư Trư!
- Chương 46: Yêu Sĩ Cảnh Giới!
- Chương 47: Nam Hoang Kỳ Thư!
- Chương 48: Độc Giác Mã!
- Chương 49: Một Cái Cực Hình!
- Chương 50: Đứng Đầu Đại Mộc Lâm Khu!
- Chương 51: Miến Điện Vương Quốc!
- Chương 52: Bái Bì Âm Mưu!
- Chương 53: Ảnh bộ đại thành!
- Chương 54: Luyện Đan Sư!
- Chương 55: Điệu Hổ Ly Sơn!
- Chương 56: Liên Hoàn Quyền!
- Chương 57: Trong Núi Không Hổ!
- Chương 58: Địa giáp thử cường đại!
- Chương 59: Ra Tay Tàn Nhẫn!
- Chương 60: Chật Vật Trốn Chết!
- Chương 61: Tâm Cơ Thâm Trầm!
- Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!
- Chương 63: Ngàn Dặm Đào Vong!
- Chương 64: Thạch Dực Nghĩ Sào!
- Chương 65: Ăn Trước Tính Sau!
- Chương 66: Đột Phá Yêu Giả Thất Trọng!
- Chương 67: Chân Chính Cự Đầu!
- Chương 68: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 69: Túi Không Gian!
- Chương 70: Nhất Kiếm Định Càn Khôn!
- Chương 71: Kinh Thiên Bí Mật!
- Chương 72: Trở Lại Đại Mộc Lâm!
- Chương 73: Không Phiền Đến Ngươi!
- Chương 74: Đường Đến Nam Hồng Viện!
- Chương 75: Uẩn Hồng Sâm!
- Chương 76: Bát Trọng Hậu Kỳ!
- Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!
- Chương 78: Bài Học Trị Nhân!
- Chương 79: Mân Việt Cổ Gia!
- Chương 80: Sinh Tử Dựa Bản Lĩnh!
- Chương 81: Thiên Binh Các!
- Chương 82: Chấn Nhiếp Mọi Người!
- Chương 83: Gặp gỡ vương tổ hiền!
- Chương 84: Không Có Mệnh Hưởng!
- Chương 85: Người Xuyên Việt!
- Chương 86: Quá Mức Nguy Hiểm!
- Chương 87: Cổ Loa Trần Gia!
- Chương 88: Họa Sát Thân Đến!
- Chương 89: Chân Linh Huyết Sâm!
- Chương 90: Diệt Cỏ Tận Gốc!
- Chương 91: Chấn Nam Đạo!
- Chương 92: Nhị Giai Hạ Phẩm!
- Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
- Chương 94: Ăn Cũng Quá Dày!
- Chương 95: Lấy Lại Công Đạo!
- Chương 96: Nghiêm Lột Da!
- Chương 97: Giao Hành Kiếm Khách!
- Chương 98: Chặn Đường Cướp Sát!
- Chương 99: Hóa Thủy Tán!
- Chương 100: Nguyệt Ảnh Lâu!
- Chương 101: Chân hung phía sau!
- Chương 102: Ba Lần Hành Động!
- Chương 103: Tô Trục Lưu!
- Chương 104: Tiền Tài Con Đường!
- Chương 105: Quả Báo Đến Rồi!
- Chương 106: Kiến Nhiều Cắn Chết Voi!
- Chương 107: Lấy Oán Báo Ân!
- Chương 108
- Chương 109: Yêu Kỹ Nhập Môn!
- Chương 110: Hắc Địa Xà!
- Chương 111: Co Giò Lên Chạy!
- Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
- Chương 113
- Chương 114: Sát Khí Rợn Người !
- Chương 115: Đồng Quy Vu Tận!
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Yêu Thần Lục
Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
Nghĩ lại, Trần Vân Thanh cũng là biết mình có lẽ đã trách nhầm cái này Tô Đào.
Ảnh Nhạn Kiếm Pháp dù thế nào cũng là một bộ trấn tộc chi bảo của Tô gia, độ quý hiếm của nó còn hơn cả một vị Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cường giả.
Như thế làm sao Tô gia có thể đưa nó cho một tên công tử ca như là Tô Đào mang ra bên ngoài được, một khi nó rơi vào trong tay kẻ thù mà nói, nó sẽ đối với lại Tô gia tạo ra một cái hủy diệt tính tai nạn.
Như Trần Vân Thanh hắn đứng vào Tô gia vị trí, hắn cũng liền không có ngu gì làm như thế này.
“Đám người này nên xử lý thế nào đây?” Nhìn lại năm cổ thi thể nơi này, Trần Vân Thanh rất là khó nghĩ nói nhỏ.
Hủy thi diệt tích, đem thi thể năm người này phi tang, làm cho chúng biến mất trên cái này thế gian, đây là cách xử lý thông thường mà bất kỳ một tên chân hung nào sau khi gây án cũng làm như thế.
Nhưng trong hoàn cảnh này của Trần Vân Thanh hắn, chuyện này không có được khả quan cho lắm.
Tại Thiên Binh Các có rất nhiều người nhìn thấy hắn cùng đám người Tô Đào xảy ra xích mích.
Trần Vân Thanh hắn sau liền đi ra Thiên Binh Các không lâu thì Tô Đào cũng theo chân hắn rời đi Thiên Binh Các.
Ai có mặt tại nơi đó liền cũng hiểu rõ, Tô Đào chính yếu là muốn đến tìm Trần Vân Thanh hắn xử lý.
Giờ đây tất cả mấy người này bỗng nhiên hư không mất tích, Tô gia đám người kia không phải là người ngu, rất nhanh bọn chúng liền là liên tưởng đến là do Trần Vân Thanh hắn đây ra tay, muốn giấu cũng giấu không được, khi đó hắn liền là gặp phải nguy hiểm rồi.
“Cốc..!”
“Ta cũng thật sự ngu ngốc, cần gì phải đem đám người này hủy thi diệt tích để làm cái gì!”
Trần Vân Thanh nhìn qua Bàng Thống tên này, như nghĩ ra cái gì, liền là lấy tay gõ vào đầu của mình một cái, hơi có một chút mỉm cười, sau đó hắn không làm gì cả cất bước rời đi.
Hắn đã nhớ ra, đám người Tô Đào này đâu phải là do mình giết bọn chúng đâu, mà là tại do Bàng Thống tên kia ra tay mới đúng, như hắn ra tay mà dọn dẹp đi thi thể nơi này mà nói, cái này không phải nói cho người trong thiên hạ biết, đám người Tô Đào chính là do hắn diệt đâu, khi đó hắn không giết người cũng sẽ thành giết người, cái hắc oa này hắn là cõng định rồi.
Cứ để tự nhiên như thế này, cùng lắm là hắn chỉ phải đối đầu với lại Bàng Du Tâm phụ thân của Bàng Thống tên kia mà thôi.
Đám người Tô gia bên kia, không chừng còn cảm tạ hắn đã ra tay đem hung thủ sát hại Tô gia đệ tử bọn họ là Tô Đào diệt đi cũng nên.
“Ân! Phải để lại một chút tay chân mới mới được!”
Đi được vài bước, Trần Vân Thanh còn chưa có an tâm cho lắm, liền là quay trở lại bên cạnh Bàng Thống tên này, sau khi làm một loạt động tác chứng minh thân phận của y, hắn liền là rời đi khỏi nơi này, không có ai biết hắn đã đi nơi nào.
...
Chấn Nam Thành! Nam Hắc Thị!
Nam Hắc Thị là một cái khu giao dịch nằm tại phía Nam của Chấn Nam Thành, nó thuộc về sự quản hạt của Trần gia, nhưng là không được cho ra ánh sáng.
Nam Hắc Thị này thường là hoạt động vào ban đêm, rất ít cửa hàng mở cửa buôn bán vào ban ngày, đêm đến người đến nơi đây mua bán thường là phải mặt đồ đen, dùng mặt nạ che kín chân diện mục của mình, không cho bất kỳ người nào phát hiện ra.
Đương nhiên rồi, nơi đây đồ vật bán ra, mua vào có đến chín mươi phần trăm là không thể cho ra ánh sáng, là hàng lậu, thậm chí là cướp của giết người mới có được hàng hóa bán ra, tất cả đều không trong sạch, như để lộ mặt ra cho người bên ngoài biết được mà nói, ngươi là sẽ không thể nào sống quá một ngày.
Che kín chân diện, không hỏi thân phận của đối phương, bảo thủ bí mật cho nhau, đây là nguyên tắc của tất cả mọi người định ra khi đi vào nơi này Nam Hắc Thị làm ăn mua bán.
Nơi đây hàng đêm hàng tháng giao dịch lượng rất là lớn, có đủ tất cả mọi mặt hàng cần thiết cho Yêu Giả đến Yêu Sĩ cảnh giới cần. Như thu một chút thuế mà nói, khẳng định cũng là con số thiên văn.
Nhưng đến hiện tại, Nam Hắc Thị giao dịch không phải đóng thuế cho Trần Phủ cũng như là Chấn Nam Thành Phủ.
Nguyên nhân là nơi đây Nam Hắc Thị càng ngày càng lớn, tam giáo cửu lưu người đến cũng nhiều, hoạt động hết sức là phức tạp, còn là không hề kém cường giả, như tính lên số lượng Yêu Sĩ nơi này Nam Hắc Thị, tuyệt đối là không kém gì ba đại gia tộc đứng đầu Chấn Nam Thành này hợp lại, như chọc bọn họ nỗi giận lên, không có một cái thế lực nào có thể ngăn cản được bọn chúng tổng tiến công. Bạn đang đọc truyện tại { trùmtruyện .C OM }
Vì nguyên nhân này, thế cho nên dù có thèm khát thuế má nơi này Nam Hắc Thị đến nhỏ dãi, nhưng là Trần Phủ cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, không thể làm gì được.
Nói nữa, hàng đêm số lượng người từ Trần Phủ đến nơi này Nam Hắc Thị âm thầm mua bán cũng là không hề ít, như thu thuế mà nói, không phải là thu chính tiền tài của bọn họ hay là sao?
Còn là chọc đến nhiều người nỗi giận, không có ai lại ngu ngốc đi làm cái chuyện này.
“Hừ! Trân Bảo Các kia thật sự quá đen tối, chỉ mua có mấy chục khối Phỉ Thúy thôi, cũng lấy mất của ta năm ngàn đồng vàng, đúng là một đám gian thương!”
Nam Hắc Thị trên một cái con đường nhỏ, Trần Vân Thanh trong một bộ hắc trường bào cùng một chiếc Diêm Vương mặt nạ như bao nhiêu người có mặt tại Nam Hắc Thị nơi này, vừa đi, hắn lại vừa lên tiếng nói nhỏ, thông qua lời nói kia, chứng tỏ hiện tại hắn đang là vô cùng bất mãn với Trân Bảo Các bên kia.
Rời đi Lạc Hoàng Miếu một khoảng thời gian sau, Trần Vân Thanh hắn là đi đến Trân Bảo Các trước tiên rồi mới đến Nam Hắc Thị nơi này, nguyên nhân mà làm cho hắn đến Trân Bảo Các là mua Ngọc Thạch, là quý giá Ngọc Thạch.
Đương nhiên rồi, Thần Bí Ngọc Bài của hắn cần phải nuốt Ngọc Thạch quý hiếm thì mới có thể có năng lượng giúp hắn dung hợp lại Yêu Quyết cũng như là Yêu Kỹ để mà thăng cấp, không có Ngọc Thạch là không có được.
Chấn Nam Thành nơi này, kinh doanh lớn nhất Ngọc Thạch cửa hàng chính là Trân Bảo Các, hắn không đến nơi đó mua hàng thì là đến nơi đâu đây.
Kết quả hắn nhắm được bốn mươi khối Phỉ Thúy Đế Vương Ngọc, ra tính tiền đám kia Trân Bảo Các chưởng quỷ chém hắn năm ngàn đồng vàng, vị chi một khối Phỉ Thúy giá trị còn hơn một trăm đồng vàng, đây là một cái giá quá đen tối.
Trần Vân Thanh hắn chắc chắn là Trân Bảo Các nhập vào những khối Phỉ Thúy kia là không có đến một nữa số tiền mà hắn phải trả.
Chỉ qua tay một chút, không cần gia công cái gì, liền là lời gấp đôi có thừa, Trần Vân Thanh hắn không thể không bội phục cách kiếm tiền của Trân Bảo Các, làm như thế không sớm phát tài mới là lạ.
Như Trân Bảo Các người biết được Trần Vân Thanh vì bọn họ bán ra Phỉ Thúy Đế Vương Ngọc gấp đôi giá gốc mà bất mãn, Trân Bảo Các những cái kia chưởng quỷ chắc chắn sẽ mắng cái này Trần Vân Thanh không hiểu chuyện.
Bọn họ đúng là bán ra cho khách hàng lời gấp đôi có thật, nhưng khách hàng như Trần Vân Thanh này nào có hiểu, muốn từ Miến Điện Vương Quốc đưa được hàng về Chấn Nam Thành nơi đây, liền là phải trải qua biết bao nhiêu công đoạn vận chuyển.
Nhất là Miến Điện Vương Quốc cách nơi này Chấn Nam Thành đến cả ngàn vạn dặm xa, trên đường đi còn là không ít sơn tặc thổ phỉ cần phải đưa tiền, còn là phải đóng thuế cho nhà nước nữa, vị chi là không nhỏ một con số, tính lại Trân Bảo Các bán ra gấp đôi giá gốc cũng không có lời được bao nhiêu.
Đây cũng là Trần Vân Thanh này mua số lượng lớn hàng mới có được ưu tiên giá như thế, như số lượng ít, giá liền phải tăng gấp ba bốn lần.
Chưa kể như Trân Bảo Các dùng số này Phỉ Thúy Đế Vương Ngọc chế tạo ra các Ngọc Bài, chân dung anh hùng này nọ, như cho ra thành phẩm, giá còn cao hơn quá nhiều.
Hiện tại bọn họ lấy giá thấp bán cho Trần Vân Thanh này, không những không có nhận lại được lời cảm ơn, còn là một phen thóa mạ, biết như thế không ai liền sẽ bán nó cho Trần Vân Thanh cả.
“Haiz..!Kế hoạch đánh cướp Trân Bảo Các xem ra phải từ từ mới được rồi!” Trần Vân Thanh dừng chân lại một chút, khẽ nhìn lên bầu trời ánh trăng bên trên, thở dài một cái nói nhỏ.
Đến Trân Bảo Các, ngoài chuyện mua Ngọc Thạch ra, hắn còn có một cái mục đích nữa là điều tra hư thực của Trân Bảo Các, như quá yếu mà nói, hắn liền là ra tay cấp diệt, đem tất cả Ngọc Thạch cùng tiền tài bên trong Trân Bảo Các cướp đi sạch sẽ.
Ảnh Nhạn Kiếm Pháp dù thế nào cũng là một bộ trấn tộc chi bảo của Tô gia, độ quý hiếm của nó còn hơn cả một vị Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cường giả.
Như thế làm sao Tô gia có thể đưa nó cho một tên công tử ca như là Tô Đào mang ra bên ngoài được, một khi nó rơi vào trong tay kẻ thù mà nói, nó sẽ đối với lại Tô gia tạo ra một cái hủy diệt tính tai nạn.
Như Trần Vân Thanh hắn đứng vào Tô gia vị trí, hắn cũng liền không có ngu gì làm như thế này.
“Đám người này nên xử lý thế nào đây?” Nhìn lại năm cổ thi thể nơi này, Trần Vân Thanh rất là khó nghĩ nói nhỏ.
Hủy thi diệt tích, đem thi thể năm người này phi tang, làm cho chúng biến mất trên cái này thế gian, đây là cách xử lý thông thường mà bất kỳ một tên chân hung nào sau khi gây án cũng làm như thế.
Nhưng trong hoàn cảnh này của Trần Vân Thanh hắn, chuyện này không có được khả quan cho lắm.
Tại Thiên Binh Các có rất nhiều người nhìn thấy hắn cùng đám người Tô Đào xảy ra xích mích.
Trần Vân Thanh hắn sau liền đi ra Thiên Binh Các không lâu thì Tô Đào cũng theo chân hắn rời đi Thiên Binh Các.
Ai có mặt tại nơi đó liền cũng hiểu rõ, Tô Đào chính yếu là muốn đến tìm Trần Vân Thanh hắn xử lý.
Giờ đây tất cả mấy người này bỗng nhiên hư không mất tích, Tô gia đám người kia không phải là người ngu, rất nhanh bọn chúng liền là liên tưởng đến là do Trần Vân Thanh hắn đây ra tay, muốn giấu cũng giấu không được, khi đó hắn liền là gặp phải nguy hiểm rồi.
“Cốc..!”
“Ta cũng thật sự ngu ngốc, cần gì phải đem đám người này hủy thi diệt tích để làm cái gì!”
Trần Vân Thanh nhìn qua Bàng Thống tên này, như nghĩ ra cái gì, liền là lấy tay gõ vào đầu của mình một cái, hơi có một chút mỉm cười, sau đó hắn không làm gì cả cất bước rời đi.
Hắn đã nhớ ra, đám người Tô Đào này đâu phải là do mình giết bọn chúng đâu, mà là tại do Bàng Thống tên kia ra tay mới đúng, như hắn ra tay mà dọn dẹp đi thi thể nơi này mà nói, cái này không phải nói cho người trong thiên hạ biết, đám người Tô Đào chính là do hắn diệt đâu, khi đó hắn không giết người cũng sẽ thành giết người, cái hắc oa này hắn là cõng định rồi.
Cứ để tự nhiên như thế này, cùng lắm là hắn chỉ phải đối đầu với lại Bàng Du Tâm phụ thân của Bàng Thống tên kia mà thôi.
Đám người Tô gia bên kia, không chừng còn cảm tạ hắn đã ra tay đem hung thủ sát hại Tô gia đệ tử bọn họ là Tô Đào diệt đi cũng nên.
“Ân! Phải để lại một chút tay chân mới mới được!”
Đi được vài bước, Trần Vân Thanh còn chưa có an tâm cho lắm, liền là quay trở lại bên cạnh Bàng Thống tên này, sau khi làm một loạt động tác chứng minh thân phận của y, hắn liền là rời đi khỏi nơi này, không có ai biết hắn đã đi nơi nào.
...
Chấn Nam Thành! Nam Hắc Thị!
Nam Hắc Thị là một cái khu giao dịch nằm tại phía Nam của Chấn Nam Thành, nó thuộc về sự quản hạt của Trần gia, nhưng là không được cho ra ánh sáng.
Nam Hắc Thị này thường là hoạt động vào ban đêm, rất ít cửa hàng mở cửa buôn bán vào ban ngày, đêm đến người đến nơi đây mua bán thường là phải mặt đồ đen, dùng mặt nạ che kín chân diện mục của mình, không cho bất kỳ người nào phát hiện ra.
Đương nhiên rồi, nơi đây đồ vật bán ra, mua vào có đến chín mươi phần trăm là không thể cho ra ánh sáng, là hàng lậu, thậm chí là cướp của giết người mới có được hàng hóa bán ra, tất cả đều không trong sạch, như để lộ mặt ra cho người bên ngoài biết được mà nói, ngươi là sẽ không thể nào sống quá một ngày.
Che kín chân diện, không hỏi thân phận của đối phương, bảo thủ bí mật cho nhau, đây là nguyên tắc của tất cả mọi người định ra khi đi vào nơi này Nam Hắc Thị làm ăn mua bán.
Nơi đây hàng đêm hàng tháng giao dịch lượng rất là lớn, có đủ tất cả mọi mặt hàng cần thiết cho Yêu Giả đến Yêu Sĩ cảnh giới cần. Như thu một chút thuế mà nói, khẳng định cũng là con số thiên văn.
Nhưng đến hiện tại, Nam Hắc Thị giao dịch không phải đóng thuế cho Trần Phủ cũng như là Chấn Nam Thành Phủ.
Nguyên nhân là nơi đây Nam Hắc Thị càng ngày càng lớn, tam giáo cửu lưu người đến cũng nhiều, hoạt động hết sức là phức tạp, còn là không hề kém cường giả, như tính lên số lượng Yêu Sĩ nơi này Nam Hắc Thị, tuyệt đối là không kém gì ba đại gia tộc đứng đầu Chấn Nam Thành này hợp lại, như chọc bọn họ nỗi giận lên, không có một cái thế lực nào có thể ngăn cản được bọn chúng tổng tiến công. Bạn đang đọc truyện tại { trùmtruyện .C OM }
Vì nguyên nhân này, thế cho nên dù có thèm khát thuế má nơi này Nam Hắc Thị đến nhỏ dãi, nhưng là Trần Phủ cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, không thể làm gì được.
Nói nữa, hàng đêm số lượng người từ Trần Phủ đến nơi này Nam Hắc Thị âm thầm mua bán cũng là không hề ít, như thu thuế mà nói, không phải là thu chính tiền tài của bọn họ hay là sao?
Còn là chọc đến nhiều người nỗi giận, không có ai lại ngu ngốc đi làm cái chuyện này.
“Hừ! Trân Bảo Các kia thật sự quá đen tối, chỉ mua có mấy chục khối Phỉ Thúy thôi, cũng lấy mất của ta năm ngàn đồng vàng, đúng là một đám gian thương!”
Nam Hắc Thị trên một cái con đường nhỏ, Trần Vân Thanh trong một bộ hắc trường bào cùng một chiếc Diêm Vương mặt nạ như bao nhiêu người có mặt tại Nam Hắc Thị nơi này, vừa đi, hắn lại vừa lên tiếng nói nhỏ, thông qua lời nói kia, chứng tỏ hiện tại hắn đang là vô cùng bất mãn với Trân Bảo Các bên kia.
Rời đi Lạc Hoàng Miếu một khoảng thời gian sau, Trần Vân Thanh hắn là đi đến Trân Bảo Các trước tiên rồi mới đến Nam Hắc Thị nơi này, nguyên nhân mà làm cho hắn đến Trân Bảo Các là mua Ngọc Thạch, là quý giá Ngọc Thạch.
Đương nhiên rồi, Thần Bí Ngọc Bài của hắn cần phải nuốt Ngọc Thạch quý hiếm thì mới có thể có năng lượng giúp hắn dung hợp lại Yêu Quyết cũng như là Yêu Kỹ để mà thăng cấp, không có Ngọc Thạch là không có được.
Chấn Nam Thành nơi này, kinh doanh lớn nhất Ngọc Thạch cửa hàng chính là Trân Bảo Các, hắn không đến nơi đó mua hàng thì là đến nơi đâu đây.
Kết quả hắn nhắm được bốn mươi khối Phỉ Thúy Đế Vương Ngọc, ra tính tiền đám kia Trân Bảo Các chưởng quỷ chém hắn năm ngàn đồng vàng, vị chi một khối Phỉ Thúy giá trị còn hơn một trăm đồng vàng, đây là một cái giá quá đen tối.
Trần Vân Thanh hắn chắc chắn là Trân Bảo Các nhập vào những khối Phỉ Thúy kia là không có đến một nữa số tiền mà hắn phải trả.
Chỉ qua tay một chút, không cần gia công cái gì, liền là lời gấp đôi có thừa, Trần Vân Thanh hắn không thể không bội phục cách kiếm tiền của Trân Bảo Các, làm như thế không sớm phát tài mới là lạ.
Như Trân Bảo Các người biết được Trần Vân Thanh vì bọn họ bán ra Phỉ Thúy Đế Vương Ngọc gấp đôi giá gốc mà bất mãn, Trân Bảo Các những cái kia chưởng quỷ chắc chắn sẽ mắng cái này Trần Vân Thanh không hiểu chuyện.
Bọn họ đúng là bán ra cho khách hàng lời gấp đôi có thật, nhưng khách hàng như Trần Vân Thanh này nào có hiểu, muốn từ Miến Điện Vương Quốc đưa được hàng về Chấn Nam Thành nơi đây, liền là phải trải qua biết bao nhiêu công đoạn vận chuyển.
Nhất là Miến Điện Vương Quốc cách nơi này Chấn Nam Thành đến cả ngàn vạn dặm xa, trên đường đi còn là không ít sơn tặc thổ phỉ cần phải đưa tiền, còn là phải đóng thuế cho nhà nước nữa, vị chi là không nhỏ một con số, tính lại Trân Bảo Các bán ra gấp đôi giá gốc cũng không có lời được bao nhiêu.
Đây cũng là Trần Vân Thanh này mua số lượng lớn hàng mới có được ưu tiên giá như thế, như số lượng ít, giá liền phải tăng gấp ba bốn lần.
Chưa kể như Trân Bảo Các dùng số này Phỉ Thúy Đế Vương Ngọc chế tạo ra các Ngọc Bài, chân dung anh hùng này nọ, như cho ra thành phẩm, giá còn cao hơn quá nhiều.
Hiện tại bọn họ lấy giá thấp bán cho Trần Vân Thanh này, không những không có nhận lại được lời cảm ơn, còn là một phen thóa mạ, biết như thế không ai liền sẽ bán nó cho Trần Vân Thanh cả.
“Haiz..!Kế hoạch đánh cướp Trân Bảo Các xem ra phải từ từ mới được rồi!” Trần Vân Thanh dừng chân lại một chút, khẽ nhìn lên bầu trời ánh trăng bên trên, thở dài một cái nói nhỏ.
Đến Trân Bảo Các, ngoài chuyện mua Ngọc Thạch ra, hắn còn có một cái mục đích nữa là điều tra hư thực của Trân Bảo Các, như quá yếu mà nói, hắn liền là ra tay cấp diệt, đem tất cả Ngọc Thạch cùng tiền tài bên trong Trân Bảo Các cướp đi sạch sẽ.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thanh Bang!
- Chương 2: Ma Túy!
- Chương 3: Diêm Vương Sầu!
- Chương 4: Conan cùng Mori!
- Chương 5: Tu Luyện Giả!
- Chương 6: Bồi Khí Đan!
- Chương 7: Thần Bí Ngọc Bài!
- Chương 8: Công Dụng!
- Chương 9: Lựa Chọn!
- Chương 10: Long Tổ!
- Chương 11: Ảnh Sát!
- Chương 12: Hắc Đạo Quy Tắc!
- Chương 13: Nam Thịnh!Bắc Phát!
- Chương 14: Quá Tham!
- Chương 15: Âm Mưu!
- Chương 16: Trần Gia Nội Chiến!
- Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
- Chương 18: Chân Hung Lộ Diện!
- Chương 19: Ma Tinh Giáng Thế!
- Chương 20: Giác Hồn Đài!
- Chương 21: Hoàng Giai Thất Phẩm!
- Chương 22: Nhân Trung Chi Long!
- Chương 23: Hoang Giai Bát Phẩm!
- Chương 24: Yêu Hồn Diệu Dụng!
- Chương 25: Luật Rừng Bên Trong!
- Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
- Chương 27: Nam Hồng Viện!
- Chương 28: Thù Oán Tìm Đến!
- Chương 29: Nhất Chiêu Diệt Sát!
- Chương 30: Toàn Quân Bị Diệt!
- Chương 31: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 32: Liệu Thương Đan!
- Chương 33: Nội Khí Đan!
- Chương 34: Đuổi Như Đuổi Tà!
- Chương 35: Đoạn Tử Tuyệt Tôn!
- Chương 36: Một Đêm Làm Cướp!
- Chương 37: Lòng Tham Vô Đáy!
- Chương 38: Thiếu Gia Thay Đổi!
- Chương 39: Lá Gan Quá Lớn!
- Chương 40: Đại Chiến Trần Khánh Ly!
- Chương 41: Chết Không Thấy Thi!
- Chương 42: Khôi Phục Tu Vi!
- Chương 43: Đại Hành Huyền Khí Kinh!
- Chương 44: Trần Gia Thiết Luật!
- Chương 45: Trần Trư Trư!
- Chương 46: Yêu Sĩ Cảnh Giới!
- Chương 47: Nam Hoang Kỳ Thư!
- Chương 48: Độc Giác Mã!
- Chương 49: Một Cái Cực Hình!
- Chương 50: Đứng Đầu Đại Mộc Lâm Khu!
- Chương 51: Miến Điện Vương Quốc!
- Chương 52: Bái Bì Âm Mưu!
- Chương 53: Ảnh bộ đại thành!
- Chương 54: Luyện Đan Sư!
- Chương 55: Điệu Hổ Ly Sơn!
- Chương 56: Liên Hoàn Quyền!
- Chương 57: Trong Núi Không Hổ!
- Chương 58: Địa giáp thử cường đại!
- Chương 59: Ra Tay Tàn Nhẫn!
- Chương 60: Chật Vật Trốn Chết!
- Chương 61: Tâm Cơ Thâm Trầm!
- Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!
- Chương 63: Ngàn Dặm Đào Vong!
- Chương 64: Thạch Dực Nghĩ Sào!
- Chương 65: Ăn Trước Tính Sau!
- Chương 66: Đột Phá Yêu Giả Thất Trọng!
- Chương 67: Chân Chính Cự Đầu!
- Chương 68: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 69: Túi Không Gian!
- Chương 70: Nhất Kiếm Định Càn Khôn!
- Chương 71: Kinh Thiên Bí Mật!
- Chương 72: Trở Lại Đại Mộc Lâm!
- Chương 73: Không Phiền Đến Ngươi!
- Chương 74: Đường Đến Nam Hồng Viện!
- Chương 75: Uẩn Hồng Sâm!
- Chương 76: Bát Trọng Hậu Kỳ!
- Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!
- Chương 78: Bài Học Trị Nhân!
- Chương 79: Mân Việt Cổ Gia!
- Chương 80: Sinh Tử Dựa Bản Lĩnh!
- Chương 81: Thiên Binh Các!
- Chương 82: Chấn Nhiếp Mọi Người!
- Chương 83: Gặp gỡ vương tổ hiền!
- Chương 84: Không Có Mệnh Hưởng!
- Chương 85: Người Xuyên Việt!
- Chương 86: Quá Mức Nguy Hiểm!
- Chương 87: Cổ Loa Trần Gia!
- Chương 88: Họa Sát Thân Đến!
- Chương 89: Chân Linh Huyết Sâm!
- Chương 90: Diệt Cỏ Tận Gốc!
- Chương 91: Chấn Nam Đạo!
- Chương 92: Nhị Giai Hạ Phẩm!
- Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
- Chương 94: Ăn Cũng Quá Dày!
- Chương 95: Lấy Lại Công Đạo!
- Chương 96: Nghiêm Lột Da!
- Chương 97: Giao Hành Kiếm Khách!
- Chương 98: Chặn Đường Cướp Sát!
- Chương 99: Hóa Thủy Tán!
- Chương 100: Nguyệt Ảnh Lâu!
- Chương 101: Chân hung phía sau!
- Chương 102: Ba Lần Hành Động!
- Chương 103: Tô Trục Lưu!
- Chương 104: Tiền Tài Con Đường!
- Chương 105: Quả Báo Đến Rồi!
- Chương 106: Kiến Nhiều Cắn Chết Voi!
- Chương 107: Lấy Oán Báo Ân!
- Chương 108
- Chương 109: Yêu Kỹ Nhập Môn!
- Chương 110: Hắc Địa Xà!
- Chương 111: Co Giò Lên Chạy!
- Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
- Chương 113
- Chương 114: Sát Khí Rợn Người !
- Chương 115: Đồng Quy Vu Tận!
- bình luận