Yêu Thần Lục - Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
Chương trước- Chương 1: Thanh Bang!
- Chương 2: Ma Túy!
- Chương 3: Diêm Vương Sầu!
- Chương 4: Conan cùng Mori!
- Chương 5: Tu Luyện Giả!
- Chương 6: Bồi Khí Đan!
- Chương 7: Thần Bí Ngọc Bài!
- Chương 8: Công Dụng!
- Chương 9: Lựa Chọn!
- Chương 10: Long Tổ!
- Chương 11: Ảnh Sát!
- Chương 12: Hắc Đạo Quy Tắc!
- Chương 13: Nam Thịnh!Bắc Phát!
- Chương 14: Quá Tham!
- Chương 15: Âm Mưu!
- Chương 16: Trần Gia Nội Chiến!
- Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
- Chương 18: Chân Hung Lộ Diện!
- Chương 19: Ma Tinh Giáng Thế!
- Chương 20: Giác Hồn Đài!
- Chương 21: Hoàng Giai Thất Phẩm!
- Chương 22: Nhân Trung Chi Long!
- Chương 23: Hoang Giai Bát Phẩm!
- Chương 24: Yêu Hồn Diệu Dụng!
- Chương 25: Luật Rừng Bên Trong!
- Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
- Chương 27: Nam Hồng Viện!
- Chương 28: Thù Oán Tìm Đến!
- Chương 29: Nhất Chiêu Diệt Sát!
- Chương 30: Toàn Quân Bị Diệt!
- Chương 31: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 32: Liệu Thương Đan!
- Chương 33: Nội Khí Đan!
- Chương 34: Đuổi Như Đuổi Tà!
- Chương 35: Đoạn Tử Tuyệt Tôn!
- Chương 36: Một Đêm Làm Cướp!
- Chương 37: Lòng Tham Vô Đáy!
- Chương 38: Thiếu Gia Thay Đổi!
- Chương 39: Lá Gan Quá Lớn!
- Chương 40: Đại Chiến Trần Khánh Ly!
- Chương 41: Chết Không Thấy Thi!
- Chương 42: Khôi Phục Tu Vi!
- Chương 43: Đại Hành Huyền Khí Kinh!
- Chương 44: Trần Gia Thiết Luật!
- Chương 45: Trần Trư Trư!
- Chương 46: Yêu Sĩ Cảnh Giới!
- Chương 47: Nam Hoang Kỳ Thư!
- Chương 48: Độc Giác Mã!
- Chương 49: Một Cái Cực Hình!
- Chương 50: Đứng Đầu Đại Mộc Lâm Khu!
- Chương 51: Miến Điện Vương Quốc!
- Chương 52: Bái Bì Âm Mưu!
- Chương 53: Ảnh bộ đại thành!
- Chương 54: Luyện Đan Sư!
- Chương 55: Điệu Hổ Ly Sơn!
- Chương 56: Liên Hoàn Quyền!
- Chương 57: Trong Núi Không Hổ!
- Chương 58: Địa giáp thử cường đại!
- Chương 59: Ra Tay Tàn Nhẫn!
- Chương 60: Chật Vật Trốn Chết!
- Chương 61: Tâm Cơ Thâm Trầm!
- Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!
- Chương 63: Ngàn Dặm Đào Vong!
- Chương 64: Thạch Dực Nghĩ Sào!
- Chương 65: Ăn Trước Tính Sau!
- Chương 66: Đột Phá Yêu Giả Thất Trọng!
- Chương 67: Chân Chính Cự Đầu!
- Chương 68: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 69: Túi Không Gian!
- Chương 70: Nhất Kiếm Định Càn Khôn!
- Chương 71: Kinh Thiên Bí Mật!
- Chương 72: Trở Lại Đại Mộc Lâm!
- Chương 73: Không Phiền Đến Ngươi!
- Chương 74: Đường Đến Nam Hồng Viện!
- Chương 75: Uẩn Hồng Sâm!
- Chương 76: Bát Trọng Hậu Kỳ!
- Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!
- Chương 78: Bài Học Trị Nhân!
- Chương 79: Mân Việt Cổ Gia!
- Chương 80: Sinh Tử Dựa Bản Lĩnh!
- Chương 81: Thiên Binh Các!
- Chương 82: Chấn Nhiếp Mọi Người!
- Chương 83: Gặp gỡ vương tổ hiền!
- Chương 84: Không Có Mệnh Hưởng!
- Chương 85: Người Xuyên Việt!
- Chương 86: Quá Mức Nguy Hiểm!
- Chương 87: Cổ Loa Trần Gia!
- Chương 88: Họa Sát Thân Đến!
- Chương 89: Chân Linh Huyết Sâm!
- Chương 90: Diệt Cỏ Tận Gốc!
- Chương 91: Chấn Nam Đạo!
- Chương 92: Nhị Giai Hạ Phẩm!
- Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
- Chương 94: Ăn Cũng Quá Dày!
- Chương 95: Lấy Lại Công Đạo!
- Chương 96: Nghiêm Lột Da!
- Chương 97: Giao Hành Kiếm Khách!
- Chương 98: Chặn Đường Cướp Sát!
- Chương 99: Hóa Thủy Tán!
- Chương 100: Nguyệt Ảnh Lâu!
- Chương 101: Chân hung phía sau!
- Chương 102: Ba Lần Hành Động!
- Chương 103: Tô Trục Lưu!
- Chương 104: Tiền Tài Con Đường!
- Chương 105: Quả Báo Đến Rồi!
- Chương 106: Kiến Nhiều Cắn Chết Voi!
- Chương 107: Lấy Oán Báo Ân!
- Chương 108
- Chương 109: Yêu Kỹ Nhập Môn!
- Chương 110: Hắc Địa Xà!
- Chương 111: Co Giò Lên Chạy!
- Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
- Chương 113
- Chương 114: Sát Khí Rợn Người !
- Chương 115: Đồng Quy Vu Tận!
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Yêu Thần Lục
Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
Khoảng cách từ Giác Hồn Đài đến phía tây vách tường kia cũng là hơn hai trăm mét. Khi Trần Vân Thanh rơi xuống liền là không còn hơi thở nữa, có một ít đệ tử đến kiểm tra liền đã xác nhận như thế.
Chỉ là khi đó mọi người đang tập trung vào Trần Tố Nga giác tỉnh Hoàng Giai thất phẩm Yêu Hồn một chuyện, liền là không có đem xác của Trần Vân Thanh rời đi mà thôi.
Như thế nào chỉ sau một tiếng đồng hồ tắt thở, tên này còn có thể sống được kia chứ!
“Mạng của ngươi cũng thật là lớn a!”
Nghĩ Trần Phú tên này vì lười biếng đưa thi thể của Trần Vân Thanh đi đến Hổ Khuyển Khu nên mới bịa chuyện gạt mình, Trần Khánh Ly là muốn đích thân đến xem xét.
Khi cảm nhận được Trần Vân Thanh này thực sự có hơi thở, còn là càng lúc càng mạnh, hắn mới tin tưởng lời của Trần Phú vừa rồi nói, Trần Vân Thanh này thực sự là chưa có chết thật.
Theo sau hắn cũng thật sự khá là cảm khái lên tiếng khen ngợi Trần Vân Thanh này mạng lớn. Trần Thanh Lang Trưởng Lão kia theo như hắn tìm hiểu được biết chính là Yêu Sĩ thât trọng trung kỳ cảnh giới, như ông ta ra tay, dù không có dùng toàn lực, cũng có thể dễ dàng diệt đi một cái Yêu Sĩ tam đến tứ trọng cảnh giới.
Trần Vân Thanh tên này chỉ là Yêu Giả lục trọng, chịu một chiêu của Trần Thanh Lang như thế còn không chết, ngoài mệnh quá lớn ra, hắn không còn biết nói gì thêm.
“Lão đại! Vậy ta có phải..?” Trần Phú mỉm cười đối với lại Trần Khánh Ly lên tiếng hỏi.
Trần Vân Thanh không chết, chiếu theo quy củ của Trần gia, cũng liền không thể đưa tên này đi vào cho Hổ Khuyển Thú ăn thịt được.
Tên này không có phạm vào cái gì gia quy, như làm thế thật, bọn hắn sẽ mang tội sát hại đồng tộc.
Sát hại đồng tộc, cái này chuyện không phải là chưa từng xảy ra tại Trần gia, ngược lại vì tranh đấu lợi ích thù oán các kiểu nó là xảy ra như cơm bữa.
Có điều những cái chuyện này chỉ nên tại trong bóng tối làm lấy, tuyệt đối không thể nào để cho người khác biết, như không mà nói liền sẽ bị gia quy chế tài, loại chuyện này là không một ai lại mong muốn nhìn thấy.
“Ầm ầm!”
“Chúng ta đi thôi!”
Liếc nhìn cái này Trần Vân Thanh một cái, sau đó nhìn lên thương khung đang kéo mây đen chằng chịt, sấm chớp nổi lên liên hồi, Trần Khánh Ly biết nơi đây sắp phải có mưa lớn trút xuống, hắn liền là không có chú ý Trần Vân Thanh nữa, rời đi nơi này. Đam Mỹ Sắc
Nói thật lòng, hắn là mong muốn Trần Vân Thanh còn sống hơn là đã chết, tên này không chỉ mỗi tháng cung cấp cho hắn một bình Nội Khí Tán, mà còn là dâng cho hắn không ít tiền bạc bên ngoài luồng, số tài nguyên mà Trần Vân Thanh cùng nha hoàn của hắn cung cấp cho Trần Khánh Ly hắn thời gian qua còn nhiều hơn bất kỳ một ai trong số gần trăm tên tạp dịch tại Chứa Củi Thất.
Mất đi Trần Vân Thanh, hắn như mất đi một cây hái ra tiền. Sau khi xác nhận cái này Trần Vân Thanh còn sống, hắn là vui vẻ một hồi đâu.
Trần Vân Thanh khá là quan trọng đối với lại hắn, theo lẽ thường nhìn thấy trời mưa lớn như thế này, hắn cũng liền cho người đưa tên tiểu tử này về.
Có điều nghĩ đến chuyện Trần Vân Thanh lại dùng mấy trăm đồng bạc của hắn đi mua Nội Khí Tán, hắn liền là tức anh ách, để cho tên này chịu mưa gió một đêm, xem như là trừng phạt tên khốn kiếp này một hồi vậy, sau này sẽ từ từ tính toán tiếp với y sau.
“Ầm ầm..!”
“Rào rào..!”
Chuyển cũng là đủ lâu trên thương khung liền là sấm chớp liên hồi, từng hạt mưa nặng hạt cũng liền là đã rơi xuống đại địa, nơi này Trần Phủ mọi người, trừ các hộ vệ lui tới tần tra ra, tất cả đều cửa đóng then cài, không có ai đi quan tâm đến một Ngoại Viện đệ tử đang bị thương nằm tại một góc nơi Giác Hồn Đài bên kia cả.
Sự vô tình vô nghĩa của thế giới nơi này, qua Trần Vân Thanh một chuyện, cũng liền có thể phán đoán được lốm đốm.
“Khụ..khụ...phốc!”
“Lương Thiện Vinh! Tên khốn kiếp nhà ngươi, Trần Vân Thanh ta tuyệt đối sẽ không có bỏ qua cho ngươi!”
Nước mưa lạnh giá trên bầu trời cao kia rơi xuống, làm cho Trần Vân Thanh đang hôn mê liền là bừng tỉnh lại, sau khi ho ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của hắn liền là hiện lên sát ý quay cuồng, lớn tiếng lên tiếng nói.
Ngay khi phát hiện ra nơi con tàu tại Cảng Sài Gòn kia có chứa bom A-H hẹn giờ loại mới nhất, Trần Vân Thanh hắn là biết đến, mình đã bị người ta bán đứng.
Người bán đứng hắn không có ai khác ngoài người anh em tốt của hắn là Lương Thiện Vinh cả.
Chính tên kia đã nói cho hắn biết, mình đã kiểm tra rất kỹ trên tàu không có vấn đề gì. Cũng chính tên kia đã đến con tàu đó đầu tiên khi nó mới cập bến.
Cùng với lại biểu hiện quá mức bất thường của Lương Thiện Vinh mọi thứ từ Vạn Phú Hoa Viên đến Cảng Sài Gòn nơi kia.
Trần Vân Thanh hắn không có nghĩ ra người bán đứng mình là Lương Thiện Vinh cũng liền quá ngốc nghếch một chút.
“Khụ..Phốc..!”
“Hắc hắc..! May mắn ông trời không tuyệt đường người, Trần Vân Thanh ta vẫn còn chưa có chết, Lương Thiện Vinh, ngày tàn của ngươi cũng sắp đến rồi!”
Dù là toàn thân còn đang khá đau đớn, còn phải phun ra không ít máu bầm, nhưng những cái này Trần Vân Thanh không những không sầu khổ, ngược lại còn là cảm thấy vô cùng mừng rỡ nữa là đằng khác.
Đau đớn, có cảm giác, còn là nhìn thấy xung quanh toàn cảnh mưa gió, đây là minh chứng rõ ràng nhất Trần Vân Thanh hắn còn sống, là bằng xương bằng thịt con người, mà không phải là hồn ma du đãng trong thiên địa hay là đã xuống Địa Ngục mất rồi.
Như còn sống, như thế thì là quá tốt rồi, chỉ cần cho Trần Vân Thanh hắn một chút thời gian, thương thế tại trong thân thể hiện tại đối với hắn chỉ là mưa bụi, hắn liền sẽ khôi phục thực lực của một tên Nội Kình trung kỳ tu luyện giả như trước đây.
Đến khi đó hắn quay lại báo thù, cũng là lúc Lương Thiện Vinh tên kia cùng người đứng phía sau chủ sự hại Trần Vân Thanh hắn phải trả giá tháng ngày.
Không sai, là người phía sau Lương Thiện Vinh!
Trần Vân Thanh hắn đã suy nghĩ kỹ, lần này âm mưu sát hại hắn, chỉ một mình Lương Thiện Vinh là không thể nào thực hiện được.
Lương Thiện Vinh kia có bao nhiêu cân lượng, Trần Vân Thanh hắn cũng là biết đến. Không nói cái khác, chỉ nói đến loại bon A-H khủng bố nhất trong quân đội hiện tại kia, Lương Thiện Vinh này cũng đừng có nghĩ đến chuyện có thể lấy ra được đến.
Sau lưng vụ này, rất lớn là có một đại nhân vật hay một thế lực lớn muốn diệt Trần Vân Thanh hắn, cái kia thế lực là gì, chờ một ít thời gian nữa, một khi hắn khôi phục thương thế, liền sẽ biết được thôi.
“Ân! Phốc..! “
“Không đúng, thân thể của ta? Y phục của ta? Mái tóc của ta vì cái gì lại có thay đổi lớn đến thế này?”
Thử vận dụng một ít Nội lực bên trong cơ thể điều dưỡng lại một chút thương thế trong cơ thể, Trần Vân Thanh kinh hãi phát hiện cấu tạo thân thể kinh mạch của mình không hề giống với lại trước kia.
Nhìn lại phía dưới trang phục, hắn phát hiện ra trên người đã không còn là một bộ tây trang thời hiện đại như trước, thay vào đó là một cái trường bào màu thanh nhạt, họa tiết hoa văn bên trên cũng khá bắt mắt, đây là trang phục của thời cổ đại mà Trần Vân Thanh hắn chỉ thường thấy tại mấy bộ phim cổ trang truyền hình.
Mái tóc này của hắn nữa, đây là một mái tóc dài đến ngang vai, không còn là mái tóc hai mái thời hiện đại trước đây.
Những cái này là tiêu chí của người thời xưa, không phải là một người sống tại thế giới hiện đại cần có.
Quan trọng một điểm nữa là hoàn cảnh xung quanh đây, dù là tại đêm tối, nhưng thông qua ánh đèn treo tại những hành lang, hắn cũng là biết được, mình là đang tại một cái trang viên cổ đại khá là to lớn.
Trang viên cổ đại? Như thế nào có thể, hắn nhớ trước khi hôn mê mình tại trên con tàu, dù bị trôi vào bờ đi chăng nữa, cũng liền là hiện đại bê tông cốt thép khu vực tại Sài Thành mới đúng, làm sao có thể xuất hiện tại nơi này?
Còn những tên thị vệ đi qua đi lại kia, hắn cảm nhận khí thế đối phương phát ra cũng không phải thấp, người thấp nhất cũng là có tu vi Nội Kình như hắn đây, cao nhất hắn nhìn không thấu, xem chừng những người này liền là Hóa Kình cường giả bí ẩn kia rồi.
Từ khi nào Địa Cầu lại là nơi Hóa Kình cường giả đi đầy đất, Nội Kình không bằng chó như thế này rồi?
“A..Đầu của ta...!”
Kinh ngạc ngây người trong chốc lát, bỗng nhiên Trần Vân Thanh ôm đầu kêu đau đớn, còn là lăn qua lăn lại tại bên dưới dòng nước mưa, trong hắn hiện tại thảm không kém gì tên ăn mày là bao.0
Chỉ là khi đó mọi người đang tập trung vào Trần Tố Nga giác tỉnh Hoàng Giai thất phẩm Yêu Hồn một chuyện, liền là không có đem xác của Trần Vân Thanh rời đi mà thôi.
Như thế nào chỉ sau một tiếng đồng hồ tắt thở, tên này còn có thể sống được kia chứ!
“Mạng của ngươi cũng thật là lớn a!”
Nghĩ Trần Phú tên này vì lười biếng đưa thi thể của Trần Vân Thanh đi đến Hổ Khuyển Khu nên mới bịa chuyện gạt mình, Trần Khánh Ly là muốn đích thân đến xem xét.
Khi cảm nhận được Trần Vân Thanh này thực sự có hơi thở, còn là càng lúc càng mạnh, hắn mới tin tưởng lời của Trần Phú vừa rồi nói, Trần Vân Thanh này thực sự là chưa có chết thật.
Theo sau hắn cũng thật sự khá là cảm khái lên tiếng khen ngợi Trần Vân Thanh này mạng lớn. Trần Thanh Lang Trưởng Lão kia theo như hắn tìm hiểu được biết chính là Yêu Sĩ thât trọng trung kỳ cảnh giới, như ông ta ra tay, dù không có dùng toàn lực, cũng có thể dễ dàng diệt đi một cái Yêu Sĩ tam đến tứ trọng cảnh giới.
Trần Vân Thanh tên này chỉ là Yêu Giả lục trọng, chịu một chiêu của Trần Thanh Lang như thế còn không chết, ngoài mệnh quá lớn ra, hắn không còn biết nói gì thêm.
“Lão đại! Vậy ta có phải..?” Trần Phú mỉm cười đối với lại Trần Khánh Ly lên tiếng hỏi.
Trần Vân Thanh không chết, chiếu theo quy củ của Trần gia, cũng liền không thể đưa tên này đi vào cho Hổ Khuyển Thú ăn thịt được.
Tên này không có phạm vào cái gì gia quy, như làm thế thật, bọn hắn sẽ mang tội sát hại đồng tộc.
Sát hại đồng tộc, cái này chuyện không phải là chưa từng xảy ra tại Trần gia, ngược lại vì tranh đấu lợi ích thù oán các kiểu nó là xảy ra như cơm bữa.
Có điều những cái chuyện này chỉ nên tại trong bóng tối làm lấy, tuyệt đối không thể nào để cho người khác biết, như không mà nói liền sẽ bị gia quy chế tài, loại chuyện này là không một ai lại mong muốn nhìn thấy.
“Ầm ầm!”
“Chúng ta đi thôi!”
Liếc nhìn cái này Trần Vân Thanh một cái, sau đó nhìn lên thương khung đang kéo mây đen chằng chịt, sấm chớp nổi lên liên hồi, Trần Khánh Ly biết nơi đây sắp phải có mưa lớn trút xuống, hắn liền là không có chú ý Trần Vân Thanh nữa, rời đi nơi này. Đam Mỹ Sắc
Nói thật lòng, hắn là mong muốn Trần Vân Thanh còn sống hơn là đã chết, tên này không chỉ mỗi tháng cung cấp cho hắn một bình Nội Khí Tán, mà còn là dâng cho hắn không ít tiền bạc bên ngoài luồng, số tài nguyên mà Trần Vân Thanh cùng nha hoàn của hắn cung cấp cho Trần Khánh Ly hắn thời gian qua còn nhiều hơn bất kỳ một ai trong số gần trăm tên tạp dịch tại Chứa Củi Thất.
Mất đi Trần Vân Thanh, hắn như mất đi một cây hái ra tiền. Sau khi xác nhận cái này Trần Vân Thanh còn sống, hắn là vui vẻ một hồi đâu.
Trần Vân Thanh khá là quan trọng đối với lại hắn, theo lẽ thường nhìn thấy trời mưa lớn như thế này, hắn cũng liền cho người đưa tên tiểu tử này về.
Có điều nghĩ đến chuyện Trần Vân Thanh lại dùng mấy trăm đồng bạc của hắn đi mua Nội Khí Tán, hắn liền là tức anh ách, để cho tên này chịu mưa gió một đêm, xem như là trừng phạt tên khốn kiếp này một hồi vậy, sau này sẽ từ từ tính toán tiếp với y sau.
“Ầm ầm..!”
“Rào rào..!”
Chuyển cũng là đủ lâu trên thương khung liền là sấm chớp liên hồi, từng hạt mưa nặng hạt cũng liền là đã rơi xuống đại địa, nơi này Trần Phủ mọi người, trừ các hộ vệ lui tới tần tra ra, tất cả đều cửa đóng then cài, không có ai đi quan tâm đến một Ngoại Viện đệ tử đang bị thương nằm tại một góc nơi Giác Hồn Đài bên kia cả.
Sự vô tình vô nghĩa của thế giới nơi này, qua Trần Vân Thanh một chuyện, cũng liền có thể phán đoán được lốm đốm.
“Khụ..khụ...phốc!”
“Lương Thiện Vinh! Tên khốn kiếp nhà ngươi, Trần Vân Thanh ta tuyệt đối sẽ không có bỏ qua cho ngươi!”
Nước mưa lạnh giá trên bầu trời cao kia rơi xuống, làm cho Trần Vân Thanh đang hôn mê liền là bừng tỉnh lại, sau khi ho ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của hắn liền là hiện lên sát ý quay cuồng, lớn tiếng lên tiếng nói.
Ngay khi phát hiện ra nơi con tàu tại Cảng Sài Gòn kia có chứa bom A-H hẹn giờ loại mới nhất, Trần Vân Thanh hắn là biết đến, mình đã bị người ta bán đứng.
Người bán đứng hắn không có ai khác ngoài người anh em tốt của hắn là Lương Thiện Vinh cả.
Chính tên kia đã nói cho hắn biết, mình đã kiểm tra rất kỹ trên tàu không có vấn đề gì. Cũng chính tên kia đã đến con tàu đó đầu tiên khi nó mới cập bến.
Cùng với lại biểu hiện quá mức bất thường của Lương Thiện Vinh mọi thứ từ Vạn Phú Hoa Viên đến Cảng Sài Gòn nơi kia.
Trần Vân Thanh hắn không có nghĩ ra người bán đứng mình là Lương Thiện Vinh cũng liền quá ngốc nghếch một chút.
“Khụ..Phốc..!”
“Hắc hắc..! May mắn ông trời không tuyệt đường người, Trần Vân Thanh ta vẫn còn chưa có chết, Lương Thiện Vinh, ngày tàn của ngươi cũng sắp đến rồi!”
Dù là toàn thân còn đang khá đau đớn, còn phải phun ra không ít máu bầm, nhưng những cái này Trần Vân Thanh không những không sầu khổ, ngược lại còn là cảm thấy vô cùng mừng rỡ nữa là đằng khác.
Đau đớn, có cảm giác, còn là nhìn thấy xung quanh toàn cảnh mưa gió, đây là minh chứng rõ ràng nhất Trần Vân Thanh hắn còn sống, là bằng xương bằng thịt con người, mà không phải là hồn ma du đãng trong thiên địa hay là đã xuống Địa Ngục mất rồi.
Như còn sống, như thế thì là quá tốt rồi, chỉ cần cho Trần Vân Thanh hắn một chút thời gian, thương thế tại trong thân thể hiện tại đối với hắn chỉ là mưa bụi, hắn liền sẽ khôi phục thực lực của một tên Nội Kình trung kỳ tu luyện giả như trước đây.
Đến khi đó hắn quay lại báo thù, cũng là lúc Lương Thiện Vinh tên kia cùng người đứng phía sau chủ sự hại Trần Vân Thanh hắn phải trả giá tháng ngày.
Không sai, là người phía sau Lương Thiện Vinh!
Trần Vân Thanh hắn đã suy nghĩ kỹ, lần này âm mưu sát hại hắn, chỉ một mình Lương Thiện Vinh là không thể nào thực hiện được.
Lương Thiện Vinh kia có bao nhiêu cân lượng, Trần Vân Thanh hắn cũng là biết đến. Không nói cái khác, chỉ nói đến loại bon A-H khủng bố nhất trong quân đội hiện tại kia, Lương Thiện Vinh này cũng đừng có nghĩ đến chuyện có thể lấy ra được đến.
Sau lưng vụ này, rất lớn là có một đại nhân vật hay một thế lực lớn muốn diệt Trần Vân Thanh hắn, cái kia thế lực là gì, chờ một ít thời gian nữa, một khi hắn khôi phục thương thế, liền sẽ biết được thôi.
“Ân! Phốc..! “
“Không đúng, thân thể của ta? Y phục của ta? Mái tóc của ta vì cái gì lại có thay đổi lớn đến thế này?”
Thử vận dụng một ít Nội lực bên trong cơ thể điều dưỡng lại một chút thương thế trong cơ thể, Trần Vân Thanh kinh hãi phát hiện cấu tạo thân thể kinh mạch của mình không hề giống với lại trước kia.
Nhìn lại phía dưới trang phục, hắn phát hiện ra trên người đã không còn là một bộ tây trang thời hiện đại như trước, thay vào đó là một cái trường bào màu thanh nhạt, họa tiết hoa văn bên trên cũng khá bắt mắt, đây là trang phục của thời cổ đại mà Trần Vân Thanh hắn chỉ thường thấy tại mấy bộ phim cổ trang truyền hình.
Mái tóc này của hắn nữa, đây là một mái tóc dài đến ngang vai, không còn là mái tóc hai mái thời hiện đại trước đây.
Những cái này là tiêu chí của người thời xưa, không phải là một người sống tại thế giới hiện đại cần có.
Quan trọng một điểm nữa là hoàn cảnh xung quanh đây, dù là tại đêm tối, nhưng thông qua ánh đèn treo tại những hành lang, hắn cũng là biết được, mình là đang tại một cái trang viên cổ đại khá là to lớn.
Trang viên cổ đại? Như thế nào có thể, hắn nhớ trước khi hôn mê mình tại trên con tàu, dù bị trôi vào bờ đi chăng nữa, cũng liền là hiện đại bê tông cốt thép khu vực tại Sài Thành mới đúng, làm sao có thể xuất hiện tại nơi này?
Còn những tên thị vệ đi qua đi lại kia, hắn cảm nhận khí thế đối phương phát ra cũng không phải thấp, người thấp nhất cũng là có tu vi Nội Kình như hắn đây, cao nhất hắn nhìn không thấu, xem chừng những người này liền là Hóa Kình cường giả bí ẩn kia rồi.
Từ khi nào Địa Cầu lại là nơi Hóa Kình cường giả đi đầy đất, Nội Kình không bằng chó như thế này rồi?
“A..Đầu của ta...!”
Kinh ngạc ngây người trong chốc lát, bỗng nhiên Trần Vân Thanh ôm đầu kêu đau đớn, còn là lăn qua lăn lại tại bên dưới dòng nước mưa, trong hắn hiện tại thảm không kém gì tên ăn mày là bao.0
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thanh Bang!
- Chương 2: Ma Túy!
- Chương 3: Diêm Vương Sầu!
- Chương 4: Conan cùng Mori!
- Chương 5: Tu Luyện Giả!
- Chương 6: Bồi Khí Đan!
- Chương 7: Thần Bí Ngọc Bài!
- Chương 8: Công Dụng!
- Chương 9: Lựa Chọn!
- Chương 10: Long Tổ!
- Chương 11: Ảnh Sát!
- Chương 12: Hắc Đạo Quy Tắc!
- Chương 13: Nam Thịnh!Bắc Phát!
- Chương 14: Quá Tham!
- Chương 15: Âm Mưu!
- Chương 16: Trần Gia Nội Chiến!
- Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
- Chương 18: Chân Hung Lộ Diện!
- Chương 19: Ma Tinh Giáng Thế!
- Chương 20: Giác Hồn Đài!
- Chương 21: Hoàng Giai Thất Phẩm!
- Chương 22: Nhân Trung Chi Long!
- Chương 23: Hoang Giai Bát Phẩm!
- Chương 24: Yêu Hồn Diệu Dụng!
- Chương 25: Luật Rừng Bên Trong!
- Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
- Chương 27: Nam Hồng Viện!
- Chương 28: Thù Oán Tìm Đến!
- Chương 29: Nhất Chiêu Diệt Sát!
- Chương 30: Toàn Quân Bị Diệt!
- Chương 31: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 32: Liệu Thương Đan!
- Chương 33: Nội Khí Đan!
- Chương 34: Đuổi Như Đuổi Tà!
- Chương 35: Đoạn Tử Tuyệt Tôn!
- Chương 36: Một Đêm Làm Cướp!
- Chương 37: Lòng Tham Vô Đáy!
- Chương 38: Thiếu Gia Thay Đổi!
- Chương 39: Lá Gan Quá Lớn!
- Chương 40: Đại Chiến Trần Khánh Ly!
- Chương 41: Chết Không Thấy Thi!
- Chương 42: Khôi Phục Tu Vi!
- Chương 43: Đại Hành Huyền Khí Kinh!
- Chương 44: Trần Gia Thiết Luật!
- Chương 45: Trần Trư Trư!
- Chương 46: Yêu Sĩ Cảnh Giới!
- Chương 47: Nam Hoang Kỳ Thư!
- Chương 48: Độc Giác Mã!
- Chương 49: Một Cái Cực Hình!
- Chương 50: Đứng Đầu Đại Mộc Lâm Khu!
- Chương 51: Miến Điện Vương Quốc!
- Chương 52: Bái Bì Âm Mưu!
- Chương 53: Ảnh bộ đại thành!
- Chương 54: Luyện Đan Sư!
- Chương 55: Điệu Hổ Ly Sơn!
- Chương 56: Liên Hoàn Quyền!
- Chương 57: Trong Núi Không Hổ!
- Chương 58: Địa giáp thử cường đại!
- Chương 59: Ra Tay Tàn Nhẫn!
- Chương 60: Chật Vật Trốn Chết!
- Chương 61: Tâm Cơ Thâm Trầm!
- Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!
- Chương 63: Ngàn Dặm Đào Vong!
- Chương 64: Thạch Dực Nghĩ Sào!
- Chương 65: Ăn Trước Tính Sau!
- Chương 66: Đột Phá Yêu Giả Thất Trọng!
- Chương 67: Chân Chính Cự Đầu!
- Chương 68: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 69: Túi Không Gian!
- Chương 70: Nhất Kiếm Định Càn Khôn!
- Chương 71: Kinh Thiên Bí Mật!
- Chương 72: Trở Lại Đại Mộc Lâm!
- Chương 73: Không Phiền Đến Ngươi!
- Chương 74: Đường Đến Nam Hồng Viện!
- Chương 75: Uẩn Hồng Sâm!
- Chương 76: Bát Trọng Hậu Kỳ!
- Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!
- Chương 78: Bài Học Trị Nhân!
- Chương 79: Mân Việt Cổ Gia!
- Chương 80: Sinh Tử Dựa Bản Lĩnh!
- Chương 81: Thiên Binh Các!
- Chương 82: Chấn Nhiếp Mọi Người!
- Chương 83: Gặp gỡ vương tổ hiền!
- Chương 84: Không Có Mệnh Hưởng!
- Chương 85: Người Xuyên Việt!
- Chương 86: Quá Mức Nguy Hiểm!
- Chương 87: Cổ Loa Trần Gia!
- Chương 88: Họa Sát Thân Đến!
- Chương 89: Chân Linh Huyết Sâm!
- Chương 90: Diệt Cỏ Tận Gốc!
- Chương 91: Chấn Nam Đạo!
- Chương 92: Nhị Giai Hạ Phẩm!
- Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
- Chương 94: Ăn Cũng Quá Dày!
- Chương 95: Lấy Lại Công Đạo!
- Chương 96: Nghiêm Lột Da!
- Chương 97: Giao Hành Kiếm Khách!
- Chương 98: Chặn Đường Cướp Sát!
- Chương 99: Hóa Thủy Tán!
- Chương 100: Nguyệt Ảnh Lâu!
- Chương 101: Chân hung phía sau!
- Chương 102: Ba Lần Hành Động!
- Chương 103: Tô Trục Lưu!
- Chương 104: Tiền Tài Con Đường!
- Chương 105: Quả Báo Đến Rồi!
- Chương 106: Kiến Nhiều Cắn Chết Voi!
- Chương 107: Lấy Oán Báo Ân!
- Chương 108
- Chương 109: Yêu Kỹ Nhập Môn!
- Chương 110: Hắc Địa Xà!
- Chương 111: Co Giò Lên Chạy!
- Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
- Chương 113
- Chương 114: Sát Khí Rợn Người !
- Chương 115: Đồng Quy Vu Tận!
- bình luận