Yêu Thần Lục - Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!

Yêu Thần Lục Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!
“Thứ Đan Dược mà Triệu Đan Sư ông ta muốn luyện chế chính là Uẩn Khí Đan Đan Dược, nên là làm mọi cách thu gom Uẩn Hồng Sâm trong Chấn Nam Thành đến hiếu kính cho ông ta, thành ra đẩy giá loại mặt hàng Uẩn Hồng Sâm lên có chút cao!” Trần Hành đúng như sự thật bẩm báo lại cho Trần Vân Thanh biết.

Thực ra Uẩn Hồng Sâm trước đây hắn bán cũng không chỉ với cái giá ba mươi đồng vàng một gốc, mà là cao hơn nhiều, có khi lên đến bốn mươi đồng vàng một gốc lận.

Theo Triệu Đan Sư của Thái Đan Các muốn tấn thằng Nhị Giai Luyện Đan Sư, lần này nó càng là bị thổi lên thái quá, một gốc Uẩn Hồng Sâm lên đến sáu mươi đồng vàng.

Đây là các thế lực lớn muốn nịnh bợ Triệu Đan Sư, nên khi nghe Triệu Đan Sư muốn luyện chế Uẩn Khí Đan đột phá Nhị Phẩm Luyện Đan Sư, liền là cố tình thu gom Uẩn Hồng Sâm loại này chủ dược khắp mọi nơi trong thành, đẩy giá của nó tăng cao chót vót.

Hai tháng thời gian qua vì là làm cái này buôn bán Uẩn Hồng Sâm một chuyện, Trần Hành hắn là thu vào trong tay đầy bồn mãn bát, chỉ kém Trần Vân Thanh này một chút mà thôi.

Những cái hành động âm thầm này hắn đương nhiên là sẽ không có để cho Trần Vân Thanh được biết. Cái kia số tiền thừa ra hắn là âm thầm mua lấy Nội Khí Đan đến tu hành, trong tay hắn hiện có cũng là hơn hai mươi viên Nội Khí Đan, đột phá Yêu Giả bát trọng đối với lại hắn là không có vấn đề gì, hắn là đang chờ một cái cơ hội, một cái cơ hội đem Trần Vân Thanh đạp xuống dưới chân, trả lại cả vốn lẫn lãi mà tên Trần Vân Thanh này đã vay của hắn, ngày này chắc chắn sẽ không có xa xôi lắm đâu.

“Thì ra chính là chuyện này!” Trần Vân Thanh không có biết trong lòng cái tên phản cốt Trần Hành này hiện tại đang âm thầm tính toán trả món nợ xưa với mình, nghe Trần Hành giải thích, hắn cũng là đã hiểu ra nhiều điều.

Triệu Đan Sư theo như lời nói của Trần Hành tên đầy đủ là Triệu Yên Đà, lai lịch thần bí không người hay biết, hai năm trước đây đi đến Chấn Nam Thành, được Thái Đan Các mời chào, trở thành khách khanh Trưởng Lão của Thái Đan Các.

Tu vi của người này không rõ, từ trước đến nay không ai nhìn thấy ông ta ra tay, nên tu vi của Triệu Đan Sư vẫn là ẩn số đối với lại mọi người.

Có điều thuật Luyện Đan của vị Triệu Đan Sư này đúng là xuất thần nhập hóa, ông ta hiện tại là Nhất Phẩm hậu kỳ Luyện Đan Sư, cấp bậc khá là cao trong những vị Luyện Đan Sư có mặt tại Chấn Nam Thành nơi này, trừ vị Nhị Giai sơ kỳ Luyện Đan Sư của Thành Chủ Phủ ra, Triệu Yên Đà vị kia tại Chấn Nam Thành này về Luyện Đan một đạo không hề tranh cải có thể chiếm lấy vị trí thứ nhất.

Từ ngày có vị Triệu Đan Sư này xuất hiện, các thế lực lớn nhỏ bên trong Chấn Nam Thành cũng không thường đến Nguyệt Hoa Thương Hội hay La Lâm Thương Hội để đặt hàng Nội Khí Đan từ Mân Việt Quận nữa, thay vào đó liền là đến Thái Đan Các nhiều hơn.

Không có cách nào, Triệu Đan Sư luyện chế Nội Khí Đan chất lượng cao hơn bên Nguyệt Hoa Thương Hội cung cấp, giá cả còn rẻ hơn không ít, như không phải Triệu Đan Sư vị này luyện chế Nội Khí Đan số lượng không nhiều, các đại thế lực sẽ không cần đến các đại Thương Hội mua sắm Nội Khí Đan tu hành nữa rồi.

Như Triệu Đan Sư ông ta lần này mà thành công luyện chế ra Uẩn Khí Đan, tấn thăng Nhị Phẩm Luyện Đan Sư, không chỉ là Triệu Đan Sư kia vui vẻ, các thế lực bên trong Chấn Nam Thành sẽ là vui mừng gấp bội, có thể mua giá thấp Uẩn Khí Đan từ trong tay Triệu Đan Sư, ai mà không vui vẻ kia chứ.

Không khó hiểu khi mà hiện tại nhiều thế lực muốn gom Uẩn Hồng Sâm cho Triệu Đan Sư, đây là việc làm đôi bên cùng có lợi, sợ là Triệu Đan Sư hay Thái Đan Các có trả tiền mua sắm Uẩn Hồng Sâm, mấy cái kia thế lực cũng sẽ không có nhận.

“Vân Thanh sư huynh! Việc huynh giao ta đã làm thật tốt, không biết có thể giao ra giải dược Tam Chỉ Hồng cho ta được không?” Trần Hành nhìn bên tay trái của mình ba đường chỉ đỏ, hắn là thần sắc khá đáng thương cầu xin Trần Vân Thanh trao cho mình giải dược đến.

Trong lòng của Trần Hành tuy rất muốn lật đổ Trần Vân Thanh, nhưng là hắn cũng hiểu hiện tại là không có được, dù tu vi của mình có cao hơn Trần Vân Thanh cũng không có mấy khả năng. Muốn làm được như thế, trước tiên mình phải thoát khỏi sự khống chế của Trần Vân Thanh này cái đã.

Tên khốn kiếp Trần Vân Thanh này thật sự là quá mức âm hiểm, hai tháng trước tuy nói là bỏ qua cho Trần Hành hắn một lần, nhưng là lại bắt Trần Hành hắn phải dùng một viên cực độc Đan Dược có tên Tam Chỉ Hồng gì đó, mới có thể không cùng hắn tính toán.

Vì trong người có loại độc dược này, hai tháng thời gian qua dù là có rất nhiều cơ hội có thể tìm người đưa Trần Vân Thanh này vào chỗ chết, nhưng là hắn không có dám, chí ít vẫn là phải chờ hắn từ trong tay của Trần Vân Thanh lấy được giải dược mới được, như không mà nói, cứ đến chu kỳ một tháng, ba cái đường chỉ này cứ như ba con độc xà chạy vào xương cốt, gặm nhấm cốt tủy của hắn, loại kia cảm giác đau đớn, đến giờ này hắn vẫn còn là ớn lạnh không thôi.

“Nha! Ngươi không phải là đã tìm nhiều Dược Sư cùng Đan Sư chửa trị rồi hay sao, cần gì phải đến tìm ta?” Trần Vân Thanh như cười như không nhìn cái này Trần Hành hỏi.

Tam Chỉ Hồng mà hắn hạ trên người của Trần Hành cùng Trần Phục, là một loại độc môn thủ pháp của hắn, tại Địa Cầu bên kia Thần Bí Ngọc Bài dung hợp nhiều loại độc phương mà ra, một khi bị trúng độc, dù là Hóa Cảnh cường giả hay Yêu Sĩ cường giả cũng không thể nào phá giải được, đáng tiếc tại nơi đó không có đủ dược liệu cần thiết để luyện chế, nên Tam Chỉ Hồng hắn mãi không thể nào luyện chế ra được.

Đến được nơi này, sau thời gian bị Trần Nhật đuổi giết trở về, hắn là tìm được đủ loại dược thảo luyện chế ra loại này Tam Chỉ Hồng.

Trần Hành cùng Trần Phục hai người cũng thật sự may mắn vì là người đầu tiên hắn thí nghiệm loại độc dược này lên, hiệu quả tương đối tốt, hàng tháng như không dùng giải dược của hắn mà nói, hai tên này chỉ có một con đường chết.

Phải dùng đến cái này biện pháp trên người Trần Hành cùng Trần Phục hai người, cũng không thể nào trách Trần Vân Thanh hắn được, như không thể nào có sự khống chế tuyệt đối Trần Hành hai tên phản cốt này, hắn làm sao yên tâm để tên này tại bên cạnh, còn giao nhiều nhiệm vụ quan trọng như thế này cho hai người này đi làm cho được được.

Nên nhớ làm những chuyện này, hai người Trần Hành cũng là nắm giữ rất nhiều bí mật của hắn à nha.

“Vân Thanh sư huynh! Ngài nói đùa rồi!” Trần Hành mỉm cười cung kính trả lời Trần Vân Thanh, có điều trong lòng hắn hiện tại khó chịu muốn phát khóc.

Trần Vân Thanh này vừa rồi nói không sai, sau khi bị trúng Tam Chỉ Hồng, Trần Hành hắn đúng là nhân cơ hội đêm Chấn Nam Thành bán Uẩn Hồng Sâm để đi tìm một số vị Dược Sư để mà giải loại độc này.

Theo hắn nghĩ Trần Vân Thanh này sẽ không phải là người thông hiểu dược đạo gì, làm ra độc dược sẽ không có bao nhiêu lợi hại, chỉ cần một cái Dược Sư ra tay, liền có thể đem Tam Chỉ Hồng trong người hắn hóa giải, khi đó hắn sẽ để cho Trần Vân Thanh này biết được hậu quả khi thả hổ về rừng sẽ có cái loại gì kế cục.

Ý nghĩ không có sai, nhưng đáng tiếc, sự thật lại khá tàn khốc, hắn đi tìm Dược Sư không có người nào giải được Tam Chỉ Hồng trong người của hắn cả. Mua giải độc Đan Dược để dùng, nhưng giải độc Đan Dược đi vào cơ thể, nó không những không giải được độc, mà còn làm cho hắn bị ba đường huyết chỉ này hành hạ cho thừa sống thiếu chết, qua lần đó, hắn không dám dùng giải độc Đan Dược hóa giải Tam Chỉ Hồng này nữa.

Nhưng hắn không có bỏ cuộc, hắn đánh cược một lần, bỏ ra một cái giá tiền cao để đi đến gặp một vị Nhất Phẩm Luyện Đan Sư trung kỳ tại Chấn Nam Thành, trong lòng của hắn khi ấy nghĩ, đã Dược Sư không thể giải quyết được Tam Chỉ Hồng trong người mình, liền tìm đến Luyện Đan Sư.

Các vị Luyện Đan Sư đạo hạnh cao thâm hơn mấy tên học đồ Dược Sư rất là nhiều, chắc chắn sẽ có cách, huống gì người mà hắn tìm đến là Khổ Đan Sư, một vị khá là tiếp cận Nhất Phẩm hậu kỳ Luyện Đan Sư, chắc chắn sẽ có cách giúp đỡ cho hắn.

Có điều khi nghe lời bình của Khổ Đan Sư, tâm của hắn như chìm tại đáy cốc. Ông ta nói đây là một loại độc dược hết sức kỳ dị, bình sinh cả đời chưa bao giờ nghe nói đến, ông ta không có khả năng giải.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận