Yêu Thần Lục - Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
Chương trước- Chương 1: Thanh Bang!
- Chương 2: Ma Túy!
- Chương 3: Diêm Vương Sầu!
- Chương 4: Conan cùng Mori!
- Chương 5: Tu Luyện Giả!
- Chương 6: Bồi Khí Đan!
- Chương 7: Thần Bí Ngọc Bài!
- Chương 8: Công Dụng!
- Chương 9: Lựa Chọn!
- Chương 10: Long Tổ!
- Chương 11: Ảnh Sát!
- Chương 12: Hắc Đạo Quy Tắc!
- Chương 13: Nam Thịnh!Bắc Phát!
- Chương 14: Quá Tham!
- Chương 15: Âm Mưu!
- Chương 16: Trần Gia Nội Chiến!
- Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
- Chương 18: Chân Hung Lộ Diện!
- Chương 19: Ma Tinh Giáng Thế!
- Chương 20: Giác Hồn Đài!
- Chương 21: Hoàng Giai Thất Phẩm!
- Chương 22: Nhân Trung Chi Long!
- Chương 23: Hoang Giai Bát Phẩm!
- Chương 24: Yêu Hồn Diệu Dụng!
- Chương 25: Luật Rừng Bên Trong!
- Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
- Chương 27: Nam Hồng Viện!
- Chương 28: Thù Oán Tìm Đến!
- Chương 29: Nhất Chiêu Diệt Sát!
- Chương 30: Toàn Quân Bị Diệt!
- Chương 31: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 32: Liệu Thương Đan!
- Chương 33: Nội Khí Đan!
- Chương 34: Đuổi Như Đuổi Tà!
- Chương 35: Đoạn Tử Tuyệt Tôn!
- Chương 36: Một Đêm Làm Cướp!
- Chương 37: Lòng Tham Vô Đáy!
- Chương 38: Thiếu Gia Thay Đổi!
- Chương 39: Lá Gan Quá Lớn!
- Chương 40: Đại Chiến Trần Khánh Ly!
- Chương 41: Chết Không Thấy Thi!
- Chương 42: Khôi Phục Tu Vi!
- Chương 43: Đại Hành Huyền Khí Kinh!
- Chương 44: Trần Gia Thiết Luật!
- Chương 45: Trần Trư Trư!
- Chương 46: Yêu Sĩ Cảnh Giới!
- Chương 47: Nam Hoang Kỳ Thư!
- Chương 48: Độc Giác Mã!
- Chương 49: Một Cái Cực Hình!
- Chương 50: Đứng Đầu Đại Mộc Lâm Khu!
- Chương 51: Miến Điện Vương Quốc!
- Chương 52: Bái Bì Âm Mưu!
- Chương 53: Ảnh bộ đại thành!
- Chương 54: Luyện Đan Sư!
- Chương 55: Điệu Hổ Ly Sơn!
- Chương 56: Liên Hoàn Quyền!
- Chương 57: Trong Núi Không Hổ!
- Chương 58: Địa giáp thử cường đại!
- Chương 59: Ra Tay Tàn Nhẫn!
- Chương 60: Chật Vật Trốn Chết!
- Chương 61: Tâm Cơ Thâm Trầm!
- Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!
- Chương 63: Ngàn Dặm Đào Vong!
- Chương 64: Thạch Dực Nghĩ Sào!
- Chương 65: Ăn Trước Tính Sau!
- Chương 66: Đột Phá Yêu Giả Thất Trọng!
- Chương 67: Chân Chính Cự Đầu!
- Chương 68: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 69: Túi Không Gian!
- Chương 70: Nhất Kiếm Định Càn Khôn!
- Chương 71: Kinh Thiên Bí Mật!
- Chương 72: Trở Lại Đại Mộc Lâm!
- Chương 73: Không Phiền Đến Ngươi!
- Chương 74: Đường Đến Nam Hồng Viện!
- Chương 75: Uẩn Hồng Sâm!
- Chương 76: Bát Trọng Hậu Kỳ!
- Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!
- Chương 78: Bài Học Trị Nhân!
- Chương 79: Mân Việt Cổ Gia!
- Chương 80: Sinh Tử Dựa Bản Lĩnh!
- Chương 81: Thiên Binh Các!
- Chương 82: Chấn Nhiếp Mọi Người!
- Chương 83: Gặp gỡ vương tổ hiền!
- Chương 84: Không Có Mệnh Hưởng!
- Chương 85: Người Xuyên Việt!
- Chương 86: Quá Mức Nguy Hiểm!
- Chương 87: Cổ Loa Trần Gia!
- Chương 88: Họa Sát Thân Đến!
- Chương 89: Chân Linh Huyết Sâm!
- Chương 90: Diệt Cỏ Tận Gốc!
- Chương 91: Chấn Nam Đạo!
- Chương 92: Nhị Giai Hạ Phẩm!
- Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
- Chương 94: Ăn Cũng Quá Dày!
- Chương 95: Lấy Lại Công Đạo!
- Chương 96: Nghiêm Lột Da!
- Chương 97: Giao Hành Kiếm Khách!
- Chương 98: Chặn Đường Cướp Sát!
- Chương 99: Hóa Thủy Tán!
- Chương 100: Nguyệt Ảnh Lâu!
- Chương 101: Chân hung phía sau!
- Chương 102: Ba Lần Hành Động!
- Chương 103: Tô Trục Lưu!
- Chương 104: Tiền Tài Con Đường!
- Chương 105: Quả Báo Đến Rồi!
- Chương 106: Kiến Nhiều Cắn Chết Voi!
- Chương 107: Lấy Oán Báo Ân!
- Chương 108
- Chương 109: Yêu Kỹ Nhập Môn!
- Chương 110: Hắc Địa Xà!
- Chương 111: Co Giò Lên Chạy!
- Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
- Chương 113
- Chương 114: Sát Khí Rợn Người !
- Chương 115: Đồng Quy Vu Tận!
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Yêu Thần Lục
Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
Đây thực sự là một cái bi ai, hắn chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ chết theo một cách như thế này cả, có điều hắn cũng không thể nào làm được cái gì, thực lực yếu kém hắn, ngay cả chọn lựa cách chết cũng là không được toại nguyện.
Tình cảnh hiện tại Trần Vân Thanh hắn chắc chắn là không thể làm được cái gì, chỉ hy vọng lần sau đầu thai, mình có thể trở lại Địa Cầu, nơi đó có người thân cùng bằng hữu của hắn đang chờ đón. Dù Trần Vân Thanh biết chuyện này có chút không thực tế, nhưng hắn vẫn cứ là mơ ước đến.
Đúng lúc này...
“Nghiệt súc! Lập tức chết đi cho ta..!”
“Hổ Hình Thần Quyền! Sát!”
“Ong... Long...Rầm.. Rầm!”
Trần Vân Thanh đang nhắm mắt chờ chết bỗng nhiên bị biến phát sinh, cũng có thể là do mạng của hắn chưa đến số, đúng cái lúc Hắc Địa Xà mồm máu chỉ cách Trần Vân Thanh không đến một mét chuẩn bị đem hắn nuốt đi vào, có một cái âm thanh kinh thiên truyền đến, kèm theo đó là một đại quyền thủ ấn có hổ phách ấn hư ảnh cũng là xuất hiện thao. Quyền ảnh kia hết sức là tinh chuẩn đánh vào đúng chiếc miệng của Hắc Địa Xà.
“Rầm.. Rầm rầm... Phốc... Phốc..!”
Được xem là Nhị Giai nhất phẩm hậu kỳ Yêu Thú Hắc Địa Xà, thực lực quán tuyệt vô song, ngay cả được xem là Yêu Giả cảnh giới vô địch thủ như Trần Vân Thanh cũng là không thể nào làm gì được nó, đúng hơn là Hắc Địa Xà không thèm đặt Trần Vân Thanh vào trong mắt. Giờ đây đối diện với lại Hổ Quyền kia liền là yếu đuối như một đứa bé, bị đánh bay ra đằng sau cả mấy chục mét, nằm yên bất động, ngay cả một cử động một chút đuôi cũng không thể làm được, đầu liền là vỡ tung tóe, máu huyết tràn ra đại địa, nhìn là biết không thể nào sống nỗi.
“Vân Thanh sư huynh! Huynh không có sao chứ? Nơi này có Liệu Thương Đan, huynh dùng tạm nó đi!”
“Vân Thanh sư huynh! Huynh phải cố gắng lên, Hắc Địa Xà đã được Phụng Minh Trưởng Lão cấp diệt mất rồi!”
“Vân Thanh sư huynh! Chúng ta giờ đây không có sao!”
Trần Vân Thanh chưa hết hồi thần vì biến cố xảy ra quá nhanh, cảm giác từ địa ngục quay trở lại nhân gian vẫn là có chút chưa thích ứng được, cố gắng tiêu hóa những kinh hỷ vừa đến với lại mình. Cũng là vừa lúc đám người Đại Mộc Lâm khu Ngoại Viện đệ tử Trần gia gần hai trăm người chạy đến, nhìn đến Trần Vân Thanh mình đầy thương tích, rất nhiều người là lộ ra thần sắc lo lắng trên mặt, dẫn đầu là Trần Hành ba người, chạy đến cẩn thận nâng Trần Vân Thanh lên, ân cần hỏi thăm tình cảnh thương thế của hắn hiện tại.
“Ta không có sao..?” Trần Vân Thanh được ba người này dìu đứng lên, hắn khẽ là lắc đầu trấn an đám người một chút.
Hiện tại hắn cũng liền là đã nhìn ra sự thật, hắn là không có bị Hắc Địa Xà kia cắn nuốt, mà là có người đúng lúc tối hậu quan đầu ra tay cứu hắn. Người này nghe đám người Trần Hành vừa nói, chính là Trần Phụng Minh, một tôn Ngoại Viện Trưởng Lão của Trần Phủ, người được phái đến nơi đây để mà điều tra sự việc Đại Mộc Lâm khu đệ tử mất tích thời gian vừa qua.
Mấy tháng qua không hề thấy vị này Trưởng Lão xuất hiện, Trần Vân Thanh còn là nghĩ đến chuyện lão già này đã từ bỏ nhiệm vụ chạy về lại Trần Phủ hay tìm nơi nào đó bế quan rồi, không nghĩ đến tên này vẫn là chưa rời đi, còn là đúng lúc Trần Vân Thanh hắn sắp bị Hắc Địa Xà cấp diệt ra tay cứu giúp nữa, xem ra tôn này Trần Phụng Minh là ân nhân của Trần Phụng Minh hắn đây.
“Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ cảnh giới, thật sự quá khủng bố!” Trần Vân Thanh nhớ lại thảm cảnh vừa rồi của Hắc Địa Xà, trong lòng không khỏi rùng mình một cái, đồng thời, đối với lại Yêu Sĩ tứ trọng người thực lực cực độ kính nể.
Hắc Địa Xà thực lực như thế nào, Trần Vân Thanh hắn cũng là đã tận mắt nhìn thấy, tự mình thể nghiệm. Có thể nói tại Yêu Sĩ nhất trọng cảnh giới, rất ít người có thể chống lại được nó. Nhưng như thế cường giả, ngay cả một quyền của vị Phụng Minh Trưởng Lão này cũng là không thể nào chống lại được, từ đó có thể thấy được, Yêu Sĩ tứ trọng cảnh giới thực sự khủng bố đến loại nào trình độ.
“Thật sự đáng tiếc, Phụng Minh Trưởng Lão rời đi quá nhanh, không có để cho Trần Vân Thanh ta có cơ hội tạ ân!” Trần Vân Thanh đã khá hơn một chút, đưa mắt nhìn quanh không thấy Trần Phụng Minh nơi nào cả, ngay cả Hắc Địa Xà thi thể cũng là không còn, hắn không khỏi có chút thất vọng nói nhỏ.
Nói thế nào như không có Trần Phụng Minh vị này Trưởng Lão ra tay cứu giúp, Trần Vân Thanh hắn lần này chắc chắn là cũng đã chết từ lâu lắm rồi, hắn là rất muốn cung kính cảm tạ vị này Trưởng Lão, có chút đáng tiếc là Trần Phụng Minh không có cho hắn cái này cơ hội, ông ta ngay sau khi đem Hắc Địa Xà diệt, cũng liền là đem thi thể của Hắc Địa Xà rời đi luôn, ngay cả liếc mắt nhìn hắn một cái cũng không có, làm cho trong lòng của hắn có đôi chút thất vọng.
“Vân Thanh sư huynh! Phụng Minh Trưởng Lão có thể trở lại Trần Phủ báo cáo tình hình!” Trần Phục nghe Trần Vân Thanh nói như thế, cũng là mỉm cười lên tiếng nói nhỏ.
Trở lại Trần Phủ báo cáo công tác, chẳng qua chỉ là một cách nói lịch sự một chút mà thôi, về Trần Phủ nhận công lao, đó mới là sự thật. Diệt được hai con Hắc Địa Xà, tìm ra nguyên nhân Trần gia đệ tử mất tích thời gian qua, đây cũng là một cái công lao lớn, trở lại gia tộc nhận thưởng cũng là không ít đâu, vào thời điểm này, ông ta không chạy đi gấp, ở lại nơi này để mà làm cái gì.
Nói nữa trong mắt của các vị Yêu Sĩ Trưởng Lão kia, đám người Ngoại Viện tạp dịch đệ tử như đám người mình, vốn là không được những tôn đại thần kia đặt tại trong mắt, muốn bọn họ chú ý đến đám người mình, trừ khi là con ông cháu cha ra, cái khác cũng đừng có nghĩ.
Còn như vị Trần Vân Thanh sư huynh này muốn nhân cơ hội cảm tạ để làm quen, lại càng không thể, như hắn thấy mục đích đến nơi đây của Trần Phụng Minh chỉ là đem con Hắc Địa Xà kia thu thập, cứu giúp Trần Vân Thanh cũng chỉ là tiện tay, không đáng nhắc đến, như Trần Vân Thanh này bị chết trước khi ông ta đến, ông ta cũng sẽ chẳng có quan tâm đâu.
“Như vậy a!” Trần Vân Thanh có chút gật đầu.
Trần Phục đám người trong lời nói hàm ý muốn ám chỉ hắn vì nịnh bợ Trần Phụng Minh nên mới muốn cảm tạ, cái này hắn đương nhiên là nhìn ra được đến. Chỉ là Trần Vân Thanh hắn không phải là người thấy sang bắt quàng làm họ như thế. Hắn muốn tìm ra Trần Phụng Minh, chẳng qua là hắn thật lòng cảm tạ ông ta ân cứu mạng, ngoài ra không có ý gì khác cả.
Những chuyện giống như thế này hắn cũng chỉ là để trong lòng, không có đi nói ra với lại đám người này, định kiến của đám người này đã hiện, càng nói hắn liền sẽ bị bọn chúng hiểu lầm lớn hơn mà thôi.
‘Trần Phụng Minh! Ân cứu mạng của ngươi! Một ngày nào đó, ta nhất định sẽ hoàn trả!’ Trần Vân Thanh nhìn về phương xa, trong lòng âm thầm tự nhủ.
Mặc kệ Trần Phụng Minh diệt đi Hắc Địa Xà là vì cái gì nguyên nhân, ông ta đã gián tiếp ra tay cứu mạng của Trần Vân Thanh hắn, đây là không thể chối bỏ sự thật, với người chịu ân tất báo như hắn đây, nhất định sẽ tìm cách trả lại ân nghĩa cho Trần Phụng Minh. Nghĩ đến ngày đó cũng liền sẽ không xa lắm đâu.
“Phải rồi! Các ngươi vì cái gì chạy đến nơi này?” Trần Vân Thanh nhìn lại toàn bộ đám người Ngoại Viện đệ tử có mặt tại nơi đây, có chút không hiểu lên tiếng hỏi.
Trần Phụng Minh có mặt tại nơi đây diệt đi Hắc Địa Xà hắn liền có thể hiểu được, đám người Trần Hành này theo lý giờ này vẫn còn tại bên trong xa Đại Mộc Lâm khu ngon giấc cùng tu hành mới đúng, bọn chúng chạy ra nơi này cả để mà làm gì? Cũng là quá mức đông đủ một chút.
“Vân Thanh sư huynh! Chúng tôi là vì bị một con Hắc Địa Xà khác tại Đại Mộc Lâm khu đánh thức, sau đó đuổi theo Phụng Minh Trưởng Lão đến nơi này...!” Trần Hành cũng là thuật sơ qua một chút chuyện cho Trần Vân Thanh hiểu.
Hắc Địa Xà xưa nay luôn đi cùng một đôi, một con trống cùng một con mái, cả hai con lần này đều tấn công vào Đại Mộc Lâm khu bọn họ, con mà đuổi theo Trần Vân Thanh chính là một con trống, bên trong Đại Mộc Lâm khu chính là một con mái. Đáng nói là con mái kia xuất hiện ngay tại bên trong, mà không phải tại bên ngoài cổng như là con trống nơi đây.
Hành động của nó cũng là tạo ra chấn động rất là lớn, đánh thức tất cả mọi người, tạo ra một cái khủng hoảng rất lớn, sau khi nó đem hơn ba người cấp nuốt, bọn họ cũng là không biết làm thế nào thoát chết thì Trần Phụng Minh vị Trưởng Lão này xuất hiện ra tay trấn áp.
Tình cảnh hiện tại Trần Vân Thanh hắn chắc chắn là không thể làm được cái gì, chỉ hy vọng lần sau đầu thai, mình có thể trở lại Địa Cầu, nơi đó có người thân cùng bằng hữu của hắn đang chờ đón. Dù Trần Vân Thanh biết chuyện này có chút không thực tế, nhưng hắn vẫn cứ là mơ ước đến.
Đúng lúc này...
“Nghiệt súc! Lập tức chết đi cho ta..!”
“Hổ Hình Thần Quyền! Sát!”
“Ong... Long...Rầm.. Rầm!”
Trần Vân Thanh đang nhắm mắt chờ chết bỗng nhiên bị biến phát sinh, cũng có thể là do mạng của hắn chưa đến số, đúng cái lúc Hắc Địa Xà mồm máu chỉ cách Trần Vân Thanh không đến một mét chuẩn bị đem hắn nuốt đi vào, có một cái âm thanh kinh thiên truyền đến, kèm theo đó là một đại quyền thủ ấn có hổ phách ấn hư ảnh cũng là xuất hiện thao. Quyền ảnh kia hết sức là tinh chuẩn đánh vào đúng chiếc miệng của Hắc Địa Xà.
“Rầm.. Rầm rầm... Phốc... Phốc..!”
Được xem là Nhị Giai nhất phẩm hậu kỳ Yêu Thú Hắc Địa Xà, thực lực quán tuyệt vô song, ngay cả được xem là Yêu Giả cảnh giới vô địch thủ như Trần Vân Thanh cũng là không thể nào làm gì được nó, đúng hơn là Hắc Địa Xà không thèm đặt Trần Vân Thanh vào trong mắt. Giờ đây đối diện với lại Hổ Quyền kia liền là yếu đuối như một đứa bé, bị đánh bay ra đằng sau cả mấy chục mét, nằm yên bất động, ngay cả một cử động một chút đuôi cũng không thể làm được, đầu liền là vỡ tung tóe, máu huyết tràn ra đại địa, nhìn là biết không thể nào sống nỗi.
“Vân Thanh sư huynh! Huynh không có sao chứ? Nơi này có Liệu Thương Đan, huynh dùng tạm nó đi!”
“Vân Thanh sư huynh! Huynh phải cố gắng lên, Hắc Địa Xà đã được Phụng Minh Trưởng Lão cấp diệt mất rồi!”
“Vân Thanh sư huynh! Chúng ta giờ đây không có sao!”
Trần Vân Thanh chưa hết hồi thần vì biến cố xảy ra quá nhanh, cảm giác từ địa ngục quay trở lại nhân gian vẫn là có chút chưa thích ứng được, cố gắng tiêu hóa những kinh hỷ vừa đến với lại mình. Cũng là vừa lúc đám người Đại Mộc Lâm khu Ngoại Viện đệ tử Trần gia gần hai trăm người chạy đến, nhìn đến Trần Vân Thanh mình đầy thương tích, rất nhiều người là lộ ra thần sắc lo lắng trên mặt, dẫn đầu là Trần Hành ba người, chạy đến cẩn thận nâng Trần Vân Thanh lên, ân cần hỏi thăm tình cảnh thương thế của hắn hiện tại.
“Ta không có sao..?” Trần Vân Thanh được ba người này dìu đứng lên, hắn khẽ là lắc đầu trấn an đám người một chút.
Hiện tại hắn cũng liền là đã nhìn ra sự thật, hắn là không có bị Hắc Địa Xà kia cắn nuốt, mà là có người đúng lúc tối hậu quan đầu ra tay cứu hắn. Người này nghe đám người Trần Hành vừa nói, chính là Trần Phụng Minh, một tôn Ngoại Viện Trưởng Lão của Trần Phủ, người được phái đến nơi đây để mà điều tra sự việc Đại Mộc Lâm khu đệ tử mất tích thời gian vừa qua.
Mấy tháng qua không hề thấy vị này Trưởng Lão xuất hiện, Trần Vân Thanh còn là nghĩ đến chuyện lão già này đã từ bỏ nhiệm vụ chạy về lại Trần Phủ hay tìm nơi nào đó bế quan rồi, không nghĩ đến tên này vẫn là chưa rời đi, còn là đúng lúc Trần Vân Thanh hắn sắp bị Hắc Địa Xà cấp diệt ra tay cứu giúp nữa, xem ra tôn này Trần Phụng Minh là ân nhân của Trần Phụng Minh hắn đây.
“Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ cảnh giới, thật sự quá khủng bố!” Trần Vân Thanh nhớ lại thảm cảnh vừa rồi của Hắc Địa Xà, trong lòng không khỏi rùng mình một cái, đồng thời, đối với lại Yêu Sĩ tứ trọng người thực lực cực độ kính nể.
Hắc Địa Xà thực lực như thế nào, Trần Vân Thanh hắn cũng là đã tận mắt nhìn thấy, tự mình thể nghiệm. Có thể nói tại Yêu Sĩ nhất trọng cảnh giới, rất ít người có thể chống lại được nó. Nhưng như thế cường giả, ngay cả một quyền của vị Phụng Minh Trưởng Lão này cũng là không thể nào chống lại được, từ đó có thể thấy được, Yêu Sĩ tứ trọng cảnh giới thực sự khủng bố đến loại nào trình độ.
“Thật sự đáng tiếc, Phụng Minh Trưởng Lão rời đi quá nhanh, không có để cho Trần Vân Thanh ta có cơ hội tạ ân!” Trần Vân Thanh đã khá hơn một chút, đưa mắt nhìn quanh không thấy Trần Phụng Minh nơi nào cả, ngay cả Hắc Địa Xà thi thể cũng là không còn, hắn không khỏi có chút thất vọng nói nhỏ.
Nói thế nào như không có Trần Phụng Minh vị này Trưởng Lão ra tay cứu giúp, Trần Vân Thanh hắn lần này chắc chắn là cũng đã chết từ lâu lắm rồi, hắn là rất muốn cung kính cảm tạ vị này Trưởng Lão, có chút đáng tiếc là Trần Phụng Minh không có cho hắn cái này cơ hội, ông ta ngay sau khi đem Hắc Địa Xà diệt, cũng liền là đem thi thể của Hắc Địa Xà rời đi luôn, ngay cả liếc mắt nhìn hắn một cái cũng không có, làm cho trong lòng của hắn có đôi chút thất vọng.
“Vân Thanh sư huynh! Phụng Minh Trưởng Lão có thể trở lại Trần Phủ báo cáo tình hình!” Trần Phục nghe Trần Vân Thanh nói như thế, cũng là mỉm cười lên tiếng nói nhỏ.
Trở lại Trần Phủ báo cáo công tác, chẳng qua chỉ là một cách nói lịch sự một chút mà thôi, về Trần Phủ nhận công lao, đó mới là sự thật. Diệt được hai con Hắc Địa Xà, tìm ra nguyên nhân Trần gia đệ tử mất tích thời gian qua, đây cũng là một cái công lao lớn, trở lại gia tộc nhận thưởng cũng là không ít đâu, vào thời điểm này, ông ta không chạy đi gấp, ở lại nơi này để mà làm cái gì.
Nói nữa trong mắt của các vị Yêu Sĩ Trưởng Lão kia, đám người Ngoại Viện tạp dịch đệ tử như đám người mình, vốn là không được những tôn đại thần kia đặt tại trong mắt, muốn bọn họ chú ý đến đám người mình, trừ khi là con ông cháu cha ra, cái khác cũng đừng có nghĩ.
Còn như vị Trần Vân Thanh sư huynh này muốn nhân cơ hội cảm tạ để làm quen, lại càng không thể, như hắn thấy mục đích đến nơi đây của Trần Phụng Minh chỉ là đem con Hắc Địa Xà kia thu thập, cứu giúp Trần Vân Thanh cũng chỉ là tiện tay, không đáng nhắc đến, như Trần Vân Thanh này bị chết trước khi ông ta đến, ông ta cũng sẽ chẳng có quan tâm đâu.
“Như vậy a!” Trần Vân Thanh có chút gật đầu.
Trần Phục đám người trong lời nói hàm ý muốn ám chỉ hắn vì nịnh bợ Trần Phụng Minh nên mới muốn cảm tạ, cái này hắn đương nhiên là nhìn ra được đến. Chỉ là Trần Vân Thanh hắn không phải là người thấy sang bắt quàng làm họ như thế. Hắn muốn tìm ra Trần Phụng Minh, chẳng qua là hắn thật lòng cảm tạ ông ta ân cứu mạng, ngoài ra không có ý gì khác cả.
Những chuyện giống như thế này hắn cũng chỉ là để trong lòng, không có đi nói ra với lại đám người này, định kiến của đám người này đã hiện, càng nói hắn liền sẽ bị bọn chúng hiểu lầm lớn hơn mà thôi.
‘Trần Phụng Minh! Ân cứu mạng của ngươi! Một ngày nào đó, ta nhất định sẽ hoàn trả!’ Trần Vân Thanh nhìn về phương xa, trong lòng âm thầm tự nhủ.
Mặc kệ Trần Phụng Minh diệt đi Hắc Địa Xà là vì cái gì nguyên nhân, ông ta đã gián tiếp ra tay cứu mạng của Trần Vân Thanh hắn, đây là không thể chối bỏ sự thật, với người chịu ân tất báo như hắn đây, nhất định sẽ tìm cách trả lại ân nghĩa cho Trần Phụng Minh. Nghĩ đến ngày đó cũng liền sẽ không xa lắm đâu.
“Phải rồi! Các ngươi vì cái gì chạy đến nơi này?” Trần Vân Thanh nhìn lại toàn bộ đám người Ngoại Viện đệ tử có mặt tại nơi đây, có chút không hiểu lên tiếng hỏi.
Trần Phụng Minh có mặt tại nơi đây diệt đi Hắc Địa Xà hắn liền có thể hiểu được, đám người Trần Hành này theo lý giờ này vẫn còn tại bên trong xa Đại Mộc Lâm khu ngon giấc cùng tu hành mới đúng, bọn chúng chạy ra nơi này cả để mà làm gì? Cũng là quá mức đông đủ một chút.
“Vân Thanh sư huynh! Chúng tôi là vì bị một con Hắc Địa Xà khác tại Đại Mộc Lâm khu đánh thức, sau đó đuổi theo Phụng Minh Trưởng Lão đến nơi này...!” Trần Hành cũng là thuật sơ qua một chút chuyện cho Trần Vân Thanh hiểu.
Hắc Địa Xà xưa nay luôn đi cùng một đôi, một con trống cùng một con mái, cả hai con lần này đều tấn công vào Đại Mộc Lâm khu bọn họ, con mà đuổi theo Trần Vân Thanh chính là một con trống, bên trong Đại Mộc Lâm khu chính là một con mái. Đáng nói là con mái kia xuất hiện ngay tại bên trong, mà không phải tại bên ngoài cổng như là con trống nơi đây.
Hành động của nó cũng là tạo ra chấn động rất là lớn, đánh thức tất cả mọi người, tạo ra một cái khủng hoảng rất lớn, sau khi nó đem hơn ba người cấp nuốt, bọn họ cũng là không biết làm thế nào thoát chết thì Trần Phụng Minh vị Trưởng Lão này xuất hiện ra tay trấn áp.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thanh Bang!
- Chương 2: Ma Túy!
- Chương 3: Diêm Vương Sầu!
- Chương 4: Conan cùng Mori!
- Chương 5: Tu Luyện Giả!
- Chương 6: Bồi Khí Đan!
- Chương 7: Thần Bí Ngọc Bài!
- Chương 8: Công Dụng!
- Chương 9: Lựa Chọn!
- Chương 10: Long Tổ!
- Chương 11: Ảnh Sát!
- Chương 12: Hắc Đạo Quy Tắc!
- Chương 13: Nam Thịnh!Bắc Phát!
- Chương 14: Quá Tham!
- Chương 15: Âm Mưu!
- Chương 16: Trần Gia Nội Chiến!
- Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
- Chương 18: Chân Hung Lộ Diện!
- Chương 19: Ma Tinh Giáng Thế!
- Chương 20: Giác Hồn Đài!
- Chương 21: Hoàng Giai Thất Phẩm!
- Chương 22: Nhân Trung Chi Long!
- Chương 23: Hoang Giai Bát Phẩm!
- Chương 24: Yêu Hồn Diệu Dụng!
- Chương 25: Luật Rừng Bên Trong!
- Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
- Chương 27: Nam Hồng Viện!
- Chương 28: Thù Oán Tìm Đến!
- Chương 29: Nhất Chiêu Diệt Sát!
- Chương 30: Toàn Quân Bị Diệt!
- Chương 31: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 32: Liệu Thương Đan!
- Chương 33: Nội Khí Đan!
- Chương 34: Đuổi Như Đuổi Tà!
- Chương 35: Đoạn Tử Tuyệt Tôn!
- Chương 36: Một Đêm Làm Cướp!
- Chương 37: Lòng Tham Vô Đáy!
- Chương 38: Thiếu Gia Thay Đổi!
- Chương 39: Lá Gan Quá Lớn!
- Chương 40: Đại Chiến Trần Khánh Ly!
- Chương 41: Chết Không Thấy Thi!
- Chương 42: Khôi Phục Tu Vi!
- Chương 43: Đại Hành Huyền Khí Kinh!
- Chương 44: Trần Gia Thiết Luật!
- Chương 45: Trần Trư Trư!
- Chương 46: Yêu Sĩ Cảnh Giới!
- Chương 47: Nam Hoang Kỳ Thư!
- Chương 48: Độc Giác Mã!
- Chương 49: Một Cái Cực Hình!
- Chương 50: Đứng Đầu Đại Mộc Lâm Khu!
- Chương 51: Miến Điện Vương Quốc!
- Chương 52: Bái Bì Âm Mưu!
- Chương 53: Ảnh bộ đại thành!
- Chương 54: Luyện Đan Sư!
- Chương 55: Điệu Hổ Ly Sơn!
- Chương 56: Liên Hoàn Quyền!
- Chương 57: Trong Núi Không Hổ!
- Chương 58: Địa giáp thử cường đại!
- Chương 59: Ra Tay Tàn Nhẫn!
- Chương 60: Chật Vật Trốn Chết!
- Chương 61: Tâm Cơ Thâm Trầm!
- Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!
- Chương 63: Ngàn Dặm Đào Vong!
- Chương 64: Thạch Dực Nghĩ Sào!
- Chương 65: Ăn Trước Tính Sau!
- Chương 66: Đột Phá Yêu Giả Thất Trọng!
- Chương 67: Chân Chính Cự Đầu!
- Chương 68: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 69: Túi Không Gian!
- Chương 70: Nhất Kiếm Định Càn Khôn!
- Chương 71: Kinh Thiên Bí Mật!
- Chương 72: Trở Lại Đại Mộc Lâm!
- Chương 73: Không Phiền Đến Ngươi!
- Chương 74: Đường Đến Nam Hồng Viện!
- Chương 75: Uẩn Hồng Sâm!
- Chương 76: Bát Trọng Hậu Kỳ!
- Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!
- Chương 78: Bài Học Trị Nhân!
- Chương 79: Mân Việt Cổ Gia!
- Chương 80: Sinh Tử Dựa Bản Lĩnh!
- Chương 81: Thiên Binh Các!
- Chương 82: Chấn Nhiếp Mọi Người!
- Chương 83: Gặp gỡ vương tổ hiền!
- Chương 84: Không Có Mệnh Hưởng!
- Chương 85: Người Xuyên Việt!
- Chương 86: Quá Mức Nguy Hiểm!
- Chương 87: Cổ Loa Trần Gia!
- Chương 88: Họa Sát Thân Đến!
- Chương 89: Chân Linh Huyết Sâm!
- Chương 90: Diệt Cỏ Tận Gốc!
- Chương 91: Chấn Nam Đạo!
- Chương 92: Nhị Giai Hạ Phẩm!
- Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
- Chương 94: Ăn Cũng Quá Dày!
- Chương 95: Lấy Lại Công Đạo!
- Chương 96: Nghiêm Lột Da!
- Chương 97: Giao Hành Kiếm Khách!
- Chương 98: Chặn Đường Cướp Sát!
- Chương 99: Hóa Thủy Tán!
- Chương 100: Nguyệt Ảnh Lâu!
- Chương 101: Chân hung phía sau!
- Chương 102: Ba Lần Hành Động!
- Chương 103: Tô Trục Lưu!
- Chương 104: Tiền Tài Con Đường!
- Chương 105: Quả Báo Đến Rồi!
- Chương 106: Kiến Nhiều Cắn Chết Voi!
- Chương 107: Lấy Oán Báo Ân!
- Chương 108
- Chương 109: Yêu Kỹ Nhập Môn!
- Chương 110: Hắc Địa Xà!
- Chương 111: Co Giò Lên Chạy!
- Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
- Chương 113
- Chương 114: Sát Khí Rợn Người !
- Chương 115: Đồng Quy Vu Tận!
- bình luận