Yêu Thần Lục - Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!

Yêu Thần Lục

Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!

Kia là con Độc Giác Mã của Trần Hầu Cảnh hai người để lại.

Hai người kia có thể đi đến được nơi này Mã Hoành Lĩnh một cách nhanh chóng như thế, hai người Trần Hầu Cảnh như không có sử dụng Độc Giác Mã làm phương tiện đi lại, Trần Vân Thanh hắn sẽ không có tin.

Còn có phương tiện đi đến nơi này của Trần Nhật nữa. Tên kia theo đuôi hắn đến tận nơi đây, nói không có thú cưỡi gì Trần Vân Thanh cũng không tin tưởng lắm.

Trần Vân Thanh hắn cũng liền không có tin, Trần Nhật tính toán kỹ đến nỗi ngay cả Độc Giác Mã của hai người Trần Hầu Cảnh cũng liền có thể diệt đi.

Dù tên này có ý như thế, nhưng là muốn tìm ra Độc Giác Mã của hai người Trần Hầu Cảnh cũng là một cái vấn đề, khi đến nơi đây hắn có nhìn qua, không hề thấy Độc Giác Mã của Trần Hầu Cảnh hai người kia đâu, chứng tỏ hai người kia làm việc cũng khá cẩn thận, tâm cơ không hề kém.

Trần Vân Thanh hắn hiện tại, chỉ cần tìm ra Độc Giác Mã của Trần Hầu Cảnh hai người, liền sẽ có rất lớn cơ hội rời khỏi nơi đây.

“Xoẹt!”

“Trần Vân Thanh! Ngươi cũng đừng có nghĩ đến chuyện tìm Độc Giác Mã của hai người Trần Hầu Cảnh cho mất công, hai cái con ngựa kia ta là đã tiễn bọn chúng lên đường từ lâu rồi!”

Trần Nhật là lấy nhanh nhất tốc độ đi đến cách Trần Vân Thanh không xa, nhìn đến Trần Vân Thanh tên này có ý định tiếp tục tìm kiếm Độc Giác Mã để mà rời khỏi nơi này, hắn là không khỏi hài hước lên tiếng nói.

Trần Nhật hắn làm việc, xưa đến nay đều là cẩn thận từng ly từng tí, tính toán không có bỏ sót, chuyện đem đường lui của đối phương triệt đi như thế này, làm sao hắn không có chuẩn bị chu toàn cho được.

Không chỉ là ngựa của Trần Hầu Cảnh hai người cùng Trần Vân Thanh, ngay cả Độc Giác Mã hắn đưa đến đây, cũng bị hắn làm thịt nốt.

Nghĩ lại tính toán trước đây của mình, hắn liền là cảm thấy hết sức là đúng đắn, ai có thể nghĩ Trần Vân Thanh tên này chỉ có Yêu Giả lục trọng lại khó chơi đến như thế này, như không phải hắn nhanh trí mà nói, hiện tại chỉ e là Trần Vân Thanh đã chạy mất đi từ lâu.

“Trần Nhật! Ta với ngươi từ trước đến giờ không hề có cái gì thù oán, ngươi vì sao phải ép ta vào tuyệt lộ mới cam lòng?”

Nghĩ đến lời nói của Trần Nhật sẽ không có sai bao nhiêu, xem ra muốn nhanh chóng thoát khỏi sự truy sát của Trần Nhật một cách nhanh chóng đối với lại Trần Vân Thanh hắn hiện tại liền là không có thực tế, nhân cơ hội cái này Trần Nhật không có động thủ với hắn một cách dồn dập, hắn liền là nêu ra nghi vấn chất chứa khá lâu tại trong lòng.

Trần Nhật này khi mới xuất hiện, liền là dùng sát chiêu muốn dồn hắn vào con đường chết một cách nhanh chóng nhất có thể.

Khi đó không những là Trần Khôi hai tên kia không hiểu, mà ngay cả Trần Vân Thanh hắn cũng là không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trần Nhật đại danh tại Ngoại Viện đệ tử một khu vực thanh danh vang dội, Trần Vân Thanh hắn đương nhiên là có nghe nói đến.

Trước đây với thực lực chỉ có Yêu Giả lục trọng trung kỳ cũng như chiến lực chỉ tại hàng mạt rệp, Trần Nhật đối với lại Trần Vân Thanh là một tôn đại thần cao không thể nào với đến được, chỉ có thể thật sâu ngưỡng mộ, ngay cả gặp mặt Trần Nhật trước đây Trần Vân Thanh cũng liền không dám, đừng nói đến chuyện đắc tội với lại người này để rồi y phải đích thân đến nơi này tìm kiếm ra tay diệt hắn cho bằng được.

“Trần Minh người này, ngươi là có quen biết chứ?”

Nghĩ đến Trần Vân Thanh làm thế nào cũng liền không thể nào thoát được bàn tay của hắn lần này, Trần Nhật hắn cũng liền là khai ân muốn cho Trần Vân Thanh tên này làm một cái con ma minh bạch.

“Trần Minh ta đương nhiên là quen biết!” Trần Vân Thanh rất nhanh gật đầu nói.

Đâu chỉ là quen biết thôi đâu, tầm gần mười ngày trước đây, khi hắn mới trùng sinh đến cái này Yêu Giả Thế Giới, còn chính tay đem Trần Minh làm thịt nữa kìa.

Đây cũng là không có cách nào, ai bảo tên kia một hai muốn đưa Ngô Tiểu Diễm cùng với lại hắn đây vào chỗ chết đâu, như được làm lại một lần nữa, hắn cũng sẽ ra tay đem Trần Minh làm thịt như thường.

Ân! Khoan đã! Trần Nhật này vừa hỏi hắn chuyện liên quan đến Trần Minh, không phải tên này cùng Trần Minh có cái gì quan hệ đó chứ? Không thể nào đâu, Trần Vân Thanh hắn lục soát lại ký ức một hồi, Trần Minh sinh ra tại Trần gia trấn, phụ thân của Trần Minh làm một chút sinh ý nhỏ, có bà vợ quản cực nghiêm, trong nhà chỉ có duy nhất tên này là độc đinh, từ trước đến nay chưa hề nghe nói đến phụ thân của Trần Minh tòm tem bên ngoài, đương nhiên cũng là không có chuyện Trần Minh có người ca ca hay tỷ tỷ gì rồi. Trần Nhật tên này có khi nào đã nhận nhầm người hay là không.

“Trần Minh chính là đệ đệ của ta, còn nguyên nhân gì không có công bố rộng rãi ra bên ngoài, ta cũng không cần phải đi giải thích với nhà ngươi đi!” Trần Nhật nhàn nhạt lên tiếng nói.

Hắn cùng Trần Minh là huynh đệ ruột thịt, nhưng là cùng cha khác mẹ huynh đệ.

Mẫu thân của hắn năm xưa cùng phụ thán của hắn Trần Á Bình yêu thương nhau, liền kết thành phu thê, đáng tiếc là hai người vì một chút hiểu lầm gì đó, liền là xa cách, phụ thân hắn trở lại Trần gia trấn lấy vợ sinh con, sinh ra Trần Minh người này, đây là một chuyện không lấy gì là tốt đẹp, hắn là không muốn nhiều người biết về chuyện gia đình hắn thế này.

Mấy hôm trước, hắn nghe đám người Trần Ánh Dương kia đến hội báo nói là Trần Minh tên đệ đệ của hắn đã chết rồi, còn là chết tại trong tay của Trần Vân Thanh tên này.

Nghe được tin tức kia, cũng như nhận được lời cầu xin giúp đỡ từ phụ thân hắn bên dưới Trần gia trấn, hắn liền là quyết tâm muốn diệt trừ Trần Vân Thanh, sau khi điều tra kỹ lưỡng về tin tức của Trần Vân Thanh, biết được tên này đến nơi đây thu thập Bổ Huyết Sâm, hắn liền chuẩn bị kỹ càng trả thù kế hoạch, nên mới có một chuyện như hôm nay.

“Nha! Ta đã hiểu!” Trần Vân Thanh có chút gật đầu nói.

Qua lời thú nhận vừa rồi của Trần Nhật, hắn cũng liền thông hiểu ra khá nhiều điểm.

Sau cái hôm hắn diệt đi Trần Minh một chuyện, hắn có chút lạ vì cái gì đám người Trần Ánh Dương không có cái gì phản ứng, chí ít đám người kia cũng liền là đem chuyện hắn diệt Trần Minh báo lên Chấp Pháp Đường, để đám người kia đến tìm đưa hắn đi.

Khi đó hắn là chuyển bị sẵn một loạt cách ứng đối khi giáp mặt với lại Chấp Pháp Đường Trưởng Lão, hắn khi đó sát nhân tất cả cũng chỉ tự vệ đại loại, mình có bị phạt cũng liền là không có nặng lắm.

Nhưng chờ đợi khá lâu mà không có nhìn thấy đám người kia đến, hắn liền khá nghi hoặc, không lẽ đám người Trần Ánh Dương tốt bụng, bỏ qua cho hắn chuyện lần đó, nó làm cho những cái kia chuẩn bị của hắn cũng liền rơi vào khoảng không.

Đến hiện tại Trần Nhật này xuất hiện, hắn là hiểu, không phải là đám người tốt bụng bỏ qua cho Trần Vân Thanh hắn cái gì, mà đám người kia biết có đưa chuyện này lên Chấp Pháp Đường, hắn khả năng bị phạt nặng cũng không có cao lắm, thay vào đó, bọn họ tính toán thâm sâu hơn, đưa cái tên đại thần Trần Nhật này đến đây tìm hắn, muốn đem Trần Vân Thanh hắn diệt trừ không để cho hắn có bất kỳ cơ hội trở mình nào.

Tính toán của đám người kia không phải là không cao, hắn có chút bội phục mấy tên này, ai bảo thiếu gia ăn chơi toàn là đám đầu đất, hắn đây là khinh thường nhìn lại, như xem đám người kia là ngốc tử đến đối đãi, e là mình chết khi nào cũng là không có hay, lần này chuyện chính là một ví dụ tốt nhất.

“Trần Vân Thanh! Những gì cần biết ngươi cũng là đã biết rồi, nạp mạng đi!”

“Liệt Ảnh Phân Phong! Sát!”

Trần Nhật lời nói vừa xong, cũng liền là không có muốn cùng Trần Vân Thanh tiếp tục nói chuyện phiếm nữa, hắn lập tức xuất thủ, quyền ảnh tràn đầy hỏa diễm lực, chân đạp Yến Vân Bộ, hướng bên kia Trần Vân Thanh sát đến.

Tốc chiến tốc thắng, hắn đến nơi này ngoài phải diệt trừ Trần Vân Thanh một cách nhanh nhất ra, bên kia Trần Phủ hắn còn có nhiều chuyện cần phải làm đến, không thể nào kéo dài được, mất một ngày thời gian dò xét hành tung của Trần Vân Thanh đối với lại hắn đây cũng là đã phí quá nhiều thời gian mà tổ chức đã giao cho hắn rồi, tuyệt đối không thể nào kéo dài thêm, không hắn liền sẽ bị phạt nặng.

“Ong!”

“Rắc!”

Quyền ảnh phối hợp cùng Thượng Phẩm Yêu Kỹ Yến Nhạn Bộ đạt đến tiểu thành của Trần Nhật đánh đến, có điều thứ mà Trần Nhật đánh trúng không phải là thân thể của Trần Vân Thanh, mà chỉ là một cái hình ảnh, xuyên qua cái hình ảnh kia.

Một cây đại thụ tầm ba người ôm trúng phải Liệt Ảnh Quyền của Trần Nhật.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận