Yêu Thần Lục - Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
Chương trước- Chương 1: Thanh Bang!
- Chương 2: Ma Túy!
- Chương 3: Diêm Vương Sầu!
- Chương 4: Conan cùng Mori!
- Chương 5: Tu Luyện Giả!
- Chương 6: Bồi Khí Đan!
- Chương 7: Thần Bí Ngọc Bài!
- Chương 8: Công Dụng!
- Chương 9: Lựa Chọn!
- Chương 10: Long Tổ!
- Chương 11: Ảnh Sát!
- Chương 12: Hắc Đạo Quy Tắc!
- Chương 13: Nam Thịnh!Bắc Phát!
- Chương 14: Quá Tham!
- Chương 15: Âm Mưu!
- Chương 16: Trần Gia Nội Chiến!
- Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
- Chương 18: Chân Hung Lộ Diện!
- Chương 19: Ma Tinh Giáng Thế!
- Chương 20: Giác Hồn Đài!
- Chương 21: Hoàng Giai Thất Phẩm!
- Chương 22: Nhân Trung Chi Long!
- Chương 23: Hoang Giai Bát Phẩm!
- Chương 24: Yêu Hồn Diệu Dụng!
- Chương 25: Luật Rừng Bên Trong!
- Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
- Chương 27: Nam Hồng Viện!
- Chương 28: Thù Oán Tìm Đến!
- Chương 29: Nhất Chiêu Diệt Sát!
- Chương 30: Toàn Quân Bị Diệt!
- Chương 31: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 32: Liệu Thương Đan!
- Chương 33: Nội Khí Đan!
- Chương 34: Đuổi Như Đuổi Tà!
- Chương 35: Đoạn Tử Tuyệt Tôn!
- Chương 36: Một Đêm Làm Cướp!
- Chương 37: Lòng Tham Vô Đáy!
- Chương 38: Thiếu Gia Thay Đổi!
- Chương 39: Lá Gan Quá Lớn!
- Chương 40: Đại Chiến Trần Khánh Ly!
- Chương 41: Chết Không Thấy Thi!
- Chương 42: Khôi Phục Tu Vi!
- Chương 43: Đại Hành Huyền Khí Kinh!
- Chương 44: Trần Gia Thiết Luật!
- Chương 45: Trần Trư Trư!
- Chương 46: Yêu Sĩ Cảnh Giới!
- Chương 47: Nam Hoang Kỳ Thư!
- Chương 48: Độc Giác Mã!
- Chương 49: Một Cái Cực Hình!
- Chương 50: Đứng Đầu Đại Mộc Lâm Khu!
- Chương 51: Miến Điện Vương Quốc!
- Chương 52: Bái Bì Âm Mưu!
- Chương 53: Ảnh bộ đại thành!
- Chương 54: Luyện Đan Sư!
- Chương 55: Điệu Hổ Ly Sơn!
- Chương 56: Liên Hoàn Quyền!
- Chương 57: Trong Núi Không Hổ!
- Chương 58: Địa giáp thử cường đại!
- Chương 59: Ra Tay Tàn Nhẫn!
- Chương 60: Chật Vật Trốn Chết!
- Chương 61: Tâm Cơ Thâm Trầm!
- Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!
- Chương 63: Ngàn Dặm Đào Vong!
- Chương 64: Thạch Dực Nghĩ Sào!
- Chương 65: Ăn Trước Tính Sau!
- Chương 66: Đột Phá Yêu Giả Thất Trọng!
- Chương 67: Chân Chính Cự Đầu!
- Chương 68: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 69: Túi Không Gian!
- Chương 70: Nhất Kiếm Định Càn Khôn!
- Chương 71: Kinh Thiên Bí Mật!
- Chương 72: Trở Lại Đại Mộc Lâm!
- Chương 73: Không Phiền Đến Ngươi!
- Chương 74: Đường Đến Nam Hồng Viện!
- Chương 75: Uẩn Hồng Sâm!
- Chương 76: Bát Trọng Hậu Kỳ!
- Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!
- Chương 78: Bài Học Trị Nhân!
- Chương 79: Mân Việt Cổ Gia!
- Chương 80: Sinh Tử Dựa Bản Lĩnh!
- Chương 81: Thiên Binh Các!
- Chương 82: Chấn Nhiếp Mọi Người!
- Chương 83: Gặp gỡ vương tổ hiền!
- Chương 84: Không Có Mệnh Hưởng!
- Chương 85: Người Xuyên Việt!
- Chương 86: Quá Mức Nguy Hiểm!
- Chương 87: Cổ Loa Trần Gia!
- Chương 88: Họa Sát Thân Đến!
- Chương 89: Chân Linh Huyết Sâm!
- Chương 90: Diệt Cỏ Tận Gốc!
- Chương 91: Chấn Nam Đạo!
- Chương 92: Nhị Giai Hạ Phẩm!
- Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
- Chương 94: Ăn Cũng Quá Dày!
- Chương 95: Lấy Lại Công Đạo!
- Chương 96: Nghiêm Lột Da!
- Chương 97: Giao Hành Kiếm Khách!
- Chương 98: Chặn Đường Cướp Sát!
- Chương 99: Hóa Thủy Tán!
- Chương 100: Nguyệt Ảnh Lâu!
- Chương 101: Chân hung phía sau!
- Chương 102: Ba Lần Hành Động!
- Chương 103: Tô Trục Lưu!
- Chương 104: Tiền Tài Con Đường!
- Chương 105: Quả Báo Đến Rồi!
- Chương 106: Kiến Nhiều Cắn Chết Voi!
- Chương 107: Lấy Oán Báo Ân!
- Chương 108
- Chương 109: Yêu Kỹ Nhập Môn!
- Chương 110: Hắc Địa Xà!
- Chương 111: Co Giò Lên Chạy!
- Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
- Chương 113
- Chương 114: Sát Khí Rợn Người !
- Chương 115: Đồng Quy Vu Tận!
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Yêu Thần Lục
Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
“Xẹt!..Rắc.. Rắc..Rắc..!”
“Nha! Quả nhiên là sáng hơn một chút!”
Trần Vân Thanh thu lại Ngọc Bài Thần Bí vào trong tay, sau khi nó ăn hai mươi bảy khối ngọc xong hắn cảm nhận được thân Ngọc Bài đã có chút sáng, mà không còn tăm tối như trước đây nữa, hắn là hài lòng gật đầu lên tiếng.
Trần Vân Thanh hắn nghĩ chắc chắn sẽ không sai, Ngọc Bài Thần Bí trong tay hắn đây không chỉ có một cái công năng dung hợp bí tịch, nó còn nhiều bí mật khác nữa, hiện tại hắn chưa biết, chẳng qua là vì còn chưa có làm cho Ngọc Bài Thần Bí này khôi phục mà thôi, chỉ cần chiếu theo con đường cho nó ăn Ngọc Thạch no say, một ngày nào đó, Trần Vân Thanh hắn chắc chắn có thể biết được đại bí mật ẩn giấu bên trong nó.
‘’Nhưng là..!”
Ý nghĩ là tốt, con đường cũng không có sai, có điều nghĩ đến Ngọc Thạch để cho Ngọc Bài Thần Bí này cắn nuốt số lượng, Trần Vân Thanh đầu không khỏi có chút lớn lên.
Chỉ làm cho nó sáng lên một chút, liền phải dùng đến Thiết Long Ngọc cùng Huyết Ngọc các loại quý hiếm Ngọc Thạch, như để có thể làm cho nó tan đi cái màu xám xịt này, cần phải tiêu tốn của hắn bao nhiêu quý hiếm Ngọc Thạch nữa mới đủ.
Có khi tán gia bại sản cũng không đủ tiền mua Ngọc Thạch cho nó cắn nuốt ấy chứ, kia là chưa tính những loại quý hiếm Ngọc Thạch này càng ngày càng hiếm thấy, nhiều khi có tiên còn không thể nào mua được.
Còn mấy loại Ngọc Thạch bình thường nó lại không có ăn, nói thật sự ra, con đường thông hiểu được bí mật bên trong khối này Ngọc Bài Thần Bí của hắn càng ngày càng gian nan a.
“Ân! Ngươi muốn cắn nuốt chiếc hộp kia!”
Cầm khối Ngọc Bài Thần Bí này trong tay, nó truyền lại cho Trần Vân Thanh hắn một loại mơ hồ ý niệm muốn đem cái hộp gỗ chứa đựng Ngọc Thạch lai lịch không được rõ mà tên thương nhân bên Hoa Quốc kia đưa đến cho hắn, hắn không khỏi hồ nghi lên.
Ngọc Bài Thần Bí này có linh tính, cái này từ khi dùng máu nhận chủ, Trần Vân Thanh hắn đã được biết đến, những thứ như Ngọc Thạch các loại có thể làm cho nó dung hợp bí tịch các loại, cũng chính là Ngọc Bài Thần Bí này truyền lại ý niệm cho hắn.
Có điều trước đây Ngọc Bài Thần Bí khẩu vị của nó chỉ có thích ăn Ngọc Thạch, những thứ khác nó không có để ý đến, lần này như thế nào lại có hứng thú với lại chiếc hộp gỗ bình thường kia.
Ân! Cũng không phải là bình thường hộp gỗ, nhìn kỹ lại, Trần Vân Thanh nhận thấy, hoa văn họa tiết khắc trên nó tuy cổ xưa nhưng rất là bất phàm, còn có mấy con quái vật dị thú mà hắn chưa từng nhìn thấy qua, đặt biệt là độ cứng rắn của nó, Trần Vân Thanh hắn đã thử qua, lấy Nội Kình trung kỳ đỉnh cao của hắn hiện tại, cũng là không thể làm gì được cái này hộp gỗ mảy may.
“Xẹt.. Rắc..!”.
“Phát! Lần này Trần Vân Thanh ta có thể nói là phát lớn rồi!”
Nhìn đến Thần Bí Ngọc Bài này mới cắn nuốt hộp gỗ chỉ được có một nữa, nhưng là bên ngoài màu xám đã biến mất đi một phần ba, Trần Vân Thanh không khỏi tinh thần phấn chấn lên tiếng.
Trước đây dù có cắn nuốt bao nhiêu Ngọc Thạch đi chăng nữa, Ngọc Bài Thần Bí này cũng chỉ là một màu xám ngắt, nhưng lần này, đụng phải chiếc hộp gỗ vô danh, lại làm cho nó trở nên xanh biếc, Trần Vân Thanh hắn liền là biết đến, hộp gỗ này không phải là phàm vật, nó còn là quý giá hơn hàng trăm hàng ngàn khối Ngọc Thạch trước đây mà hắn có được.
Đương nhiên, giá cả chính thống của nó cũng liền là lớn hơn rất nhiều lần so với lại tưởng tượng của người khác, có thể nói là vô giá cũng không quá đáng.
Như đám kia Hoa Quốc thương nhân mà biết được bọn họ đưa cho Trần Vân Thanh hắn không phải là một hộp gỗ bình thường chứa đồ, mà là vô giá bảo vật, không biết bọn chúng sẽ là có cái gì cảm nghĩ.
Đây cũng xem như là vận khí của hắn, một khi vận khí đến, người muốn ngăn cản cũng là không có được a.
“Tích..tích...!”
“Ân! Là cái gì âm thanh?”
Vui sướng qua đi, Trần Vân Thanh bình tĩnh trở lại, hắn là nghe đến một loại kỳ lạ thanh âm, nó giống như là âm thanh của đồng hồ điện tử một dạng, điều này làm cho hắn khá là nghi hoặc, nên nhớ nơi đây con tàu đều là Cổ Vật, không thì cũng toàn là các loại thạch cao sư thú đến ngụy trang, tuyệt đối không có loại mặt hàng điện tử được đưa vào đây a.
“Nguy hiểm... Là bom hẹn giờ..!”.
Vì có chút nghi hoặc, nên Trần Vân Thanh tập trung tinh thần để nghe ngóng lại thêm một lần nữa, theo sau hắn là thất thanh la lên. Đây là đồng hồ hẹn giờ, còn là chuyên dùng cho các loại bom công nghệ cao một dạng, loại này bom hẹn giờ âm thanh, Trần Vân Thanh hắn rất là quen thuộc. Không chỉ năm xưa hắn từng học qua quân khí chế tạo bom đạn trong quân đội một môn, mà là thường xuyên dùng nó để mà thực hiện ám sát binh đoàn đối phương hay các tổ chức ma túy hang ổ một dạng. Thế nên chỉ vừa nghe âm thanh, là hắn đã đoán ra được ngay.
“Có người muốn đưa Trần Vân Thanh ta vào chỗ chết!” Trần Vân Thanh rất nhanh liền là biết đây là có chuyện gì đang xảy ra.
Ngoài bom hẹn giờ loại A-H có sức mạnh Hủy Diệt khủng bố kia ra, hắn còn cảm nhận được, xung quanh nơi này không chỉ là có bom hẹn giờ, mà còn khá nhiều loại bom đạn cùng thuốc nổ, làm ra cái trận thế lớn đến như thế này, đây rõ ràng là có người muốn đưa hắn vào chỗ chết mà.
“Không được..! Nên rời...! “
"ầm ầm..! "
Quyết định rất nhanh chóng, Trần Vân Thanh biết rất rõ ràng hiện tại không phải là lúc điều tra suy nghĩ xem người nào muốn đưa hắn vào chỗ chết, mà là phải nhanh chóng rời đi nơi này, bởi vì hắn biết, một khi toàn bộ chất nổ tại nơi đây bị dẫn nổ, đừng nói là hắn chỉ có Nội Kình trung kỳ tu vi, dù cho có là Hóa Cảnh đại Tông Sư như thần long thấy đầu không thấy đuôi kia, cũng chỉ có một con đường chết.
“Ầm ầm...! “
“A...Không....!”
Trần Vân Thanh quyết định rời đi đúng thật sự là nhanh chóng cùng sáng suốt, có điều hắn vẫn chậm hơn bom hẹn giờ kia rất là nhiều, cơ hồ hắn vừa nhất chân lên, cũng là giờ bom nổ đã đến, trước hiện đại tối tân năng lượng của vũ khí nóng thời hiện đại, dù có bản lĩnh thông thiên, Trần Vân Thanh cũng không thể nào chạy thoát được cái chết.
“Ầm ầm..!”
“Xẹt!”
Trong giây phút con tàu chứa hàng hóa của Trần Vân Thanh triệt để nổ tung thời khắc, từ bên trong khu vực hỏa hoạn nhiệt độ cao khủng bố kia, liền là có một vệt sáng màu xanh lấy tốc độ cực nhanh bay lên bầu trời, vì là tốc độ của nó quá nhanh, cũng như vệt sáng màu xanh này quá nhỏ bé, nên là không một ai có thể nhìn thấy được.
...
“Chủ Tịch! Trần Vân Thanh cùng chiếc tàu hàng kia đã biến mất trên đời!”
Trốn tại một cái công tơ nơ cách khá xa vị trí con tàu vừa phát ra kinh thiên động địa âm chấn đem Trần Vân Thanh diệt mất, Lương Thiện Vinh liền là gọi điện thoại thông báo với lại bên kia chủ sự một tiếng.
Nhìn lại tang hoang khung cảnh cách mình khá xa kia, đến giờ nghĩ lại Lương Thiện Vinh cũng là không khỏi cảm thấy lạnh lẽo cả mình.
Hắn làm nhiệm vụ là bằng mọi giá đưa cho bằng được Trần Vân Thanh đến con tàu kia, nhưng là bom hẹn giờ các thứ đều là do vị Phó Chủ Tịch thành phố kia cho người sắp xếp cả.
Hắn cũng không nghĩ đến vị Chủ Tịch kia lại làm ra trận thế lớn đến như thế này, vụ nổ vừa rồi đây không chỉ làm cho chiếc tàu hàng hóa nơi Trần Vân Thanh vị trí tan thành tro bụi, mà hai chiếc tàu hàng tại xung quanh, cũng liền là cùng chung số phận, may mắn nơi này hiện tại không có người lui tới, chỉ thiệt hại một ít tài sản cùng vài ba tên Thanh Bang anh em mà thôi, như không mà nói, hậu quả thật sự không thể nào tưởng tượng ra được.
Theo hắn suy nghĩ phải có thâm thù đại hận gì với lại Trần Vân Thanh, vị kia Phó Chủ Tịch mới dùng đến cái này biện pháp mạnh tay đến như thế này.
“Rất tốt! Ngươi yên tâm! Công lao của ngươi, ta sẽ không có quên!”
Nghe được báo cáo của Lương Thiện Vinh, cũng như là nghe được tiếng nổ lớn từ bên trong điện thoại truyền đến kia, vị thần bí Chủ Tịch mà Lương Thiện Vinh vừa cung kính báo cáo liền là hài lòng khen ngợi y một câu, như để ý kỹ mà nói, âm thanh bên trong điện thoại khàn khàn, rõ ràng là người bên kia đang là dùng máy biến đổi âm thanh cùng Lương Thiện Vinh trò chuyện.
“Chủ tịch! Cám ơn ngài nâng đỡ! Từ hôm nay trở đi tiểu Vinh nhất định sẽ nghe lời cùng trung thành với ngài, đến chết mới thôi!”
Dù bên đầu dây bên kia vị Chủ Tịch thần bí đã cắt đứt cùng Lương Thiện Vinh liên lạc, nhưng hắn vẫn còn là cúi đầu tư thế, tỏ lòng trung thành không thôi.0
“Nha! Quả nhiên là sáng hơn một chút!”
Trần Vân Thanh thu lại Ngọc Bài Thần Bí vào trong tay, sau khi nó ăn hai mươi bảy khối ngọc xong hắn cảm nhận được thân Ngọc Bài đã có chút sáng, mà không còn tăm tối như trước đây nữa, hắn là hài lòng gật đầu lên tiếng.
Trần Vân Thanh hắn nghĩ chắc chắn sẽ không sai, Ngọc Bài Thần Bí trong tay hắn đây không chỉ có một cái công năng dung hợp bí tịch, nó còn nhiều bí mật khác nữa, hiện tại hắn chưa biết, chẳng qua là vì còn chưa có làm cho Ngọc Bài Thần Bí này khôi phục mà thôi, chỉ cần chiếu theo con đường cho nó ăn Ngọc Thạch no say, một ngày nào đó, Trần Vân Thanh hắn chắc chắn có thể biết được đại bí mật ẩn giấu bên trong nó.
‘’Nhưng là..!”
Ý nghĩ là tốt, con đường cũng không có sai, có điều nghĩ đến Ngọc Thạch để cho Ngọc Bài Thần Bí này cắn nuốt số lượng, Trần Vân Thanh đầu không khỏi có chút lớn lên.
Chỉ làm cho nó sáng lên một chút, liền phải dùng đến Thiết Long Ngọc cùng Huyết Ngọc các loại quý hiếm Ngọc Thạch, như để có thể làm cho nó tan đi cái màu xám xịt này, cần phải tiêu tốn của hắn bao nhiêu quý hiếm Ngọc Thạch nữa mới đủ.
Có khi tán gia bại sản cũng không đủ tiền mua Ngọc Thạch cho nó cắn nuốt ấy chứ, kia là chưa tính những loại quý hiếm Ngọc Thạch này càng ngày càng hiếm thấy, nhiều khi có tiên còn không thể nào mua được.
Còn mấy loại Ngọc Thạch bình thường nó lại không có ăn, nói thật sự ra, con đường thông hiểu được bí mật bên trong khối này Ngọc Bài Thần Bí của hắn càng ngày càng gian nan a.
“Ân! Ngươi muốn cắn nuốt chiếc hộp kia!”
Cầm khối Ngọc Bài Thần Bí này trong tay, nó truyền lại cho Trần Vân Thanh hắn một loại mơ hồ ý niệm muốn đem cái hộp gỗ chứa đựng Ngọc Thạch lai lịch không được rõ mà tên thương nhân bên Hoa Quốc kia đưa đến cho hắn, hắn không khỏi hồ nghi lên.
Ngọc Bài Thần Bí này có linh tính, cái này từ khi dùng máu nhận chủ, Trần Vân Thanh hắn đã được biết đến, những thứ như Ngọc Thạch các loại có thể làm cho nó dung hợp bí tịch các loại, cũng chính là Ngọc Bài Thần Bí này truyền lại ý niệm cho hắn.
Có điều trước đây Ngọc Bài Thần Bí khẩu vị của nó chỉ có thích ăn Ngọc Thạch, những thứ khác nó không có để ý đến, lần này như thế nào lại có hứng thú với lại chiếc hộp gỗ bình thường kia.
Ân! Cũng không phải là bình thường hộp gỗ, nhìn kỹ lại, Trần Vân Thanh nhận thấy, hoa văn họa tiết khắc trên nó tuy cổ xưa nhưng rất là bất phàm, còn có mấy con quái vật dị thú mà hắn chưa từng nhìn thấy qua, đặt biệt là độ cứng rắn của nó, Trần Vân Thanh hắn đã thử qua, lấy Nội Kình trung kỳ đỉnh cao của hắn hiện tại, cũng là không thể làm gì được cái này hộp gỗ mảy may.
“Xẹt.. Rắc..!”.
“Phát! Lần này Trần Vân Thanh ta có thể nói là phát lớn rồi!”
Nhìn đến Thần Bí Ngọc Bài này mới cắn nuốt hộp gỗ chỉ được có một nữa, nhưng là bên ngoài màu xám đã biến mất đi một phần ba, Trần Vân Thanh không khỏi tinh thần phấn chấn lên tiếng.
Trước đây dù có cắn nuốt bao nhiêu Ngọc Thạch đi chăng nữa, Ngọc Bài Thần Bí này cũng chỉ là một màu xám ngắt, nhưng lần này, đụng phải chiếc hộp gỗ vô danh, lại làm cho nó trở nên xanh biếc, Trần Vân Thanh hắn liền là biết đến, hộp gỗ này không phải là phàm vật, nó còn là quý giá hơn hàng trăm hàng ngàn khối Ngọc Thạch trước đây mà hắn có được.
Đương nhiên, giá cả chính thống của nó cũng liền là lớn hơn rất nhiều lần so với lại tưởng tượng của người khác, có thể nói là vô giá cũng không quá đáng.
Như đám kia Hoa Quốc thương nhân mà biết được bọn họ đưa cho Trần Vân Thanh hắn không phải là một hộp gỗ bình thường chứa đồ, mà là vô giá bảo vật, không biết bọn chúng sẽ là có cái gì cảm nghĩ.
Đây cũng xem như là vận khí của hắn, một khi vận khí đến, người muốn ngăn cản cũng là không có được a.
“Tích..tích...!”
“Ân! Là cái gì âm thanh?”
Vui sướng qua đi, Trần Vân Thanh bình tĩnh trở lại, hắn là nghe đến một loại kỳ lạ thanh âm, nó giống như là âm thanh của đồng hồ điện tử một dạng, điều này làm cho hắn khá là nghi hoặc, nên nhớ nơi đây con tàu đều là Cổ Vật, không thì cũng toàn là các loại thạch cao sư thú đến ngụy trang, tuyệt đối không có loại mặt hàng điện tử được đưa vào đây a.
“Nguy hiểm... Là bom hẹn giờ..!”.
Vì có chút nghi hoặc, nên Trần Vân Thanh tập trung tinh thần để nghe ngóng lại thêm một lần nữa, theo sau hắn là thất thanh la lên. Đây là đồng hồ hẹn giờ, còn là chuyên dùng cho các loại bom công nghệ cao một dạng, loại này bom hẹn giờ âm thanh, Trần Vân Thanh hắn rất là quen thuộc. Không chỉ năm xưa hắn từng học qua quân khí chế tạo bom đạn trong quân đội một môn, mà là thường xuyên dùng nó để mà thực hiện ám sát binh đoàn đối phương hay các tổ chức ma túy hang ổ một dạng. Thế nên chỉ vừa nghe âm thanh, là hắn đã đoán ra được ngay.
“Có người muốn đưa Trần Vân Thanh ta vào chỗ chết!” Trần Vân Thanh rất nhanh liền là biết đây là có chuyện gì đang xảy ra.
Ngoài bom hẹn giờ loại A-H có sức mạnh Hủy Diệt khủng bố kia ra, hắn còn cảm nhận được, xung quanh nơi này không chỉ là có bom hẹn giờ, mà còn khá nhiều loại bom đạn cùng thuốc nổ, làm ra cái trận thế lớn đến như thế này, đây rõ ràng là có người muốn đưa hắn vào chỗ chết mà.
“Không được..! Nên rời...! “
"ầm ầm..! "
Quyết định rất nhanh chóng, Trần Vân Thanh biết rất rõ ràng hiện tại không phải là lúc điều tra suy nghĩ xem người nào muốn đưa hắn vào chỗ chết, mà là phải nhanh chóng rời đi nơi này, bởi vì hắn biết, một khi toàn bộ chất nổ tại nơi đây bị dẫn nổ, đừng nói là hắn chỉ có Nội Kình trung kỳ tu vi, dù cho có là Hóa Cảnh đại Tông Sư như thần long thấy đầu không thấy đuôi kia, cũng chỉ có một con đường chết.
“Ầm ầm...! “
“A...Không....!”
Trần Vân Thanh quyết định rời đi đúng thật sự là nhanh chóng cùng sáng suốt, có điều hắn vẫn chậm hơn bom hẹn giờ kia rất là nhiều, cơ hồ hắn vừa nhất chân lên, cũng là giờ bom nổ đã đến, trước hiện đại tối tân năng lượng của vũ khí nóng thời hiện đại, dù có bản lĩnh thông thiên, Trần Vân Thanh cũng không thể nào chạy thoát được cái chết.
“Ầm ầm..!”
“Xẹt!”
Trong giây phút con tàu chứa hàng hóa của Trần Vân Thanh triệt để nổ tung thời khắc, từ bên trong khu vực hỏa hoạn nhiệt độ cao khủng bố kia, liền là có một vệt sáng màu xanh lấy tốc độ cực nhanh bay lên bầu trời, vì là tốc độ của nó quá nhanh, cũng như vệt sáng màu xanh này quá nhỏ bé, nên là không một ai có thể nhìn thấy được.
...
“Chủ Tịch! Trần Vân Thanh cùng chiếc tàu hàng kia đã biến mất trên đời!”
Trốn tại một cái công tơ nơ cách khá xa vị trí con tàu vừa phát ra kinh thiên động địa âm chấn đem Trần Vân Thanh diệt mất, Lương Thiện Vinh liền là gọi điện thoại thông báo với lại bên kia chủ sự một tiếng.
Nhìn lại tang hoang khung cảnh cách mình khá xa kia, đến giờ nghĩ lại Lương Thiện Vinh cũng là không khỏi cảm thấy lạnh lẽo cả mình.
Hắn làm nhiệm vụ là bằng mọi giá đưa cho bằng được Trần Vân Thanh đến con tàu kia, nhưng là bom hẹn giờ các thứ đều là do vị Phó Chủ Tịch thành phố kia cho người sắp xếp cả.
Hắn cũng không nghĩ đến vị Chủ Tịch kia lại làm ra trận thế lớn đến như thế này, vụ nổ vừa rồi đây không chỉ làm cho chiếc tàu hàng hóa nơi Trần Vân Thanh vị trí tan thành tro bụi, mà hai chiếc tàu hàng tại xung quanh, cũng liền là cùng chung số phận, may mắn nơi này hiện tại không có người lui tới, chỉ thiệt hại một ít tài sản cùng vài ba tên Thanh Bang anh em mà thôi, như không mà nói, hậu quả thật sự không thể nào tưởng tượng ra được.
Theo hắn suy nghĩ phải có thâm thù đại hận gì với lại Trần Vân Thanh, vị kia Phó Chủ Tịch mới dùng đến cái này biện pháp mạnh tay đến như thế này.
“Rất tốt! Ngươi yên tâm! Công lao của ngươi, ta sẽ không có quên!”
Nghe được báo cáo của Lương Thiện Vinh, cũng như là nghe được tiếng nổ lớn từ bên trong điện thoại truyền đến kia, vị thần bí Chủ Tịch mà Lương Thiện Vinh vừa cung kính báo cáo liền là hài lòng khen ngợi y một câu, như để ý kỹ mà nói, âm thanh bên trong điện thoại khàn khàn, rõ ràng là người bên kia đang là dùng máy biến đổi âm thanh cùng Lương Thiện Vinh trò chuyện.
“Chủ tịch! Cám ơn ngài nâng đỡ! Từ hôm nay trở đi tiểu Vinh nhất định sẽ nghe lời cùng trung thành với ngài, đến chết mới thôi!”
Dù bên đầu dây bên kia vị Chủ Tịch thần bí đã cắt đứt cùng Lương Thiện Vinh liên lạc, nhưng hắn vẫn còn là cúi đầu tư thế, tỏ lòng trung thành không thôi.0
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thanh Bang!
- Chương 2: Ma Túy!
- Chương 3: Diêm Vương Sầu!
- Chương 4: Conan cùng Mori!
- Chương 5: Tu Luyện Giả!
- Chương 6: Bồi Khí Đan!
- Chương 7: Thần Bí Ngọc Bài!
- Chương 8: Công Dụng!
- Chương 9: Lựa Chọn!
- Chương 10: Long Tổ!
- Chương 11: Ảnh Sát!
- Chương 12: Hắc Đạo Quy Tắc!
- Chương 13: Nam Thịnh!Bắc Phát!
- Chương 14: Quá Tham!
- Chương 15: Âm Mưu!
- Chương 16: Trần Gia Nội Chiến!
- Chương 17: Bom Hẹn Giờ!
- Chương 18: Chân Hung Lộ Diện!
- Chương 19: Ma Tinh Giáng Thế!
- Chương 20: Giác Hồn Đài!
- Chương 21: Hoàng Giai Thất Phẩm!
- Chương 22: Nhân Trung Chi Long!
- Chương 23: Hoang Giai Bát Phẩm!
- Chương 24: Yêu Hồn Diệu Dụng!
- Chương 25: Luật Rừng Bên Trong!
- Chương 26: Mới Đến Dị Giới!
- Chương 27: Nam Hồng Viện!
- Chương 28: Thù Oán Tìm Đến!
- Chương 29: Nhất Chiêu Diệt Sát!
- Chương 30: Toàn Quân Bị Diệt!
- Chương 31: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 32: Liệu Thương Đan!
- Chương 33: Nội Khí Đan!
- Chương 34: Đuổi Như Đuổi Tà!
- Chương 35: Đoạn Tử Tuyệt Tôn!
- Chương 36: Một Đêm Làm Cướp!
- Chương 37: Lòng Tham Vô Đáy!
- Chương 38: Thiếu Gia Thay Đổi!
- Chương 39: Lá Gan Quá Lớn!
- Chương 40: Đại Chiến Trần Khánh Ly!
- Chương 41: Chết Không Thấy Thi!
- Chương 42: Khôi Phục Tu Vi!
- Chương 43: Đại Hành Huyền Khí Kinh!
- Chương 44: Trần Gia Thiết Luật!
- Chương 45: Trần Trư Trư!
- Chương 46: Yêu Sĩ Cảnh Giới!
- Chương 47: Nam Hoang Kỳ Thư!
- Chương 48: Độc Giác Mã!
- Chương 49: Một Cái Cực Hình!
- Chương 50: Đứng Đầu Đại Mộc Lâm Khu!
- Chương 51: Miến Điện Vương Quốc!
- Chương 52: Bái Bì Âm Mưu!
- Chương 53: Ảnh bộ đại thành!
- Chương 54: Luyện Đan Sư!
- Chương 55: Điệu Hổ Ly Sơn!
- Chương 56: Liên Hoàn Quyền!
- Chương 57: Trong Núi Không Hổ!
- Chương 58: Địa giáp thử cường đại!
- Chương 59: Ra Tay Tàn Nhẫn!
- Chương 60: Chật Vật Trốn Chết!
- Chương 61: Tâm Cơ Thâm Trầm!
- Chương 62: Thù Oán Thâm Sâu!
- Chương 63: Ngàn Dặm Đào Vong!
- Chương 64: Thạch Dực Nghĩ Sào!
- Chương 65: Ăn Trước Tính Sau!
- Chương 66: Đột Phá Yêu Giả Thất Trọng!
- Chương 67: Chân Chính Cự Đầu!
- Chương 68: Yêu Giả Bát Trọng!
- Chương 69: Túi Không Gian!
- Chương 70: Nhất Kiếm Định Càn Khôn!
- Chương 71: Kinh Thiên Bí Mật!
- Chương 72: Trở Lại Đại Mộc Lâm!
- Chương 73: Không Phiền Đến Ngươi!
- Chương 74: Đường Đến Nam Hồng Viện!
- Chương 75: Uẩn Hồng Sâm!
- Chương 76: Bát Trọng Hậu Kỳ!
- Chương 77: Thừa Sống Thiếu Chết!
- Chương 78: Bài Học Trị Nhân!
- Chương 79: Mân Việt Cổ Gia!
- Chương 80: Sinh Tử Dựa Bản Lĩnh!
- Chương 81: Thiên Binh Các!
- Chương 82: Chấn Nhiếp Mọi Người!
- Chương 83: Gặp gỡ vương tổ hiền!
- Chương 84: Không Có Mệnh Hưởng!
- Chương 85: Người Xuyên Việt!
- Chương 86: Quá Mức Nguy Hiểm!
- Chương 87: Cổ Loa Trần Gia!
- Chương 88: Họa Sát Thân Đến!
- Chương 89: Chân Linh Huyết Sâm!
- Chương 90: Diệt Cỏ Tận Gốc!
- Chương 91: Chấn Nam Đạo!
- Chương 92: Nhị Giai Hạ Phẩm!
- Chương 93: Đến Trân Bảo Các!
- Chương 94: Ăn Cũng Quá Dày!
- Chương 95: Lấy Lại Công Đạo!
- Chương 96: Nghiêm Lột Da!
- Chương 97: Giao Hành Kiếm Khách!
- Chương 98: Chặn Đường Cướp Sát!
- Chương 99: Hóa Thủy Tán!
- Chương 100: Nguyệt Ảnh Lâu!
- Chương 101: Chân hung phía sau!
- Chương 102: Ba Lần Hành Động!
- Chương 103: Tô Trục Lưu!
- Chương 104: Tiền Tài Con Đường!
- Chương 105: Quả Báo Đến Rồi!
- Chương 106: Kiến Nhiều Cắn Chết Voi!
- Chương 107: Lấy Oán Báo Ân!
- Chương 108
- Chương 109: Yêu Kỹ Nhập Môn!
- Chương 110: Hắc Địa Xà!
- Chương 111: Co Giò Lên Chạy!
- Chương 112: Ra Tay Trấn Áp!
- Chương 113
- Chương 114: Sát Khí Rợn Người !
- Chương 115: Đồng Quy Vu Tận!
- bình luận