Tru Thần Điện - Chương 35: Tới rồi
Chương trước- Chương 1: Nhà họ Chu ở Kinh Hải
- Chương 2: Người Quan Trọng
- Chương 3: Chuyện xưa
- Chương 4: Dạy dỗ là được
- Chương 5: Anh ấy là huyền thoại
- Chương 6: Cô bé này là ai?
- Chương 7: Tâm Ngữ!
- Chương 8: Thù của bố mẹ tôi sẽ tự tay trả
- Chương 9: Mối thù sâu đậm của bố mẹ!
- Chương 10: Cậu định đi đâu vậy?
- Chương 11: Tâm Ngữ là toàn bộ cuộc đời của cô!
- Chương 12: Tìm chết!
- Chương 13: Anh biết đã quá muộn rồi!
- Chương 14: Đi ra ngoài!
- Chương 15: Tâm Ngữ muốn ăn gì cũng được ạ?
- Chương 16: Sáng sớm hôm sau
- Chương 17: Có bản giới thiệu kỹ càng hơn không?
- Chương 18: Vậy căn này đi
- Chương 19: Hoàng Lương trực tiếp xua tay
- Chương 20: Ai rảnh mà đi đùa nhau với cậu?
- Chương 21: Mẹ nhanh thử đi
- Chương 22: Thật sao?
- Chương 23: Con gái ta ra ngoài rồi
- Chương 24: Câm miệng!
- Chương 25: Bác không sao à
- Chương 26: Bác cả
- Chương 27: Chăm sóc tốt Giản Hề
- Chương 28: Thịnh Hổ!
- Chương 29: Chú lừa người ta
- Chương 30: Còn khát nữa không?
- Chương 31: Có lẽ là vì hôm đó
- Chương 32: Hoàng Lương!
- Chương 33: Nhớ chưa?
- Chương 34: Tài xế taxi thấy hai người không
- Chương 35: Tới rồi
- Chương 36: Cố Muội Ly tỏ vẻ bối rối
- Chương 37: Từ nhỏ mẹ đã dạy con
- Chương 38: Vậy phải làm sao đây?
- Chương 39: Nhưng thưa ông
- Chương 40: Bọn họ liên lạc với bộ Quốc phòng
- Chương 41: Cậu là ai!
- Chương 42: Cậu đi đi
- Chương 43: Tôi tới đăng ký nhập học
- Chương 44: Chuyện này
- Chương 45: Hoàng Lương không nói gì
- Chương 46: Cô câm miệng cho tôi!
- Chương 47: Đều tại cô!
- Chương 48: Hoàng Lương!
- Chương 49: Có thích không?
- Chương 50: Thật là kỳ lạ
- Chương 51: Cánh tay của tôi!
- Chương 52: Xe chạy êm
- Chương 53: Cố Muội Ly tức run người
- Chương 54: Sao vậy?
- Chương 55: Giám đốc Phùng?
- Chương 56: Mọi chuyện
- Chương 57: Là võ giả cảnh giới
- Chương 58: Mọi chuyện
- Chương 59: Là võ giả cảnh giới
- Chương 60: Theo như tôi được biết
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tru Thần Điện
Chương 35: Tới rồi
“Hoàng Lương?” Tạ Thanh Vũ khẽ cau mày, cảm giác như đã từng nghe thấy cái tên này ở đâu rồi.
Hoàng Lương gật đầu đáp lại.
"Tại sao cô lại ở đây? Đến để gặp bạn sao?" Tạ Thanh Vũ hỏi.
“Ồ, Hoàng Lương nói muốn mua một căn nhà nhỏ ở đây, hôm nay đưa tôi đi xem.” Cố Muội Ly không suy nghĩ nhiều trả lời luôn.
“Căn nhà nhỏ?” Tạ Thanh Vũ trợn trắng mắt.
Căn nhà của cô ta là căn nhà nhỏ nhất trong khu dân cư này, thế mà diện tích đã hơn hai trăm mét vuông, khi đó cô ta đã phải bỏ ra gần 20 triệu tệ.
Cô ta và Cố Muội Ly là bạn học cùng lớp cấp ba, cô ta luôn ghen tị với thân phận cô cả nhà họ Cố của Cố Muội Ly, cô được đưa đón bằng xe sang mỗi ngày ngày, đeo túi hàng hiệu và mặc những bộ quần áo sang trọng.
Mà cô ta đến từ một thành phố nhỏ đến Kinh Hải học tập, có một gia đình bình thường với mức thu nhập bình thường. Phí sinh hoạt một tháng của cô ta còn không bằng bữa cơm bình thường của Cố Muội Ly.
Trong một bữa tiệc cách đây vài năm, cô ta nghe các bạn cùng lớp kể rằng Cố Muội Ly đã bị nhà họ Cố đuổi ra khỏi nhà, cô ta đã vui mừng đến mức một mình uống hết một chai rượu trắng trong bữa tiệc tối hôm đó.
“Đi thôi, lên xe đi, tôi chở cậu đến đó” Tạ Thanh Vũ mở cửa xe Land Rover với vẻ mặt kiêu ngạo.
"Ồ, không cần đâu, chúng tôi có thể đi bộ tới đó." Cố Muội Ly nhanh chóng từ chối.
"Ôi chao, khu nhà này lớn thế, đi bộ bao lâu mới tới được? Nào, lên xe đi." Tạ Thanh Vũ không cho người khác nói thêm, đẩy Cố Muội Ly lên xe.
Hoàng Lương đành phải ngồi cạnh Cố Muội Ly, nếu anh không đi cùng, Cố Muội Ly không thể tìm được nhà.
Chiếc Land Rover chạy chậm rãi, trong xe có tiếng nhạc sôi động.
"Muội Ly, cô nghe xem hệ thống âm thanh của chiếc xe này như thế nào?"
Cố Muội Ly bị câu hỏi đột ngột này làm cho sửng sốt, không biết nên trả lời thế nào.
Tạ Thanh Vũ tiếp tục: "Haizz, lúc mua xe, anh nhà tôi nói hệ thống âm thanh của xe rất tốt, cái gì mà báu vật của Anh. Chỉ riêng hệ thống âm thanh đã có giá mấy trăm nghìn tệ, tôi nghe cũng thấy chỉ có thế"
"Cô nói xem một cô gái như tôi phải bỏ cả triệu tệ mua cho tôi chiếc xe lớn như vậy làm gì. Anh ấy bảo là an toàn, nhưng khi rẽ không tiện chút nào. Tôi phải mua hai chỗ đậu xe mới đậu được đấy."
Cố Muội Ly nhếch môi cười, rõ ràng là nghe ra được đối phương đang muốn khoe khoang với mình.
"Tôi bảo này Muội Ly, nhà cô ở đâu vậy?" Tạ Thanh Vũ đã đi quanh khu nhà một vòng rồi.
"À, đây cũng là lần đầu tiên tôi đến đây." Cố Muội Ly nói rồi nhìn về phía Hoàng Lương.
Tất nhiên Hoàng Lương cũng giống như Cố Muội Ly, đều là lần đầu tiên đến đây. Nhìn ở trên bản vẽ so với ngoài thực tế vẫn sẽ có sự khác biệt.
Tạ Thanh Vũ cười lạnh trong lòng, một người đã bị đuổi khỏi nhà sao có thể mua được nhà ở khu dân cư cao cấp này? Để tôi xem hai người có thể giả vờ được bao lâu.
“Tới rồi, ở đây.” Hoàng Lương chỉ ra ngoài cửa sổ.
Tạ Thanh Vũ nhìn theo, suýt chút nữa không thể nhịn được bật cười.
Cả khu nhà này ai mà không biết căn biệt thự này chính là vua của tòa nhà ở đây. Vậy mà Cố Muội Ly lại nói đây là nhà của cô, chém vừa thôi chứ.
Cố Muội Ly cũng sửng sốt, đây nào phải căn nhà nhỏ gì, là một biệt thự lớn đó!
Hơn nữa vừa rồi cô đi dạo quanh khu nhà, tự biết được đây là căn biệt thự biệt lập duy nhất trong khu.
"Hoàng Lương, anh chắc chắn là chỗ này sao?" Cố Muội Ly nhỏ giọng hỏi.
Hoàng Lương cười khẽ, căn biệt thự biệt lập duy nhất trong cả khu, đặc điểm đặc biệt như vậy sao có thể sai được?
“Vậy cảm ơn Thanh Vũ, hôm khác đến chỗ tôi chơi nhé.” Cố Muội Ly thuận miệng nói, mở cửa xuống xe.
"Đừng để ngày khác, hôm nay luôn đi." Nói xong, Tạ Thanh Vũ đỗ xe, xuống xe khóa cửa lại.
Hoàng Lương gật đầu đáp lại.
"Tại sao cô lại ở đây? Đến để gặp bạn sao?" Tạ Thanh Vũ hỏi.
“Ồ, Hoàng Lương nói muốn mua một căn nhà nhỏ ở đây, hôm nay đưa tôi đi xem.” Cố Muội Ly không suy nghĩ nhiều trả lời luôn.
“Căn nhà nhỏ?” Tạ Thanh Vũ trợn trắng mắt.
Căn nhà của cô ta là căn nhà nhỏ nhất trong khu dân cư này, thế mà diện tích đã hơn hai trăm mét vuông, khi đó cô ta đã phải bỏ ra gần 20 triệu tệ.
Cô ta và Cố Muội Ly là bạn học cùng lớp cấp ba, cô ta luôn ghen tị với thân phận cô cả nhà họ Cố của Cố Muội Ly, cô được đưa đón bằng xe sang mỗi ngày ngày, đeo túi hàng hiệu và mặc những bộ quần áo sang trọng.
Mà cô ta đến từ một thành phố nhỏ đến Kinh Hải học tập, có một gia đình bình thường với mức thu nhập bình thường. Phí sinh hoạt một tháng của cô ta còn không bằng bữa cơm bình thường của Cố Muội Ly.
Trong một bữa tiệc cách đây vài năm, cô ta nghe các bạn cùng lớp kể rằng Cố Muội Ly đã bị nhà họ Cố đuổi ra khỏi nhà, cô ta đã vui mừng đến mức một mình uống hết một chai rượu trắng trong bữa tiệc tối hôm đó.
“Đi thôi, lên xe đi, tôi chở cậu đến đó” Tạ Thanh Vũ mở cửa xe Land Rover với vẻ mặt kiêu ngạo.
"Ồ, không cần đâu, chúng tôi có thể đi bộ tới đó." Cố Muội Ly nhanh chóng từ chối.
"Ôi chao, khu nhà này lớn thế, đi bộ bao lâu mới tới được? Nào, lên xe đi." Tạ Thanh Vũ không cho người khác nói thêm, đẩy Cố Muội Ly lên xe.
Hoàng Lương đành phải ngồi cạnh Cố Muội Ly, nếu anh không đi cùng, Cố Muội Ly không thể tìm được nhà.
Chiếc Land Rover chạy chậm rãi, trong xe có tiếng nhạc sôi động.
"Muội Ly, cô nghe xem hệ thống âm thanh của chiếc xe này như thế nào?"
Cố Muội Ly bị câu hỏi đột ngột này làm cho sửng sốt, không biết nên trả lời thế nào.
Tạ Thanh Vũ tiếp tục: "Haizz, lúc mua xe, anh nhà tôi nói hệ thống âm thanh của xe rất tốt, cái gì mà báu vật của Anh. Chỉ riêng hệ thống âm thanh đã có giá mấy trăm nghìn tệ, tôi nghe cũng thấy chỉ có thế"
"Cô nói xem một cô gái như tôi phải bỏ cả triệu tệ mua cho tôi chiếc xe lớn như vậy làm gì. Anh ấy bảo là an toàn, nhưng khi rẽ không tiện chút nào. Tôi phải mua hai chỗ đậu xe mới đậu được đấy."
Cố Muội Ly nhếch môi cười, rõ ràng là nghe ra được đối phương đang muốn khoe khoang với mình.
"Tôi bảo này Muội Ly, nhà cô ở đâu vậy?" Tạ Thanh Vũ đã đi quanh khu nhà một vòng rồi.
"À, đây cũng là lần đầu tiên tôi đến đây." Cố Muội Ly nói rồi nhìn về phía Hoàng Lương.
Tất nhiên Hoàng Lương cũng giống như Cố Muội Ly, đều là lần đầu tiên đến đây. Nhìn ở trên bản vẽ so với ngoài thực tế vẫn sẽ có sự khác biệt.
Tạ Thanh Vũ cười lạnh trong lòng, một người đã bị đuổi khỏi nhà sao có thể mua được nhà ở khu dân cư cao cấp này? Để tôi xem hai người có thể giả vờ được bao lâu.
“Tới rồi, ở đây.” Hoàng Lương chỉ ra ngoài cửa sổ.
Tạ Thanh Vũ nhìn theo, suýt chút nữa không thể nhịn được bật cười.
Cả khu nhà này ai mà không biết căn biệt thự này chính là vua của tòa nhà ở đây. Vậy mà Cố Muội Ly lại nói đây là nhà của cô, chém vừa thôi chứ.
Cố Muội Ly cũng sửng sốt, đây nào phải căn nhà nhỏ gì, là một biệt thự lớn đó!
Hơn nữa vừa rồi cô đi dạo quanh khu nhà, tự biết được đây là căn biệt thự biệt lập duy nhất trong khu.
"Hoàng Lương, anh chắc chắn là chỗ này sao?" Cố Muội Ly nhỏ giọng hỏi.
Hoàng Lương cười khẽ, căn biệt thự biệt lập duy nhất trong cả khu, đặc điểm đặc biệt như vậy sao có thể sai được?
“Vậy cảm ơn Thanh Vũ, hôm khác đến chỗ tôi chơi nhé.” Cố Muội Ly thuận miệng nói, mở cửa xuống xe.
"Đừng để ngày khác, hôm nay luôn đi." Nói xong, Tạ Thanh Vũ đỗ xe, xuống xe khóa cửa lại.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nhà họ Chu ở Kinh Hải
- Chương 2: Người Quan Trọng
- Chương 3: Chuyện xưa
- Chương 4: Dạy dỗ là được
- Chương 5: Anh ấy là huyền thoại
- Chương 6: Cô bé này là ai?
- Chương 7: Tâm Ngữ!
- Chương 8: Thù của bố mẹ tôi sẽ tự tay trả
- Chương 9: Mối thù sâu đậm của bố mẹ!
- Chương 10: Cậu định đi đâu vậy?
- Chương 11: Tâm Ngữ là toàn bộ cuộc đời của cô!
- Chương 12: Tìm chết!
- Chương 13: Anh biết đã quá muộn rồi!
- Chương 14: Đi ra ngoài!
- Chương 15: Tâm Ngữ muốn ăn gì cũng được ạ?
- Chương 16: Sáng sớm hôm sau
- Chương 17: Có bản giới thiệu kỹ càng hơn không?
- Chương 18: Vậy căn này đi
- Chương 19: Hoàng Lương trực tiếp xua tay
- Chương 20: Ai rảnh mà đi đùa nhau với cậu?
- Chương 21: Mẹ nhanh thử đi
- Chương 22: Thật sao?
- Chương 23: Con gái ta ra ngoài rồi
- Chương 24: Câm miệng!
- Chương 25: Bác không sao à
- Chương 26: Bác cả
- Chương 27: Chăm sóc tốt Giản Hề
- Chương 28: Thịnh Hổ!
- Chương 29: Chú lừa người ta
- Chương 30: Còn khát nữa không?
- Chương 31: Có lẽ là vì hôm đó
- Chương 32: Hoàng Lương!
- Chương 33: Nhớ chưa?
- Chương 34: Tài xế taxi thấy hai người không
- Chương 35: Tới rồi
- Chương 36: Cố Muội Ly tỏ vẻ bối rối
- Chương 37: Từ nhỏ mẹ đã dạy con
- Chương 38: Vậy phải làm sao đây?
- Chương 39: Nhưng thưa ông
- Chương 40: Bọn họ liên lạc với bộ Quốc phòng
- Chương 41: Cậu là ai!
- Chương 42: Cậu đi đi
- Chương 43: Tôi tới đăng ký nhập học
- Chương 44: Chuyện này
- Chương 45: Hoàng Lương không nói gì
- Chương 46: Cô câm miệng cho tôi!
- Chương 47: Đều tại cô!
- Chương 48: Hoàng Lương!
- Chương 49: Có thích không?
- Chương 50: Thật là kỳ lạ
- Chương 51: Cánh tay của tôi!
- Chương 52: Xe chạy êm
- Chương 53: Cố Muội Ly tức run người
- Chương 54: Sao vậy?
- Chương 55: Giám đốc Phùng?
- Chương 56: Mọi chuyện
- Chương 57: Là võ giả cảnh giới
- Chương 58: Mọi chuyện
- Chương 59: Là võ giả cảnh giới
- Chương 60: Theo như tôi được biết