Tru Thần Điện - Chương 52: Xe chạy êm
Chương trước- Chương 1: Nhà họ Chu ở Kinh Hải
- Chương 2: Người Quan Trọng
- Chương 3: Chuyện xưa
- Chương 4: Dạy dỗ là được
- Chương 5: Anh ấy là huyền thoại
- Chương 6: Cô bé này là ai?
- Chương 7: Tâm Ngữ!
- Chương 8: Thù của bố mẹ tôi sẽ tự tay trả
- Chương 9: Mối thù sâu đậm của bố mẹ!
- Chương 10: Cậu định đi đâu vậy?
- Chương 11: Tâm Ngữ là toàn bộ cuộc đời của cô!
- Chương 12: Tìm chết!
- Chương 13: Anh biết đã quá muộn rồi!
- Chương 14: Đi ra ngoài!
- Chương 15: Tâm Ngữ muốn ăn gì cũng được ạ?
- Chương 16: Sáng sớm hôm sau
- Chương 17: Có bản giới thiệu kỹ càng hơn không?
- Chương 18: Vậy căn này đi
- Chương 19: Hoàng Lương trực tiếp xua tay
- Chương 20: Ai rảnh mà đi đùa nhau với cậu?
- Chương 21: Mẹ nhanh thử đi
- Chương 22: Thật sao?
- Chương 23: Con gái ta ra ngoài rồi
- Chương 24: Câm miệng!
- Chương 25: Bác không sao à
- Chương 26: Bác cả
- Chương 27: Chăm sóc tốt Giản Hề
- Chương 28: Thịnh Hổ!
- Chương 29: Chú lừa người ta
- Chương 30: Còn khát nữa không?
- Chương 31: Có lẽ là vì hôm đó
- Chương 32: Hoàng Lương!
- Chương 33: Nhớ chưa?
- Chương 34: Tài xế taxi thấy hai người không
- Chương 35: Tới rồi
- Chương 36: Cố Muội Ly tỏ vẻ bối rối
- Chương 37: Từ nhỏ mẹ đã dạy con
- Chương 38: Vậy phải làm sao đây?
- Chương 39: Nhưng thưa ông
- Chương 40: Bọn họ liên lạc với bộ Quốc phòng
- Chương 41: Cậu là ai!
- Chương 42: Cậu đi đi
- Chương 43: Tôi tới đăng ký nhập học
- Chương 44: Chuyện này
- Chương 45: Hoàng Lương không nói gì
- Chương 46: Cô câm miệng cho tôi!
- Chương 47: Đều tại cô!
- Chương 48: Hoàng Lương!
- Chương 49: Có thích không?
- Chương 50: Thật là kỳ lạ
- Chương 51: Cánh tay của tôi!
- Chương 52: Xe chạy êm
- Chương 53: Cố Muội Ly tức run người
- Chương 54: Sao vậy?
- Chương 55: Giám đốc Phùng?
- Chương 56: Mọi chuyện
- Chương 57: Là võ giả cảnh giới
- Chương 58: Mọi chuyện
- Chương 59: Là võ giả cảnh giới
- Chương 60: Theo như tôi được biết
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tru Thần Điện
Chương 52: Xe chạy êm
Trên đường về, Hoàng Lương lái xe, toàn thân Cố Muội Ly hơi run rẩy, không rõ là do cô vẫn còn chưa hết hoảng hốt vì vụ va chạm xe vừa rồi hay là do sợ hãi trước cảnh tượng cánh tay máu me kinh khủng kia.
Cố Muội Ly im lặng suốt cả quãng đường, cô loáng thoáng có linh cảm chuyện hai cánh tay của tên đầu trọc kia chắc chắn có liên quan với Hoàng Lương.
Thế nhưng khi cô quan sát thông qua gương chiếu hậu thì từ đầu tới cuối Hoàng Lương chỉ đứng yên một chỗ, không hề nhúc nhích chút nào.
Xe chạy êm như ru suốt dọc đường đi, cuối cùng dừng lại trước cửa một trung tâm thương mại.
Cố Muội Ly nhìn thấy nơi này, bỗng chốc cảm thấy choáng váng.
Mọi hàng hóa được bày bán trong trung tâm thương mại SKN đều đến từ các thương hiệu xa xỉ trên toàn cầu, doanh thu hằng năm lên tới hơn hai mươi tỷ, là trung tâm thương mại xa hoa bậc nhất của Kinh Hải. Lúc Cố Muội Ly vẫn còn là cô cả của nhà họ Cố, cô vẫn thường xuyên tới đây mua sắm.
Phụ nữ mà, đâu có ai không thích quần áo đẹp, túi xách đẹp đâu cơ chứ.
“Hoàng Lương, anh tới đây làm gì vậy?” Ánh mắt của Cố Muội Ly vừa khó hiểu vừa ngập tràn hụt hãng.
Kể từ khi cô bị đuổi khỏi nhà họ Cố, hơn bảy năm nay, cô chưa từng đặt chân tới trung tâm thương mại này nửa bước, thậm chí không bao giờ đi ngang qua, giá cả đắt đỏ của nơi này nằm ngoài khả năng tiêu dùng hiện tại của cô.
“Tối nay em phải đi gặp bạn học mà, vào trong này chọn lấy vài bộ đồ đi.” Hoàng Lương mỉm cười.
Hiện tại, tổng giá tiền của tất cả đồ mà Cố Muội Ly đang mặc trên người không hề quá hai trăm tệ, nhìn là biết ngay tất cả đều là hàng vỉa hè.
Biểu cảm của Cố Muội Ly ngập tràn kinh ngạc, không phải vì Hoàng Lương đưa cô tới đây để mua quần áo mà là vốn dĩ cô đã định lát nữa sẽ tạt vào chợ bán sỉ để mua đồ.
Bao nhiêu năm qua, cô chưa từng được bất kỳ người đàn ông nào đối xử chu đáo như vậy, cho nên nhất thời cô cũng quên mất nơi này không còn là nơi năm trong sức mua của cô nữa rồi.
“Em đi mua đi, anh còn bận chút việc nên không thể đi cùng với em được.” Hoàng Lương nói.
Anh vốn không am hiểu mấy chuyện mua sắm quần áo thế này. Bao nhiêu năm qua ở trong điện, quần áo của anh, bất kể là đồ mùa hè hay đồ mùa đông, tất cả đều được cắt may riêng, anh hoàn toàn không cần phải đích thân đi mua.
Nét mặt của Cố Muội Ly lộ vẻ khó xử. Hiện giờ, cô làm gì có tiền mua nổi đồ ở trong này cơ chứ.
Bất kỳ món đồ nào được bày bán ở đây cũng đều có mức giá vượt xa thu nhập một năm của cô.
Cố Muội Ly đang do dự không biết nên nói thế nào với Hoàng Lương thì Hoàng Lương đã rút một tấm thẻ màu đen trong ngực ra, đưa cho cô rồi nói: “Em đi đi, thích mua gì thì cứ mua, tiện thể mua luôn cho con gái vài bộ.”
Cố Muội Ly nhìn chăm chăm tấm thẻ trước mắt mình, trên mặt thẻ có in hình một con rồng được vẽ rất sống động, mặc dù trông nó rất giống thẻ ngân hàng nhưng cô chưa từng thấy loại thẻ này bao giờ.
Cố Muội Ly cười đắng chát. Ngay cả thời cô còn là con gái nhà họ Cố thì tiền tiêu vặt hăng tháng cũng không đủ để cô thích gì mua nấy ở nơi này.
Rõ ràng Hoàng Lương không hề biết giá cả hàng hóa ở trong này đắt đỏ kinh khủng cỡ nào.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ở Trọ Cùng Nhà
2. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
3. Ma Thần Trời Sinh
4. Mùa Xuân Của Tiểu Đào
=====================================
Cố Muội Ly đang định nói gì đó thì Hoàng Lương đã vội vã lái xe đi.
Cố Muội Ly đứng trước cửa trung tâm thương mại xem giờ, thấy vẫn còn sớm, cô bèn đi vào trong.
Cô hoàn toàn không định mua gì ở đây nhưng dù sao cũng đã tới đây rồi, vậy thì cứ vào xem thử xem dạo này quần áo đang mốt kiểu gì, lát nữa cô sẽ qua chợ bán sỉ mua những thứ có kiểu dáng tương tự như vậy.
Cố Muội Ly im lặng suốt cả quãng đường, cô loáng thoáng có linh cảm chuyện hai cánh tay của tên đầu trọc kia chắc chắn có liên quan với Hoàng Lương.
Thế nhưng khi cô quan sát thông qua gương chiếu hậu thì từ đầu tới cuối Hoàng Lương chỉ đứng yên một chỗ, không hề nhúc nhích chút nào.
Xe chạy êm như ru suốt dọc đường đi, cuối cùng dừng lại trước cửa một trung tâm thương mại.
Cố Muội Ly nhìn thấy nơi này, bỗng chốc cảm thấy choáng váng.
Mọi hàng hóa được bày bán trong trung tâm thương mại SKN đều đến từ các thương hiệu xa xỉ trên toàn cầu, doanh thu hằng năm lên tới hơn hai mươi tỷ, là trung tâm thương mại xa hoa bậc nhất của Kinh Hải. Lúc Cố Muội Ly vẫn còn là cô cả của nhà họ Cố, cô vẫn thường xuyên tới đây mua sắm.
Phụ nữ mà, đâu có ai không thích quần áo đẹp, túi xách đẹp đâu cơ chứ.
“Hoàng Lương, anh tới đây làm gì vậy?” Ánh mắt của Cố Muội Ly vừa khó hiểu vừa ngập tràn hụt hãng.
Kể từ khi cô bị đuổi khỏi nhà họ Cố, hơn bảy năm nay, cô chưa từng đặt chân tới trung tâm thương mại này nửa bước, thậm chí không bao giờ đi ngang qua, giá cả đắt đỏ của nơi này nằm ngoài khả năng tiêu dùng hiện tại của cô.
“Tối nay em phải đi gặp bạn học mà, vào trong này chọn lấy vài bộ đồ đi.” Hoàng Lương mỉm cười.
Hiện tại, tổng giá tiền của tất cả đồ mà Cố Muội Ly đang mặc trên người không hề quá hai trăm tệ, nhìn là biết ngay tất cả đều là hàng vỉa hè.
Biểu cảm của Cố Muội Ly ngập tràn kinh ngạc, không phải vì Hoàng Lương đưa cô tới đây để mua quần áo mà là vốn dĩ cô đã định lát nữa sẽ tạt vào chợ bán sỉ để mua đồ.
Bao nhiêu năm qua, cô chưa từng được bất kỳ người đàn ông nào đối xử chu đáo như vậy, cho nên nhất thời cô cũng quên mất nơi này không còn là nơi năm trong sức mua của cô nữa rồi.
“Em đi mua đi, anh còn bận chút việc nên không thể đi cùng với em được.” Hoàng Lương nói.
Anh vốn không am hiểu mấy chuyện mua sắm quần áo thế này. Bao nhiêu năm qua ở trong điện, quần áo của anh, bất kể là đồ mùa hè hay đồ mùa đông, tất cả đều được cắt may riêng, anh hoàn toàn không cần phải đích thân đi mua.
Nét mặt của Cố Muội Ly lộ vẻ khó xử. Hiện giờ, cô làm gì có tiền mua nổi đồ ở trong này cơ chứ.
Bất kỳ món đồ nào được bày bán ở đây cũng đều có mức giá vượt xa thu nhập một năm của cô.
Cố Muội Ly đang do dự không biết nên nói thế nào với Hoàng Lương thì Hoàng Lương đã rút một tấm thẻ màu đen trong ngực ra, đưa cho cô rồi nói: “Em đi đi, thích mua gì thì cứ mua, tiện thể mua luôn cho con gái vài bộ.”
Cố Muội Ly nhìn chăm chăm tấm thẻ trước mắt mình, trên mặt thẻ có in hình một con rồng được vẽ rất sống động, mặc dù trông nó rất giống thẻ ngân hàng nhưng cô chưa từng thấy loại thẻ này bao giờ.
Cố Muội Ly cười đắng chát. Ngay cả thời cô còn là con gái nhà họ Cố thì tiền tiêu vặt hăng tháng cũng không đủ để cô thích gì mua nấy ở nơi này.
Rõ ràng Hoàng Lương không hề biết giá cả hàng hóa ở trong này đắt đỏ kinh khủng cỡ nào.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ở Trọ Cùng Nhà
2. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
3. Ma Thần Trời Sinh
4. Mùa Xuân Của Tiểu Đào
=====================================
Cố Muội Ly đang định nói gì đó thì Hoàng Lương đã vội vã lái xe đi.
Cố Muội Ly đứng trước cửa trung tâm thương mại xem giờ, thấy vẫn còn sớm, cô bèn đi vào trong.
Cô hoàn toàn không định mua gì ở đây nhưng dù sao cũng đã tới đây rồi, vậy thì cứ vào xem thử xem dạo này quần áo đang mốt kiểu gì, lát nữa cô sẽ qua chợ bán sỉ mua những thứ có kiểu dáng tương tự như vậy.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nhà họ Chu ở Kinh Hải
- Chương 2: Người Quan Trọng
- Chương 3: Chuyện xưa
- Chương 4: Dạy dỗ là được
- Chương 5: Anh ấy là huyền thoại
- Chương 6: Cô bé này là ai?
- Chương 7: Tâm Ngữ!
- Chương 8: Thù của bố mẹ tôi sẽ tự tay trả
- Chương 9: Mối thù sâu đậm của bố mẹ!
- Chương 10: Cậu định đi đâu vậy?
- Chương 11: Tâm Ngữ là toàn bộ cuộc đời của cô!
- Chương 12: Tìm chết!
- Chương 13: Anh biết đã quá muộn rồi!
- Chương 14: Đi ra ngoài!
- Chương 15: Tâm Ngữ muốn ăn gì cũng được ạ?
- Chương 16: Sáng sớm hôm sau
- Chương 17: Có bản giới thiệu kỹ càng hơn không?
- Chương 18: Vậy căn này đi
- Chương 19: Hoàng Lương trực tiếp xua tay
- Chương 20: Ai rảnh mà đi đùa nhau với cậu?
- Chương 21: Mẹ nhanh thử đi
- Chương 22: Thật sao?
- Chương 23: Con gái ta ra ngoài rồi
- Chương 24: Câm miệng!
- Chương 25: Bác không sao à
- Chương 26: Bác cả
- Chương 27: Chăm sóc tốt Giản Hề
- Chương 28: Thịnh Hổ!
- Chương 29: Chú lừa người ta
- Chương 30: Còn khát nữa không?
- Chương 31: Có lẽ là vì hôm đó
- Chương 32: Hoàng Lương!
- Chương 33: Nhớ chưa?
- Chương 34: Tài xế taxi thấy hai người không
- Chương 35: Tới rồi
- Chương 36: Cố Muội Ly tỏ vẻ bối rối
- Chương 37: Từ nhỏ mẹ đã dạy con
- Chương 38: Vậy phải làm sao đây?
- Chương 39: Nhưng thưa ông
- Chương 40: Bọn họ liên lạc với bộ Quốc phòng
- Chương 41: Cậu là ai!
- Chương 42: Cậu đi đi
- Chương 43: Tôi tới đăng ký nhập học
- Chương 44: Chuyện này
- Chương 45: Hoàng Lương không nói gì
- Chương 46: Cô câm miệng cho tôi!
- Chương 47: Đều tại cô!
- Chương 48: Hoàng Lương!
- Chương 49: Có thích không?
- Chương 50: Thật là kỳ lạ
- Chương 51: Cánh tay của tôi!
- Chương 52: Xe chạy êm
- Chương 53: Cố Muội Ly tức run người
- Chương 54: Sao vậy?
- Chương 55: Giám đốc Phùng?
- Chương 56: Mọi chuyện
- Chương 57: Là võ giả cảnh giới
- Chương 58: Mọi chuyện
- Chương 59: Là võ giả cảnh giới
- Chương 60: Theo như tôi được biết