Đúng Lúc Gặp Được Anh - Chương 25: Chu Trì
Chương trước- Chương 1: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 1
- Chương 2: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 2
- Chương 3: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 3
- Chương 4: Một Đóa Tiểu Bạch Hoa 1
- Chương 5: Một Đóa Tiểu Bạch Hoa 2
- Chương 6: Một Chiếc Khăn Thêu Lấy Được Lòng Người
- Chương 7: Một Chiếc Khăn Thêu Đổi Lấy Lòng Người 2
- Chương 8: Nuông Chiều 1
- Chương 9: Nuông Chiều 2
- Chương 10: Thẩm Khiêm Dạy Cô Bài Học Đầu Tiên
- Chương 11: Thẩm Loan Cho Ông Ta Cảm Giác Thành Tựu
- Chương 12: Xương Rồng Cảnh, Bé Shota
- Chương 13: Phép Khích Tướng, Khổ Nhục Kế
- Chương 14: Rút Củ Cải Mang Ra Bùn
- Chương 15: Thông Minh Như Yêu Quái, Còn Yêu Quái Thì Ăn Thịt Người
- Chương 16: Hay Cô Cũng Nếm Thử Cảm Giác Này?
- Chương 17: Ăn Miếng Trả Miếng
- Chương 18: Hạ Hoài
- Chương 18: Hạ Hoài
- Chương 19: A Khiêm, Nghe Nói Cậu Có Một Đứa Em Gái À?
- Chương 19: A Khiêm, Nghe Nói Cậu Có Một Đứa Em Gái À?
- Chương 20: Là Lục Gia
- Chương 20: Là Lục Gia
- Chương 21: Giở Trò
- Chương 22: Thật Thật Giả Giả
- Chương 23: Anh Đẹp Trai Trong Tiệm Bánh Ngọt
- Chương 24: Xảo Quyệt
- Chương 25: Chu Trì
- Chương 26: Hoa Sen Mọc Lên Từ Nước Trong
- Chương 27: Thiếu Niên Ngồi Xe Lăn Đời Trước
- Chương 28: Cô Muốn Cứu Cậu Ấy!
- Chương 29: Ai Là Bạn Bè Với Cô? Cậu Chứ Ai!
- Chương 30: Chìa Khóa Chìa Khóa Đâu
- Chương 31: Không Đánh Thức Được Một Người Đang Giả Vờ Ngủ
- Chương 32: Nhất Định Sẽ Không Đi Lên Vết Xe Đổ
- Chương 33: Thay Mận Đổi Đào
- Chương 34: Bạch Liên Loan Online
- Chương 35: Bạch Liên Loan Tiến Công
- Chương 36: Anh Ta Mềm Lòng
- Chương 37: Tốt Nhất Cô Ấy Đừng Lừa Tôi
- Chương 38: Bất Lực Trở Về
- Chương 39: Xuất Viện Trở Về Nhà
- Chương 40: Dường Như Đã To Gan Hơn Một Chút
- Chương 41: Phố Đồng Thau
- Chương 42: Chẳng sợ giết người phóng hỏa
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đúng Lúc Gặp Được Anh
Chương 25: Chu Trì
Hạ Hoài mặc một bộ trang phục giản dị, đầu đội mũ lưỡi trai giống như vừa bước ra từ một câu lạc bộ thể hình. Anh ta bước ngay đến quầy, ánh nhìn không hề chớp. Phùng Sương Sương mặc một chiếc quần trắng, tóc đen dài xõa ở sau lưng, đang cầm một chiếc bánh ngọt bước ra khỏi phòng bếp thì nhìn thấy có người đến, bước chân hơi chững lại một chút rồi lập tức nở nụ cười.
"Tiramisu…"
Hạ Hoài mỉm cười nhìn cô ta, nghiêng người tới gần: "Em nói xem, là nó ngọt, hay là em mới ngọt?"
Ánh mắt Phùng Sương Sương hơi lay động, cũng bắt chước dáng vẻ của anh, hạ giọng thì thầm: "Anh nếm thử chẳng phải sẽ biết sao?"
Người đàn ông nhướng mày, cảm thấy hưng phấn hẳn: "Nhà em hay vẫn là khách sạn?"
"Trên tầng có phòng." Nói rồi, cô ta múc một miếng bánh đưa tới gần miệng anh ta, ngón trỏ nhân cơ hội khẽ vuốt ve hầu kết của người đàn ông.
Sắc mặt Hạ Hoài bỗng tối sầm, vị ngọt ngấy nơi đầu lưỡi mang đến cho anh ta cảm giác thỏa mãn cực kỳ khác lạ, khiến anh ta hưng phấn thêm một chút. So với căn phòng sơ sài trên tầng, anh ta càng thích khách sạn hơn bởi vì nó thuận tiện, thoải mái, còn không cần phải dọn dẹp chiến trường. Tuy nhiên cũng có thể ngoại lệ, xem tâm trạng thế nào rồi quyết định.
Hai người dắt nhau lên lầu, một trước một sau.
Thẩm Loan khuấy cốc cà phê từng vòng từng vòng một, sau đó khẽ cong môi.
Hóa ra là Hạ Hoài!
Đã thế thì lại càng...thú vị.
Khoảng tầm một phút sau, tiếng chuông gió lại vang lên, một bóng dáng màu đen lướt tới, trong tay còn ôm mũ bảo hiểm, dáo dác nhìn xung quanh.
"Sương Sương? Người đâu rồi..."
Bóng người vừa lẩm bẩm vừa đi vào phòng bếp rồi nhanh chóng đi ra, ánh mắt xoay chuyển đúng lúc Thẩm Loan ngẩng đầu. Bốn mắt nhìn nhau, Chu Trì có chút giật mình nhưng anh ta phản ứng lại ngay lập tức, bước về phía trước với một nụ cười thân thiện.
"Xin chào!"
Thẩm Loan gật đầu: "Xin chào!"
Nét mặt cô có chút e dè khi nhìn thấy người đàn ông xa lạ nhưng trong mắt lại không hề có sự đề phòng, nếu cẩn thận chú ý còn có thể nhận ra sự phấn khởi và xúc động được ẩn giấu.
Đáng tiếc Chu Trì lại không quá để tâm, anh ta vội vàng mở miệng: "Xin hỏi, cô có nhìn thấy bà chủ cửa hàng không? Là một cô gái nhìn rất được, cao khoảng tầm này..." Vừa nói chuyện vừa khoa tay múa chân diễn tả. "Tóc đen thẳng, dài."
"À, tôi nhìn
thấy cô ấy đi lên tầng."
"Cám ơn!" Nói rồi anh ta lướt đi như một cơn gió.
Thẩm Loan rút khăn tay ra lau miệng, buông chiếc thìa cà phê rồi đặt thẳng hàng cùng chiếc dĩa. Tính thấy thời gian đã xấp xỉ, cô cất bước đi về phía tầng trên.
Cầu thang làm từ gỗ nên khi dẫm lên phát ra âm thanh không hề nhỏ, tiếc là chúng đã bị vùi lấp bởi những tiếng cãi cọ và tiếng thét chói tai.
Tiếng cãi cọ là của người đàn ông, còn tiếng thét chói tai là của người phụ nữ.
Khóe miệng Hạ Hoài đã trúng một cú đấm, bị đẩy ngã xuống giường. Phùng Sương Sương ngăn ở giữa hai người, giống như một thiên sứ công lý nhìn bạn trai hàng-thật-giá-thật của mình bằng ánh mắt lên án: "Chu Trì! Anh có thôi đi không? Sao anh có thể ra tay đánh người khác như vậy?!"
Chu Trì bất động như bị đóng đinh tại chỗ, cả người đều run rẩy. Phẫn nộ, thất vọng, đau lòng, xót xa, bất đắc dĩ, ngơ ngác...đủ loại cảm xúc bao vây khiến trái tim anh ta đau tới chết lặng.
"....Vì sao?" Tiếng nói cất lên khản đặc, mang theo sự sụp đổ đầy bất lực. Tấm lưng thẳng cũng phải cong như một ngọn núi cao bị san thành đất bằng.
Người phụ nữ mím môi, ánh mắt trốn tránh.
"Có phải thằng khốn này uy hiếp em không?! Em nói đi---"
"..."
Hạ Hoài cười khẩy, đứng dậy cầm lấy quần, dùng ngón tay cái lau vết máu nơi khóe miệng, đi tới bên cạnh cô gái.
"Cậu chủ Hạ…” Chưa kịp nói hết lời, cằm cô ta đã bị nắm lấy. Ánh nhìn khinh bỉ vút qua nơi đáy mắt đen thẳm của Hạ Hoài, mang theo sự lạnh lùng và tàn nhẫn: "Cô là người phụ nữ đầu tiên dám đùa giỡn tôi như vậy, được lắm!"
Da đầu Phùng Sương Sương run lên, trong mắt xuất hiện sự bối rối. Khoảnh khắc thấy Chu Trì xông vào, cô ta cũng không hoảng hốt đến vậy: "Không...Xin anh hãy tin em..."
"Tiramisu…"
Hạ Hoài mỉm cười nhìn cô ta, nghiêng người tới gần: "Em nói xem, là nó ngọt, hay là em mới ngọt?"
Ánh mắt Phùng Sương Sương hơi lay động, cũng bắt chước dáng vẻ của anh, hạ giọng thì thầm: "Anh nếm thử chẳng phải sẽ biết sao?"
Người đàn ông nhướng mày, cảm thấy hưng phấn hẳn: "Nhà em hay vẫn là khách sạn?"
"Trên tầng có phòng." Nói rồi, cô ta múc một miếng bánh đưa tới gần miệng anh ta, ngón trỏ nhân cơ hội khẽ vuốt ve hầu kết của người đàn ông.
Sắc mặt Hạ Hoài bỗng tối sầm, vị ngọt ngấy nơi đầu lưỡi mang đến cho anh ta cảm giác thỏa mãn cực kỳ khác lạ, khiến anh ta hưng phấn thêm một chút. So với căn phòng sơ sài trên tầng, anh ta càng thích khách sạn hơn bởi vì nó thuận tiện, thoải mái, còn không cần phải dọn dẹp chiến trường. Tuy nhiên cũng có thể ngoại lệ, xem tâm trạng thế nào rồi quyết định.
Hai người dắt nhau lên lầu, một trước một sau.
Thẩm Loan khuấy cốc cà phê từng vòng từng vòng một, sau đó khẽ cong môi.
Hóa ra là Hạ Hoài!
Đã thế thì lại càng...thú vị.
Khoảng tầm một phút sau, tiếng chuông gió lại vang lên, một bóng dáng màu đen lướt tới, trong tay còn ôm mũ bảo hiểm, dáo dác nhìn xung quanh.
"Sương Sương? Người đâu rồi..."
Bóng người vừa lẩm bẩm vừa đi vào phòng bếp rồi nhanh chóng đi ra, ánh mắt xoay chuyển đúng lúc Thẩm Loan ngẩng đầu. Bốn mắt nhìn nhau, Chu Trì có chút giật mình nhưng anh ta phản ứng lại ngay lập tức, bước về phía trước với một nụ cười thân thiện.
"Xin chào!"
Thẩm Loan gật đầu: "Xin chào!"
Nét mặt cô có chút e dè khi nhìn thấy người đàn ông xa lạ nhưng trong mắt lại không hề có sự đề phòng, nếu cẩn thận chú ý còn có thể nhận ra sự phấn khởi và xúc động được ẩn giấu.
Đáng tiếc Chu Trì lại không quá để tâm, anh ta vội vàng mở miệng: "Xin hỏi, cô có nhìn thấy bà chủ cửa hàng không? Là một cô gái nhìn rất được, cao khoảng tầm này..." Vừa nói chuyện vừa khoa tay múa chân diễn tả. "Tóc đen thẳng, dài."
"À, tôi nhìn
thấy cô ấy đi lên tầng."
"Cám ơn!" Nói rồi anh ta lướt đi như một cơn gió.
Thẩm Loan rút khăn tay ra lau miệng, buông chiếc thìa cà phê rồi đặt thẳng hàng cùng chiếc dĩa. Tính thấy thời gian đã xấp xỉ, cô cất bước đi về phía tầng trên.
Cầu thang làm từ gỗ nên khi dẫm lên phát ra âm thanh không hề nhỏ, tiếc là chúng đã bị vùi lấp bởi những tiếng cãi cọ và tiếng thét chói tai.
Tiếng cãi cọ là của người đàn ông, còn tiếng thét chói tai là của người phụ nữ.
Khóe miệng Hạ Hoài đã trúng một cú đấm, bị đẩy ngã xuống giường. Phùng Sương Sương ngăn ở giữa hai người, giống như một thiên sứ công lý nhìn bạn trai hàng-thật-giá-thật của mình bằng ánh mắt lên án: "Chu Trì! Anh có thôi đi không? Sao anh có thể ra tay đánh người khác như vậy?!"
Chu Trì bất động như bị đóng đinh tại chỗ, cả người đều run rẩy. Phẫn nộ, thất vọng, đau lòng, xót xa, bất đắc dĩ, ngơ ngác...đủ loại cảm xúc bao vây khiến trái tim anh ta đau tới chết lặng.
"....Vì sao?" Tiếng nói cất lên khản đặc, mang theo sự sụp đổ đầy bất lực. Tấm lưng thẳng cũng phải cong như một ngọn núi cao bị san thành đất bằng.
Người phụ nữ mím môi, ánh mắt trốn tránh.
"Có phải thằng khốn này uy hiếp em không?! Em nói đi---"
"..."
Hạ Hoài cười khẩy, đứng dậy cầm lấy quần, dùng ngón tay cái lau vết máu nơi khóe miệng, đi tới bên cạnh cô gái.
"Cậu chủ Hạ…” Chưa kịp nói hết lời, cằm cô ta đã bị nắm lấy. Ánh nhìn khinh bỉ vút qua nơi đáy mắt đen thẳm của Hạ Hoài, mang theo sự lạnh lùng và tàn nhẫn: "Cô là người phụ nữ đầu tiên dám đùa giỡn tôi như vậy, được lắm!"
Da đầu Phùng Sương Sương run lên, trong mắt xuất hiện sự bối rối. Khoảnh khắc thấy Chu Trì xông vào, cô ta cũng không hoảng hốt đến vậy: "Không...Xin anh hãy tin em..."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 1
- Chương 2: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 2
- Chương 3: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 3
- Chương 4: Một Đóa Tiểu Bạch Hoa 1
- Chương 5: Một Đóa Tiểu Bạch Hoa 2
- Chương 6: Một Chiếc Khăn Thêu Lấy Được Lòng Người
- Chương 7: Một Chiếc Khăn Thêu Đổi Lấy Lòng Người 2
- Chương 8: Nuông Chiều 1
- Chương 9: Nuông Chiều 2
- Chương 10: Thẩm Khiêm Dạy Cô Bài Học Đầu Tiên
- Chương 11: Thẩm Loan Cho Ông Ta Cảm Giác Thành Tựu
- Chương 12: Xương Rồng Cảnh, Bé Shota
- Chương 13: Phép Khích Tướng, Khổ Nhục Kế
- Chương 14: Rút Củ Cải Mang Ra Bùn
- Chương 15: Thông Minh Như Yêu Quái, Còn Yêu Quái Thì Ăn Thịt Người
- Chương 16: Hay Cô Cũng Nếm Thử Cảm Giác Này?
- Chương 17: Ăn Miếng Trả Miếng
- Chương 18: Hạ Hoài
- Chương 18: Hạ Hoài
- Chương 19: A Khiêm, Nghe Nói Cậu Có Một Đứa Em Gái À?
- Chương 19: A Khiêm, Nghe Nói Cậu Có Một Đứa Em Gái À?
- Chương 20: Là Lục Gia
- Chương 20: Là Lục Gia
- Chương 21: Giở Trò
- Chương 22: Thật Thật Giả Giả
- Chương 23: Anh Đẹp Trai Trong Tiệm Bánh Ngọt
- Chương 24: Xảo Quyệt
- Chương 25: Chu Trì
- Chương 26: Hoa Sen Mọc Lên Từ Nước Trong
- Chương 27: Thiếu Niên Ngồi Xe Lăn Đời Trước
- Chương 28: Cô Muốn Cứu Cậu Ấy!
- Chương 29: Ai Là Bạn Bè Với Cô? Cậu Chứ Ai!
- Chương 30: Chìa Khóa Chìa Khóa Đâu
- Chương 31: Không Đánh Thức Được Một Người Đang Giả Vờ Ngủ
- Chương 32: Nhất Định Sẽ Không Đi Lên Vết Xe Đổ
- Chương 33: Thay Mận Đổi Đào
- Chương 34: Bạch Liên Loan Online
- Chương 35: Bạch Liên Loan Tiến Công
- Chương 36: Anh Ta Mềm Lòng
- Chương 37: Tốt Nhất Cô Ấy Đừng Lừa Tôi
- Chương 38: Bất Lực Trở Về
- Chương 39: Xuất Viện Trở Về Nhà
- Chương 40: Dường Như Đã To Gan Hơn Một Chút
- Chương 41: Phố Đồng Thau
- Chương 42: Chẳng sợ giết người phóng hỏa
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87