Đúng Lúc Gặp Được Anh - Chương 76
Chương trước- Chương 1: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 1
- Chương 2: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 2
- Chương 3: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 3
- Chương 4: Một Đóa Tiểu Bạch Hoa 1
- Chương 5: Một Đóa Tiểu Bạch Hoa 2
- Chương 6: Một Chiếc Khăn Thêu Lấy Được Lòng Người
- Chương 7: Một Chiếc Khăn Thêu Đổi Lấy Lòng Người 2
- Chương 8: Nuông Chiều 1
- Chương 9: Nuông Chiều 2
- Chương 10: Thẩm Khiêm Dạy Cô Bài Học Đầu Tiên
- Chương 11: Thẩm Loan Cho Ông Ta Cảm Giác Thành Tựu
- Chương 12: Xương Rồng Cảnh, Bé Shota
- Chương 13: Phép Khích Tướng, Khổ Nhục Kế
- Chương 14: Rút Củ Cải Mang Ra Bùn
- Chương 15: Thông Minh Như Yêu Quái, Còn Yêu Quái Thì Ăn Thịt Người
- Chương 16: Hay Cô Cũng Nếm Thử Cảm Giác Này?
- Chương 17: Ăn Miếng Trả Miếng
- Chương 18: Hạ Hoài
- Chương 18: Hạ Hoài
- Chương 19: A Khiêm, Nghe Nói Cậu Có Một Đứa Em Gái À?
- Chương 19: A Khiêm, Nghe Nói Cậu Có Một Đứa Em Gái À?
- Chương 20: Là Lục Gia
- Chương 20: Là Lục Gia
- Chương 21: Giở Trò
- Chương 22: Thật Thật Giả Giả
- Chương 23: Anh Đẹp Trai Trong Tiệm Bánh Ngọt
- Chương 24: Xảo Quyệt
- Chương 25: Chu Trì
- Chương 26: Hoa Sen Mọc Lên Từ Nước Trong
- Chương 27: Thiếu Niên Ngồi Xe Lăn Đời Trước
- Chương 28: Cô Muốn Cứu Cậu Ấy!
- Chương 29: Ai Là Bạn Bè Với Cô? Cậu Chứ Ai!
- Chương 30: Chìa Khóa Chìa Khóa Đâu
- Chương 31: Không Đánh Thức Được Một Người Đang Giả Vờ Ngủ
- Chương 32: Nhất Định Sẽ Không Đi Lên Vết Xe Đổ
- Chương 33: Thay Mận Đổi Đào
- Chương 34: Bạch Liên Loan Online
- Chương 35: Bạch Liên Loan Tiến Công
- Chương 36: Anh Ta Mềm Lòng
- Chương 37: Tốt Nhất Cô Ấy Đừng Lừa Tôi
- Chương 38: Bất Lực Trở Về
- Chương 39: Xuất Viện Trở Về Nhà
- Chương 40: Dường Như Đã To Gan Hơn Một Chút
- Chương 41: Phố Đồng Thau
- Chương 42: Chẳng sợ giết người phóng hỏa
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đúng Lúc Gặp Được Anh
Chương 76
Dịch: Huyễn Ảnh Vô Song
Thẩm Loan lừa gạt thành công, từ dưới mí mắt của đầu nấm mặt lạnh chuồn đi, đừng nhìn cô ngoài mặt bình tĩnh, nhưng thật ra tim cô đang đập như sấm, cô rẽ qua góc đường, bắt đầu chạy nước rút.
Trên đường đi, không thể tránh khỏi việc bị ma sát vào đùi nơi có dấu răng, vết véo do người đàn ông ân ái đêm qua để lại, cô nên mừng vì mình đang mặc váy, nếu như mà mặc quần dài, chỉ sợ cô sẽ càng phải chịu tội.
Từ dưới lòng đất đi lên, dường như tất cả đều là bậc thang, cô vốn đã yếu ớt, tối hôm qua lại vận động quá sức, nên vừa lên đến quầy bar cô đã thở không ra hơi. Cô dựa vào tường, chậm rãi điều chỉnh lại hơi thở, đợi đến khi hoàn toàn ổn định lại, cô mới đẩy cánh cửa an toàn ra, xuyên qua hành lang thật dài.
Lúc này quán bar đã không còn ồn ào náo nhiệt về đêm nữa, sàn nhảy cũng vắng vẻ, ánh đèn đã tắt hết, khu vực này mang theo vẻ tiêu điều sau khi kết thúc phồn hoa.
Thẩm Loan cúi đầu, trực tiếp xuyên qua khu vực kia, nhưng cô vẫn chưa phát hiện ra mấy tên mặc vest đen tối qua đuổi theo cô.
Nghĩ đến đã thất bại thảm hại, nên chắc là đã rút lui.
Đinh!
Cửa thang máy mở ra, Thẩm Loan đi vào, trên tấm cửa phản quang bằng kim loại phản chiếu bóng dáng gầy gò của cô, cô yên lặng nhìn, trong một khoảnh khắc nào đó, lửa giận giống như mù tạt xông từ cổ họng lên mũi, cay cay làm cho nghẹn cả mặt rồi bắt đầu méo mó.
Cuối cùng, cô chỉ có thể cắn chặt răng, mơ hồ nếm được mùi máu tươi tràn ngập trong khoang miệng, mới có thể ép buộc mình tạm thời bình tĩnh lại.
Rất nhanh, Thẩm Loan đã bình tĩnh lại, bắt đầu phân tích tình huống trước mắt.
Việc Tống Lẫm muốn chuốc thuốc là chủ ý của anh ta, hay là do có người xúi giục, mà trong chuyện này Thẩm Khiêm lại đóng vai trò gì?
Thẩm Loan không tin anh ta thực sự sẽ say khướt như vậy, ngay cả lời cầu cứu của cô anh ta cũng có thể làm như mắt điếc tai không ngơ.
Còn về phần, người đàn ông cô coi như liều thuốc giải có thể xuất hiện ở một nơi như thế này, lại độc chiếm một tòa “cung điện dưới lòng đất” xa hoa như vậy, ngoài cửa còn có một đầu nấm trung thành và tận tâm làm người gác cửa, chắc là thân phận của anh ta cũng sẽ không thấp, đương nhiên cũng không dễ trêu vào.
Chỉ cần có biện pháp khác, Thẩm Loan cũng sẽ không ép buộc đối phương, đáng tiếc khi đó cô rất tuyệt vọng, cảm giác toàn thân như bị thiêu đốt, thay vì bị người mà Tống Lẫm an bài chà đạp, cô thà tự mình chọn một người vừa mắt còn hơn.
Hì, không ngờ cô đánh bậy đánh bạ lại đυ.ng phải người đàn ông kia, khuôn mặt đó hiện lên trong đầu cô vẫn trong rất vui mắt, mặc dù nửa sau tối hôm qua, động tác thô kệch của anh ta gần như là thô bạo, khiến cho cô vừa đau vừa cảm thấy chua xót.
Ban đầu, là do cô cưỡиɠ ɠiαи anh ta, sau đó, anh cũng cưỡиɠ ɠiαи cô, bọn họ đều hòa nhau.
Sau này, một người ở Kinh đô, một người ở Ninh Thành, bọn họ cũng sẽ không bao giờ gặp lại nhau, khi thang máy đến tầng đã chọn, sau tiếng đinh, Thẩm Loan đã hoàn toàn bình tĩnh lại, xõa tóc ra và bước ra ngoài một cách bình tĩnh.
Vào phòng, cô cởi chiếc váy nửa khô nửa ướt trên người ra, đổi lại chiếc váy màu trắng mà cô đã mặc khi tới đây, Thẩm Loan cũng không dám nhìn cơ thể lốm đốm xanh tím của mình trong gương.
Lúc cô tới đây ngoại trừ một cái túi nhỏ ra, thì cái gì cô cũng không mang theo, nên đương nhiên là lúc đi cũng không cần thu dọn, quần áo lúc trước mà cô và Hạ Hoài đi ra ngoài mua, cô cũng không có ý định lấy, trực tiếp hai bàn tay trắng rời đi, như vậy trông sẽ thoải mái và giản dị như thể là cô ấy đang đi mua sắm vậy.
Khi đến đại sảnh, một mảnh ánh sáng rực rỡ gần như làm mù mắt mọi người.
Thẩm Loan mặt không đổi sắc đi ra ngoài, trong khi Hạ Hoài, Tống Lẫm và nhóm của anh ta đi vào trong, hai bên đυ.ng phải, Thẩm Khiêm cũng ở trong đó.
“Sao tối hôm qua em lại chạy đi một mình? Không phải định đi vệ sinh sao? Mấy người bọn tôi đợi em cả nửa ngày trời, kết quả, em lại lén lút chạy về phòng một mình, cái gì cũng không mang theo?” Hạ Hoài lon ton chạy tới, kéo tay cô, mặc dù là mở miệng oán giận, nhưng anh vẫn luôn nở nụ cười.
“ Vậy sao?” Cô gái cười khẽ, khóe môi hiện lên một vòng cung dè dặt, còn có một tia lạnh lùng, “Ai nói tôi trở về phòng?”
------ ngoài lề ------
Câu trả lời vẫn chưa có, vì vậy mọi người có thể tiếp tục đoán nha ~
Thẩm Loan lừa gạt thành công, từ dưới mí mắt của đầu nấm mặt lạnh chuồn đi, đừng nhìn cô ngoài mặt bình tĩnh, nhưng thật ra tim cô đang đập như sấm, cô rẽ qua góc đường, bắt đầu chạy nước rút.
Trên đường đi, không thể tránh khỏi việc bị ma sát vào đùi nơi có dấu răng, vết véo do người đàn ông ân ái đêm qua để lại, cô nên mừng vì mình đang mặc váy, nếu như mà mặc quần dài, chỉ sợ cô sẽ càng phải chịu tội.
Từ dưới lòng đất đi lên, dường như tất cả đều là bậc thang, cô vốn đã yếu ớt, tối hôm qua lại vận động quá sức, nên vừa lên đến quầy bar cô đã thở không ra hơi. Cô dựa vào tường, chậm rãi điều chỉnh lại hơi thở, đợi đến khi hoàn toàn ổn định lại, cô mới đẩy cánh cửa an toàn ra, xuyên qua hành lang thật dài.
Lúc này quán bar đã không còn ồn ào náo nhiệt về đêm nữa, sàn nhảy cũng vắng vẻ, ánh đèn đã tắt hết, khu vực này mang theo vẻ tiêu điều sau khi kết thúc phồn hoa.
Thẩm Loan cúi đầu, trực tiếp xuyên qua khu vực kia, nhưng cô vẫn chưa phát hiện ra mấy tên mặc vest đen tối qua đuổi theo cô.
Nghĩ đến đã thất bại thảm hại, nên chắc là đã rút lui.
Đinh!
Cửa thang máy mở ra, Thẩm Loan đi vào, trên tấm cửa phản quang bằng kim loại phản chiếu bóng dáng gầy gò của cô, cô yên lặng nhìn, trong một khoảnh khắc nào đó, lửa giận giống như mù tạt xông từ cổ họng lên mũi, cay cay làm cho nghẹn cả mặt rồi bắt đầu méo mó.
Cuối cùng, cô chỉ có thể cắn chặt răng, mơ hồ nếm được mùi máu tươi tràn ngập trong khoang miệng, mới có thể ép buộc mình tạm thời bình tĩnh lại.
Rất nhanh, Thẩm Loan đã bình tĩnh lại, bắt đầu phân tích tình huống trước mắt.
Việc Tống Lẫm muốn chuốc thuốc là chủ ý của anh ta, hay là do có người xúi giục, mà trong chuyện này Thẩm Khiêm lại đóng vai trò gì?
Thẩm Loan không tin anh ta thực sự sẽ say khướt như vậy, ngay cả lời cầu cứu của cô anh ta cũng có thể làm như mắt điếc tai không ngơ.
Còn về phần, người đàn ông cô coi như liều thuốc giải có thể xuất hiện ở một nơi như thế này, lại độc chiếm một tòa “cung điện dưới lòng đất” xa hoa như vậy, ngoài cửa còn có một đầu nấm trung thành và tận tâm làm người gác cửa, chắc là thân phận của anh ta cũng sẽ không thấp, đương nhiên cũng không dễ trêu vào.
Chỉ cần có biện pháp khác, Thẩm Loan cũng sẽ không ép buộc đối phương, đáng tiếc khi đó cô rất tuyệt vọng, cảm giác toàn thân như bị thiêu đốt, thay vì bị người mà Tống Lẫm an bài chà đạp, cô thà tự mình chọn một người vừa mắt còn hơn.
Hì, không ngờ cô đánh bậy đánh bạ lại đυ.ng phải người đàn ông kia, khuôn mặt đó hiện lên trong đầu cô vẫn trong rất vui mắt, mặc dù nửa sau tối hôm qua, động tác thô kệch của anh ta gần như là thô bạo, khiến cho cô vừa đau vừa cảm thấy chua xót.
Ban đầu, là do cô cưỡиɠ ɠiαи anh ta, sau đó, anh cũng cưỡиɠ ɠiαи cô, bọn họ đều hòa nhau.
Sau này, một người ở Kinh đô, một người ở Ninh Thành, bọn họ cũng sẽ không bao giờ gặp lại nhau, khi thang máy đến tầng đã chọn, sau tiếng đinh, Thẩm Loan đã hoàn toàn bình tĩnh lại, xõa tóc ra và bước ra ngoài một cách bình tĩnh.
Vào phòng, cô cởi chiếc váy nửa khô nửa ướt trên người ra, đổi lại chiếc váy màu trắng mà cô đã mặc khi tới đây, Thẩm Loan cũng không dám nhìn cơ thể lốm đốm xanh tím của mình trong gương.
Lúc cô tới đây ngoại trừ một cái túi nhỏ ra, thì cái gì cô cũng không mang theo, nên đương nhiên là lúc đi cũng không cần thu dọn, quần áo lúc trước mà cô và Hạ Hoài đi ra ngoài mua, cô cũng không có ý định lấy, trực tiếp hai bàn tay trắng rời đi, như vậy trông sẽ thoải mái và giản dị như thể là cô ấy đang đi mua sắm vậy.
Khi đến đại sảnh, một mảnh ánh sáng rực rỡ gần như làm mù mắt mọi người.
Thẩm Loan mặt không đổi sắc đi ra ngoài, trong khi Hạ Hoài, Tống Lẫm và nhóm của anh ta đi vào trong, hai bên đυ.ng phải, Thẩm Khiêm cũng ở trong đó.
“Sao tối hôm qua em lại chạy đi một mình? Không phải định đi vệ sinh sao? Mấy người bọn tôi đợi em cả nửa ngày trời, kết quả, em lại lén lút chạy về phòng một mình, cái gì cũng không mang theo?” Hạ Hoài lon ton chạy tới, kéo tay cô, mặc dù là mở miệng oán giận, nhưng anh vẫn luôn nở nụ cười.
“ Vậy sao?” Cô gái cười khẽ, khóe môi hiện lên một vòng cung dè dặt, còn có một tia lạnh lùng, “Ai nói tôi trở về phòng?”
------ ngoài lề ------
Câu trả lời vẫn chưa có, vì vậy mọi người có thể tiếp tục đoán nha ~
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 1
- Chương 2: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 2
- Chương 3: Làm Đàn Ông Điên Cuồng 3
- Chương 4: Một Đóa Tiểu Bạch Hoa 1
- Chương 5: Một Đóa Tiểu Bạch Hoa 2
- Chương 6: Một Chiếc Khăn Thêu Lấy Được Lòng Người
- Chương 7: Một Chiếc Khăn Thêu Đổi Lấy Lòng Người 2
- Chương 8: Nuông Chiều 1
- Chương 9: Nuông Chiều 2
- Chương 10: Thẩm Khiêm Dạy Cô Bài Học Đầu Tiên
- Chương 11: Thẩm Loan Cho Ông Ta Cảm Giác Thành Tựu
- Chương 12: Xương Rồng Cảnh, Bé Shota
- Chương 13: Phép Khích Tướng, Khổ Nhục Kế
- Chương 14: Rút Củ Cải Mang Ra Bùn
- Chương 15: Thông Minh Như Yêu Quái, Còn Yêu Quái Thì Ăn Thịt Người
- Chương 16: Hay Cô Cũng Nếm Thử Cảm Giác Này?
- Chương 17: Ăn Miếng Trả Miếng
- Chương 18: Hạ Hoài
- Chương 18: Hạ Hoài
- Chương 19: A Khiêm, Nghe Nói Cậu Có Một Đứa Em Gái À?
- Chương 19: A Khiêm, Nghe Nói Cậu Có Một Đứa Em Gái À?
- Chương 20: Là Lục Gia
- Chương 20: Là Lục Gia
- Chương 21: Giở Trò
- Chương 22: Thật Thật Giả Giả
- Chương 23: Anh Đẹp Trai Trong Tiệm Bánh Ngọt
- Chương 24: Xảo Quyệt
- Chương 25: Chu Trì
- Chương 26: Hoa Sen Mọc Lên Từ Nước Trong
- Chương 27: Thiếu Niên Ngồi Xe Lăn Đời Trước
- Chương 28: Cô Muốn Cứu Cậu Ấy!
- Chương 29: Ai Là Bạn Bè Với Cô? Cậu Chứ Ai!
- Chương 30: Chìa Khóa Chìa Khóa Đâu
- Chương 31: Không Đánh Thức Được Một Người Đang Giả Vờ Ngủ
- Chương 32: Nhất Định Sẽ Không Đi Lên Vết Xe Đổ
- Chương 33: Thay Mận Đổi Đào
- Chương 34: Bạch Liên Loan Online
- Chương 35: Bạch Liên Loan Tiến Công
- Chương 36: Anh Ta Mềm Lòng
- Chương 37: Tốt Nhất Cô Ấy Đừng Lừa Tôi
- Chương 38: Bất Lực Trở Về
- Chương 39: Xuất Viện Trở Về Nhà
- Chương 40: Dường Như Đã To Gan Hơn Một Chút
- Chương 41: Phố Đồng Thau
- Chương 42: Chẳng sợ giết người phóng hỏa
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87