Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Chương 78: Giỏi cho gian tình trắng trợn táo bạo kia
Chương trước- Chương 1: Bi kịch lần đầu tiên gặp mặt
- Chương 2: Ăn quả táo cũng có thể gây tai nạn chết người
- Chương 3: Dĩ nhiên là Hoàng Thượng!
- Chương 4: Trông ngươi có vẻ ăn rất ngon
- Chương 5: Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng
- Chương 6: Bị lừa cùng giường
- Chương 7: Cấm địa bí mật của hoàng cung
- Chương 8: Nam nhân mặt lạnh như khối băng
- Chương 9: Biến thành vật sở hữu của hắn
- Chương 10: Đi tham quan lâm triều
- Chương 11: Đậu hủ... Chính là bị ăn như vậy
- Chương 12: Con trai của Hoàng Thượng
- Chương 13: Khối băng đại gia khó hầu hạ
- Chương 14: Các ngươi có quan hệ thân mật sao?
- Chương 15: Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối
- Chương 16: Mọi người ai ai cũng nham hiểm
- Chương 17: Vương gia thần bí Phong gian quốc
- Chương 18: Giống như có người đang ghen?
- Chương 19: Lãng mạn.....Dưới ánh trăng?
- Chương 20: Nhịp tim ái muội
- Chương 21: Vương gia khối băng ghen
- Chương 22: Bị bắt xem nửa thân trần của mỹ nam
- Chương 23: Lần đầu tiên ôm nhau mà ngủ
- Chương 24: Chạy ra khỏi hoàng cung
- Chương 25: Bị bắt hiến vũ
- Chương 26: Đêm nay liền lưu lại thị tẩm đi
- Chương 27: Con của nàng và Hoàng Thượng
- Chương 28: Cấm địa của Hoàng gia
- Chương 29: "Bồi" hoàng thượng lâm triều
- Chương 30: Vì nữ nhân mà đập đầu vào tường
- Chương 31: Như vậy cho nên coi như đã gả!
- Chương 32: Tập tranh bí mật của hoàng thượng
- Chương 33: Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt
- Chương 34: Vậy lấy thân báo đáp đi
- Chương 35: Rốt cục... Bị ăn
- Chương 36: Sau đêm động phòng hoa chúc
- Chương 37: Cải trang vi hành
- Chương 38: Ba nam nhân... Diễn trò luận võ
- Chương 39: Thật là may mắn
- Chương 40: Cứu vớt võ lâm
- Chương 41: Minh chủ võ lâm
- Chương 42: Vào cung hành thích
- Chương 43: Cục than nhỏ, ta hận ngươi
- Chương 44: Hoàng huynh yêu nghiệt
- Chương 45: Hồ ly tinh vô tội
- Chương 46: Nàng muốn nhìn yêu nghiệt
- Chương 47: Kế hoạch ám sát
- Chương 48: Bị hoàng huynh yêu nghiệt bắt đi
- Chương 49: Ngày ngày ở cùng yêu nghiệt
- Chương 50: Khác thường...... Là bởi vì động tâm
- Chương 51: Đều bởi vì yêu
- Chương 52: Người thần bí
- Chương 53: Nàng thành anh hùng
- Chương 54: Nam nhân thay lòng
- Chương 55: "Chết mà sống lại"
- Chương 56: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ
- Chương 57: Có người muốn giết nàng
- Chương 58: Đại hỗn chiến bi kịch..... và hài kịch
- Chương 59: Ăn cái đó...... Là có nguy hiểm
- Chương 60: Không phải họa sẽ là phúc
- Chương 61: Ngươi có thể ước gì được nấy sao?
- Chương 62: "Thuộc hạ" phách lối
- Chương 63: Vĩnh viễn trung thành
- Chương 64: Nam nhân là tiểu tam
- Chương 65: Mĩ thiếu niên
- Chương 66: Diệt nước Tề loan
- Chương 67: Hình như có gian tình?
- Chương 68: Gặp phải âm mưu, không cần lo lắng
- Chương 69: Hai người cùng lúc tìm nàng ước hẹn
- Chương 70: Ngươi là nữ nhân tốt
- Chương 71: Lại làm bộ thâm tình với nàng
- Chương 72: Sau này hãy làm bạn với ta đi
- Chương 73: Tiểu tử khả ái
- Chương 74: Rời cung đi hẹn hò
- Chương 75: Cùng tình địch
- Chương 76: Chuyện cũ lại cháy tiếp
- Chương 77: Vô cùng náo nhiệt đi bắt kẻ thông dâm
- Chương 78: Giỏi cho gian tình trắng trợn táo bạo kia
- Chương 79: Chuyện khi làm mẹ kế
- Chương 80: Hắn có nữ nhân khác!
- Chương 81: Tức giận, bỏ hoàng thượng rời cung trốn đi
- Chương 82: Đi thôi, bỏ trốn thôi!
- Chương 83: Cho nên nàng ở cùng nam nhân khác
- Chương 84: Có nàng, có thiên hạ
- Chương 85: Không phải là tình nhân cũ?
- Chương 86: Thử nghiệm hiệu quả xuân dược...... Khóc
- Chương 87: Khích bác quan hệ bốn nước
- Chương 88: Muốn giang sơn hay muốn mỹ nhân?
- Chương 89: Thú tội và hãm hại
- Chương 90: Nàng có tin vui!
- Chương 91: Tiểu Trong Suốt biến thân
- Chương 92: Tiểu trong suốt nóng nảy
- Chương 93: Nàng nói chuyện thực chọc người tức giận sao?
- Chương 94: Đây mới là xảo quyệt
- Chương 95: Vấn đề dưỡng thai
- Chương 96: Mục đích đám cưới
- Chương 97: Tình cũ có thể quên hay không?
- Chương 98: "Lấy đức thu phục người" thật quá mạnh mẽ!
- Chương 99: Ta đập đầu vào tường đây, ngươi có để cho người sống hay không!
- Chương 100: Tiếp tục"Lấy đức thu phục người"
- Chương 101: Võ công là mây trôi, thông minh quan trọng nhất!
- Chương 102: Cơm nước xong, chúng ta đào tẩm cung lên
- Chương 103: Ngươi rời cung, vậy ai đi xem mặt?
- Chương 104: Tổ chức thành đoàn thể rời cung đi du lịch
- Chương 105: Đập đầu vào tường xong, tới đây bắt đầu làm việc
- Chương 106: Hình như ta là nữ !
- Chương 107: Các ngươi cùng lõa thể chạy qua !
- Chương 108: Người tốt không đấu cùng phúc hắc!
- Chương 109: Bí mật ngoài ý muốn
- Chương 110: Thắng lợi tất nhiên là thuộc về phúc hắc
- Chương 111: Đoan Mộc Ly khi còn bé
- Chương 112: Hai đứa nhỏ vô tư
- Chương 113: Trên đường đi, bị trêu đùa
- Chương 114: Bi kịch luôn là bọn họ
- Chương 115: Mùa đông ấm áp
- Chương 116: Làm sơn tặc cũng không dễ dàng
- Chương 117: Câu dẫn là một kỹ thuật sống
- Chương 118: "Yêu tinh" cũng muốn quốc tế hóa
- Chương 119: Thần tiên rất tuấn tú
- Chương 120: Lịch sử các thần tiên
- Chương 121: Nàng và Tiên đế... Hình như rất sâu xa
- Chương 122: Thần tiên cũng sợ phúc hắc
- Chương 123: Kỳ thực thần tiên không dễ bán
- Chương 124: Bán thân cho chính nương tử của mình
- Chương 125: Kỳ thực mọi người đều rất hạnh phúc
- Chương 126: Ngoại truyện hiện đại: Chuyến đi động kinh
- Chương 127: Ngoại truyện hiện đại: Kỳ thật là đi báo thù
- Chương 128: Ngoại truyện hiện đại: Dân chúng hiện đại chịu khổ rồi
- Chương 129: Ngoại truyện hiện đại: Bọn họ nổi tiếng
- Chương 130: Ngoại truyện hiện đại: Dạ Cẩm
- Chương 131: Ngoại truyện hiện đại: Trời sinh một đôi
- Chương 132: Cửa thời không biến mất
- Chương 133: Tiểu đội động kinh "Kiểm tra cuối kỳ "
- Chương 134: Đào hố chôn nàng ta đi
- Chương 135: Người tình cũ thần bí
- Chương 136: Giả trang nữ nhân là kỹ thuật sống
- Chương 137: Phải bình tĩnh thổ lộ
- Chương 138: Ngoại truyện Tiểu Dật: Nương tử tương lai
- Chương 139: Hồi ký của Quả Quả
- Chương 140: Hồi ký của Quả Quả: Ô, không nên ăn nàng!
- Chương 141: Hồi ký của Quả Quả: Từ từ tình yêu sẽ đến
- Chương 142: Sắc tâm mênh mông, Sắc đảm quá thiếu
- Chương 143: Ai là người động kinh nhất
- Chương 144: Giấy hưu thư cho ai
- Chương 145: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù!
- Chương 146: Nàng dám không chịu trách nhiệm với ta?!
- Chương 147: Ta dự định sờ chết hắn!
- Chương 148: Thật mạnh mẽ, tự học thành tài!
- Chương 149: Đây là trả thù!
- Chương 150: Ta muốn sờ sờ hắn
- Chương 151: Thiên hạ ai không động kinh
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta
Chương 78: Giỏi cho gian tình trắng trợn táo bạo kia
"Lần này huynh sẽ không để cho Mị nhi làm loạn."
Đoan Mộc Ly cười cười, "Huynh muốn ta đừng động vào nàng?"
"Đúng, " Đoan Mộc Hồng thần sắc căng thẳng, "Chỉ cần đệ có thể hứa với ta, chúng ta sẽ vẫn là huynh đệ."
Đoan Mộc Ly mở mắt nhìn hắn một trận, đột nhiên cười to, "Hoàng huynh, huynh thật làm cho ta thất vọng."
"......" Đoan Mộc Hồng cứng đờ.
"Huynh nghĩ như vậy là giữ được nàng, ta vốn là sẽ không tùy tiện động đến nàng ấy."
Đoan Mộc Ly cười cười, "Nhưng mà ta không nghĩ tới huynh sẽ đem tình huynh đệ chúng ta làm tiền đặt cược."
Nói xong câu đó, hắn không hề nhìn lại Đoan Mộc Hồng, thẳng đi vào giữa cung, "Quả Quả, gọi Tiểu Trong Suốt dậy, đem cung điện phục hồi như cũ."
"...... Nga."
Quý Ngữ Hàm có chút nghi ngờ nhìn hắn, lại nhìn Đoan Mộc Hồng còn sững sờ đứng ở ngoài phòng.
Hai người bọn họ nói chuyện gì? Sao lại có cảm giác cảm xúc của Đoan Mộc Ly như thế có gì không đúng?
Bởi vì Tề Mị nhi ở đây, cũng không cách nào hỏi nhiều, Quý Ngữ Hàm không thể làm gì khác hơn là trước đem tiểu tử ngủ nhiều kêu dậy.
"Tiểu Trong Suốt? Khai công, bắt đầu làm việc thì có cháo ăn ~"
Tề Mị nhi ở một bên nhìn Quý Ngữ Hàm nghĩ biện pháp gọi Tiểu Trong Suốt rời giường, trong mắt lộ ra vẻ hâm mộ.
"Ngữ Hàm, Tiểu Trong Suốt thật đáng yêu."
"A, Đúng vậy a." Chẳng qua cũng có thời điểm không khả ái...... hic hic.
Nghe "Có cháo ăn" hấp dẫn, Tiểu Trong Suốt chống lên chồi nhỏ, đứng dậy, nhảy trên đất, lảo đảo lắc lư nhảy về phía bên ngoài.
Phát hiện tầm mắt Đoan Mộc Ly lướt qua, Tề Mị nhi lộ ra nụ cười thấp thỏm, "Nhị ca."
"Sao còn sợ ta?"
Đoan Mộc Ly cười rất ôn hòa, "Chẳng lẽ muội còn chưa muốn tha thứ cho ta sao?"
"Mị nhi không dám."
Tề Mị nhi thoạt nhìn có chút sợ hãi, lập tức từ chỗ ngồi trợt xuống, giống như muốn quỳ xuống.
"Đừng lộn xộn."
Đoan Mộc Ly lập tức nhảy tới trước một bước, đưa tay đỡ nàng, "Chân của muội không thuận tiện, hơn nữa cùng nhị ca sao còn khách khí như vậy?"
Quý Ngữ Hàm chăm chú nhìn tay bọn họ cầm chung một chỗ...... Đây là chuyện gì?
Tề Mị nhi cũng có chút không dám tin, tầm mắt luôn luôn dao động ở trên mặt Đoan Mộc Ly cùng với tay nàng nắm chặc ở chung một chỗ.
"Nhị ca......" Nàng ta cúi đầu, lặng lẽ quan sát Quý Ngữ Hàm.
Đoan Mộc Ly giống như không chú ý tới sự kinh ngạc của các nàng, chỉ rất cẩn thận đem Tề Mị nhi đỡ trở về chỗ ngồi.
"Hiện tại tiểu tử kia trọng thương chưa lành, trạng thái không tốt, chờ nó khỏe hơn, nhất định có thể trị tốt chân của muội."
"Nhị ca......" Thanh âm của Tề Mị nhi bắt đầu hơi phát run, vành mắt cũng đỏ.
Ách...... Nàng còn đứng ở đây đó, gian tình này cũng quá rõ ràng rồi?
Nhìn ra phía ngoài, Đoan Mộc Hồng không biết đang suy nghĩ gì, giống như căn bản không chú ý tới tình huống ở đây, xem ra không thể vào ngăn cản bọn họ.
Quý Ngữ Hàm buồn bực.
Trước đó cũng không nói cho nàng biết nên có phản ứng gì......
Loại này vở diễn phúc hắc như vậy, sao không cho nàng kịch bản để nàng biết diễn thế nào?
Vạn nhất diễn sai, phá hỏng hết làm sao bây giờ?
Quý Ngữ Hàm hết sức lo lắng, điều này làm cho nàng có áp lực rất lớn a....
Sầu mi khổ kiểm một trận, nàng đột nhiên tỉnh ngộ.
Hiện tại chính là nên buồn bực a, nét mặt nàng bây giờ nhất định là tự nhiên nhất!
Xem ra Đoan Mộc Ly đã sớm muốn tình tiết trong vở kịch phát triển tốt đẹp, ngay cả nàng có phản ứng cũng sẽ được cho là không kém chút nào.
Quý Ngữ Hàm rất muốn khóc, nàng thật may mắn mình là nương tử của hắn, không phải là cừu nhân của hắn, nếu không nhất định sẽ bị chết rất thảm, rất thảm......
Hu hu, sao lại thông minh đến như vậy!
Vẻ mặt Quý Ngữ Hàm tương đối buồn bã, nhìn ở trong mắt Tề Mị nhi, lại tin Đoan Mộc Ly mấy phần, trong lòng cũng bắt đầu kích động.
Đoan Mộc Ly nhíu mi lại, "Tiểu Trong Suốt sao không có phản ứng? Quả Quả, nàng đi ra ngoài xem một chút đi."
"...... Nga." Hu hu, không được xem vở diễn......
Chú ý tới lúc Quý Ngữ Hàm ra cửa còn ngoài ý muốn còn mang theo vẻ mặt ai oán, Tề Mị nhi rũ mắt, che giấu vẻ đắc ý.
"Nhị ca, huynh như vậy...... Ngữ Hàm, nàng ấy có thể không vui."
Đoan Mộc Ly hơi nhíu mi, liếc nhìn hướng Quý Ngữ Hàm rời đi, "Ta đã nói với nàng, ba người chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình như huynh muội."
Lòng của phụ nữ có thể không hẹp hòi so với hắn tưởng tượng, hắn cho là nói một câu như vậy, nên chuyện gì cũng không có?
Xem ra khôn khéo như Đoan Mộc Ly, cũng còn chưa đủ để hiểu tâm tình của nữ nhân.
Tề Mị nhi đắc ý trong lòng, như vậy vừa đúng lúc, nếu không nàng thật đúng là lo lắng cho mình không đối phó được nhị ca khó có thể nắm bắt.
"Nhị ca...... Huynh thật sự không trách ta sao?"
"Ta đã từng rất hận muội."
"Là bởi vì Ngữ Hàm nói ‘chứng sợ hãi trước khi cưới’, nhị ca mới tha thứ cho ta?"
"Đây chỉ là một phần nguyên nhân."
Đoan Mộc Ly khẽ thở dài một cái, "Cũng hơn hai năm, muội dù sao cũng là muội muội cùng ta lớn lên từ nhỏ......"
Hắn cười cười, "Ta mặc dù máu lạnh, nhưng vẫn rất coi trọng tình thân."
Đến đây, Tề Mị nhi coi như hoàn toàn tin tưởng hắn.
Mọi người đã quen biết với Đoan Mộc Ly đều biết hắn rất nặng tình thân, nếu không trước đây Đoan Mộc Hồng có ý đồ bắt cóc Quý Ngữ Hàm, hắn cũng sẽ không trở mặt cùng Đoan Mộc Hồng.
Vừa"Oanh" một tiếng vang thật lớn, nửa phần cung điện trước đó bay đi giờ trở lại, trừ nửa phần cái bệ.
Bởi vì đường nối tương đối chỉnh tề, hiện tại cung điện thoạt nhìn giống trước kia như đúc, nửa điểm dấu vết bị hủy cũng không có.
"Các ngươi nghỉ ngơi sớm một chút đi," Đoan Mộc Ly cười nói, "Ta đi trước."
"Nhị ca cũng sớm nghỉ ngơi một chút."
Cười gật đầu, Đoan Mộc Ly sãi bước ra cửa, ý bảo Quý Ngữ Hàm đi theo hắn.
Cho đến ra khỏi cung điện, rời đi tầm mắt của Tề Mị nhi, Đoan Mộc Ly liền mặt lạnh xuống.
Rất chán ghét từ trên tay lột ra lớp da......
Khụ, khụ, đây chỉ là hiệu quả thị giác.
Quý Ngữ Hàm nhìn kỹ một chút, cảm giác có chút giống như là dịch dung, mang mặt nạ với chất liệu đó, nhưng mà bây giờ là cầm trên tay, giống như là tầng da thứ hai.
Quý Ngữ Hàm bừng tỉnh đại ngộ, không trách được hắn sẽ trực tiếp đưa tay đi đỡ Tề Mị nhi, hắn đúng là hoàn toàn cũng không muốn chạm vào nàng ta mới đúng.
Dùng nội lực đem lớp da mỏng đốt thành tro bụi, Đoan Mộc Ly ngồi xỗm vừa bên hồ rửa tay một chút, sau đó mới ôm chầm Quý Ngữ Hàm bên cạnh, nặng nề hôn một cái, "Tiểu Quả Quả."
"Ừ?"
"Hôn ta một cái."
"......" Được rồi, tâm tình của hắn không tốt.
Quý Ngữ Hàm không có phản bác mà hôn hắn một cái, sau lại bị hôn......
Qua nửa ngày, hắn buông nàng ra, nhẹ cắn đôi môi có chút sưng đỏ của nàng.
"Quả Quả, mới vừa rồi nàng có hoài nghi ta không?"
"Không có."
"Suy nghĩ cho thật kỹ."
Đoan Mộc Ly cười bấm nàng một cái, "Ta bảo đảm không ghi tội danh của nàng, nếu hoài nghi cũng có thể tùy tiện nói ra ngoài."
Quý Ngữ Hàm kháng nghị, "Ta vốn không có hoài nghi."
Đoan Mộc Ly cười cười, "Huynh muốn ta đừng động vào nàng?"
"Đúng, " Đoan Mộc Hồng thần sắc căng thẳng, "Chỉ cần đệ có thể hứa với ta, chúng ta sẽ vẫn là huynh đệ."
Đoan Mộc Ly mở mắt nhìn hắn một trận, đột nhiên cười to, "Hoàng huynh, huynh thật làm cho ta thất vọng."
"......" Đoan Mộc Hồng cứng đờ.
"Huynh nghĩ như vậy là giữ được nàng, ta vốn là sẽ không tùy tiện động đến nàng ấy."
Đoan Mộc Ly cười cười, "Nhưng mà ta không nghĩ tới huynh sẽ đem tình huynh đệ chúng ta làm tiền đặt cược."
Nói xong câu đó, hắn không hề nhìn lại Đoan Mộc Hồng, thẳng đi vào giữa cung, "Quả Quả, gọi Tiểu Trong Suốt dậy, đem cung điện phục hồi như cũ."
"...... Nga."
Quý Ngữ Hàm có chút nghi ngờ nhìn hắn, lại nhìn Đoan Mộc Hồng còn sững sờ đứng ở ngoài phòng.
Hai người bọn họ nói chuyện gì? Sao lại có cảm giác cảm xúc của Đoan Mộc Ly như thế có gì không đúng?
Bởi vì Tề Mị nhi ở đây, cũng không cách nào hỏi nhiều, Quý Ngữ Hàm không thể làm gì khác hơn là trước đem tiểu tử ngủ nhiều kêu dậy.
"Tiểu Trong Suốt? Khai công, bắt đầu làm việc thì có cháo ăn ~"
Tề Mị nhi ở một bên nhìn Quý Ngữ Hàm nghĩ biện pháp gọi Tiểu Trong Suốt rời giường, trong mắt lộ ra vẻ hâm mộ.
"Ngữ Hàm, Tiểu Trong Suốt thật đáng yêu."
"A, Đúng vậy a." Chẳng qua cũng có thời điểm không khả ái...... hic hic.
Nghe "Có cháo ăn" hấp dẫn, Tiểu Trong Suốt chống lên chồi nhỏ, đứng dậy, nhảy trên đất, lảo đảo lắc lư nhảy về phía bên ngoài.
Phát hiện tầm mắt Đoan Mộc Ly lướt qua, Tề Mị nhi lộ ra nụ cười thấp thỏm, "Nhị ca."
"Sao còn sợ ta?"
Đoan Mộc Ly cười rất ôn hòa, "Chẳng lẽ muội còn chưa muốn tha thứ cho ta sao?"
"Mị nhi không dám."
Tề Mị nhi thoạt nhìn có chút sợ hãi, lập tức từ chỗ ngồi trợt xuống, giống như muốn quỳ xuống.
"Đừng lộn xộn."
Đoan Mộc Ly lập tức nhảy tới trước một bước, đưa tay đỡ nàng, "Chân của muội không thuận tiện, hơn nữa cùng nhị ca sao còn khách khí như vậy?"
Quý Ngữ Hàm chăm chú nhìn tay bọn họ cầm chung một chỗ...... Đây là chuyện gì?
Tề Mị nhi cũng có chút không dám tin, tầm mắt luôn luôn dao động ở trên mặt Đoan Mộc Ly cùng với tay nàng nắm chặc ở chung một chỗ.
"Nhị ca......" Nàng ta cúi đầu, lặng lẽ quan sát Quý Ngữ Hàm.
Đoan Mộc Ly giống như không chú ý tới sự kinh ngạc của các nàng, chỉ rất cẩn thận đem Tề Mị nhi đỡ trở về chỗ ngồi.
"Hiện tại tiểu tử kia trọng thương chưa lành, trạng thái không tốt, chờ nó khỏe hơn, nhất định có thể trị tốt chân của muội."
"Nhị ca......" Thanh âm của Tề Mị nhi bắt đầu hơi phát run, vành mắt cũng đỏ.
Ách...... Nàng còn đứng ở đây đó, gian tình này cũng quá rõ ràng rồi?
Nhìn ra phía ngoài, Đoan Mộc Hồng không biết đang suy nghĩ gì, giống như căn bản không chú ý tới tình huống ở đây, xem ra không thể vào ngăn cản bọn họ.
Quý Ngữ Hàm buồn bực.
Trước đó cũng không nói cho nàng biết nên có phản ứng gì......
Loại này vở diễn phúc hắc như vậy, sao không cho nàng kịch bản để nàng biết diễn thế nào?
Vạn nhất diễn sai, phá hỏng hết làm sao bây giờ?
Quý Ngữ Hàm hết sức lo lắng, điều này làm cho nàng có áp lực rất lớn a....
Sầu mi khổ kiểm một trận, nàng đột nhiên tỉnh ngộ.
Hiện tại chính là nên buồn bực a, nét mặt nàng bây giờ nhất định là tự nhiên nhất!
Xem ra Đoan Mộc Ly đã sớm muốn tình tiết trong vở kịch phát triển tốt đẹp, ngay cả nàng có phản ứng cũng sẽ được cho là không kém chút nào.
Quý Ngữ Hàm rất muốn khóc, nàng thật may mắn mình là nương tử của hắn, không phải là cừu nhân của hắn, nếu không nhất định sẽ bị chết rất thảm, rất thảm......
Hu hu, sao lại thông minh đến như vậy!
Vẻ mặt Quý Ngữ Hàm tương đối buồn bã, nhìn ở trong mắt Tề Mị nhi, lại tin Đoan Mộc Ly mấy phần, trong lòng cũng bắt đầu kích động.
Đoan Mộc Ly nhíu mi lại, "Tiểu Trong Suốt sao không có phản ứng? Quả Quả, nàng đi ra ngoài xem một chút đi."
"...... Nga." Hu hu, không được xem vở diễn......
Chú ý tới lúc Quý Ngữ Hàm ra cửa còn ngoài ý muốn còn mang theo vẻ mặt ai oán, Tề Mị nhi rũ mắt, che giấu vẻ đắc ý.
"Nhị ca, huynh như vậy...... Ngữ Hàm, nàng ấy có thể không vui."
Đoan Mộc Ly hơi nhíu mi, liếc nhìn hướng Quý Ngữ Hàm rời đi, "Ta đã nói với nàng, ba người chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình như huynh muội."
Lòng của phụ nữ có thể không hẹp hòi so với hắn tưởng tượng, hắn cho là nói một câu như vậy, nên chuyện gì cũng không có?
Xem ra khôn khéo như Đoan Mộc Ly, cũng còn chưa đủ để hiểu tâm tình của nữ nhân.
Tề Mị nhi đắc ý trong lòng, như vậy vừa đúng lúc, nếu không nàng thật đúng là lo lắng cho mình không đối phó được nhị ca khó có thể nắm bắt.
"Nhị ca...... Huynh thật sự không trách ta sao?"
"Ta đã từng rất hận muội."
"Là bởi vì Ngữ Hàm nói ‘chứng sợ hãi trước khi cưới’, nhị ca mới tha thứ cho ta?"
"Đây chỉ là một phần nguyên nhân."
Đoan Mộc Ly khẽ thở dài một cái, "Cũng hơn hai năm, muội dù sao cũng là muội muội cùng ta lớn lên từ nhỏ......"
Hắn cười cười, "Ta mặc dù máu lạnh, nhưng vẫn rất coi trọng tình thân."
Đến đây, Tề Mị nhi coi như hoàn toàn tin tưởng hắn.
Mọi người đã quen biết với Đoan Mộc Ly đều biết hắn rất nặng tình thân, nếu không trước đây Đoan Mộc Hồng có ý đồ bắt cóc Quý Ngữ Hàm, hắn cũng sẽ không trở mặt cùng Đoan Mộc Hồng.
Vừa"Oanh" một tiếng vang thật lớn, nửa phần cung điện trước đó bay đi giờ trở lại, trừ nửa phần cái bệ.
Bởi vì đường nối tương đối chỉnh tề, hiện tại cung điện thoạt nhìn giống trước kia như đúc, nửa điểm dấu vết bị hủy cũng không có.
"Các ngươi nghỉ ngơi sớm một chút đi," Đoan Mộc Ly cười nói, "Ta đi trước."
"Nhị ca cũng sớm nghỉ ngơi một chút."
Cười gật đầu, Đoan Mộc Ly sãi bước ra cửa, ý bảo Quý Ngữ Hàm đi theo hắn.
Cho đến ra khỏi cung điện, rời đi tầm mắt của Tề Mị nhi, Đoan Mộc Ly liền mặt lạnh xuống.
Rất chán ghét từ trên tay lột ra lớp da......
Khụ, khụ, đây chỉ là hiệu quả thị giác.
Quý Ngữ Hàm nhìn kỹ một chút, cảm giác có chút giống như là dịch dung, mang mặt nạ với chất liệu đó, nhưng mà bây giờ là cầm trên tay, giống như là tầng da thứ hai.
Quý Ngữ Hàm bừng tỉnh đại ngộ, không trách được hắn sẽ trực tiếp đưa tay đi đỡ Tề Mị nhi, hắn đúng là hoàn toàn cũng không muốn chạm vào nàng ta mới đúng.
Dùng nội lực đem lớp da mỏng đốt thành tro bụi, Đoan Mộc Ly ngồi xỗm vừa bên hồ rửa tay một chút, sau đó mới ôm chầm Quý Ngữ Hàm bên cạnh, nặng nề hôn một cái, "Tiểu Quả Quả."
"Ừ?"
"Hôn ta một cái."
"......" Được rồi, tâm tình của hắn không tốt.
Quý Ngữ Hàm không có phản bác mà hôn hắn một cái, sau lại bị hôn......
Qua nửa ngày, hắn buông nàng ra, nhẹ cắn đôi môi có chút sưng đỏ của nàng.
"Quả Quả, mới vừa rồi nàng có hoài nghi ta không?"
"Không có."
"Suy nghĩ cho thật kỹ."
Đoan Mộc Ly cười bấm nàng một cái, "Ta bảo đảm không ghi tội danh của nàng, nếu hoài nghi cũng có thể tùy tiện nói ra ngoài."
Quý Ngữ Hàm kháng nghị, "Ta vốn không có hoài nghi."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bi kịch lần đầu tiên gặp mặt
- Chương 2: Ăn quả táo cũng có thể gây tai nạn chết người
- Chương 3: Dĩ nhiên là Hoàng Thượng!
- Chương 4: Trông ngươi có vẻ ăn rất ngon
- Chương 5: Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng
- Chương 6: Bị lừa cùng giường
- Chương 7: Cấm địa bí mật của hoàng cung
- Chương 8: Nam nhân mặt lạnh như khối băng
- Chương 9: Biến thành vật sở hữu của hắn
- Chương 10: Đi tham quan lâm triều
- Chương 11: Đậu hủ... Chính là bị ăn như vậy
- Chương 12: Con trai của Hoàng Thượng
- Chương 13: Khối băng đại gia khó hầu hạ
- Chương 14: Các ngươi có quan hệ thân mật sao?
- Chương 15: Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối
- Chương 16: Mọi người ai ai cũng nham hiểm
- Chương 17: Vương gia thần bí Phong gian quốc
- Chương 18: Giống như có người đang ghen?
- Chương 19: Lãng mạn.....Dưới ánh trăng?
- Chương 20: Nhịp tim ái muội
- Chương 21: Vương gia khối băng ghen
- Chương 22: Bị bắt xem nửa thân trần của mỹ nam
- Chương 23: Lần đầu tiên ôm nhau mà ngủ
- Chương 24: Chạy ra khỏi hoàng cung
- Chương 25: Bị bắt hiến vũ
- Chương 26: Đêm nay liền lưu lại thị tẩm đi
- Chương 27: Con của nàng và Hoàng Thượng
- Chương 28: Cấm địa của Hoàng gia
- Chương 29: "Bồi" hoàng thượng lâm triều
- Chương 30: Vì nữ nhân mà đập đầu vào tường
- Chương 31: Như vậy cho nên coi như đã gả!
- Chương 32: Tập tranh bí mật của hoàng thượng
- Chương 33: Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt
- Chương 34: Vậy lấy thân báo đáp đi
- Chương 35: Rốt cục... Bị ăn
- Chương 36: Sau đêm động phòng hoa chúc
- Chương 37: Cải trang vi hành
- Chương 38: Ba nam nhân... Diễn trò luận võ
- Chương 39: Thật là may mắn
- Chương 40: Cứu vớt võ lâm
- Chương 41: Minh chủ võ lâm
- Chương 42: Vào cung hành thích
- Chương 43: Cục than nhỏ, ta hận ngươi
- Chương 44: Hoàng huynh yêu nghiệt
- Chương 45: Hồ ly tinh vô tội
- Chương 46: Nàng muốn nhìn yêu nghiệt
- Chương 47: Kế hoạch ám sát
- Chương 48: Bị hoàng huynh yêu nghiệt bắt đi
- Chương 49: Ngày ngày ở cùng yêu nghiệt
- Chương 50: Khác thường...... Là bởi vì động tâm
- Chương 51: Đều bởi vì yêu
- Chương 52: Người thần bí
- Chương 53: Nàng thành anh hùng
- Chương 54: Nam nhân thay lòng
- Chương 55: "Chết mà sống lại"
- Chương 56: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ
- Chương 57: Có người muốn giết nàng
- Chương 58: Đại hỗn chiến bi kịch..... và hài kịch
- Chương 59: Ăn cái đó...... Là có nguy hiểm
- Chương 60: Không phải họa sẽ là phúc
- Chương 61: Ngươi có thể ước gì được nấy sao?
- Chương 62: "Thuộc hạ" phách lối
- Chương 63: Vĩnh viễn trung thành
- Chương 64: Nam nhân là tiểu tam
- Chương 65: Mĩ thiếu niên
- Chương 66: Diệt nước Tề loan
- Chương 67: Hình như có gian tình?
- Chương 68: Gặp phải âm mưu, không cần lo lắng
- Chương 69: Hai người cùng lúc tìm nàng ước hẹn
- Chương 70: Ngươi là nữ nhân tốt
- Chương 71: Lại làm bộ thâm tình với nàng
- Chương 72: Sau này hãy làm bạn với ta đi
- Chương 73: Tiểu tử khả ái
- Chương 74: Rời cung đi hẹn hò
- Chương 75: Cùng tình địch
- Chương 76: Chuyện cũ lại cháy tiếp
- Chương 77: Vô cùng náo nhiệt đi bắt kẻ thông dâm
- Chương 78: Giỏi cho gian tình trắng trợn táo bạo kia
- Chương 79: Chuyện khi làm mẹ kế
- Chương 80: Hắn có nữ nhân khác!
- Chương 81: Tức giận, bỏ hoàng thượng rời cung trốn đi
- Chương 82: Đi thôi, bỏ trốn thôi!
- Chương 83: Cho nên nàng ở cùng nam nhân khác
- Chương 84: Có nàng, có thiên hạ
- Chương 85: Không phải là tình nhân cũ?
- Chương 86: Thử nghiệm hiệu quả xuân dược...... Khóc
- Chương 87: Khích bác quan hệ bốn nước
- Chương 88: Muốn giang sơn hay muốn mỹ nhân?
- Chương 89: Thú tội và hãm hại
- Chương 90: Nàng có tin vui!
- Chương 91: Tiểu Trong Suốt biến thân
- Chương 92: Tiểu trong suốt nóng nảy
- Chương 93: Nàng nói chuyện thực chọc người tức giận sao?
- Chương 94: Đây mới là xảo quyệt
- Chương 95: Vấn đề dưỡng thai
- Chương 96: Mục đích đám cưới
- Chương 97: Tình cũ có thể quên hay không?
- Chương 98: "Lấy đức thu phục người" thật quá mạnh mẽ!
- Chương 99: Ta đập đầu vào tường đây, ngươi có để cho người sống hay không!
- Chương 100: Tiếp tục"Lấy đức thu phục người"
- Chương 101: Võ công là mây trôi, thông minh quan trọng nhất!
- Chương 102: Cơm nước xong, chúng ta đào tẩm cung lên
- Chương 103: Ngươi rời cung, vậy ai đi xem mặt?
- Chương 104: Tổ chức thành đoàn thể rời cung đi du lịch
- Chương 105: Đập đầu vào tường xong, tới đây bắt đầu làm việc
- Chương 106: Hình như ta là nữ !
- Chương 107: Các ngươi cùng lõa thể chạy qua !
- Chương 108: Người tốt không đấu cùng phúc hắc!
- Chương 109: Bí mật ngoài ý muốn
- Chương 110: Thắng lợi tất nhiên là thuộc về phúc hắc
- Chương 111: Đoan Mộc Ly khi còn bé
- Chương 112: Hai đứa nhỏ vô tư
- Chương 113: Trên đường đi, bị trêu đùa
- Chương 114: Bi kịch luôn là bọn họ
- Chương 115: Mùa đông ấm áp
- Chương 116: Làm sơn tặc cũng không dễ dàng
- Chương 117: Câu dẫn là một kỹ thuật sống
- Chương 118: "Yêu tinh" cũng muốn quốc tế hóa
- Chương 119: Thần tiên rất tuấn tú
- Chương 120: Lịch sử các thần tiên
- Chương 121: Nàng và Tiên đế... Hình như rất sâu xa
- Chương 122: Thần tiên cũng sợ phúc hắc
- Chương 123: Kỳ thực thần tiên không dễ bán
- Chương 124: Bán thân cho chính nương tử của mình
- Chương 125: Kỳ thực mọi người đều rất hạnh phúc
- Chương 126: Ngoại truyện hiện đại: Chuyến đi động kinh
- Chương 127: Ngoại truyện hiện đại: Kỳ thật là đi báo thù
- Chương 128: Ngoại truyện hiện đại: Dân chúng hiện đại chịu khổ rồi
- Chương 129: Ngoại truyện hiện đại: Bọn họ nổi tiếng
- Chương 130: Ngoại truyện hiện đại: Dạ Cẩm
- Chương 131: Ngoại truyện hiện đại: Trời sinh một đôi
- Chương 132: Cửa thời không biến mất
- Chương 133: Tiểu đội động kinh "Kiểm tra cuối kỳ "
- Chương 134: Đào hố chôn nàng ta đi
- Chương 135: Người tình cũ thần bí
- Chương 136: Giả trang nữ nhân là kỹ thuật sống
- Chương 137: Phải bình tĩnh thổ lộ
- Chương 138: Ngoại truyện Tiểu Dật: Nương tử tương lai
- Chương 139: Hồi ký của Quả Quả
- Chương 140: Hồi ký của Quả Quả: Ô, không nên ăn nàng!
- Chương 141: Hồi ký của Quả Quả: Từ từ tình yêu sẽ đến
- Chương 142: Sắc tâm mênh mông, Sắc đảm quá thiếu
- Chương 143: Ai là người động kinh nhất
- Chương 144: Giấy hưu thư cho ai
- Chương 145: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù!
- Chương 146: Nàng dám không chịu trách nhiệm với ta?!
- Chương 147: Ta dự định sờ chết hắn!
- Chương 148: Thật mạnh mẽ, tự học thành tài!
- Chương 149: Đây là trả thù!
- Chương 150: Ta muốn sờ sờ hắn
- Chương 151: Thiên hạ ai không động kinh