Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Chương 87: Khích bác quan hệ bốn nước
Chương trước- Chương 1: Bi kịch lần đầu tiên gặp mặt
- Chương 2: Ăn quả táo cũng có thể gây tai nạn chết người
- Chương 3: Dĩ nhiên là Hoàng Thượng!
- Chương 4: Trông ngươi có vẻ ăn rất ngon
- Chương 5: Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng
- Chương 6: Bị lừa cùng giường
- Chương 7: Cấm địa bí mật của hoàng cung
- Chương 8: Nam nhân mặt lạnh như khối băng
- Chương 9: Biến thành vật sở hữu của hắn
- Chương 10: Đi tham quan lâm triều
- Chương 11: Đậu hủ... Chính là bị ăn như vậy
- Chương 12: Con trai của Hoàng Thượng
- Chương 13: Khối băng đại gia khó hầu hạ
- Chương 14: Các ngươi có quan hệ thân mật sao?
- Chương 15: Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối
- Chương 16: Mọi người ai ai cũng nham hiểm
- Chương 17: Vương gia thần bí Phong gian quốc
- Chương 18: Giống như có người đang ghen?
- Chương 19: Lãng mạn.....Dưới ánh trăng?
- Chương 20: Nhịp tim ái muội
- Chương 21: Vương gia khối băng ghen
- Chương 22: Bị bắt xem nửa thân trần của mỹ nam
- Chương 23: Lần đầu tiên ôm nhau mà ngủ
- Chương 24: Chạy ra khỏi hoàng cung
- Chương 25: Bị bắt hiến vũ
- Chương 26: Đêm nay liền lưu lại thị tẩm đi
- Chương 27: Con của nàng và Hoàng Thượng
- Chương 28: Cấm địa của Hoàng gia
- Chương 29: "Bồi" hoàng thượng lâm triều
- Chương 30: Vì nữ nhân mà đập đầu vào tường
- Chương 31: Như vậy cho nên coi như đã gả!
- Chương 32: Tập tranh bí mật của hoàng thượng
- Chương 33: Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt
- Chương 34: Vậy lấy thân báo đáp đi
- Chương 35: Rốt cục... Bị ăn
- Chương 36: Sau đêm động phòng hoa chúc
- Chương 37: Cải trang vi hành
- Chương 38: Ba nam nhân... Diễn trò luận võ
- Chương 39: Thật là may mắn
- Chương 40: Cứu vớt võ lâm
- Chương 41: Minh chủ võ lâm
- Chương 42: Vào cung hành thích
- Chương 43: Cục than nhỏ, ta hận ngươi
- Chương 44: Hoàng huynh yêu nghiệt
- Chương 45: Hồ ly tinh vô tội
- Chương 46: Nàng muốn nhìn yêu nghiệt
- Chương 47: Kế hoạch ám sát
- Chương 48: Bị hoàng huynh yêu nghiệt bắt đi
- Chương 49: Ngày ngày ở cùng yêu nghiệt
- Chương 50: Khác thường...... Là bởi vì động tâm
- Chương 51: Đều bởi vì yêu
- Chương 52: Người thần bí
- Chương 53: Nàng thành anh hùng
- Chương 54: Nam nhân thay lòng
- Chương 55: "Chết mà sống lại"
- Chương 56: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ
- Chương 57: Có người muốn giết nàng
- Chương 58: Đại hỗn chiến bi kịch..... và hài kịch
- Chương 59: Ăn cái đó...... Là có nguy hiểm
- Chương 60: Không phải họa sẽ là phúc
- Chương 61: Ngươi có thể ước gì được nấy sao?
- Chương 62: "Thuộc hạ" phách lối
- Chương 63: Vĩnh viễn trung thành
- Chương 64: Nam nhân là tiểu tam
- Chương 65: Mĩ thiếu niên
- Chương 66: Diệt nước Tề loan
- Chương 67: Hình như có gian tình?
- Chương 68: Gặp phải âm mưu, không cần lo lắng
- Chương 69: Hai người cùng lúc tìm nàng ước hẹn
- Chương 70: Ngươi là nữ nhân tốt
- Chương 71: Lại làm bộ thâm tình với nàng
- Chương 72: Sau này hãy làm bạn với ta đi
- Chương 73: Tiểu tử khả ái
- Chương 74: Rời cung đi hẹn hò
- Chương 75: Cùng tình địch
- Chương 76: Chuyện cũ lại cháy tiếp
- Chương 77: Vô cùng náo nhiệt đi bắt kẻ thông dâm
- Chương 78: Giỏi cho gian tình trắng trợn táo bạo kia
- Chương 79: Chuyện khi làm mẹ kế
- Chương 80: Hắn có nữ nhân khác!
- Chương 81: Tức giận, bỏ hoàng thượng rời cung trốn đi
- Chương 82: Đi thôi, bỏ trốn thôi!
- Chương 83: Cho nên nàng ở cùng nam nhân khác
- Chương 84: Có nàng, có thiên hạ
- Chương 85: Không phải là tình nhân cũ?
- Chương 86: Thử nghiệm hiệu quả xuân dược...... Khóc
- Chương 87: Khích bác quan hệ bốn nước
- Chương 88: Muốn giang sơn hay muốn mỹ nhân?
- Chương 89: Thú tội và hãm hại
- Chương 90: Nàng có tin vui!
- Chương 91: Tiểu Trong Suốt biến thân
- Chương 92: Tiểu trong suốt nóng nảy
- Chương 93: Nàng nói chuyện thực chọc người tức giận sao?
- Chương 94: Đây mới là xảo quyệt
- Chương 95: Vấn đề dưỡng thai
- Chương 96: Mục đích đám cưới
- Chương 97: Tình cũ có thể quên hay không?
- Chương 98: "Lấy đức thu phục người" thật quá mạnh mẽ!
- Chương 99: Ta đập đầu vào tường đây, ngươi có để cho người sống hay không!
- Chương 100: Tiếp tục"Lấy đức thu phục người"
- Chương 101: Võ công là mây trôi, thông minh quan trọng nhất!
- Chương 102: Cơm nước xong, chúng ta đào tẩm cung lên
- Chương 103: Ngươi rời cung, vậy ai đi xem mặt?
- Chương 104: Tổ chức thành đoàn thể rời cung đi du lịch
- Chương 105: Đập đầu vào tường xong, tới đây bắt đầu làm việc
- Chương 106: Hình như ta là nữ !
- Chương 107: Các ngươi cùng lõa thể chạy qua !
- Chương 108: Người tốt không đấu cùng phúc hắc!
- Chương 109: Bí mật ngoài ý muốn
- Chương 110: Thắng lợi tất nhiên là thuộc về phúc hắc
- Chương 111: Đoan Mộc Ly khi còn bé
- Chương 112: Hai đứa nhỏ vô tư
- Chương 113: Trên đường đi, bị trêu đùa
- Chương 114: Bi kịch luôn là bọn họ
- Chương 115: Mùa đông ấm áp
- Chương 116: Làm sơn tặc cũng không dễ dàng
- Chương 117: Câu dẫn là một kỹ thuật sống
- Chương 118: "Yêu tinh" cũng muốn quốc tế hóa
- Chương 119: Thần tiên rất tuấn tú
- Chương 120: Lịch sử các thần tiên
- Chương 121: Nàng và Tiên đế... Hình như rất sâu xa
- Chương 122: Thần tiên cũng sợ phúc hắc
- Chương 123: Kỳ thực thần tiên không dễ bán
- Chương 124: Bán thân cho chính nương tử của mình
- Chương 125: Kỳ thực mọi người đều rất hạnh phúc
- Chương 126: Ngoại truyện hiện đại: Chuyến đi động kinh
- Chương 127: Ngoại truyện hiện đại: Kỳ thật là đi báo thù
- Chương 128: Ngoại truyện hiện đại: Dân chúng hiện đại chịu khổ rồi
- Chương 129: Ngoại truyện hiện đại: Bọn họ nổi tiếng
- Chương 130: Ngoại truyện hiện đại: Dạ Cẩm
- Chương 131: Ngoại truyện hiện đại: Trời sinh một đôi
- Chương 132: Cửa thời không biến mất
- Chương 133: Tiểu đội động kinh "Kiểm tra cuối kỳ "
- Chương 134: Đào hố chôn nàng ta đi
- Chương 135: Người tình cũ thần bí
- Chương 136: Giả trang nữ nhân là kỹ thuật sống
- Chương 137: Phải bình tĩnh thổ lộ
- Chương 138: Ngoại truyện Tiểu Dật: Nương tử tương lai
- Chương 139: Hồi ký của Quả Quả
- Chương 140: Hồi ký của Quả Quả: Ô, không nên ăn nàng!
- Chương 141: Hồi ký của Quả Quả: Từ từ tình yêu sẽ đến
- Chương 142: Sắc tâm mênh mông, Sắc đảm quá thiếu
- Chương 143: Ai là người động kinh nhất
- Chương 144: Giấy hưu thư cho ai
- Chương 145: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù!
- Chương 146: Nàng dám không chịu trách nhiệm với ta?!
- Chương 147: Ta dự định sờ chết hắn!
- Chương 148: Thật mạnh mẽ, tự học thành tài!
- Chương 149: Đây là trả thù!
- Chương 150: Ta muốn sờ sờ hắn
- Chương 151: Thiên hạ ai không động kinh
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta
Chương 87: Khích bác quan hệ bốn nước
Quả nhiên, sau khi bọn họ ra ngoài, đi chưa được mấy bước liền gặp Huyền Vũ phải canh giữ ở bên ngoài, thoạt nhìn ủ rũ cúi đầu.
"Chủ nhân, ngài không sao chứ? Có muốn tìm ngự y đến xem một chút không?"
"Không cần."
Trừ ngủ quá lâu, đầu có chút hôn mê, hắn hiện tại không có gì đáng ngại.
"Tề Mị Nhi chạy rồi?"
"Dạ, " Sắc mặt Huyền Vũ rất kém cỏi, "Nàng còn đả thương Hồng Vương gia, Đỗ thái y đã xem cho Vương gia rồi, nói nghỉ ngơi một tháng, nhất định có thể khỏi hẳn."
"Đi xem một chút." Đoan Mộc Ly trầm mặt ra lệnh.
Quý Ngữ Hàm cũng bị hắn dắt đi.
Vốn có chuyện muốn nói với hắn, bây giờ không phải là thời cơ tốt...... Chẳng qua thời điểm chậm chút rồi hãy nói.
Đoan Mộc Hồng nằm ở trên giường, ngực quấn băng, sắc mặt tái nhợt.
Nhìn thấy Đoan Mộc Ly đi vào, hắn vội hỏi, "Đệ không sao chứ?"
"Không sao, lần này nổi điên rất yên tĩnh."
Sau khi vào cửa, thần sắc Đoan Mộc Ly hòa hoãn một chút.
"...... Huynh thật xin lỗi đệ."
Đoan Mộc Hồng có chút tự giễu cười cười, "Huynh vẫn cho rằng Mị nhi chẳng qua chỉ là dây dưa không ngừng với hai người chúng ta, chưa từng nghĩ tới nàng ấy có thể là gian tế nước láng giềng."
Chân tướng...... không biết có đúng thế không, nhưng muốn khích bác quan hệ hai huynh đệ bọn họ là sự thật.
Đoan Mộc Ly từ trong lòng đưa ra một Tiên Hạc quả, Huyền Vũ lập tức đón lấy, cắt thành miếng nhỏ, đút cho Đoan Mộc Hồng bị trọng thương.
Đoan Mộc Ly ở trong lòng than thở, " trước đừng nói nhiều như vậy, an tâm dưỡng thương đi."
Từ nơi Đoan Mộc Hồng rời đi, Quý Ngữ Hàm hỏi nam nhân bên cạnh, "Tề Mị nhi thật là gian tế những nước khác?"
Trước đó chuyện Tam cô nương chỉ giải thích đến một nửa, hắn đã đi, nàng còn chưa hiểu rõ quan hệ giữa Tam cô nương hiện tại cùng các quốc gia là như thế nào.
"Rất có thể, Tề Mị nhi từ nhỏ lớn lên ở trong cung, rất có thể là âm thầm bị người nào đó mua chuộc."
Đoan Mộc Ly nhíu mi, "Là gian tế ba nước khác cũng không có gì, chỉ sợ nàng ấy là người củaTam cô nương."
A?
Quý Ngữ Hàm sửng sốt, " Người của Tam cô nương ? Tại sao nàng ấy lại muốn an bài gian tế bên cạnh chàng?"
Đoan Mộc Ly lắc đầu một cái, "Ta cũng nghĩ không ra, chẳng qua là cảm thấy Tam cô nương có gì đó không đúng lắm."
"......" Vốn rất không thích hợp...... Người bình thường làm sao có thể sống hơn ba trăm năm.
Quý Ngữ Hàm không hiểu nhìn hắn, chờ nghe giải thích.
"Nghe nói lúc Tam cô nương đóng cửa tất cả cửa hàng, nàng ấy cũng đã trường sanh bất lão, nhưng mà nàng ấy cũng không muốn cho mọi người biết. Chẳng qua hơn ba trăm năm trước, Đại Gia còn rất hiển hách, nhà bọn họ có động tĩnh gì, đều là tiêu điểm của bốn nước, chuyện này tự nhiên cũng không gạt được bốn Quốc Quân."
"Phát sinh xung đột sao?"
"Thiếu chút nữa, Tam cô nương lúc ấy uy hiếp nói: nếu như nàng chết, cũng không ai sẽ biết được bí mật về trường sanh bất lão, sau đó không ai còn dám hành động gì."
"Vậy quan hệ của Tam cô nương cùng bốn nước chắc là rất kém......"
"Vốn là như vậy, cũng không biết bắt đầu từ đâu, Tam cô nương học được võ công, hơn nữa nàng ấy có nội lực thâm hậu, thật là đương thời không ai sánh bằng."
"......" Quý Ngữ Hàm im lặng gật đầu.
Cho dù là tư chất, chỉ cần luyện trong thời gian đủ dài, nội lực cũng sẽ rất thâm hậu.
Điểm này...... Thật đúng là không ai có thể so sánh lại với Tam cô nương.
"Sau hội vũ, Tam cô nương không hề sợ có người sẽ tập kích nàng ấy nữa, bắt đầu cùng bốn quốc hữu lui tới, hơn nữa khi đó quân chủ đã đều có chút sợ nàng, cũng đều tương đối cung kính đối với nàng."
Sợ?
Suy nghĩ một chút, Quý Ngữ Hàm nữa gật đầu, hiểu hiểu.
Quân chủ đời thứ nhất có thể còn không cảm thấy có cái gì, nhưng đến đời con cháu bọn họ, đến chắt trai......
Phát hiện một nhân vật từ đời tổ tông trong truyền thuyết, lại thanh xuân xinh đẹp mà đứng ở trước mặt ngươi...... Thật ra chính là thật hù dọa người.
Giọng nói đột nhiên chuyển thành trầm lắng, chân mày Đoan Mộc Ly cũng nhíu lại.
"Nhưng đến bảy tám chục năm trước, Tam cô nương đột nhiên bắt đầu giấu giếm hành tung của mình, chẳng qua là thỉnh thoảng đi gặp các Quân Chủ nước, những thời gian khác, không ai biết nàng ở nơi nào."
Ách......
Quý Ngữ Hàm mờ mịt, "Làm như vậy đối với nàng ấy có ích lợi gì?"
Đoan Mộc Ly không trực tiếp trả lời, "Đối với chúng ta có một chỗ xấu, cũng bởi vì hành tung bí ẩn bình thường của nàng, mỗi Quân Chủ cũng bắt đầu hoài nghi nàng đang ở nước láng giềng, bởi vì hiểu lầm lẫn nhau, bốn nước ngoài mặt vẫn cùng hòa bình sống chung, nhưng trên thực tế quan hệ đã xuất hiện vết nứt."
Kinh ngạc......
Quả nhiên như thế này, Tam cô nương gần như đã đạt được mục đích......
"Nàng ta muốn ngồi yên trên núi nhìn hổ đấu?"
Quý Ngữ Hàm nói xong bản thân cũng cảm thấy không quá khó để có thể tin, " Làm sao muốn cho các chàng càng đấu lưỡng bại câu thương, phải nói là muốn thống nhất thiên hạ, nàng ấy cũng hơn ba trăm tuổi, không nên mới bắt đầu có ý định này."
Đoan Mộc Ly lắc đầu một cái, "Nàng quên rồi, nàng ấy đã thề ở trước bài vị tổ tông, nói nhất định phải chấn hưng Đại Gia."
"...... Nhưng Đại Gia chỉ còn lại một mình nàng ta."
"Cho dù chỉ có một, huyết mạch Đại Gia cũng không đứt, nàng ta thường nhắc tới chuyện này."
Ách......
"Nhiều năm như vậy, nàng ta không thành hôn sao?"
Nếu sinh con, cũng là người Đại gia.
"Chắc là không có."
"......" Quý Ngữ Hàm băn khoăn nửa ngày, "Khích bác quan hệ bốn nước, chấn hưng Đại gia...... Hai chuyện này có liên quan gì sao?"
Đoan Mộc Ly ôm nàng, "Ta cũng không muốn hiểu, nhưng vẫn rất phòng bị nàng ta."
"Ai...... Thời điểm chỉ nhìn bức họa, ta còn tưởng rằng nàng ta là tiểu nử tử rất nhu nhược."
Không nghĩ tới nàng ta rất cường đại, rất phức tạp.
Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng, "Lúc Tam cô nương không mở miệng nhìn rất nhu nhược, chờ lúc nàng nhìn thấy nàng ta, ngàn vạn lần đừng bị nàng ta lừa."
"A? Ta cũng phải cùng nàng ta gặp mặt sao?"
"Hoàng Hậu các đời đều gặp nàng ấy, nàng dĩ nhiên cũng vậy."
"...... Khẩn trương."
Phải gặp một người hơn ba trăm tuổi, sao có cảm giác cổ quái như vậy......
Đoan Mộc Ly bật cười ôm chặt nàng, lắc lắc, "Có ta ở đây, đừng sợ."
Yên tĩnh một lát, hắn gọi nàng, "Quả Quả."
"Ừm?"
"Cám ơn nàng tin tưởng ta như vậy."
Tất cả chứng cớ nghiêng về một phía, nàng còn có thể tiếp tục tin tưởng hắn, khiến cho hắn rất cảm động.
Hắn nói nghiêm túc như vậy, Quý Ngữ Hàm cũng có chút ngượng ngùng.
Cúi đầu nặng nề hôn nàng một cái, "Quả Quả, ta yêu nàng."
"...... Ừ." Cười híp mắt, mật ý ngọt ngào.
"Hửm?" Tuấn mi nguy hiểm khơi mào.
"Ừ."
"Tiểu Quả Quả." Thanh âm uy hiếp vang lên.
Quý Ngữ Hàm băn khoăn, rất nghiêm túc hỏi, " Có thể nói bốn chữ hay không?"
Đoan Mộc Ly cười híp mi, tiểu nha đầu này chắc muốn nói"Ta rất thích chàng" ?
"Chủ nhân, ngài không sao chứ? Có muốn tìm ngự y đến xem một chút không?"
"Không cần."
Trừ ngủ quá lâu, đầu có chút hôn mê, hắn hiện tại không có gì đáng ngại.
"Tề Mị Nhi chạy rồi?"
"Dạ, " Sắc mặt Huyền Vũ rất kém cỏi, "Nàng còn đả thương Hồng Vương gia, Đỗ thái y đã xem cho Vương gia rồi, nói nghỉ ngơi một tháng, nhất định có thể khỏi hẳn."
"Đi xem một chút." Đoan Mộc Ly trầm mặt ra lệnh.
Quý Ngữ Hàm cũng bị hắn dắt đi.
Vốn có chuyện muốn nói với hắn, bây giờ không phải là thời cơ tốt...... Chẳng qua thời điểm chậm chút rồi hãy nói.
Đoan Mộc Hồng nằm ở trên giường, ngực quấn băng, sắc mặt tái nhợt.
Nhìn thấy Đoan Mộc Ly đi vào, hắn vội hỏi, "Đệ không sao chứ?"
"Không sao, lần này nổi điên rất yên tĩnh."
Sau khi vào cửa, thần sắc Đoan Mộc Ly hòa hoãn một chút.
"...... Huynh thật xin lỗi đệ."
Đoan Mộc Hồng có chút tự giễu cười cười, "Huynh vẫn cho rằng Mị nhi chẳng qua chỉ là dây dưa không ngừng với hai người chúng ta, chưa từng nghĩ tới nàng ấy có thể là gian tế nước láng giềng."
Chân tướng...... không biết có đúng thế không, nhưng muốn khích bác quan hệ hai huynh đệ bọn họ là sự thật.
Đoan Mộc Ly từ trong lòng đưa ra một Tiên Hạc quả, Huyền Vũ lập tức đón lấy, cắt thành miếng nhỏ, đút cho Đoan Mộc Hồng bị trọng thương.
Đoan Mộc Ly ở trong lòng than thở, " trước đừng nói nhiều như vậy, an tâm dưỡng thương đi."
Từ nơi Đoan Mộc Hồng rời đi, Quý Ngữ Hàm hỏi nam nhân bên cạnh, "Tề Mị nhi thật là gian tế những nước khác?"
Trước đó chuyện Tam cô nương chỉ giải thích đến một nửa, hắn đã đi, nàng còn chưa hiểu rõ quan hệ giữa Tam cô nương hiện tại cùng các quốc gia là như thế nào.
"Rất có thể, Tề Mị nhi từ nhỏ lớn lên ở trong cung, rất có thể là âm thầm bị người nào đó mua chuộc."
Đoan Mộc Ly nhíu mi, "Là gian tế ba nước khác cũng không có gì, chỉ sợ nàng ấy là người củaTam cô nương."
A?
Quý Ngữ Hàm sửng sốt, " Người của Tam cô nương ? Tại sao nàng ấy lại muốn an bài gian tế bên cạnh chàng?"
Đoan Mộc Ly lắc đầu một cái, "Ta cũng nghĩ không ra, chẳng qua là cảm thấy Tam cô nương có gì đó không đúng lắm."
"......" Vốn rất không thích hợp...... Người bình thường làm sao có thể sống hơn ba trăm năm.
Quý Ngữ Hàm không hiểu nhìn hắn, chờ nghe giải thích.
"Nghe nói lúc Tam cô nương đóng cửa tất cả cửa hàng, nàng ấy cũng đã trường sanh bất lão, nhưng mà nàng ấy cũng không muốn cho mọi người biết. Chẳng qua hơn ba trăm năm trước, Đại Gia còn rất hiển hách, nhà bọn họ có động tĩnh gì, đều là tiêu điểm của bốn nước, chuyện này tự nhiên cũng không gạt được bốn Quốc Quân."
"Phát sinh xung đột sao?"
"Thiếu chút nữa, Tam cô nương lúc ấy uy hiếp nói: nếu như nàng chết, cũng không ai sẽ biết được bí mật về trường sanh bất lão, sau đó không ai còn dám hành động gì."
"Vậy quan hệ của Tam cô nương cùng bốn nước chắc là rất kém......"
"Vốn là như vậy, cũng không biết bắt đầu từ đâu, Tam cô nương học được võ công, hơn nữa nàng ấy có nội lực thâm hậu, thật là đương thời không ai sánh bằng."
"......" Quý Ngữ Hàm im lặng gật đầu.
Cho dù là tư chất, chỉ cần luyện trong thời gian đủ dài, nội lực cũng sẽ rất thâm hậu.
Điểm này...... Thật đúng là không ai có thể so sánh lại với Tam cô nương.
"Sau hội vũ, Tam cô nương không hề sợ có người sẽ tập kích nàng ấy nữa, bắt đầu cùng bốn quốc hữu lui tới, hơn nữa khi đó quân chủ đã đều có chút sợ nàng, cũng đều tương đối cung kính đối với nàng."
Sợ?
Suy nghĩ một chút, Quý Ngữ Hàm nữa gật đầu, hiểu hiểu.
Quân chủ đời thứ nhất có thể còn không cảm thấy có cái gì, nhưng đến đời con cháu bọn họ, đến chắt trai......
Phát hiện một nhân vật từ đời tổ tông trong truyền thuyết, lại thanh xuân xinh đẹp mà đứng ở trước mặt ngươi...... Thật ra chính là thật hù dọa người.
Giọng nói đột nhiên chuyển thành trầm lắng, chân mày Đoan Mộc Ly cũng nhíu lại.
"Nhưng đến bảy tám chục năm trước, Tam cô nương đột nhiên bắt đầu giấu giếm hành tung của mình, chẳng qua là thỉnh thoảng đi gặp các Quân Chủ nước, những thời gian khác, không ai biết nàng ở nơi nào."
Ách......
Quý Ngữ Hàm mờ mịt, "Làm như vậy đối với nàng ấy có ích lợi gì?"
Đoan Mộc Ly không trực tiếp trả lời, "Đối với chúng ta có một chỗ xấu, cũng bởi vì hành tung bí ẩn bình thường của nàng, mỗi Quân Chủ cũng bắt đầu hoài nghi nàng đang ở nước láng giềng, bởi vì hiểu lầm lẫn nhau, bốn nước ngoài mặt vẫn cùng hòa bình sống chung, nhưng trên thực tế quan hệ đã xuất hiện vết nứt."
Kinh ngạc......
Quả nhiên như thế này, Tam cô nương gần như đã đạt được mục đích......
"Nàng ta muốn ngồi yên trên núi nhìn hổ đấu?"
Quý Ngữ Hàm nói xong bản thân cũng cảm thấy không quá khó để có thể tin, " Làm sao muốn cho các chàng càng đấu lưỡng bại câu thương, phải nói là muốn thống nhất thiên hạ, nàng ấy cũng hơn ba trăm tuổi, không nên mới bắt đầu có ý định này."
Đoan Mộc Ly lắc đầu một cái, "Nàng quên rồi, nàng ấy đã thề ở trước bài vị tổ tông, nói nhất định phải chấn hưng Đại Gia."
"...... Nhưng Đại Gia chỉ còn lại một mình nàng ta."
"Cho dù chỉ có một, huyết mạch Đại Gia cũng không đứt, nàng ta thường nhắc tới chuyện này."
Ách......
"Nhiều năm như vậy, nàng ta không thành hôn sao?"
Nếu sinh con, cũng là người Đại gia.
"Chắc là không có."
"......" Quý Ngữ Hàm băn khoăn nửa ngày, "Khích bác quan hệ bốn nước, chấn hưng Đại gia...... Hai chuyện này có liên quan gì sao?"
Đoan Mộc Ly ôm nàng, "Ta cũng không muốn hiểu, nhưng vẫn rất phòng bị nàng ta."
"Ai...... Thời điểm chỉ nhìn bức họa, ta còn tưởng rằng nàng ta là tiểu nử tử rất nhu nhược."
Không nghĩ tới nàng ta rất cường đại, rất phức tạp.
Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng, "Lúc Tam cô nương không mở miệng nhìn rất nhu nhược, chờ lúc nàng nhìn thấy nàng ta, ngàn vạn lần đừng bị nàng ta lừa."
"A? Ta cũng phải cùng nàng ta gặp mặt sao?"
"Hoàng Hậu các đời đều gặp nàng ấy, nàng dĩ nhiên cũng vậy."
"...... Khẩn trương."
Phải gặp một người hơn ba trăm tuổi, sao có cảm giác cổ quái như vậy......
Đoan Mộc Ly bật cười ôm chặt nàng, lắc lắc, "Có ta ở đây, đừng sợ."
Yên tĩnh một lát, hắn gọi nàng, "Quả Quả."
"Ừm?"
"Cám ơn nàng tin tưởng ta như vậy."
Tất cả chứng cớ nghiêng về một phía, nàng còn có thể tiếp tục tin tưởng hắn, khiến cho hắn rất cảm động.
Hắn nói nghiêm túc như vậy, Quý Ngữ Hàm cũng có chút ngượng ngùng.
Cúi đầu nặng nề hôn nàng một cái, "Quả Quả, ta yêu nàng."
"...... Ừ." Cười híp mắt, mật ý ngọt ngào.
"Hửm?" Tuấn mi nguy hiểm khơi mào.
"Ừ."
"Tiểu Quả Quả." Thanh âm uy hiếp vang lên.
Quý Ngữ Hàm băn khoăn, rất nghiêm túc hỏi, " Có thể nói bốn chữ hay không?"
Đoan Mộc Ly cười híp mi, tiểu nha đầu này chắc muốn nói"Ta rất thích chàng" ?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bi kịch lần đầu tiên gặp mặt
- Chương 2: Ăn quả táo cũng có thể gây tai nạn chết người
- Chương 3: Dĩ nhiên là Hoàng Thượng!
- Chương 4: Trông ngươi có vẻ ăn rất ngon
- Chương 5: Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng
- Chương 6: Bị lừa cùng giường
- Chương 7: Cấm địa bí mật của hoàng cung
- Chương 8: Nam nhân mặt lạnh như khối băng
- Chương 9: Biến thành vật sở hữu của hắn
- Chương 10: Đi tham quan lâm triều
- Chương 11: Đậu hủ... Chính là bị ăn như vậy
- Chương 12: Con trai của Hoàng Thượng
- Chương 13: Khối băng đại gia khó hầu hạ
- Chương 14: Các ngươi có quan hệ thân mật sao?
- Chương 15: Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối
- Chương 16: Mọi người ai ai cũng nham hiểm
- Chương 17: Vương gia thần bí Phong gian quốc
- Chương 18: Giống như có người đang ghen?
- Chương 19: Lãng mạn.....Dưới ánh trăng?
- Chương 20: Nhịp tim ái muội
- Chương 21: Vương gia khối băng ghen
- Chương 22: Bị bắt xem nửa thân trần của mỹ nam
- Chương 23: Lần đầu tiên ôm nhau mà ngủ
- Chương 24: Chạy ra khỏi hoàng cung
- Chương 25: Bị bắt hiến vũ
- Chương 26: Đêm nay liền lưu lại thị tẩm đi
- Chương 27: Con của nàng và Hoàng Thượng
- Chương 28: Cấm địa của Hoàng gia
- Chương 29: "Bồi" hoàng thượng lâm triều
- Chương 30: Vì nữ nhân mà đập đầu vào tường
- Chương 31: Như vậy cho nên coi như đã gả!
- Chương 32: Tập tranh bí mật của hoàng thượng
- Chương 33: Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt
- Chương 34: Vậy lấy thân báo đáp đi
- Chương 35: Rốt cục... Bị ăn
- Chương 36: Sau đêm động phòng hoa chúc
- Chương 37: Cải trang vi hành
- Chương 38: Ba nam nhân... Diễn trò luận võ
- Chương 39: Thật là may mắn
- Chương 40: Cứu vớt võ lâm
- Chương 41: Minh chủ võ lâm
- Chương 42: Vào cung hành thích
- Chương 43: Cục than nhỏ, ta hận ngươi
- Chương 44: Hoàng huynh yêu nghiệt
- Chương 45: Hồ ly tinh vô tội
- Chương 46: Nàng muốn nhìn yêu nghiệt
- Chương 47: Kế hoạch ám sát
- Chương 48: Bị hoàng huynh yêu nghiệt bắt đi
- Chương 49: Ngày ngày ở cùng yêu nghiệt
- Chương 50: Khác thường...... Là bởi vì động tâm
- Chương 51: Đều bởi vì yêu
- Chương 52: Người thần bí
- Chương 53: Nàng thành anh hùng
- Chương 54: Nam nhân thay lòng
- Chương 55: "Chết mà sống lại"
- Chương 56: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ
- Chương 57: Có người muốn giết nàng
- Chương 58: Đại hỗn chiến bi kịch..... và hài kịch
- Chương 59: Ăn cái đó...... Là có nguy hiểm
- Chương 60: Không phải họa sẽ là phúc
- Chương 61: Ngươi có thể ước gì được nấy sao?
- Chương 62: "Thuộc hạ" phách lối
- Chương 63: Vĩnh viễn trung thành
- Chương 64: Nam nhân là tiểu tam
- Chương 65: Mĩ thiếu niên
- Chương 66: Diệt nước Tề loan
- Chương 67: Hình như có gian tình?
- Chương 68: Gặp phải âm mưu, không cần lo lắng
- Chương 69: Hai người cùng lúc tìm nàng ước hẹn
- Chương 70: Ngươi là nữ nhân tốt
- Chương 71: Lại làm bộ thâm tình với nàng
- Chương 72: Sau này hãy làm bạn với ta đi
- Chương 73: Tiểu tử khả ái
- Chương 74: Rời cung đi hẹn hò
- Chương 75: Cùng tình địch
- Chương 76: Chuyện cũ lại cháy tiếp
- Chương 77: Vô cùng náo nhiệt đi bắt kẻ thông dâm
- Chương 78: Giỏi cho gian tình trắng trợn táo bạo kia
- Chương 79: Chuyện khi làm mẹ kế
- Chương 80: Hắn có nữ nhân khác!
- Chương 81: Tức giận, bỏ hoàng thượng rời cung trốn đi
- Chương 82: Đi thôi, bỏ trốn thôi!
- Chương 83: Cho nên nàng ở cùng nam nhân khác
- Chương 84: Có nàng, có thiên hạ
- Chương 85: Không phải là tình nhân cũ?
- Chương 86: Thử nghiệm hiệu quả xuân dược...... Khóc
- Chương 87: Khích bác quan hệ bốn nước
- Chương 88: Muốn giang sơn hay muốn mỹ nhân?
- Chương 89: Thú tội và hãm hại
- Chương 90: Nàng có tin vui!
- Chương 91: Tiểu Trong Suốt biến thân
- Chương 92: Tiểu trong suốt nóng nảy
- Chương 93: Nàng nói chuyện thực chọc người tức giận sao?
- Chương 94: Đây mới là xảo quyệt
- Chương 95: Vấn đề dưỡng thai
- Chương 96: Mục đích đám cưới
- Chương 97: Tình cũ có thể quên hay không?
- Chương 98: "Lấy đức thu phục người" thật quá mạnh mẽ!
- Chương 99: Ta đập đầu vào tường đây, ngươi có để cho người sống hay không!
- Chương 100: Tiếp tục"Lấy đức thu phục người"
- Chương 101: Võ công là mây trôi, thông minh quan trọng nhất!
- Chương 102: Cơm nước xong, chúng ta đào tẩm cung lên
- Chương 103: Ngươi rời cung, vậy ai đi xem mặt?
- Chương 104: Tổ chức thành đoàn thể rời cung đi du lịch
- Chương 105: Đập đầu vào tường xong, tới đây bắt đầu làm việc
- Chương 106: Hình như ta là nữ !
- Chương 107: Các ngươi cùng lõa thể chạy qua !
- Chương 108: Người tốt không đấu cùng phúc hắc!
- Chương 109: Bí mật ngoài ý muốn
- Chương 110: Thắng lợi tất nhiên là thuộc về phúc hắc
- Chương 111: Đoan Mộc Ly khi còn bé
- Chương 112: Hai đứa nhỏ vô tư
- Chương 113: Trên đường đi, bị trêu đùa
- Chương 114: Bi kịch luôn là bọn họ
- Chương 115: Mùa đông ấm áp
- Chương 116: Làm sơn tặc cũng không dễ dàng
- Chương 117: Câu dẫn là một kỹ thuật sống
- Chương 118: "Yêu tinh" cũng muốn quốc tế hóa
- Chương 119: Thần tiên rất tuấn tú
- Chương 120: Lịch sử các thần tiên
- Chương 121: Nàng và Tiên đế... Hình như rất sâu xa
- Chương 122: Thần tiên cũng sợ phúc hắc
- Chương 123: Kỳ thực thần tiên không dễ bán
- Chương 124: Bán thân cho chính nương tử của mình
- Chương 125: Kỳ thực mọi người đều rất hạnh phúc
- Chương 126: Ngoại truyện hiện đại: Chuyến đi động kinh
- Chương 127: Ngoại truyện hiện đại: Kỳ thật là đi báo thù
- Chương 128: Ngoại truyện hiện đại: Dân chúng hiện đại chịu khổ rồi
- Chương 129: Ngoại truyện hiện đại: Bọn họ nổi tiếng
- Chương 130: Ngoại truyện hiện đại: Dạ Cẩm
- Chương 131: Ngoại truyện hiện đại: Trời sinh một đôi
- Chương 132: Cửa thời không biến mất
- Chương 133: Tiểu đội động kinh "Kiểm tra cuối kỳ "
- Chương 134: Đào hố chôn nàng ta đi
- Chương 135: Người tình cũ thần bí
- Chương 136: Giả trang nữ nhân là kỹ thuật sống
- Chương 137: Phải bình tĩnh thổ lộ
- Chương 138: Ngoại truyện Tiểu Dật: Nương tử tương lai
- Chương 139: Hồi ký của Quả Quả
- Chương 140: Hồi ký của Quả Quả: Ô, không nên ăn nàng!
- Chương 141: Hồi ký của Quả Quả: Từ từ tình yêu sẽ đến
- Chương 142: Sắc tâm mênh mông, Sắc đảm quá thiếu
- Chương 143: Ai là người động kinh nhất
- Chương 144: Giấy hưu thư cho ai
- Chương 145: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù!
- Chương 146: Nàng dám không chịu trách nhiệm với ta?!
- Chương 147: Ta dự định sờ chết hắn!
- Chương 148: Thật mạnh mẽ, tự học thành tài!
- Chương 149: Đây là trả thù!
- Chương 150: Ta muốn sờ sờ hắn
- Chương 151: Thiên hạ ai không động kinh
- bình luận